Chương 1349: Thu phục (hạ)
Chử Tửu Luận Già Phê
23/08/2013
-A.
Lão Hắc chỉ có thể buồn bực đáp ứng, cũng là không nói thêm cái gì nữa.
Mấy ngày kế tiếp, Tô Triệt thủy chung vẫn duy trì thân thể cao tám trăm trượng, vẫn cùng trường xà màu đen trên tay phân cao thấp, không dám có chút lười biếng. Người bình thường nếu là đau khổ nhiều ngày như vậy, tất nhiên sẽ mệt chết, nhưng dù sao, Tô Triệt đã có tu vi là Đại La Kim Tiên, chút chuyện này cũng không coi vào đâu.
Rốt cục, Tạo Hóa Thần Thụ truyền đến một tin tức tốt.
- Chủ nhân, trải qua tầng tầng chuyển hóa, cuối cùng đã sáng tạo ra một loại năng lượng thuộc tính, có thể khắc chế loại hủy diệt lực lượng này, ngươi có thể thử một chút.
Tô Triệt có chút mừng rỡ, trong lòng gật đầu:
- Tốt, truyền cho ta!
Hô!
Nhất thời, một cổ năng lượng cực kỳ đặc thù từ trong Tiên Ngục truyền vào trong thân thể, không dừng lại chút nào, Tô Triệt đem cổ năng lượng này, thông qua hai cánh tay, mạnh mẽ rót cho trường xà màu đen kia.
Bịch bịch...
Trường xà màu đen kịch liệt giãy dụa, cư nhiên phát ra một loại tiếng vang kỳ dị, giống như là nó kêu to, cũng có thể, đây là tiếng kêu thảm thiết của nó.
- Ha ha, có tác dụng!
Tinh thần Tô Triệt rung lên, hướng Tạo Hóa Thần cây hô lên:
- Tiếp tục, càng nhiều càng tốt, tranh thủ một lần thu phục.
Vù vù vù vù...
Càng nhiều năng lượng được truyền tới, hai tay Tô Triệt nắm chặc phần đuôi và phần đầu của Hắc Xà, đồng thời quán thâu loại năng lượng này cho nó.
Có lẽ, loại năng lượng này đối với nó mà nói, giống như độc dược tuyệt mệnh, chỉ cần số lượng tích lũy tới trình độ nhất định, pháp bảo mạnh nhất cũng sẽ hoàn toàn bị phá hủy. Nếu cái này có bản năng sợ chết, rất có thể sẽ đầu hàng, hướng Tô Triệt tỏ vẻ khuất phục.
Linh trí của pháp bảo vô cùng đơn giản, ở trạng thái vô chủ, một khi gặp phải sinh linh cường hãn có thể khắc chế mình, thường thường sẽ thuận lợi nhận chủ.
Đây chính là ý nghĩa tồn tại của bọn chúng, không thể đánh giá nó là “nhu nhược”, “không có cốt khí”… Dù sao, bọn chúng cũng biết, phải có một chủ nhân, mới có thể có thể thi triển toàn bộ uy lực của bản thân.
Pháp bảo không sợ mất đi tự do, không sợ bị người nắm giữ, bọn chúng chỉ biết có thể xuất ra hết giá trị bản thân mà thôi.
Ông...
Cũng không lâu lắm, trường xà màu đen đã mềm nhũn ra, giống như là hoàn toàn bỏ qua chống cự, lân phiến toàn thân phát ra một loại kỳ dị tiếng kêu, mặc dù nghe không hiểu, Tô Triệt cũng có thể đoán được, đây là một loại khuất phục tư thái.
Đầu hàng!
- Tốt!
Tô Triệt đối với nó nói:
- Ngươi rất là thông minh, vậy thì, cho ngươi nếm thử thêm một loại năng lượng khác.
Năng lượng trong bàn tay được thay đổi, Tô Triệt đem Hỗn Độn Chi Lực của bản thân truyền tới tới, đây là hướng nó biểu đạt: “Ta có thể nắm trong tay lực lượng Hỗn Độn thuần khiết, có tư cách làm chủ nhân của ngươi.”
Ông...
Lân phiến trên toàn thân trường xà màu đen lại phát ra một loại tiếng ông ông với tần số khác, rõ ràng đang trả lời lại Tô Triệt.
- Không cần chống cự, ta đem ngươi đưa đi tới một địa phương khác.
Nói xong câu đó, Tô Triệt thử đem nó thu vào Tiên Ngục, nó không có chống cự chút nào, phi thường thuận lợi.
Một khi vào Tiên Ngục, nó sẽ phải đụng phải thiên đạo lực lượng trong Tiên Ngục thế giới ngăn cản, dù bản lãnh lớn hơn nữa, nó cũng không thể thoát khỏi không gian này.
Bất quá, hiện tại chẳng qua là tạm thời khuất phục nó, vẫn chưa được xem lại luyện hóa được nó.
Pháp bảo chưa qua luyện hóa, Tô Triệt không thể khống chế nó, không cách nào Ngự Sử nó chiến đấu cùng địch.
Dựa vào lực lượng của mình, căn bản không thể nào luyện hóa Hỗn Độn Linh Bảo, cái này Tô Triệt đương nhiên biết rõ, chuyện này, hay là giao cho thiên đạo lực lượng của Tiên Ngục làm đi.
Cho nên, hắn chỉ việc nghỉ ngơi và hồi phục, tiến thêm một bước khôi phục các loại thương thế do lần hung hiểm này tạo thành.
Một lần chờ này, chính là qua mấy tháng, đến một ngày, tâm niệm Tô Triệt vừa động, một cây trường thương màu đen xuất hiện ở trong tay.
Thô như trứng ngỗng, dài đến một trượng, toàn thân ngăm đen, gắn đầy hoa văn như lân phiến, mủi thương chừng hai thước, cũng màu đen như cán thương.
Chỉ nhìn riêng bề ngoài, hoàn toàn không tưởng tượng nổi, thuộc tính xuyên thấu của nó kinh khủng bực nào. Lực lượng phòng ngự của Tô Triệt tuyệt đối không thua kém Tiên Đế Cửu Trọng Thiên, ở trước mặt nó, cũng chỉ là thùng rỗng kêu to, hoàn toàn không có tác dụng ngăn cản đối với nó.
Phải biết rằng, đây vẫn chỉ là bản năng công kích của tự thân pháp bảo, một phần mười uy năng cũng không có bày ra.
Mà bây giờ, nó có chủ nhân, ở trong tay Tô Triệt, không biết nó sẽ hung hãn đến loại trình độ nào.
Cây thương này, Tô Triệt đặt cho nó một cái tên đơn giản là Hỗn Độn Diệt Ma Thương.
Thân là Hỗn Độn Linh Bảo tự nhiên mà hình thành, nó chỉ có một chút linh trí cơ bản nhất, nói đúng hơn là bản năng sinh tồn.
Chút linh trí cũng không thể xưng là khí linh, vì vậy, không có khả năng dùng đến câu thông trao đổi, chỉ cần trực tiếp dùng phương thức thao túng nó là được.
Uy năng của pháp bảo này mạnh như thế nào, tạm thời mà nói, Tô Triệt còn không có khái niệm rõ ràng, bởi vì trong Hỗn Độn rộng lớn, căn bản không mục tiêu để thử thương.
Bất quá, Hỗn Độn Linh Bảo đã là pháp bảo chủ lực của Tiên Tôn cấp cường giả rồi, còn chưa nghe qua người nào cầm trên tay Hỗn Độn Chí Bảo, một loại pháp bảo cao hơn một cấp.
Có lẽ có, nhưng dấu đi mà không công khai.
Từ lúc này bắt đầu, trong khi Tô Triệt thăm dò Hỗn Độn, trên tay luôn ôm một thanh Diệt Ma Thương này, thương này sinh ra ở đây, sinh trưởng ở nơi này, đối với khu vực này phi thường quen thuộc, mặc dù nó không nói chuyện, nhưng nên biết nơi nào an toàn, nơi nào tồn tại nguy hiểm.
Nếu gặp phải nhân tố có thể làm nó cảm thấy e ngại, Tô Triệt sẽ cao bay xa chạy, tuyệt đối sẽ không tới mạo hiểm.
Chỉ mỗi cây thương này, cũng đã làm cho mình thiếu chút nữa vứt bỏ mạng nhỏ, nếu gặp kẻ nào hung hãn hơn nó, chắc chắn Tô Triệt sẽ không dám trêu chọc.
Đi mấy chục năm, trước sau nhặt được bốn vật, đều là tài liệu có tính chất bảo vật trong Hỗn Độn, tất cả đều thu vào Tiên Ngục, coi như là chuẩn bị tài liệu luyện khí.
Một ngày kia, Tô Triệt theo lộ tuyến đã sớm vạch ra lúc trước, chuẩn bị tiếp tục đi về phía trước, nhưng là, Diệt Ma Thương trong tay đột nhiên phát ra một trận rung động, ý nói: “Không thể hướng bên kia đi!”
Hỗn Độn Linh Bảo tựa như động vật hoang dại. Có địa bàn và lãnh địa riêng của mình.
Đây chính là bản năng sinh tồn, không cần giải thích cái gì.
Tô Triệt không chút lựa chọn, thay đổi phương hướng, tìm một đường khác, cho dù bên kia có Hỗn Độn Chí Bảo, cũng không quan trọng bằng tính mạng của mình. Vòng đi một đường khác, quả nhiên, Diệt Ma Thương không hề cảnh báo nữa, Tô Triệt tính toán, thứ làm nó cảm thấy e ngại, hẳn là cách đây hơn trăm vạn dặm. Liền ném ra mấy Hỗn Độn Quả ra xung quanh, thiết lập tọa tiêu. Đợi đến tương lai, thực lực đầy đủ, có thể trở lại tìm kiếm.
Lão Hắc chỉ có thể buồn bực đáp ứng, cũng là không nói thêm cái gì nữa.
Mấy ngày kế tiếp, Tô Triệt thủy chung vẫn duy trì thân thể cao tám trăm trượng, vẫn cùng trường xà màu đen trên tay phân cao thấp, không dám có chút lười biếng. Người bình thường nếu là đau khổ nhiều ngày như vậy, tất nhiên sẽ mệt chết, nhưng dù sao, Tô Triệt đã có tu vi là Đại La Kim Tiên, chút chuyện này cũng không coi vào đâu.
Rốt cục, Tạo Hóa Thần Thụ truyền đến một tin tức tốt.
- Chủ nhân, trải qua tầng tầng chuyển hóa, cuối cùng đã sáng tạo ra một loại năng lượng thuộc tính, có thể khắc chế loại hủy diệt lực lượng này, ngươi có thể thử một chút.
Tô Triệt có chút mừng rỡ, trong lòng gật đầu:
- Tốt, truyền cho ta!
Hô!
Nhất thời, một cổ năng lượng cực kỳ đặc thù từ trong Tiên Ngục truyền vào trong thân thể, không dừng lại chút nào, Tô Triệt đem cổ năng lượng này, thông qua hai cánh tay, mạnh mẽ rót cho trường xà màu đen kia.
Bịch bịch...
Trường xà màu đen kịch liệt giãy dụa, cư nhiên phát ra một loại tiếng vang kỳ dị, giống như là nó kêu to, cũng có thể, đây là tiếng kêu thảm thiết của nó.
- Ha ha, có tác dụng!
Tinh thần Tô Triệt rung lên, hướng Tạo Hóa Thần cây hô lên:
- Tiếp tục, càng nhiều càng tốt, tranh thủ một lần thu phục.
Vù vù vù vù...
Càng nhiều năng lượng được truyền tới, hai tay Tô Triệt nắm chặc phần đuôi và phần đầu của Hắc Xà, đồng thời quán thâu loại năng lượng này cho nó.
Có lẽ, loại năng lượng này đối với nó mà nói, giống như độc dược tuyệt mệnh, chỉ cần số lượng tích lũy tới trình độ nhất định, pháp bảo mạnh nhất cũng sẽ hoàn toàn bị phá hủy. Nếu cái này có bản năng sợ chết, rất có thể sẽ đầu hàng, hướng Tô Triệt tỏ vẻ khuất phục.
Linh trí của pháp bảo vô cùng đơn giản, ở trạng thái vô chủ, một khi gặp phải sinh linh cường hãn có thể khắc chế mình, thường thường sẽ thuận lợi nhận chủ.
Đây chính là ý nghĩa tồn tại của bọn chúng, không thể đánh giá nó là “nhu nhược”, “không có cốt khí”… Dù sao, bọn chúng cũng biết, phải có một chủ nhân, mới có thể có thể thi triển toàn bộ uy lực của bản thân.
Pháp bảo không sợ mất đi tự do, không sợ bị người nắm giữ, bọn chúng chỉ biết có thể xuất ra hết giá trị bản thân mà thôi.
Ông...
Cũng không lâu lắm, trường xà màu đen đã mềm nhũn ra, giống như là hoàn toàn bỏ qua chống cự, lân phiến toàn thân phát ra một loại kỳ dị tiếng kêu, mặc dù nghe không hiểu, Tô Triệt cũng có thể đoán được, đây là một loại khuất phục tư thái.
Đầu hàng!
- Tốt!
Tô Triệt đối với nó nói:
- Ngươi rất là thông minh, vậy thì, cho ngươi nếm thử thêm một loại năng lượng khác.
Năng lượng trong bàn tay được thay đổi, Tô Triệt đem Hỗn Độn Chi Lực của bản thân truyền tới tới, đây là hướng nó biểu đạt: “Ta có thể nắm trong tay lực lượng Hỗn Độn thuần khiết, có tư cách làm chủ nhân của ngươi.”
Ông...
Lân phiến trên toàn thân trường xà màu đen lại phát ra một loại tiếng ông ông với tần số khác, rõ ràng đang trả lời lại Tô Triệt.
- Không cần chống cự, ta đem ngươi đưa đi tới một địa phương khác.
Nói xong câu đó, Tô Triệt thử đem nó thu vào Tiên Ngục, nó không có chống cự chút nào, phi thường thuận lợi.
Một khi vào Tiên Ngục, nó sẽ phải đụng phải thiên đạo lực lượng trong Tiên Ngục thế giới ngăn cản, dù bản lãnh lớn hơn nữa, nó cũng không thể thoát khỏi không gian này.
Bất quá, hiện tại chẳng qua là tạm thời khuất phục nó, vẫn chưa được xem lại luyện hóa được nó.
Pháp bảo chưa qua luyện hóa, Tô Triệt không thể khống chế nó, không cách nào Ngự Sử nó chiến đấu cùng địch.
Dựa vào lực lượng của mình, căn bản không thể nào luyện hóa Hỗn Độn Linh Bảo, cái này Tô Triệt đương nhiên biết rõ, chuyện này, hay là giao cho thiên đạo lực lượng của Tiên Ngục làm đi.
Cho nên, hắn chỉ việc nghỉ ngơi và hồi phục, tiến thêm một bước khôi phục các loại thương thế do lần hung hiểm này tạo thành.
Một lần chờ này, chính là qua mấy tháng, đến một ngày, tâm niệm Tô Triệt vừa động, một cây trường thương màu đen xuất hiện ở trong tay.
Thô như trứng ngỗng, dài đến một trượng, toàn thân ngăm đen, gắn đầy hoa văn như lân phiến, mủi thương chừng hai thước, cũng màu đen như cán thương.
Chỉ nhìn riêng bề ngoài, hoàn toàn không tưởng tượng nổi, thuộc tính xuyên thấu của nó kinh khủng bực nào. Lực lượng phòng ngự của Tô Triệt tuyệt đối không thua kém Tiên Đế Cửu Trọng Thiên, ở trước mặt nó, cũng chỉ là thùng rỗng kêu to, hoàn toàn không có tác dụng ngăn cản đối với nó.
Phải biết rằng, đây vẫn chỉ là bản năng công kích của tự thân pháp bảo, một phần mười uy năng cũng không có bày ra.
Mà bây giờ, nó có chủ nhân, ở trong tay Tô Triệt, không biết nó sẽ hung hãn đến loại trình độ nào.
Cây thương này, Tô Triệt đặt cho nó một cái tên đơn giản là Hỗn Độn Diệt Ma Thương.
Thân là Hỗn Độn Linh Bảo tự nhiên mà hình thành, nó chỉ có một chút linh trí cơ bản nhất, nói đúng hơn là bản năng sinh tồn.
Chút linh trí cũng không thể xưng là khí linh, vì vậy, không có khả năng dùng đến câu thông trao đổi, chỉ cần trực tiếp dùng phương thức thao túng nó là được.
Uy năng của pháp bảo này mạnh như thế nào, tạm thời mà nói, Tô Triệt còn không có khái niệm rõ ràng, bởi vì trong Hỗn Độn rộng lớn, căn bản không mục tiêu để thử thương.
Bất quá, Hỗn Độn Linh Bảo đã là pháp bảo chủ lực của Tiên Tôn cấp cường giả rồi, còn chưa nghe qua người nào cầm trên tay Hỗn Độn Chí Bảo, một loại pháp bảo cao hơn một cấp.
Có lẽ có, nhưng dấu đi mà không công khai.
Từ lúc này bắt đầu, trong khi Tô Triệt thăm dò Hỗn Độn, trên tay luôn ôm một thanh Diệt Ma Thương này, thương này sinh ra ở đây, sinh trưởng ở nơi này, đối với khu vực này phi thường quen thuộc, mặc dù nó không nói chuyện, nhưng nên biết nơi nào an toàn, nơi nào tồn tại nguy hiểm.
Nếu gặp phải nhân tố có thể làm nó cảm thấy e ngại, Tô Triệt sẽ cao bay xa chạy, tuyệt đối sẽ không tới mạo hiểm.
Chỉ mỗi cây thương này, cũng đã làm cho mình thiếu chút nữa vứt bỏ mạng nhỏ, nếu gặp kẻ nào hung hãn hơn nó, chắc chắn Tô Triệt sẽ không dám trêu chọc.
Đi mấy chục năm, trước sau nhặt được bốn vật, đều là tài liệu có tính chất bảo vật trong Hỗn Độn, tất cả đều thu vào Tiên Ngục, coi như là chuẩn bị tài liệu luyện khí.
Một ngày kia, Tô Triệt theo lộ tuyến đã sớm vạch ra lúc trước, chuẩn bị tiếp tục đi về phía trước, nhưng là, Diệt Ma Thương trong tay đột nhiên phát ra một trận rung động, ý nói: “Không thể hướng bên kia đi!”
Hỗn Độn Linh Bảo tựa như động vật hoang dại. Có địa bàn và lãnh địa riêng của mình.
Đây chính là bản năng sinh tồn, không cần giải thích cái gì.
Tô Triệt không chút lựa chọn, thay đổi phương hướng, tìm một đường khác, cho dù bên kia có Hỗn Độn Chí Bảo, cũng không quan trọng bằng tính mạng của mình. Vòng đi một đường khác, quả nhiên, Diệt Ma Thương không hề cảnh báo nữa, Tô Triệt tính toán, thứ làm nó cảm thấy e ngại, hẳn là cách đây hơn trăm vạn dặm. Liền ném ra mấy Hỗn Độn Quả ra xung quanh, thiết lập tọa tiêu. Đợi đến tương lai, thực lực đầy đủ, có thể trở lại tìm kiếm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.