Tiên Ngục

Chương 666: Thiếu quân bớt giận

Chử Tửu Luận Già Phê

05/06/2013

Linh thạch nhiều đến trình độ nhất định, cũng không có những tác dụng khác, khẳng định không mua được bảo bối chân chính, có thể ở thời khắc nguy cơ như vậy thể hiện ra tác dụng của bọn nó, tuyệt đối không gọi là lãng phí.

Lâm Phong có thể ở lại Khải Nguyên tinh bao lâu?

Thái Hư cho rằng, nhiều nhất vậy chính là hai, ba tháng. Chỉ là linh thạch cần thiết cho hai, ba tháng, đối với Tô triệt mà nói, chỉ bất quá như muối bỏ biển, căn bản không cảm thấy đau lòng.

Trong khoảng thời gian này, cùng lắm thì chính là hơn hai mươi vạn môn nhân từ trên xuống dưới của Thiên Huyền Tông, toàn thể bế quan tu luyện, tổng thể không ra ngoài mà thôi. Bế quan tu luyện chính là chuyện thường như cơm bữa của Tu Tiên giả, không coi là cái gì.

- Nhất định là các ngươi để lộ tin tức!

Lâm Phong thiếu quân cuối cùng không có tiêu sái phong độ như lúc trước, gần như rít gào hét lớn:

- Không nghi ngờ chút nào, khẳng định Thiên Vũ kia cũng sớm cảnh giác, nhất định là từ lâu chạy mất dép, còn có thể ở Phong Lôi tuyệt địa chờ ta đi bắt sao?

Đám người Thái Hư tất cả đều không nói gì, chỉ có Huyễn Ma giáo chủ thấp giọng nói:

- Kính xin thiếu quân tạm thời bớt giận, chuyện này, không nhất định chính là chúng ta để lọt tin tức, hoặc là nói, Thiên Huyền Tông mở ra đại trận hộ sơn, không nhất định là vì phòng bị thiếu quân ngài.

- Ừm?

Lâm Phong thần tình ngưng lại, đối với Huyễn Ma giáo chủ tràn đầy khí tức thần bí nà, thái độ của hắn vẫn là có chút thu liễm.

- Thiên Vũ còn trẻ đắc ý, hành sự kiêu căng, ỷ vào một thân bản lĩnh đặc biệt, có thể nói là nơi chốn đắc tội với người.

Huyễn Ma giáo chủ y theo lời giải thích đã sớm thiết kế hảo, tinh tế nói:

- Theo ta được biết, đoạn thời gian trước, hắn từng rời khỏi Khải Nguyên tinh, đi tới những tinh vực khác, khoảng chừng sau nửa năm, là bị thương nặng mà quay về, bất quá, cũng cho Thiên Huyền Tông tăng thêm một Nguyên Anh trưởng lão đến từ những tinh vực khác, còn có lượng lớn tài nguyên tu luyện. Những tài nguyên này từ đâu mà có, khẳng định chỉ có thể là mạnh mẽ cướp đoạt, vì thế xảy ra tranh chấp cùng người khác, lúc này mới thụ thương trở về. Ta cho rằng, rất có khả năng hắn trêu chọc đến một nhân vật hoặc thế lực lợi hại nào đó ở những tinh vực khác, lúc này mới trốn vào Phong Lôi tuyệt địa, như vậy không ra. Nói là bế quan tu luyện, trên thực tế, hẳn là tị nạn mà thôi.

- Đúng, hẳn chính là loại khả năng này.

Đám người Thái Hư tùy theo phụ họa.

- Có tình huống như vậy, vì sao vừa rồi không nói?



Lâm Phong thiếu quân bán tín bán nghi, cũng không phải người dễ lừa.

- Dù sao cũng chỉ là thuộc hạ suy đoán, không có bất kỳ chứng cớ nào.

Huyễn Ma giáo chủ ngữ dồn khí ổn trả lời:

- Giờ khắc này nhìn thấy Thiên Huyền Tông như gặp đại địch, ta mới có thể nghĩ tới những thứ này. Nhưng ta có thể xác định, nhất định là Thiên Vũ vẫn trốn ở bên trong Phong Lôi tuyệt địa, bởi vì nơi kia đối với hắn mà nói, hẳn là chỗ an toàn nhất trong Tu Chân Giới, mặc dù có hơn trăm Nguyên Anh Kỳ, cũng không thể uy hiếp được hắn.

Thái Hư lập tức bổ sung nói:

- Khởi bẩm thiếu quân, Thiên Vũ chính là tử địch của thất đại môn phái chúng ta, phải giết nhanh mới tốt, sao có thể tiết lộ tin tức ra ngoài cho hắn chứ.

- Kính xin thiếu quân tạm thời bớt giận, ta cũng cho rằng, tám chín phần mười, Thiên Vũ vẫn trốn ở bên trong Phong Lôi tuyệt địa, cho tới nay, nơi này đều là nơi hắn tị nạn. Thái Hạo cùng Thái Vũ của Thái Ất môn ta, chính là vẫn lạc bên trong tuyệt địa này!

Ngữ điệu của Thái Hư thê lương, tựa hồ nhấc lên chuyện này, tâm tình sẽ tương đối kích động, rất là bi thống.

Trên mặt Lâm Phong thiếu quân không có biểu tình gì, xem ra khá là lạnh lùng, bất quá trong lòng đã tin mấy phần, hoặc là nói, ở trên người Thái Hư, tạm thời tìm không ra nghi điểm gì.

Then chốt là, hắn làm sao cũng không nghĩ ra, lẽ ra Thái Hư đối với Tô Triệt hận thấu xương, sao có thể sẽ liên hợp cùng Tô triệt mưu tính mình. Từ đạo lý mà nói, căn bản không tồn tại loại khả năng này.

Đám người Thái Hư sẽ có sơ hở, sẽ phạm sai lầm, nhưng không thể nào hợp mưu cùng kẻ thù, nghĩ kế ám toán mình.

Chuyện như vậy, đứa ngốc cũng sẽ không làm, nếu thật sẽ làm người giải thích không thông.

Cho nên, cho dù trong lòng Lâm Phong tức giận, nhưng từ trên căn bản cũng không có hoài nghi đám người Thái Hư.

Nhìn đại trận hộ sơn cực kỳ to lớn, nhìn không thấy bờ trước mắt, Lâm Phong cười lạnh, trong lòng nói:

- Thiên Huyền Tông này cũng thật là dự trữ phong phú, hộ thân đại trận nói mở liền mở, trước khi đi, cũng nên dạo bên trong mấy vòng.

Hắn cho rằng, đại trận hộ sơn của Thiên Huyền Tông chịu không nổi mấy ngày, sẽ bởi vì phương diện linh thạch tiêu hao mà ngừng lại, khi đó, trở lại trừng phạt bọn hắn...

- Đi!

Ngữ khí Lâm Phong băng hàn phun ra một chữ, lệnh đám người Thái Hư đi phía trước dẫn đường, lập tức giết đến Phong Lôi tuyệt địa.



Loại Luyện Hư kỳ đại tu sĩ như hắn, đương nhiên không phải dễ lừa như vậy, mặc dù tạm thời vẫn không có cách nào xác định đám người Thái Hư sai lầm chỗ nào, bất quá trong lòng đã sinh ra rất nhiều ý nghĩ, đối với thái độ của đám người Thái Hư, cũng là càng thêm ác liệt mấy phần.

Đối với đám người Thái Hư mà nói, cái này cũng là không thể làm gì, nếu như muốn bảo vệ Thiên Huyền Tông, chỉ có biện pháp mở ra đại trận hộ sơn. Hiếp đáp hùng chưởng là không thể được, thà rằng lựa chọn để hắn thoáng khả nghi, cũng không thể nhìn hắn bắt lấy nhân vật quan trọng của Thiên Huyền Tông đến uy hiếp Tô Triệt.

Hoang Thần Cốc cách không tới một trăm ngàn dặm, không quá hai phút đã bay đến, tám người bao quát Lâm Phong ở bên trong, đồng thời đáp xuống lối vào Phong Lôi tuyệt địa.

Xuyến!

Cũng không biết Lâm Phong làm loại thần thông pháp thuật nào, ở bên ngoài mấy ngàn trượng, thu một con Hoang Thần Thử sống sờ sờ lại đây.

- Chính là loại chuột này có thể tùy ý ra vào Phong Lôi tuyệt địa sao?

Hắn trầm giọng hỏi.

- Vâng.

Đám người Thái Hư cùng kêu lên.

- Thủ đoạn nho nhỏ, cũng có thể làm khó đường đường thất đại môn phái các ngươi.

Lâm Phong xem thường nở nụ cười, đang khi nói chuyện, linh lực bản thân đột nhiên thay đổi, trở nên giống như đúc cùng con Hoang thần thử trước mắt này.

- Hắn cũng có thể tùy ý thay đổi linh lực bản thân?

Không chỉ là đám người Thái Hư, ngay cả Tô Triệt yên lặng chú ý bọn họ, cũng là trong lòng cả kinh, không khỏi cảm thán:

- Bên trong Linh giới, quả nhiên là không thể khinh thường, các loại dị thuật, hoàn toàn không phải Tu Chân Giới có thể so với.

Kể từ đó, những cương phong cùng thiên lôi bên trong Phong Lôi tuyệt địa, cũng sẽ triệt để không nhìn Lâm Phong, tựa như Tô Triệt, chỉ cần thoáng cẩn trọng một ít, không đần độn để bản thân va phải những cương phong cùng thiên lôi này, là có thể ở bên trong Phong Lôi tuyệt địa thông suốt tùy ý xuyên hành.

- Thiếu quân, vậy chúng ta...

Thái Hư thấp giọng hỏi, ý tứ là, ngươi có thể thay đổi linh lực, còn chúng ta thì không thể được, như vậy, chúng ta cũng muốn đi theo vào sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Ngục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook