Quyển 8 - Chương 6: Diêm Xuyên vs Mộng Tam Sinh
Quan Kỳ
19/07/2014
Khổng Ma Kha trầm giọng nói:
- Đặt đầu của ta lại thân thể đi.
- Tuân lệnh!
Phùng Thiệu nhanh chóng ôm đầu của Khổng Ma Kha đi tới chỗ thân thể, rất là cẩn thận đặt nó lại chỗ cũ.
Vù vù!
Đỉnh đầu của Khổng Ma Kha có một đóa sen trắng toát ra ánh sáng trắng nhu hòa. Thân thể và đầu của Khổng Ma Kha nhanh chóng liên tiếp với nhau.
Đám thần tử đứng một bên nhìn, vẻ mặt vui sướng kêu lên:
- Thánh thượng vạn an!
…
Đông Thần châu, Đại Trăn thiên triều, Yến Kinh.
Bên ngoài Yến Kinh, trên đỉnh một ngọn núi.
Mộng Tam Sinh cõng một hồ lô tím, lạnh lùng nhìn khí vận hùng hồn của Yến Kinh.
Phía xa, chỗ Triêu Thiên điện.
Diêm Xuyên mặc long bào, mang theo quần thần bước ra khỏi Triêu Thiên điện.
Phụng Âm Dương, Vương Tiễn, Bạch Đế Thiên, Doãn Hận Thiên, tất cả đều sắc mặt âm trầm.
Giờ phút này hoàng hậu, Tử Tử cũng đi tới trước Triêu Thiên điện, nghiêm túc nhìn Mộng Tam Sinh ở phía xa.
Một ngày trước, tranh đoạt Đạo Ấn.
Chỉ một ngày mà Mộng Tam Sinh đã từ Trung Thần châu chạy tới đây.
Lời của Chỉ Trần Nữ Thần còn rõ ràng bên tai, phải đạt tới thực lực Tổ Tiên, hoặc là tập hợp công đức, khí vận toàn thiên hạ. Hiển nhiên Mộng Tam Sinh không phải tổ tiên, vậy gã chỉ còn cách tranh đoạt khí vận của Đại Trăn.
Mắt Diêm Xuyên bắn tia sáng lạnh.
Mắt Tử Tử lóe tia sốt ruột, dù sao một là phu quân của mình, một người là gia Gia của mình. Dù gia Gia này chưa từng chăm sóc cho Tử Tử, nhưng dù sao cũng là huyết mạch liền nhau.
Mộng Tam Sinh nhìn vân hải khí vận.
Mộng Tam Sinh nhìn hướng Diêm Xuyên.
Hai cường giả nhìn nhau, dù cách một khoảng rất xa nhưng ánh mắt va chạm bắn ra nhiều lệ khí, áp lực dân chúng toàn Yến Kinh không dám thở mạnh.
Mộng Tam Sinh trầm giọng nói:
- Diêm Xuyên, chắc người đã biết mục đích ta đến đây. Cống hiểna hết khí vận, ta lập tức đi ngay.
Diêm Xuyên lạnh nhạt cười:
- Mộng Tam Sinh? Ta cũng không ngờ thực lực của ngươi tăng nhanh như vậy, nhưng tiếc là chưa đủ.
Mộng Tam Sinh nhướng mày nói:
- A?
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Mộng Tam Sinh, Chỉ Trần Nữ Thần nói lấy được Đạo Ấn có hai cách, được đến toàn thiên hạ, hoặc là thực lực Tổ Tiên. Tại sao cần có thực lực tổ tiên?
Mộng Tam Sinh nhíu mày nhìn Khổng Ngạo Thiên, không biết hắn định nói cái gì.
Diêm Xuyên trầm giọng hỏi:
- Lần trước Kinh Chiếu lấy Đạo Ấn chắc ngươi cũng biết chuyện rồi. Thiên địa có mười Đạo Ấn, đều rơi vào tay quần hùng thiên hạ Tiên giới, chỉ còn lại một Đạo Ấn cuối cùng. Ngươi thật sự cho rằng quần hùng thiên hạ Tiên giới không biết chỗ này sao?
- A?
Diêm Xuyên tiếp tục bảo:
- Cường giả bình thường cũng đành thôi, nhưng chắc chắn tuyệt thế cường giả có biết. Dù sao đã bao nhiêu vạn năm, luôn có tiên nhân phi thăng, giới này sẽ có lúc tiết lộ ra ngoài. Tại sao tuyệt thế cường giả của Tiên giới không sớm lấy đi Đạo Ấn cuối cùng?
Mộng Tam Sinh nhướng mày.
Diêm Xuyên trầm giọng hỏi:
- Thực lực của Thần Tông thánh địa còn chưa đủ, thực lực của Mộng Tam Sinh ngươi cũng không đủ. Ta dám khẳng định, chỉ cần ngươi ra tay thì chắc chắn sẽ bị quần hùng thiên hạ Tiên giới nhìn chằm chằm. Thần giới của ngươi có thể chặn được quần hùng thiên hạ Tiên giới không?
Mộng Tam Sinh sắc mặt khó xem.
Giống như Diêm Xuyên nói, chỗ giới này thật sự ẩn khuất đến thiên hạ không biết sao? Chỉ có đám Kinh Chiếu biết được một chút tin tức? Tuyệt đối không có khả năng. Không biết bao nhiêu vạn năm, bao nhiêu tiên nhân phi thăng. Chẳng lẽ tin tức còn không đủ tiết lộ ?
Nhưng giờ phút này thật sự là không có bao nhiêu người biết.
Như Diêm Xuyên đã nói, quần hùng thiên hạ Tiên Giới có kiêng dè nào đó, hoặc là lực lượng cường đại gì đã ngăn cản quần hùng thiên hạ Tiên Giới biết chuyện.
Phong Ấn giới không phá cũng không sao, một khi phá mở, kiêng dè này sẽ không còn sót lại chút gì, khi đó Đạo Ấn sẽ là tiêu điểm của toàn thiên hạ.
Thần tộc có cái quái dị của thần tộc, mấy ngàn năm trước Mộng Tam Sinh thậm chí đi Tiên giới một chuyến, mang theo Nhâm Thử trở về. Lúc đó Mộng Tam Sinh có tìm hiểu Tiên giới một phen, tất nhiên là hiểu tuy hiện tại Thần Tông thánh địa cường đại, nhưng đối diện toàn Tiên giới vẫn không đủ.
Diêm Xuyên nghiêm túc nói:
- Đoạn thời gian trước thực lực của Tử Tử tăng vọt chắc liên quan đến ngươi? Mộng Tam Sinh, ta không biết lực lượng của các ngươi là gì, nhưng nhìn ra được cần các cơ hội. Muốn lấy Đạo Ấn thì hãy chờ lại qua mấy lần cơ hội đi!
Mộng Tam Sinh nhìn chằm chằm vào Diêm Xuyên, một lúc sau bỗng cất tiếng cười to:
- Ha ha ha ha ha!
Phía xa Diêm Xuyên nheo mắt.
Mộng Tam Sinh biểu tình lạnh nhạt nói:
- Hay cho Diêm Xuyên, thật là khéo mồm khéo miệng, thiếu chút bị ngươi thuyết phục rồi. Hừ! Ta chắc chắn lấy Đạo Ấn! Chuyện tu giả thì đến tu giả hãy tính!
Diêm Xuyên nét mặt sa sầm.
Mộng Tam Sinh lạnh lùng nói:
- Diêm Xuyên, ta lại hỏi ngươi, khí vận đầy trời này, ngươi có giao hay không?
Diêm Xuyên lộ nụ cười lạnh:
- Thứ của ta trừ phi ta đưa, nếu không thì ai cũng đừng hòng lấy!
Mộng Tam Sinh quát:
- Hừ! Nếu ngươi đã ngu ngốc đến vậy thì không thể trách ta! Yến Kinh sẽ vì sai lầm của ngươi mà chôn cùng!
Mộng Tam Sinh nhẹ nhàng vỗ Hồng Mông Hồ Lô.
- Thỉnh bảo bối, thu!
Diêm Xuyên sắc mặt trầm xuống, đạp bước tiến tới, bỗng vươn tay trảo.
Diêm Xuyên lạnh lùng quát:
- Chưởng Trung Vũ Trụ!
Vù vù!
Một lực hút mạnh mẽ từ trên trời giáng xuống, giống như kéo trời sao xuống vậy. Trên bầu trời Yến Kinh đột nhiên xuất hiện vô số tinh thần.
Vô số tinh thần rơi xuống, oanh kích Mộng Tam Sinh.
Phụng Âm Dương đứng sau lưng Diêm Xuyên, mặt trầm xuống.
- Trận khởi!
Vù vù!
Xung quanh Yến Kinh bỗng dấy lên sương khói cuồn cuộn, Phụng Âm Dương mau chóng dùng đại trận bảo họ Yến Kinh.
Vô số tinh thần xuất hiện, nhanh chóng bao vây Mộng Tam Sinh vào giữa, lực lượng đè ép cường đại áp gã.
Mộng Tam Sinh khinh thường, cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha!
Hồng Mông Hồ Lô đã bắt đầu hấp thu, vô số tinh thần tuy nhiều, tuy lớn nhưng ở trước mặt Hồng Mông Hồ Lô thì vẫn bị nó thu nạp vào trong.
Ầm ầm!
Tinh thần cuồn cuộn chỉ giây lát đã bị Hồng Mông Hồ Lô hút hết.
Diêm Xuyên lạnh lùng quát:
- Trấn Thế!
Trong tay Diêm Xuyên xuất hiện Táng Thiên Đồng Quan. Táng Thiên Đồng Quan từ trên trời giáng xuống, mang theo khí thế hùng hồn trấn áp Mộng Tam Sinh.
Mộng Tam Sinh biến sắc mặt, Hồng Mông Hồ Lô chĩa hướng Diêm Xuyên.
- Thỉnh bảo bối, thu!
Vù vù!
Lực hút mạnh mẽ tác dụng vào Táng Thiên Đồng Quan.
Diêm Xuyên hét to một tiếng:
- Đại!
Táng Thiên Đồng Quan ầm ầm tăng vọt, không giống như sinh linh bay hướng miệng hồ lô biến nhỏ lại, Táng Thiên Đồng Quan không bị lực hút quấy rầy, ầm ầm đánh hướng Hồng Mông Hồ Lô.
Ầm ầm!
Hai bảo bối ầm ầm va chạm vào nhau.
Diêm Xuyên lại hét to:
- Chưởng Trung Vũ Trụ!
Vù vù!
Vô số tinh thần lần thứ hai vòng quanh bốn phía, lực đè ép cường đại áp hướng Mộng Tam Sinh.
Hai bảo bối giằng co, Diêm Xuyên lại ra tay, lực lượng khủng bố điên cuồng đè ép Mộng Tam Sinh.
Mộng Tam Sinh hoàn toàn thay đổi sắc mặt.
Mộng Tam Sinh biến sắc mặt nói:
- Diêm Xuyên, mọi người đã đánh giá thấp ngươi!
- Đặt đầu của ta lại thân thể đi.
- Tuân lệnh!
Phùng Thiệu nhanh chóng ôm đầu của Khổng Ma Kha đi tới chỗ thân thể, rất là cẩn thận đặt nó lại chỗ cũ.
Vù vù!
Đỉnh đầu của Khổng Ma Kha có một đóa sen trắng toát ra ánh sáng trắng nhu hòa. Thân thể và đầu của Khổng Ma Kha nhanh chóng liên tiếp với nhau.
Đám thần tử đứng một bên nhìn, vẻ mặt vui sướng kêu lên:
- Thánh thượng vạn an!
…
Đông Thần châu, Đại Trăn thiên triều, Yến Kinh.
Bên ngoài Yến Kinh, trên đỉnh một ngọn núi.
Mộng Tam Sinh cõng một hồ lô tím, lạnh lùng nhìn khí vận hùng hồn của Yến Kinh.
Phía xa, chỗ Triêu Thiên điện.
Diêm Xuyên mặc long bào, mang theo quần thần bước ra khỏi Triêu Thiên điện.
Phụng Âm Dương, Vương Tiễn, Bạch Đế Thiên, Doãn Hận Thiên, tất cả đều sắc mặt âm trầm.
Giờ phút này hoàng hậu, Tử Tử cũng đi tới trước Triêu Thiên điện, nghiêm túc nhìn Mộng Tam Sinh ở phía xa.
Một ngày trước, tranh đoạt Đạo Ấn.
Chỉ một ngày mà Mộng Tam Sinh đã từ Trung Thần châu chạy tới đây.
Lời của Chỉ Trần Nữ Thần còn rõ ràng bên tai, phải đạt tới thực lực Tổ Tiên, hoặc là tập hợp công đức, khí vận toàn thiên hạ. Hiển nhiên Mộng Tam Sinh không phải tổ tiên, vậy gã chỉ còn cách tranh đoạt khí vận của Đại Trăn.
Mắt Diêm Xuyên bắn tia sáng lạnh.
Mắt Tử Tử lóe tia sốt ruột, dù sao một là phu quân của mình, một người là gia Gia của mình. Dù gia Gia này chưa từng chăm sóc cho Tử Tử, nhưng dù sao cũng là huyết mạch liền nhau.
Mộng Tam Sinh nhìn vân hải khí vận.
Mộng Tam Sinh nhìn hướng Diêm Xuyên.
Hai cường giả nhìn nhau, dù cách một khoảng rất xa nhưng ánh mắt va chạm bắn ra nhiều lệ khí, áp lực dân chúng toàn Yến Kinh không dám thở mạnh.
Mộng Tam Sinh trầm giọng nói:
- Diêm Xuyên, chắc người đã biết mục đích ta đến đây. Cống hiểna hết khí vận, ta lập tức đi ngay.
Diêm Xuyên lạnh nhạt cười:
- Mộng Tam Sinh? Ta cũng không ngờ thực lực của ngươi tăng nhanh như vậy, nhưng tiếc là chưa đủ.
Mộng Tam Sinh nhướng mày nói:
- A?
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Mộng Tam Sinh, Chỉ Trần Nữ Thần nói lấy được Đạo Ấn có hai cách, được đến toàn thiên hạ, hoặc là thực lực Tổ Tiên. Tại sao cần có thực lực tổ tiên?
Mộng Tam Sinh nhíu mày nhìn Khổng Ngạo Thiên, không biết hắn định nói cái gì.
Diêm Xuyên trầm giọng hỏi:
- Lần trước Kinh Chiếu lấy Đạo Ấn chắc ngươi cũng biết chuyện rồi. Thiên địa có mười Đạo Ấn, đều rơi vào tay quần hùng thiên hạ Tiên giới, chỉ còn lại một Đạo Ấn cuối cùng. Ngươi thật sự cho rằng quần hùng thiên hạ Tiên giới không biết chỗ này sao?
- A?
Diêm Xuyên tiếp tục bảo:
- Cường giả bình thường cũng đành thôi, nhưng chắc chắn tuyệt thế cường giả có biết. Dù sao đã bao nhiêu vạn năm, luôn có tiên nhân phi thăng, giới này sẽ có lúc tiết lộ ra ngoài. Tại sao tuyệt thế cường giả của Tiên giới không sớm lấy đi Đạo Ấn cuối cùng?
Mộng Tam Sinh nhướng mày.
Diêm Xuyên trầm giọng hỏi:
- Thực lực của Thần Tông thánh địa còn chưa đủ, thực lực của Mộng Tam Sinh ngươi cũng không đủ. Ta dám khẳng định, chỉ cần ngươi ra tay thì chắc chắn sẽ bị quần hùng thiên hạ Tiên giới nhìn chằm chằm. Thần giới của ngươi có thể chặn được quần hùng thiên hạ Tiên giới không?
Mộng Tam Sinh sắc mặt khó xem.
Giống như Diêm Xuyên nói, chỗ giới này thật sự ẩn khuất đến thiên hạ không biết sao? Chỉ có đám Kinh Chiếu biết được một chút tin tức? Tuyệt đối không có khả năng. Không biết bao nhiêu vạn năm, bao nhiêu tiên nhân phi thăng. Chẳng lẽ tin tức còn không đủ tiết lộ ?
Nhưng giờ phút này thật sự là không có bao nhiêu người biết.
Như Diêm Xuyên đã nói, quần hùng thiên hạ Tiên Giới có kiêng dè nào đó, hoặc là lực lượng cường đại gì đã ngăn cản quần hùng thiên hạ Tiên Giới biết chuyện.
Phong Ấn giới không phá cũng không sao, một khi phá mở, kiêng dè này sẽ không còn sót lại chút gì, khi đó Đạo Ấn sẽ là tiêu điểm của toàn thiên hạ.
Thần tộc có cái quái dị của thần tộc, mấy ngàn năm trước Mộng Tam Sinh thậm chí đi Tiên giới một chuyến, mang theo Nhâm Thử trở về. Lúc đó Mộng Tam Sinh có tìm hiểu Tiên giới một phen, tất nhiên là hiểu tuy hiện tại Thần Tông thánh địa cường đại, nhưng đối diện toàn Tiên giới vẫn không đủ.
Diêm Xuyên nghiêm túc nói:
- Đoạn thời gian trước thực lực của Tử Tử tăng vọt chắc liên quan đến ngươi? Mộng Tam Sinh, ta không biết lực lượng của các ngươi là gì, nhưng nhìn ra được cần các cơ hội. Muốn lấy Đạo Ấn thì hãy chờ lại qua mấy lần cơ hội đi!
Mộng Tam Sinh nhìn chằm chằm vào Diêm Xuyên, một lúc sau bỗng cất tiếng cười to:
- Ha ha ha ha ha!
Phía xa Diêm Xuyên nheo mắt.
Mộng Tam Sinh biểu tình lạnh nhạt nói:
- Hay cho Diêm Xuyên, thật là khéo mồm khéo miệng, thiếu chút bị ngươi thuyết phục rồi. Hừ! Ta chắc chắn lấy Đạo Ấn! Chuyện tu giả thì đến tu giả hãy tính!
Diêm Xuyên nét mặt sa sầm.
Mộng Tam Sinh lạnh lùng nói:
- Diêm Xuyên, ta lại hỏi ngươi, khí vận đầy trời này, ngươi có giao hay không?
Diêm Xuyên lộ nụ cười lạnh:
- Thứ của ta trừ phi ta đưa, nếu không thì ai cũng đừng hòng lấy!
Mộng Tam Sinh quát:
- Hừ! Nếu ngươi đã ngu ngốc đến vậy thì không thể trách ta! Yến Kinh sẽ vì sai lầm của ngươi mà chôn cùng!
Mộng Tam Sinh nhẹ nhàng vỗ Hồng Mông Hồ Lô.
- Thỉnh bảo bối, thu!
Diêm Xuyên sắc mặt trầm xuống, đạp bước tiến tới, bỗng vươn tay trảo.
Diêm Xuyên lạnh lùng quát:
- Chưởng Trung Vũ Trụ!
Vù vù!
Một lực hút mạnh mẽ từ trên trời giáng xuống, giống như kéo trời sao xuống vậy. Trên bầu trời Yến Kinh đột nhiên xuất hiện vô số tinh thần.
Vô số tinh thần rơi xuống, oanh kích Mộng Tam Sinh.
Phụng Âm Dương đứng sau lưng Diêm Xuyên, mặt trầm xuống.
- Trận khởi!
Vù vù!
Xung quanh Yến Kinh bỗng dấy lên sương khói cuồn cuộn, Phụng Âm Dương mau chóng dùng đại trận bảo họ Yến Kinh.
Vô số tinh thần xuất hiện, nhanh chóng bao vây Mộng Tam Sinh vào giữa, lực lượng đè ép cường đại áp gã.
Mộng Tam Sinh khinh thường, cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha!
Hồng Mông Hồ Lô đã bắt đầu hấp thu, vô số tinh thần tuy nhiều, tuy lớn nhưng ở trước mặt Hồng Mông Hồ Lô thì vẫn bị nó thu nạp vào trong.
Ầm ầm!
Tinh thần cuồn cuộn chỉ giây lát đã bị Hồng Mông Hồ Lô hút hết.
Diêm Xuyên lạnh lùng quát:
- Trấn Thế!
Trong tay Diêm Xuyên xuất hiện Táng Thiên Đồng Quan. Táng Thiên Đồng Quan từ trên trời giáng xuống, mang theo khí thế hùng hồn trấn áp Mộng Tam Sinh.
Mộng Tam Sinh biến sắc mặt, Hồng Mông Hồ Lô chĩa hướng Diêm Xuyên.
- Thỉnh bảo bối, thu!
Vù vù!
Lực hút mạnh mẽ tác dụng vào Táng Thiên Đồng Quan.
Diêm Xuyên hét to một tiếng:
- Đại!
Táng Thiên Đồng Quan ầm ầm tăng vọt, không giống như sinh linh bay hướng miệng hồ lô biến nhỏ lại, Táng Thiên Đồng Quan không bị lực hút quấy rầy, ầm ầm đánh hướng Hồng Mông Hồ Lô.
Ầm ầm!
Hai bảo bối ầm ầm va chạm vào nhau.
Diêm Xuyên lại hét to:
- Chưởng Trung Vũ Trụ!
Vù vù!
Vô số tinh thần lần thứ hai vòng quanh bốn phía, lực đè ép cường đại áp hướng Mộng Tam Sinh.
Hai bảo bối giằng co, Diêm Xuyên lại ra tay, lực lượng khủng bố điên cuồng đè ép Mộng Tam Sinh.
Mộng Tam Sinh hoàn toàn thay đổi sắc mặt.
Mộng Tam Sinh biến sắc mặt nói:
- Diêm Xuyên, mọi người đã đánh giá thấp ngươi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.