Quyển 8 - Chương 13: Thích khách (hạ)
Quan Kỳ
24/07/2014
- Nhất Kiếm Bộ bái kiến các chủ!
- Nhị Kiếm Bộ bái kiến các chủ!
.........
......
...
- Cửu Kiếm Bộ bái kiến các chủ!
Chín ngàn người áo đen cung kính bái người dẫn đầu.
Các chủ dẫn đầu thản nhiên nói:
- Biết nhiệm vụ lần này không?
Mọi người đồng thanh kêu lên:
- Biết!
Các chủ lạnh lùng nói:
- Ta không hy vọng trông thấy sai sót, lỡ tay!
Mọi người đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Các chủ thản nhiên nói:
- Đi!
Vù vù!
Chín ngàn người áo đen giống như chín ngàn mũi tên nhọn chớp mắt bắn vào rừng cây, biến mất.
Hai tháng sau, mưa to ào ào. Phủ thành chủ chỗ Triệu Tiên Tri ở.
Triệu Tiên Tri nhìn một đống tấu chương trước mặt, biểu tình cực kỳ khó xem. Trước mặt Triệu Tiên Tri đứng một đám quan viên, ai nấy lo sợ phập phồng.
Một thị vệ xông vào đại điện:
- Báo!
- Vô Vân thành có tin, thành chủ bị đâm! Thủ quân tướng lĩnh bị đâm!
Lại một thị vệ xông vào đại điện:
- Báo!
- Ti Thiên thành có tin, thành chủ bị đâm! Thủ quân tướng lĩnh bị đâm!
- Báo!
............
.........
...
Từng tin tức xấu cực nhanh tụ tập ở trước mặt Triệu Tiên Tri.
Mặt Triệu Tiên Tri xanh mét.
Triệu Tiên Tri đập bàn tức giận quát:
- Ám sát? Ám sát? Ta từ trong triều điều động người vậy mà lần lượt bị ám sát? Khốn kiếp, khốn kiếp, Diêm Xuyên!
Một quan viên la lên:
- Đại nhân, Diêm Xuyên tồi tệ vô sỉ, đây là hành động của tiểu nhân!
Triệu Tiên Tri lạnh lùng nhìn quan tiên đó:
- Đây là chiến tranh!
Triệu Tiên Tri rất bình tĩnh, chiến tranh thứ gì cũng có, hành động của tiểu nhân? Ngươi thử làm tiểu nhân một lần sao?
Quan viên kia sốt ruột nói:
- Đại nhân, đây là cuộc ám sát có dự mưu trước, không chỉ là người từ trong triều điều đến, trong quân chúng ta cũng liên tục bị người hành thích. Hiện tại nên làm gì?
Triệu Tiên Tri la lên:
- Khiến thánh thượng cải tạo người, theo sát bảo vệ tất cả tướng sĩ!
- Tuân lệnh!
Triệu Tiên Tri sắp xếp xong một mình đi tới cửa đại điện, nhìn lên trời đổ mưa rào rào. Triệu Tiên Tri nhìn hướng đông, biểu tình cực kỳ khó xem.
- Diêm Xuyên thật độc ác, ngươi lấy đâu ra nhiều thích khách như vậy? Từ trong vạn quân cắt đầu? Bắt giặc trước bắt vua?
Bên ngoài, mưa đổ ầm ầm.
Trong một sân ở phủ thành chủ.
Người áo đen dẫn đầu thản nhiên nói:
- Nhớ kỹ, chuyến đi này phải làm thật tốt@
- Tuân lệnh!
Mấy trăm người áo đen theo người dẫn đầu chậm rãi đi ra sân, hướng tới thành trì.
Trên con đường lớn, dân chúng đóng cửa, một đám người áo đen đội mưa đi tới trước thành trì.
Đám thị vệ thành trì xụ mặt quát:
- Là ai?
Người áo đen dẫn đầu nhẹ nhàng nói:
- Thích khách!
Đám thị vệ câm nín. Quá trực tiếp đi?
Phập phập phập phập phập!.
Một đám người áo đen xuất kiếm, trước thành trì kiếm quang tận trời. Chớp mắt tất cả thị vệ bị giết sạch, chỉ chừa lại một người.
Người áo đen dẫn đầu vừa đi vào trong thành trì vừa lạnh nhạt nói với kẻ còn sống sót:
- Đi báo tin đi!
Kẻ sống sót biến sắc mặt, chạy vào trong thành trì.
Kẻ sống sót chạy vào trong thành trì, rống to:
- Thích khách, thích khách, bảo hộ đại nhân chạy nhanh đi!
Xung quanh thành trì đang có nhiều thị vệ tuần tra, chợt nghe tiếng rống thì ngây ra.
Có thích khách đến thì đến, làm gì la lên như có trộm vậy?
Thích khách này đánh tới cửa sao? Đây mà là thích khách? Có thích khách kiêu ngạo như vậy?
Vô số thị vệ hùng hổ chạy tới.
Người áo đen dẫn đầu thản nhiên nói:
- Giết!
- Tuân lệnh!
…
Tiên giới, chỗ Bách thụ.
- Hỡi con dân Đại Tần, cảm tạ các ngươi, đại thế giới có thể siêu thoát là nhờ công lao của các ngươi! Vĩnh biệt, Đại Tần của ta!
- Vĩnh biệt, Đại Tần của ta!
- Vĩnh biệt, Đại Tần của ta!
............
.........
...
Một câu cuối cùng quanh quẩn trong đầu Diêm Xuyên thật lâu. Diêm Xuyên nghe, không biết khi nào lệ rơi đầy mặt.
Phía xa hai tiên nhân đánh cờ ánh mắt ngơ ngác.
- Tiểu tử kia khóc?
- Có chuyện gì? Điên điên khùng khùng!
.........
......
...
Hai tiên nhân rất tò mò, nhịn mấy năm rốt cuộc không kiềm được, bay tới.
Bùm!
Hai người đáp xuống trước mặt Diêm Xuyên.
Hồng y lão giả hỏi:
- Tiểu tử, ngươi làm sao vậy?
Diêm Xuyên chợt tỉnh táo lại, nhìn hai người.
Bạch y lão giả tò mò hỏi:
- Tiểu tử, tại sao ngươi khóc?
Diêm Xuyên lau nước mắt, cuối cùng mỉm cười nói:
- Không có gì, chỉ nghĩ tới chuyện đau lòng.
Hai tiên nhân không biết nói gì.
Hồng y lão giả hỏi:
- Tiểu tử, có phải là Bách thụ lại nói gì với ngươi không?
Diêm Xuyên lập tức hiểu ý của hai tiên nhân.
Diêm Xuyên lắc đầu chối:
- Không có!
Bạch y lão giả mờ mịt hỏi:
- Không có? Nếu không thì ngươi ngồi đây làm gì? Ngồi đến mấy năm?
- Ta cảm thấy ngồi ở đây thoải mái!
Hai tiên nhân:
- ...
Hồng y lão giả quái dị nói:
- Chắc chắn đầu óc tiểu tử này có vấn đề.
Bạch y lão giả gật gù.
Diêm Xuyên tò mò hỏi:
- Hai vị, không biết hai vị có biết Khổng Ma Vương không?
Hai tiên nhân biến sắc mặt nói:
- Khổng Ma Vương?
Diêm Xuyên lộ vẻ kinh ngạc hỏi:
- A? Hai vị biết sao?
Hồng y lão giả nhíu mày nói:
- Tiểu tử, sao ngươi biết Khổng Ma Vương?
Diêm Xuyên nói:
- Trong Bách thụ nghe rất nhiều tên, trong đó có Khổng Ma Vương, cảm thấy cái tên quái dị vì vậy mới hỏi.
Hồng y lão giả cảm thán:
- Bách thụ nói? Hèn chi, Bách thụ ghi chép rất nhiều thứ. Tiểu tử, ngươi thật may mắn, có thể nghe thấy thanh âm của Bách thụ.
- Khổng Ma Vương chính là tử đệ của Khổng gia, ngày xưa Khổng gia rất ẩn khuất, thế gian biết rất ít tin tức về Khổng gia, mãi đến khi Khổng Ma Vương bỗng nhiên xuất thế mới nổi tiếng.
Diêm Xuyên tò mò hỏi:
- Có chuyện gì?
- Khổng Ma Vương xuất thế, dùng sức mạnh cá nhân diệt một thánh đình, hai đạo tràng, hung uy vô hạn. Đồn là sau này bị một Đạo Thần nhắm trúng, bị Đạo Thần đuổi giết nên Khổng Ma Vương mới mai danh ẩn tích, tuy nhiên...
- Có chuyện gì? Mau nói đi!
Hồng y lão giả nói:
- Khổng Ma Vương chết kéo vào toàn Khổng gia. Khổng gia đi ra mười người đại chiến với Đạo Thần kia, nghe nói Đạo Thần bị trọng thương quay về. Khổng gia nhất chiến động thiên hạ!
Diêm Xuyên nhíu mày hỏi:
- Khổng gia? Còn có một Khổng gia cường đại?
Hồng y lão giả lắc đầu, khẽ thở dài:
- Khổng gia này cũng lạ lùng, sau khi danh chấn thiên hạ thì không ẩn cư, không ai biết bọn họ ở đâu.
Diêm Xuyên nhíu mày hỏi:
- Vậy là Khổng Ma Vương kia từng lấy sức mạnh cá nhân diệt một thánh đình, hai đạo tràng?
Bạch y lão giả gật đầu, nói:
- Đúng vậy. Rất nhiều người đều đồn có lẽ Khổng Ma Vương có tu vi Tổ Tiên.
Diêm Xuyên nhíu chặt mày:
- Lại là Tổ Tiên?
Có Mộng Nhập Thiên Cơ nhiều năm, Diêm Xuyên rốt cuộc hiểu cực độ cường giả thiên hạ, chính là Tổ Tiên, Liên Thần, Võ Chiếu, Chỉ Trần Nữ Thần, đều là Tổ Tiên cảnh. Không ngờ Khổng Ma Vương cũng như vậy.
Hồng y lão giả hỏi:
- Tiểu tử, ngươi còn nghe thanh âm gì không?
Diêm Xuyên lắc đầu nói:
- Không có, chỉ là một chuỗi vô số cái tên.
Hai tiên nhân nhìn nhau, bất đắc dĩ.
Sau khi hai tiên nhân đi, Diêm Xuyên lại dựa lưng vào Bách thụ, nhắm mắt cảm nhận.
Bách Ế đại nghĩa khiến tâm tình của Diêm Xuyên được thăng hoa. Đại khí phách? Đây mới là đại khí phách.
- Nhị Kiếm Bộ bái kiến các chủ!
.........
......
...
- Cửu Kiếm Bộ bái kiến các chủ!
Chín ngàn người áo đen cung kính bái người dẫn đầu.
Các chủ dẫn đầu thản nhiên nói:
- Biết nhiệm vụ lần này không?
Mọi người đồng thanh kêu lên:
- Biết!
Các chủ lạnh lùng nói:
- Ta không hy vọng trông thấy sai sót, lỡ tay!
Mọi người đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Các chủ thản nhiên nói:
- Đi!
Vù vù!
Chín ngàn người áo đen giống như chín ngàn mũi tên nhọn chớp mắt bắn vào rừng cây, biến mất.
Hai tháng sau, mưa to ào ào. Phủ thành chủ chỗ Triệu Tiên Tri ở.
Triệu Tiên Tri nhìn một đống tấu chương trước mặt, biểu tình cực kỳ khó xem. Trước mặt Triệu Tiên Tri đứng một đám quan viên, ai nấy lo sợ phập phồng.
Một thị vệ xông vào đại điện:
- Báo!
- Vô Vân thành có tin, thành chủ bị đâm! Thủ quân tướng lĩnh bị đâm!
Lại một thị vệ xông vào đại điện:
- Báo!
- Ti Thiên thành có tin, thành chủ bị đâm! Thủ quân tướng lĩnh bị đâm!
- Báo!
............
.........
...
Từng tin tức xấu cực nhanh tụ tập ở trước mặt Triệu Tiên Tri.
Mặt Triệu Tiên Tri xanh mét.
Triệu Tiên Tri đập bàn tức giận quát:
- Ám sát? Ám sát? Ta từ trong triều điều động người vậy mà lần lượt bị ám sát? Khốn kiếp, khốn kiếp, Diêm Xuyên!
Một quan viên la lên:
- Đại nhân, Diêm Xuyên tồi tệ vô sỉ, đây là hành động của tiểu nhân!
Triệu Tiên Tri lạnh lùng nhìn quan tiên đó:
- Đây là chiến tranh!
Triệu Tiên Tri rất bình tĩnh, chiến tranh thứ gì cũng có, hành động của tiểu nhân? Ngươi thử làm tiểu nhân một lần sao?
Quan viên kia sốt ruột nói:
- Đại nhân, đây là cuộc ám sát có dự mưu trước, không chỉ là người từ trong triều điều đến, trong quân chúng ta cũng liên tục bị người hành thích. Hiện tại nên làm gì?
Triệu Tiên Tri la lên:
- Khiến thánh thượng cải tạo người, theo sát bảo vệ tất cả tướng sĩ!
- Tuân lệnh!
Triệu Tiên Tri sắp xếp xong một mình đi tới cửa đại điện, nhìn lên trời đổ mưa rào rào. Triệu Tiên Tri nhìn hướng đông, biểu tình cực kỳ khó xem.
- Diêm Xuyên thật độc ác, ngươi lấy đâu ra nhiều thích khách như vậy? Từ trong vạn quân cắt đầu? Bắt giặc trước bắt vua?
Bên ngoài, mưa đổ ầm ầm.
Trong một sân ở phủ thành chủ.
Người áo đen dẫn đầu thản nhiên nói:
- Nhớ kỹ, chuyến đi này phải làm thật tốt@
- Tuân lệnh!
Mấy trăm người áo đen theo người dẫn đầu chậm rãi đi ra sân, hướng tới thành trì.
Trên con đường lớn, dân chúng đóng cửa, một đám người áo đen đội mưa đi tới trước thành trì.
Đám thị vệ thành trì xụ mặt quát:
- Là ai?
Người áo đen dẫn đầu nhẹ nhàng nói:
- Thích khách!
Đám thị vệ câm nín. Quá trực tiếp đi?
Phập phập phập phập phập!.
Một đám người áo đen xuất kiếm, trước thành trì kiếm quang tận trời. Chớp mắt tất cả thị vệ bị giết sạch, chỉ chừa lại một người.
Người áo đen dẫn đầu vừa đi vào trong thành trì vừa lạnh nhạt nói với kẻ còn sống sót:
- Đi báo tin đi!
Kẻ sống sót biến sắc mặt, chạy vào trong thành trì.
Kẻ sống sót chạy vào trong thành trì, rống to:
- Thích khách, thích khách, bảo hộ đại nhân chạy nhanh đi!
Xung quanh thành trì đang có nhiều thị vệ tuần tra, chợt nghe tiếng rống thì ngây ra.
Có thích khách đến thì đến, làm gì la lên như có trộm vậy?
Thích khách này đánh tới cửa sao? Đây mà là thích khách? Có thích khách kiêu ngạo như vậy?
Vô số thị vệ hùng hổ chạy tới.
Người áo đen dẫn đầu thản nhiên nói:
- Giết!
- Tuân lệnh!
…
Tiên giới, chỗ Bách thụ.
- Hỡi con dân Đại Tần, cảm tạ các ngươi, đại thế giới có thể siêu thoát là nhờ công lao của các ngươi! Vĩnh biệt, Đại Tần của ta!
- Vĩnh biệt, Đại Tần của ta!
- Vĩnh biệt, Đại Tần của ta!
............
.........
...
Một câu cuối cùng quanh quẩn trong đầu Diêm Xuyên thật lâu. Diêm Xuyên nghe, không biết khi nào lệ rơi đầy mặt.
Phía xa hai tiên nhân đánh cờ ánh mắt ngơ ngác.
- Tiểu tử kia khóc?
- Có chuyện gì? Điên điên khùng khùng!
.........
......
...
Hai tiên nhân rất tò mò, nhịn mấy năm rốt cuộc không kiềm được, bay tới.
Bùm!
Hai người đáp xuống trước mặt Diêm Xuyên.
Hồng y lão giả hỏi:
- Tiểu tử, ngươi làm sao vậy?
Diêm Xuyên chợt tỉnh táo lại, nhìn hai người.
Bạch y lão giả tò mò hỏi:
- Tiểu tử, tại sao ngươi khóc?
Diêm Xuyên lau nước mắt, cuối cùng mỉm cười nói:
- Không có gì, chỉ nghĩ tới chuyện đau lòng.
Hai tiên nhân không biết nói gì.
Hồng y lão giả hỏi:
- Tiểu tử, có phải là Bách thụ lại nói gì với ngươi không?
Diêm Xuyên lập tức hiểu ý của hai tiên nhân.
Diêm Xuyên lắc đầu chối:
- Không có!
Bạch y lão giả mờ mịt hỏi:
- Không có? Nếu không thì ngươi ngồi đây làm gì? Ngồi đến mấy năm?
- Ta cảm thấy ngồi ở đây thoải mái!
Hai tiên nhân:
- ...
Hồng y lão giả quái dị nói:
- Chắc chắn đầu óc tiểu tử này có vấn đề.
Bạch y lão giả gật gù.
Diêm Xuyên tò mò hỏi:
- Hai vị, không biết hai vị có biết Khổng Ma Vương không?
Hai tiên nhân biến sắc mặt nói:
- Khổng Ma Vương?
Diêm Xuyên lộ vẻ kinh ngạc hỏi:
- A? Hai vị biết sao?
Hồng y lão giả nhíu mày nói:
- Tiểu tử, sao ngươi biết Khổng Ma Vương?
Diêm Xuyên nói:
- Trong Bách thụ nghe rất nhiều tên, trong đó có Khổng Ma Vương, cảm thấy cái tên quái dị vì vậy mới hỏi.
Hồng y lão giả cảm thán:
- Bách thụ nói? Hèn chi, Bách thụ ghi chép rất nhiều thứ. Tiểu tử, ngươi thật may mắn, có thể nghe thấy thanh âm của Bách thụ.
- Khổng Ma Vương chính là tử đệ của Khổng gia, ngày xưa Khổng gia rất ẩn khuất, thế gian biết rất ít tin tức về Khổng gia, mãi đến khi Khổng Ma Vương bỗng nhiên xuất thế mới nổi tiếng.
Diêm Xuyên tò mò hỏi:
- Có chuyện gì?
- Khổng Ma Vương xuất thế, dùng sức mạnh cá nhân diệt một thánh đình, hai đạo tràng, hung uy vô hạn. Đồn là sau này bị một Đạo Thần nhắm trúng, bị Đạo Thần đuổi giết nên Khổng Ma Vương mới mai danh ẩn tích, tuy nhiên...
- Có chuyện gì? Mau nói đi!
Hồng y lão giả nói:
- Khổng Ma Vương chết kéo vào toàn Khổng gia. Khổng gia đi ra mười người đại chiến với Đạo Thần kia, nghe nói Đạo Thần bị trọng thương quay về. Khổng gia nhất chiến động thiên hạ!
Diêm Xuyên nhíu mày hỏi:
- Khổng gia? Còn có một Khổng gia cường đại?
Hồng y lão giả lắc đầu, khẽ thở dài:
- Khổng gia này cũng lạ lùng, sau khi danh chấn thiên hạ thì không ẩn cư, không ai biết bọn họ ở đâu.
Diêm Xuyên nhíu mày hỏi:
- Vậy là Khổng Ma Vương kia từng lấy sức mạnh cá nhân diệt một thánh đình, hai đạo tràng?
Bạch y lão giả gật đầu, nói:
- Đúng vậy. Rất nhiều người đều đồn có lẽ Khổng Ma Vương có tu vi Tổ Tiên.
Diêm Xuyên nhíu chặt mày:
- Lại là Tổ Tiên?
Có Mộng Nhập Thiên Cơ nhiều năm, Diêm Xuyên rốt cuộc hiểu cực độ cường giả thiên hạ, chính là Tổ Tiên, Liên Thần, Võ Chiếu, Chỉ Trần Nữ Thần, đều là Tổ Tiên cảnh. Không ngờ Khổng Ma Vương cũng như vậy.
Hồng y lão giả hỏi:
- Tiểu tử, ngươi còn nghe thanh âm gì không?
Diêm Xuyên lắc đầu nói:
- Không có, chỉ là một chuỗi vô số cái tên.
Hai tiên nhân nhìn nhau, bất đắc dĩ.
Sau khi hai tiên nhân đi, Diêm Xuyên lại dựa lưng vào Bách thụ, nhắm mắt cảm nhận.
Bách Ế đại nghĩa khiến tâm tình của Diêm Xuyên được thăng hoa. Đại khí phách? Đây mới là đại khí phách.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.