Quyển 2 - Chương 107: Dong tu
Quan Kỳ
02/10/2013
Diêm Xuyên nghi hoặc hỏi:
- Không phải ngươi luôn ngủ sao? Tại sao bỗng nhiên tỉnh rồi?
Miêu Miêu tức giận nói:
- Ta thích nghe tiếng heo bị giết tru lên, thảm liệt như vậy mà ngươi không kêu ta!
Diêm Xuyên ngoài ý muốn hỏi lại:
- Thích nghe tiếng heo bị giết tru lên?
Không chỉ là Diêm Xuyên, người xung quanh lộ vẻ mờ mịt, mèo con thích nghe tiếng heo bị giết tru lên?
Lúc này bên dưới có một gã đàn ông áo đỏ đi tới.
Gã đàn ông được dẫn tới trước mặt Diêm Xuyên.
Gã đàn ông căng thẳng nói:
- Tại hạ tên Mộc Thiên lý, không biết các vị tiền bối có gì chỉ dạy?
Diêm Xuyên mỉm cười nói:
- Ngươi không cần lo lắng, chúng ta chỉ là đi qua, thuận tiện có vài việc muốn hỏi ngươi.
Mộc Thiên lý mong chờ hỏi:
- Vậy còn trư yêu?
Diêm Xuyên mỉm cười nói:
- Tặng cho các ngươi.
Mộc Thiên lý hưng phấn nói:
- Đa tạ tiền bối, tiền bối có gì cứ hỏi, vãn bối có gì nói nấy!
Diêm Xuyên tò mò hỏi:
- Vừa rồi nghe các ngươi nói các ngươi là người Vô Ưu thành? Nhiệm vụ gì? Các ngươi thuộc tông môn nào? Có thể nói ta nghe không?
Mộc Thiên lý ngoài ý muốn nói:
- A, chỉ những chuyện này?
Diêm Xuyên cười nói:
- Chỉ có bao nhiêu đó.
Mộc Thiên lý chua xót nói:
- Đa tạ tiền bối thành toàn. Những vấn đề tiền bối hỏi không phải bí mật gì, chúng ta đều là người kiếm ăn ở Vô Ưu thành, đa số là tán tu, có một ít là tiểu gt, tiểu tông môn. Bởi vì lực lượng của chúng ta nho nên chỉ có thể tụ cùng một chỗ, tại Vô Ưu thành chúng ta được gọi chung là 'dong tu'.
Diêm Xuyên nghi hoặc hỏi:
- Dong tu?
Mộc Thiên lý cười khổ nói:
- Đúng vậy. Tại Vô Ưu thành thì những dong tu chúng ta nhận nhiệm vụ của người khác, ví dụ tìm luyện đan nào đó, tài luyện nào đó. Chúng ta giúp bọn họ tìm đến, bọn họ cho chúng ta linh thạch. Tu giả tu hành cần nhiều tài nguyên, chúng ta khó khăn lắm mới đạt đến Tinh cảnh, tất nhiên phải cố gắng kiếm nhiều linh thạch, được thêm tài nguyên tu luyện.
Hoắc Quang đứng một bên kinh ngạc bật thốt:
- Thì ra tán tu kham khổ như vậy!
Mộc Thiên lý cười khổ. Phàm nhân nói tu giả tiêu dao, nhưng phàm nhân làm sao biết những tu giả tiêu dao đều là không có chí tiến tới, ngồi chờ chết.
Diêm Xuyên tò mò hỏi:
- Vậy thí dụ ngươi một tháng có thể kiếm bao nhiêu linh thạch?
Mộc Thiên lý tự hào nói:
- Chúng ta? Không có cố định, nhưng tính bình quân đại khái có thể kiếm năm mươi viên hạ phẩm linh thạch. Hai mươi viên cho mình tu luyện, còn lại ba mươi viên cho thê tử, nhi tử của ta dùng.
Hiển nhiên một tháng năm mươi viên hạ phẩm linh thạch là một con số rất thành công.
Diêm Xuyên lại tò mò hỏi:
- Vô Ưu thành có nhiều dong tu giống như ngươi sao?
Mộc Thiên lý chắc chắn nói:
- Nhiều, dĩ nhiên là nhiều, ít nhất có mấy vạn!
Diêm Xuyên mỉm cười nói:
- Ta biết rồi, đa tạ! Ngươi đi đi.
- Vâng, tạ ơn tiền bối.
Mộc Thiên lý nơm nớp lo sợ đi xuống núi.
Mộc Thiên lý đến dưới núi, cẩm y quân thu lại Xạ Nhật tiễn cắm trên lợn rừng.
Mộc Thiên lý xuống núi tò mò hỏi một cẩm y quân sắp rời đi:
- Vị tiền bối này, xin hỏi một chút, vương của các ngươi là ai?
cẩm y quân kia tự hào nói:
- Vương? Ha ha ha, vương của ta chính là Thiên phong, Đại Hà tông!
Nói xong cẩm y quân bỏ lại Mộc Thiên lý biểu tình kinh ngạc.
Mộc Thiên lý lắp bắp nói:
- Thiên phong, Đại Hà tông?
- Một đêm chém giết sáu ngàn đệ tử Nhật Nguyệt Minh, Huyết Ma Diêm Xuyên?
…
Trên đỉnh một ngọn núi.
Diêm Xuyên mang theo đại quân ngừng lại, cơ hồ các tướng sĩ kinh ngạc nhìn phía xa.
Phía xa, trời xanh mây trắng.
Bên dưới có một tường thành to lớn cao trăm trượng, kéo dài vo tận, liếc mắt nhìn không đến cuối. Trên tường thành bềnh bồng nhiều phù văn, dường như là trận pháp nào đó hộ vệ tường thành.
Hoắc Quang ngạc nhiên hỏi:
- Trăm trượng? Khoa trương quá đi, thành trì thế gian cao nhất là năm trượng, làm gì cao được như vậy? Đây mà là tường thành sao?
Túy Kiếm Sinh cười nói:
- Năm trượng? Còn không bằng thân hình một số yêu thú khổng lồ, như vậy mà làm tường thành gì?
Tam Kiếm hiệp đắc ý nói:
- Tường này có thể chặn yêu thú, nói đến thì dù là cường giả Thần cảnh cũng đừng mơ phá tường này.
Hoắc Quang ngạc nhiên hỏi:
- Cái này cần tốn bao nhiêu tinh lực đây? Nhìn không thấy tận cùng tường thành.
Miêu Miêu vẻ mặt khinh thường nói:
- Ngu ngốc, không biết kiếm phong thủy sư sao? Phong thủy sư đều làm chuyện này.
Hoắc Quang mặt cứng đơ:
- A!
Túy Kiếm Sinh giải thích rằng:
- Miêu Miêu nói đúng, Vô Ưu thành này thật ra là mời phong thủy sư dẫn sơn mạch đến, rồi tinh tế gia công hình thành, lúc ấy trả công cho phong thủy sư khá nhiều.
Lưu Cẩn khó hiểu hỏi:
- Cao trăm trượng, ngươi nói Thần cảnh cũng chưa chắc phá được, vậy họ không biết bay qua sao?
Túy Kiếm Sinh giải thích rằng:
- Thành trì bố trí vô số trận pháp, trên tường thành có vô số trận pháp, thành trì cũng cũng có rất nhiều trận pháp khác nhau. Người Thần cảnh không thể phá được phòng ngự của Vô Ưu thành, muốn vào thành chỉ có một cách, là đi vào từ cửa thành.
Phía xa có một cửa thành to lớn, trên cửa thành bềnh bồng ba chữ to 'Vô Ưu thành'. Cửa thành xếp hàng nhiều tu giả, kiểm tra người ra vào.
Hoắc Quang nghi hoặc hỏi:
- Đó là?
Túy Kiếm Sinh nói:
- Chỗ này là một bảo địa, nguyên khí thiên địa đầy đủ, sau này phong thủy sư dẫn tới năm đại hình long mạch, nguyên khí thiên địa cực kỳ sung túc, trong thành ngụ ở rất nhiều tu giả. Có một số là tu giả của tông môn, có một số là tu giả của gt, càng nhiều hơn là tán tu. Bên trong mở cửa hàng đan dược, cửa tiệm pháp bảo vân vân, có gần trăm vạn người.
Lưu Cẩn ngạc nhiên hỏi:
- Trăm vạn tu giả? Nhiều như vậy?
Túy Kiếm Sinh cười nói:
- Ha ha ha ha! Trăm vạn tu giả, thành trì này thật ra không lớn, không nói đến những đại hình tiên thành, chỉ tính xung quanh gần ba trăm quốc gia phàm nhân, gần ngàn ức phàm nhân, thế thì tu giả một thành này nhiều thế nào?
Hoắc Quang, Lưu Cẩn im lặng.
Số liệu này tính ra khiến hai người phát hiện tầm nhìn trước kia của mình quá hẹp.
Diêm Xuyên cười nói:
- Đi, vào thành.
Lưu Cẩn, Hoắc Quang lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Ba ngàn cẩm y quân theo Diêm Xuyên dẫn dắt đạp hướng phía bắc cửa thành.
Dù là tiên thành, bôngx nhiên có mấy ngàn người đến cũng không phải số lượng nhỏ. Tu giả thủ vệ cửa thành hơi kinh sợ.
Nhưng đám Túy Kiếm Sinh tiến lên, mọi chuyện thuận lợi rất nhiều.
Đại Hà tông là một trong chủ nhân của thành trì, thủ vệ có nhiều đệ tử Đại Hà tông, cho nên đoàn người rất thuận lợi tiến vào trong thành.
Đám người đi vào thành.
Xung quanh có vô số núi lớn, tu giả tiến vào đi các nơi. Có một ít đỉnh núi đầy mây mù, phía xa một số bị ánh sáng xanh bao phủ.
Đám Hoắc Quang nhìn hoa cả mắt.
Túy Kiếm Sinh giải thích rằng:
- Sư thúc, khu vực mây mù che phủ là lãnh địa tư nhân trong thành, có trận pháp hộ sơn, cùng loại phòng ở gia đình trong thành trì phàm nhân. Những khu vực có ánh sáng xanh là khu công cộng, có đường cái, có tửu lâu, cửa hàng, không khác gì thế gian
- Không phải ngươi luôn ngủ sao? Tại sao bỗng nhiên tỉnh rồi?
Miêu Miêu tức giận nói:
- Ta thích nghe tiếng heo bị giết tru lên, thảm liệt như vậy mà ngươi không kêu ta!
Diêm Xuyên ngoài ý muốn hỏi lại:
- Thích nghe tiếng heo bị giết tru lên?
Không chỉ là Diêm Xuyên, người xung quanh lộ vẻ mờ mịt, mèo con thích nghe tiếng heo bị giết tru lên?
Lúc này bên dưới có một gã đàn ông áo đỏ đi tới.
Gã đàn ông được dẫn tới trước mặt Diêm Xuyên.
Gã đàn ông căng thẳng nói:
- Tại hạ tên Mộc Thiên lý, không biết các vị tiền bối có gì chỉ dạy?
Diêm Xuyên mỉm cười nói:
- Ngươi không cần lo lắng, chúng ta chỉ là đi qua, thuận tiện có vài việc muốn hỏi ngươi.
Mộc Thiên lý mong chờ hỏi:
- Vậy còn trư yêu?
Diêm Xuyên mỉm cười nói:
- Tặng cho các ngươi.
Mộc Thiên lý hưng phấn nói:
- Đa tạ tiền bối, tiền bối có gì cứ hỏi, vãn bối có gì nói nấy!
Diêm Xuyên tò mò hỏi:
- Vừa rồi nghe các ngươi nói các ngươi là người Vô Ưu thành? Nhiệm vụ gì? Các ngươi thuộc tông môn nào? Có thể nói ta nghe không?
Mộc Thiên lý ngoài ý muốn nói:
- A, chỉ những chuyện này?
Diêm Xuyên cười nói:
- Chỉ có bao nhiêu đó.
Mộc Thiên lý chua xót nói:
- Đa tạ tiền bối thành toàn. Những vấn đề tiền bối hỏi không phải bí mật gì, chúng ta đều là người kiếm ăn ở Vô Ưu thành, đa số là tán tu, có một ít là tiểu gt, tiểu tông môn. Bởi vì lực lượng của chúng ta nho nên chỉ có thể tụ cùng một chỗ, tại Vô Ưu thành chúng ta được gọi chung là 'dong tu'.
Diêm Xuyên nghi hoặc hỏi:
- Dong tu?
Mộc Thiên lý cười khổ nói:
- Đúng vậy. Tại Vô Ưu thành thì những dong tu chúng ta nhận nhiệm vụ của người khác, ví dụ tìm luyện đan nào đó, tài luyện nào đó. Chúng ta giúp bọn họ tìm đến, bọn họ cho chúng ta linh thạch. Tu giả tu hành cần nhiều tài nguyên, chúng ta khó khăn lắm mới đạt đến Tinh cảnh, tất nhiên phải cố gắng kiếm nhiều linh thạch, được thêm tài nguyên tu luyện.
Hoắc Quang đứng một bên kinh ngạc bật thốt:
- Thì ra tán tu kham khổ như vậy!
Mộc Thiên lý cười khổ. Phàm nhân nói tu giả tiêu dao, nhưng phàm nhân làm sao biết những tu giả tiêu dao đều là không có chí tiến tới, ngồi chờ chết.
Diêm Xuyên tò mò hỏi:
- Vậy thí dụ ngươi một tháng có thể kiếm bao nhiêu linh thạch?
Mộc Thiên lý tự hào nói:
- Chúng ta? Không có cố định, nhưng tính bình quân đại khái có thể kiếm năm mươi viên hạ phẩm linh thạch. Hai mươi viên cho mình tu luyện, còn lại ba mươi viên cho thê tử, nhi tử của ta dùng.
Hiển nhiên một tháng năm mươi viên hạ phẩm linh thạch là một con số rất thành công.
Diêm Xuyên lại tò mò hỏi:
- Vô Ưu thành có nhiều dong tu giống như ngươi sao?
Mộc Thiên lý chắc chắn nói:
- Nhiều, dĩ nhiên là nhiều, ít nhất có mấy vạn!
Diêm Xuyên mỉm cười nói:
- Ta biết rồi, đa tạ! Ngươi đi đi.
- Vâng, tạ ơn tiền bối.
Mộc Thiên lý nơm nớp lo sợ đi xuống núi.
Mộc Thiên lý đến dưới núi, cẩm y quân thu lại Xạ Nhật tiễn cắm trên lợn rừng.
Mộc Thiên lý xuống núi tò mò hỏi một cẩm y quân sắp rời đi:
- Vị tiền bối này, xin hỏi một chút, vương của các ngươi là ai?
cẩm y quân kia tự hào nói:
- Vương? Ha ha ha, vương của ta chính là Thiên phong, Đại Hà tông!
Nói xong cẩm y quân bỏ lại Mộc Thiên lý biểu tình kinh ngạc.
Mộc Thiên lý lắp bắp nói:
- Thiên phong, Đại Hà tông?
- Một đêm chém giết sáu ngàn đệ tử Nhật Nguyệt Minh, Huyết Ma Diêm Xuyên?
…
Trên đỉnh một ngọn núi.
Diêm Xuyên mang theo đại quân ngừng lại, cơ hồ các tướng sĩ kinh ngạc nhìn phía xa.
Phía xa, trời xanh mây trắng.
Bên dưới có một tường thành to lớn cao trăm trượng, kéo dài vo tận, liếc mắt nhìn không đến cuối. Trên tường thành bềnh bồng nhiều phù văn, dường như là trận pháp nào đó hộ vệ tường thành.
Hoắc Quang ngạc nhiên hỏi:
- Trăm trượng? Khoa trương quá đi, thành trì thế gian cao nhất là năm trượng, làm gì cao được như vậy? Đây mà là tường thành sao?
Túy Kiếm Sinh cười nói:
- Năm trượng? Còn không bằng thân hình một số yêu thú khổng lồ, như vậy mà làm tường thành gì?
Tam Kiếm hiệp đắc ý nói:
- Tường này có thể chặn yêu thú, nói đến thì dù là cường giả Thần cảnh cũng đừng mơ phá tường này.
Hoắc Quang ngạc nhiên hỏi:
- Cái này cần tốn bao nhiêu tinh lực đây? Nhìn không thấy tận cùng tường thành.
Miêu Miêu vẻ mặt khinh thường nói:
- Ngu ngốc, không biết kiếm phong thủy sư sao? Phong thủy sư đều làm chuyện này.
Hoắc Quang mặt cứng đơ:
- A!
Túy Kiếm Sinh giải thích rằng:
- Miêu Miêu nói đúng, Vô Ưu thành này thật ra là mời phong thủy sư dẫn sơn mạch đến, rồi tinh tế gia công hình thành, lúc ấy trả công cho phong thủy sư khá nhiều.
Lưu Cẩn khó hiểu hỏi:
- Cao trăm trượng, ngươi nói Thần cảnh cũng chưa chắc phá được, vậy họ không biết bay qua sao?
Túy Kiếm Sinh giải thích rằng:
- Thành trì bố trí vô số trận pháp, trên tường thành có vô số trận pháp, thành trì cũng cũng có rất nhiều trận pháp khác nhau. Người Thần cảnh không thể phá được phòng ngự của Vô Ưu thành, muốn vào thành chỉ có một cách, là đi vào từ cửa thành.
Phía xa có một cửa thành to lớn, trên cửa thành bềnh bồng ba chữ to 'Vô Ưu thành'. Cửa thành xếp hàng nhiều tu giả, kiểm tra người ra vào.
Hoắc Quang nghi hoặc hỏi:
- Đó là?
Túy Kiếm Sinh nói:
- Chỗ này là một bảo địa, nguyên khí thiên địa đầy đủ, sau này phong thủy sư dẫn tới năm đại hình long mạch, nguyên khí thiên địa cực kỳ sung túc, trong thành ngụ ở rất nhiều tu giả. Có một số là tu giả của tông môn, có một số là tu giả của gt, càng nhiều hơn là tán tu. Bên trong mở cửa hàng đan dược, cửa tiệm pháp bảo vân vân, có gần trăm vạn người.
Lưu Cẩn ngạc nhiên hỏi:
- Trăm vạn tu giả? Nhiều như vậy?
Túy Kiếm Sinh cười nói:
- Ha ha ha ha! Trăm vạn tu giả, thành trì này thật ra không lớn, không nói đến những đại hình tiên thành, chỉ tính xung quanh gần ba trăm quốc gia phàm nhân, gần ngàn ức phàm nhân, thế thì tu giả một thành này nhiều thế nào?
Hoắc Quang, Lưu Cẩn im lặng.
Số liệu này tính ra khiến hai người phát hiện tầm nhìn trước kia của mình quá hẹp.
Diêm Xuyên cười nói:
- Đi, vào thành.
Lưu Cẩn, Hoắc Quang lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Ba ngàn cẩm y quân theo Diêm Xuyên dẫn dắt đạp hướng phía bắc cửa thành.
Dù là tiên thành, bôngx nhiên có mấy ngàn người đến cũng không phải số lượng nhỏ. Tu giả thủ vệ cửa thành hơi kinh sợ.
Nhưng đám Túy Kiếm Sinh tiến lên, mọi chuyện thuận lợi rất nhiều.
Đại Hà tông là một trong chủ nhân của thành trì, thủ vệ có nhiều đệ tử Đại Hà tông, cho nên đoàn người rất thuận lợi tiến vào trong thành.
Đám người đi vào thành.
Xung quanh có vô số núi lớn, tu giả tiến vào đi các nơi. Có một ít đỉnh núi đầy mây mù, phía xa một số bị ánh sáng xanh bao phủ.
Đám Hoắc Quang nhìn hoa cả mắt.
Túy Kiếm Sinh giải thích rằng:
- Sư thúc, khu vực mây mù che phủ là lãnh địa tư nhân trong thành, có trận pháp hộ sơn, cùng loại phòng ở gia đình trong thành trì phàm nhân. Những khu vực có ánh sáng xanh là khu công cộng, có đường cái, có tửu lâu, cửa hàng, không khác gì thế gian
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.