Chương 1453: Vũ trụ Thánh Huy. (hạ)
Chử Tửu Luận Già Phê
23/08/2013
Nhưng bất luận là loại hình dáng nào, hình thái nhỏ bé cũng cực kỳ tiêu
chuẩn, quy tắc vô cùng, nhất định là do nhân công chế tạo thành.
Thể tích của những thứ này, so sánh với tinh cầu bình thường bên trong Tiên Ngục thì lớn hơn nhiều lắm, cái nhỏ nhất so sánh với Khải Nguyên Tinh cũng phải lớn hơn mười mấy lần, có thể nói là một đám quái vật lớn.
- Chẳng lẽ là cường giả ở cái vũ trụ này lại có thể sáng tạo được không gian tư nhân, cũng tương tự như từng ngọn tiên phủ trong lãnh thổ Vân Tiên?
Tô Triệt âm thầm suy đoán.
Trước khi làm rõ tình huống ở nơi này, cũng không thể tùy tiện làm việc, Tô Triệt vô cùng kiên nhẫn bay lơ lửng trong tinh không, lặng yên quan sát . . .
Đi qua mười mấy thiên hạ, Tô Triệt thấy được rất nhiều một vài điểm sáng nhỏ bay ra từ trong “vật thể khổng lồ”, hẳn là những người khác bay ra từ bên trong, đi tới những phương vị khác trong tinh không.
Tô Triệt vẫn chưa hành động, tiếp tục kiên nhẫn chờ đợi.
Một ngày kia, từ bên trong một vật thể cực lớn nào đó có một điểm sáng nhỏ bay ra, bay tới khu vực mà Tô Triệt đang đứng, xem quỹ tích phi hành kia, hẳn là chỉ đi ngang qua.
Khoảng cách gần vừa đủ, cái điểm sáng kia rõ ràng dừng lại một chút, đoán chừng là đã phát hiện ra Tô Triệt ở trong tinh không, sau đó, điểm sáng liền bay tới bên này.
Đến gần khoảng cách hàng tỉ dặm, Tô Triệt thông qua thần thức cũng có thể thấy rõ, cái gọi là điểm sáng này lại là một người được một tầng vòng bảo hộ hình tròn bao phủ, tầng vòng bảo hộ này phóng ra quang huy đẹp mắt, trong tinh không cực kỳ dễ làm người khác chú ý, tựa hồ, bọn họ cố ý làm như thế, giống như trong đêm tối đốt đèn mà đi vậy, dùng cái này để biểu hiện sự quang minh lỗi lạc của mình.
Không sai biệt lắm, chính là ý tứ như thế đi.
Cho nên, Tô Triệt cũng tạo ra một cái vòng bảo hộ hình tròn ở bên cạnh mình, đồng dạng phóng ra quang huy, để chứng minh cho đối phương: ta đợi ở chỗ này, không có ác ý gì, cũng không phải hạng người đạo chích cản đường đánh cướp.
Người kia tựa hồ hiểu được ý tứ của Tô Triệt, lập tức bay tới bên này nhanh hơn.
Xuyên thấu qua quang huy của tầng vòng bảo hộ kia, Tô Triệt thấy rõ, một thân người này mặc khôi giáp với tạo hình hoa lệ, thật sự rất giống một pho tượng Chiến thần, nhưng hắn lớn lên lại hơi có chút bất đồng so với nhân loại chúng ta ở cái vũ trụ kia: một đầu tóc bạc, sống mũi rất cao, hốc mắt rất sâu, màu da rất trắng, con ngươi cũng là màu xanh biếc.
Tô Triệt nghe được người nọ truyền đến một câu truyền âm không mạch lạc, nhưng lại căn bản không hiểu hắn đang nói cái gì. Đi tới một cái vũ trụ hoàn toàn xa lạ, không thông thạo ngôn ngữ khẳng định là một chút cũng kỳ quái.
Cho nên, Tô Triệt chọn lựa phương thức câu thông trong Hỗn Độn, lấy tâm linh tiếng nói trực tiếp nhất để truyền âm nói:
- Xin lỗi a, ta không hiểu tiếng nói của ngươi, chỉ có thể câu thông với nhau như vậy.
- Nghe không hiểu?
Người kia đồng thời truyền tới một đạo tâm linh ba động:
- Chẳng lẽ, ngươi là . . .
- Đúng vậy.
Tô Triệt ăn ngay nói thật, trực tiếp cho người nọ biết lai lịch cùng thân phận của mình:
- Ta là Hỗn Độn lữ hành giả tới từ một cái vũ trụ khác. Vừa rồi tiến vào vũ trụ thế giới của các ngươi, ngươi là vị bằng hữu thứ nhất mà ta gặp phải.
- Hỗn Độn lữ hành giả?
Tâm linh truyền âm của người nọ lộ ra cảm giác cực kỳ kinh ngạc rất rõ ràng, hơn nữa, hắn chợt ngừng lại, rõ ràng cho thấy ở trong cõi lòng của hắn có sự phòng bị, không dám tới gần Tô Triệt.
Tâm tình của hắn, Tô Triệt có thể lý giải, giống như ban đầu chính mình gặp phải vị thương nhân Mạc Nhĩ Đức Thần kia, đối với sinh linh cường đại nào đó hoàn toàn chưa từng tiếp xúc, tất nhiên là bản thân sẽ tràn đầy sự sợ hãi cùng hiểu lầm.
- Xin yên tâm, ta chỉ là một khách nhân vô cùng hữu hảo tiến đến nơi đây làm khách, đối với vũ trụ thế giới của các ngươi, trong lòng ta đồng dạng đều là lòng tôn trọng cùng lòng kính sợ.
Tô Triệt cố gắng dùng giọng nói hòa ái để truyền âm nói:
- Không gạt ngươi, trước khi chưa gặp được ngươi, ta đã chờ ở chỗ này thật lâu, cũng không dám xông loạn đi chung quanh. Cực kỳ thực sự hy vọng gặp phải một vị chủ nhân nhiệt tình háo khách ở nơi này, có thể chỉ dẫn ta, bước kế tiếp nên làm như thế nào, nên đi như thế nào a.
- Thật sự là như vậy?
Người nọ tựa hồ cảm thấy thành ý trong lời nói của Tô Triệt, sau khi hơi do dự một chút. Liền chậm rãi phi gần tới bên cạnh Tô Triệt. Đủ để chứng minh, sự can đảm hắn cũng là tương đối khá.
Đi gần đến khoảng cách trăm trượng, hắn mới dừng lại, ngay sau đó trong lòng bàn tay hiện ra một quả tinh thạch màu thủy lam hình thoi, thẳng tắp phóng tới đây:
- Nếu thật sự là bằng hữu ngoại lai, như vậy, vật mà hiện tại ngươi cần nhất hẳn là vật này.
Tô Triệt nhẹ nhàng nhận lấy cái tinh thạch này, tâm niệm thâm nhập vào bên trong, lập tức biết được, trong tinh thạch có đầy đủ đại lượng kiến thức cùng tin tức, dĩ nhiên cũng bao gồm kiến thức về tiếng nói của vũ trụ thế giới này.
Với tu vi thực lực của Tô Triệt hiện tại, có thể đủ để xác định, bên trong tinh thạch không có đồ vật gì không sạch sẽ, sẽ không tạo thành bất cứ thương tổn gì đối với mình, Tô Triệt đem tinh thạch tới gần sát vị trí mi tâm, thu nạp toàn bộ đại lượng tin tức bên trong.
- Vô cùng cảm tạ!
Ngắn ngủn mấy hơi thở sau, thay vì nói chuyện với nhau, Tô Triệt đã có thể lấy tiếng nói bình thường nhất để làm hình thức câu thông.
- Ngươi thật sự đến từ chính vũ trụ khác, là một vị lữ hành giả du lịch trong Hỗn Độn?
Người nọ lập tức hỏi.
- Đúng vậy, ta tên là Tô Triệt, ở trong Hỗn Độn đã phải đi mất mấy ngàn năm, mới tìm được vũ trụ Thánh Huy này.
Mấy ngàn năm theo lời của Tô Triệt, là tính toán theo đơn vị thời gian ở vũ trụ Thánh Huy, phải nói, cùng khái niệm thời gian ở vũ trụ Tiên Linh của chúng ta cũng không sai biệt lắm, cả ngày khác biệt cũng bất quá chỉ chừng nửa canh giờ.
- Tên của ta rất dài, ngươi gọi ta là 'Áo Sâm' là được. Ta chỉ là một Thượng Vị Thần của Thần giới, vừa mới sáng lập thần quốc của mình cách đây không lâu.
Sau khi tự giới thiệu mình, Áo Sâm cảm khái nói:
- Có khả năng, ta vĩnh viễn cũng không có cơ hội tiến vào Hỗn Độn, vĩnh viễn không kiến thức được vô hạn ảo diệu của lĩnh vực Đại Hỗn Độn.
Lúc nói chuyện, trong ánh mắt của Áo Sâm nhìn về phía Tô Triệt bắn ra vẻ kính ngưỡng, tuyệt đối không phải là ngụy trang. Bởi vì hắn cũng biết, bất kỳ một vị lữ hành giả nào ở Hỗn Độn cũng đã có thể siêu thoát sự phong tỏa của không gian vũ trụ rồi, nắm giữ lực lượng cao cấp tối cao vượt qua cường giả đỉnh phong.
Chính mình chẳng qua là chỉ là một Thượng Vị Thần, ở trước mặt cường giả ở Hỗn Độn này chỉ là hình thức, so với một con côn trùng nhỏ nhỏ, hẳn là không có gì khác nhau.
Đối với sự cảm khái của hắn, Tô Triệt cũng không bình luận điều gì, càng sẽ không giống như một vị lão tiền bối khích lệ cái gì, dạy cái gì, những chuyện đó không chỉ là dối trá mà cũng sẽ làm cho mình cảm thấy tương đối không được tự nhiên.
Thể tích của những thứ này, so sánh với tinh cầu bình thường bên trong Tiên Ngục thì lớn hơn nhiều lắm, cái nhỏ nhất so sánh với Khải Nguyên Tinh cũng phải lớn hơn mười mấy lần, có thể nói là một đám quái vật lớn.
- Chẳng lẽ là cường giả ở cái vũ trụ này lại có thể sáng tạo được không gian tư nhân, cũng tương tự như từng ngọn tiên phủ trong lãnh thổ Vân Tiên?
Tô Triệt âm thầm suy đoán.
Trước khi làm rõ tình huống ở nơi này, cũng không thể tùy tiện làm việc, Tô Triệt vô cùng kiên nhẫn bay lơ lửng trong tinh không, lặng yên quan sát . . .
Đi qua mười mấy thiên hạ, Tô Triệt thấy được rất nhiều một vài điểm sáng nhỏ bay ra từ trong “vật thể khổng lồ”, hẳn là những người khác bay ra từ bên trong, đi tới những phương vị khác trong tinh không.
Tô Triệt vẫn chưa hành động, tiếp tục kiên nhẫn chờ đợi.
Một ngày kia, từ bên trong một vật thể cực lớn nào đó có một điểm sáng nhỏ bay ra, bay tới khu vực mà Tô Triệt đang đứng, xem quỹ tích phi hành kia, hẳn là chỉ đi ngang qua.
Khoảng cách gần vừa đủ, cái điểm sáng kia rõ ràng dừng lại một chút, đoán chừng là đã phát hiện ra Tô Triệt ở trong tinh không, sau đó, điểm sáng liền bay tới bên này.
Đến gần khoảng cách hàng tỉ dặm, Tô Triệt thông qua thần thức cũng có thể thấy rõ, cái gọi là điểm sáng này lại là một người được một tầng vòng bảo hộ hình tròn bao phủ, tầng vòng bảo hộ này phóng ra quang huy đẹp mắt, trong tinh không cực kỳ dễ làm người khác chú ý, tựa hồ, bọn họ cố ý làm như thế, giống như trong đêm tối đốt đèn mà đi vậy, dùng cái này để biểu hiện sự quang minh lỗi lạc của mình.
Không sai biệt lắm, chính là ý tứ như thế đi.
Cho nên, Tô Triệt cũng tạo ra một cái vòng bảo hộ hình tròn ở bên cạnh mình, đồng dạng phóng ra quang huy, để chứng minh cho đối phương: ta đợi ở chỗ này, không có ác ý gì, cũng không phải hạng người đạo chích cản đường đánh cướp.
Người kia tựa hồ hiểu được ý tứ của Tô Triệt, lập tức bay tới bên này nhanh hơn.
Xuyên thấu qua quang huy của tầng vòng bảo hộ kia, Tô Triệt thấy rõ, một thân người này mặc khôi giáp với tạo hình hoa lệ, thật sự rất giống một pho tượng Chiến thần, nhưng hắn lớn lên lại hơi có chút bất đồng so với nhân loại chúng ta ở cái vũ trụ kia: một đầu tóc bạc, sống mũi rất cao, hốc mắt rất sâu, màu da rất trắng, con ngươi cũng là màu xanh biếc.
Tô Triệt nghe được người nọ truyền đến một câu truyền âm không mạch lạc, nhưng lại căn bản không hiểu hắn đang nói cái gì. Đi tới một cái vũ trụ hoàn toàn xa lạ, không thông thạo ngôn ngữ khẳng định là một chút cũng kỳ quái.
Cho nên, Tô Triệt chọn lựa phương thức câu thông trong Hỗn Độn, lấy tâm linh tiếng nói trực tiếp nhất để truyền âm nói:
- Xin lỗi a, ta không hiểu tiếng nói của ngươi, chỉ có thể câu thông với nhau như vậy.
- Nghe không hiểu?
Người kia đồng thời truyền tới một đạo tâm linh ba động:
- Chẳng lẽ, ngươi là . . .
- Đúng vậy.
Tô Triệt ăn ngay nói thật, trực tiếp cho người nọ biết lai lịch cùng thân phận của mình:
- Ta là Hỗn Độn lữ hành giả tới từ một cái vũ trụ khác. Vừa rồi tiến vào vũ trụ thế giới của các ngươi, ngươi là vị bằng hữu thứ nhất mà ta gặp phải.
- Hỗn Độn lữ hành giả?
Tâm linh truyền âm của người nọ lộ ra cảm giác cực kỳ kinh ngạc rất rõ ràng, hơn nữa, hắn chợt ngừng lại, rõ ràng cho thấy ở trong cõi lòng của hắn có sự phòng bị, không dám tới gần Tô Triệt.
Tâm tình của hắn, Tô Triệt có thể lý giải, giống như ban đầu chính mình gặp phải vị thương nhân Mạc Nhĩ Đức Thần kia, đối với sinh linh cường đại nào đó hoàn toàn chưa từng tiếp xúc, tất nhiên là bản thân sẽ tràn đầy sự sợ hãi cùng hiểu lầm.
- Xin yên tâm, ta chỉ là một khách nhân vô cùng hữu hảo tiến đến nơi đây làm khách, đối với vũ trụ thế giới của các ngươi, trong lòng ta đồng dạng đều là lòng tôn trọng cùng lòng kính sợ.
Tô Triệt cố gắng dùng giọng nói hòa ái để truyền âm nói:
- Không gạt ngươi, trước khi chưa gặp được ngươi, ta đã chờ ở chỗ này thật lâu, cũng không dám xông loạn đi chung quanh. Cực kỳ thực sự hy vọng gặp phải một vị chủ nhân nhiệt tình háo khách ở nơi này, có thể chỉ dẫn ta, bước kế tiếp nên làm như thế nào, nên đi như thế nào a.
- Thật sự là như vậy?
Người nọ tựa hồ cảm thấy thành ý trong lời nói của Tô Triệt, sau khi hơi do dự một chút. Liền chậm rãi phi gần tới bên cạnh Tô Triệt. Đủ để chứng minh, sự can đảm hắn cũng là tương đối khá.
Đi gần đến khoảng cách trăm trượng, hắn mới dừng lại, ngay sau đó trong lòng bàn tay hiện ra một quả tinh thạch màu thủy lam hình thoi, thẳng tắp phóng tới đây:
- Nếu thật sự là bằng hữu ngoại lai, như vậy, vật mà hiện tại ngươi cần nhất hẳn là vật này.
Tô Triệt nhẹ nhàng nhận lấy cái tinh thạch này, tâm niệm thâm nhập vào bên trong, lập tức biết được, trong tinh thạch có đầy đủ đại lượng kiến thức cùng tin tức, dĩ nhiên cũng bao gồm kiến thức về tiếng nói của vũ trụ thế giới này.
Với tu vi thực lực của Tô Triệt hiện tại, có thể đủ để xác định, bên trong tinh thạch không có đồ vật gì không sạch sẽ, sẽ không tạo thành bất cứ thương tổn gì đối với mình, Tô Triệt đem tinh thạch tới gần sát vị trí mi tâm, thu nạp toàn bộ đại lượng tin tức bên trong.
- Vô cùng cảm tạ!
Ngắn ngủn mấy hơi thở sau, thay vì nói chuyện với nhau, Tô Triệt đã có thể lấy tiếng nói bình thường nhất để làm hình thức câu thông.
- Ngươi thật sự đến từ chính vũ trụ khác, là một vị lữ hành giả du lịch trong Hỗn Độn?
Người nọ lập tức hỏi.
- Đúng vậy, ta tên là Tô Triệt, ở trong Hỗn Độn đã phải đi mất mấy ngàn năm, mới tìm được vũ trụ Thánh Huy này.
Mấy ngàn năm theo lời của Tô Triệt, là tính toán theo đơn vị thời gian ở vũ trụ Thánh Huy, phải nói, cùng khái niệm thời gian ở vũ trụ Tiên Linh của chúng ta cũng không sai biệt lắm, cả ngày khác biệt cũng bất quá chỉ chừng nửa canh giờ.
- Tên của ta rất dài, ngươi gọi ta là 'Áo Sâm' là được. Ta chỉ là một Thượng Vị Thần của Thần giới, vừa mới sáng lập thần quốc của mình cách đây không lâu.
Sau khi tự giới thiệu mình, Áo Sâm cảm khái nói:
- Có khả năng, ta vĩnh viễn cũng không có cơ hội tiến vào Hỗn Độn, vĩnh viễn không kiến thức được vô hạn ảo diệu của lĩnh vực Đại Hỗn Độn.
Lúc nói chuyện, trong ánh mắt của Áo Sâm nhìn về phía Tô Triệt bắn ra vẻ kính ngưỡng, tuyệt đối không phải là ngụy trang. Bởi vì hắn cũng biết, bất kỳ một vị lữ hành giả nào ở Hỗn Độn cũng đã có thể siêu thoát sự phong tỏa của không gian vũ trụ rồi, nắm giữ lực lượng cao cấp tối cao vượt qua cường giả đỉnh phong.
Chính mình chẳng qua là chỉ là một Thượng Vị Thần, ở trước mặt cường giả ở Hỗn Độn này chỉ là hình thức, so với một con côn trùng nhỏ nhỏ, hẳn là không có gì khác nhau.
Đối với sự cảm khái của hắn, Tô Triệt cũng không bình luận điều gì, càng sẽ không giống như một vị lão tiền bối khích lệ cái gì, dạy cái gì, những chuyện đó không chỉ là dối trá mà cũng sẽ làm cho mình cảm thấy tương đối không được tự nhiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.