Tiên Ngục

Chương 301: Vì sống sót, xông! (2)

Chử Tửu Luận Già Phê

21/05/2013

Một cổ lực lượng vô cùng to lớn, thông qua cánh tay Tô Triệt, truyền đến trong chiến phủ...

Trong nháy mắt này, Tô Triệt lại sinh ra một loại ảo giác, chính mình biến thân thành cự nhân ngàn trượng, ngửa mặt lên trời rít gào, tay nâng chiến phủ…

Phốc…

Tu sĩ mặt chữ quốc bị chặt đứt, một phân thành hai.

Phốc…

Lại là một búa, đầu cũng bị chém rơi xuống.

Nhiếp Hồn…

Tô Triệt như bị điên, nhưng tư tưởng lại rất thanh tỉnh, kịp thời phóng thích thần thông Nhiếp Hồn, thu nguyên thần và thi thể của tu sĩ mặt chữ quốc kia vào bên trong Tiên Ngục.

- Triết Lô.

Đạo độn quang này bay đến phụ cận, chứng kiến Tô Triệt chém giết tu sĩ mặt chữ quốc, lại phát ra một tiếng bi thiết.

Bởi vậy có thể thấy được, tất nhiên cũng là Kim Đan trưởng lão của Thái Ất Môn.

Bá…

Tô Triệt không nói hai lời, thu thi thể của tu sĩ mặt chữ quốc vào trong Tiên Ngục, hơn nữa, hai mắt xích hồng, cực kỳ táo bạo trừng mắt nhìn người tới, giận dữ hét:

- Trước Thiên Huyền Tông sơn môn, há cho những cẩu tạp chủng như Thái Ất Môn ngươi kiêu ngạo, đáng chết…

Đáng chết…

Đáng chết…

Đáng chết...

Tiếng rống giận dữ vang vọng nơi hoang dã.

- Ngươi...

Người tới chính là một Kim Đan trung trưởng lão của kỳ Thái Ất Môn, giờ phút này cũng là giận điên người, chỉ vào Tô Triệt, bị tức giận đến nói không ra lời.

Tô Triệt rống giận, cũng không phải nổi điên, mà thật sự trong cơn giận dữ hét ra.

Vừa rồi làm thịt mất hai Kim Đan sơ kỳ, trong chớp mắt lại tới một cái Kim Đan trung kỳ, bởi vậy có thể thấy được, Thái Ất Môn tất nhiên phái ra một nhóm lớn Kim Đan trưởng lão ngăn ở bên ngoài Thiên Huyền Tông sơn môn, rải một cái lưới lớn ôm cây đợi thỏ, chờ mình rơi vào mai phục.

Hành vi kiêu ngạo như thế, không có khả năng Thiên Huyền Tông không phát giác, như vậy, vì cái gì không ngăn cản bọn hắn? Kim Đan trưởng lão, Nguyên Anh Lão tổ Thiên Huyền Tông đâu, tất cả đều mù ư, hay là tất cả đều chết sạch?

Bị người khi dễ đến cửa nhà, lại không hề có động tác?



Trên địa bàn Thái Ất Môn bị người đuổi giết thì cũng thôi, mắt nhìn thấy sắp trở về nhà, còn phải bị bọn họ chặn lại ngăn chặn...

Uất không nóng giận

Lúc này, lão Hắc đang tức thời thẩm vấn nguyên thần Triết Vũ trong Tiên Ngục, lập tức đưa cho đáp án:

- Chủ nhân, chớ có tức giận, Thiên Huyền Tông không phải không trông nom, mà là bị bọn họ mê hoặc.

- Vì sao?

Trong nội tâm Tô Triệt hỏi.

- Thái Ất Môn Hạo Nguyên đại tôn phát ra mệnh lệnh đối với thủ hạ, không từ thủ đoạn nào cũng phải bắt được ngươi. Vì vậy, đám người bọn họ lấy danh nghĩa đàm phán đi tới Thiên Huyền Tông, sau đó lại dùng tỏ vẻ tôn trọng làm cớ, chỉ phái hai người tiến vào sơn môn Thiên Huyền Tông tiến hành đàm phán, những người trên danh nghĩa khác đóng quân trong hoang dã, trên thực tế là rải đến các phương hướng, chỉ vì ôm cây đợi thỏ chờ ngươi trở về.

- Bọn họ phân bố ở trong hoang dã đều là tự tu luyện, đối với những người khác của Thiên Huyền Tông là không có chút xích mích, thời gian lâu, các trưởng bối Thiên Huyền Tông cũng chẳng muốn quản xem bọn hắn làm khỉ gió gì, cái gọi là đàm phán, một mực kéo đến hiện tại...

Trong nội tâm Tô Triệt tức giận hừ nói:

- Đàm phán? Còn nói cái rắm, đám người này bị Linh giới sai khiến, trước khi chưa hoàn thành nhiệm vụ, không có khả năng đàm ra kết quả tốt gì...

Chủ tớ hai người tâm linh câu thông nhanh như điện, thời gian chính thức, cũng bất quá là trong nháy mắt.

Giờ phút này, Kim Đan trung kỳ trưởng lão Thái Ất Môn ở đối diện nói ra:

- Tô Triệt, giao thi thể hai vị sư đệ ra đây, tha cho ngươi khỏi chết.

- Thúi lắm.

Cơn giận của Tô Triệt còn sót lại không tiêu, dĩ nhiên là miệng đầy thô tục:

- Con mẹ ngươi chứ tha cho ngươi khỏi chết, ngươi lão tạp chủng bất tử, có bản lĩnh thì ngươi chạy qua đây, xem ta có một búa chặt đứt ngươi hay không.

Hắn huy vũ chiến phủ, đồng thời tay trái móc ra một quả linh phù, kích phát vỗ vào trên người mình.

Nhưng đây không phải là một Linh Phù phòng ngự.

Sưu…

Nguyên bản Tô Triệt vẫn là hùng hổ, lại hóa thành một đạo cực quang màu xanh nhạt, lập tức, bỏ trốn mất dạng.

- Kim Đan trung kỳ, có ngu mới giao thủ cùng ngươi.

Hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt, mắt nhìn thấy bên ngoài gia môn, Tô Triệt mới không hồ hồ liều mạng với người ta. Đối mặt một Kim Đan trung kỳ, vốn là phong hiểm thật lớn, huống hồ phụ cận còn mai phục những người khác của Thái Ất Môn...

- Đáng giận…



Mắt nhìn thấy bị tiểu tử kia bay đi ra ngoài ngàn trượng, trưởng lão Thái Ất Môn bị tức đến chòm râu run rẩy, vốn cho là hắn sẽ phát động hai loại thần thông đối với mình, cho nên đã sớm là ngưng thần chờ đợi, làm đủ chuẩn bị phòng ngự, không nghĩ tới, hắn lại chạy thoát.

Truy…

Cực tốc đuổi theo, đồng thời vị trưởng lão này cũng gửi đi một loại tín hiệu vô hình cho các sư huynh đệ khác ở phụ cận, bảo bọn họ nhanh chạy đến, chặn Tô Triệt lại.

Cách Thiên Huyền sơn môn, còn có tám trăm dặm lộ trình, hẳn là tới kịp.

Phía trước, Tô Triệt kích phát một quả Cực Quang độn thiên phù cực phẩm, tốc độ gấp mười lần có thể bảo trì một phút đồng hồ.

Cự ly tám trăm dặm, tốc độ phi hành của Trúc Cơ hậu kỳ được đề thăng gấp mười lần, không cần hai phút thời gian là có thể bay vào hộ sơn đại trận của sơn môn.

- Hai phút mà thôi, nhất định phải kiên trì.

Trong lòng Tô Triệt động viên cho mình.

Một đạo cực quang, bắn phá thiên không, tốc độ phi hành giờ phút này, có thể so với Kim Đan trung kỳ, chỉ có điều, vẫn chỉ có thể phi hành thẳng tắp, không cách nào khống chế phương hướng.

Chỉ là, bay ra hơn bốn trăm dặm, phía trước thấy được vài đạo độn quang tụ tập tới, hướng về phía trước mặt mình bay tới.

Tô Triệt không có cách nào điều chỉnh phương hướng tiến hành tránh né, thậm chí cũng không thể đình chỉ phi hành, chỉ có thể kiên trì xông về trước.

Xông…

- A...

Hai mắt Tô Triệt đỏ hồng, bạo phát tất cả tiềm năng, bá bá bá, cực phẩm phi kiếm khai đạo phía trước, Long Hồn nghịch lân vận sức chờ phát động, Nhiếp Hồn thuật cũng ngưng tại mi tâm.

Xông…

Mặc dù phía trước có mấy tên Kim Đan tu sĩ chặn lại, vậy cũng phải tiến lên.

Vì sống sót, xông…

Trước mặt xông tới, trong chớp mắt đã tiếp cận đến cự ly trăm trượng.

Đối với Tô Triệt hóa thân thành cực quang màu xanh nhạt, các trưởng lão Thái Ất Môn đều có chỗ minh bạch. Dù sao, Cực Quang đảo cách Thái Ất Môn bất quá là hơn hai vạn dặm.

- Tự tìm đường chết a, thật sự là...

Một Kim Đan trưởng lão khóe miệng phiết ra một tia tiếu dung nham hiểm, bá một cái, ở phía trước hơn mười trượng, phát ra một pháp thuật phòng ngự thổ hệ.

Lộ tuyến đi về phía trước của Tô Triệt, lập tức dựng lên một mặt Kim Cương Bích trầm trọng, dày chừng hơn một trượng.

Kim Cương Bích, là do chân nguyên thổ hệ ngưng kết mà thành, cũng không phải thổ thạch chân chánh, nhưng so với thạch bích cứng rắn nhất thế gian, còn chắc chắn hơn rất nhiều.

Trưởng lão kia biết rõ, tu vi Trúc Cơ kỳ thi triển Cực Quang phù, mặc dù tốc độ nhanh, lại chỉ có thể thẳng tắp phi hành, hơn nữa, bản thân cũng dừng không được tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Ngục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook