Quyển 10 - Chương 138: Độc Cô Phá Thiên bại trận
Quan Kỳ
19/11/2014
Độc Cô Phá Thiên té trên mặt đất, nhìn Diêm Xuyên ở phía xa, lại nhìn Độc Cô Vô Địch.
Độc Cô Phá Thiên biến sắc mặt nói:
- Tại sao ngươi không biết? Tiên tổ để lại di ngôn mơ hồ nhưng khiến chúng ta nhớ kỹ, nhất định phải ngăn cản thiên địa cường thịnh, khi cần thiết có thể hao tổn thiên địa. Chỉ cần là Tổ Thiên lục trọng thiên đều sẽ mở ra ký ức này, trừ phi, trừ phi ...
Độc Cô Phá Thiên giật mình kêu lên:
- Trừ phi ngươi không phải đệ tử của Độc Cô thế gia, ngươi là ai? Ngươi không phải là Độc Cô Vô Địch?
Nghe tiếng kinh kêu, quần hùng Độc Cô thế gia ở phía xa biến sắc mặt.
Ầm ầm ầm ầm!
Một đám cường giả xông tới.
Đám cường giả Độc Cô thế gia xong lên quát:
- Ngươi là ai? Giả mạo ta Tổ Thiên lục trọng thiên, còn trộm đi Bổ Thiên kiếm?
Độc Cô thế gia trừ gia chủ ra thì là cửu kiếm mạch, chín tuyệt thế cường giả.
Giờ phút này, các cường giả cùng nhau vọt tới, trừng mắt nhìn Độc Cô Vô Địch.
Bổ Thiên kiếm là tượng trưng của gia chủ, bên trong phong ấn niều thứ của Độc Cô thế gia. Người trước mắt nếu như là người của Độc Cô thế gia thì thôi, nhưng nếu không phải thì nhất định phải cướp lại Bổ Thiên kiếm!
Ầm ầm ầm ầm!
Phía xa, đoàn người Diêm Xuyên nhấc chân đi tới.
Trong khoảnh khắc đoàn người Diêm Xuyên đứng ở sau lưng Độc Cô Vô Địch.
Bạch Khởi, Mông Điềm, Vương Tiễn, Kim Đại Vũ, ai nấy phát ra khí thế ngập trời.
Miêu Miêu hét to một tiếng:
- Meo!
giữa hư không mơ hồ có nhiều thiên đạo vòng quanh.
Ai nấy lạnh lùng trừng người đối diện.
Độc Cô Phá Thiên quát to:
- Dừng tay!
Mọi người nhìn hướng Độc Cô Phá Thiên:
- Gia chủ?
Độc Cô Phá Thiên hét lên:
- Đỡ ta dậy!
Độc Cô Phá Thiên được một cường giả Độc Cô thế gia nâng dậy.
Độc Cô Phá Thiên trầm giọng hỏi:
- Ngươi là ai? Độc Cô Vô Địch? Tại sao có được truyền thừa Bổ Thiên kiếm? Kiếm này nếu không phải là gia chủ đời trước cho phép thì ngươi tuyệt đối không thể tâm ý tương thông với nó, ngươi là ai?
Độc Cô Vô Địch trầm giọng nói:
- Ngừa xưa từng là nghĩa tử Độc Cô thế gia, sau này được Độc Cô Bổ Thiên truyền thừa khiến ta làm gia chủ.
- Quả nhiên, ngươi không phải là người của Độc Cô thế gia!
- Tổ Thiên lục trọng thiên, hắn già rồi lú lẫn, lại khiến người ngoài làm gia chủ!
- Người ngoài?
... ... ... ...
... ... ...
...
Mọi người rất tức giận.
Độc Cô Phá Thiên trầm giọng nói:
- Bổ Thiên kiếm là tín vật của gia tộc ta, xin hãy trả lại cho ta.
Độc Cô Vô Địch lạnh lùng nói:
- Không có khả năng, ta là gia chủ của Độc Cô thế gia, kiếm này cũng là kiếm của ta, muốn lấy nó thì phải đạp qua xác của ta!
Đám Tổ Thiên lục trọng thiên hét to:
- Khốn kiếp!
Vô tận kiếm đạo kèm khí thế hung ác xông hướng Độc Cô Vô Địch.
Ầm ầm ầm ầm!
Bạch Khởi, Thượng Đế kiếm, Ngọc Đế kiếm, Thái Đế kiếm, Mông Điềm, Vương Tiễn, Kim Đại Vũ không hề lùi bước bắn ra khí thế đón đỡ.
Khí thế hai bên va chạm, hư không phát ra tiếng nổ kịch liệt.
Ầm ầm ầm ầm!
Hư không lắc lư.
Độc Cô Phá Thiên hộc ngụm máu:
- Khụ khụ khụ khụ, phụt!
Mọi người sốt ruột nhìn hướng Độc Cô Phá Thiên:
- Gia chủ?
Độc Cô Phá Thiên trầm giọng nói:
- Khiến bọn họ đi đi.
- Cái gì?
Độc Cô Phá Thiên trầm giọng quát:
- Độc Cô Vô Địch, ngươi nhớ kỹ, lục đạo luân hồi là của Độc Cô thế gia, lần này ta không ngăn ngươi được nhưng rồi sẽ có ngày ta cướp lại Bổ Thiên kiếm!
…
Long liễn đi qua Nam Ngoại Châu ở Dương gian.
Ầm ầm ầm ầm!
Trên bầu trời vang tiếng nổ lớn.
Miêu Miêu kinh ngạc nhìn bầu trời:
- Lại bổ một thiên đạo, meo?
Diêm Xuyên nhìn hướng người áo đen đứng bên cạnh, Độc Cô Vô Địch.
Độc Cô Vô Địch cung kính nói:
- Đa tạ thánh vương thành toàn, không truy cứu Độc Cô thế gia!
Đám người áo đen đứng sau lưng đều cảm kích.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Mặc dù Độc Cô thế gia phân liệt nhưng rốt cuộc là một thể, hiện tại ngươi đã có lực lượng đối kháng với Độc Cô Phá Thiên, trẫm sẽ không hỏi nhiều, ngươi tự động xử lý đi.
Độc Cô Vô Địch lên tiếng rồi ho khan:
- Tuân lệnh! Khụ!
- Ngươi bị thương?
Độc Cô Vô Địch cười khổ nói:
- A! Không sao, trước khi thiên đạo bổ xong thì thần không địch nổi Độc Cô Phá Thiên, rốt cuộc bị thương một chút, tu dưỡng một đoạn thời gian là được.
- Ừm!
Độc Cô thế gia, Cửu Kiếm điện.
Đám tuyệt thế cường giả của Độc Cô thế gia đang hộ pháp cho Độc Cô Phá Thiên.
Độc Cô Phá Thiên khoanh chân trong đại điện điều dưỡng, qua mấy chục ngày mới chậm rãi mở to mắt.
Mọi người hơi lo lắng hỏi:
- Gia chủ có sao không?
Độc Cô Phá Thiên gật đầu, nói:
- Đỡ nhiều rồi.
Một cường giả nhíu mày nói:
- Nhưng thưa gia chủ, ngày hôm đó làm vậy là sao? Vì sao để cho họ đi? Chưa chắc chúng ta không cướp được Bổ Thiên kiếm!
Độc Cô Phá Thiên lắc đầu, trầm giọng nói:
- Các ngươi không ngăn được đoàn người Diêm Xuyên.
Mọi người sốt ruột nói:
- Cái gì? Chúng ta có chín người, tất cả đều là Tổ Tiên bát trọng thiên!
Độc Cô Phá Thiên chua xót nói:
- Các ngươi luôn bế quan, không nghe không hỏi tin tức trong thiên hạ mấy năm nay, có biết là một mình Diêm Xuyên mới vừa ăn mười hai thánh nhân không?
Mọi người giật mình kêu lên:
- Cái gì? Ăn? Ăn mười hai thánh nhân? Không thể nào, ở đâu ra nhiều thánh nhân như vậy?
- Còn nhớ thiên tượng gần đây không? Mây đen che trời!
- Số trời bị dao động?
Độc Cô Phá Thiên trầm giọng nói:
- Đúng vậy. Đại Hình thiên đình từ Âm phủ, Minh Thiên Hàn lấy bốn thánh nhân làm dẫn cưỡng bức chấp chưởng số trời! Giáng mười lăm vị thánh nhân.
- A?
Độc Cô Phá Thiên trầm giọng nói:
- Gần đây ta mới nhận được tin, sự việc quá lớn nên chưa kịp kiểm chứng. Nhưng tin tức Âm phủ Đại Tần thành đã chứng minh mọi thứ. Có mười lăm thánh nhân thì mười hai thánh nhân đã bị Diêm Xuyên ăn, hai thánh nhân bị Võ Chiếu giết, chỉ có một thánh nhân sống tiếp. Không biết tại sao thương thiên chi nhãn của Minh Thiên Hàn bỗng biến mất.
Con ngươi đám người co rút:
- Diêm Xuyên lợi hại như vậy?
Đang lúc không khí nặng nề.
Ầm ầm ầm ầm!
Trên bầu trời của Độc Cô thế gia bỗng vang tiếng nổ điếc tai, mây đen dày đặc, trong phút chốc có thiên uy mạnh mẽ giáng xuống.
Mọi người biến sắc mặt nói:
- Cái gì?
Mọi người nhanh chóng ra khỏi đại điện.
Ầm ầm ầm ầm!
Trên bầu trời mây đne dày đặc, trong phút chốc bão tố tứ giăng.
Rào rào rào!
Tổ Thiên lục trọng thiên bỗng quỳ xuống, ý niệm không thể phản kháng tràn ngập trong đầu họ.
Đám tuyệt thế cường giả hoàn toàn biến sắc mặt nói:
- Nguy rồi, sao có thể như vậy?
Nhưng không ai chống đỡ nổi, ngày trước vô tận ngạo khí giờ đây không còn sót lại chút gì. Trong phút chốc mọi người chợt quỳ xuống, Độc Cô Phá Thiên biểu tình cực kỳ khó xem quỳ lạy, không thể ngẩng đầu.
Độc Cô Phá Thiên bỗng biến sắc mặt, nghĩ đến một khả năng:
- Số trời sao?
Độc Cô Phá Thiên chợt hét to:
- Gia chủ Độc Cô thế gia, Độc Cô Phá Thiên bái kiến tiền bối!
Trong mây đen chậm rãi truyền đến một thanh âm:
- Quả nhiên Độc Cô còn có hậu nhân.
Độc Cô Phá Thiên biến sắc mặt nói:
- Tại sao ngươi không biết? Tiên tổ để lại di ngôn mơ hồ nhưng khiến chúng ta nhớ kỹ, nhất định phải ngăn cản thiên địa cường thịnh, khi cần thiết có thể hao tổn thiên địa. Chỉ cần là Tổ Thiên lục trọng thiên đều sẽ mở ra ký ức này, trừ phi, trừ phi ...
Độc Cô Phá Thiên giật mình kêu lên:
- Trừ phi ngươi không phải đệ tử của Độc Cô thế gia, ngươi là ai? Ngươi không phải là Độc Cô Vô Địch?
Nghe tiếng kinh kêu, quần hùng Độc Cô thế gia ở phía xa biến sắc mặt.
Ầm ầm ầm ầm!
Một đám cường giả xông tới.
Đám cường giả Độc Cô thế gia xong lên quát:
- Ngươi là ai? Giả mạo ta Tổ Thiên lục trọng thiên, còn trộm đi Bổ Thiên kiếm?
Độc Cô thế gia trừ gia chủ ra thì là cửu kiếm mạch, chín tuyệt thế cường giả.
Giờ phút này, các cường giả cùng nhau vọt tới, trừng mắt nhìn Độc Cô Vô Địch.
Bổ Thiên kiếm là tượng trưng của gia chủ, bên trong phong ấn niều thứ của Độc Cô thế gia. Người trước mắt nếu như là người của Độc Cô thế gia thì thôi, nhưng nếu không phải thì nhất định phải cướp lại Bổ Thiên kiếm!
Ầm ầm ầm ầm!
Phía xa, đoàn người Diêm Xuyên nhấc chân đi tới.
Trong khoảnh khắc đoàn người Diêm Xuyên đứng ở sau lưng Độc Cô Vô Địch.
Bạch Khởi, Mông Điềm, Vương Tiễn, Kim Đại Vũ, ai nấy phát ra khí thế ngập trời.
Miêu Miêu hét to một tiếng:
- Meo!
giữa hư không mơ hồ có nhiều thiên đạo vòng quanh.
Ai nấy lạnh lùng trừng người đối diện.
Độc Cô Phá Thiên quát to:
- Dừng tay!
Mọi người nhìn hướng Độc Cô Phá Thiên:
- Gia chủ?
Độc Cô Phá Thiên hét lên:
- Đỡ ta dậy!
Độc Cô Phá Thiên được một cường giả Độc Cô thế gia nâng dậy.
Độc Cô Phá Thiên trầm giọng hỏi:
- Ngươi là ai? Độc Cô Vô Địch? Tại sao có được truyền thừa Bổ Thiên kiếm? Kiếm này nếu không phải là gia chủ đời trước cho phép thì ngươi tuyệt đối không thể tâm ý tương thông với nó, ngươi là ai?
Độc Cô Vô Địch trầm giọng nói:
- Ngừa xưa từng là nghĩa tử Độc Cô thế gia, sau này được Độc Cô Bổ Thiên truyền thừa khiến ta làm gia chủ.
- Quả nhiên, ngươi không phải là người của Độc Cô thế gia!
- Tổ Thiên lục trọng thiên, hắn già rồi lú lẫn, lại khiến người ngoài làm gia chủ!
- Người ngoài?
... ... ... ...
... ... ...
...
Mọi người rất tức giận.
Độc Cô Phá Thiên trầm giọng nói:
- Bổ Thiên kiếm là tín vật của gia tộc ta, xin hãy trả lại cho ta.
Độc Cô Vô Địch lạnh lùng nói:
- Không có khả năng, ta là gia chủ của Độc Cô thế gia, kiếm này cũng là kiếm của ta, muốn lấy nó thì phải đạp qua xác của ta!
Đám Tổ Thiên lục trọng thiên hét to:
- Khốn kiếp!
Vô tận kiếm đạo kèm khí thế hung ác xông hướng Độc Cô Vô Địch.
Ầm ầm ầm ầm!
Bạch Khởi, Thượng Đế kiếm, Ngọc Đế kiếm, Thái Đế kiếm, Mông Điềm, Vương Tiễn, Kim Đại Vũ không hề lùi bước bắn ra khí thế đón đỡ.
Khí thế hai bên va chạm, hư không phát ra tiếng nổ kịch liệt.
Ầm ầm ầm ầm!
Hư không lắc lư.
Độc Cô Phá Thiên hộc ngụm máu:
- Khụ khụ khụ khụ, phụt!
Mọi người sốt ruột nhìn hướng Độc Cô Phá Thiên:
- Gia chủ?
Độc Cô Phá Thiên trầm giọng nói:
- Khiến bọn họ đi đi.
- Cái gì?
Độc Cô Phá Thiên trầm giọng quát:
- Độc Cô Vô Địch, ngươi nhớ kỹ, lục đạo luân hồi là của Độc Cô thế gia, lần này ta không ngăn ngươi được nhưng rồi sẽ có ngày ta cướp lại Bổ Thiên kiếm!
…
Long liễn đi qua Nam Ngoại Châu ở Dương gian.
Ầm ầm ầm ầm!
Trên bầu trời vang tiếng nổ lớn.
Miêu Miêu kinh ngạc nhìn bầu trời:
- Lại bổ một thiên đạo, meo?
Diêm Xuyên nhìn hướng người áo đen đứng bên cạnh, Độc Cô Vô Địch.
Độc Cô Vô Địch cung kính nói:
- Đa tạ thánh vương thành toàn, không truy cứu Độc Cô thế gia!
Đám người áo đen đứng sau lưng đều cảm kích.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Mặc dù Độc Cô thế gia phân liệt nhưng rốt cuộc là một thể, hiện tại ngươi đã có lực lượng đối kháng với Độc Cô Phá Thiên, trẫm sẽ không hỏi nhiều, ngươi tự động xử lý đi.
Độc Cô Vô Địch lên tiếng rồi ho khan:
- Tuân lệnh! Khụ!
- Ngươi bị thương?
Độc Cô Vô Địch cười khổ nói:
- A! Không sao, trước khi thiên đạo bổ xong thì thần không địch nổi Độc Cô Phá Thiên, rốt cuộc bị thương một chút, tu dưỡng một đoạn thời gian là được.
- Ừm!
Độc Cô thế gia, Cửu Kiếm điện.
Đám tuyệt thế cường giả của Độc Cô thế gia đang hộ pháp cho Độc Cô Phá Thiên.
Độc Cô Phá Thiên khoanh chân trong đại điện điều dưỡng, qua mấy chục ngày mới chậm rãi mở to mắt.
Mọi người hơi lo lắng hỏi:
- Gia chủ có sao không?
Độc Cô Phá Thiên gật đầu, nói:
- Đỡ nhiều rồi.
Một cường giả nhíu mày nói:
- Nhưng thưa gia chủ, ngày hôm đó làm vậy là sao? Vì sao để cho họ đi? Chưa chắc chúng ta không cướp được Bổ Thiên kiếm!
Độc Cô Phá Thiên lắc đầu, trầm giọng nói:
- Các ngươi không ngăn được đoàn người Diêm Xuyên.
Mọi người sốt ruột nói:
- Cái gì? Chúng ta có chín người, tất cả đều là Tổ Tiên bát trọng thiên!
Độc Cô Phá Thiên chua xót nói:
- Các ngươi luôn bế quan, không nghe không hỏi tin tức trong thiên hạ mấy năm nay, có biết là một mình Diêm Xuyên mới vừa ăn mười hai thánh nhân không?
Mọi người giật mình kêu lên:
- Cái gì? Ăn? Ăn mười hai thánh nhân? Không thể nào, ở đâu ra nhiều thánh nhân như vậy?
- Còn nhớ thiên tượng gần đây không? Mây đen che trời!
- Số trời bị dao động?
Độc Cô Phá Thiên trầm giọng nói:
- Đúng vậy. Đại Hình thiên đình từ Âm phủ, Minh Thiên Hàn lấy bốn thánh nhân làm dẫn cưỡng bức chấp chưởng số trời! Giáng mười lăm vị thánh nhân.
- A?
Độc Cô Phá Thiên trầm giọng nói:
- Gần đây ta mới nhận được tin, sự việc quá lớn nên chưa kịp kiểm chứng. Nhưng tin tức Âm phủ Đại Tần thành đã chứng minh mọi thứ. Có mười lăm thánh nhân thì mười hai thánh nhân đã bị Diêm Xuyên ăn, hai thánh nhân bị Võ Chiếu giết, chỉ có một thánh nhân sống tiếp. Không biết tại sao thương thiên chi nhãn của Minh Thiên Hàn bỗng biến mất.
Con ngươi đám người co rút:
- Diêm Xuyên lợi hại như vậy?
Đang lúc không khí nặng nề.
Ầm ầm ầm ầm!
Trên bầu trời của Độc Cô thế gia bỗng vang tiếng nổ điếc tai, mây đen dày đặc, trong phút chốc có thiên uy mạnh mẽ giáng xuống.
Mọi người biến sắc mặt nói:
- Cái gì?
Mọi người nhanh chóng ra khỏi đại điện.
Ầm ầm ầm ầm!
Trên bầu trời mây đne dày đặc, trong phút chốc bão tố tứ giăng.
Rào rào rào!
Tổ Thiên lục trọng thiên bỗng quỳ xuống, ý niệm không thể phản kháng tràn ngập trong đầu họ.
Đám tuyệt thế cường giả hoàn toàn biến sắc mặt nói:
- Nguy rồi, sao có thể như vậy?
Nhưng không ai chống đỡ nổi, ngày trước vô tận ngạo khí giờ đây không còn sót lại chút gì. Trong phút chốc mọi người chợt quỳ xuống, Độc Cô Phá Thiên biểu tình cực kỳ khó xem quỳ lạy, không thể ngẩng đầu.
Độc Cô Phá Thiên bỗng biến sắc mặt, nghĩ đến một khả năng:
- Số trời sao?
Độc Cô Phá Thiên chợt hét to:
- Gia chủ Độc Cô thế gia, Độc Cô Phá Thiên bái kiến tiền bối!
Trong mây đen chậm rãi truyền đến một thanh âm:
- Quả nhiên Độc Cô còn có hậu nhân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.