Tiên Quốc Đại Đế

Quyển 10 - Chương 32: Thái Bình công chúa

Quan Kỳ

10/10/2014

Đó là một nữ nhân có khuôn mặt rất nhu mỹ, tóc dài bềnh bồng, da trắng nõn.

Nữ nhân đang hưởng thụ sự bình yên thì có một thị nữ đi đến.

Thị nữ cung kính nói:

- Bẩm công chúa!

Nữ nhân không mở mắt, chỉ biếng nhác lên tiếng

- A?

Thị nữ nhẹ nói:

- Công chúa, chỗ Diêm Động Ân truyền tin tới.

Công chúa không quá để ý nói:

- A? Lại đánh thắng trận?

Thị nữ giải thích rằng:

- Không, quân doanh của Diêm Động Ân có một người đến, Diêm Động Ân gọi kẻ đó là 'phụ thân'.

- A?

Công chúa bỗng mở mắt ra, mắt lóe tia sáng.

Thị nữ đứng một bên kinh ngạc. Chẳng phải công chúa luôn gai mắt Diêm Động Ân sao? Tại sao nghe nói đến phụ thân của Diêm Động Ân thì có phản ứng lớn như vậy?

Mắt công chúa sáng lên, hỏi:

- Ngươi khẳng định?

Thị nữ nghiêm túc nói:

- A! Vâng, lúc đó Diêm Động Ân ở trước mặt mọi người kêu, người kia cưỡi tứ long liễn, có hai tùy tùng.

Công chúa hưng phấn nói:

- Đến rồi? Quả nhiên hắn đã đến, ha ha ha ha ha! Ta hỏi ngươi, rốt cuộc diện mạo của hắn như thế nào? Có đẹp trai không?

Thị nữ kinh ngạc nói:

- A?

Có đẹp trai không? Thị nữ khó ước đoán ý tưởng của công chúa.

Thị nữ nói:

- A, hắn, có lẽ không đẹp bằng mấy người trong phủ của công chúa nhưng có sự uy nghiêm, rất là chính chắn.

Công chúa lộ vẻ mặt hưng phấn nói:

- Đúng đúng, mấy tiểu bạch kiểm này làm sao so sánh với hắn được? Hắn mới là nam nhân chân chính!

Rào!

Công chúa đứng dậy khỏi ao.

Giọt nước trượt xuống làn da, lộ dáng người cực kỳ mỹ miều, hoàn mỹ.

Công chúa tự kỷ nhìn thân thể của mình, chậm rãi đạp bước đi tới lan can không xa.

Thị nữ nhanh chóng lấy sa y phủ lên người công chúa.

Công chúa đứng trên ban công, nhìn ánh đèn khắp thành, lại nhìn hướng nam xa xôi.

Công chúa hét lên:

- Đến rồi, từ nhỏ ta đã nghe sự tích của hắn. Người đâu, bãi giá, bản cung muốn đi tiền tuyến trung quân đại doanh!

Thị nữ lộ vẻ kinh ngạc hỏi:

- A? Gấp như vậy?

Công chúa trừng mắt:



- Không nghe lời bản cung nói sao?

Thị nữ vội lên tiếng

- Tuân lệnh!

Băng Ma cương vực, trung quân đại doanh của Diêm Động Ân, chủ điện 'Diêm Soái điện'.

Một ít tướng lĩnh đã đi ra ngoài. Trong đại điện, Doãn Hận Thiên, Bạch Khởi đứng một bên.

Diêm Động Ân dẫn Diêm Xuyên đi tới trước sa bàn.

Diêm Động Ân như là thấy bảo bối, kể kế hoạch của mình cho Diêm Xuyên nghe:

- Phụ thân nhìn xem, đây là kế hoạch của hài nhi. Hài nhi sử dụng kế ly gián, hiện tại khiến Băng Ma thánh vương tự mình trừ bỏ phụ tá đắc lực, ta lại lẻn vào Băng Ma thánh đình đảo loạn dư luận, dùng dư luận dấy lên sóng triều phản loạn. Hơn nữa mấy cửa ải này đều là người của ta, chỉ chờ mấy ngày sau là sẽ một phen bình định Băng Ma thánh đình.

Diêm Xuyên cười hỏi:

- Doãn ái khanh, ngươi cảm thấy như thế nào?

Doãn Hận Thiên cười nói:

- Thái tử thông tuệ hơn người, kế liên quan này xảo diệu tuyệt luân, cho dù là chúng thần xuất binh cũng chưa chắc hoàn thiện như của thái tử.

Diêm Xuyên cười nói:

- Ha ha ha ha ha ha! Doãn ái khanh đã nói như vậy thì đương nhiên kế của con ta hoàn mỹ tuyệt luân!

Diêm Động Ân nghe Diêm Xuyên khích lệ thì ánh mắt hưng phấn.

Diêm Xuyên nói:

- Các ngươi ra ngoài trông chừng.

Bạch Khởi, Doãn Hận Thiên đồng thanh kêu lên:

- Tuân lệnh!

Diêm Xuyên nhìn sa bàn trước mắt, hít sâu, nói:

- Đông Ân, nương của ngươi hiện tại như thế nào?

Nghe nhắc tới Mặc Vũ Hề, mặt Diêm Động Ân trầm xuống.

Diêm Động Ân hít sâu, nói:

- Phụ thân, lúc trước hài nhi đã dùng công tích khiến mẫu thân trước tiên ra khỏi Phượng Sơn, nhưng hình như mẫu thân không được Thiên Đế chú trọng. Không, là Đại Chu hoàng thất bài xích mẫu thân. Hiện tại mẫu thân bị điều đến một cương vực phái tây. Ta rất ít có cơ hội gặp mẫu thân, cho nên mấy năm nay hài nhi luôn cố gắng, hy vọng bằng sự cố gắng của mình cho mẫu thân sống càng tự do hơn.

Diêm Xuyên xoa đầu Diêm Động Ân, hiền từ nói:

- Mấy năm nay đã để mẫu tử các ngươi chịu khổ.

Diêm Động Ân cười nói:

- Không, ta và mẫu thân đều biết phụ thân tại đông phương phấn đấu cũng cực kỳ vất vả!

Diêm Xuyên nghiêm túc nói:

- Lần này phụ thân đến là muốn mang mẫu tử các ngươi trở lại, cả nhà chúng ta đoàn tụ.

Ánh mắt Diêm Động Ân hơi lo lắng nói:

- Ừm! Ta chỉ lo Thiên Đế sẽ khó xử.

Diêm Xuyên trầm giọng nói:

- Yên tâm đi, ai cũng không ngăn được ta.

Diêm Động Ân thế này mới vui vẻ nói:

- Ừm!

Đang lúc hai phụ tử nói chuyện thì ngoài đại điện bỗng vang tiếng cao giọng quát:

- Thái Bình công chúa giá đáo!

Diêm Động Ân nhướng mày nói:

- Thái Bình công chúa? Nàng ta đến làm gì?



Diêm Xuyên ngoái đầu nhìn ngoài đại điện.

Bên ngoài đại điện, Thái Bình công chúa mặc lễ phục cực kỳ hoa lệ, phần đuôi kéo dài trên mặt đất.

Sau lưng Thái Bình công chúa đi theo đám thị nữ, cẩn thận hầu hạ.

Thái Bình công chúa chính là công chúa mới nãy đã tắm rửa.

Thái Bình công chúa mặc lễ phục, trông cực kỳ xinh đẹp, các tướng sĩ xung quanh nhìn nàng, lộ vẻ si mê.

Thái Bình công chúa ngẩng đầu, từng bước một đi tới, lộ rõ mỹ diêm và kiêu ngạo.

Thái Bình công chúa đi tới bên ngoài Diêm Soái điện.

Bạch Khởi chặn trước đại điện:

- Đứng lại!

Một thị nữ quát:

- To gan, không biết Thái Bình công chúa sao?

Thái Bình công chúa quát:

- Câm miệng!

- Tuân lệnh!

Thị nữ lùi ra sau.

Mắt Thái Bình công chúa tỏa sáng nhìn Bạch Khởi, nói:

- Sát thần, Bạch Khởi? Võ An Quân?

Bạch Khởi nhướng mày, nữ nhân trước mắt cực kỳ diễm lệ, nhưng sao ánh mắt quái quái.

Giọng Diêm Xuyên vọng ra từ đại điện:

- Hãy để nàng tiến vào.

Bạch Khởi gật đầu, nói:

- Tuân lệnh!

Nghe giọng của Diêm Xuyên, mắt Thái Bình công chúa càng sáng hơn. Thái Bình công chúa không thèm để ý tới Bạch Khởi, đạp bước đi vào trong Diêm Soái điện.

Bạch Khởi, Doãn Hận Thiên nhìn nhau, cũng bước vào đại điện theo.

Trong đại điện, Diêm Xuyên và Diêm Động Ân đứng ở chỗ sa bàn, cùng nhìn ra ngoài đại điện.

Thái Bình công chúa là người thứ nhất bước vào đại điện.

Thái Bình công chúa vừa vào đại điện lập tức nhìn chằm chằm vào Diêm Xuyên.

Thái Bình công chúa liên tục đánh giá Diêm Xuyên, càng nhìn mắt nàng càng đầy ý cười.

Đám thị nữ đi theo vào, mờ mịt nhìn Thái Bình công chúa, đây là lần đầu tiên họ thấy Thái Bình công chúa lộ ra biểu tình như vậy.

Trên mặt Diêm Động Ân lộ vẻ chán ghét nhìn Thái Bình công chúa.

Thái Bình công chúa cười hơi hành lễ:

- Đại Chu thiên đình, Thái Bình công chúa kính chào Thủy hoàng đế.

Thị nữ nhìn Thái Bình công chúa hành lễ, kinh ngạc.

Mắt ta bị hoa sao? Thái Bình công chúa mà lành lễ với nam nhân trước mắt?

Phải biết rằng Thái Bình công chúa ở Đại Chu thiên đình rất ngang ngược, là nữ nhi mà Thiên Đế yêu thương nhất. Thái Bình công chúa trừ đối với Thiên Đế ra không lạy ai khác, dù có thánh nhân đến chơi thì nàng vẫn không thèm bái.

Có thể nói Thái Bình công chúa tụ tập sủng ái trong thiên hạ vào mình. Giờ phút này, Thái Bình công chúa lại dịu dàng cúi đầu hướng nam nhân trước mắt?

Một số thị nữ dịu mắt.

Diêm Xuyên nhíu mày hỏi:

- Thái Bình công chúa?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Quốc Đại Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook