Tiên Quốc Đại Đế

Quyển 10 - Chương 129: Một kiếm phá thương thiên chi nhãn

Quan Kỳ

17/11/2014

Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn quát to:

- Hỗn xược!

Lão nhân đã đâm một kiếm tới.

Một cương kiếm to lớn xông lên trời, cương kiếm mạnh mẽ như cột trụ chống trời chớp mắt đã lao tới đằng trước thương thiên chi nhãn.

Nhanh, to, cường, hung, một loại kiếm vương gia, một loại kiếm vô địch.

Nhìn một kiếm này, thương thiên chi nhãn bỗng có cảm giác không thể tránh né, có cảm giác như trơ mắt nhìn một kiếm đâm chết mình.

- Không!

Ầm ầm ầm ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai trong thiên địa, Võ Chiếu thấy cương kiếm của lão nhân phá tan con ngươi của thương thiên chi nhãn.

Cương kiếm to lớn chợt trượt một bên.

Keng keng!

Thương thiên chi nhãn từ chỗ con ngươi đột nhiên bị chém thành hai nửa.

Vù vù vù vù!

Lão nhân thu lại trường kiếm, vẻ mặt lạnh nhạt.

Trên bầu trời thương thiên chi nhãn to lớn bị phá hỏng.

Két két két két két két két két két!

Két két két két két két két két két!

Trên thương thiên chi nhãn bỗng xuất hiện vô số vết rạn nưh mạng nhện.

Giữa không trung vang tiếng hét tuyệt vọng của Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn:

- Không có khả năng, ngươi là ai, ngươi là ai?

Bùm bùm bùm bùm!

Thương thiên chi nhãn to lớn nổ tung.

Một kiếm, chỉ một kiếm đã chém nát thương thiên chi nhãn?

Thương thiên chi nhãn nổ tung, áp lực sâu trong linh hồn mọi người lập tức biến mất.

Vô số mây đen trên bầu trời chậm rãi tan đi.

Tật Vị thiên địa tế đàn dưới chân Võ Chiếu tu bổ, mười thần tử ban đầu đã có thể ngửa đầu nhìn trời.

Mây đen dần tan, nhưng một kiếm vừa rồi khiến mọi người không thể quên.

Quá kinh diễm!

Một kiếm giết thương thiên chi nhãn?

Giờ phút này, lão nhân chậm rãi đạp bước lại đi hướng cung điện vô danh.

Két!

Cửa đại điện khép lại.

Trên quảng trường Tật Vị thiên địa tế đàn, tim mọi người đập nhanh.

Sư phụ của Thiên Đế?

Võ Chiếu nhìn đại điện khép kín, hít một hơi.

Thương thiên chi nhãn, thứ Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn tự cho là mạnh nhất ở trước mặt sư phụ chỉ cần một kiếm là phá vỡ?

Bỗng có thanh âm truyền vào tai Võ Chiếu:

- Võ Chiếu, ta sẽ xóa hết ký ức của mọi người, ngươi tối đa được giữ ba người không mất trí nhớ.

Võ Chiếu lên tiếng:



- Tuân lệnh! Sư phụ!

Vù vù vù vù!

Chỗ đại điện vô danh bỗng có luồng sáng xanh khuếch tán bốn phương tám hướng.

Hễ ai dính phải ánh sáng xanh liền thấy hoa mắt, dường như họ đã quên mọi chuyện xảy ra trước đó.

Cùng lúc đó, Âm phủ Tây Ngoại Châu, trên triều đình Minh Thiên thành.

- A!

Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn bỗng che trán thống khổ kêu to một tiếng.

Rất nhiều thần tử nhìn thấy có máu chảy ra từ kẽ tay Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn.

Đám thần tử sốt ruột nói:

- Thiên Đế!

Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn che trán, muốn nói cái gì nhưng máu không ngừng chảy xuống.

Quần thần sốt ruột.

Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn quát to:

- Bãi triều!

Quần thần sốt ruột nhưng đành bất ngờ hỏi:

- Tuân lệnh!

Khi quần thần sắp ra khỏi đại điện thì ...

Bỗng ngoài điện vang tiếng hét sốt ruột:

- Báo, nguy rồi!

Một thần tử xông vào đại điện.

Thần tử kia sốt ruột nói:

- Thiên Đế, trên vân hải khí vận, Ngô Thiên thánh nhân, Tây Môn thánh nhân, Hóa Tôn Thiên thánh nhân, Mai Cao Quật thánh nhân đã thức tỉnh, muốn chạy trốn!

- Cái gì?

Đại điện xôn xao.

- Ngô Thiên thánh nhân, Tây Môn thánh nhân, Hóa Tôn Thiên thánh nhân, Mai Cao Quật thánh nhân thức tỉnh, không, không lẽ tứ thánh tế thiên thất bại?

- Trán của Thiên Đế, không lẽ thương thiên chi nhãn có biến động?

... ... ... ...

... ... ...

...

Quần thần bỗng sốt ruột la hét.

Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn che vết thương ở trán, lạnh lùng nhìn ra ngoài đại điện.

Ngoài đại điện, trên vân hải khí vận.

Vốn có bốn luồng sáng vàng đóng đinh bốn Ngô Thiên thánh nhân, Tây Môn thánh nhân, Hóa Tôn Thiên thánh nhân, Mai Cao Quật thánh nhân, giờ phút này ánh sáng vàng biến mất, bốn thánh nhân thức tỉnh, một tế đàn to lớn chậm rãi xuất hiện.

Ngô Thiên thánh nhân, Tây Môn thánh nhân, Hóa Tôn Thiên thánh nhân, Mai Cao Quật thánh nhân mờ mịt nhìn xung quanh.

Trên tế đàn, xiềng xích vẫn khóa Ngô Thiên thánh nhân, Tây Môn thánh nhân, Hóa Tôn Thiên thánh nhân, Mai Cao Quật thánh nhân.

Trong đại điện, một thánh nhân duy nhất của Đại Hình thiên đình chợt nói:

- Thiên Đế, có lực lượng liên thông với thánh nhân chúng ta!

Rào rào rào rào!

Trên bầu trời, xiềng xích khóa Ngô Thiên thánh nhân, Tây Môn thánh nhân, Hóa Tôn Thiên thánh nhân, Mai Cao Quật thánh nhân bỗng chậm rãi rút ra, dường như có lực lượng kỳ lạ giải cứu cho họ.



- A?

- Được cứu rồi?

- Có chuyện gì?

Ngô Thiên thánh nhân, Tây Môn thánh nhân, Hóa Tôn Thiên thánh nhân, Mai Cao Quật thánh nhân mờ mịt.

Có người giật mình kêu lên:

- Nguy rồi, Ngô Thiên thánh nhân, Tây Môn thánh nhân, Hóa Tôn Thiên thánh nhân, Mai Cao Quật thánh nhân sắp trốn, mau, mau ngăn họ lại!

Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn bỗng hét to một tiếng:

- Dừng tay!

Đám thị vệ mờ mịt nhìn Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn.

Giờ phút này, Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn không có vẻ muốn ngăn cản bốn Ngô Thiên thánh nhân, Tây Môn thánh nhân, Hóa Tôn Thiên thánh nhân, Mai Cao Quật thánh nhân bỏ trốn.

Ầm ầm ầm ầm!

Xiềng xích rút đi, Ngô Thiên thánh nhân, Tây Môn thánh nhân, Hóa Tôn Thiên thánh nhân, Mai Cao Quật thánh nhân được cứu, tế đàn nổ tung.

Ngô Thiên thánh nhân, Tây Môn thánh nhân, Hóa Tôn Thiên thánh nhân, Mai Cao Quật thánh nhân đứng trên bầu trời, mờ mịt.

Ngô Thiên thánh nhân, Tây Môn thánh nhân, Hóa Tôn Thiên thánh nhân, Mai Cao Quật thánh nhân nhìn Minh Thiên thành ở bên dưới, nhướng mày, siết chặt nắm tay.

Ngô Thiên thánh nhân hét to một tiếng:

- Minh Thiên Hàn, chúng ta nhớ kỹ mối thù này!

- Đi!

Ầm ầm ầm ầm!

Ngô Thiên thánh nhân, Tây Môn thánh nhân, Hóa Tôn Thiên thánh nhân, Mai Cao Quật thánh nhân chạy trốn.

Từ đầu đến cuối Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn không ngăn cản.

Giờ phút này, mọi người đều hiêur rõ Thiên Đế khống chế thương thiên chi nhãn thật sự vô dụng rồi.

Nhưng trong thiên hạ này ai có thể phá hư thương thiên chi nhãn? Trong thiên hạ có cường giả như vậy sao?

Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn quát to:

- Bãi triều, Ưởng, ở lại!

Quần thần chậm rãi ra khỏi đại điện.

Trong khoảnh khắc trong đại điện chỉ còn lại một người, cũng là thánh nhân duy nhất trong Hắc Thần Vệ của Đại Hình thiên đình còn sống, Ưởng!

Két!

Cửa đại điện đóng lại.

Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn hạ tay xuống, trán có một vệt huyết quang, máu chảy ra từ khe hở con mắt thứ ba.

Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn lau máu tươi, đau đớn khiến gã nhíu mày, lại che trán.

Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn nhìn hướng Ưởng thánh nhân.

Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn trầm giọng hỏi:

- Ưởng, xảy ra chuyện gì?

Ưởng thánh nhân im lặng một lúc, hít sâu, nói:

- Ngô Thiên thánh nhân, Tây Môn thánh nhân, Hóa Tôn Thiên thánh nhân, Mai Cao Quật thánh nhân bị lực lượng đưa đi Thiên Ma giới.

- A?

Ưởng thánh nhân trầm giọng nói:

- Không biết lực lượng này đến từ ai, cực kỳ cường đại, đến nõi ý chí của thần không thể va chạm vào. Bốn Ngô Thiên thánh nhân, Tây Môn thánh nhân, Hóa Tôn Thiên thánh nhân, Mai Cao Quật thánh nhân bị lực lượng đưa đi Thiên Ma giới, thần cũng nhận tin tức truyền từ lực lượng.

- Cái gì?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Quốc Đại Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook