Quyển 2 - Chương 6: Yêu thú hoạt động
Lịch Thập Tam
14/01/2014
Cổ Tranh, Phạm Đông Ly cùng Tần Hư vẻ mặt giống như là trư ca nhìn ngơ
ngác, phải biết rằng Thiệu Dương công chúa chính là thần tượng của ba
người a. Mà một vài nữ đệ tử thì si mê nhìn Cổ Qua, nội môn đệ tử,
tuownga mạo anh tuấn chính là bạch mã hoàng tử trong lòng các nàng. .
Công chúa giơ tay đã một lúc mà Cổ Qua vẫn không đỡ lấy.
- Làm sao, ngươi không dám sao?
Thật ra thì Cổ Qua cũng có chút lo lắng, những tên chư hầu này ở Tiên Vũ Đế Quốc vốn đã quen thói ngang ngược nên đối với mình đã rất bất mãn, nếu quả thật cùng Thiệu Dương công chúa tay trong tay, vậy thì đã hoàn toàn đắc tội với bon chúng,. Nhưng nhược điểm của mình lại nằm trong tay nàng.
- Có gì không dám.
Cổ Qua từ từ đứng lên, nắm giữ thăng bằng một chút, nhẹ nhàng nắm lấy tay Thiệu Dương công chúa.
Cổ Qua cũng không dám đi quá giới hạn, chẳng qua chỉ là nắm lấy ngón tay của Thiệu Dương công chúa từng bước từng bước hướng đầu của Tứ Xí Thanh Điểu mà đi tới. Mặc dù lúc này tốc đọ của Tứ Sí Thanh Điểu đã giảm bớt, nhưng trên không trung gió thổi cũng không nhỏ.
Sải cánh của Tứ Sí Thanh Điểu khoản ba mươi thước, cổ chừng hai thước đủ cho hai người đi song song.
Một khắc kia, khi Cổ Qua nắm lấy tay Thiệu Dương công chúa, trên mặt nàng nhất thời dâng lên vẻ khác thường
- Ta làm sao lại hướng hắn đưa tay ra rồi? Cho dù ta muốn lợi dụng hắn cũng không cần phải như vậy a. Tiểu tử này thật đúng là ngu, ta chỉ dung mấy câu nói đã hù dọa được hắn rồi, Hoàng huynh nói Hàm Chương Trinh mất tích tại Dương Châu, sau lại nghe nói đệ tử của trưởng lão ngoại sự đường là Đổng Thanh có xuất hiện qua ở nơi đó, mà Thanh Nhận thành chủ vừa báo Cổ Qua lại đi cùng Đổng Thanh, vốn là ta kết luận Cổ Qua cùng Đổng Thanh cùng nhau giết chết Hàm Chương Trinh, hoặc là do Đổng Thanh gây nên, không nghĩ tới tiểu tử này lại nhanh môm nhanh miệng như thế, Hết lần này tới lần khác lại để cho ta gạt được, Hoàng huynh nói nay trong ngày Đổng Thanh trở lại Đổng Thanh cùng Nguyên Chí liền bế tử quan, nhất định là có được bảo bối gì đó rồi. phải tìm cách moi bí mật của hắn ra.
Hai người đều có tâm sự.
- Kéo ta chặc một chút
Thiệu Dương công chúa cố ý giả vờ như muốn té.
Đám người còn lại thấy hai người anh anh em em có chút không đành long liền quay đầu đi chỗ khác. Lam Du cùng Lưu Thanh Phong cảm giác đến phía sau có vẻ khác thường, quay đầu nhìn lại đã thấy Cổ Qua cùng Thiệu Dương công chúa đang đứng trên đầu Tứ Sí Thanh Điểu.
- Cơ Vô Phong muội muội
Chân mày hai người đồng thời nhíu lại, liếc mắt nhìn nhau, đồng thời lắc đầu.
Trong lòng Lưu Thanh Phong không ngừng phỏng đoán, Cổ Qua thân phận đặc thù hắn đã biết, bản than Lưu Thanh Phong chính là đệtử thứ bảy của Nguyên Chí, chính là sư huynh đệ của Đổng Thanh, mà Lam Du cùng Đổng Thanh thì có chút mập mờ. Các đệ tử của Nguyên Chí đều biết quan hệ mập mờ của hai người, chẳng qua là hai người chưa tu đến chân truyền đệ tử nên không thể kết làm đạo lữ. Mới vừa rồi lúc ở sơn môn, Lưu Thanh Phong đã nghe Lam Du nói ra than phận của Cổ Qua, hắn liền đối với Cổ Qua nổi lên sát tâm.
Ngày đó, lúc Nguyên Chí đạo nhân bế quan, đã để cho chúng đệ tử lưu ý một tên đệ tử mới vào tên là Cổ Qua. Đi theo Nguyên Chí nhiều năm Lưu Thanh Phong dĩ nhiên biết là có ý gì, hắn nghĩ sẽ âm thầm hạ thủ với Cổ Qua, nhưng Cổ Qua hiện tại cùng Cơ Vô Phong muội muội lại dây dưa ở chung một chỗ, hơn nữa nhìn bộ dáng hai người thì quan hệ hết sức không tệ.
- Cơ Vô Phong là toa hạ chân truyền đệ tử của tông chủ, các trưởng laoc bình thường cũng nể nàng vài phần, mặc dù tu vi không lợi hại bằng bảy đại đệ tử chân truyền, nhưng hết sức được sủng ái, chủ yếu nhất chính là Cơ Vô Phong đã tu luyện được pháp lực, trên dưới Đông Duyến Tông đều hết sức coi trọng nên nàng không phải là người mà ta có thể đắc tội được.
Cả thần châu, võ đạo cùng tiên đạo đi song song với nhau, võ đạo kết thành Kim Đan dựa vào chân nguyên lực, mà tiên đạo là dựa vào pháp lực, khu động vạn vật, tát đậu thành binh, luyện chế đan dược cùng pháp khí. Không gì là không làm được.
Mặc dù tiên đạo lợi hại hơn võ đạo rất nhiều, nhưng người có thể chân chính thức tỉnh pháp lực vô cùng ít ỏi, một tông phái tuyệt đối sẽ không có qua năm người. Thông thường, trong một môn phái tông chủ cũng là cao thủ tu chân tu được pháp lực, Cơ Vô Phong pháp lực đã thức tỉnh, lại là đệ tử của chưởng giáo nên tiền đồ bất khả hạn lượng.
Võ đạo hay tiên đạo cũng đều có thể thành tựu chân thần, Thủy Thần bàn mông chính là dùng võ nhập đạo mà thành thần, còn Thiên Phụ Hình Tinh thì dựa vào tiên đạo. Võ đạo tiên đạo mặc dù bất đồng, nhưng lại không thể phân cách, mượn Đông Duyến Tông mà nói thì chín mươi chín phần trăm đều là người luyện tập võ đạo, sau đó trong quá trinh này chân nguyên lực biến đổi thành pháp lực.
- Hay là tùy hai người bọn họ đi.
Lưu Thanh Phong quay đầu, làm bộ không nhìn thấy.
Lòng bàn tay Cổ Qua sớm đã toát đầy mồ hôi, cũng không biết là do sợ công chúa đem bí mật của hắn để lộ ra ngoài hay là do nắm tay mỹ nữ mà khẩn trương.
- Công chúa, có chuyện gì, nói đi.
- Cũng không còn chuyện gì khác, chẳng qua là để yên tâm mà thôi, chúng ta đều là đến từ Tiên Vũ Đế Quốc cho dù ta biết bí mật gì của ngươi cũng sẽ lam như không biết, tiến vào tông phái, ba đại đế quốc cạnh tranh nhau kịch liệt dị thường đông thời còn có cản trở của một vài tông phái nhỏ cho nên sau này ta có nhu cầu gì muốn mọt cao thủ như ngươi hỗ trợ thì ngươi không được cự tuyệt.
- Cái này là đương nhiên.
Trong lòng Cổ Qua trầm xuống, nếu đối phương đáp ứng không đem chuyện mình giết chết Hàm Chương Trinh nói ra thì một chút yêu cầu cũng là đương nhiên.
Thiệu Dương công chúa cười, cười đặc biệt rực rỡ.
- Cổ Qua, ngươi còn không có nói cho ta biết, ngươi là như thế nào giết chết Hàm Chương Trinh, phải biết rằng hắn là cao thủ thiên giai đấy.
Cổ Qua đang định trả lời thì nghe Tứ Sí Thanh Điểu kêu một tiếng ngân dài
Lê-eeee-eezz~! Lê-eeee-eezz~! ————————
- Chúng đệ tử chuẩn bị, chúng ta lập tức tiến vào trưở thí luyện tiên nô. Điều kiện rất gian khổ hảy chuẩn bị cho tốt đi.
Cổ Qua đưa ánh mắt nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy đập vào mắt trong phạm vi ngàn dặm phía dưới mặt đất lồi lõm, đất vàng càng đất đỏ toàn bộ đều bị lật hết lên trên mặt đất tạo thành một cái hố sâu khổng lồ giống như tổ ong, trên mặt đất không ngừng có Tứ Sí Thanh Điểu hạ xuống, đây chính là một ngàn tám trăm tên đệ tử mới vào cùng đi lịch lãm.
Tứ Sí Thanh Điểu một đầu đâm xuống, lước qua khu vực rộng lớn tiến gần đến Bắc Bộ Hoang Dã.
Diện tích sơn môn Đông Duyến Tông trùng điệp đâu chỉ ba nghìn dặm. Bắc giáp khu vực hoang dã, ba mặt kia là ba đại đế quốc. Khu vực hoang dã hung hiểm vô cùng, thông thường chỉ có chân truyền đệ tử mới dám kết bạn tiến vào.
Ánh mắt Cổ Qua nhìn ra xa, chỉ thấy một cái lạch trời (hào sâu) khổng lồ cắt ngang qua ngăn cách Bắc Bộ Hoang Dã với Đông Duyến Tông. Trên hoang dã mênh mông mịt mờ, tất cả đều là cổ thụ chọc trời bên trên có từ quan phát ra khiến người ta trong lòng run sợ.
Tứ Sí Thanh Điểu càng bay càng thấp, từ từ dừng lại tại giải đất gần Bắc Bộ Hoang Dã. Phạp…phạp…..Đôi cánh khổng lồ không ngừng run rẩy, mau chóng hạ xuống mặt đất, Lam Du nhẹ nhàng nhảy xuống, trên mặt đất đã đứng sẵng ba người, ba người này chính là ngoại môn đệ tử trông chừng địa điểm thí luyện.
Ba tên đệ tử hướng Lam Du hành lễ.
- Lam sư tỷ, ba nghìn tiên nô cũng rất bình thường, ngài đi ba ngày nay, chúng sản xuất Thanh Ngọc Thạch được ba mươi đồng, Ô Kim hai mươi cân, hạ phẩm tinh nguyên thạch bảy mươi tám đồng, một tiên nô vô ý rơi vào lạch trời. Nơi cho đệ tử mới vào thí luyện cũng đã chuẩn bị thỏa đáng. Bẩm báo xong.
Tên đệ tử kia do dự vô cùng,
- Chỉ là...
- Chỉ là cái gì, đừng có dông dài.
- Chỉ là gần đây có đấu hiệu của yêu thú hoạt động
Tên ngoại môn đệ tử này sắc mặt trắng bệt
Lam Du gật đầu
- Biết rồi, không còn chuyện của ba người các ngươi nữa, tiếp tục đi trông coi đi.
Công chúa giơ tay đã một lúc mà Cổ Qua vẫn không đỡ lấy.
- Làm sao, ngươi không dám sao?
Thật ra thì Cổ Qua cũng có chút lo lắng, những tên chư hầu này ở Tiên Vũ Đế Quốc vốn đã quen thói ngang ngược nên đối với mình đã rất bất mãn, nếu quả thật cùng Thiệu Dương công chúa tay trong tay, vậy thì đã hoàn toàn đắc tội với bon chúng,. Nhưng nhược điểm của mình lại nằm trong tay nàng.
- Có gì không dám.
Cổ Qua từ từ đứng lên, nắm giữ thăng bằng một chút, nhẹ nhàng nắm lấy tay Thiệu Dương công chúa.
Cổ Qua cũng không dám đi quá giới hạn, chẳng qua chỉ là nắm lấy ngón tay của Thiệu Dương công chúa từng bước từng bước hướng đầu của Tứ Xí Thanh Điểu mà đi tới. Mặc dù lúc này tốc đọ của Tứ Sí Thanh Điểu đã giảm bớt, nhưng trên không trung gió thổi cũng không nhỏ.
Sải cánh của Tứ Sí Thanh Điểu khoản ba mươi thước, cổ chừng hai thước đủ cho hai người đi song song.
Một khắc kia, khi Cổ Qua nắm lấy tay Thiệu Dương công chúa, trên mặt nàng nhất thời dâng lên vẻ khác thường
- Ta làm sao lại hướng hắn đưa tay ra rồi? Cho dù ta muốn lợi dụng hắn cũng không cần phải như vậy a. Tiểu tử này thật đúng là ngu, ta chỉ dung mấy câu nói đã hù dọa được hắn rồi, Hoàng huynh nói Hàm Chương Trinh mất tích tại Dương Châu, sau lại nghe nói đệ tử của trưởng lão ngoại sự đường là Đổng Thanh có xuất hiện qua ở nơi đó, mà Thanh Nhận thành chủ vừa báo Cổ Qua lại đi cùng Đổng Thanh, vốn là ta kết luận Cổ Qua cùng Đổng Thanh cùng nhau giết chết Hàm Chương Trinh, hoặc là do Đổng Thanh gây nên, không nghĩ tới tiểu tử này lại nhanh môm nhanh miệng như thế, Hết lần này tới lần khác lại để cho ta gạt được, Hoàng huynh nói nay trong ngày Đổng Thanh trở lại Đổng Thanh cùng Nguyên Chí liền bế tử quan, nhất định là có được bảo bối gì đó rồi. phải tìm cách moi bí mật của hắn ra.
Hai người đều có tâm sự.
- Kéo ta chặc một chút
Thiệu Dương công chúa cố ý giả vờ như muốn té.
Đám người còn lại thấy hai người anh anh em em có chút không đành long liền quay đầu đi chỗ khác. Lam Du cùng Lưu Thanh Phong cảm giác đến phía sau có vẻ khác thường, quay đầu nhìn lại đã thấy Cổ Qua cùng Thiệu Dương công chúa đang đứng trên đầu Tứ Sí Thanh Điểu.
- Cơ Vô Phong muội muội
Chân mày hai người đồng thời nhíu lại, liếc mắt nhìn nhau, đồng thời lắc đầu.
Trong lòng Lưu Thanh Phong không ngừng phỏng đoán, Cổ Qua thân phận đặc thù hắn đã biết, bản than Lưu Thanh Phong chính là đệtử thứ bảy của Nguyên Chí, chính là sư huynh đệ của Đổng Thanh, mà Lam Du cùng Đổng Thanh thì có chút mập mờ. Các đệ tử của Nguyên Chí đều biết quan hệ mập mờ của hai người, chẳng qua là hai người chưa tu đến chân truyền đệ tử nên không thể kết làm đạo lữ. Mới vừa rồi lúc ở sơn môn, Lưu Thanh Phong đã nghe Lam Du nói ra than phận của Cổ Qua, hắn liền đối với Cổ Qua nổi lên sát tâm.
Ngày đó, lúc Nguyên Chí đạo nhân bế quan, đã để cho chúng đệ tử lưu ý một tên đệ tử mới vào tên là Cổ Qua. Đi theo Nguyên Chí nhiều năm Lưu Thanh Phong dĩ nhiên biết là có ý gì, hắn nghĩ sẽ âm thầm hạ thủ với Cổ Qua, nhưng Cổ Qua hiện tại cùng Cơ Vô Phong muội muội lại dây dưa ở chung một chỗ, hơn nữa nhìn bộ dáng hai người thì quan hệ hết sức không tệ.
- Cơ Vô Phong là toa hạ chân truyền đệ tử của tông chủ, các trưởng laoc bình thường cũng nể nàng vài phần, mặc dù tu vi không lợi hại bằng bảy đại đệ tử chân truyền, nhưng hết sức được sủng ái, chủ yếu nhất chính là Cơ Vô Phong đã tu luyện được pháp lực, trên dưới Đông Duyến Tông đều hết sức coi trọng nên nàng không phải là người mà ta có thể đắc tội được.
Cả thần châu, võ đạo cùng tiên đạo đi song song với nhau, võ đạo kết thành Kim Đan dựa vào chân nguyên lực, mà tiên đạo là dựa vào pháp lực, khu động vạn vật, tát đậu thành binh, luyện chế đan dược cùng pháp khí. Không gì là không làm được.
Mặc dù tiên đạo lợi hại hơn võ đạo rất nhiều, nhưng người có thể chân chính thức tỉnh pháp lực vô cùng ít ỏi, một tông phái tuyệt đối sẽ không có qua năm người. Thông thường, trong một môn phái tông chủ cũng là cao thủ tu chân tu được pháp lực, Cơ Vô Phong pháp lực đã thức tỉnh, lại là đệ tử của chưởng giáo nên tiền đồ bất khả hạn lượng.
Võ đạo hay tiên đạo cũng đều có thể thành tựu chân thần, Thủy Thần bàn mông chính là dùng võ nhập đạo mà thành thần, còn Thiên Phụ Hình Tinh thì dựa vào tiên đạo. Võ đạo tiên đạo mặc dù bất đồng, nhưng lại không thể phân cách, mượn Đông Duyến Tông mà nói thì chín mươi chín phần trăm đều là người luyện tập võ đạo, sau đó trong quá trinh này chân nguyên lực biến đổi thành pháp lực.
- Hay là tùy hai người bọn họ đi.
Lưu Thanh Phong quay đầu, làm bộ không nhìn thấy.
Lòng bàn tay Cổ Qua sớm đã toát đầy mồ hôi, cũng không biết là do sợ công chúa đem bí mật của hắn để lộ ra ngoài hay là do nắm tay mỹ nữ mà khẩn trương.
- Công chúa, có chuyện gì, nói đi.
- Cũng không còn chuyện gì khác, chẳng qua là để yên tâm mà thôi, chúng ta đều là đến từ Tiên Vũ Đế Quốc cho dù ta biết bí mật gì của ngươi cũng sẽ lam như không biết, tiến vào tông phái, ba đại đế quốc cạnh tranh nhau kịch liệt dị thường đông thời còn có cản trở của một vài tông phái nhỏ cho nên sau này ta có nhu cầu gì muốn mọt cao thủ như ngươi hỗ trợ thì ngươi không được cự tuyệt.
- Cái này là đương nhiên.
Trong lòng Cổ Qua trầm xuống, nếu đối phương đáp ứng không đem chuyện mình giết chết Hàm Chương Trinh nói ra thì một chút yêu cầu cũng là đương nhiên.
Thiệu Dương công chúa cười, cười đặc biệt rực rỡ.
- Cổ Qua, ngươi còn không có nói cho ta biết, ngươi là như thế nào giết chết Hàm Chương Trinh, phải biết rằng hắn là cao thủ thiên giai đấy.
Cổ Qua đang định trả lời thì nghe Tứ Sí Thanh Điểu kêu một tiếng ngân dài
Lê-eeee-eezz~! Lê-eeee-eezz~! ————————
- Chúng đệ tử chuẩn bị, chúng ta lập tức tiến vào trưở thí luyện tiên nô. Điều kiện rất gian khổ hảy chuẩn bị cho tốt đi.
Cổ Qua đưa ánh mắt nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy đập vào mắt trong phạm vi ngàn dặm phía dưới mặt đất lồi lõm, đất vàng càng đất đỏ toàn bộ đều bị lật hết lên trên mặt đất tạo thành một cái hố sâu khổng lồ giống như tổ ong, trên mặt đất không ngừng có Tứ Sí Thanh Điểu hạ xuống, đây chính là một ngàn tám trăm tên đệ tử mới vào cùng đi lịch lãm.
Tứ Sí Thanh Điểu một đầu đâm xuống, lước qua khu vực rộng lớn tiến gần đến Bắc Bộ Hoang Dã.
Diện tích sơn môn Đông Duyến Tông trùng điệp đâu chỉ ba nghìn dặm. Bắc giáp khu vực hoang dã, ba mặt kia là ba đại đế quốc. Khu vực hoang dã hung hiểm vô cùng, thông thường chỉ có chân truyền đệ tử mới dám kết bạn tiến vào.
Ánh mắt Cổ Qua nhìn ra xa, chỉ thấy một cái lạch trời (hào sâu) khổng lồ cắt ngang qua ngăn cách Bắc Bộ Hoang Dã với Đông Duyến Tông. Trên hoang dã mênh mông mịt mờ, tất cả đều là cổ thụ chọc trời bên trên có từ quan phát ra khiến người ta trong lòng run sợ.
Tứ Sí Thanh Điểu càng bay càng thấp, từ từ dừng lại tại giải đất gần Bắc Bộ Hoang Dã. Phạp…phạp…..Đôi cánh khổng lồ không ngừng run rẩy, mau chóng hạ xuống mặt đất, Lam Du nhẹ nhàng nhảy xuống, trên mặt đất đã đứng sẵng ba người, ba người này chính là ngoại môn đệ tử trông chừng địa điểm thí luyện.
Ba tên đệ tử hướng Lam Du hành lễ.
- Lam sư tỷ, ba nghìn tiên nô cũng rất bình thường, ngài đi ba ngày nay, chúng sản xuất Thanh Ngọc Thạch được ba mươi đồng, Ô Kim hai mươi cân, hạ phẩm tinh nguyên thạch bảy mươi tám đồng, một tiên nô vô ý rơi vào lạch trời. Nơi cho đệ tử mới vào thí luyện cũng đã chuẩn bị thỏa đáng. Bẩm báo xong.
Tên đệ tử kia do dự vô cùng,
- Chỉ là...
- Chỉ là cái gì, đừng có dông dài.
- Chỉ là gần đây có đấu hiệu của yêu thú hoạt động
Tên ngoại môn đệ tử này sắc mặt trắng bệt
Lam Du gật đầu
- Biết rồi, không còn chuyện của ba người các ngươi nữa, tiếp tục đi trông coi đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.