Tiên Quốc Đại Đế

Quyển 7 - Chương 47: Vạn chưởng Ma quân, Khổng Ma Vương (hạ).

Quan Kỳ

07/07/2014

Khổng Ma Kha dẫn theo Phùng Thiệu trở lại Vạn Phật Thành, trong lòng vẫn còn sợ hãi.

- Khổng Ma Vương? Lão tổ tông lại được gọi là Khổng Ma Vương sao? Còn có một tên gọi là Vạn chưởng Ma quân?

Khổng Ma Kha cau mày nói.

- Thánh thượng, lão tổ tông Khổng gia hình như...

Phùng Thiệu cau mày nói.

Khổng Ma Kha nhất thời đã kịp phản ứng.

- Không sai. Vừa nãy Khổng Ma Vương hắn đã ho khan. Hắn có thương tích trong người. Thật ra hắn vẫn luôn dưỡng thương!

Khổng Ma Kha giật mình nói.

- Thần cũng suy đoán như vậy!

Phùng Thiệu gật đầu một cái.

- Phùng Thiệu, lần này ngươi đã lập công. Thật may có kế sách của ngươi, ta đã nhìn thấu được đại thái thực lực của lão tổ tông. Ha ha, trước đây có thể thực lực của hắn rất mạnh. Nhưng vừa nãy chỉ là doạ Công Dương Thao Lược. Thực lực của hắn hiện tại hẳn chỉ ở hàng ngũ đại tiên. Thực lực của hắn là đại tiên!

Khổng Ma Kha nhất thời hưng phấn nói.

- Thánh thượng anh minh!

Phùng Thiệu gật đầu một cái.

- Phùng Thiệu, lần này làm phiền khanh rồi. Thực lực đại tiên sao? Hiện tại trẫm còn chưa bằng. Thật may không nghe đám người Triệu Tiên Tri bọn họ nói. Lần này khanh làm không tồi. Trẫm chuẩn bị phong cho khanh làm tam đẳng Đại Hà Công!

Tâm tình Khổng Ma Kha thật tốt nói.

- Vâng, tạ thánh thượng!

Phùng Thiệu hưng phấn nói.

Một phía khác, Khổng Đạo Khâu cũng trở về đến thư viện Khổng Lỗ. Trong thư viện Khổng Lỗ, hắn một mình suy ngẫm.

- Hóa ra lão tổ tông vẫn đang chữa thương. Nhưng cũng đã mấy chục ngàn năm, lẽ nào thương thế của lão tổ tông còn chưa lành sao?

Sắc mặt Khổng Đạo Khâu vô cùng phức tạp.

Phía xa, Công Dương Thao Lược dẫn theo tám mươi tiên nhân nhanh chóng bay đi.

- Khụ!

Công Dương Thao Lược ho khan một tiếng, vẻ mặt âm trầm.

- Đại nhân, đó thật sự là Khổng Ma Vương sao?

Một vị tiên nhân nghi ngờ không thôi nói.

- Không sai, hắn là Khổng Ma Vương. Nghe đồn tại Tiên giới, hắn đã bị Đạo thần Tuyệt Cung giết chết. Không thể tưởng tượng được, hắn còn sống. Tuy nhiên, rõ ràng hắn cũng bị trọng thương. Vừa nãy hắn đã ho khan. Hiển nhiên hắn đang bị thương. Thực lực của hắn bây giờ, cũng chỉ là đại tiên cảnh!

Công Dương Thao Lược trầm giọng nói.

- Vậy làm sao bây giờ?

Một vị tiên nhân lo lắng nói.

- Tây Thần Châu có Khổng Ma Vương ở đây, thực sự là một khúc xương khó gặm. Tạm thời không quan tâm đến nó. Bản đại nhân trước nắm Đại Trăn hoặc là thánh địa Thần Tông trước. Còn ngươi, hiện tại liền phi thăng trở lại, bẩm báo mọi chuyện vừa gặp phải với Thánh Vương!

Công Dương Thao Lược trầm giọng nói.

- Vâng!

Một vị tiên nhân lên tiếng trả lời.

Tiên nhân kia nhanh chóng phi thăng rời khỏi phong ấn giới.



- Đại nhân, chúng ta đi tới nơi nào trước?

Một vị tiên nhân khác hỏi.

- Trước tiên tìm chỗ để chữa thương thế đã. Giới này thật sự quá sức tà môn.

Công Dương Thao Lược trầm giọng nói.

- Vâng!

- Còn về chuyện đi chỗ nào trước? Thiên triều Đại Trăn chỉ mới thành lập mấy trăm năm. A, xem ra ta nên xóa bỏ Thiên triều Đại Trăn trước. Bề ngoài tuy rằng mạnh nhất, nhưng không hẳn thật sự là mạnh nhất. Chờ chúng ta chữa khỏi vết thương, sẽ đi Thiên triều Đại Trăn!

Công Dương Thao Lược trịnh trọng nói.

- Vâng!

Đám tiên nhân lên tiếng trả lời.

—————–

Tiên giới! Trong một sơn cốc.

Coong coong coong......

Keng!

Một đạo huyết quang chợt hiện.

Một thi thể bị chém thành hai nửa. Diêm Động Ân đứng một bên.

Giờ phút này, Diêm Động Ân đã mười bảy, mười tám tuổi, đã có dáng dấp của một thiếu niên.

Giết người xong, Diêm Động Ân nhìn về phía một đỉnh núi cách đó không xa. Diêm Xuyên vẫn đứng ở nơi đó nhìn.

- Sư tôn!

Diêm Động Ân cười nói.

- Không tồi. Con lại giết một kẻ xấu. Kẻ xấu này là một kẻ gian tà đáng tội chết, diệt sát trăm môn vô tội. Con làm vậy cũng coi như vì dân trừ hại. Trong ba năm này, ta đã dạy con các loại thuật ám sát, thứ giả, quỷ đạo. Con đều đã đã nắm được rất tốt. Ít nhất không cần lo lắng người khác ám sát con. Tiếp theo, chúng ta không cần ám sát nữa!

Diêm Xuyên hít sâu một cái nói.

- A? Vậy tiếp theo ta học cái gì?

Diêm Động Ân hưng phấn nói.

- Con có muốn cứu Mặc Vũ Hề ra hay không?

Diêm Xuyên trịnh trọng nói.

Nghe thấy Diêm Xuyên yêu cầu như vậy, trên mặt Diêm Động Ân đột nhiên nghiêm nghị:

- Muốn. Cho dù nằm mộng ta cũng muốn. Ta muốn bổ Tỏa Phượng Sơn kia! Ta muốn cứu mẫu thân ta ra!

- Hiện tại vẫn chưa phải lúc!

Diêm Xuyên khe khẽ thở dài.

- Đúng vậy. Không phải lúc. Nơi nào cũng có thủ vệ. Bọn họ đều là Thiên tiên. Ta mới có tu vi Thần Cảnh làm sao có thể phá được?

Diêm Động Ân thoáng cười khổ một hồi.

- Tiếp đó, sư phụ sẽ dạy con phương pháp phá núi!

Diêm Xuyên trịnh trọng nói.

- A? Vẫn xin sư tôn dạy ta.

- Phá núi, không phải dùng man lực, mà sử dụng công lao!



Diêm Xuyên hít sâu một cái nói.

- Công lao?

Diêm Động Ân có chút kinh ngạc.

- Không sai, thiên đình Đại Chu mới vừa thành lập không lâu. Hiện tại thiên đình Đại Chu đang trong quá trình nhanh chóng mở rộng, cũng là thời gian tốt nhất để kiến công lập nghiệp. Sau khi con đạt được đầy đủ công lao, ở trước mặt Vũ Chiếu lấy công lao đổi lấy tự do cho Mặc Vũ Hề!

Diêm Xuyên trịnh trọng nói.

- A? Vậy ta liền đi tòng quân!

Trong mắt Diêm Động Ân sáng ngời.

- Tòng quân? Trên sa trường, chiến đấu là tất yếu. Nhưng quan trọng hơn là phải có mưu lược, quyền mưu, dựa thế, lòng dạ. Tiếp đó, ta sẽ dạy con. Con cố gắng học. Điều này phải xem ngộ tính của mỗi người thế nào. Có thể học bao nhiêu thì phải xem chính con!

Diêm Xuyên trịnh trọng nói.

- Vâng!

Động Ân nhất định sẽ chăm chỉ học!

Diêm Động Ân nhất thời trịnh trọng nói.

...

Sau khi tu dưỡng bốn năm, đám tiên nhân lại xuất phát với mục tiêu mới, Thiên triều Đại Trăn!

Về phần chuyện lớn phát sinh tại Tây Thần Châu, tất nhiên Đại Trăn hết sức quan tâm. Đồng thời do Vương Tiễn tự mình đi tới Tây Thần Châu từ xác nhận tin tức chuẩn xác nhất từ nơi Hán vệ ở Tây Thần Châu.

Yến Kinh. Hoàng cung, Văn Uyên Các!

Quần thần Đại Trăn đang thương nghị đối sách.

Hoàng hậu Tử Tử, giờ phút này cũng tham dự cùng bọn họ.

- Công Dương Thao Lược, Khổng Ma Vương?

Doãn Hận Thiên khẽ nhíu mày.

- Tạm thời không nói về Khổng Ma Vương. Căn cứ vào tin tức do Vương Tiễn mang về, trạm tiếp theo của Công Dương Thao Lược, rất có khả năng chính là Yến Kinh ta!

Dịch Phong nhíu mày nói.

Sắc mặt mọi người trầm xuống.

Mọi người tự nhiên hiểu rõ sự cường hãn của đại tiên!

- Có nên thỉnh thánh thượng trở về hay không?

Lưu Cương nhíu mày lo lắng nói.

Tử Tử lại lắc đầu một cái:

- Không!

- Ồ?

Mọi người nhìn về phía Tử Tử.

- Trước khi thánh thượng đi đã từng nói, sẽ có một hồn phách đi tới chỗ của thánh đình Đại Tề, nhìn hướng đi của thánh đình Đại Tề từ bên ngoài. Chuyện Công Dương Thao Lược tiến vào giới này, khẳng định thánh thượng đã biết!

Tử Tử nói.

Nghe Tử Tử nói chuyện, sắc mặt mọi người nhất thời trở nên nghiêm nghị.

Bon họ hít sâu một cái, sau đó lần lượt gật đầu.

- Nếu như thánh thượng đã biết, lại chậm chạp không quay trở về. Điều đó chứng minh, tại Tiên giới người còn có chuyện còn quan trọng hơn chuyện ở đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Quốc Đại Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook