Chương 323: Vô Song sóng lớn (thượng)
Chử Tửu Luận Già Phê
21/05/2013
Tô Triệt cũng không phải có chủ tâm muốn đả kích cho hắn như thế, chỉ có điều, đối phó đối thủ Kim Đan sơ kỳ, chỉ có thể xuất kỳ bất ý như vậy, đột tập chiến thắng, nếu không, môt khì bị hắn trì hoãn đến phát động phản kích, cục diện của mình sẽ là vô cùng gian nan, vô cùng nguy hiểm.
Ngoại trừ Phó Văn Phi, còn có một người sắc mặt khó coi, thì chính là Phong chủ Thiên Lô Phong Thiên Lô Tôn Giả. Tên Huyền Cơ kia nở mày nở mặt, chính là chính mình ...
Trường thứ chín mươi hai xác thực thắng, nhưng Tô Triệt biết rõ, một đường thoải mái của mình đến đây là kết thúc, kế tiếp, còn có thể đi bao xa, trong nội tâm một phần nắm chắc cũng không có.
Quả nhiên, tiếng trống vừa lên, lúc bắt đầu trận thứ chín mươi ba, Tô Triệt ý thức được, nan đề xuất hiện.
Bởi vì lần này, có người chủ động lên đài, đủ để nói rõ, người này rất tự tin, không sợ hãi chút nào đối với thần thông Nhiếp hồn của mình.
Huyền Linh Phong Vô Song.
Vô Song, Huyền Linh Phong Kim Đan đại sư tỷ, thủy hệ Thiên linh căn, cốt linh năm mươi bảy tuổi. Tương đối kỳ lạ chính là, lúc Kết Đan, nàng rõ ràng có cơ hội cải tạo dung nhan, nhưng vẫn bảo trì một dung nhan đáng ghê tởm, hơn nữa, gò má bên trái có một vết sẹo thật dài, giống như con rết ghé vào trên mặt, hơi có chút nhìn thấy mà cảm giác giật mình.
- Thần thông có thể rung chuyển nguyên thần, thật là khó được, nhưng đối với ta lại không có hiệu quả. Nếu ngươi chỉ có bấy nhiêu này, nhất định…
Tiếng nói của nàng cũng không có chút dễ nghe, khàn khàn thô ráp, giống như yết hầu cũng bị tổn thương.
- Mời sư tỷ chỉ giáo.
Tô Triệt đã sớm nghe nói tính tình nàng cổ quái, khi thì quái gở, khi thì điên, người như vậy nói ra cái gì, đều không kỳ quái.
- Bất quá, nàng là thủy hệ Thiên linh căn, chủ tu công pháp thủy hệ, thuộc tính tương khắc cùng ta, hình như lại không quan tâm thần thông Nhiếp hồn, trận chiến này, không thể nghi ngờ sẽ cực kỳ gian nan, trực tiếp thua trận cũng có thể.
Trước Bách chiến, thông qua các phương diện tin tức, Tô Triệt liền liệt Huyền Linh Phong Vô Song vào một trong ba người khó đối phó nhất. Lôi đài chi tranh, rất có thể sẽ thua ở trên tay ba người này.
Khác biệt chính là, ba người Phó Văn Phi, Vũ Trạch, Nam Hinh này, thì Tô Triệt nhận định là ba đối thủ dễ dàng đối phó nhất.
- Chuẩn bị xong chưa?
Tư Lễ trưởng lão đi về phía trước.
Tô Triệt và Vô Song đồng thời gật đầu.
Ánh mắt Tư Lễ trưởng lão quái dị liếc nhìn Tô Triệt, cũng không biết là ý tứ gì, phất tay hô:
- Trận thứ chín mươi ba, bắt đầu.
Nhiếp hồn.
Mặc kệ linh hay không linh, mặc kệ có thể có hiệu quả hay không, lần thứ nhất này, nhất định phải đưa nhiếp hồn lên. Nếu như nhiếp hồn không dùng được, Tù Ma cũng không thể đơn giản phát động, phải chờ tới thời khắc mấu chốt...
Lam quang thoáng hiện, Vô Song đối diện thản nhiên thừa nhận xuống, chẳng những nhìn không ra dị trạng, lại vẫn có thể mở miệng nói chuyện:
- Không tệ, rất thoải mái.
Ông...
Một đạo ba động hơi mờ từ trên người nàng lay động đi ra, giống như rung động trong nước, lấy nàng làm trung tâm, sau đó khuếch tán ra phía ngoài.
Tô Triệt đã làm đủ tất cả chuẩn bị phòng ngự, bất quá, ba động này lướt qua bên người một cái, cũng không có sinh ra bất luận hiệu quả công kích gì.
- Quả nhiên Nhiếp Hồn vô dụng đối với nàng, cũng không biết, nàng là có được pháp bảo trấn hồn, hay là tinh thông loại pháp thuật nguyên thần nhỉ?
Trong đầu phán đoán, đồng thời Tô Triệt cũng phát hiện, đạo ba động mà nàng vừa mới thích phóng đi ra này, đã lan tràn tới cả lôi đài, lập tức tiêu tán thành không, rốt cuộc không cảm giác ra bất luận biến hóa gì.
Tuy như thế, nhưng Tô Triệt lại cảnh giác cao độ, trong nội tâm biết rõ, một đạo ba động như vậy, không có khả năng không có hiệu quả gì, tất nhiên là nàng có được pháp thuật hoặc thần thông cường đại nào đó.
- Vốn ta không nghĩ lên đài nhanh như vậy.
Vô Song thấp giọng nói ra:
- Là vì cảm động và nhớ nhung ngươi lập trường công lao kia ở Thái Ất Môn, đối với chúng ta coi như là có ân cứu mạng. Bất quá, cách làm vừa rồi của ngươi đối với Phó Văn Phi kia, thật là quá phận, ngươi có thể đẩy hắn xuống, lại không nên xem hắn như chó mà đá bay. Trận này, ta liền cho ngươi thua còn khó coi hơn hắn.
- Như chó?
Tô Triệt nhíu mày, cảm thấy lời này của nàng, hương vị không đúng lắm a.
Quả nhiên, Phó Văn Phi ở dưới đài, nguyên bản là thần sắc không được tự nhiên, giờ phút này càng vô cùng xấu hổ.
Lời nói này của Vô Song, rốt cuộc là bênh vực kẻ yếu thay Phó Văn Phi, hay là bỏ đá xuống giếng, biến đổi biện pháp kích thích hắn?
Vô Song và Phó Văn Phi trong lúc đó có loại quan hệ nào, cái này không phải chuyện Tô Triệt nên đi lo lắng, hiện tại, mấu chốt nhất của vấn đề là, thần thông Nhiếp hồn không có hiệu quả đối với nàng, Thần thông Tù Ma có thể có thể có tác dụng hay không còn không biết, nên không dám đơn giản vận dụng.
Cái này liền ý nghĩa, Tô Triệt sắp sửa dùng thực lực Trúc Cơ hậu kỳ chân thực, đến đối mặt với một Kim Đan tu sĩ.
- Cục diện có thể sẽ không quá tốt.
Ngay cả Tô Triệt cũng cho là như vậy.
Bất quá, không đến một khắc cuối cùng, tuyệt đối không thể buông tha, chiến đấu tới cùng rồi nói sau.
Mấy hơi qua đi, Tô Triệt rốt cuộc cũng biết, vừa rồi Vô Song phát ra một đạo ba động kia có tác dụng gì. Nàng đây là dùng thần thông hoặc pháp thuật nào đó, sáng tạo một chiến trường có lợi cho nàng.
Tu luyện giả sau Trúc Cơ, cũng có thể câu thông cùng lực lượng thiên địa, thời điểm chiến đấu, ngoại trừ lợi dụng chân nguyên bản thân, còn có thể ở trình độ nhất định triệu tập lực lượng thiên địa cho mình dùng.
Hiện tại tốt rồi, Tô Triệt cảm giác được, lực lượng thiên địa mà mình có thể triệu tập đến, tất cả đều là Thủy nguyên lực. Xung khắc như nước với lửa, nếu Thủy nguyên lực trong thiên địa bị Tô Triệt điều tới, trước sẽ tiêu diệt năng lực phòng ngự của đạo bào, không cần người khác động thủ, chính mình sẽ tự phế bỏ hơn phân nửa.
- Tô Triệt, ngươi xác thực bất phàm, chỉ là Trúc Cơ hậu kỳ, liền có thể nắm giữ một môn Thần thông, có thể rung chuyển nguyên thần của Kim Đan tu sĩ...
Vô Song đứng bất động, lúc nói chuyện, một hạt châu trạm lam sắc ở chỗ mi tâm hiện lên đi ra. Phía trên Bảo Châu hơi nước đằng đằng, nhưng những hơi nước này lại tản ra cảm giác áp bách vô cùng trầm trọng, giống như tập hợp nước của ngàn vạn Giang Hà lại cùng một chỗ, mơ hồ có thanh âm biển gầm cuồn cuộn quanh mình.
Tô Triệt tu tiên không đến năm năm, kiến thức nông cạn, trong lúc nhất thời không thể nhận ra lai lịch hạt châu này, lại nghe dưới đài có người kinh hô...
- Tứ Hải Châu.
Nghe được xưng hô này, lão Hắc trong Tiên Ngục nhớ lại trước kia xem qua một ít sách cổ, giới thiệu nói:
- Tứ Hải Châu, thượng cổ dị bảo, nghe nói có thể thu nạp nước tứ hải, dùng tứ hải chi lực trấn áp đối thủ... Chủ nhân, ta cho rằng đây chỉ là khoa trương, mặc dù là Đạo khí thượng phẩm, cũng không có năng lực dung nạp bốn biển a?
Ngoại trừ Phó Văn Phi, còn có một người sắc mặt khó coi, thì chính là Phong chủ Thiên Lô Phong Thiên Lô Tôn Giả. Tên Huyền Cơ kia nở mày nở mặt, chính là chính mình ...
Trường thứ chín mươi hai xác thực thắng, nhưng Tô Triệt biết rõ, một đường thoải mái của mình đến đây là kết thúc, kế tiếp, còn có thể đi bao xa, trong nội tâm một phần nắm chắc cũng không có.
Quả nhiên, tiếng trống vừa lên, lúc bắt đầu trận thứ chín mươi ba, Tô Triệt ý thức được, nan đề xuất hiện.
Bởi vì lần này, có người chủ động lên đài, đủ để nói rõ, người này rất tự tin, không sợ hãi chút nào đối với thần thông Nhiếp hồn của mình.
Huyền Linh Phong Vô Song.
Vô Song, Huyền Linh Phong Kim Đan đại sư tỷ, thủy hệ Thiên linh căn, cốt linh năm mươi bảy tuổi. Tương đối kỳ lạ chính là, lúc Kết Đan, nàng rõ ràng có cơ hội cải tạo dung nhan, nhưng vẫn bảo trì một dung nhan đáng ghê tởm, hơn nữa, gò má bên trái có một vết sẹo thật dài, giống như con rết ghé vào trên mặt, hơi có chút nhìn thấy mà cảm giác giật mình.
- Thần thông có thể rung chuyển nguyên thần, thật là khó được, nhưng đối với ta lại không có hiệu quả. Nếu ngươi chỉ có bấy nhiêu này, nhất định…
Tiếng nói của nàng cũng không có chút dễ nghe, khàn khàn thô ráp, giống như yết hầu cũng bị tổn thương.
- Mời sư tỷ chỉ giáo.
Tô Triệt đã sớm nghe nói tính tình nàng cổ quái, khi thì quái gở, khi thì điên, người như vậy nói ra cái gì, đều không kỳ quái.
- Bất quá, nàng là thủy hệ Thiên linh căn, chủ tu công pháp thủy hệ, thuộc tính tương khắc cùng ta, hình như lại không quan tâm thần thông Nhiếp hồn, trận chiến này, không thể nghi ngờ sẽ cực kỳ gian nan, trực tiếp thua trận cũng có thể.
Trước Bách chiến, thông qua các phương diện tin tức, Tô Triệt liền liệt Huyền Linh Phong Vô Song vào một trong ba người khó đối phó nhất. Lôi đài chi tranh, rất có thể sẽ thua ở trên tay ba người này.
Khác biệt chính là, ba người Phó Văn Phi, Vũ Trạch, Nam Hinh này, thì Tô Triệt nhận định là ba đối thủ dễ dàng đối phó nhất.
- Chuẩn bị xong chưa?
Tư Lễ trưởng lão đi về phía trước.
Tô Triệt và Vô Song đồng thời gật đầu.
Ánh mắt Tư Lễ trưởng lão quái dị liếc nhìn Tô Triệt, cũng không biết là ý tứ gì, phất tay hô:
- Trận thứ chín mươi ba, bắt đầu.
Nhiếp hồn.
Mặc kệ linh hay không linh, mặc kệ có thể có hiệu quả hay không, lần thứ nhất này, nhất định phải đưa nhiếp hồn lên. Nếu như nhiếp hồn không dùng được, Tù Ma cũng không thể đơn giản phát động, phải chờ tới thời khắc mấu chốt...
Lam quang thoáng hiện, Vô Song đối diện thản nhiên thừa nhận xuống, chẳng những nhìn không ra dị trạng, lại vẫn có thể mở miệng nói chuyện:
- Không tệ, rất thoải mái.
Ông...
Một đạo ba động hơi mờ từ trên người nàng lay động đi ra, giống như rung động trong nước, lấy nàng làm trung tâm, sau đó khuếch tán ra phía ngoài.
Tô Triệt đã làm đủ tất cả chuẩn bị phòng ngự, bất quá, ba động này lướt qua bên người một cái, cũng không có sinh ra bất luận hiệu quả công kích gì.
- Quả nhiên Nhiếp Hồn vô dụng đối với nàng, cũng không biết, nàng là có được pháp bảo trấn hồn, hay là tinh thông loại pháp thuật nguyên thần nhỉ?
Trong đầu phán đoán, đồng thời Tô Triệt cũng phát hiện, đạo ba động mà nàng vừa mới thích phóng đi ra này, đã lan tràn tới cả lôi đài, lập tức tiêu tán thành không, rốt cuộc không cảm giác ra bất luận biến hóa gì.
Tuy như thế, nhưng Tô Triệt lại cảnh giác cao độ, trong nội tâm biết rõ, một đạo ba động như vậy, không có khả năng không có hiệu quả gì, tất nhiên là nàng có được pháp thuật hoặc thần thông cường đại nào đó.
- Vốn ta không nghĩ lên đài nhanh như vậy.
Vô Song thấp giọng nói ra:
- Là vì cảm động và nhớ nhung ngươi lập trường công lao kia ở Thái Ất Môn, đối với chúng ta coi như là có ân cứu mạng. Bất quá, cách làm vừa rồi của ngươi đối với Phó Văn Phi kia, thật là quá phận, ngươi có thể đẩy hắn xuống, lại không nên xem hắn như chó mà đá bay. Trận này, ta liền cho ngươi thua còn khó coi hơn hắn.
- Như chó?
Tô Triệt nhíu mày, cảm thấy lời này của nàng, hương vị không đúng lắm a.
Quả nhiên, Phó Văn Phi ở dưới đài, nguyên bản là thần sắc không được tự nhiên, giờ phút này càng vô cùng xấu hổ.
Lời nói này của Vô Song, rốt cuộc là bênh vực kẻ yếu thay Phó Văn Phi, hay là bỏ đá xuống giếng, biến đổi biện pháp kích thích hắn?
Vô Song và Phó Văn Phi trong lúc đó có loại quan hệ nào, cái này không phải chuyện Tô Triệt nên đi lo lắng, hiện tại, mấu chốt nhất của vấn đề là, thần thông Nhiếp hồn không có hiệu quả đối với nàng, Thần thông Tù Ma có thể có thể có tác dụng hay không còn không biết, nên không dám đơn giản vận dụng.
Cái này liền ý nghĩa, Tô Triệt sắp sửa dùng thực lực Trúc Cơ hậu kỳ chân thực, đến đối mặt với một Kim Đan tu sĩ.
- Cục diện có thể sẽ không quá tốt.
Ngay cả Tô Triệt cũng cho là như vậy.
Bất quá, không đến một khắc cuối cùng, tuyệt đối không thể buông tha, chiến đấu tới cùng rồi nói sau.
Mấy hơi qua đi, Tô Triệt rốt cuộc cũng biết, vừa rồi Vô Song phát ra một đạo ba động kia có tác dụng gì. Nàng đây là dùng thần thông hoặc pháp thuật nào đó, sáng tạo một chiến trường có lợi cho nàng.
Tu luyện giả sau Trúc Cơ, cũng có thể câu thông cùng lực lượng thiên địa, thời điểm chiến đấu, ngoại trừ lợi dụng chân nguyên bản thân, còn có thể ở trình độ nhất định triệu tập lực lượng thiên địa cho mình dùng.
Hiện tại tốt rồi, Tô Triệt cảm giác được, lực lượng thiên địa mà mình có thể triệu tập đến, tất cả đều là Thủy nguyên lực. Xung khắc như nước với lửa, nếu Thủy nguyên lực trong thiên địa bị Tô Triệt điều tới, trước sẽ tiêu diệt năng lực phòng ngự của đạo bào, không cần người khác động thủ, chính mình sẽ tự phế bỏ hơn phân nửa.
- Tô Triệt, ngươi xác thực bất phàm, chỉ là Trúc Cơ hậu kỳ, liền có thể nắm giữ một môn Thần thông, có thể rung chuyển nguyên thần của Kim Đan tu sĩ...
Vô Song đứng bất động, lúc nói chuyện, một hạt châu trạm lam sắc ở chỗ mi tâm hiện lên đi ra. Phía trên Bảo Châu hơi nước đằng đằng, nhưng những hơi nước này lại tản ra cảm giác áp bách vô cùng trầm trọng, giống như tập hợp nước của ngàn vạn Giang Hà lại cùng một chỗ, mơ hồ có thanh âm biển gầm cuồn cuộn quanh mình.
Tô Triệt tu tiên không đến năm năm, kiến thức nông cạn, trong lúc nhất thời không thể nhận ra lai lịch hạt châu này, lại nghe dưới đài có người kinh hô...
- Tứ Hải Châu.
Nghe được xưng hô này, lão Hắc trong Tiên Ngục nhớ lại trước kia xem qua một ít sách cổ, giới thiệu nói:
- Tứ Hải Châu, thượng cổ dị bảo, nghe nói có thể thu nạp nước tứ hải, dùng tứ hải chi lực trấn áp đối thủ... Chủ nhân, ta cho rằng đây chỉ là khoa trương, mặc dù là Đạo khí thượng phẩm, cũng không có năng lực dung nạp bốn biển a?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.