Quyển 10 - Chương 117: Bàn Thạch nhất tộc
Quan Kỳ
13/11/2014
Chân Hùng kinh ngạc hỏi:
- Lao sư, Âm phủ chỉ có một người, chỉ có một mình Diêm Xuyên, vì sao từ bỏ từ Âm phủ ra đi?
Hắc ám Quỷ Cốc Tử lạnh lùng nói:
- Ngươi thì biết gì!
Người khác không rõ ràng nhưng hắc ám Quỷ Cốc Tử lại hiểu, Diêm Xuyên cương thi ở Âm phủ đi con đường như Doanh năm đó, mặc dù tu vi chỉ có Tổ Tiên tứ trọng thiên, nhưng, tuyệt đối nguy hiểm hơn Diêm Xuyên ở Dương gian. Diêm Xuyên cương thi nguy hiểm hơn mọi người nơi này cộng lại.
Phía xa, Bạch Khởi đại sát tứ phương, trang chủ của Thần Kiếm sơn trang liên tiếp bại lui. Xung quanh chỉ cần có ai tới gần, dù chặn được đao khí cũng không ngăn được Hồng Liên nghiệp hỏa đốt cháy. Trong phút chốc tử thương vô số.
Binh mã dũng quân đoàn đại triển thần uy, từng quân trận xuất kích, giống như cắt cỏ, điên cuồng đồ sát.
Hễ ai chạy trốn cũng không thoát khỏi kiếm khí xung quanh mai phục.
Được gọi là cường giả kiếm chi thánh địa Đông Ngoại Châu lại bị một số cường giả ẩn núp trong chỗ tối dùng kiếm chém giết, không thể không nói là loại mỉa mai.
Vốn ở thế bất bại chớp mắt biến thành tứ bề khốn đốn.
Hắc ám Quỷ Cốc Tử hít sâu, nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Diêm Xuyên, xem ra ta thật sự là sơ ý rồi.
Diêm Xuyên cầm ngự tỉ của Đại Tần thiên đình, ngự tỉ run lên như vui mừng thấy chủ cũ.
Ngự tỉ của Đại Tần thiên đình hưng phấn, nhưng Diêm Xuyên nhìn ngự tỉ thì lại thấy phức tạp.
Diêm Xuyên vung tay, thu hồi ngự tỉ của Đại Tần thiên đình.
Diêm Xuyên nhìn hướng hắc ám Quỷ Cốc Tử cách không xa.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Hắc ám Quỷ Cốc Tử, ngươi đã cùng đồ mạt lộ, giao Quỷ Cốc Tử ra đây.
Hắc ám Quỷ Cốc Tử nheo mắt, lộ nụ cười phức tạp nói:
- Cùng đồ mạt lộ? Diêm Xuyên, ngươi quá đề cao mình, hừ, ta chỉ là không muốn giết ngươi. Trận này do ta tính sai, nhớ kỹ, ta sẽ trở về!
Hắc ám Quỷ Cốc Tử nói rồi vung tay.
Ầm ầm ầm ầm!
Trước mặt hắc ám Quỷ Cốc Tử bỗng xuất hiện một cái hố to, đầu bên kia liên thông với nơi khác.
Chân Hùng mừng như điên nói:
- A? Được cứu rồi, lão sư anh minh!
Diêm Xuyên sắc mặt âm trầm nói:
- Pháp bảo không gian?
Hắc ám Quỷ Cốc Tử đạp bước lao vào trong.
Đám người Chân Hùng nhanh chóng lao theo.
Diêm Xuyên trừng mắt quát:
- Đi đâu được!
Bốn phía bỗng có huyết hải xông vào cái lỗ to đó.
Ầm ầm ầm ầm!
Hư không mạnh chấn động.
Lỗ không gian sụp đổ.
Đám người đi theo sau lưng hắc ám Quỷ Cốc Tử bị đụng văng trở về.
- A!
- Cái gì?
Chân Hùng giật mình kêu lên:
- Lão sư!
Lỗ hổng không gian biến mất.
Chỉ có một mình hắc ám Quỷ Cốc Tử trốn thoát.
Mấy người khác đều bị cản lại.
Triệu A Phòng nhướng mày, nhìn Diêm Xuyên, biểu tnfh phức tạp.
Mấy người khác không có chú ý, không, có lẽ một người chú ý tới, là Lý Tư, nhưng không thấy kinh ngạc gì.
Trong khoảnh khắc đó, Diêm Xuyên hoàn toàn có năng lực cản lại hắc ám Quỷ Cốc Tử luôn, nhưng hắn cố ý thả gã.
Tại sao?
Biểu tình Triệu A Phòng phức tạp, nhưng cuối cùng không hỏi.
Xung quanh đám người không thoát được, rất là kinh khủng.
Chân Hùng kinh kêu:
- Không, lão sư, cứu ta!
Nhưng giờ phút này đã không có bóng dáng hắc ám Quỷ Cốc Tử đâu.
Thần Kiếm sơn trang nghênh đón tai họa chưa từng có.
Làm sao đây? Chân Hùng hoàn toàn biến sắc mặt.
Phía xa, Bạch Khởi hét to một tiếng:
- Nghiệt Thiên, giết!
Bạch Khởi thân hợp sát đạo kim thân, một đao hung mãnh chém hướng một đại đạo.
Ầm ầm ầm ầm!
Sát đạo kim thân phát ra ức vạn đao mang, tu giả xung quanh bị đao mang nghiền thành bột phấn.
Trước mặt có một thanh sắc đại đạo, từ trên xuống dưới chém thành hai nửa.
Bùm bùm bùm bùm!
Thanh sắc đại đạo nổ tung, bao gồm một thân thể ở bên trong cũng bị chém làm hai.
- Trang chủ!
- Không, trang chủ!
... ... ...
... ...
...
Vô số đệ tử Thần Kiếm sơn trang như mất hết sức lực, ngơ ngác nhìn Bạch Khởi một đao chém chết trang chủ của Thần Kiếm sơn trang.
Đệ nhất nhân của Thần Kiếm sơn trang cứ thế đã chết?
Bạch Khởi giết trang chủ của Thần Kiếm sơn trang, ngạo nghễ nhìn bốn phía, quát to:
- Giết!
Ầm ầm ầm ầm!
Binh mã dũng quân đoàn giết chóc càng hung ác hơn.
Đồ sát vẫn đang tiến hành, ngày càng nhiều người chạy trốn hơn.
Nhưng đám người chạy tứ tán thì bỗng có từng luồng kiếm khí bắn lên trời.
Kiếm quang chói lọi giết hết người chạy trốn.
Càng xa hơn có tu giả đến từ bốn phương trời vốn định xem cuộc chiến, nhưng lúc trước sương khói tràn ngập, mọi người hiểu đó là một Diễn Sinh Giới.
Không thể đi vào Diễn Sinh Giới của phong thủy sư, các tu giả thụt lùi.
Trong đó có cung chủ của Tuyệt cung.
Chờ đợi đều có kết quả, đáp án hiện ra rất nhanh, Diễn Sinh Giới tan vỡ.
Nhưng lộ ra hình ảnh khiến mọi người hút ngụm khí lạnh.
Phía xa, Thần Kiếm sơn trang bị san bằng.
Giết chóc điên cuồng, thịt vụn bay đầy trời. Phương xa, Bạch Khởi một đao giết chết trang chủ của Thần Kiếm sơn trang. Bắt đầu từ giờ phút này, Thần Kiếm sơn trang thành lịch sử.
- Ui!
- Đại Trăn thánh đình hung mãnh quá!
... ... ...
... ...
Một cường giả của Tuyệt cung sắc mặt khó xem nói:
- Cung chủ, ngươi quyết định rất đúng.
Mọi người nín thở chứng kiến giây phút suốt đời khó quên.
Chân Hùng đang trốn tránh, nhưng mới chạy ra xa thì bỗng có luồng kiếm quang chói mắt đâm tới.
Ầm ầm ầm ầm!
Chân Hùng bị kiếm đụng trở về, gã thậm chí không thấy ai đâm một kiếm.
Chân Hùng kinh khủng hét:
- Không, không, không!
Diêm Xuyên, Lý Tư, Triệu A Phòng chậm rãi tới gần Chân Hùng.
Chân Hùng sốt ruột hét:
- Chân Hùng, ta là cha của ngươi, ngươi không thể giết ta!
Triệu A Phòng lắc đầu, nói:
- Kiếp này ngươi không phải là cha của ta, kiếp trước duyên phận phụ nữ đã tận.
Diêm Xuyên lạnh lùng nói:
- Chân Hùng, trẫm đợi ngày này đã rất lâu rồi, rốt cuộc chờ được. Trẫm sẽ không cho ngươi chết dễ dàng như vậy, trẫm phải khiến ngươi nếm đủ đau khổ ngũ hình của Đại Trăn thánh đình!
Diêm Xuyên nói rồi khí thế bỗng tăng vọt.
Phía xa bỗng có luồng sáng vàng bắn tới:
- Diêm đế, thủ hạ lưu nhân!
Mặt Diêm Xuyên lạnh băng:
- A?
Ai dám ngăn cản Diêm Xuyên giết thánh nhânc? Tội của Chân Hùng là không thể thỏa hiệp!
Chớp mắt ánh sáng vàng đã đến gần.
Ầm ầm ầm ầm!
Xung quanh dấy lên gió to, một nam nhân đứng trước mặt mọi người.
Nam nhân đầu trọc, thân hình vạm vỡ, khác với người thường, cao cỡ ba người, toàn thân cơ bắp giống như hòn đá phát ra ánh sáng huyền hoàng.
Nam nhân mỉm cười nói:
- Bàn Sinh thuộc Bàn Thạch nhất tộc kính chào thánh vương của Đại Trăn!
...
Âm phủ, Tây Ngoại Châu, bên ngài một tòa thành trì khí vận đầy trời.
Ầm ầm ầm ầm!
Trống trận gióng lên, bốn phía có vô số hắc giáp tướng sĩ bao vây đại hải.
Từng đợt bão tố quét bốn phương tám hướng, nước biển dấy lên sóng thần.
Một tiếng rống to bi tráng vang lên:
- Chỉ kém một chút, chỉ một chút nữa!
Là tiếng của Tây Môn thánh nhân.
Trung tâm đại hải, Tây Môn thánh nhân bị bắt, quanh thân có vô số xiềng xích đâm xuyên cơ thể.
Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn mang theo một đám thần tử Đại Hình thiên đình đứng trên không trung.
- Lao sư, Âm phủ chỉ có một người, chỉ có một mình Diêm Xuyên, vì sao từ bỏ từ Âm phủ ra đi?
Hắc ám Quỷ Cốc Tử lạnh lùng nói:
- Ngươi thì biết gì!
Người khác không rõ ràng nhưng hắc ám Quỷ Cốc Tử lại hiểu, Diêm Xuyên cương thi ở Âm phủ đi con đường như Doanh năm đó, mặc dù tu vi chỉ có Tổ Tiên tứ trọng thiên, nhưng, tuyệt đối nguy hiểm hơn Diêm Xuyên ở Dương gian. Diêm Xuyên cương thi nguy hiểm hơn mọi người nơi này cộng lại.
Phía xa, Bạch Khởi đại sát tứ phương, trang chủ của Thần Kiếm sơn trang liên tiếp bại lui. Xung quanh chỉ cần có ai tới gần, dù chặn được đao khí cũng không ngăn được Hồng Liên nghiệp hỏa đốt cháy. Trong phút chốc tử thương vô số.
Binh mã dũng quân đoàn đại triển thần uy, từng quân trận xuất kích, giống như cắt cỏ, điên cuồng đồ sát.
Hễ ai chạy trốn cũng không thoát khỏi kiếm khí xung quanh mai phục.
Được gọi là cường giả kiếm chi thánh địa Đông Ngoại Châu lại bị một số cường giả ẩn núp trong chỗ tối dùng kiếm chém giết, không thể không nói là loại mỉa mai.
Vốn ở thế bất bại chớp mắt biến thành tứ bề khốn đốn.
Hắc ám Quỷ Cốc Tử hít sâu, nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Diêm Xuyên, xem ra ta thật sự là sơ ý rồi.
Diêm Xuyên cầm ngự tỉ của Đại Tần thiên đình, ngự tỉ run lên như vui mừng thấy chủ cũ.
Ngự tỉ của Đại Tần thiên đình hưng phấn, nhưng Diêm Xuyên nhìn ngự tỉ thì lại thấy phức tạp.
Diêm Xuyên vung tay, thu hồi ngự tỉ của Đại Tần thiên đình.
Diêm Xuyên nhìn hướng hắc ám Quỷ Cốc Tử cách không xa.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Hắc ám Quỷ Cốc Tử, ngươi đã cùng đồ mạt lộ, giao Quỷ Cốc Tử ra đây.
Hắc ám Quỷ Cốc Tử nheo mắt, lộ nụ cười phức tạp nói:
- Cùng đồ mạt lộ? Diêm Xuyên, ngươi quá đề cao mình, hừ, ta chỉ là không muốn giết ngươi. Trận này do ta tính sai, nhớ kỹ, ta sẽ trở về!
Hắc ám Quỷ Cốc Tử nói rồi vung tay.
Ầm ầm ầm ầm!
Trước mặt hắc ám Quỷ Cốc Tử bỗng xuất hiện một cái hố to, đầu bên kia liên thông với nơi khác.
Chân Hùng mừng như điên nói:
- A? Được cứu rồi, lão sư anh minh!
Diêm Xuyên sắc mặt âm trầm nói:
- Pháp bảo không gian?
Hắc ám Quỷ Cốc Tử đạp bước lao vào trong.
Đám người Chân Hùng nhanh chóng lao theo.
Diêm Xuyên trừng mắt quát:
- Đi đâu được!
Bốn phía bỗng có huyết hải xông vào cái lỗ to đó.
Ầm ầm ầm ầm!
Hư không mạnh chấn động.
Lỗ không gian sụp đổ.
Đám người đi theo sau lưng hắc ám Quỷ Cốc Tử bị đụng văng trở về.
- A!
- Cái gì?
Chân Hùng giật mình kêu lên:
- Lão sư!
Lỗ hổng không gian biến mất.
Chỉ có một mình hắc ám Quỷ Cốc Tử trốn thoát.
Mấy người khác đều bị cản lại.
Triệu A Phòng nhướng mày, nhìn Diêm Xuyên, biểu tnfh phức tạp.
Mấy người khác không có chú ý, không, có lẽ một người chú ý tới, là Lý Tư, nhưng không thấy kinh ngạc gì.
Trong khoảnh khắc đó, Diêm Xuyên hoàn toàn có năng lực cản lại hắc ám Quỷ Cốc Tử luôn, nhưng hắn cố ý thả gã.
Tại sao?
Biểu tình Triệu A Phòng phức tạp, nhưng cuối cùng không hỏi.
Xung quanh đám người không thoát được, rất là kinh khủng.
Chân Hùng kinh kêu:
- Không, lão sư, cứu ta!
Nhưng giờ phút này đã không có bóng dáng hắc ám Quỷ Cốc Tử đâu.
Thần Kiếm sơn trang nghênh đón tai họa chưa từng có.
Làm sao đây? Chân Hùng hoàn toàn biến sắc mặt.
Phía xa, Bạch Khởi hét to một tiếng:
- Nghiệt Thiên, giết!
Bạch Khởi thân hợp sát đạo kim thân, một đao hung mãnh chém hướng một đại đạo.
Ầm ầm ầm ầm!
Sát đạo kim thân phát ra ức vạn đao mang, tu giả xung quanh bị đao mang nghiền thành bột phấn.
Trước mặt có một thanh sắc đại đạo, từ trên xuống dưới chém thành hai nửa.
Bùm bùm bùm bùm!
Thanh sắc đại đạo nổ tung, bao gồm một thân thể ở bên trong cũng bị chém làm hai.
- Trang chủ!
- Không, trang chủ!
... ... ...
... ...
...
Vô số đệ tử Thần Kiếm sơn trang như mất hết sức lực, ngơ ngác nhìn Bạch Khởi một đao chém chết trang chủ của Thần Kiếm sơn trang.
Đệ nhất nhân của Thần Kiếm sơn trang cứ thế đã chết?
Bạch Khởi giết trang chủ của Thần Kiếm sơn trang, ngạo nghễ nhìn bốn phía, quát to:
- Giết!
Ầm ầm ầm ầm!
Binh mã dũng quân đoàn giết chóc càng hung ác hơn.
Đồ sát vẫn đang tiến hành, ngày càng nhiều người chạy trốn hơn.
Nhưng đám người chạy tứ tán thì bỗng có từng luồng kiếm khí bắn lên trời.
Kiếm quang chói lọi giết hết người chạy trốn.
Càng xa hơn có tu giả đến từ bốn phương trời vốn định xem cuộc chiến, nhưng lúc trước sương khói tràn ngập, mọi người hiểu đó là một Diễn Sinh Giới.
Không thể đi vào Diễn Sinh Giới của phong thủy sư, các tu giả thụt lùi.
Trong đó có cung chủ của Tuyệt cung.
Chờ đợi đều có kết quả, đáp án hiện ra rất nhanh, Diễn Sinh Giới tan vỡ.
Nhưng lộ ra hình ảnh khiến mọi người hút ngụm khí lạnh.
Phía xa, Thần Kiếm sơn trang bị san bằng.
Giết chóc điên cuồng, thịt vụn bay đầy trời. Phương xa, Bạch Khởi một đao giết chết trang chủ của Thần Kiếm sơn trang. Bắt đầu từ giờ phút này, Thần Kiếm sơn trang thành lịch sử.
- Ui!
- Đại Trăn thánh đình hung mãnh quá!
... ... ...
... ...
Một cường giả của Tuyệt cung sắc mặt khó xem nói:
- Cung chủ, ngươi quyết định rất đúng.
Mọi người nín thở chứng kiến giây phút suốt đời khó quên.
Chân Hùng đang trốn tránh, nhưng mới chạy ra xa thì bỗng có luồng kiếm quang chói mắt đâm tới.
Ầm ầm ầm ầm!
Chân Hùng bị kiếm đụng trở về, gã thậm chí không thấy ai đâm một kiếm.
Chân Hùng kinh khủng hét:
- Không, không, không!
Diêm Xuyên, Lý Tư, Triệu A Phòng chậm rãi tới gần Chân Hùng.
Chân Hùng sốt ruột hét:
- Chân Hùng, ta là cha của ngươi, ngươi không thể giết ta!
Triệu A Phòng lắc đầu, nói:
- Kiếp này ngươi không phải là cha của ta, kiếp trước duyên phận phụ nữ đã tận.
Diêm Xuyên lạnh lùng nói:
- Chân Hùng, trẫm đợi ngày này đã rất lâu rồi, rốt cuộc chờ được. Trẫm sẽ không cho ngươi chết dễ dàng như vậy, trẫm phải khiến ngươi nếm đủ đau khổ ngũ hình của Đại Trăn thánh đình!
Diêm Xuyên nói rồi khí thế bỗng tăng vọt.
Phía xa bỗng có luồng sáng vàng bắn tới:
- Diêm đế, thủ hạ lưu nhân!
Mặt Diêm Xuyên lạnh băng:
- A?
Ai dám ngăn cản Diêm Xuyên giết thánh nhânc? Tội của Chân Hùng là không thể thỏa hiệp!
Chớp mắt ánh sáng vàng đã đến gần.
Ầm ầm ầm ầm!
Xung quanh dấy lên gió to, một nam nhân đứng trước mặt mọi người.
Nam nhân đầu trọc, thân hình vạm vỡ, khác với người thường, cao cỡ ba người, toàn thân cơ bắp giống như hòn đá phát ra ánh sáng huyền hoàng.
Nam nhân mỉm cười nói:
- Bàn Sinh thuộc Bàn Thạch nhất tộc kính chào thánh vương của Đại Trăn!
...
Âm phủ, Tây Ngoại Châu, bên ngài một tòa thành trì khí vận đầy trời.
Ầm ầm ầm ầm!
Trống trận gióng lên, bốn phía có vô số hắc giáp tướng sĩ bao vây đại hải.
Từng đợt bão tố quét bốn phương tám hướng, nước biển dấy lên sóng thần.
Một tiếng rống to bi tráng vang lên:
- Chỉ kém một chút, chỉ một chút nữa!
Là tiếng của Tây Môn thánh nhân.
Trung tâm đại hải, Tây Môn thánh nhân bị bắt, quanh thân có vô số xiềng xích đâm xuyên cơ thể.
Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn mang theo một đám thần tử Đại Hình thiên đình đứng trên không trung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.