Tiên Quốc Đại Đế

Quyển 8 - Chương 37: Tiến quân Cự Lộc thư viện

Quan Kỳ

06/08/2014

Hiện tại trong Phong Ấn giới có khá nhiều tiên nhân, mặc kệ là các đại thế lực hay Cự Lộc thư viện đều có tiên nhân núp ở bốn phía, tìm hiểu bí mật các góc.

Vạn Nho thánh giáo toàn giáo xâm nhập Trung Thần châu, tin tức truyền khắp các góc thế lực.

Bốn thế lực tu giả khác, thủ lĩnh đều nhận được tin.

Một thủ lĩnh cảm thán:

- Hô Diên Bác Ngọc? Hắn rốt cuộc ngồi không yên?

- Hô Diên Bác Ngọc dẫn toàn giáo xâm nhập? Ha ha ha, thật là tốt quá!

- Đi, chúng ta nhìn xem vạn Nho thánh giáo và Cự Lộc thư viện rốt cuộc va chạm ra hỏa hoa gì!

............

......

...

Từng thế lực không ngừng bay hướng Trung Thần châu.

Trong Trung Thần châu.

Cự Lộc thư viện cũng nhận được tin tức.

Mạnh Lăng Thiên nhíu mày hỏi:

- Toàn vạn Nho thánh giáo xâm nhập sao?

Một tiên nhân cảm thán:

- Năm ngàn năm, đã năm ngàn năm, thánh thượng Đại Trăn sắp thức tỉnh.

Một tiên nhân khác nhíu mày nói:

- Hô Diên Bác Ngọc chính là Đại Tiên, đồn là còn mạnh hơn Đại Tiên lúc trước. Giới này lấy Đại Tiên làm tôn, thánh thượng Đại Trăn chưa thức tỉnh, Cự Lộc thư viện sẽ khó khăn đây!

Mạnh Lăng Thiên trầm giọng nói:

- Toàn giáo xâm nhập? Hừ, hàn ngàn năm chưa dùng, lập tức thông báo thiên hạ, mời thiên hạ quần hùng cùng nhau ngăn ngoại địch. Cự Lộc thư viện lại dùng sách bình Định Công Lao!

Quần tiên nhân lên tiếng:

- Được!

Sách bình Định Công Lao đưa ra, quần hùng Trung Thần châu xôn xao, vô số cường giả hướng tới Cự Lộc thư viện, hỗ trợ chuẩn bị ngăn cản vạn Nho thánh giáo!

Cự Lộc thư viện.

Mạnh Lăng Thiên nhìn từng cường giả năm ngàn năm trước từ các nơi tụ tập về, cười khổ.

Mạnh Lăng Thiên cảm thán:

- Sức hấp dẫn của Đại Trăn thiên triều quá lớn, năm ngàn năm mà lòng của bọn họ vẫn hướng về Đại Trăn thiên triều!

Giờ phút này, phía chân trời, một tòa phù thành to lớn chậm rãi bay đến.



Trên phù thành hạo nhiên chi khí xông tận trời, hạo nhiên chi khí của trăm vạn nho tu nhuộm bầu trời xanh phương nam thành trắng xóa.

Trên đỉnh phù thành, Hô Diên Bác Ngọc tay cầm quạt lông trắng, vẻ mặt kiêu ngạo nhìn Cự Lộc thư viện phía xa.



Quần tiên nhân đứng sau lưng Hô Diên Bác Ngọc, lấy gã dẫn đầu, khí thế cường địa không đè nén nữa, bùng phát ra, đè ép toàn Cự Lộc thư viện.

Ầm ầm!

Phù thành đáp xuống đất, tựa như lúc trước Đại Trăn thiên triều, Đạt Phật thiên triều quyết chiến.

Cach nhau một đoạn xa.

Phù thành là tổng đàn của vạn Nho thánh giáo tại giới này, mệnh danh trung tâm vạn Nho thánh sơn.

Bên trên vạn Nho thánh sơn, trong vân hải khí vận có chín kim long khí vận chín trảo đang giương nanh múa vuốt, rống gầm hướng Cự Lộc thư viện phía xa.

Ầm ầm!

Ầm ầm!

Ầm ầm!

Trên bầu trời Cự Lộc thư viện cũng có chín kim long khí vận giương nanh múa vuốt gầm rống.

Khí vận của hai thế lực không nhường nhau.

Bốn phía bao vây ngày càng nhiều cường giả.

Có người bốn thế lực Tiên giới khác, cũng có người mười quốc gia, hai mươi tông môn mới thành lập, và nhiều người không có thế lực.

Mọi người đều nhìn vào trận chiến tranh sắp bắt đầu.

Đây không chỉ là cuộc chiến giữa vạn Nho thánh giáo và Cự Lộc thư viện, nó là một loại chiến lòng dân giữa thuạn và nghịch Đại Trăn thiên triều.

Cuộc chiến này nếu Cự Lộc thư viện bị hủy diệt, vậy lòng dân Đại Trăn thiên triều cũng từ giây phút này mất hết. Nếu Cự Lộc thư viện thắng thì lòng dân Đại Trăn thiên triều vẫn kéo dài.

Tại sao các đại thế lực không làm chim đầu đàn? Đó là bởi đối địch với dân tâm thiên hạ.

Đại Trăn thiên triều không chỉ là một thế lực, ở trong lòng nhiều dân chúng thì đó là một loại tượng trưng tinh thần.

Cho dù vạn Nho thánh giáo thắng, cuối cùng có lẽ rời xa dân tâm.

Vạn Nho thánh giáo lấy Hô Diên Bác Ngọc dẫn đầu.

Cự Lộc thư viện lấy Mạnh Lăng Thiên dẫn đầu, sau lưng lão đi theo vô số cường giả triệu tập từ thiên hạ.

Hô Diên Bác Ngọc cao giọng quát:

- Mạnh Lăng Thiên, lại cho các ngươi một cơ hội, từ bỏ Cự Lộc thư viện, phụ thuộc vạn Nho thánh giáo ta, vậy thì ta sẽ dẫn tiến ngươi tới giáo chủ của giáo ta, có địa vị cao tại vạn Nho thánh giáo ta!

Mạnh Lăng Thiên lạnh lùng cười:

- Hô Diên Bác Ngọc, ngươi có biết ngươi đang làm cái gì không?

Hô Diên Bác Ngọc lạnh lùng hỏi:



- A?

Mạnh Lăng Thiên trừng mắt quát:

- Đại Tiên? Đại Tiên thì sao? Thiên hạ này không phải chưa từng có Đại Tiên. Kẻ dám làm loạn thiên hạ nhưng cuối cùng kết quả như thế nào? Đều là thân tử đạo tiêu, ngươi muốn nối gót theo họ sao?

Hô Diên Bác Ngọc hừ lạnh:

- Hừ!

Hô Diên Bác Ngọc lạnh lùng quát:

- Đến bây giờ mà ngươi vẫn còn cứng miệng? Triệu tập cường giả trong thiên hạ ngăn cản ta? Ngươi nên biết rằng, lấy thực lực của ta thì chỉ cần một chưởng đủ san bằng Cự Lộc thư viện của ngươi!

Hô Diên Bác Ngọc hét hướng vô số cường giả Cự Lộc thư viện:

- Năm ngàn năm này số lượng tiên nhân thành tựu xem ra cũng khá nhiều, vẫn muốn tiếp tục thủ ở Cự Lộc thư viện không tương lai này sao? Các ngươi không thích hợp nơi này. Gia nhập vạn Nho thánh giáo ta, các ngươi sẽ được đến càng nhiều!

Đám cường giả hừ lạnh:

- Hừ!

Mạnh Lăng Thiên rống to:

- Ha ha ha ha ha! Hô Diên Bác Ngọc, ngươi cho rằng bọn họ đến trợ ta là vì ở lại Cự Lộc thư viện sao? Không, bọn họ giúp đỡ ta vì họ đều là con dân của Đại Trăn thiên triều!

Mạnh Lăng Thiên lạnh lùng liếc trăm vạn nho tu phía xa:

- Vạn Nho thánh giáo? Trăm vạn nho tu? Ha ha ha, trong số các ngươi có rất nhiều đều là con dân Đại Trăn thiên triều, mặt khác, tiên tổ các ngươi là con dân của Đại Trăn thiên triều. Các ngươi gia nhập vạn Nho thánh giáo tối đa chỉ là phản quốc, mà hôm nay các ngươi tới đây, đó là tội mưu nghịch!

Mưu nghịch?

Trong trăm vạn nho tu có vài người vẻ mặt hốt hoảng, dù sao mưu nghịch là tội nặng nhất tại Đại Trăn thiên triều. Mấy tội khác có thể lập công chuộc tội, nhưng mưu nghịch thì chỉ có con đường chết.

Năm đó Yến hầu, Diêm Thu Vũ mưu nghịch.

Diêm Xuyên cực kỳ chú trọng tông tộc, nhưng Diêm Thu Vũ mưu nghịch, cuối cùng bị hắn ban cái chết. ănm đó Diêm Thu Vũ có công nhướng quốc, công lao lớn như vậy vẫn không sống được. Họ và Diêm Xuyên căn bản không có huyết mạch tông tộc, mưu nghịch thì còn sống được không?

Trăm vạn nho tu náo động.

Hô Diên Bác Ngọc thanh thiên lôi vân, gã không ngờ đã năm ngàn năm mà uy nghiêm của Đại Trăn thiên triều vẫn lớn như vậy.

Hô Diên Bác Ngọc hừ lạnh:

- Hừ!

Hô Diên Bác Ngọc lạnh lùng nói:

- Muốn xúi giục vạn Nho thánh giáo ta sao? Mạnh Lăng Thiên, ngươi còn chưa đủ tư cách. Diêm Xuyên? Diêm Xuyên đến thì sao? Năm ngàn năm không gặp, không biết hắn đã chết ở đâu. Năm đó hắn có khí vận toàn thiên hạ mới thực lực ngập trời, hiện giờ đã không có khí vận thiên hạ, kêu hắn đứng trước mặt ta đi. Hừ, ta một chưởng bóp chết hắn!

Mạnh Lăng Thiên cười to bảo:

- Ha ha ha ha ha! Buồn cười!

Mạnh Lăng Thiên lạnh lùng nói:

- Hô Diên Bác Ngọc, có thực lực Đại Tiên mà cũng dám nói một chưởng bóp chết ta? Ta không làm đánh giá, ta muốn hỏi đám trăm vạn nho tu này một lần cuối cùng, bây giờ các ngươi rời đi vạn Nho thánh giáo thì ta sẽ bỏ qua chuyện cũ, nếu tiếp tục đối địch với Cự Lộc thư viện ta thì chính là chân chính mưu nghịch!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Quốc Đại Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook