Tiên Nữ Xuyên Vào Truyện Thập Niên 70
Chương 4
Yên Mộng Hiên
27/10/2022
Tuy nhiên Từ Đóa đã có kinh nghiệm xuyên không mấy lần, cộng thêm trước đó đã tu luyện thành tiên nên am hiểu rất nhiều chuyện. So với cốt truyện ở trong cuốn sách gốc, điều mà cô quan tâm nhất là mức sống sinh hoạt của cô đã giảm mạnh.
Không còn tiểu thuyết để đọc, không còn đan dược và nước thánh để uống, về sau muốn ăn chút thịt cũng là một điều xa xỉ, cô thật sự buồn muốn khóc, hu hu hu!
Từ Đóa bật dậy khỏi mặt đất với vẻ mặt đau khổ, vừa định vứt xác gấu đen đem thịt gấu về để cải thiện bữa ăn, còn da và mật gấu thì đem bán cho cửa hàng để lấy tiền thì bỗng nghe thấy tiếng động ở gần đó.
Cô nắm chặt lưỡi hái trong tay, hơi xoay đầu, nhìn về phía rừng cây rậm rạp phía sau.
Núi rừng im lìm, chỉ có tiếng gió xào xạc và tiếng lá cây lay động, nhưng cách đó không xa dần vang lên tiếng người nói.
Tinh thần lực của Từ Đóa rất mạnh, thính lực cũng nhạy bén hơn người bình thường rất nhiều.
“Tôi nói này Đại Long, chị ba của cậu có chuyện gì vậy? Khi không lại chạy loạn vào trong núi làm gì, ăn no rửng mỡ hay sao?”
“Chắc là tâm tình không vui, không phải sáng nay anh rể của tôi phải đi rồi sao?”
“Không vui cũng không thể chạy vào núi không chịu về được, lỡ đâu gặp phải con lợn rừng hay gấu đen gì đấy thì sao đây?”
“Được rồi, đừng nói nữa. Bây giờ quan trọng nhất là phải tìm được người.”
Có ba người đàn ông, một người hơi lớn tuổi, hai người còn lại nhỏ hơn một chút.
Từ Đóa nghe bọn họ nói đến đây tìm mình thì yên tâm ngồi xuống tảng đá.
Cô đang suy nghĩ xem phải xử lí xác gấu này làm sao thì sức lao động miễn phí lại tự đưa tới cửa.
Không lâu sau ba người liền xuất hiện trong tầm mắt. Một người là em trai của nguyên chủ, anh rể của nguyên chủ và người còn lại là em trai của anh rể, tất cả đều là họ hàng thân thích.
Anh rể Từ nhìn thấy Từ Đóa trước, lôi kéo em trai Từ: “Đại Long, bên kia có người, không biết có phải chị ba của cậu không?”
Không còn tiểu thuyết để đọc, không còn đan dược và nước thánh để uống, về sau muốn ăn chút thịt cũng là một điều xa xỉ, cô thật sự buồn muốn khóc, hu hu hu!
Từ Đóa bật dậy khỏi mặt đất với vẻ mặt đau khổ, vừa định vứt xác gấu đen đem thịt gấu về để cải thiện bữa ăn, còn da và mật gấu thì đem bán cho cửa hàng để lấy tiền thì bỗng nghe thấy tiếng động ở gần đó.
Cô nắm chặt lưỡi hái trong tay, hơi xoay đầu, nhìn về phía rừng cây rậm rạp phía sau.
Núi rừng im lìm, chỉ có tiếng gió xào xạc và tiếng lá cây lay động, nhưng cách đó không xa dần vang lên tiếng người nói.
Tinh thần lực của Từ Đóa rất mạnh, thính lực cũng nhạy bén hơn người bình thường rất nhiều.
“Tôi nói này Đại Long, chị ba của cậu có chuyện gì vậy? Khi không lại chạy loạn vào trong núi làm gì, ăn no rửng mỡ hay sao?”
“Chắc là tâm tình không vui, không phải sáng nay anh rể của tôi phải đi rồi sao?”
“Không vui cũng không thể chạy vào núi không chịu về được, lỡ đâu gặp phải con lợn rừng hay gấu đen gì đấy thì sao đây?”
“Được rồi, đừng nói nữa. Bây giờ quan trọng nhất là phải tìm được người.”
Có ba người đàn ông, một người hơi lớn tuổi, hai người còn lại nhỏ hơn một chút.
Từ Đóa nghe bọn họ nói đến đây tìm mình thì yên tâm ngồi xuống tảng đá.
Cô đang suy nghĩ xem phải xử lí xác gấu này làm sao thì sức lao động miễn phí lại tự đưa tới cửa.
Không lâu sau ba người liền xuất hiện trong tầm mắt. Một người là em trai của nguyên chủ, anh rể của nguyên chủ và người còn lại là em trai của anh rể, tất cả đều là họ hàng thân thích.
Anh rể Từ nhìn thấy Từ Đóa trước, lôi kéo em trai Từ: “Đại Long, bên kia có người, không biết có phải chị ba của cậu không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.