Tiên Nữ Xuyên Vào Truyện Thập Niên 70
Chương 8
Yên Mộng Hiên
02/01/2023
Bà ta đỏ mặt, cãi cố: “Khiêng về rồi thì đã sao? Cũng đâu thể chứng minh là do chị của cháu giết, có khi nó ăn trúng đồ ăn bậy bạ gì đó rồi trúng độc chết thì có, chị của cháu chẳng qua tình cờ ăn may. Nếu không với sức lực của nó sao có thể đối phó với một con gấu được?”
“Nghe cũng có lý.” Nhiều người dân trong làng đều gật đầu, vài người đi vòng quanh xác gấu rồi đưa tay ra sờ thử, sau đó theo bản năng rụt tay lại rồi lui về sau hai bước.
Thôn Dương Thụ nằm dưới dân núi Trường Bạch, nhiều người dân sẽ lên núi để thu hoạch các loại thảo mộc và kiếm ít thổ sản để trợ cấp cho gia đình của họ. Mấy loài động vật hoang dã như gấu, chó sói và lợn rừng đều rất hung dữ, cho dù bọn họ chưa từng gặp qua nhưng cũng đã nghe không ít người già kể lại, làm sao có thể không biết chúng mạnh mẽ như thế nào.
Ai có thể tin là một cô gái mảnh mai như Từ Đóa lại có thể một mình giết chết một con gấu đen?
Có người lẩm bẩm nói: “Nếu mà nó trúng độc thật thì không thể lấy thịt và nội tạng đúng không? Vậy sao cô ấy còn phải kiếm người khiêng về làm gì? Cứ dứt khoát lột da tại chỗ là được rồi.”
“Không khiêng về thì làm sao đem khoe được? Bộ không nghe thấy Đại Long nhà hắn la hét cả một đường hay sao?”
Thím hai Trương nghe xong thì rất đắc ý, nhưng em trai Từ lại tức giận nói: “Nói bậy bạ gì vậy! Gấu đen kia do chị tôi giết!”
“Muốn biết gấu đen chết vì nguyên nhân gì thì có thể tìm người có kinh nghiệm đến xem thử mà, cần gì phải cãi qua cãi lại đâu?” Từ Đóa cất sọt vào phòng, vừa ra liền cười nói một câu.
“Đúng rồi.” Những người vây xem lúc này mới nhớ ra: “Mau đi mời ông Triệu đi, năm đó ông ấy chính là thợ săn có tiếng, chắc chắn có thể nhìn ra được.”
Khi họ đang nói chuyện, có người hét lên từ phía sau đám đông: “Nhường đường chút đi, ông Triệu tới rồi này!”
“Tôi nghe nói có người giết được gấu đen.” Ông Triệu chống gậy bước ra khỏi đám đông, đôi mắt sắc bén quét qua xác con gấu đen, nói: “Con gấu này vừa chết không bao lâu nhỉ?”
“Đúng vậy.” Em trai Từ gật đầu: “Ông nội Triệu, ông mau nhìn thử xem, có phải con gấu này bị giết bởi lưỡi liềm của chị cháu không?”
“Lưỡi liềm ư?” Lông mày của ông lão khẽ giật giật, cúi người xuống xem xét miệng vết thương trên người con gấu.
Những người xung quanh lập tức im lặng, nhìn chằm chằm vào động tác của ông Triệu.
Vừa nhìn ông lão không nhịn được ồ một tiếng: “Tuy vết thương này chỉ dài một tấc nhưng lại khá sâu, nhìn đúng là rất giống với lưỡi liềm."
“Nghe cũng có lý.” Nhiều người dân trong làng đều gật đầu, vài người đi vòng quanh xác gấu rồi đưa tay ra sờ thử, sau đó theo bản năng rụt tay lại rồi lui về sau hai bước.
Thôn Dương Thụ nằm dưới dân núi Trường Bạch, nhiều người dân sẽ lên núi để thu hoạch các loại thảo mộc và kiếm ít thổ sản để trợ cấp cho gia đình của họ. Mấy loài động vật hoang dã như gấu, chó sói và lợn rừng đều rất hung dữ, cho dù bọn họ chưa từng gặp qua nhưng cũng đã nghe không ít người già kể lại, làm sao có thể không biết chúng mạnh mẽ như thế nào.
Ai có thể tin là một cô gái mảnh mai như Từ Đóa lại có thể một mình giết chết một con gấu đen?
Có người lẩm bẩm nói: “Nếu mà nó trúng độc thật thì không thể lấy thịt và nội tạng đúng không? Vậy sao cô ấy còn phải kiếm người khiêng về làm gì? Cứ dứt khoát lột da tại chỗ là được rồi.”
“Không khiêng về thì làm sao đem khoe được? Bộ không nghe thấy Đại Long nhà hắn la hét cả một đường hay sao?”
Thím hai Trương nghe xong thì rất đắc ý, nhưng em trai Từ lại tức giận nói: “Nói bậy bạ gì vậy! Gấu đen kia do chị tôi giết!”
“Muốn biết gấu đen chết vì nguyên nhân gì thì có thể tìm người có kinh nghiệm đến xem thử mà, cần gì phải cãi qua cãi lại đâu?” Từ Đóa cất sọt vào phòng, vừa ra liền cười nói một câu.
“Đúng rồi.” Những người vây xem lúc này mới nhớ ra: “Mau đi mời ông Triệu đi, năm đó ông ấy chính là thợ săn có tiếng, chắc chắn có thể nhìn ra được.”
Khi họ đang nói chuyện, có người hét lên từ phía sau đám đông: “Nhường đường chút đi, ông Triệu tới rồi này!”
“Tôi nghe nói có người giết được gấu đen.” Ông Triệu chống gậy bước ra khỏi đám đông, đôi mắt sắc bén quét qua xác con gấu đen, nói: “Con gấu này vừa chết không bao lâu nhỉ?”
“Đúng vậy.” Em trai Từ gật đầu: “Ông nội Triệu, ông mau nhìn thử xem, có phải con gấu này bị giết bởi lưỡi liềm của chị cháu không?”
“Lưỡi liềm ư?” Lông mày của ông lão khẽ giật giật, cúi người xuống xem xét miệng vết thương trên người con gấu.
Những người xung quanh lập tức im lặng, nhìn chằm chằm vào động tác của ông Triệu.
Vừa nhìn ông lão không nhịn được ồ một tiếng: “Tuy vết thương này chỉ dài một tấc nhưng lại khá sâu, nhìn đúng là rất giống với lưỡi liềm."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.