Quyển 6 - Chương 8: Bổ Thiên Các
Quan Kỳ
11/04/2014
Hoàng triều Đại Trăn, Yến Kinh, thượng thư phòng!
Một đám trọng thần đứng ở hai bên phía trước bàn đọc sách.
Diêm Xuyên trở về, nhìn những tấu chương với khoảng thời gian không giống này. Có thiên hạ mật báo do Lưu Cương đưa tới. Có vô số tin tức trong thiên hạ do Mạnh Văn Nhược được.
- Bắc Thần Châu, Quyết? Yêu Thiên Thương? Yêu tộc cũng có thể mở ra Vận triều?
Diêm Xuyên nhìn một quyển tấu chương cau mày nói.
Mạnh Văn Nhược ra khỏi hàng.
- Bệ hạ, đã xác định. Quyết, chính là thiên hạ đệ nhất nhân của ba mươi ngàn năm trước. Tuy nhiên, kiếp trước hắn là yêu thân. Hiện nay, không biết Quyết làm thế nào, đã rút đi yêu thân, hóa thành nhân thân. Vận triều do nhân thân mở ra. Yêu thân kiếp này là Yêu Thiên Thương vẫn làm yêu. Hơn nữa, hoàn toàn dựa theo đế triều Đại Trăn ta. Hắn lấy tên là Đế triều Yêu tộc!
Mạnh Văn Nhược giải thích.
- Yêu tộc? Đế triều?
- Bệ hạ, thư viện Lộc Sơn tại Bắc Thần Châu đã thần phục Đế triều Yêu tộc. Khí vận đã bị Quyết đoạt được. Bởi vậy trực tiếp trở thành Đế triều Yêu tộc!
Mạnh Văn Nhược giải thích.
- Thư viện Lộc Sơn cũng không còn?
Diêm Xuyên có chút trầm tư.
- Vâng, tứ đại thư viện trong thiên hạ, thư viện Nhạc Sơn thần phục Đại Ngạc Thiên Triều. Thư viện Lộc Sơn thần phục Đế triều Yêu tộc. Chỉ còn lại hai thư viện một phía đông và một phía tây, là thư viện Cự Lộc và thư viện Khổng Lỗ. Hẳn là bệ hạ cũng biết về thư viện Khổng Lỗ này. Viện trưởng thư viện Khổng Lỗ lại là ông ngoại của bệ hạ, Khổng Đạo Khâu!
Mạnh Văn Nhược giải thích.
- Khổng Đạo Khâu? Ông ngoại ta? A!
Diêm Xuyên lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
Diêm Xuyên không hề có chút ấn tượng tốt nào về Khổng Đạo Khâu. Bằng không năm đó khi Khổng Ma Kha ép chết Khổng Tố Tố, vì sao Khổng Đạo Khâu lại không hề ngăn cản?
Diêm Xuyên cũng không tin tưởng Khổng Đạo Khâu không có năng lực làm điều đó!
Đang trong lúc mọi người thảo luận, ngoài điện truyền đến giọng nói của Lưu Cẩn.
- Bệ hạ, Diêm Vô Địch cầu kiến!
Diêm Vô Địch? Thần sắc một đám trọng thần thoáng động.
- Bệ hạ, chúng thần xin cáo lui!
Mạnh Văn Nhược mở miệng nói.
- Ừm!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Mọi người chậm rãi thối lui. Trong thư phòng chỉ còn lại một mình Diêm Xuyên.
- Để cho hắn vào đi!
Diêm Xuyên kêu lên.
- Vâng!
Rất nhanh, Diêm Vô Địch đã bước vào trong thư phòng. Giờ phút này vẻ mặt Diêm Vô Địch vô cùng trầm mặc.
Diêm Xuyên nhìn Diêm Vô Địch, mãi đến tận Diêm Vô Địch đi tới gần.
- Xuyên thúc, ngày ấy cháu đã quá lỗ mãng!
Trong giọng nói của Diêm Vô Địch có chút hổ thẹn.
Vỗ vỗ vào vai Diêm Vô Địch, Diêm Xuyên khẽ mỉm cười nói:
- Lỗ mãng? Tâm tình của cháu thế nào, ta có thể hiểu được!
- Chuyện đã qua, cứ để cho nó qua đi. Tuy rằng Diêm Thu Vũ chết đáng tiếc, nhưng chung quy còn có cháu nữa. Hắn có đứa con trai như cháu, chính là niềm kiêu ngạo lớn nhất trong cuộc đời hắn. Cháu có thể sống tốt chính là nguyện vọng lớn nhất của hắn trước khi chết!
- Vâng!
Ánh mắt Diêm Vô Địch loé lên một tia thương cảm.
- Tiếp theo cháu có tính toán gì không?
Diêm Xuyên hỏi.
Diêm Vô Địch hít sâu một cái, trầm mặc một chút nói:
- Năm đó cháu liền từng đáp ứng. Một khi thu phục Độc Cô thế gia, sẽ trở lại giúp Xuyên thúc. Phụ thân cháu cũng hi vọng như vậy. Nếu như Xuyên thúc không chê...
- Ha ha ha ha, ta cầu còn không được! Nói đi, cháu muốn làm gì?
Tâm tình Diêm Xuyên rất tốt nói.
Đây là lần đầu tiên Diêm Xuyên để cho người khác chọn chức quan. Bởi vậy có thể thấy được, mức độ thỏa mãn của Diêm Xuyên đối với người cháu này.
Tất nhiên Diêm Vô Địch cũng nhìn ra được điều này. Đồng thời trong mắt hắn loé ra một sự cảm động.
- Xuyên thúc, cháu không thích chính trị, chỉ thích chiến đấu. Cháu không cầu danh vọng, chỉ mong có thể trợ giúp Xuyên thúc là được!
Diêm Vô Địch suy nghĩ một chút nói.
Trước đó Diêm Vô Địch cũng đã cân nhắc. Nhưng trong các quan viên Đại Trăn, Diêm Vô Địch lại không tìm được một chức vị nào thích hợp. Bởi vậy hắn chỉ có thể nói ra nguyện vọng của bản thân, hi vọng Diêm Xuyên đưa ra quyết định.
- Ồ?
Diêm Xuyên trầm mặc một hồi. Sau một hồi lâu suy nghĩ, Diêm Xuyên mới lại mở miệng:
- Vô Địch, chỗ ta có một chức vị. Ta đã suy nghĩ rất lâu muốn sáng tạo ra một bộ phận. Nhưng không biết cháu có thể đảm nhiệm hay không?
- Mong Xuyên thúc cứ nói!
- Ta muốn thành lập một bộ phận sát thủ siêu cấp ẩn náu trong vẻ ngoài hào nhoáng của Đại Trăn, giúp Đại Trăn thanh trừ tất cả những chuyện không thể thực hiện ngoài ánh sáng. Bộ phận này chỉ do ta phụ trách. Yêu cầu đối với bộ phận này, đó là tất cả mọi người đều phải là tinh anh, trở thành lưỡi dao sắc bén nhất mạnh nhất của ta. Tất cả phải làm gọn gàng nhanh chóng, vá lại tất cả lỗ thủng cho thiên hạ Đại Trăn!
Diêm Xuyên hít sâu một cái nói.
Trong mắt Diêm Vô Địch lập tức sáng ngời.
- Điều duy nhất không tốt trong bộ phận này, chính là không thể lộ ra dưới ánh mặt trời!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Cháu muốn thử xem sao!
Giọng nói của Diêm Vô Địch có phần vui vẻ háo hức.
- Được. Nếu đã như vậy, ta giao cho cháu. Ta đặt tên cho nó là Bổ Thiên Các, để bổ thời thiên hạ Đại Trăn. Cháu chính là các chủ của Bổ Thiên Các này, làm những việc trong bóng tối tại Đại Trăn!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Vâng, Vô Địch dẫn theo Độc Cô thế gia, nhất định sẽ làm tốt Bổ Thiên Các. Còn nữa, bắt đầu từ ngày hôm nay, trên đời này sẽ không còn Diêm Vô Địch nữa. Mong bệ hạ gọi thần là Độc Cô Vô Địch!
Diêm Vô Địch trịnh trọng nói.
Bệ hạ? Độc Cô Vô Địch?
Nghe thấy Diêm Vô Địch tự xưng thần và gọi mình là bệ hạ, Diêm Xuyên khẽ nhíu mày. Tiếp theo hắn khe khẽ thở dài nói:
- Vô Địch, cháu không cần phải làm như vậy!
Độc Cô Vô Địch lại lắc đầu một cái:
- Từ lúc vào Đại Trăn, quân thần nhất định phải rõ ràng. Vô Địch cũng không thể phá hỏng quy củ!
Nhìn Độc Cô Vô Địch quật cường như vậy, Diêm Xuyên trầm mặc một hồi lâu, cuối cùng gật đầu một cái.
- Bắt đầu từ ngày hôm nay, trẫm sắc phong Độc Cô Vô Địch làm Các chủ Bổ Thiên Các Đại Trăn! Thống lĩnh toàn Bổ Thiên Các! Chỉ chịu trách nhiệm trước trẫm!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
Ầm!
Bên ngoài, biển mây khí vận Đại Trăn cuồn cuộn dâng lên. Một đạo kim quang bắn thẳng xuống, vọt qua đỉnh đại điện, vọt vào trong cơ thể Độc Cô Vô Địch.
- Thần, Độc Cô Vô Địch, nhất định sẽ không phụ kỳ vọng của bệ hạ!
Độc Cô Vô Địch cung kính làm lễ của một quân thần.
Bên ngoài thư phòng, một đám trọng thần Đại Trăn đều ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Rõ ràng những người mới ra ngoài lúc trước đều hiểu rõ ai là người được sắc phong. Nhưng không ai biết Độc Cô Vô Địch được phong chức quan gì.
Ào ào ào!
Bầu trời u ám, mưa to không ngừng rơi. Lúc chạng vạng, dưới cơn mưa to, tất cả có vẻ yên tĩnh khác thường.
Bên ngoài biên giới Đế triều Đại Trăn, đại điện Ngũ Hành Tông một hạ vị tông môn!
Giờ phút này, trong đại điện có một đám tu giả đang ngồi. Dẫn đầu là một lão giả áo bào đỏ. Một nhóm người nhíu mày nhìn nhau.
- Chưởng môn, Ma Kha thiên tử bảo chúng ta tìm hiểu tình hình đế triều Đại Trăn. Nhưng bây giờ, chúng ta làm sao tìm hiểu được đế triều Đại Trăn đây? Giờ phút này Đại Trăn càng ngày càng cường thịnh!
Một đám trọng thần đứng ở hai bên phía trước bàn đọc sách.
Diêm Xuyên trở về, nhìn những tấu chương với khoảng thời gian không giống này. Có thiên hạ mật báo do Lưu Cương đưa tới. Có vô số tin tức trong thiên hạ do Mạnh Văn Nhược được.
- Bắc Thần Châu, Quyết? Yêu Thiên Thương? Yêu tộc cũng có thể mở ra Vận triều?
Diêm Xuyên nhìn một quyển tấu chương cau mày nói.
Mạnh Văn Nhược ra khỏi hàng.
- Bệ hạ, đã xác định. Quyết, chính là thiên hạ đệ nhất nhân của ba mươi ngàn năm trước. Tuy nhiên, kiếp trước hắn là yêu thân. Hiện nay, không biết Quyết làm thế nào, đã rút đi yêu thân, hóa thành nhân thân. Vận triều do nhân thân mở ra. Yêu thân kiếp này là Yêu Thiên Thương vẫn làm yêu. Hơn nữa, hoàn toàn dựa theo đế triều Đại Trăn ta. Hắn lấy tên là Đế triều Yêu tộc!
Mạnh Văn Nhược giải thích.
- Yêu tộc? Đế triều?
- Bệ hạ, thư viện Lộc Sơn tại Bắc Thần Châu đã thần phục Đế triều Yêu tộc. Khí vận đã bị Quyết đoạt được. Bởi vậy trực tiếp trở thành Đế triều Yêu tộc!
Mạnh Văn Nhược giải thích.
- Thư viện Lộc Sơn cũng không còn?
Diêm Xuyên có chút trầm tư.
- Vâng, tứ đại thư viện trong thiên hạ, thư viện Nhạc Sơn thần phục Đại Ngạc Thiên Triều. Thư viện Lộc Sơn thần phục Đế triều Yêu tộc. Chỉ còn lại hai thư viện một phía đông và một phía tây, là thư viện Cự Lộc và thư viện Khổng Lỗ. Hẳn là bệ hạ cũng biết về thư viện Khổng Lỗ này. Viện trưởng thư viện Khổng Lỗ lại là ông ngoại của bệ hạ, Khổng Đạo Khâu!
Mạnh Văn Nhược giải thích.
- Khổng Đạo Khâu? Ông ngoại ta? A!
Diêm Xuyên lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
Diêm Xuyên không hề có chút ấn tượng tốt nào về Khổng Đạo Khâu. Bằng không năm đó khi Khổng Ma Kha ép chết Khổng Tố Tố, vì sao Khổng Đạo Khâu lại không hề ngăn cản?
Diêm Xuyên cũng không tin tưởng Khổng Đạo Khâu không có năng lực làm điều đó!
Đang trong lúc mọi người thảo luận, ngoài điện truyền đến giọng nói của Lưu Cẩn.
- Bệ hạ, Diêm Vô Địch cầu kiến!
Diêm Vô Địch? Thần sắc một đám trọng thần thoáng động.
- Bệ hạ, chúng thần xin cáo lui!
Mạnh Văn Nhược mở miệng nói.
- Ừm!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Mọi người chậm rãi thối lui. Trong thư phòng chỉ còn lại một mình Diêm Xuyên.
- Để cho hắn vào đi!
Diêm Xuyên kêu lên.
- Vâng!
Rất nhanh, Diêm Vô Địch đã bước vào trong thư phòng. Giờ phút này vẻ mặt Diêm Vô Địch vô cùng trầm mặc.
Diêm Xuyên nhìn Diêm Vô Địch, mãi đến tận Diêm Vô Địch đi tới gần.
- Xuyên thúc, ngày ấy cháu đã quá lỗ mãng!
Trong giọng nói của Diêm Vô Địch có chút hổ thẹn.
Vỗ vỗ vào vai Diêm Vô Địch, Diêm Xuyên khẽ mỉm cười nói:
- Lỗ mãng? Tâm tình của cháu thế nào, ta có thể hiểu được!
- Chuyện đã qua, cứ để cho nó qua đi. Tuy rằng Diêm Thu Vũ chết đáng tiếc, nhưng chung quy còn có cháu nữa. Hắn có đứa con trai như cháu, chính là niềm kiêu ngạo lớn nhất trong cuộc đời hắn. Cháu có thể sống tốt chính là nguyện vọng lớn nhất của hắn trước khi chết!
- Vâng!
Ánh mắt Diêm Vô Địch loé lên một tia thương cảm.
- Tiếp theo cháu có tính toán gì không?
Diêm Xuyên hỏi.
Diêm Vô Địch hít sâu một cái, trầm mặc một chút nói:
- Năm đó cháu liền từng đáp ứng. Một khi thu phục Độc Cô thế gia, sẽ trở lại giúp Xuyên thúc. Phụ thân cháu cũng hi vọng như vậy. Nếu như Xuyên thúc không chê...
- Ha ha ha ha, ta cầu còn không được! Nói đi, cháu muốn làm gì?
Tâm tình Diêm Xuyên rất tốt nói.
Đây là lần đầu tiên Diêm Xuyên để cho người khác chọn chức quan. Bởi vậy có thể thấy được, mức độ thỏa mãn của Diêm Xuyên đối với người cháu này.
Tất nhiên Diêm Vô Địch cũng nhìn ra được điều này. Đồng thời trong mắt hắn loé ra một sự cảm động.
- Xuyên thúc, cháu không thích chính trị, chỉ thích chiến đấu. Cháu không cầu danh vọng, chỉ mong có thể trợ giúp Xuyên thúc là được!
Diêm Vô Địch suy nghĩ một chút nói.
Trước đó Diêm Vô Địch cũng đã cân nhắc. Nhưng trong các quan viên Đại Trăn, Diêm Vô Địch lại không tìm được một chức vị nào thích hợp. Bởi vậy hắn chỉ có thể nói ra nguyện vọng của bản thân, hi vọng Diêm Xuyên đưa ra quyết định.
- Ồ?
Diêm Xuyên trầm mặc một hồi. Sau một hồi lâu suy nghĩ, Diêm Xuyên mới lại mở miệng:
- Vô Địch, chỗ ta có một chức vị. Ta đã suy nghĩ rất lâu muốn sáng tạo ra một bộ phận. Nhưng không biết cháu có thể đảm nhiệm hay không?
- Mong Xuyên thúc cứ nói!
- Ta muốn thành lập một bộ phận sát thủ siêu cấp ẩn náu trong vẻ ngoài hào nhoáng của Đại Trăn, giúp Đại Trăn thanh trừ tất cả những chuyện không thể thực hiện ngoài ánh sáng. Bộ phận này chỉ do ta phụ trách. Yêu cầu đối với bộ phận này, đó là tất cả mọi người đều phải là tinh anh, trở thành lưỡi dao sắc bén nhất mạnh nhất của ta. Tất cả phải làm gọn gàng nhanh chóng, vá lại tất cả lỗ thủng cho thiên hạ Đại Trăn!
Diêm Xuyên hít sâu một cái nói.
Trong mắt Diêm Vô Địch lập tức sáng ngời.
- Điều duy nhất không tốt trong bộ phận này, chính là không thể lộ ra dưới ánh mặt trời!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Cháu muốn thử xem sao!
Giọng nói của Diêm Vô Địch có phần vui vẻ háo hức.
- Được. Nếu đã như vậy, ta giao cho cháu. Ta đặt tên cho nó là Bổ Thiên Các, để bổ thời thiên hạ Đại Trăn. Cháu chính là các chủ của Bổ Thiên Các này, làm những việc trong bóng tối tại Đại Trăn!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Vâng, Vô Địch dẫn theo Độc Cô thế gia, nhất định sẽ làm tốt Bổ Thiên Các. Còn nữa, bắt đầu từ ngày hôm nay, trên đời này sẽ không còn Diêm Vô Địch nữa. Mong bệ hạ gọi thần là Độc Cô Vô Địch!
Diêm Vô Địch trịnh trọng nói.
Bệ hạ? Độc Cô Vô Địch?
Nghe thấy Diêm Vô Địch tự xưng thần và gọi mình là bệ hạ, Diêm Xuyên khẽ nhíu mày. Tiếp theo hắn khe khẽ thở dài nói:
- Vô Địch, cháu không cần phải làm như vậy!
Độc Cô Vô Địch lại lắc đầu một cái:
- Từ lúc vào Đại Trăn, quân thần nhất định phải rõ ràng. Vô Địch cũng không thể phá hỏng quy củ!
Nhìn Độc Cô Vô Địch quật cường như vậy, Diêm Xuyên trầm mặc một hồi lâu, cuối cùng gật đầu một cái.
- Bắt đầu từ ngày hôm nay, trẫm sắc phong Độc Cô Vô Địch làm Các chủ Bổ Thiên Các Đại Trăn! Thống lĩnh toàn Bổ Thiên Các! Chỉ chịu trách nhiệm trước trẫm!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
Ầm!
Bên ngoài, biển mây khí vận Đại Trăn cuồn cuộn dâng lên. Một đạo kim quang bắn thẳng xuống, vọt qua đỉnh đại điện, vọt vào trong cơ thể Độc Cô Vô Địch.
- Thần, Độc Cô Vô Địch, nhất định sẽ không phụ kỳ vọng của bệ hạ!
Độc Cô Vô Địch cung kính làm lễ của một quân thần.
Bên ngoài thư phòng, một đám trọng thần Đại Trăn đều ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Rõ ràng những người mới ra ngoài lúc trước đều hiểu rõ ai là người được sắc phong. Nhưng không ai biết Độc Cô Vô Địch được phong chức quan gì.
Ào ào ào!
Bầu trời u ám, mưa to không ngừng rơi. Lúc chạng vạng, dưới cơn mưa to, tất cả có vẻ yên tĩnh khác thường.
Bên ngoài biên giới Đế triều Đại Trăn, đại điện Ngũ Hành Tông một hạ vị tông môn!
Giờ phút này, trong đại điện có một đám tu giả đang ngồi. Dẫn đầu là một lão giả áo bào đỏ. Một nhóm người nhíu mày nhìn nhau.
- Chưởng môn, Ma Kha thiên tử bảo chúng ta tìm hiểu tình hình đế triều Đại Trăn. Nhưng bây giờ, chúng ta làm sao tìm hiểu được đế triều Đại Trăn đây? Giờ phút này Đại Trăn càng ngày càng cường thịnh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.