Quyển 5 - Chương 34: Súc sinh này là giống gì vậy?
Quan Kỳ
01/03/2014
Ba con rắn lớn vừa xuất hiện, lực lượng của biển máu nhất thời có chút không đủ. Trong nháy mắt Diêm Xuyên cũng trở nên chật vật.
- Ha ha ha ha, thế nào? Lại thêm một con nữa đi! tê tê!
Xà Hoàng cười khẩy nói.
Ầm.
Con rắn lớn ngàn trượng thứ tư lại đột nhiên xuất hiện, bao vây Diêm Xuyên ở giữa, khiến Diêm Xuyên dường như không còn chỗ để có thể trốn.
- Hoàng thượng, thần đến giúp hoàng thượng!
Từ phía xa, Kim Đại Vũ kêu lên.
- Đừng tới đây. Trẫm tự có biện pháp. Cẩn thận đánh lén!
Diêm Xuyên quát.
- Ách!
Sắc mặt Kim Đại Vũ biến đổi, nhất thời ngừng lại. Cẩn thận đánh lén sao?
- Tự có biện pháp? Ha ha! ngươi còn có biện pháp gì nữa?
Xà Hoàng không tin nói.
Diêm Xuyên đứng ở phía trên Đằng yêu nhìn lên không trung. Đột nhiên hắn rống to một tiếng.
Dưới tiếng rống lớn của hắn, phía trên bầu trời đột nhiên có một cột ánh sáng hình trụ xông thẳng xuống.
Trong nháy mắt một đạo tinh quang bao phủ lấy Diêm Xuyên.
Ý chí tinh thần!
Diêm Xuyên điều động tinh thần lực. Lực lượng của bản thân hắn lại lớn mạnh thêm một phần.
Ầm.
Bởi vì Diêm Xuyên trở nên cường đại hơn, biển máu cũng tăng vọt lên. Biển máu trùng thiên, trong chớp mắt đã bao vây bốn con rắn lớn và Xà Hoàng ở bên trong.
Ầm! Ầm! Ầm!
Biển máu điên cuồng tạo thành lốc xoáy. Bầu trời phía nam huyệt thiên kiếp đã hoàn toàn bị biển máu bao phủ. Bên trong Diêm Xuyên đang tranh đấu với Xà Hoàng. Mưa máu không ngừng bắn xuống tung toé.
Cuộc chiến đấu cường hãn, phía nam huyệt thiên kiếp đã bị hoàn toàn nhuộm đỏ!
Kim Đại Vũ ngạc nhiên nhìn biển máu lớn phía trước. Hắn nhất thời có chút sợ hãi run rẩy. Tiếp theo hắn cười khổ một hồi.
Cho tới nay, Kim Đại Vũ cho rằng Diêm Xuyên tất cả đều mạnh, chỉ thiếu một chút về thực lực, không mạnh bằng mình. Nhưng đến giờ phút này, Kim Đại Vũ mới chợt phát hiện, Diêm Xuyên không phải không mạnh bằng mình, mà vẫn không chịu để lộ ra mà thôi.
Đằng yêu còn có thể xem thành pháp bảo. Nhưng biển máu này không phải đã khắc họa chân thực về thực lực của Diêm Xuyên hay sao?
Giờ phút này, một tia không cam lòng cuối cùng trong lòng Kim Đại Vũ đối với việc thần phục Diêm Xuyên đã hoàn toàn tan biến!
Mà giờ phút này, tại phía bắc huyệt thiên kiếp.
Trên một đỉnh núi, Mão Nhật Đạo Quân, Dậu Nguyệt Đạo Quân thoáng kinh ngạc nhìn biển máu trùng thiên ngoài xa.
- Diêm Xuyên quả nhiên tà môn!
Sắc mặt Dậu Nguyệt Đạo Quân trầm xuống nói.
Lại nói đến mới lúc trước thôi, Dậu Nguyệt Đạo Quân còn chẳng thèm để ý tới Diêm Xuyên. Dù sao trong mắt hắn tu vi của Diêm Xuyên quá yếu! Nhưng với cảnh tượng trước mắt, còn có thể nói hắn yếu nữa sao?
Mão Nhật Đạo Quân lại nhìn chằm chằm vào Kim Đại Vũ đang run sợ. Hắn nhìn thấy chiếc chuông lớn đang lơ lửng trên đỉnh đầucủa Kim Đại Vũ. Trong mắt Mão Nhật Đạo Quân loé ra sự tham lam không có cách nào kìm chế được.
Vù vù!
Mão Nhật Đạo Quân lao thẳng về phía Kim Đại Vũ!
Tuy rằng Kim Đại Vũ chấn động với biển máu hùng vĩ trước mắt! Nhưng chung quy hắn còn nhớ rõ lời Diêm Xuyên nói.
Cẩn thận đánh lén!
Đột nhiên, Kim Đại Vũ cảm nhận được từ phía sau có một cỗ uy hiếp sắp đến. Tóc gáy Kim Đại Vũ dựng đứng. Trong lúc đó, thân hình hắn đột nhiên chớp động.
Chuông lớn trên đỉnh đầu Kim Đại Vũ nhanh chóng rung động.
Coong!
Một tiếng chuông vang lên. Hư không xung quanh chuông lớn dường như có chút mơ hồ. Lực chấn động mạnh mẽ đánh về phía bàn tay đột nhiên đến.
Ầm!
Trong nháy mắt Kim Đại Vũ cũng quay đầu nhìn về phía người đột kích.
- Mão Nhật Đạo Quân!
Sắc mặt Kim Đại Vũ trầm xuống nói.
- Tinh thạch Thái Dương Hỏa dùng để chế luyện pháp bảo, quả nhiên không tầm thường!
Mão Nhật Đạo Quân lại cảm thán trước phẩm chất của cái chuông lớn kia.
- Mão Nhật Đạo Quân, ngươi càng lúc càng vô sỉ!
Tay Kim Đại Vũ nâng cái chuông lớn, lập tức bay lên trời.
- Vô sỉ? Cái này vốn là của ta. Tiểu tử, đưa nó cho ta!
Mão Nhật Đạo Quân vung tay lên. Trong lòng bàn tay đột nhiên xuất hiện một tấm lưới lớn màu vàng kim. Tấm lưới lớn tản ra ánh lửa ngập trời bao phủ lấy Kim Đại Vũ và cái chuông lớn.
- Oa!
Kim Đại Vũ kêu to một tiếng, vỗ cánh hóa thành Tam Túc Kim Ô lớn.
Kim Đại Vũ hiểu rõ, mình khẳng định không phải là đối thủ của Mão Nhật Đạo Quân. Mình nhất định phải xuất ra bản lĩnh mạnh nhất.
Thân hình hóa thành Kim Ô, một trảo chộp vào đỉnh cái chuông lớn, ánh lửa quanh thân bắn ra tứ phía, dường như muốn kết hợp thành một thể với chiếc chuông lớn kia, hóa thành một mặt trời.
Ầm!
Lưới lửa lớn vô cùng diệu dụng, trong nháy mắt đã bao bọc lấy mặt trời kia.
- Ha ha ha, ngươi cũng chỉ có như thế. Chuông này ở trên tay ngươi sẽ bị mai một. Thứ của ta tốt nhất vẫn nên trở về với ta đi!
Mão Nhật Đạo Quân cười nói.
- Hồn độn hai vang lên!
Coong!
Ầm
Chiếc lưới lớn bị nổ nát hóa thành hàng ngàn hàng vạn mảnh.
- Oa!
Tam Túc Kim Ô lại kêu lên một tiếng, nhất thời há mồm nuốt tất cả hỏa khí vào trong bụng.
- Hừ!
Sắc mặt Mão Nhật Đạo Quân biến đổi.
Hắn lại lấy ra một đóa hoa sen lửa. Lửa lớn ngập trời đánh về phía Tam Túc Kim Ô.
- Oa!
Tam Túc Kim Ô lại há mồm, thu nạp hết lửa lớn vào trong miệng. Lửa lớn của Mão Nhật Đạo Quân nhất thời mất đi tác dụng của mình.
- Sao?
Mặt Mão Nhật Đạo Quân càng thêm biến sắc.
Súc sinh này là giống gì vậy? Hoa sen lửa được luyện từ lửa ra, hắn cũng có thể luyện hóa sao? Nhưng đó là độc hỏa mà!
- Được được được. Ngươi ở trước mặt bản tôn còn dám đùa với lửa. Ta xem ngươi có thể đùa đến khi nào!
Sắc mặt Mão Nhật Đạo Quân lạnh như băng nói.
Lửa? Trong mắt Mão Nhật Đạo Quân, thiên hạ ngày nay ngoại trừ Kinh Chiếu ra, người dám đùa với lửa cũng chỉ có một mình mình. Hắn chỉ là một con súc sinh nho nhỏ, cũng dám nuốt lửa của mình sao?
Mão Nhật Đạo Quân lấy ra một bình nhỏ màu đỏ, mở nắp bình ra!
- Tam muội chân hỏa!
Mão Nhật Đạo Quân đưa bình nhỏ tới. Rất nhiều hỏa diễm phun ra, lao về phía Tam Túc Kim Ô.
- Oa!
Tam Túc Kim Ô kêu to một tiếng, lại há mồm nuốt.
Giờ phút này Tam Túc Kim Ô cũng vô cùng bất ngờ. Mão Nhật Đạo Quân thật sự coi mình là yêu tu bình thường hay sao?
- Ùng ục ùng ục!
Tam muội chân hỏa cuồn cuộn bị Tam Túc Kim Ô nhanh chóng nuốt vào trong bụng.
- Có thể luyện hóa một chút hỏa diễm, đã tính là cái gì? Một bình này của ta chứa ba mươi triệu tam muội chân hỏa. Ta xem ngươi có thể luyện hóa đến khi nào!
Mão Nhật Đạo Quân lạnh lùng nói.
Kim Đại Vũ tại Thánh Địa Đại Chiêu thể hiện thiên phú tu hỏa, thậm chí ngay cả Thái Dương Sơn cũng nuốt vào. Nhưng Mão Nhật Đạo Quân vẫn cho rằng Kim Đại Vũ chỉ có chút thủ đoạn đặc biệt mà thôi.
Cho dù có thể luyện hóa một chút hỏa, nhưng trước mắt không phải là một chút, mà là ba mươi triệu tam muội chân hỏa. Cho dù là một thượng Hư Cảnh, cũng có thể bị thiêu chết!
- Ùng ục ùng ục!
Kim Đại Vũ há mồm không ngừng nuốt vào.
Không phải luyện hóa. Đối với Kim Đại Vũ mà nói, chỉ cần là lửa, đều là đồ bổ. Không ai biết, chỉ có bản thân Kim Đại Vũ là rõ nhất, tổ tiên của mình, tổ tiên cái thế vô địch kia chính là tồn tại vĩ đại được sinh ra từ bên trong mặt trời!
- Ha ha ha ha, thế nào? Lại thêm một con nữa đi! tê tê!
Xà Hoàng cười khẩy nói.
Ầm.
Con rắn lớn ngàn trượng thứ tư lại đột nhiên xuất hiện, bao vây Diêm Xuyên ở giữa, khiến Diêm Xuyên dường như không còn chỗ để có thể trốn.
- Hoàng thượng, thần đến giúp hoàng thượng!
Từ phía xa, Kim Đại Vũ kêu lên.
- Đừng tới đây. Trẫm tự có biện pháp. Cẩn thận đánh lén!
Diêm Xuyên quát.
- Ách!
Sắc mặt Kim Đại Vũ biến đổi, nhất thời ngừng lại. Cẩn thận đánh lén sao?
- Tự có biện pháp? Ha ha! ngươi còn có biện pháp gì nữa?
Xà Hoàng không tin nói.
Diêm Xuyên đứng ở phía trên Đằng yêu nhìn lên không trung. Đột nhiên hắn rống to một tiếng.
Dưới tiếng rống lớn của hắn, phía trên bầu trời đột nhiên có một cột ánh sáng hình trụ xông thẳng xuống.
Trong nháy mắt một đạo tinh quang bao phủ lấy Diêm Xuyên.
Ý chí tinh thần!
Diêm Xuyên điều động tinh thần lực. Lực lượng của bản thân hắn lại lớn mạnh thêm một phần.
Ầm.
Bởi vì Diêm Xuyên trở nên cường đại hơn, biển máu cũng tăng vọt lên. Biển máu trùng thiên, trong chớp mắt đã bao vây bốn con rắn lớn và Xà Hoàng ở bên trong.
Ầm! Ầm! Ầm!
Biển máu điên cuồng tạo thành lốc xoáy. Bầu trời phía nam huyệt thiên kiếp đã hoàn toàn bị biển máu bao phủ. Bên trong Diêm Xuyên đang tranh đấu với Xà Hoàng. Mưa máu không ngừng bắn xuống tung toé.
Cuộc chiến đấu cường hãn, phía nam huyệt thiên kiếp đã bị hoàn toàn nhuộm đỏ!
Kim Đại Vũ ngạc nhiên nhìn biển máu lớn phía trước. Hắn nhất thời có chút sợ hãi run rẩy. Tiếp theo hắn cười khổ một hồi.
Cho tới nay, Kim Đại Vũ cho rằng Diêm Xuyên tất cả đều mạnh, chỉ thiếu một chút về thực lực, không mạnh bằng mình. Nhưng đến giờ phút này, Kim Đại Vũ mới chợt phát hiện, Diêm Xuyên không phải không mạnh bằng mình, mà vẫn không chịu để lộ ra mà thôi.
Đằng yêu còn có thể xem thành pháp bảo. Nhưng biển máu này không phải đã khắc họa chân thực về thực lực của Diêm Xuyên hay sao?
Giờ phút này, một tia không cam lòng cuối cùng trong lòng Kim Đại Vũ đối với việc thần phục Diêm Xuyên đã hoàn toàn tan biến!
Mà giờ phút này, tại phía bắc huyệt thiên kiếp.
Trên một đỉnh núi, Mão Nhật Đạo Quân, Dậu Nguyệt Đạo Quân thoáng kinh ngạc nhìn biển máu trùng thiên ngoài xa.
- Diêm Xuyên quả nhiên tà môn!
Sắc mặt Dậu Nguyệt Đạo Quân trầm xuống nói.
Lại nói đến mới lúc trước thôi, Dậu Nguyệt Đạo Quân còn chẳng thèm để ý tới Diêm Xuyên. Dù sao trong mắt hắn tu vi của Diêm Xuyên quá yếu! Nhưng với cảnh tượng trước mắt, còn có thể nói hắn yếu nữa sao?
Mão Nhật Đạo Quân lại nhìn chằm chằm vào Kim Đại Vũ đang run sợ. Hắn nhìn thấy chiếc chuông lớn đang lơ lửng trên đỉnh đầucủa Kim Đại Vũ. Trong mắt Mão Nhật Đạo Quân loé ra sự tham lam không có cách nào kìm chế được.
Vù vù!
Mão Nhật Đạo Quân lao thẳng về phía Kim Đại Vũ!
Tuy rằng Kim Đại Vũ chấn động với biển máu hùng vĩ trước mắt! Nhưng chung quy hắn còn nhớ rõ lời Diêm Xuyên nói.
Cẩn thận đánh lén!
Đột nhiên, Kim Đại Vũ cảm nhận được từ phía sau có một cỗ uy hiếp sắp đến. Tóc gáy Kim Đại Vũ dựng đứng. Trong lúc đó, thân hình hắn đột nhiên chớp động.
Chuông lớn trên đỉnh đầu Kim Đại Vũ nhanh chóng rung động.
Coong!
Một tiếng chuông vang lên. Hư không xung quanh chuông lớn dường như có chút mơ hồ. Lực chấn động mạnh mẽ đánh về phía bàn tay đột nhiên đến.
Ầm!
Trong nháy mắt Kim Đại Vũ cũng quay đầu nhìn về phía người đột kích.
- Mão Nhật Đạo Quân!
Sắc mặt Kim Đại Vũ trầm xuống nói.
- Tinh thạch Thái Dương Hỏa dùng để chế luyện pháp bảo, quả nhiên không tầm thường!
Mão Nhật Đạo Quân lại cảm thán trước phẩm chất của cái chuông lớn kia.
- Mão Nhật Đạo Quân, ngươi càng lúc càng vô sỉ!
Tay Kim Đại Vũ nâng cái chuông lớn, lập tức bay lên trời.
- Vô sỉ? Cái này vốn là của ta. Tiểu tử, đưa nó cho ta!
Mão Nhật Đạo Quân vung tay lên. Trong lòng bàn tay đột nhiên xuất hiện một tấm lưới lớn màu vàng kim. Tấm lưới lớn tản ra ánh lửa ngập trời bao phủ lấy Kim Đại Vũ và cái chuông lớn.
- Oa!
Kim Đại Vũ kêu to một tiếng, vỗ cánh hóa thành Tam Túc Kim Ô lớn.
Kim Đại Vũ hiểu rõ, mình khẳng định không phải là đối thủ của Mão Nhật Đạo Quân. Mình nhất định phải xuất ra bản lĩnh mạnh nhất.
Thân hình hóa thành Kim Ô, một trảo chộp vào đỉnh cái chuông lớn, ánh lửa quanh thân bắn ra tứ phía, dường như muốn kết hợp thành một thể với chiếc chuông lớn kia, hóa thành một mặt trời.
Ầm!
Lưới lửa lớn vô cùng diệu dụng, trong nháy mắt đã bao bọc lấy mặt trời kia.
- Ha ha ha, ngươi cũng chỉ có như thế. Chuông này ở trên tay ngươi sẽ bị mai một. Thứ của ta tốt nhất vẫn nên trở về với ta đi!
Mão Nhật Đạo Quân cười nói.
- Hồn độn hai vang lên!
Coong!
Ầm
Chiếc lưới lớn bị nổ nát hóa thành hàng ngàn hàng vạn mảnh.
- Oa!
Tam Túc Kim Ô lại kêu lên một tiếng, nhất thời há mồm nuốt tất cả hỏa khí vào trong bụng.
- Hừ!
Sắc mặt Mão Nhật Đạo Quân biến đổi.
Hắn lại lấy ra một đóa hoa sen lửa. Lửa lớn ngập trời đánh về phía Tam Túc Kim Ô.
- Oa!
Tam Túc Kim Ô lại há mồm, thu nạp hết lửa lớn vào trong miệng. Lửa lớn của Mão Nhật Đạo Quân nhất thời mất đi tác dụng của mình.
- Sao?
Mặt Mão Nhật Đạo Quân càng thêm biến sắc.
Súc sinh này là giống gì vậy? Hoa sen lửa được luyện từ lửa ra, hắn cũng có thể luyện hóa sao? Nhưng đó là độc hỏa mà!
- Được được được. Ngươi ở trước mặt bản tôn còn dám đùa với lửa. Ta xem ngươi có thể đùa đến khi nào!
Sắc mặt Mão Nhật Đạo Quân lạnh như băng nói.
Lửa? Trong mắt Mão Nhật Đạo Quân, thiên hạ ngày nay ngoại trừ Kinh Chiếu ra, người dám đùa với lửa cũng chỉ có một mình mình. Hắn chỉ là một con súc sinh nho nhỏ, cũng dám nuốt lửa của mình sao?
Mão Nhật Đạo Quân lấy ra một bình nhỏ màu đỏ, mở nắp bình ra!
- Tam muội chân hỏa!
Mão Nhật Đạo Quân đưa bình nhỏ tới. Rất nhiều hỏa diễm phun ra, lao về phía Tam Túc Kim Ô.
- Oa!
Tam Túc Kim Ô kêu to một tiếng, lại há mồm nuốt.
Giờ phút này Tam Túc Kim Ô cũng vô cùng bất ngờ. Mão Nhật Đạo Quân thật sự coi mình là yêu tu bình thường hay sao?
- Ùng ục ùng ục!
Tam muội chân hỏa cuồn cuộn bị Tam Túc Kim Ô nhanh chóng nuốt vào trong bụng.
- Có thể luyện hóa một chút hỏa diễm, đã tính là cái gì? Một bình này của ta chứa ba mươi triệu tam muội chân hỏa. Ta xem ngươi có thể luyện hóa đến khi nào!
Mão Nhật Đạo Quân lạnh lùng nói.
Kim Đại Vũ tại Thánh Địa Đại Chiêu thể hiện thiên phú tu hỏa, thậm chí ngay cả Thái Dương Sơn cũng nuốt vào. Nhưng Mão Nhật Đạo Quân vẫn cho rằng Kim Đại Vũ chỉ có chút thủ đoạn đặc biệt mà thôi.
Cho dù có thể luyện hóa một chút hỏa, nhưng trước mắt không phải là một chút, mà là ba mươi triệu tam muội chân hỏa. Cho dù là một thượng Hư Cảnh, cũng có thể bị thiêu chết!
- Ùng ục ùng ục!
Kim Đại Vũ há mồm không ngừng nuốt vào.
Không phải luyện hóa. Đối với Kim Đại Vũ mà nói, chỉ cần là lửa, đều là đồ bổ. Không ai biết, chỉ có bản thân Kim Đại Vũ là rõ nhất, tổ tiên của mình, tổ tiên cái thế vô địch kia chính là tồn tại vĩ đại được sinh ra từ bên trong mặt trời!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.