Chương 261: Tụ hội ở Kim Điện (thượng)
Chử Tửu Luận Già Phê
21/05/2013
Tóm lại, làm cho Tô Triệt sinh ra một loại cảm giác là lạ, cảm thấy vị Phong Ngạo Lão này son khí đặc biệt đậm đặc, phương diện tính cách cũng không giống một nam nhân. Bất quá, những cái này không trọng yếu, quan trọng là, hắn rất tinh thông cấm chế, còn không có nhìn thấy Phỉ Vân, chỉ là nghe qua Tô Triệt miêu tả, thì xác định, loại cấm chế này, có thể giải.
Sự thật cũng là như thế, ba người dùng không đến hai khắc, thì bay đến phường thị Phi Vân Hồ, tìm được cửa tiệm mà Phỉ Vân bày bán, chỉ dùng một phút đồng hồ, cấm chế trong cơ thể Phỉ Vân đã được tiêu trừ triệt để.
- Năm nghìn linh thạch khám bệnh, có đắt hay không? Ngươi không thiếu tiền đúng không?
Ngưng Lộ đang ở trước mặt “Đại phu” cùng “Người bệnh”, đĩnh đạc nhìn về phía Tô Triệt yêu cầu thù lao.
- Không đắt.
Tô Triệt sảng khoái trả tiền.
- Ngươi ba ngàn, ta hai ngàn.
Không nghĩ tới, Ngưng Lộ dĩ nhiên là xén cá cắt cơm, mình chẳng có làm gì lại lấy hai ngàn linh thạch.
Nhưng Phong Ngạo Lão lại không hề nói hai lời, thu hồi linh thạch, nhìn về phía Tô Triệt khẽ gật đầu, lập tức đi ra khỏi phòng.
- Có việc gì cứ tới tìm ta, ta đi trước.
Ngưng Lộ nhìn về phía Tô Triệt chớp mắt vài cái, trước khi đi lại hô một tiếng:
- Ta nhìn ngươi rất thuận mắt.
Hai người nàng đi rồi, Phỉ Vân mới là nhẹ nói:
- Huyền Uyên Phong Ngưng Lộ sư tỷ ta đã gặp qua mấy lần, chỉ là, vị trưởng lão kia thoạt nhìn hình như là một nữ hài tử...
Cảm tình, hai vị này hấp tấp đến, giải trừ cấm chế trong cơ thể cho Phỉ Vân, lại hấp tấp rời đi. Tô Triệt cũng chưa kịp giới thiệu thân phận của bọn hắn cho Phỉ Vân.
Tô Triệt cười cười, hỏi:
- Cấm chế đã giải, kế tiếp, ngươi tính toán làm gì?
- Không có tính toán gì.
Phỉ Vân khẽ thở dài một tiếng:
- Ít nhất là trong vài năm, tạm thời còn không nghĩ phản hồi sư môn. Đúng rồi, Chân Chân sư tỷ có được cứu hay không?
- Không biết.
Tô Triệt lắc đầu nói:
- Không có nghe qua chuyện này.
- Nha.
Ánh mắt Phỉ Vân phức tạp nhìn hắn một cái, lại là yên lặng cúi đầu.
Hơi chút do dự, Tô Triệt nói ra:
- Cái loại Tình Ti kia, có phải là cũng nên giải trừ không. Một mực như vậy xuống, đối với ngươi rất không công bình.
- Không còn kịp rồi.
Phỉ Vân ngẩng đầu, lộ vẻ sầu thảm cười nói:
- Loại Tình Ti này, phải trong vòng một năm giải trừ mới được, cái này cũng đã qua ba năm...
Tô Triệt hơi bị sững sờ, vội vàng hỏi:
- Như vậy sao được ? Chiếu theo như ngươi nói, vậy loại Tình Ti này, vĩnh viễn sẽ ở lại trong thân thể của ta sao?
Phỉ Vân lắc đầu, trả lời:
- Tình Ti này đã sớm tiêu tán, cho nên mới không cách nào giải trừ... nó đối với ngươi không có bất luận ảnh hưởng gì, sẽ chỉ làm ta...
Nghe nàng nói như vậy, Tô Triệt thoáng yên tâm một ít, nhưng vẫn không khỏi lo lắng thay nàng, lại hỏi:
- Đã như vầy, vì cái gì không nói sớm?
- Nói sớm hay nói muộn, còn không phải một dạng sao?
Khóe mắt Phỉ Vân ướt át, thấp giọng nói:
- Mấu chốt nhất là một năm kia, ta bị nhốt ở Huyễn Ma giáo, thì như thế nào có thể tìm được ngươi giải trừ Tình Ti.
- Việc này...
Việc đã đến nước này, Tô Triệt cũng không biết nói gì.
Đợi một lát, vẫn là chưa từ bỏ ý định mà hỏi thăm:
- Không có biện pháp khác sao?
- Có thì có. Chỉ là, kết quả không có khác nhau là mấy.
Phỉ Vân giải thích nói:
- Trừ khi, tu vi của ta có thể đạt tới Kim Đan kỳ, bằng vào pháp lực của mình, mới có thể triệt để luyện hóa hiệu lực của Tình Ti.
- Vậy cũng tốt.
Tô Triệt gật đầu nói:
- Có thể có mục tiêu cố gắng, cũng coi như không tệ.
Đề cập chuyện tình ở phương diện tu luyện, Tô Triệt nhìn Phỉ Vân nói ra:
- Nửa năm trước ngươi đã là cảnh giới Luyện Khí Đại viên mãn, Tiên Thiên tư chất cũng không kém, Trúc Cơ hẳn là không khó.
Đang khi nói chuyện, thì lấy ra hai cái bình sứ nhỏ, đưa tới trước mặt nàng:
- Đây là một khỏa Trúc Cơ đan cùng ba khỏa Đại Thành đan, căn cứ tình huống của mình lựa chọn thời cơ bế quan, đóng cửa cửa hàng mấy tháng cũng không quan hệ.
- Tốt.
Phỉ Vân tiếp nhận đan dược, nhẹ giọng đáp ứng.
Sau đó, Tô Triệt để lại cho nàng một đám vật tư tu luyện cấp thấp, giá trị hơn mười vạn linh thạch, cũng đủ nàng bán trong vòng một năm.
Phỉ Vân cũng lấy ra bốn túi linh thạch, từng túi đều trang bị một vạn linh thạch, đây là tổng ngạch tiêu thụ nửa năm qua.
Tô Triệt thu hồi linh thạch, trước khi đi nói một câu:
- Nếu ngươi cần linh thạch, cứ tùy tiện dùng, ta tạm thời còn đủ dùng.
Phỉ Vân lên tiếng, đưa mắt nhìn bóng lưng của hắn tan biến ở không trung.
- Chỉ chớp mắt, tu vi của hắn đã là Trúc Cơ trung kỳ, ta cũng phải nỗ lực, không thể để hắn bỏ quá xa. Thật sự không được, cũng chỉ có thể...
Đôi bàn tay nhỏ bé của Phỉ Vân chăm chú nắm lại, yên lặng làm ra một quyết định.
Sau khi trở về sư môn, Tô Triệt bình phục tâm tình, tính toán rèn sắt khi còn nóng, tiếp tục khổ tu, tranh thủ ở trong vòng nửa năm, lại lần nữa tấn cấp Trúc Cơ hậu kỳ.
Chỉ là, vào một ngày nửa tháng sau, Tô Triệt đang tu luyện trong động phủ, đột nhiên phát hiện, Huyền Cơ ngọc bài bên hông tách ra bạch quang đẹp mắt...
- Môn đồ Triệu Tập lệnh.
Mặc dù là lần đầu tiên gặp được loại tình cảnh này, nhưng Tô Triệt cũng biết, tất nhiên là đã xảy ra chuyện tình vô cùng đặc thù, sư tôn mới có thể gửi đi triệu hoán khẩn cấp như vậy, hơn nữa, còn không phải chỉ có một người.
Đợi cho Tô Triệt ra khỏi động phủ, đi đến sơn đạo, liền gặp được, trên sơn đạo quả nhiên không chỉ là mình mình, ít nhất cũng có hơn hai mươi người, thân ảnh của Ngọc Thanh sư huynh cũng ở trong đó.
Ngọc Thanh thả chậm tốc độ, chờ Tô Triệt đuổi theo, liền hỏi:
- Đệ có biết chuyện gì xảy ra hay không?
- Không biết.
Tô Triệt lắc đầu, đã xác nhận, hơn hai mươi người trên sơn đạo, đều là đệ tử nội môn Trúc Cơ kỳ, tuổi cũng chưa tới bốn mươi. Bất quá, đương nhiên là mình và Ngọc Thanh nhỏ tuổi nhất, tu vi cao nhất, còn lại những người kia, cũng chỉ là vừa mới Trúc Cơ không bao lâu.
- Mấy tháng gần đây, Huyền Cơ Phong có nhiều đệ tử nội môn Trúc Cơ thành công như vậy?
Tô Triệt tò mò truyền âm hỏi.
- Nửa năm trước, vì tránh né trường tai họa Tiểu Di Tiên Cảnh kia, tất cả bọn họ đều tận lực áp chế tu vi.
Ngọc Thanh không tiếng động cười cười, truyền âm giải thích nói:
- Tránh thoát tai ương của Di Tiên, nhẫn nhịn đã nhiều năm, tự nhiên là tận tình phóng thích ra.
- Thì ra là thế.
Trong nội tâm của Tô Triệt cũng cười cười.
Hơn hai mươi người cùng một chỗ tiến nhập Huyền Cơ Kim Điện, cái này mới nhìn đến, thập đại Đệ tử chân truyền dĩ nhiên là đã sớm đến.
Huyền Cơ Phong thập đại đệ tử chân truyền, sáu nam bốn nữ, bài danh vị trí đầu não là đại sư huynh Đoạn Thiên Nhai, cốt linh chỉ có hơn năm mươi tuổi, tu vi đã là Kim Đan sơ kỳ. Nghe nói, có hi vọng trở thành Huyền Cơ Tôn Giả kế nhiệm. Hơn hai mươi đệ tử nội môn tiến vào đại điện, đệ tử chân truyền xếp hạng phía sau, đều tự chọn vị trí ngồi xuống, yên lặng đợi sư tôn đến.
Sự thật cũng là như thế, ba người dùng không đến hai khắc, thì bay đến phường thị Phi Vân Hồ, tìm được cửa tiệm mà Phỉ Vân bày bán, chỉ dùng một phút đồng hồ, cấm chế trong cơ thể Phỉ Vân đã được tiêu trừ triệt để.
- Năm nghìn linh thạch khám bệnh, có đắt hay không? Ngươi không thiếu tiền đúng không?
Ngưng Lộ đang ở trước mặt “Đại phu” cùng “Người bệnh”, đĩnh đạc nhìn về phía Tô Triệt yêu cầu thù lao.
- Không đắt.
Tô Triệt sảng khoái trả tiền.
- Ngươi ba ngàn, ta hai ngàn.
Không nghĩ tới, Ngưng Lộ dĩ nhiên là xén cá cắt cơm, mình chẳng có làm gì lại lấy hai ngàn linh thạch.
Nhưng Phong Ngạo Lão lại không hề nói hai lời, thu hồi linh thạch, nhìn về phía Tô Triệt khẽ gật đầu, lập tức đi ra khỏi phòng.
- Có việc gì cứ tới tìm ta, ta đi trước.
Ngưng Lộ nhìn về phía Tô Triệt chớp mắt vài cái, trước khi đi lại hô một tiếng:
- Ta nhìn ngươi rất thuận mắt.
Hai người nàng đi rồi, Phỉ Vân mới là nhẹ nói:
- Huyền Uyên Phong Ngưng Lộ sư tỷ ta đã gặp qua mấy lần, chỉ là, vị trưởng lão kia thoạt nhìn hình như là một nữ hài tử...
Cảm tình, hai vị này hấp tấp đến, giải trừ cấm chế trong cơ thể cho Phỉ Vân, lại hấp tấp rời đi. Tô Triệt cũng chưa kịp giới thiệu thân phận của bọn hắn cho Phỉ Vân.
Tô Triệt cười cười, hỏi:
- Cấm chế đã giải, kế tiếp, ngươi tính toán làm gì?
- Không có tính toán gì.
Phỉ Vân khẽ thở dài một tiếng:
- Ít nhất là trong vài năm, tạm thời còn không nghĩ phản hồi sư môn. Đúng rồi, Chân Chân sư tỷ có được cứu hay không?
- Không biết.
Tô Triệt lắc đầu nói:
- Không có nghe qua chuyện này.
- Nha.
Ánh mắt Phỉ Vân phức tạp nhìn hắn một cái, lại là yên lặng cúi đầu.
Hơi chút do dự, Tô Triệt nói ra:
- Cái loại Tình Ti kia, có phải là cũng nên giải trừ không. Một mực như vậy xuống, đối với ngươi rất không công bình.
- Không còn kịp rồi.
Phỉ Vân ngẩng đầu, lộ vẻ sầu thảm cười nói:
- Loại Tình Ti này, phải trong vòng một năm giải trừ mới được, cái này cũng đã qua ba năm...
Tô Triệt hơi bị sững sờ, vội vàng hỏi:
- Như vậy sao được ? Chiếu theo như ngươi nói, vậy loại Tình Ti này, vĩnh viễn sẽ ở lại trong thân thể của ta sao?
Phỉ Vân lắc đầu, trả lời:
- Tình Ti này đã sớm tiêu tán, cho nên mới không cách nào giải trừ... nó đối với ngươi không có bất luận ảnh hưởng gì, sẽ chỉ làm ta...
Nghe nàng nói như vậy, Tô Triệt thoáng yên tâm một ít, nhưng vẫn không khỏi lo lắng thay nàng, lại hỏi:
- Đã như vầy, vì cái gì không nói sớm?
- Nói sớm hay nói muộn, còn không phải một dạng sao?
Khóe mắt Phỉ Vân ướt át, thấp giọng nói:
- Mấu chốt nhất là một năm kia, ta bị nhốt ở Huyễn Ma giáo, thì như thế nào có thể tìm được ngươi giải trừ Tình Ti.
- Việc này...
Việc đã đến nước này, Tô Triệt cũng không biết nói gì.
Đợi một lát, vẫn là chưa từ bỏ ý định mà hỏi thăm:
- Không có biện pháp khác sao?
- Có thì có. Chỉ là, kết quả không có khác nhau là mấy.
Phỉ Vân giải thích nói:
- Trừ khi, tu vi của ta có thể đạt tới Kim Đan kỳ, bằng vào pháp lực của mình, mới có thể triệt để luyện hóa hiệu lực của Tình Ti.
- Vậy cũng tốt.
Tô Triệt gật đầu nói:
- Có thể có mục tiêu cố gắng, cũng coi như không tệ.
Đề cập chuyện tình ở phương diện tu luyện, Tô Triệt nhìn Phỉ Vân nói ra:
- Nửa năm trước ngươi đã là cảnh giới Luyện Khí Đại viên mãn, Tiên Thiên tư chất cũng không kém, Trúc Cơ hẳn là không khó.
Đang khi nói chuyện, thì lấy ra hai cái bình sứ nhỏ, đưa tới trước mặt nàng:
- Đây là một khỏa Trúc Cơ đan cùng ba khỏa Đại Thành đan, căn cứ tình huống của mình lựa chọn thời cơ bế quan, đóng cửa cửa hàng mấy tháng cũng không quan hệ.
- Tốt.
Phỉ Vân tiếp nhận đan dược, nhẹ giọng đáp ứng.
Sau đó, Tô Triệt để lại cho nàng một đám vật tư tu luyện cấp thấp, giá trị hơn mười vạn linh thạch, cũng đủ nàng bán trong vòng một năm.
Phỉ Vân cũng lấy ra bốn túi linh thạch, từng túi đều trang bị một vạn linh thạch, đây là tổng ngạch tiêu thụ nửa năm qua.
Tô Triệt thu hồi linh thạch, trước khi đi nói một câu:
- Nếu ngươi cần linh thạch, cứ tùy tiện dùng, ta tạm thời còn đủ dùng.
Phỉ Vân lên tiếng, đưa mắt nhìn bóng lưng của hắn tan biến ở không trung.
- Chỉ chớp mắt, tu vi của hắn đã là Trúc Cơ trung kỳ, ta cũng phải nỗ lực, không thể để hắn bỏ quá xa. Thật sự không được, cũng chỉ có thể...
Đôi bàn tay nhỏ bé của Phỉ Vân chăm chú nắm lại, yên lặng làm ra một quyết định.
Sau khi trở về sư môn, Tô Triệt bình phục tâm tình, tính toán rèn sắt khi còn nóng, tiếp tục khổ tu, tranh thủ ở trong vòng nửa năm, lại lần nữa tấn cấp Trúc Cơ hậu kỳ.
Chỉ là, vào một ngày nửa tháng sau, Tô Triệt đang tu luyện trong động phủ, đột nhiên phát hiện, Huyền Cơ ngọc bài bên hông tách ra bạch quang đẹp mắt...
- Môn đồ Triệu Tập lệnh.
Mặc dù là lần đầu tiên gặp được loại tình cảnh này, nhưng Tô Triệt cũng biết, tất nhiên là đã xảy ra chuyện tình vô cùng đặc thù, sư tôn mới có thể gửi đi triệu hoán khẩn cấp như vậy, hơn nữa, còn không phải chỉ có một người.
Đợi cho Tô Triệt ra khỏi động phủ, đi đến sơn đạo, liền gặp được, trên sơn đạo quả nhiên không chỉ là mình mình, ít nhất cũng có hơn hai mươi người, thân ảnh của Ngọc Thanh sư huynh cũng ở trong đó.
Ngọc Thanh thả chậm tốc độ, chờ Tô Triệt đuổi theo, liền hỏi:
- Đệ có biết chuyện gì xảy ra hay không?
- Không biết.
Tô Triệt lắc đầu, đã xác nhận, hơn hai mươi người trên sơn đạo, đều là đệ tử nội môn Trúc Cơ kỳ, tuổi cũng chưa tới bốn mươi. Bất quá, đương nhiên là mình và Ngọc Thanh nhỏ tuổi nhất, tu vi cao nhất, còn lại những người kia, cũng chỉ là vừa mới Trúc Cơ không bao lâu.
- Mấy tháng gần đây, Huyền Cơ Phong có nhiều đệ tử nội môn Trúc Cơ thành công như vậy?
Tô Triệt tò mò truyền âm hỏi.
- Nửa năm trước, vì tránh né trường tai họa Tiểu Di Tiên Cảnh kia, tất cả bọn họ đều tận lực áp chế tu vi.
Ngọc Thanh không tiếng động cười cười, truyền âm giải thích nói:
- Tránh thoát tai ương của Di Tiên, nhẫn nhịn đã nhiều năm, tự nhiên là tận tình phóng thích ra.
- Thì ra là thế.
Trong nội tâm của Tô Triệt cũng cười cười.
Hơn hai mươi người cùng một chỗ tiến nhập Huyền Cơ Kim Điện, cái này mới nhìn đến, thập đại Đệ tử chân truyền dĩ nhiên là đã sớm đến.
Huyền Cơ Phong thập đại đệ tử chân truyền, sáu nam bốn nữ, bài danh vị trí đầu não là đại sư huynh Đoạn Thiên Nhai, cốt linh chỉ có hơn năm mươi tuổi, tu vi đã là Kim Đan sơ kỳ. Nghe nói, có hi vọng trở thành Huyền Cơ Tôn Giả kế nhiệm. Hơn hai mươi đệ tử nội môn tiến vào đại điện, đệ tử chân truyền xếp hạng phía sau, đều tự chọn vị trí ngồi xuống, yên lặng đợi sư tôn đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.