Chương 17: Dịch tiên sinh và bạn nhỏ
Tô Tâm Đường Tiểu Điềm Bính
23/11/2020
Dịch và edit: PUPANDA
Hai người Dịch Tranh Hoa với Trình Vân đi ăn bữa tối đơn giản, buổi tối nơi này sẽ sắp xếp vài hoạt động như tụ họp, nướng đồ, Trình Vân ngại ồn với lại cậu mệt nên không đi, cùng Dịch tiên sinh hai người ở trong phòng, rửa đồ hồi chiều hái, bỏ trong đĩa, đặt trên bàn trà.
Hai người làm ổ trên sofa, tìm một bộ phim, câu được câu chăng trò chuyện, vừa ăn vừa xem.
Trình Vân cầm một quả cà chua hơi nhỏ chút lên, cắn một miếng, nước cà chua chảy ra, cậu lại nhanh chóng hút nước chảy ra vào trong miệng, loạt động tác đó, Dịch Tranh Hoa cảm thấy đều hay hơn phim.
Phim hai người tìm là phim điều tra phá án, đánh giá rất hay, đều nói công lực của biên kịch rất thâm hậu, nền tảng đoạn đầu rất đạt, làm người xem rất thả lỏng, 10 phút sau tiến vào cao trào, liền bắt đầu cao trào gây cấn, tình tiết mắc xích với nhau, kích thích không ngừng.
Xem phim không trò chuyện tựa như có chút lúng túng, Trình Vân lén nhìn Dịch tiên sinh một cái, Dịch tiên sinh rất bình thản nhìn màn hình, không có ý bắt chuyện với cậu, cậu chỉ có thể tìm đề tài chủ động nói chuyện với Dịch tiên sinh.
"Dịch tiên sinh, anh cảm thấy cô gái này đẹp không?" Trình Vân nhìn cô gái trong phim được ôm trong lòng chàng trai, cúi mặt rũ mắt, ngón tay vẽ vòng tròn ở ngực chàng trai, hỏi: "Hoặc là chàng trai này đẹp trai không?"
Dịch Tranh Hoa dời ánh mắt từ trên màn hình về, tư thế vốn dựa sofa điều chỉnh một tí, nhìn bạn nhỏ, để mình dựa thoải mái hơn chút.
Nghe thấy câu hỏi của bạn nhỏ, nhất thời không đoán ra được mục đích câu hỏi này của cậu, anh xoay đầu nhìn màn hình lần nữa, nhìn chàng trai và cô gái bạn nhỏ nói tới.
Cô gái trang điểm rất đậm, cả người có loại cảm giác diêm dúa, dáng người rất tốt, trước lồi sau vểnh, ống kính của đạo diễn vận dụng rất tuyệt, hoàn mỹ phô bày ra cái đẹp của phái nữ. Mà cậu trai kia lông mày rất rậm, tròng mắt sâu hút, ôm eo cô gái, tay còn thường bóp mông cô gái một cái, đôi khi phát ra nụ cười hèn hạ, loại trai này thật sự khiến người không thích nổi.
Dịch Tranh Hoa rất tùy ý trả lời: "Không thích." Sau khi nói xong thì im lặng nhìn bạn nhỏ, cậu ngồi xếp bằng trên sofa đang ăn đồ, một chốc lại ném một trái cà chua bi vào trong miệng mình, ăn rất vui vẻ.
Sau khi Trình Vân nghe xong, chỉ nhàn nhạt ồ một tiếng, nhìn màn hình, trong lòng nghiền ngẫm: Thì ra Dịch tiên sinh không thích kiểu này a, đang định tiếp tục hỏi tiếp Dịch tiên sinh thích loại hình nào, thì cảm giác được ánh mắt của Dịch tiên sinh, cậu ngẩng đầu nhìn anh, hai người không ngoài ý muốn nhìn thẳng nhau.
"Sao....sao vậy?" Trình Vân sờ mặt mình, không phải là trên mặt mình bị bắn nước cà chua chứ? Dịch tiên sinh vì sao cứ mãi nhìn mình.
Dịch Tranh Hoa nhìn mặt hơi lộ vẻ vô tội của bạn nhỏ, thu lại ánh mắt mang theo ý tứ không rõ của mình, thở dài trong lòng, nói: "Không có gì, xem phim đi."
Trong lòng Trình Vân có chút thấp thỏm, có phải vừa nãy đã nói sai không? Cậu vốn còn muốn hỏi 'Vậy Dịch tiên sinh thích người thế nào?', hiện tại đều không dám hỏi.
Bộ phim này xác thật rất hay, hai người xem chưa đã, nhất là cú plot twist cuối cùng làm người không tự chủ cùng lúc hô lớn một tiếng 'ĐM, lại là như vậy?'.
Lúc xem phim xong, sắp gần 10h, tụ tập, nướng đồ ở quảng trường hình như còn chưa xong, thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng hô la của bên đó, hai người lại thu dọn chút chuẩn bị ngủ.
Dịch Tranh Hoa lúc trước rất thích thức khuya, nhất là khoảng thời gian vừa về nước, thường xuyên thức suốt đêm cũng có, mấy năm gần đây mới sửa được tật thức khuya, buổi tối thường 12h ngủ. Hôm nay ở cùng bạn nhỏ, anh nghĩ là bạn nhỏ còn đang tuổi lớn, vẫn nên ngủ sớm chút tốt hơn.
Trình Vân ấy mà, mỗi tối trước khi ngủ đều sẽ chơi di động một lúc, thời gian ngủ không cố định, nếu nhìn thấy thứ cảm thấy hứng thú, tình huống xem đến 2h sáng cũng có, nếu không gì cảm thấy hứng thú, tình huống 9h ngủ cũng có.
10h hai người đã nằm trên giường, Dịch tiên sinh tắt đèn lớn, chỉ chừa ngọn đèn nhỏ hơi mờ trước giường, sau đó thì mở di động xem có việc trọng yếu không.
Trình Vân liếc thấy Dịch tiên sinh bên cạnh đang xem di động, trước khi đến đây cậu vẫn đang suy đoán, Dịch tiên sinh có thể mỗi tối thời gian ngủ đều khá sớm, quả nhiên như vậy, lúc này mới 10h a, đã định nghỉ ngơi, cậu cảm thấy bản thân cậu ngủ không được.
Cậu lấy di động ra, đưa lưng về phía Dịch tiên sinh, dưới tình huống tận lực không ảnh hưởng anh, bắt đầu xem thông báo. ((pupanda đồng hành cùng chương trình này))
Trên di động có tin nhắn của Khương Hòa.
Giang Hà Hà Hà Hà Hà: Tiểu Vân nhi, tin tức cậu kết hôn với Dịch gia đã công bố?
Giang Hà Hà Hà Hà Hà: Không phải nói không công bố sao?
Giang Hà Hà Hà Hà Hà: Người ở trường chúng ta đều đang thảo luận chuyện này.
Giang Hà Hà Hà Hà Hà: Hừ, không có kiến thức, xem tôi bình tĩnh cỡ nào.
Giang Hà Hà Hà Hà Hà: Cậu không đến trường cũng tốt, họ đều đến hỏi tôi nè, phiền.
Giang Hà Hà Hà Hà Hà: Cậu sao không để ý tôi?
.........
Khương Hòa gửi liền hơn 20 tin nhắn, đều là vào buổi tối lúc hai người đang xem phim, hẳn là vừa từ trường về liền gửi cho cậu.
Trình Vân rep từng cái, nói với cậu ta cậu hiện tại ở bên ngoài chơi, thứ hai tuần sau về.
Tin nhắn của Khương Hòa hồi âm rất nhanh.
Giang Hà Hà Hà Hà Hà: Dưới tình huống gió tanh mưa máu bên ngoài như vậy, cậu còn ra ngoài chơi?
Trình Vân: Gió tanh mưa máu?
Giang Hà Hà Hà Hà Hà: Báo đài truyền thông tìm hai người đã tìm điên rồi.
Trình Vân: Ồ.
Trình Vân có thể tưởng tượng được cảnh tượng đó, tổng tài tập đoàn Thủ Nghệ độc thân 32 năm đột nhiên công bố kết hôn, đài truyền hình nào không muốn lấy được tin độc nhất? Họ không ngờ, đương sự sớm đã chạy.
Thông tin của Trình Vân đã bị báo đài đào bới không thể đào hơn, Trình gia nhất thời cũng bị đẩy đến đầu sóng ngọn gió, thành đối tượng các đài tranh nhau phỏng vấn.
Giang Hà Hà Hà Hà Hà: Cậu nói tôi nếu bán địa chỉ chỗ cậu chơi, có thể bán bao nhiêu tiền? *suy nghĩ*
Trình Vân: Cậu có thể thử xem.
Giang Hà Hà Hà Hà Hà: Tôi không thể.
Giang Hà Hà Hà Hà Hà: Hai người ra ngoài chơi rất tốt, đúng lúc tránh một đoạn thời gian, trường chúng ta hôm nay đều bàn luận chuyện này.
Trình Vân: Ừ.
Khương Hòa luôn cảm thấy lúc Trình Vân hồi âm cậu ta rất lạnh nhạt, có điều cậu ta cũng quen rồi, một mình lại nói rất nhiều, cuối cùng lấy chủ nhật tôi đưa nhật ký tuần cho cậu kết thúc đối thoại.
Trình Vân ở bên này trò chuyện với Khương Hòa, bên kia Dịch Tranh Hoa đang hồi âm vấn đề của Chu Vân Thu, Chu Vân Thu hôm nay ban ngày đều không gọi điện cho hai người, đến tối mới hỏi tình hình, tình huống bên ngoài hiện tại Chu Vân Thu sớm đã dự đoán được, trong lòng Dịch Tranh Hoa cũng nắm rõ, bà hiện tại tương đối lo lắng là, nơi hai người vui chơi ở ngay A thị, bà sợ xảy ra biến cố gì.
Chu Vân Thu lần nữa xác nhận vài thông tin về làng du lịch, sau khi biết nơi này truyền thông sẽ không quấy rối, người ở đây cũng sẽ không tùy tiện nói lung tung mới yên tâm, bắt đầu nói những chuyện khác.
Chu Vân Thu: Con trai à, con với con dâu của mẹ hôm nay đã chơi gì?
Chính sự nói xong, Chu Vân Thu liền bắt đầu bà tám, mặc kệ thế nào, tình cảm hai người tiến triển là chuyện bà quan tâm nhất.
Dịch Tranh Hoa nhìn thấy câu hỏi của mẹ, đột nhiên liền nghĩ đến cảnh mặt đỏ thấu của bạn nhỏ trong sắc xanh hồi chiều, cùng với nụ cười rạng rỡ bên khóe môi kia, nghĩ tới cái này anh cũng không nén được cười, hồi âm cho mẹ rất ngắn gọn.
Yi: Hái rau.
Chu Vân Thu: Con dâu của mẹ đâu? Con đều mặc kệ sao?
Chu Vân Thu thực ra cùng lúc trò chuyện với hai người, hỏi Dịch Tranh Hoa, lại hỏi Trình Vân, thăm dò hai bên, rồi tổng hợp lại, suy đoán hai người đã tiến triển đến đâu.
Kết quả tổng hợp suy đoán này, làm bà có chút nóng lòng, này đã mấy ngày rồi? Tiến triển sao chậm như vậy?
Sau đó Chu Vân Thu lại bắt đầu thúc đẩy hai bên.
.........
Thời điểm 11h, Dịch Tranh Hoa nói ngủ ngon với mẹ, lý do là bạn nhỏ phải ngủ sớm, cùng lúc này, Trình Vân cũng nhắn ngủ ngon.
Chu Vân Thu nhìn [bạn nhỏ phải ngủ sớm] con trai rep với [Dịch tiên sinh phải ngủ sớm] con dâu rep, từ trong lời kết thúc cuối cùng của hai người sao bà từ trong đó đọc ra một chút xíu ngọt?
Mẹ Chu có chút vui mừng, tâm tình rất tốt đi ngủ.
Buổi tối, Dịch Tranh Hoa cuối cùng kiến thức được tư thế ngủ kỳ quặc của bạn nhỏ, cuối cùng anh không thể không ôm bạn nhỏ trong lòng mới có thể an ổn ngủ.
Hai người Dịch Tranh Hoa với Trình Vân đi ăn bữa tối đơn giản, buổi tối nơi này sẽ sắp xếp vài hoạt động như tụ họp, nướng đồ, Trình Vân ngại ồn với lại cậu mệt nên không đi, cùng Dịch tiên sinh hai người ở trong phòng, rửa đồ hồi chiều hái, bỏ trong đĩa, đặt trên bàn trà.
Hai người làm ổ trên sofa, tìm một bộ phim, câu được câu chăng trò chuyện, vừa ăn vừa xem.
Trình Vân cầm một quả cà chua hơi nhỏ chút lên, cắn một miếng, nước cà chua chảy ra, cậu lại nhanh chóng hút nước chảy ra vào trong miệng, loạt động tác đó, Dịch Tranh Hoa cảm thấy đều hay hơn phim.
Phim hai người tìm là phim điều tra phá án, đánh giá rất hay, đều nói công lực của biên kịch rất thâm hậu, nền tảng đoạn đầu rất đạt, làm người xem rất thả lỏng, 10 phút sau tiến vào cao trào, liền bắt đầu cao trào gây cấn, tình tiết mắc xích với nhau, kích thích không ngừng.
Xem phim không trò chuyện tựa như có chút lúng túng, Trình Vân lén nhìn Dịch tiên sinh một cái, Dịch tiên sinh rất bình thản nhìn màn hình, không có ý bắt chuyện với cậu, cậu chỉ có thể tìm đề tài chủ động nói chuyện với Dịch tiên sinh.
"Dịch tiên sinh, anh cảm thấy cô gái này đẹp không?" Trình Vân nhìn cô gái trong phim được ôm trong lòng chàng trai, cúi mặt rũ mắt, ngón tay vẽ vòng tròn ở ngực chàng trai, hỏi: "Hoặc là chàng trai này đẹp trai không?"
Dịch Tranh Hoa dời ánh mắt từ trên màn hình về, tư thế vốn dựa sofa điều chỉnh một tí, nhìn bạn nhỏ, để mình dựa thoải mái hơn chút.
Nghe thấy câu hỏi của bạn nhỏ, nhất thời không đoán ra được mục đích câu hỏi này của cậu, anh xoay đầu nhìn màn hình lần nữa, nhìn chàng trai và cô gái bạn nhỏ nói tới.
Cô gái trang điểm rất đậm, cả người có loại cảm giác diêm dúa, dáng người rất tốt, trước lồi sau vểnh, ống kính của đạo diễn vận dụng rất tuyệt, hoàn mỹ phô bày ra cái đẹp của phái nữ. Mà cậu trai kia lông mày rất rậm, tròng mắt sâu hút, ôm eo cô gái, tay còn thường bóp mông cô gái một cái, đôi khi phát ra nụ cười hèn hạ, loại trai này thật sự khiến người không thích nổi.
Dịch Tranh Hoa rất tùy ý trả lời: "Không thích." Sau khi nói xong thì im lặng nhìn bạn nhỏ, cậu ngồi xếp bằng trên sofa đang ăn đồ, một chốc lại ném một trái cà chua bi vào trong miệng mình, ăn rất vui vẻ.
Sau khi Trình Vân nghe xong, chỉ nhàn nhạt ồ một tiếng, nhìn màn hình, trong lòng nghiền ngẫm: Thì ra Dịch tiên sinh không thích kiểu này a, đang định tiếp tục hỏi tiếp Dịch tiên sinh thích loại hình nào, thì cảm giác được ánh mắt của Dịch tiên sinh, cậu ngẩng đầu nhìn anh, hai người không ngoài ý muốn nhìn thẳng nhau.
"Sao....sao vậy?" Trình Vân sờ mặt mình, không phải là trên mặt mình bị bắn nước cà chua chứ? Dịch tiên sinh vì sao cứ mãi nhìn mình.
Dịch Tranh Hoa nhìn mặt hơi lộ vẻ vô tội của bạn nhỏ, thu lại ánh mắt mang theo ý tứ không rõ của mình, thở dài trong lòng, nói: "Không có gì, xem phim đi."
Trong lòng Trình Vân có chút thấp thỏm, có phải vừa nãy đã nói sai không? Cậu vốn còn muốn hỏi 'Vậy Dịch tiên sinh thích người thế nào?', hiện tại đều không dám hỏi.
Bộ phim này xác thật rất hay, hai người xem chưa đã, nhất là cú plot twist cuối cùng làm người không tự chủ cùng lúc hô lớn một tiếng 'ĐM, lại là như vậy?'.
Lúc xem phim xong, sắp gần 10h, tụ tập, nướng đồ ở quảng trường hình như còn chưa xong, thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng hô la của bên đó, hai người lại thu dọn chút chuẩn bị ngủ.
Dịch Tranh Hoa lúc trước rất thích thức khuya, nhất là khoảng thời gian vừa về nước, thường xuyên thức suốt đêm cũng có, mấy năm gần đây mới sửa được tật thức khuya, buổi tối thường 12h ngủ. Hôm nay ở cùng bạn nhỏ, anh nghĩ là bạn nhỏ còn đang tuổi lớn, vẫn nên ngủ sớm chút tốt hơn.
Trình Vân ấy mà, mỗi tối trước khi ngủ đều sẽ chơi di động một lúc, thời gian ngủ không cố định, nếu nhìn thấy thứ cảm thấy hứng thú, tình huống xem đến 2h sáng cũng có, nếu không gì cảm thấy hứng thú, tình huống 9h ngủ cũng có.
10h hai người đã nằm trên giường, Dịch tiên sinh tắt đèn lớn, chỉ chừa ngọn đèn nhỏ hơi mờ trước giường, sau đó thì mở di động xem có việc trọng yếu không.
Trình Vân liếc thấy Dịch tiên sinh bên cạnh đang xem di động, trước khi đến đây cậu vẫn đang suy đoán, Dịch tiên sinh có thể mỗi tối thời gian ngủ đều khá sớm, quả nhiên như vậy, lúc này mới 10h a, đã định nghỉ ngơi, cậu cảm thấy bản thân cậu ngủ không được.
Cậu lấy di động ra, đưa lưng về phía Dịch tiên sinh, dưới tình huống tận lực không ảnh hưởng anh, bắt đầu xem thông báo. ((pupanda đồng hành cùng chương trình này))
Trên di động có tin nhắn của Khương Hòa.
Giang Hà Hà Hà Hà Hà: Tiểu Vân nhi, tin tức cậu kết hôn với Dịch gia đã công bố?
Giang Hà Hà Hà Hà Hà: Không phải nói không công bố sao?
Giang Hà Hà Hà Hà Hà: Người ở trường chúng ta đều đang thảo luận chuyện này.
Giang Hà Hà Hà Hà Hà: Hừ, không có kiến thức, xem tôi bình tĩnh cỡ nào.
Giang Hà Hà Hà Hà Hà: Cậu không đến trường cũng tốt, họ đều đến hỏi tôi nè, phiền.
Giang Hà Hà Hà Hà Hà: Cậu sao không để ý tôi?
.........
Khương Hòa gửi liền hơn 20 tin nhắn, đều là vào buổi tối lúc hai người đang xem phim, hẳn là vừa từ trường về liền gửi cho cậu.
Trình Vân rep từng cái, nói với cậu ta cậu hiện tại ở bên ngoài chơi, thứ hai tuần sau về.
Tin nhắn của Khương Hòa hồi âm rất nhanh.
Giang Hà Hà Hà Hà Hà: Dưới tình huống gió tanh mưa máu bên ngoài như vậy, cậu còn ra ngoài chơi?
Trình Vân: Gió tanh mưa máu?
Giang Hà Hà Hà Hà Hà: Báo đài truyền thông tìm hai người đã tìm điên rồi.
Trình Vân: Ồ.
Trình Vân có thể tưởng tượng được cảnh tượng đó, tổng tài tập đoàn Thủ Nghệ độc thân 32 năm đột nhiên công bố kết hôn, đài truyền hình nào không muốn lấy được tin độc nhất? Họ không ngờ, đương sự sớm đã chạy.
Thông tin của Trình Vân đã bị báo đài đào bới không thể đào hơn, Trình gia nhất thời cũng bị đẩy đến đầu sóng ngọn gió, thành đối tượng các đài tranh nhau phỏng vấn.
Giang Hà Hà Hà Hà Hà: Cậu nói tôi nếu bán địa chỉ chỗ cậu chơi, có thể bán bao nhiêu tiền? *suy nghĩ*
Trình Vân: Cậu có thể thử xem.
Giang Hà Hà Hà Hà Hà: Tôi không thể.
Giang Hà Hà Hà Hà Hà: Hai người ra ngoài chơi rất tốt, đúng lúc tránh một đoạn thời gian, trường chúng ta hôm nay đều bàn luận chuyện này.
Trình Vân: Ừ.
Khương Hòa luôn cảm thấy lúc Trình Vân hồi âm cậu ta rất lạnh nhạt, có điều cậu ta cũng quen rồi, một mình lại nói rất nhiều, cuối cùng lấy chủ nhật tôi đưa nhật ký tuần cho cậu kết thúc đối thoại.
Trình Vân ở bên này trò chuyện với Khương Hòa, bên kia Dịch Tranh Hoa đang hồi âm vấn đề của Chu Vân Thu, Chu Vân Thu hôm nay ban ngày đều không gọi điện cho hai người, đến tối mới hỏi tình hình, tình huống bên ngoài hiện tại Chu Vân Thu sớm đã dự đoán được, trong lòng Dịch Tranh Hoa cũng nắm rõ, bà hiện tại tương đối lo lắng là, nơi hai người vui chơi ở ngay A thị, bà sợ xảy ra biến cố gì.
Chu Vân Thu lần nữa xác nhận vài thông tin về làng du lịch, sau khi biết nơi này truyền thông sẽ không quấy rối, người ở đây cũng sẽ không tùy tiện nói lung tung mới yên tâm, bắt đầu nói những chuyện khác.
Chu Vân Thu: Con trai à, con với con dâu của mẹ hôm nay đã chơi gì?
Chính sự nói xong, Chu Vân Thu liền bắt đầu bà tám, mặc kệ thế nào, tình cảm hai người tiến triển là chuyện bà quan tâm nhất.
Dịch Tranh Hoa nhìn thấy câu hỏi của mẹ, đột nhiên liền nghĩ đến cảnh mặt đỏ thấu của bạn nhỏ trong sắc xanh hồi chiều, cùng với nụ cười rạng rỡ bên khóe môi kia, nghĩ tới cái này anh cũng không nén được cười, hồi âm cho mẹ rất ngắn gọn.
Yi: Hái rau.
Chu Vân Thu: Con dâu của mẹ đâu? Con đều mặc kệ sao?
Chu Vân Thu thực ra cùng lúc trò chuyện với hai người, hỏi Dịch Tranh Hoa, lại hỏi Trình Vân, thăm dò hai bên, rồi tổng hợp lại, suy đoán hai người đã tiến triển đến đâu.
Kết quả tổng hợp suy đoán này, làm bà có chút nóng lòng, này đã mấy ngày rồi? Tiến triển sao chậm như vậy?
Sau đó Chu Vân Thu lại bắt đầu thúc đẩy hai bên.
.........
Thời điểm 11h, Dịch Tranh Hoa nói ngủ ngon với mẹ, lý do là bạn nhỏ phải ngủ sớm, cùng lúc này, Trình Vân cũng nhắn ngủ ngon.
Chu Vân Thu nhìn [bạn nhỏ phải ngủ sớm] con trai rep với [Dịch tiên sinh phải ngủ sớm] con dâu rep, từ trong lời kết thúc cuối cùng của hai người sao bà từ trong đó đọc ra một chút xíu ngọt?
Mẹ Chu có chút vui mừng, tâm tình rất tốt đi ngủ.
Buổi tối, Dịch Tranh Hoa cuối cùng kiến thức được tư thế ngủ kỳ quặc của bạn nhỏ, cuối cùng anh không thể không ôm bạn nhỏ trong lòng mới có thể an ổn ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.