Quyển 9 - Chương 20: Bàng Thiên Hà
Quan Kỳ
25/08/2014
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Long này giao cho ngươi điều giáo, điều giáo xong tròng vào xa liễn của trẫm, lần tới trẫm xuất hiện sẽ có điều dùng nó.
Lưu Cương lên tiếng:
- Thần tuân chỉ!
Diêm Xuyên một cước đá Long Ngũ cho Lưu Cương, hắn nhấc chân đi về Triêu Thiên Điện.
Nhiều quan viên không nhìn rõ nhưng có nhiều thần tử cường đại đã thấy rõ ràng.
Đạo Thần!
Mấy năm nay thu thập tư liệu thiên hạ, tìm hiểu tồn tịa cường đại trong thiên hạ, hiện tại Hàm Dương bị thánh vương một cước đạp dưới chân, còn chuẩn bị dùng làm kéo xe?
Quần thần cung kính bái:
- Thánh vương thiên uy!
Diêm Xuyên nhìn hướng Tử Tử.
Tử Tử mỉm cười.
Miêu Miêu kích động nói:
- Meo! Đạo Thần kéo xa, chờ tới lúc đó ta cũng muốn ngồi!
Bên ngoài, lệ khí chậm rãi biến mất, bị Bạch Đế Thiên hút vào trong người.
Dân chúng có thể tấy ánh nắng, cũng trông thấy một người đứng trên bầu trời ở phía xa.
Bạch Đế Thiên cầm nửa thân thể Hải Long giáo chủ, Kình Vương ném xuống.
Không gian tĩnh lặng, nhưng trong lòng dân chúng khó thể bình tĩnh. Đến Tiên giới vài năm, giờ phút này họ rốt cuộc mình Đại Trăn thánh đình nơi mình đứng mạnh mẽ đến cỡ nào.
Không biết kết quả của Đạo Thần ra sao, ít nhất thánh vương không cần điều động thế thiên hạ của Đại Trăn thánh đình đã dễ dàng xử lý gã.
- Thánh vương vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
- Đại Trăn vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
...............
.........
...
Trong Hàm Dương thành, dân chúng Đại Trăn thánh đình đều hoan hô, bái lạy Diêm Xuyên, hai nấy cực kỳ hưng phấn.
Chỉ có thám tử của Đại Đào thánh đình, Hải Long đạo tràng là lộ vẻ kinh khủng.
Chết rồi? Chết hết?
Đại Đào thánh đình, vân hải khí vận tan vỡ.
Hải Long đạo tràng còn đỡ chút, công đức vân hải lắc lư. Tông môn cùng quốc gia khác nhau, đế diệt thì quốc diệt, chủ một tông môn chết thì còn có người khác có thể kế thừa thiên địa nghiệp vị.
Nhưng giờ phút này người trong Hải Long đạo tràng đều biết Hải Long giáo chủ, Kình Vương đã chết, vô cùng hoảng loạn.
Đại Đào thánh đình, bách quan rối như mớ bòng bong.
Nhưng ở cửa đại điện vẫn có một người cực kỳ bình tĩnh, là Thái sư của Đại Đào thánh đình.
Đại Đào thánh đình sắc mặt âm trầm:
- Vương Hà đã chết? Xem ra Kình Vương cũng chết, thật là phấ vật!
Thái sư nét mặt sa sầm:
- Cũng phải, nếu hai người thật sự có hùng tài đại lược thì không có khả năng bị người Tuyệt cung như ta lẻn vào.
Thái sư siết chặt nắm tay:
- Thủy Long cự mạch? Nếu không phải hai ngươi là con rối của Đông Hải long cung thì làm sao chúng ta phải khom lưng cúi đầu như vậy? Vốn định mượn tay các ngươi giúp đỡ Đông Hải long cung tìm đến Thủy Long cự mạch. Đáng tiếc, đáng tiếc, các ngươi chết quá nhanh. Hừ! Xem ra Tuyệt cung ta chỉ đành tự mình tìm kiếm!
Một quan viên chạy tới khóc lóc:
- Bàng thái sư, làm thế nào đây? Thánh vương đã chết, bây giờ làm sao đây?
Bàng thái sư ánh mắt lạnh lùng nói:
- Khóc cái gì? Chỉ là Vương Hà chết!
- A?
Các quan viên kinh ngạc nhìn Bàng thái sư.
Bàng thái sư trầm giọng hỏi:
- Có biết Đại Tuyệt thiên triều ở phía tây không?
Một quan viên nói:
- Biết, đó là một thiên triều, nhưng Thái sư chưa bao giờ cho phép chúng ta dùng binh với thiên triều đó.
Bàng thái sư nói thẳng:
- Bàng Thiên Hà ta chính là chủ của Đại Tuyệt thiên triều!
Các đại thần chìm trong bi thương nghe vậy giật mình kêu lên:
- A?
Bàng thái sư nói:
- Vương Hà đã chết, có giữ lại Đại Đào thánh đình cũng vô dùng. Các ngươi là quan viên của Đại Đào, trẫm hứa là khi các ngươi đến Đại Tuyệt thiên triều thì vẫn giữ quan tước cũ!
Có đại thân ngay thẳng chửi:
- Bàng Thiên Hà, lúc thánh vương còn sống có ơn trọng như núi với ngươi, vậy mà ngươi ăn cây táo, rào cây sung, thánh vương vừa chết ngươi đã....
Ầm!
Bàng Thiên Hà một chưởng đập chết đại thần đó, máu thịt nhầy nhụa. Bách quan đánh rùng mình.
Bàng Thiên Hà lạnh lùng nói:
- Trâmx làm Thái sư nhiều năm, các đại thành trì của Đại Đào thánh đình đều là môn sinh của trẫm. Hừ, chỉ cần trẫm ra lệnh một tiếng là tất cả thành trì sẽ vào Đại Tuyệt thiên triều. Nếu các ngươi còn dám nghỗ nghịch thì chết! Kẻ thuận trẫm thưởng, kẻ nghịch trẫm chết!
Đám thần tử kinh sợ nhìn.
Đương nhiên có rất nhiều phe phái của Bàng Thiên Hà nhanh chóng bái:
- Thánh thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
- Thánh thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
.........
......
...
Bàng Thiên Hà nhanh chóng trấn áp hoàng thành, Đại Tuyệt thiên triều lúc trước ngủ đông không lộ dấu vết nay rầm rộ xuất hiện.
Bàng Thiên Hà trấn áp hoàng thành xong kêu một đệ tử:
- Đồ nhi đâu!
Đệ tử kia cung kính nói:
- Sư phụ!
Bàng Thiên Hà trầm giọng nói:
- Vi sư phải nhanh chóng thu hết lãnh thổ của Đại Đào thánh đình vào Đại Tuyệt thiên triều ta, ngươi lập tức đi Hải Long đạo tràng tìm sư thúc của các ngươi, khiến bọn họ nhanh chóng đào ra sinh vị thiên địa nghiệp vị. Chờ khi bên ta thống nhất, ta rất cần sinh vị thiên địa nghiệp vị, mau chóng thăng cấp Đại Tuyệt thiên triều thành thánh đình!
Đệ tử kia cung kính nói:
- Tuân lệnh!
Đệ tử kia nhanh chóng rời đi.
Bàng Thiên Hà đứng chí huy thuộc hạ của mình mau chóng thu lấy tất cả đất đai của Đại Đào thánh đình.
Bàng Thiên Hà đứng ở cửa đại điện, nhìn hướng tây.
Bàng Thiên Hà lạnh lùng cười:
- Không bao lâu sau tin tức ở Hàm Dương sẽ truyền về Đông Hải, không biết Đông Hải Long Hoàng có phản ứng gì? Không biết lần này Đông Hải sẽ phái ai đi Hàm Dương? Xem ra cũng dữ nhiều lành ít.
Hàm Dương.
Nguy hiểm tiêu trừ, mọi thứ trở lại bình thường, như là chuyện trước đó chưa từng xảy ra, chẳng qua vân hải khí vận của Đại Trăn thánh đình càng tụ tập nhiều khí vận.
Hai tháng say, Triêu Thiên Điện, Lã Bất Vi trở về.
Lã Bất Vi mang về hai Cổ Tiên Ngô Vấn, Trần Tiêu.
Mặc dù hai Cổ Tiên Ngô Vấn, Trần Tiêu thần phục Đại Trăn thánh đình nhưng nhiều ít không cam lòng. Dù sao hai Cổ Tiên Ngô Vấn, Trần Tiêu ngày xưa cũng là giáo chủ, thánh vương, chớp mắt bị giáng cấp, tâm lý ai không bứt rứt.
Nhưng bây giờ hai Cổ Tiên Ngô Vấn, Trần Tiêu thoải mái hơn nhiều.
Bứt rứt? Bứt rứt cái quái gì? Nhìn kết cuộc của Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương đi, chỉ một Bạch Đế Thiên đủ xé họ ra, hai Cổ Tiên Ngô Vấn, Trần Tiêu còn có gì bất mãn?
Hai Cổ Tiên Ngô Vấn, Trần Tiêu cung kính chắp tay, cúi đầu với Diêm Xuyên:
- Bái kiến thánh vương!
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Ừm!
Hai Cổ Tiên Ngô Vấn, Trần Tiêu về hàng, chí có Lã Bất Vi đứng ra.
Lã Bất Vi nghiêm túc nói:
- Thánh vương, phía tây bắc đưa tin, nguyên Đại Đào thánh đình, Hải Long đạo tràng bị thế lực cường đại hợp nhất. Đại Tuyệt thiên triều lấy sinh vị thiên địa nghiệp vị của Hải Long đạo tràng, chính thức thành tựu Đại Tuyệt thánh đình.
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Trẫm biết rồi.
Diêm Xuyên nói:
- Đại Tuyệt thánh đình? Hiện tại không đáng lo, chỉ cần bọn họ không bước vào địa giới của Đại Trăn ta thì tạm trẫm không đụng họ.
Lã Bất Vi gật đầu, nói:
- Vâng!
Bản đồ của Đại Trăn thánh đình tăng cực nhanh, nhưng nhân tài quản lý thì cực kỳ thiếu thốn. Vốn có đủ nhân tài nhưng có hơn phân nửa chuyển dời đến Âm phủ. Trung tầng nhân dài ở Dương gian hơi bị thiếu hụt.
- Long này giao cho ngươi điều giáo, điều giáo xong tròng vào xa liễn của trẫm, lần tới trẫm xuất hiện sẽ có điều dùng nó.
Lưu Cương lên tiếng:
- Thần tuân chỉ!
Diêm Xuyên một cước đá Long Ngũ cho Lưu Cương, hắn nhấc chân đi về Triêu Thiên Điện.
Nhiều quan viên không nhìn rõ nhưng có nhiều thần tử cường đại đã thấy rõ ràng.
Đạo Thần!
Mấy năm nay thu thập tư liệu thiên hạ, tìm hiểu tồn tịa cường đại trong thiên hạ, hiện tại Hàm Dương bị thánh vương một cước đạp dưới chân, còn chuẩn bị dùng làm kéo xe?
Quần thần cung kính bái:
- Thánh vương thiên uy!
Diêm Xuyên nhìn hướng Tử Tử.
Tử Tử mỉm cười.
Miêu Miêu kích động nói:
- Meo! Đạo Thần kéo xa, chờ tới lúc đó ta cũng muốn ngồi!
Bên ngoài, lệ khí chậm rãi biến mất, bị Bạch Đế Thiên hút vào trong người.
Dân chúng có thể tấy ánh nắng, cũng trông thấy một người đứng trên bầu trời ở phía xa.
Bạch Đế Thiên cầm nửa thân thể Hải Long giáo chủ, Kình Vương ném xuống.
Không gian tĩnh lặng, nhưng trong lòng dân chúng khó thể bình tĩnh. Đến Tiên giới vài năm, giờ phút này họ rốt cuộc mình Đại Trăn thánh đình nơi mình đứng mạnh mẽ đến cỡ nào.
Không biết kết quả của Đạo Thần ra sao, ít nhất thánh vương không cần điều động thế thiên hạ của Đại Trăn thánh đình đã dễ dàng xử lý gã.
- Thánh vương vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
- Đại Trăn vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
...............
.........
...
Trong Hàm Dương thành, dân chúng Đại Trăn thánh đình đều hoan hô, bái lạy Diêm Xuyên, hai nấy cực kỳ hưng phấn.
Chỉ có thám tử của Đại Đào thánh đình, Hải Long đạo tràng là lộ vẻ kinh khủng.
Chết rồi? Chết hết?
Đại Đào thánh đình, vân hải khí vận tan vỡ.
Hải Long đạo tràng còn đỡ chút, công đức vân hải lắc lư. Tông môn cùng quốc gia khác nhau, đế diệt thì quốc diệt, chủ một tông môn chết thì còn có người khác có thể kế thừa thiên địa nghiệp vị.
Nhưng giờ phút này người trong Hải Long đạo tràng đều biết Hải Long giáo chủ, Kình Vương đã chết, vô cùng hoảng loạn.
Đại Đào thánh đình, bách quan rối như mớ bòng bong.
Nhưng ở cửa đại điện vẫn có một người cực kỳ bình tĩnh, là Thái sư của Đại Đào thánh đình.
Đại Đào thánh đình sắc mặt âm trầm:
- Vương Hà đã chết? Xem ra Kình Vương cũng chết, thật là phấ vật!
Thái sư nét mặt sa sầm:
- Cũng phải, nếu hai người thật sự có hùng tài đại lược thì không có khả năng bị người Tuyệt cung như ta lẻn vào.
Thái sư siết chặt nắm tay:
- Thủy Long cự mạch? Nếu không phải hai ngươi là con rối của Đông Hải long cung thì làm sao chúng ta phải khom lưng cúi đầu như vậy? Vốn định mượn tay các ngươi giúp đỡ Đông Hải long cung tìm đến Thủy Long cự mạch. Đáng tiếc, đáng tiếc, các ngươi chết quá nhanh. Hừ! Xem ra Tuyệt cung ta chỉ đành tự mình tìm kiếm!
Một quan viên chạy tới khóc lóc:
- Bàng thái sư, làm thế nào đây? Thánh vương đã chết, bây giờ làm sao đây?
Bàng thái sư ánh mắt lạnh lùng nói:
- Khóc cái gì? Chỉ là Vương Hà chết!
- A?
Các quan viên kinh ngạc nhìn Bàng thái sư.
Bàng thái sư trầm giọng hỏi:
- Có biết Đại Tuyệt thiên triều ở phía tây không?
Một quan viên nói:
- Biết, đó là một thiên triều, nhưng Thái sư chưa bao giờ cho phép chúng ta dùng binh với thiên triều đó.
Bàng thái sư nói thẳng:
- Bàng Thiên Hà ta chính là chủ của Đại Tuyệt thiên triều!
Các đại thần chìm trong bi thương nghe vậy giật mình kêu lên:
- A?
Bàng thái sư nói:
- Vương Hà đã chết, có giữ lại Đại Đào thánh đình cũng vô dùng. Các ngươi là quan viên của Đại Đào, trẫm hứa là khi các ngươi đến Đại Tuyệt thiên triều thì vẫn giữ quan tước cũ!
Có đại thân ngay thẳng chửi:
- Bàng Thiên Hà, lúc thánh vương còn sống có ơn trọng như núi với ngươi, vậy mà ngươi ăn cây táo, rào cây sung, thánh vương vừa chết ngươi đã....
Ầm!
Bàng Thiên Hà một chưởng đập chết đại thần đó, máu thịt nhầy nhụa. Bách quan đánh rùng mình.
Bàng Thiên Hà lạnh lùng nói:
- Trâmx làm Thái sư nhiều năm, các đại thành trì của Đại Đào thánh đình đều là môn sinh của trẫm. Hừ, chỉ cần trẫm ra lệnh một tiếng là tất cả thành trì sẽ vào Đại Tuyệt thiên triều. Nếu các ngươi còn dám nghỗ nghịch thì chết! Kẻ thuận trẫm thưởng, kẻ nghịch trẫm chết!
Đám thần tử kinh sợ nhìn.
Đương nhiên có rất nhiều phe phái của Bàng Thiên Hà nhanh chóng bái:
- Thánh thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
- Thánh thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
.........
......
...
Bàng Thiên Hà nhanh chóng trấn áp hoàng thành, Đại Tuyệt thiên triều lúc trước ngủ đông không lộ dấu vết nay rầm rộ xuất hiện.
Bàng Thiên Hà trấn áp hoàng thành xong kêu một đệ tử:
- Đồ nhi đâu!
Đệ tử kia cung kính nói:
- Sư phụ!
Bàng Thiên Hà trầm giọng nói:
- Vi sư phải nhanh chóng thu hết lãnh thổ của Đại Đào thánh đình vào Đại Tuyệt thiên triều ta, ngươi lập tức đi Hải Long đạo tràng tìm sư thúc của các ngươi, khiến bọn họ nhanh chóng đào ra sinh vị thiên địa nghiệp vị. Chờ khi bên ta thống nhất, ta rất cần sinh vị thiên địa nghiệp vị, mau chóng thăng cấp Đại Tuyệt thiên triều thành thánh đình!
Đệ tử kia cung kính nói:
- Tuân lệnh!
Đệ tử kia nhanh chóng rời đi.
Bàng Thiên Hà đứng chí huy thuộc hạ của mình mau chóng thu lấy tất cả đất đai của Đại Đào thánh đình.
Bàng Thiên Hà đứng ở cửa đại điện, nhìn hướng tây.
Bàng Thiên Hà lạnh lùng cười:
- Không bao lâu sau tin tức ở Hàm Dương sẽ truyền về Đông Hải, không biết Đông Hải Long Hoàng có phản ứng gì? Không biết lần này Đông Hải sẽ phái ai đi Hàm Dương? Xem ra cũng dữ nhiều lành ít.
Hàm Dương.
Nguy hiểm tiêu trừ, mọi thứ trở lại bình thường, như là chuyện trước đó chưa từng xảy ra, chẳng qua vân hải khí vận của Đại Trăn thánh đình càng tụ tập nhiều khí vận.
Hai tháng say, Triêu Thiên Điện, Lã Bất Vi trở về.
Lã Bất Vi mang về hai Cổ Tiên Ngô Vấn, Trần Tiêu.
Mặc dù hai Cổ Tiên Ngô Vấn, Trần Tiêu thần phục Đại Trăn thánh đình nhưng nhiều ít không cam lòng. Dù sao hai Cổ Tiên Ngô Vấn, Trần Tiêu ngày xưa cũng là giáo chủ, thánh vương, chớp mắt bị giáng cấp, tâm lý ai không bứt rứt.
Nhưng bây giờ hai Cổ Tiên Ngô Vấn, Trần Tiêu thoải mái hơn nhiều.
Bứt rứt? Bứt rứt cái quái gì? Nhìn kết cuộc của Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương đi, chỉ một Bạch Đế Thiên đủ xé họ ra, hai Cổ Tiên Ngô Vấn, Trần Tiêu còn có gì bất mãn?
Hai Cổ Tiên Ngô Vấn, Trần Tiêu cung kính chắp tay, cúi đầu với Diêm Xuyên:
- Bái kiến thánh vương!
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Ừm!
Hai Cổ Tiên Ngô Vấn, Trần Tiêu về hàng, chí có Lã Bất Vi đứng ra.
Lã Bất Vi nghiêm túc nói:
- Thánh vương, phía tây bắc đưa tin, nguyên Đại Đào thánh đình, Hải Long đạo tràng bị thế lực cường đại hợp nhất. Đại Tuyệt thiên triều lấy sinh vị thiên địa nghiệp vị của Hải Long đạo tràng, chính thức thành tựu Đại Tuyệt thánh đình.
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Trẫm biết rồi.
Diêm Xuyên nói:
- Đại Tuyệt thánh đình? Hiện tại không đáng lo, chỉ cần bọn họ không bước vào địa giới của Đại Trăn ta thì tạm trẫm không đụng họ.
Lã Bất Vi gật đầu, nói:
- Vâng!
Bản đồ của Đại Trăn thánh đình tăng cực nhanh, nhưng nhân tài quản lý thì cực kỳ thiếu thốn. Vốn có đủ nhân tài nhưng có hơn phân nửa chuyển dời đến Âm phủ. Trung tầng nhân dài ở Dương gian hơi bị thiếu hụt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.