Quyển 5 - Chương 62: Tình thế bắt buộc!
Quan Kỳ
24/03/2014
- Ha ha ha ha, cuối cùng có một ngày như vậy sao? Sẽ có sao? Qua hôm nay, nghiệt chủng ngươi đã không còn tồn tại trên thế gian này nữa!
Ma Kha thiên tử cười lạnh nói.
Bạch Đế Thiên đứng bên cạnh mày nhíu lại thành một chữ xuyên (川).
- Thượng Hư Cảnh?
Sắc mặt Bạch Đế Thiên trầm xuống.
Không phải Bạch Đế Thiên sợ thượng Hư Cảnh, mà trước mắt hắn thật sự có quá nhiều thượng Hư Cảnh.
Diêm Xuyên nhìn một chút:
- Hai mươi thượng Hư Cảnh? A, xem ra lần này Khổng gia, trợ lực cho ngươi thật sự không nhỏ!
Sắc mặt Ma Kha thiên tử trở nên lạnh lẽo.
Trong đám người mình dẫn đến, Diêm Xuyên chỉ liếc mắt một cái đã nhìn ra được. Điều này khiến Ma Kha thiên tử cực kỳ căm tức!
Nhưng rất nhanh, tâm tình Ma Kha thiên tử liền bình phục.
Nhìn ra? Nhìn ra thì đã làm sao?
- Hừ, đây hẳn là chí tôn của hổ tộc, Bạch Đế Thiên đúng không?
Ma Kha thiên tử trầm giọng nói.
Bạch Đế Thiên híp mắt nhìn về phía Ma Kha thiên tử.
- Hoàng triều Đại Trăn sắp đổi chủ. Bạch Đế Thiên, trẫm cho ngươi một cơ hội. Giờ phút này, ngươi thần phục với trẫm, trẫm Đại Phật Đế Triều, tiếp nhận toàn bộ hổ tộc. Bằng không, ngươi sẽ cùng theo Diêm Xuyên, chôn thây ở đây đi!
Ma Kha thiên tử nhìn về phía Bạch Đế Thiên nói.
Trong khi Ma Kha thiên tử nói chuyện, trăm người phía sau đều tự động điều chỉnh một cỗ chiến ý trùng thiên, ép thẳng tới chỗ Diêm Xuyên, Bạch Đế Thiên.
Bạch Đế Thiên không nói gì.
- Ha ha ha ha. Khổng Ma Kha, ngươi thực sự vẫn quá coi trọng mình!
Diêm Xuyên cười lạnh nói.
- Sao?
- Hôm nay, trẫm cũng coi như gặp kẻ thù giết cha. Bây giờ trẫm không có cách nào chính tay giết chết kẻ thù. Nhưng Khổng Ma Kha, ngươi nhớ kỹ lời trẫm nói, mối thù giết cha mẹ trẫm không đội trời chung. Trẫm sẽ giết chết ngươi. Hơn nữa, ta sẽ ở trước mặt người trong thiên hạ, lăng trì xử tử ngươi!
Diêm Xuyên quát lạnh nói.
- Ha ha ha ha, ngươi có cơ hội không?
Ma Kha thiên tử cười lạnh nói.
Trong lúc đang nói chuyện, Ma Kha thiên tử vung tay lên, phía sau có ba cường giả thúc ngựa đi ra. Bên hông mỗi người đều mang theo trường đao. Người chưa tới, một cỗ sát ý ép thẳng đến.
Diêm Xuyên cười lạnh, đánh ra một chiêu.
Bên dưới Minh Phượng Sơn đột nhiên vang lên một tiếng rồng gầm rung trời.
Ầm ầm ầm!
Đúng lúc đó Minh Phượng Sơn bỗng nhiên xuất hiện vết rạn vô tận. Trong những vết rạn nhất thời xuất hiện vô số hắc khí. Hắc khí cực kỳ hung sát. Thực vật xung quanh quá thảm. Tất cả đều khô héo hầu như không còn.
Một cỗ tà khí hung mãnh xông thẳng tới.
- Đây là?
Vô số tu giả nhìn lại với ánh mắt ngạc nhiên.
Kể cả hai đại cường giả Yêu Thiên Thương và Mão Nhật Đạo Quân đang tranh đấu với nhau cũng quay đầu nhìn lại.
Minh Phượng Sơn bị nghiền nát. Hắc khí trùng thiên? Chuyện gì thế này?
Ầm!
Minh Phượng Sơn chợt nổ tung.
Làn khói đen nhất thời bay vút lên trời. Trong làn khói đen, chậm rãi xuất hiện một đầu rồng màu đen lớn tới trăm trượng.
Đầu rồng màu đen vừa xuất ra, một cỗ khí tức chấn động tâm hồn phát ra.
Bên trên đầu rồng, ngoài Diêm Xuyên, Bạch Đế Thiên, còn có năm mươi thân ảnh mặc áo bào đen.
Người dẫn đầu chính là Phụng Âm Dương.
Đầu rồng nâng lên. Mọi người đều nhìn thấy rõ ràng. Đầu rồng này lại có thể là một con rồng mù. Một con mắt của đầu rồng đã bị mù.
Thân rồng chậm rãi đong đưa ra, đầy tử khí âm u, nhưng uy thế lại trùng thiên.
Hắc Long vừa ra, lại một tiếng rồng gầm nữa vang lên.
Tiếng rồng gầm quá lớn, trong chớp mắt xung quanh Thánh Địa Đại Chiêu nổi lên cuồng phong gào thét.
Ba cường giả thượng Hư Cảnh vừa bước ra khỏi hàng lúc trước, bị khí tức của con rồng mù ép tới mức rút lui mười trượng.
Ầm!
Đuôi rồng vung lên một cái, quăng về phía Ma Kha thiên tử.
Mặt năm thượng Hư Cảnh biến sắc, xông thẳng tới.
Ầm!
Năm thượng Hư Cảnh đồng thời ra tay, âm thanh chấn động cửu tiêu. Đuôi rồng đụng phải liền quật trở lại. Năm thượng Hư Cảnh kia, rút lui mười trượng.
Đuôi rồng thể hiện oai phong cường hãn như thế.
Con rồng gầm ngâm nga một tiếng, sau đó bay vút lên trời. Trong nháy mắt con rồng nâng Diêm Xuyên bay đi xa.
Từ phía xa, bên trên đầu rồng, Diêm Xuyên gầm thét nói:
- Khổng Ma Kha? Muốn giết trẫm sao? Trẫm ở tại Yến Kinh chờ ngươi. Bất kỳ lúc nào ta cũng chờ ngươi!
Con rồng mù vẫy đuôi rồng một cái, trong nháy mắt nó rời đi về phía nam.
Khổng Ma Kha nhìn Diêm Xuyên đi xa, sắc mặt âm trầm không gì sánh được.
- Bệ hạ, con rồng đen kia hẳn là một loại long mạch phong thuỷ. Chỉ có điều thần không thể tưởng tượng được, rốt cuộc phải làm thế nào, nó mới có thể cường đại như vậy!
Một người bên cạnh không ngừng trầm tư.
- Bệ hạ, cứ để cho bọn chúng chạy thoát như vậy sao?
Một người khác khó chịu nói.
Sắc mặt Khổng Ma Kha âm trầm, nhìn đám người Diêm Xuyên rời đi, nhưng không hề ngăn cản.
- Hừ, Diêm Xuyên? Hắn chỉ là một vai hề mà thôi. Chờ chuyện lớn của trẫm đã định, khi đó sẽ tới bắt Diêm Xuyên!
Khổng Ma Kha lạnh lùng nói.
- Vâng!
Mọi người lên tiếng trả lời.
- Nếu Kinh Chiếu đã rời đi, Thánh Địa Đại Chiêu chỉ còn lại Mão Nhật Đạo Quân. Các ngươi theo trẫm thu phục Mão Nhật, Yêu Thiên Thương. Ta muốn Thánh Địa Đại Chiêu cũng phải thần phục Đại Phật Đế Triều ta!
Khổng Ma Kha gầm thét nói.
- Vâng!
Mọi người lên tiếng trả lời.
Tiếp theo, tất cả theo Khổng Ma Kha, nhìn về phía đại điện Vũ thị!
Thánh Địa Đại Chiêu, hiện tại chỉ còn lại Mão Nhật Đạo Quân là thượng Hư Cảnh và sáu trung Hư Cảnh. Những người khác đều yếu hơn chỉ là Hạ Hư Cảnh. Lần này tuy rằng Khổng Ma Kha chỉ dẫn tới trăm người, nhưng cường giả thượng Hư Cảnh lại có tới hai mươi người.
Đối với Thánh Địa Đại Chiêu, Khổng Ma Kha là tình thế bắt buộc!
--------------
Nhóm người Diêm Xuyên đứng trên đầu con rồng mù rời về phía nam.
Phụng Âm Dương dẫn theo một đám phong thủy sư, quay về phía Diêm Xuyên cung kính nói:
- Hoàng thượng, lúc trước hoàng thượng để ta tiến vào cõi âm. Ta đã bố trí một đại trận trong mạch Hắc Long Huyễn Thế. Vốn đã gần xong chỉ chờ đợi Kinh Chiếu thất bại, là có thể khiến trăm con Hắc Long tiến vào dương gian, giúp hoàng thượng tiêu diệt hoặc thu phục Thánh Địa Đại Chiêu. Nhưng đáng tiếc, cõi âm bị phá huỷ. Tất cả bố trí của chúng ta cũng theo đó mà bị phá hoại. Hiện tại chỉ còn lại một con Hắc Long này! Hơn nữa do liên hệ với cõi âm đã đứt, sợ là con Hắc Long này cũng không kiên trì được bao lâu. Chắc chỉ khoảng một, hai canh giờ nữa nó sẽ tan ra!
Diêm Xuyên gật đầu một cái nói:
- Cái này cũng không trách ngươi. Xem ra khí số của Đại Chiêu chưa hết!
- Vâng!
- Hơn nữa, nhìn dáng vẻ Khổng Ma Kha dẫn theo hai mươi thượng Hư Cảnh, rõ ràng cũng muốn chiếm đoạt Thánh Địa Đại Chiêu. Ha ha, sẽ không dễ dàng như vậy đâu. Vạn Diệu Yêu Liên? Ban đầu trẫm còn không cảm thấy có gì đặc biệt. Nhưng không thể tưởng tượng được Vạn Diệu Yêu Liên này lại khiến Kinh Chiếu coi trọng như vậy. Khổng Ma Kha? A, không biết chuyến này của bọn họ sẽ có kết quả thế nào!
Diêm Xuyên hít sâu một cái nói.
- Phải!
Phụng Âm Dương gật đầu một cái.
- Tin tức bên này sẽ nhanh chóng truyền về Yến Kinh. Hiện tại, chúng ta phải mau chóng về Yến Kinh. Sau chiến dịch lần này, khí vận hoàng triều Đại Trăn nhất định sẽ đạt tới đỉnh phong, thăng cấp đế triều!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Ma Kha thiên tử cười lạnh nói.
Bạch Đế Thiên đứng bên cạnh mày nhíu lại thành một chữ xuyên (川).
- Thượng Hư Cảnh?
Sắc mặt Bạch Đế Thiên trầm xuống.
Không phải Bạch Đế Thiên sợ thượng Hư Cảnh, mà trước mắt hắn thật sự có quá nhiều thượng Hư Cảnh.
Diêm Xuyên nhìn một chút:
- Hai mươi thượng Hư Cảnh? A, xem ra lần này Khổng gia, trợ lực cho ngươi thật sự không nhỏ!
Sắc mặt Ma Kha thiên tử trở nên lạnh lẽo.
Trong đám người mình dẫn đến, Diêm Xuyên chỉ liếc mắt một cái đã nhìn ra được. Điều này khiến Ma Kha thiên tử cực kỳ căm tức!
Nhưng rất nhanh, tâm tình Ma Kha thiên tử liền bình phục.
Nhìn ra? Nhìn ra thì đã làm sao?
- Hừ, đây hẳn là chí tôn của hổ tộc, Bạch Đế Thiên đúng không?
Ma Kha thiên tử trầm giọng nói.
Bạch Đế Thiên híp mắt nhìn về phía Ma Kha thiên tử.
- Hoàng triều Đại Trăn sắp đổi chủ. Bạch Đế Thiên, trẫm cho ngươi một cơ hội. Giờ phút này, ngươi thần phục với trẫm, trẫm Đại Phật Đế Triều, tiếp nhận toàn bộ hổ tộc. Bằng không, ngươi sẽ cùng theo Diêm Xuyên, chôn thây ở đây đi!
Ma Kha thiên tử nhìn về phía Bạch Đế Thiên nói.
Trong khi Ma Kha thiên tử nói chuyện, trăm người phía sau đều tự động điều chỉnh một cỗ chiến ý trùng thiên, ép thẳng tới chỗ Diêm Xuyên, Bạch Đế Thiên.
Bạch Đế Thiên không nói gì.
- Ha ha ha ha. Khổng Ma Kha, ngươi thực sự vẫn quá coi trọng mình!
Diêm Xuyên cười lạnh nói.
- Sao?
- Hôm nay, trẫm cũng coi như gặp kẻ thù giết cha. Bây giờ trẫm không có cách nào chính tay giết chết kẻ thù. Nhưng Khổng Ma Kha, ngươi nhớ kỹ lời trẫm nói, mối thù giết cha mẹ trẫm không đội trời chung. Trẫm sẽ giết chết ngươi. Hơn nữa, ta sẽ ở trước mặt người trong thiên hạ, lăng trì xử tử ngươi!
Diêm Xuyên quát lạnh nói.
- Ha ha ha ha, ngươi có cơ hội không?
Ma Kha thiên tử cười lạnh nói.
Trong lúc đang nói chuyện, Ma Kha thiên tử vung tay lên, phía sau có ba cường giả thúc ngựa đi ra. Bên hông mỗi người đều mang theo trường đao. Người chưa tới, một cỗ sát ý ép thẳng đến.
Diêm Xuyên cười lạnh, đánh ra một chiêu.
Bên dưới Minh Phượng Sơn đột nhiên vang lên một tiếng rồng gầm rung trời.
Ầm ầm ầm!
Đúng lúc đó Minh Phượng Sơn bỗng nhiên xuất hiện vết rạn vô tận. Trong những vết rạn nhất thời xuất hiện vô số hắc khí. Hắc khí cực kỳ hung sát. Thực vật xung quanh quá thảm. Tất cả đều khô héo hầu như không còn.
Một cỗ tà khí hung mãnh xông thẳng tới.
- Đây là?
Vô số tu giả nhìn lại với ánh mắt ngạc nhiên.
Kể cả hai đại cường giả Yêu Thiên Thương và Mão Nhật Đạo Quân đang tranh đấu với nhau cũng quay đầu nhìn lại.
Minh Phượng Sơn bị nghiền nát. Hắc khí trùng thiên? Chuyện gì thế này?
Ầm!
Minh Phượng Sơn chợt nổ tung.
Làn khói đen nhất thời bay vút lên trời. Trong làn khói đen, chậm rãi xuất hiện một đầu rồng màu đen lớn tới trăm trượng.
Đầu rồng màu đen vừa xuất ra, một cỗ khí tức chấn động tâm hồn phát ra.
Bên trên đầu rồng, ngoài Diêm Xuyên, Bạch Đế Thiên, còn có năm mươi thân ảnh mặc áo bào đen.
Người dẫn đầu chính là Phụng Âm Dương.
Đầu rồng nâng lên. Mọi người đều nhìn thấy rõ ràng. Đầu rồng này lại có thể là một con rồng mù. Một con mắt của đầu rồng đã bị mù.
Thân rồng chậm rãi đong đưa ra, đầy tử khí âm u, nhưng uy thế lại trùng thiên.
Hắc Long vừa ra, lại một tiếng rồng gầm nữa vang lên.
Tiếng rồng gầm quá lớn, trong chớp mắt xung quanh Thánh Địa Đại Chiêu nổi lên cuồng phong gào thét.
Ba cường giả thượng Hư Cảnh vừa bước ra khỏi hàng lúc trước, bị khí tức của con rồng mù ép tới mức rút lui mười trượng.
Ầm!
Đuôi rồng vung lên một cái, quăng về phía Ma Kha thiên tử.
Mặt năm thượng Hư Cảnh biến sắc, xông thẳng tới.
Ầm!
Năm thượng Hư Cảnh đồng thời ra tay, âm thanh chấn động cửu tiêu. Đuôi rồng đụng phải liền quật trở lại. Năm thượng Hư Cảnh kia, rút lui mười trượng.
Đuôi rồng thể hiện oai phong cường hãn như thế.
Con rồng gầm ngâm nga một tiếng, sau đó bay vút lên trời. Trong nháy mắt con rồng nâng Diêm Xuyên bay đi xa.
Từ phía xa, bên trên đầu rồng, Diêm Xuyên gầm thét nói:
- Khổng Ma Kha? Muốn giết trẫm sao? Trẫm ở tại Yến Kinh chờ ngươi. Bất kỳ lúc nào ta cũng chờ ngươi!
Con rồng mù vẫy đuôi rồng một cái, trong nháy mắt nó rời đi về phía nam.
Khổng Ma Kha nhìn Diêm Xuyên đi xa, sắc mặt âm trầm không gì sánh được.
- Bệ hạ, con rồng đen kia hẳn là một loại long mạch phong thuỷ. Chỉ có điều thần không thể tưởng tượng được, rốt cuộc phải làm thế nào, nó mới có thể cường đại như vậy!
Một người bên cạnh không ngừng trầm tư.
- Bệ hạ, cứ để cho bọn chúng chạy thoát như vậy sao?
Một người khác khó chịu nói.
Sắc mặt Khổng Ma Kha âm trầm, nhìn đám người Diêm Xuyên rời đi, nhưng không hề ngăn cản.
- Hừ, Diêm Xuyên? Hắn chỉ là một vai hề mà thôi. Chờ chuyện lớn của trẫm đã định, khi đó sẽ tới bắt Diêm Xuyên!
Khổng Ma Kha lạnh lùng nói.
- Vâng!
Mọi người lên tiếng trả lời.
- Nếu Kinh Chiếu đã rời đi, Thánh Địa Đại Chiêu chỉ còn lại Mão Nhật Đạo Quân. Các ngươi theo trẫm thu phục Mão Nhật, Yêu Thiên Thương. Ta muốn Thánh Địa Đại Chiêu cũng phải thần phục Đại Phật Đế Triều ta!
Khổng Ma Kha gầm thét nói.
- Vâng!
Mọi người lên tiếng trả lời.
Tiếp theo, tất cả theo Khổng Ma Kha, nhìn về phía đại điện Vũ thị!
Thánh Địa Đại Chiêu, hiện tại chỉ còn lại Mão Nhật Đạo Quân là thượng Hư Cảnh và sáu trung Hư Cảnh. Những người khác đều yếu hơn chỉ là Hạ Hư Cảnh. Lần này tuy rằng Khổng Ma Kha chỉ dẫn tới trăm người, nhưng cường giả thượng Hư Cảnh lại có tới hai mươi người.
Đối với Thánh Địa Đại Chiêu, Khổng Ma Kha là tình thế bắt buộc!
--------------
Nhóm người Diêm Xuyên đứng trên đầu con rồng mù rời về phía nam.
Phụng Âm Dương dẫn theo một đám phong thủy sư, quay về phía Diêm Xuyên cung kính nói:
- Hoàng thượng, lúc trước hoàng thượng để ta tiến vào cõi âm. Ta đã bố trí một đại trận trong mạch Hắc Long Huyễn Thế. Vốn đã gần xong chỉ chờ đợi Kinh Chiếu thất bại, là có thể khiến trăm con Hắc Long tiến vào dương gian, giúp hoàng thượng tiêu diệt hoặc thu phục Thánh Địa Đại Chiêu. Nhưng đáng tiếc, cõi âm bị phá huỷ. Tất cả bố trí của chúng ta cũng theo đó mà bị phá hoại. Hiện tại chỉ còn lại một con Hắc Long này! Hơn nữa do liên hệ với cõi âm đã đứt, sợ là con Hắc Long này cũng không kiên trì được bao lâu. Chắc chỉ khoảng một, hai canh giờ nữa nó sẽ tan ra!
Diêm Xuyên gật đầu một cái nói:
- Cái này cũng không trách ngươi. Xem ra khí số của Đại Chiêu chưa hết!
- Vâng!
- Hơn nữa, nhìn dáng vẻ Khổng Ma Kha dẫn theo hai mươi thượng Hư Cảnh, rõ ràng cũng muốn chiếm đoạt Thánh Địa Đại Chiêu. Ha ha, sẽ không dễ dàng như vậy đâu. Vạn Diệu Yêu Liên? Ban đầu trẫm còn không cảm thấy có gì đặc biệt. Nhưng không thể tưởng tượng được Vạn Diệu Yêu Liên này lại khiến Kinh Chiếu coi trọng như vậy. Khổng Ma Kha? A, không biết chuyến này của bọn họ sẽ có kết quả thế nào!
Diêm Xuyên hít sâu một cái nói.
- Phải!
Phụng Âm Dương gật đầu một cái.
- Tin tức bên này sẽ nhanh chóng truyền về Yến Kinh. Hiện tại, chúng ta phải mau chóng về Yến Kinh. Sau chiến dịch lần này, khí vận hoàng triều Đại Trăn nhất định sẽ đạt tới đỉnh phong, thăng cấp đế triều!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.