Quyển 6 - Chương 4: Diêm Xuyên vs Diêm Vô Địch
Quan Kỳ
08/04/2014
Ầm!
Kiếm khí vô tận điên cuồng đánh về phía Diêm Xuyên. Đồng thời, Diêm Vô Địch bỗng nhiên ra tay.
Vừa ra tay, Bổ Thiên Kiếm hóa thành một thanh kiếm lớn, như tia chớp xẹt qua bắn về phía huyệt thần đình đại của Diêm Xuyên.
Khóe miệng Diêm Xuyên cười nhạt. Ngọc Đế Kiếm trong tay hắn kéo lên trên.
- Đinh!
Ngọc Đế Kiếm cùng Bổ Thiên Kiếm ầm ầm va chạm vào nhau. Bổ Thiên Kiếm ầm ầm lùi lại!
Xung quanh Diêm Xuyên đột nhiên phát ra kiếm khí vô tận, cũng hình thành một trận bão kiếm khí. Trận bão kiếm khí của Diêm Vô Địch là thuận chiều kim đồng hồ xoay tròn về phía trung tâm là Diêm Xuyên. Trận bão kiếm khí của Diêm Xuyên lại xoay tròn ngược chiều kim đồng hồ đánh về phía kiếm khí bên ngoài.
Ầm ầm ầm!
Kiếm chạm vào kiếm, phát ra những tiếng sấm nổ vang trời.
Diêm Vô Địch lại chém Bổ Thiên Kiếm tới.
Leng keng leng keng!
Bổ Thiên Kiếm trực tiếp xuyên qua hai trận bão kiếm khí, điên cuồng chém tới Diêm Xuyên.
Tốc độ cực nhanh, càng lúc càng nhanh nhanh!
- Leng keng leng keng đinh!
Rất nhanh liền không nhìn thấy hướng đi của Bổ Thiên Kiếm nữa. Từng thanh kiếm nhỏ nhanh chóng xuất hiện, hình thành một dòng sông kiếm. Sông lớn cuồn cuộn lao về phía Diêm Xuyên.
Tốc độ quá nhanh, trong nháy mắt đã vung ra hàng ngàn hàng vạn kiếm quang.
Trên mặt Diêm Vô Địch trở nên dữ tợn, một kiếm lại tiếp một kiếm.
Đồng dạng, kiếm thuật của Diêm Xuyên cũng nhanh kinh người. Mỗi lần Ngọc Đế Kiếm đều vừa khéo chém lên Bổ Thiên Kiếm.
Hai người đối chiến bên trên. Những người ở bên dưới đã không nhìn thấy rõ cánh tay của bọn họ. Guá nhanh, dường như bọn họ đã dung nhập vào hư không vậy.
Yến Kinh, trong bách tính cũng có vô số kiếm tu.
Nhưng vô số kiếm tu nhìn hai người đối chiên trên không trung, trong lúc nhất thời không khỏi đều cảm thấy tự ti mặc cảm!
Không nói lực lượng của bọn họ thế nào, chỉ nói tốc độ ra kiếm đã kinh thế hãi tục!
Chỉ có thái độ của đệ tử Độc Cô thế gia vẫn chưa thay đổi. Bởi vì một đám đệ tử Độc Cô thế gia đều có thể làm được mức độ hóa kiếm làm sông này.
- Cũng chỉ có một chút như vậy thôi sao?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Sắc mặt Diêm Vô Địch liền càng thêm dữ tợn. Trong nhất thời, thân hình Diêm Vô Địch trở nên mơ hồ. Tiếp theo, thân hình ngưng luyện. Sông kiếm trong tay vẫn không thay đổi, dường như cũng không hề có gì biến hóa vậy.
- Sao có thể như vậy được? Lại là một Diêm Vô Địch nữa sao?
Một người trong dòng họ Diêm Thị kêu sợ hãi lên.
Ban đầu, Diêm Vô Địch đứng ở phía nam của Diêm Xuyên. Nhưng giờ phút này phía bắc của Diêm Xuyên, bỗng nhiên xuất hiện thêm một thân ảnh Diêm Vô Địch.
Thời khắc thần sắc Diêm Vô Địch kia thoáng ngưng trọng, đột nhiên từ phía sau lưng Diêm Xuyên có một kiếm chém tới.
Dường như hai Diêm Vô Địch cùng bao vây giáp công Diêm Xuyên vậy.
Ầm!
Phía sau Diêm Xuyên dường như mọc ra một con mắt. Đột nhiên hắn đâm một kiếm ra phía sau.
Leng keng leng keng!
Diêm Vô Địch phía bắc cũng giống như Diêm Vô Địch phía nam. Tốc độ phát kiếm kinh thế, nhanh chóng chém về phía Diêm Xuyên.
Nhưng Diêm Xuyên vẫn ung dung không vội, từng kiếm vung ra, không ngừng chém những kiếm quang trước mặt, lại chém kiếm quang phía sau.
- Tốc độ phát kiếm của bệ hạ hơi chậm?
Lưu Cương cau mày nói.
- Không, tốc độ phát kiếm của bệ hạ nhanh hơn. Chỉ có điều ngươi không nhìn ra mà thôi!
Hoắc Quang lắc đầu nói.
Trên không trung, hai Diêm Vô Địch đối chiến Diêm Xuyên, nhưng Diêm Xuyên vẫn ung dung không vội.
- Kiếm phân chia thân? Không tồi!
Diêm Xuyên khẽ mỉm cười.
- Hừ!
Diêm Vô Địch hừ lạnh một tiếng!
Vù vù!
Trong lúc nhất thời, phía tây và phía đông của Diêm Xuyên lại xuất hiện thêm Diêm Vô Địch. Bốn Diêm Vô Địch bao vây tấn công Diêm Xuyên, từ bốn phương tám hướng chém về phía Diêm Xuyên.
Mà giờ phút này, trong mắt mọi người, tốc độ phát kiếm của Diêm Xuyên càng chậm hơn. Chầm chập vung một kiếm về phía nam, đánh đuổi sông kiếm phía nam. Chầm chập vung một kiếm về phía bắc, đánh khiến tất cả sông kiếm phía bắc phải thối lui. Chậm rãi không ngừng chém lùi vô số những cuộc tấn công của Diêm Vô Địch.
- Đây là kiếm pháp gì vậy? Diêm Vô Địch kinh ngạc nói.
- Kiếm thứ hai mươi hai!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Kiếm thứ hai mươi hai?
Lệ khí trên mặt Diêm Vô Địch càng ngày càng nồng đậm.
Vù vù!
Càng ngày càng nhiều Diêm Vô Địch xuất hiện.
Trong lúc nhất thời, trận bão kiếm khí nổi lên. Đã xuất hiện chín Diêm Vô Địch, tại chín phương hướng khác nhau, lấy một một loại tốc độ cực kỳ khủng khiếp điên cuồng đánh từng kiếm về phía Diêm Xuyên.
Giờ phút này, đệ tử Độc Cô thế gia cũng dần dần trở nên ngưng trọng. Bởi vì các đệ tử Độc Cô thế gia rốt cuộc đã nhìn thấu kiếm pháp của Diêm Xuyên thực sự khiến người ta cực kỳ sợ hãi.
- Kiếm thứ hai mươi ba!
Diêm Xuyên quát khẽ.
Ầm!
Diêm Xuyên vung một kiếm ra. Ngọc Đế Kiếm tạo thành từng đạo tàn ảnh. Những tàn ảnh này không hề biến mất, mà chém về phía Bổ Thiên Kiếm, đồng thời phát ra một loại lực ép đè ép xuống Bổ Thiên Kiếm.
Từng kiếm cương bổ trời đi ngược lên.
Trong lúc nhất thời, chiến trường giữa Diêm Xuyên và Diêm Vô Địch dường như biến thành một đóa hoa sen lớn. Hoa sen có bốn tầng. Tầng thứ nhất, là trận bão kiếm khí của Diêm Vô Địch. Tầng thứ hai chính là trận bão kiếm khí của Diêm Xuyên. Tầng thứ ba chính là vô số Bổ Thiên Kiếm. Tầng thứ bốn là vô số Ngọc Đế Kiếm.
Một đóa sen lớn tỏa ra trên bầu trời Yến Kinh.
Vô số kiếm tu giả nhìn kiếm quang đầy trời. Trong lúc nhất thời, rất nhiều kiếm tu bỗng nhiên tỉnh ngộ, cảm thụ được khí tức của thần kiếm vô tận.
Diêm Vô Địch lần lượt chém tới. Diêm Xuyên đều giải quyết dễ dàng. Điều này khiến Vô Địch lộ ra một tia nôn nóng.
Chín Diêm Vô Địch đột nhiên hét dài một tiếng.
Trong lúc nhất thời, tóc Diêm Vô Địch biến thành màu đỏ như máu. Vô số huyết vụ vờn quanh Diêm Vô Địch.
- Huyết Ma?
Vô số tu giả cả kinh kêu lên.
- Và giống bệ hạ?
Có một thần tử kêu lên.
Mọi người trong dòng họ Diêm Thị lại trợn tròn hai mắt.
- Tại sao lại như vậy? Không phải Huyết Ma chỉ có cha con bệ hạ mới có sao? Sao Diêm Vô Địch cũng có? Lẽ nào, lẽ nào đây là huyết mạch truyền thừa của bộ tộc Diêm thị chúng ta?
Nhất thời, có một người trong dòng họ Diêm Thị đã kịp phản ứng lại.
Đồng thời, tất cả mọi người trong dòng họ Diêm Thị đều cảm thấy trái tim điên cuồng run rẩy. Nếu Diêm Vô Địch có thể, vậy mình cũng có thể?
Trên trời cao, Diêm Vô Địch hóa thân thành Huyết Ma. Trên người nhất thời tản mát ra một cỗ khí tức tà ý đến cực điểm.
- Ha ha. Diêm Xuyên, nhận lấy cái chết!
Diêm Vô Địch hưng phấn thét lên ầm ĩ.
Vù vù!
Diêm Vô Địch lại vung kiếm quang ra. Trong nháy mắt biến thành màu đỏ như máu.
Đồng thời uy lực của mỗi đạo kiếm quang xuất ra lớn gấp mười lần. Tốc độ cũng nhanh hơn gấp mười lần. Trong lúc nhất thời, từ chín phía đều có biển máu chồm tới muốn giội vào Diêm Xuyên đang ở trung tâm.
Điều này khiến đóa hoa sen tuyệt thế kia lại tăng thêm một hào quang yêu diễm!
Diêm Xuyên vung kiếm lên, nhất thời cũng có chút chật vật.
Diêm Xuyên không sử dụng siêu cấp thần thông, cũng không sử dụng thủ đoạn khác. Hắn vẫn lấy kiếm đối với kiếm.
Kiếm khí vô tận điên cuồng đánh về phía Diêm Xuyên. Đồng thời, Diêm Vô Địch bỗng nhiên ra tay.
Vừa ra tay, Bổ Thiên Kiếm hóa thành một thanh kiếm lớn, như tia chớp xẹt qua bắn về phía huyệt thần đình đại của Diêm Xuyên.
Khóe miệng Diêm Xuyên cười nhạt. Ngọc Đế Kiếm trong tay hắn kéo lên trên.
- Đinh!
Ngọc Đế Kiếm cùng Bổ Thiên Kiếm ầm ầm va chạm vào nhau. Bổ Thiên Kiếm ầm ầm lùi lại!
Xung quanh Diêm Xuyên đột nhiên phát ra kiếm khí vô tận, cũng hình thành một trận bão kiếm khí. Trận bão kiếm khí của Diêm Vô Địch là thuận chiều kim đồng hồ xoay tròn về phía trung tâm là Diêm Xuyên. Trận bão kiếm khí của Diêm Xuyên lại xoay tròn ngược chiều kim đồng hồ đánh về phía kiếm khí bên ngoài.
Ầm ầm ầm!
Kiếm chạm vào kiếm, phát ra những tiếng sấm nổ vang trời.
Diêm Vô Địch lại chém Bổ Thiên Kiếm tới.
Leng keng leng keng!
Bổ Thiên Kiếm trực tiếp xuyên qua hai trận bão kiếm khí, điên cuồng chém tới Diêm Xuyên.
Tốc độ cực nhanh, càng lúc càng nhanh nhanh!
- Leng keng leng keng đinh!
Rất nhanh liền không nhìn thấy hướng đi của Bổ Thiên Kiếm nữa. Từng thanh kiếm nhỏ nhanh chóng xuất hiện, hình thành một dòng sông kiếm. Sông lớn cuồn cuộn lao về phía Diêm Xuyên.
Tốc độ quá nhanh, trong nháy mắt đã vung ra hàng ngàn hàng vạn kiếm quang.
Trên mặt Diêm Vô Địch trở nên dữ tợn, một kiếm lại tiếp một kiếm.
Đồng dạng, kiếm thuật của Diêm Xuyên cũng nhanh kinh người. Mỗi lần Ngọc Đế Kiếm đều vừa khéo chém lên Bổ Thiên Kiếm.
Hai người đối chiến bên trên. Những người ở bên dưới đã không nhìn thấy rõ cánh tay của bọn họ. Guá nhanh, dường như bọn họ đã dung nhập vào hư không vậy.
Yến Kinh, trong bách tính cũng có vô số kiếm tu.
Nhưng vô số kiếm tu nhìn hai người đối chiên trên không trung, trong lúc nhất thời không khỏi đều cảm thấy tự ti mặc cảm!
Không nói lực lượng của bọn họ thế nào, chỉ nói tốc độ ra kiếm đã kinh thế hãi tục!
Chỉ có thái độ của đệ tử Độc Cô thế gia vẫn chưa thay đổi. Bởi vì một đám đệ tử Độc Cô thế gia đều có thể làm được mức độ hóa kiếm làm sông này.
- Cũng chỉ có một chút như vậy thôi sao?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Sắc mặt Diêm Vô Địch liền càng thêm dữ tợn. Trong nhất thời, thân hình Diêm Vô Địch trở nên mơ hồ. Tiếp theo, thân hình ngưng luyện. Sông kiếm trong tay vẫn không thay đổi, dường như cũng không hề có gì biến hóa vậy.
- Sao có thể như vậy được? Lại là một Diêm Vô Địch nữa sao?
Một người trong dòng họ Diêm Thị kêu sợ hãi lên.
Ban đầu, Diêm Vô Địch đứng ở phía nam của Diêm Xuyên. Nhưng giờ phút này phía bắc của Diêm Xuyên, bỗng nhiên xuất hiện thêm một thân ảnh Diêm Vô Địch.
Thời khắc thần sắc Diêm Vô Địch kia thoáng ngưng trọng, đột nhiên từ phía sau lưng Diêm Xuyên có một kiếm chém tới.
Dường như hai Diêm Vô Địch cùng bao vây giáp công Diêm Xuyên vậy.
Ầm!
Phía sau Diêm Xuyên dường như mọc ra một con mắt. Đột nhiên hắn đâm một kiếm ra phía sau.
Leng keng leng keng!
Diêm Vô Địch phía bắc cũng giống như Diêm Vô Địch phía nam. Tốc độ phát kiếm kinh thế, nhanh chóng chém về phía Diêm Xuyên.
Nhưng Diêm Xuyên vẫn ung dung không vội, từng kiếm vung ra, không ngừng chém những kiếm quang trước mặt, lại chém kiếm quang phía sau.
- Tốc độ phát kiếm của bệ hạ hơi chậm?
Lưu Cương cau mày nói.
- Không, tốc độ phát kiếm của bệ hạ nhanh hơn. Chỉ có điều ngươi không nhìn ra mà thôi!
Hoắc Quang lắc đầu nói.
Trên không trung, hai Diêm Vô Địch đối chiến Diêm Xuyên, nhưng Diêm Xuyên vẫn ung dung không vội.
- Kiếm phân chia thân? Không tồi!
Diêm Xuyên khẽ mỉm cười.
- Hừ!
Diêm Vô Địch hừ lạnh một tiếng!
Vù vù!
Trong lúc nhất thời, phía tây và phía đông của Diêm Xuyên lại xuất hiện thêm Diêm Vô Địch. Bốn Diêm Vô Địch bao vây tấn công Diêm Xuyên, từ bốn phương tám hướng chém về phía Diêm Xuyên.
Mà giờ phút này, trong mắt mọi người, tốc độ phát kiếm của Diêm Xuyên càng chậm hơn. Chầm chập vung một kiếm về phía nam, đánh đuổi sông kiếm phía nam. Chầm chập vung một kiếm về phía bắc, đánh khiến tất cả sông kiếm phía bắc phải thối lui. Chậm rãi không ngừng chém lùi vô số những cuộc tấn công của Diêm Vô Địch.
- Đây là kiếm pháp gì vậy? Diêm Vô Địch kinh ngạc nói.
- Kiếm thứ hai mươi hai!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Kiếm thứ hai mươi hai?
Lệ khí trên mặt Diêm Vô Địch càng ngày càng nồng đậm.
Vù vù!
Càng ngày càng nhiều Diêm Vô Địch xuất hiện.
Trong lúc nhất thời, trận bão kiếm khí nổi lên. Đã xuất hiện chín Diêm Vô Địch, tại chín phương hướng khác nhau, lấy một một loại tốc độ cực kỳ khủng khiếp điên cuồng đánh từng kiếm về phía Diêm Xuyên.
Giờ phút này, đệ tử Độc Cô thế gia cũng dần dần trở nên ngưng trọng. Bởi vì các đệ tử Độc Cô thế gia rốt cuộc đã nhìn thấu kiếm pháp của Diêm Xuyên thực sự khiến người ta cực kỳ sợ hãi.
- Kiếm thứ hai mươi ba!
Diêm Xuyên quát khẽ.
Ầm!
Diêm Xuyên vung một kiếm ra. Ngọc Đế Kiếm tạo thành từng đạo tàn ảnh. Những tàn ảnh này không hề biến mất, mà chém về phía Bổ Thiên Kiếm, đồng thời phát ra một loại lực ép đè ép xuống Bổ Thiên Kiếm.
Từng kiếm cương bổ trời đi ngược lên.
Trong lúc nhất thời, chiến trường giữa Diêm Xuyên và Diêm Vô Địch dường như biến thành một đóa hoa sen lớn. Hoa sen có bốn tầng. Tầng thứ nhất, là trận bão kiếm khí của Diêm Vô Địch. Tầng thứ hai chính là trận bão kiếm khí của Diêm Xuyên. Tầng thứ ba chính là vô số Bổ Thiên Kiếm. Tầng thứ bốn là vô số Ngọc Đế Kiếm.
Một đóa sen lớn tỏa ra trên bầu trời Yến Kinh.
Vô số kiếm tu giả nhìn kiếm quang đầy trời. Trong lúc nhất thời, rất nhiều kiếm tu bỗng nhiên tỉnh ngộ, cảm thụ được khí tức của thần kiếm vô tận.
Diêm Vô Địch lần lượt chém tới. Diêm Xuyên đều giải quyết dễ dàng. Điều này khiến Vô Địch lộ ra một tia nôn nóng.
Chín Diêm Vô Địch đột nhiên hét dài một tiếng.
Trong lúc nhất thời, tóc Diêm Vô Địch biến thành màu đỏ như máu. Vô số huyết vụ vờn quanh Diêm Vô Địch.
- Huyết Ma?
Vô số tu giả cả kinh kêu lên.
- Và giống bệ hạ?
Có một thần tử kêu lên.
Mọi người trong dòng họ Diêm Thị lại trợn tròn hai mắt.
- Tại sao lại như vậy? Không phải Huyết Ma chỉ có cha con bệ hạ mới có sao? Sao Diêm Vô Địch cũng có? Lẽ nào, lẽ nào đây là huyết mạch truyền thừa của bộ tộc Diêm thị chúng ta?
Nhất thời, có một người trong dòng họ Diêm Thị đã kịp phản ứng lại.
Đồng thời, tất cả mọi người trong dòng họ Diêm Thị đều cảm thấy trái tim điên cuồng run rẩy. Nếu Diêm Vô Địch có thể, vậy mình cũng có thể?
Trên trời cao, Diêm Vô Địch hóa thân thành Huyết Ma. Trên người nhất thời tản mát ra một cỗ khí tức tà ý đến cực điểm.
- Ha ha. Diêm Xuyên, nhận lấy cái chết!
Diêm Vô Địch hưng phấn thét lên ầm ĩ.
Vù vù!
Diêm Vô Địch lại vung kiếm quang ra. Trong nháy mắt biến thành màu đỏ như máu.
Đồng thời uy lực của mỗi đạo kiếm quang xuất ra lớn gấp mười lần. Tốc độ cũng nhanh hơn gấp mười lần. Trong lúc nhất thời, từ chín phía đều có biển máu chồm tới muốn giội vào Diêm Xuyên đang ở trung tâm.
Điều này khiến đóa hoa sen tuyệt thế kia lại tăng thêm một hào quang yêu diễm!
Diêm Xuyên vung kiếm lên, nhất thời cũng có chút chật vật.
Diêm Xuyên không sử dụng siêu cấp thần thông, cũng không sử dụng thủ đoạn khác. Hắn vẫn lấy kiếm đối với kiếm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.