Chương 436: Bát Thú phong động (Thượng)
Thạch Tam
11/04/2018
Địa Hỏa Kim Kỳ Lân buồn bã nói:
- Thứ này chính là một viên nội đan của thượng cổ Thần Thú Kỳ Lân. Theo ta phán đoán hẳn là nội đan của Lôi Hỏa Long Lân...
Nó cố ý nói cái tên Lôi Hỏa Long Lân ấm ớ không rõ, nhưng lỗ tai Vũ La đang dựng thẳng, lập tức truy vấn:
- Nội đan gì?
- @#$%A...
- Rốt cục là cái gì?
Giọng Địa Hỏa Kim Kỳ Lân vô cùng yếu ớt:
- Lôi Hỏa Long Lân.
Vũ La có hơi tò mò:
- Cũng là thành viên của Thần Thú Kỳ Lân nhất tộc ư, nếu so với ngài thì sao, ai hùng mạnh hơn, cấp bậc cao hơn?
Địa Hỏa Kim Kỳ Lân cố gắng lái chủ đề sang hướng khác:
- Ngươi hỏi một hơi nhiều vấn đề như vậy, làm sao ta trả lời được? Chi bằng để ta nói cho ngươi nghe viên nội đan này giúp ích gì cho ta...
Địa Hỏa Kim Kỳ Lân này đường đường là thượng cổ Thần Thú, bề ngoài hung tàn nóng nảy, thật ra lòng dạ hết sức hẹp hòi. Chuyện mà nó lảng tránh đi, chắc chắn là vô cùng nhạy cảm, Vũ La cố tình không cho nó được như nguyện:
- Thật ra vấn đề của ta hết sức đơn giản, đúc kết lại chỉ một câu: Giữa ngài và nó, ai lợi hại hơn?
Địa Hỏa Kim Kỳ Lân lại yếu ớt nói:
- Nó lợi hại, nó mạnh hơn ta, huyết mạch cao quý hơn ta rất nhiều, được chưa? Thằng lỏi này, cả ngày hao phí tâm tư tra vấn Kỳ Lân gia gia ngươi...
Đã trải qua thời gian mấy vạn năm, hiện tại hiểu biết của Tu Chân Giới về thời thượng cổ rất ít. Nghe được bí mật có liên quan tới thượng cổ Thần Thú, Vũ La cũng cảm thấy hứng thú:
- Ngài nói đúng, hôm nay phải nói rõ ràng cho ta biết đẳng cấp chế độ của Thần Thú Kỳ Lân nhất tộc các người.
Địa Hỏa Kim Kỳ Lân hận đến nỗi nghiến răng nghiến lợi:
- Ngươi đừng được voi đòi tiên.
- Ta cảm thấy những lời này của lão nhân gia ngài, chính là biểu lộ nguyện vọng muốn nói vô cùng mạnh mẽ.
- Vương giả của Thần Thú Kỳ Lân nhất tộc chính là Thiên Hỏa Thần Tiêu Lân, truyền thuyết tổ tiên chúng ta đến từ Thiên Ngoại, cũng cao quý sánh ngang với Thần Long nhất tộc. Tuy nhiên sau khi đi vào thế giới này, sinh sôi nảy nở, huyết mạch cũng dần dần nhạt đi, dần dần chia làm chín phẩm, ba phẩm thượng, ba phẩm trung và ba phẩm hạ.
- Lôi Hỏa Long Lân chính là huyết mạch tứ phẩm, cao nhất trong ba phẩm trung. Chủ nhân của viên nội đan này khi còn sống có lẽ đạt tới trạng thái đỉnh phong của Lôi Hỏa Long Lân, tuy rằng đã hao tổn trải qua mấy vạn năm, nhưng nếu hoàn toàn tiêu hóa được viên nội đan này, cũng có thể giúp cho ta khôi phục được năm thành lực lượng so với lúc hùng mạnh nhất.
- Lợi hại vậy sao?
Vũ La hoảng sợ, tưởng tượng về chủ nhân viên nội đan này, có lẽ cũng là nhân vật hùng mạnh tung hoành một cõi vào thuở Hồng Hoang.
Vũ La đang muốn lên tiếng, Địa Hỏa Kim Kỳ Lân đã buồn bã nói:
- Được rồi, không cần ngươi ép hỏi, để lão tử tự nói. Huyết mạch của ta là cửu phẩm, thuộc ba phẩm hạ.
Vũ La phì cười:
- Thì ra là thấp nhất...
Địa Hỏa Kim Kỳ Lân xấu hổ vô cùng, vội vàng biện bạch:
- Cũng không phải, suýt chút nữa ta có thể được xếp vào bát phẩm.
- Nhưng vẫn không được xếp...
Kỳ Lân Tý lại bắt đầu phun lửa ra ngoài:- Chừa chút thể diện cho lão nhân gia ta có được chăng?
Vũ La cười hì hì:
- Ta hỏi ngài, thứ quý giá như vậy, nếu ta cho ngài, ta sẽ được lợi ích gì?
Địa Hỏa Kim Kỳ Lân thở dài một tiếng:
- Chẳng lẽ ngươi không muốn có một vị môn khách từng trải qua thời Hồng Hoang, có thể giúp ngươi giải đáp các loại nghi vấn sao?
Vũ La lập tức động lòng, Địa Hỏa Kim Kỳ Lân lại nói:
- Có viên nội đan này, ta sẽ không cần tiếp tục ngủ say tích tụ lực lượng, về sau có chuyện gì không biết, hay di tích gì chưa thấy qua đều có thể tới tìm ta.
- Ta cũng đã nhìn ra, tiểu tử ngươi phúc duyên thâm hậu, ta đi theo mới vài ngày, ngươi đã lấy được nhiều bảo bối như vậy. Cho dù là ở thời Hồng Hoang, phúc duyên của ngươi cũng khiến cho đám cường giả hâm mộ không thôi.
- Kết với ngươi một đoạn nhân duyên, nói không chừng tương lai sẽ có ích rất nhiều.
Vũ La vừa lòng gật đầu:
- Thành giao.
Hắn thu Kỳ Lân Tý lại, lại thu cả ba món còn lại, cảm thấy mỹ mãn trở về. Hành trình đi chợ lần này chẳng những có được Tinh Vân Ngân Đồng, còn có một viên nội đan Kỳ Lân quý giá, thu hoạch vượt xa mong muốn của hắn.
Không ngờ mới đi được hai bước, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến một tiếng nổ rung trời.
Sơn động nơi Vũ La đang đứng đột nhiên lay động một trận, ngay cả hắn cũng suýt chút nữa ngã lăn ra đất.
Nơi này cách lối ra không xa, thân hình Vũ La thấp thoáng, ra tới cửa động nhìn ra ngoài, dù hắn thường trầm ổn, lúc này cũng phải trợn mắt há mồm.
Trong bóng đêm, bầu trời vẫn đầy mây xám tầng tầng nặng như chì, vốn phải tối đen xòe bàn tay không thấy ngón. Thế nhưng từ những phong động khổng lồ đang bùng lên những tia sáng màu bạc nhỏ như tơ, bay múa giữa đêm đen, lộ ra vẻ tà dị mà mỹ lệ.
Cương phong vốn đã hoành hành suốt đêm, sắp ngừng nghỉ, bỗng nhiên trở nên mạnh mẽ, gào thét xông qua sơn cốc. Một phong động ở gần Vũ La vang lên một tiếng rống giận càng đáng sợ hơn nữa. Thanh âm này lấn át cả tiếng cương phong đang gào thét thảm thiết. Ngay sau đó trong đám tia sáng màu bạc của phong động này, thình lình xuất hiện ngân quang bắn thẳng lên cao, trúng vào tầng mây xám dày nặng trên trời.
Mây xám giống như vạn cổ cự ma, an nhiên bất động. Mặc dù ngân quang kia hùng mạnh thật, nhưng cũng không lay chuyển được nó chút nào.
Ngân quang trên không trung không cam lòng ầm một tiếng nổ tung, hoàn toàn phát tiết lửa giận, nhưng ngay sau đó lại thu nạp thành một cỗ duy nhất. Dưới vẻ mặt kinh hãi chăm chú theo dõi của Vũ La, hóa thành một con Thần Long ngân quang, trong thân thể đan xen hai cỗ hào quang màu bạc, màu đen, lực lượng đột nhiên tăng mạnh gấp mấy lần. Sau đó lại phát ra tiếng rống giận dữ không cam lòng, giương nanh múa vuốt đánh về phía tầng mây xám.
Một tiếng nổ rung trời vang lên, ngay cả Vũ La cũng nhịn không được lảo đảo một cái, suýt chút nữa ngã xuống. Nhưng tầng mây xám kia vẫn áp chế chặt chẽ, không hề lay động.
Lại là một tiếng ầm vang thật lớn, cả mặt đất run lên. Trong một phong động khác, một tiếng gầm hùng hồn vang lên, ngân quang toát ra đầy trời, cương phong màu đen lại cô đọng lần nữa hóa thành một con Mãnh Hổ hai cánh, đầu có một sừng, sắc bén như dao. Đôi cánh Mãnh Hổ giống như song đao, vỗ mạnh một cái, lập tức hóa thành một cột sáng màu bạc phóng vút lên cao, cũng công kích vào tầng mây xám trên trời.
Hai cánh Mãnh Hổ bị lực phản chấn bắn ra xa mấy trăm trượng xa, chật vật không chịu nổi. Nhưng nó không tức giận chút nào, không ngừng nhìn tầng mây xám gào thét, tích tụ lực lượng tiếp tục công kích.
Ngân Long cũng rất là phấn chấn, cùng Mãnh Hổ không ngừng công kích.
Ngay sau đó, trong sáu phong động còn lại đều có ngân quang pha lẫn cương phong ngưng kết thành Thần Thú, gồm có Quy Xà, Quỳ Ngưu, Kim ô, Bạch Lộc, Kỳ Lân, Chu Yểm.
Tám Thần Thú ngân quang điên cuồng công kích tầng mây xám trên đầu, dường như muốn mở ra một lỗ hổng trên trời. Những tiếng va chạm ầm ầm cùng tiếng gầm của Thần Thú trộn lẫn vào nhau, làm kinh sợ tất cả sinh linh trên thế giới này, khiến cho ai nấy không dám lên tiếng.
Vũ La kinh hãi đứng ở cửa động, ngoài trời ngân quang không ngừng bắn tung tóe, mỗi lần một Thần Thú công kích, đều bạo phát ra hào quang sáng chói như pháo hoa.
Giọng sợ hãi của Địa Hóa Kim Kỳ Lân vang lên trong đầu hắn:
- Trời ơi, đây là quái vật do sinh hồn của thượng cổ Thần Thú bị giam cầm dung hợp cùng cương phong của thế giới này mà thành. Rốt cục ngươi đang ở địa phương nào, vì sao có thể có loại quái vật này?
Vũ La bèn dùng ý thức kể cho nó biết đầu đuôi gốc ngọn, Địa Hỏa Kim Kỳ Lân cũng trầm mặc một lúc lâu, sau đó mới nói:
- Chúng ta tận lực rồi... Bất quá ta có linh cảm rằng, nói không chừng đường về của chúng ta đang ở trong những phong động kia.
Vũ La hết sức bất ngờ:
- Những phong động kia ư, trong đó cương phong mạnh mẽ vô cùng, tới gần đó chỉ có con đường chết.Địa Hỏa Kim Kỳ Lân không thèm để ý nói:
- Không phải là ngươi đang dùng cương phong tu luyện hay sao, ta thấy tốc độ của ngươi không chậm. Có lẽ không bao lâu nữa ngươi sẽ không còn sợ cương phong, chỉ bằng vào thân thể là có thể chống cự cương phong, đến lúc đó có thể tới xem xét những phong động kia một chuyến.
- Đúng rồi, tốt nhất là thụ phục cho ta sinh hồn của Kỳ Lân kia. Ta linh cảm Kỳ Lân này có cấp bậc cao hơn ta rất nhiều.
Vũ La tức giận nói:
- Bất cứ Kỳ Lân nào cũng có cấp bậc cao hơn ngài...
Địa Hỏa Kim Kỳ Lân bị đâm trúng chỗ đau, một lúc lâu sau không nghe lên tiếng.
Sinh hồn tám Thần Thú kia điên cuồng công kích tầng mây xám hai canh giờ, vẫn không có tác dụng gì. Bởi vì bọn chúng, thời gian trời sáng cũng bị kéo dài, bên ngoài trời vẫn tối om.
Sinh hồn tám Thần Thú kia công kích mãi mà không có kết quả, dần dần nổi nóng. Không bao lâu sau bọn chúng không kìm được, gào thét cắn xé lẫn nhau, nhất thời xảy ra hỗn chiến. Tia sáng màu bạc trên trời vãi xuống giống như mưa sa, có cảm giác đẹp đẽ mà đáng sợ.
Vũ La âm thầm lắc đầu, những sinh hồn này đã sớm không còn ý thức tự chủ. Chẳng qua là hành động bằng vào bản năng, không ngừng công kích tầng mây xám kia, dường như muốn xông ra.
Nhưng bọn chúng không biết hợp tác, lại thêm trời sinh tính bạo ngược, một khi công kích thất bại bèn quay sang sát phạt lẫn nhau. Cứ theo đà này, vĩnh viễn cũng đừng mơ xông ra được thế giới này.
Sinh hồn tám Thần Thú công kích mấy canh giờ đã kiệt sức, trận hỗn chiến này cũng không kéo dài bao lâu, con nào con nấy thở hồng hộc, trở lại phong động của mình nghỉ ngơi lấy sức.
Tia sáng màu bạc trên trời dần dần thu lại, tầng mây xám cũng chậm rãi xuất hiện tia sáng. Lúc này trời đã sáng.
Người của thế giới này tựa hồ đã quen với tình cảnh đêm qua, ngủ say cả đêm, có điều không dám thở mạnh. Trời vừa sáng, bọn họ lập tức hoạt động như thường.
Không đợi Vũ La trở về, Giản Kiệt đã mang theo hai người hầu chạy ra, hưng phấn bừng bừng nói với Vũ La:
- Đại nhân, mau lên, hôm nay là cơ hội tốt. Sau mỗi lần đám thú kia làm ầm ĩ, thời gian cách khoảng giữa những đợt phong triều sẽ kéo dài hơn bình thường một chút, lần này chúng ta có được một canh giờ.
Vũ La gật đầu, đi theo bọn họ.
Vì tiết kiệm thời gian, Vũ La quyết định mang theo ba người bay tới. Lần này coi như may mắn, Vũ La đánh vỡ mấy chục khe đá, bọn Giản Kiệt từ đó tìm được bảy khối Úy Phong Thiết. Bất quá chỉ to bằng hạt đậu, khối to nhất cũng chỉ như khối Vũ La tìm được lần đầu tiên.
Lúc trở về đi ngang qua phong động kia, Vũ La lưu ý một chút. Mắt thường nhìn vào phong động chỉ thấy sâu thẳm âm u, Vũ La dùng nguyên hồn đảo qua, lập tức có thể cảm nhận được một cỗ lực lượng đáng sợ ngủ say trong đó, làm cho lòng người không tự chủ được sinh ra cảm giác sợ hãi.
Từ đó về sau trong một thời gian, Vũ La ngày ngày mượn cương phong tu luyện, khi phong triều dừng lại, bèn dẫn bọn Giản Kiệt đi tìm Úy Phong Thiết.
Nguyên nhân khiến cho bọn họ tìm Úy Phong Thiết chậm chạp không phải là Vũ La, mà là tốc độ tìm của ba người Giản Kiệt. Sau Vũ La quyết định mang theo cả những người khác trong bộ lạc, hắn dùng Ngọc Ấn Linh Phù hóa thành cụm mây trắng, chờ mọi người cùng tới khu vực khai thác mỏ. Trong thời gian nửa canh giờ, Vũ La thôi thúc linh nguyên có thể chấn vỡ mấy trăm khe đá, mọi người cùng nhau động thủ tìm kiếm, quả nhiên nhanh hơn nhiều.
Như vậy cơ hồ mỗi một lần xuất động, cũng có thể tìm được gần hai mươi khối Úy Phong Thiết. Chỉ trong thời gian vài ngày, cả một mỏ đã bị bọn họ lật tung lên, chỉ có thể đi sang mỏ khác.
Dần dần trong bộ lạc đã tụ tập được mấy trăm khối Úy Phong Thiết, chứa đầy một chiếc nồi đá. Ở thế giới dưới lòng đất, đây là một khoản của cải kinh thiên.
Tiến độ tu luyện của Vũ La nhanh hơn, vốn hắn có vô số linh dược, lại có Tiên quyết Cửu Long Thôn Nhật, rất nhiều thủ đoạn tu luyện. Hôm nay tu luyện đã có thể ngồi ngoài cửa ra, chỉ có hấp thu cương phong quá ít, không thấy được hiệu quả gì. Trong kinh mạch ngoại trừ linh nguyên, còn có một đạo cương phong đã trải qua ngưng luyện vận chuyển trong đó.
Nếu phát ra đạo cương phong này, hẳn không kém gì cương phong bên ngoài.
Lại qua mười mấy ngày nữa, Vũ La dẫn theo mọi người càn quét xung quanh khu vực khai thác mỏ một lần. Lúc này số lượng Úy Phong Thiết đã đạt tới hơn ngàn viên, chỉ cần thêm ba, bốn trăm viên nữa là có thể chế được một bộ khôi giáp toàn thân.Mà hắn trải qua phen khổ tu này, đã có thể bằng vào thân thể đi lại trong cương phong trong nửa canh giờ bình yên vô sự.
Ngày hôm ấy, Vũ La vận công xong, song chưởng giơ lên, một đạo cương phong màu đen nhạt từ lòng bàn tay trái hắn phun ra, trong giống như con rắn, vùng vẫy trên không một lúc, sau đó chậm rãi chìm vào lòng bàn tay phải hắn.
Đạo cương phong đã thu nạp vào trong cơ thể, Vũ La đã có thể khống chế tự nhiên. Hơn nữa sau khi trải qua rèn luyện, mặc dù sắc bén không bằng cương phong bên ngoài, nhưng uy lực chân chính lại tăng thêm một bậc. Chỉ bất quá hiện tại Vũ La vẫn chưa có cơ hội thử nghiệm.
Hắn thu công pháp, đứng dậy trở về sơn động của bộ lạc.
Mấy ngày qua Địa Hỏa Kim Kỳ Lân rảnh rỗi cũng tán gẫu cùng Vũ La vài câu, khiến cho phiên não trong lòng hắn cũng vơi đi rất nhiều. Chủ yếu nhất là Địa Hỏa Kim Kỳ Lân cho hắn một hy vọng: Đường về nhà có thể ở phong động.
Mặc dù đây chỉ là suy đoán của Địa Hỏa Kim Kỳ Lân, nhưng lão quái vật này sống đã mấy vạn năm, trải qua phân chia thiên hạ ngũ phương, kiến văn quảng bác, Vũ La vô cùng tin tưởng nó.
Có hy vọng cũng đã có mục tiêu, tâm tư Vũ La có thể trầm ổn lại, tốt hơn trước rất nhiều.
Trở lại sơn động, mùi thịt bay tràn ngập, chính là giờ cơm trưa. Mọi người dùng cháo gồm lương thực nấu với thịt, đang ăn hết sức ngon lành.
Trong thế giới dưới lòng đất, cũng có người trồng lương thực, đó là một ít thực vật có thể sinh trưởng trong bóng tối, tương tự rong rêu. Bất quá nếu so với ngũ cốc mà Vũ La cho bọn họ, hương vị quả thật không dám khen ngợi.
Có thể nói rằng trong khoảng thời gian Đại nhân trời giáng tới đây, đối với cả bộ lạc Giản Kiệt chính là khoảng thời gian sống cuộc sống thần tiên.
Hôm nay có vũ khí trang bị hoàn mỹ, bộ lạc cũng không sợ người khác tới cướp bóc, có thể thoải mái nấu thịt ăn thịt. Vũ La trở lại, mọi người lập tức tự giác buông chén trong tay xuống nghiêng mình thi lễ, Vũ La chỉ thờ ơ khoát khoát tay. Tiền kiếp hắn là nhân vật đứng đầu Nam Hoang, cũng không cảm thấy những lễ tiết này có gì là không tự nhiên.
Giản Kiệt cùng Giản Địch đi tới, thần sắc có chút khó khăn, muốn nói lại thôi.
Vũ La nhìn hai người một cái:
- Tại sao?
“Quỷ lắm điều” Giản Kiệt nói:
- Đại nhân, mỏ này cũng đã khai thác xong, nếu đi sang mỏ khác xa hơn, vậy không còn là địa bàn của chúng ta, có thể khiến cho bộ lạc khác sinh ra địch ý.
Hiện tại bộ lạc y có thể nói là thế lực số một số hai trong vùng, Giản Kiệt rất tự tin dùng từ “địch ý”. Bởi vì nếu bọn họ thật sự đi khai thác mỏ nằm trên địa bàn của bộ lạc khác, những bộ lạc ấy chắc chắn cũng không dám khai chiến với đối phương có trang bị hoàn mỹ. Huống chi Đại nhân trời giáng dễ dàng tiêu diệt Hùng Thị bộ lạc uy vũ, ngày đó ở chợ có không ít người nhìn thấy, còn ai dám khai chiến cùng bộ lạc của mình nữa?
Chẳng qua là Giản Kiệt không có thói quen ỷ thế hiếp người, cảm thấy đi khai thác mỏ của người khác cũng như cướp đồ nhà người ta, cho nên mới tỏ ra khó xử.
Vũ La thờ ơ nói:
- Vậy ngươi đi thương lượng với bộ lạc khác, bảo bọn họ hợp nhất với bộ lạc chúng ta. Cái ăn chúng ta còn rất nhiều, nuôi sống nhân khẩu nhiều gấp mấy lần cũng không thành vấn đề.
Giản Kiệt gật đầu:
- Được, để ta nói với bọn họ.
Giản Kiệt tràn đầy tự tin ra đi, đáng tiếc y trở về với gương mặt buồn bực:
- Đại nhân, những tên kia quá ngoan cố, nói gì cũng không chịu sát nhập vào bộ lạc chủng ta.
- Thứ này chính là một viên nội đan của thượng cổ Thần Thú Kỳ Lân. Theo ta phán đoán hẳn là nội đan của Lôi Hỏa Long Lân...
Nó cố ý nói cái tên Lôi Hỏa Long Lân ấm ớ không rõ, nhưng lỗ tai Vũ La đang dựng thẳng, lập tức truy vấn:
- Nội đan gì?
- @#$%A...
- Rốt cục là cái gì?
Giọng Địa Hỏa Kim Kỳ Lân vô cùng yếu ớt:
- Lôi Hỏa Long Lân.
Vũ La có hơi tò mò:
- Cũng là thành viên của Thần Thú Kỳ Lân nhất tộc ư, nếu so với ngài thì sao, ai hùng mạnh hơn, cấp bậc cao hơn?
Địa Hỏa Kim Kỳ Lân cố gắng lái chủ đề sang hướng khác:
- Ngươi hỏi một hơi nhiều vấn đề như vậy, làm sao ta trả lời được? Chi bằng để ta nói cho ngươi nghe viên nội đan này giúp ích gì cho ta...
Địa Hỏa Kim Kỳ Lân này đường đường là thượng cổ Thần Thú, bề ngoài hung tàn nóng nảy, thật ra lòng dạ hết sức hẹp hòi. Chuyện mà nó lảng tránh đi, chắc chắn là vô cùng nhạy cảm, Vũ La cố tình không cho nó được như nguyện:
- Thật ra vấn đề của ta hết sức đơn giản, đúc kết lại chỉ một câu: Giữa ngài và nó, ai lợi hại hơn?
Địa Hỏa Kim Kỳ Lân lại yếu ớt nói:
- Nó lợi hại, nó mạnh hơn ta, huyết mạch cao quý hơn ta rất nhiều, được chưa? Thằng lỏi này, cả ngày hao phí tâm tư tra vấn Kỳ Lân gia gia ngươi...
Đã trải qua thời gian mấy vạn năm, hiện tại hiểu biết của Tu Chân Giới về thời thượng cổ rất ít. Nghe được bí mật có liên quan tới thượng cổ Thần Thú, Vũ La cũng cảm thấy hứng thú:
- Ngài nói đúng, hôm nay phải nói rõ ràng cho ta biết đẳng cấp chế độ của Thần Thú Kỳ Lân nhất tộc các người.
Địa Hỏa Kim Kỳ Lân hận đến nỗi nghiến răng nghiến lợi:
- Ngươi đừng được voi đòi tiên.
- Ta cảm thấy những lời này của lão nhân gia ngài, chính là biểu lộ nguyện vọng muốn nói vô cùng mạnh mẽ.
- Vương giả của Thần Thú Kỳ Lân nhất tộc chính là Thiên Hỏa Thần Tiêu Lân, truyền thuyết tổ tiên chúng ta đến từ Thiên Ngoại, cũng cao quý sánh ngang với Thần Long nhất tộc. Tuy nhiên sau khi đi vào thế giới này, sinh sôi nảy nở, huyết mạch cũng dần dần nhạt đi, dần dần chia làm chín phẩm, ba phẩm thượng, ba phẩm trung và ba phẩm hạ.
- Lôi Hỏa Long Lân chính là huyết mạch tứ phẩm, cao nhất trong ba phẩm trung. Chủ nhân của viên nội đan này khi còn sống có lẽ đạt tới trạng thái đỉnh phong của Lôi Hỏa Long Lân, tuy rằng đã hao tổn trải qua mấy vạn năm, nhưng nếu hoàn toàn tiêu hóa được viên nội đan này, cũng có thể giúp cho ta khôi phục được năm thành lực lượng so với lúc hùng mạnh nhất.
- Lợi hại vậy sao?
Vũ La hoảng sợ, tưởng tượng về chủ nhân viên nội đan này, có lẽ cũng là nhân vật hùng mạnh tung hoành một cõi vào thuở Hồng Hoang.
Vũ La đang muốn lên tiếng, Địa Hỏa Kim Kỳ Lân đã buồn bã nói:
- Được rồi, không cần ngươi ép hỏi, để lão tử tự nói. Huyết mạch của ta là cửu phẩm, thuộc ba phẩm hạ.
Vũ La phì cười:
- Thì ra là thấp nhất...
Địa Hỏa Kim Kỳ Lân xấu hổ vô cùng, vội vàng biện bạch:
- Cũng không phải, suýt chút nữa ta có thể được xếp vào bát phẩm.
- Nhưng vẫn không được xếp...
Kỳ Lân Tý lại bắt đầu phun lửa ra ngoài:- Chừa chút thể diện cho lão nhân gia ta có được chăng?
Vũ La cười hì hì:
- Ta hỏi ngài, thứ quý giá như vậy, nếu ta cho ngài, ta sẽ được lợi ích gì?
Địa Hỏa Kim Kỳ Lân thở dài một tiếng:
- Chẳng lẽ ngươi không muốn có một vị môn khách từng trải qua thời Hồng Hoang, có thể giúp ngươi giải đáp các loại nghi vấn sao?
Vũ La lập tức động lòng, Địa Hỏa Kim Kỳ Lân lại nói:
- Có viên nội đan này, ta sẽ không cần tiếp tục ngủ say tích tụ lực lượng, về sau có chuyện gì không biết, hay di tích gì chưa thấy qua đều có thể tới tìm ta.
- Ta cũng đã nhìn ra, tiểu tử ngươi phúc duyên thâm hậu, ta đi theo mới vài ngày, ngươi đã lấy được nhiều bảo bối như vậy. Cho dù là ở thời Hồng Hoang, phúc duyên của ngươi cũng khiến cho đám cường giả hâm mộ không thôi.
- Kết với ngươi một đoạn nhân duyên, nói không chừng tương lai sẽ có ích rất nhiều.
Vũ La vừa lòng gật đầu:
- Thành giao.
Hắn thu Kỳ Lân Tý lại, lại thu cả ba món còn lại, cảm thấy mỹ mãn trở về. Hành trình đi chợ lần này chẳng những có được Tinh Vân Ngân Đồng, còn có một viên nội đan Kỳ Lân quý giá, thu hoạch vượt xa mong muốn của hắn.
Không ngờ mới đi được hai bước, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến một tiếng nổ rung trời.
Sơn động nơi Vũ La đang đứng đột nhiên lay động một trận, ngay cả hắn cũng suýt chút nữa ngã lăn ra đất.
Nơi này cách lối ra không xa, thân hình Vũ La thấp thoáng, ra tới cửa động nhìn ra ngoài, dù hắn thường trầm ổn, lúc này cũng phải trợn mắt há mồm.
Trong bóng đêm, bầu trời vẫn đầy mây xám tầng tầng nặng như chì, vốn phải tối đen xòe bàn tay không thấy ngón. Thế nhưng từ những phong động khổng lồ đang bùng lên những tia sáng màu bạc nhỏ như tơ, bay múa giữa đêm đen, lộ ra vẻ tà dị mà mỹ lệ.
Cương phong vốn đã hoành hành suốt đêm, sắp ngừng nghỉ, bỗng nhiên trở nên mạnh mẽ, gào thét xông qua sơn cốc. Một phong động ở gần Vũ La vang lên một tiếng rống giận càng đáng sợ hơn nữa. Thanh âm này lấn át cả tiếng cương phong đang gào thét thảm thiết. Ngay sau đó trong đám tia sáng màu bạc của phong động này, thình lình xuất hiện ngân quang bắn thẳng lên cao, trúng vào tầng mây xám dày nặng trên trời.
Mây xám giống như vạn cổ cự ma, an nhiên bất động. Mặc dù ngân quang kia hùng mạnh thật, nhưng cũng không lay chuyển được nó chút nào.
Ngân quang trên không trung không cam lòng ầm một tiếng nổ tung, hoàn toàn phát tiết lửa giận, nhưng ngay sau đó lại thu nạp thành một cỗ duy nhất. Dưới vẻ mặt kinh hãi chăm chú theo dõi của Vũ La, hóa thành một con Thần Long ngân quang, trong thân thể đan xen hai cỗ hào quang màu bạc, màu đen, lực lượng đột nhiên tăng mạnh gấp mấy lần. Sau đó lại phát ra tiếng rống giận dữ không cam lòng, giương nanh múa vuốt đánh về phía tầng mây xám.
Một tiếng nổ rung trời vang lên, ngay cả Vũ La cũng nhịn không được lảo đảo một cái, suýt chút nữa ngã xuống. Nhưng tầng mây xám kia vẫn áp chế chặt chẽ, không hề lay động.
Lại là một tiếng ầm vang thật lớn, cả mặt đất run lên. Trong một phong động khác, một tiếng gầm hùng hồn vang lên, ngân quang toát ra đầy trời, cương phong màu đen lại cô đọng lần nữa hóa thành một con Mãnh Hổ hai cánh, đầu có một sừng, sắc bén như dao. Đôi cánh Mãnh Hổ giống như song đao, vỗ mạnh một cái, lập tức hóa thành một cột sáng màu bạc phóng vút lên cao, cũng công kích vào tầng mây xám trên trời.
Hai cánh Mãnh Hổ bị lực phản chấn bắn ra xa mấy trăm trượng xa, chật vật không chịu nổi. Nhưng nó không tức giận chút nào, không ngừng nhìn tầng mây xám gào thét, tích tụ lực lượng tiếp tục công kích.
Ngân Long cũng rất là phấn chấn, cùng Mãnh Hổ không ngừng công kích.
Ngay sau đó, trong sáu phong động còn lại đều có ngân quang pha lẫn cương phong ngưng kết thành Thần Thú, gồm có Quy Xà, Quỳ Ngưu, Kim ô, Bạch Lộc, Kỳ Lân, Chu Yểm.
Tám Thần Thú ngân quang điên cuồng công kích tầng mây xám trên đầu, dường như muốn mở ra một lỗ hổng trên trời. Những tiếng va chạm ầm ầm cùng tiếng gầm của Thần Thú trộn lẫn vào nhau, làm kinh sợ tất cả sinh linh trên thế giới này, khiến cho ai nấy không dám lên tiếng.
Vũ La kinh hãi đứng ở cửa động, ngoài trời ngân quang không ngừng bắn tung tóe, mỗi lần một Thần Thú công kích, đều bạo phát ra hào quang sáng chói như pháo hoa.
Giọng sợ hãi của Địa Hóa Kim Kỳ Lân vang lên trong đầu hắn:
- Trời ơi, đây là quái vật do sinh hồn của thượng cổ Thần Thú bị giam cầm dung hợp cùng cương phong của thế giới này mà thành. Rốt cục ngươi đang ở địa phương nào, vì sao có thể có loại quái vật này?
Vũ La bèn dùng ý thức kể cho nó biết đầu đuôi gốc ngọn, Địa Hỏa Kim Kỳ Lân cũng trầm mặc một lúc lâu, sau đó mới nói:
- Chúng ta tận lực rồi... Bất quá ta có linh cảm rằng, nói không chừng đường về của chúng ta đang ở trong những phong động kia.
Vũ La hết sức bất ngờ:
- Những phong động kia ư, trong đó cương phong mạnh mẽ vô cùng, tới gần đó chỉ có con đường chết.Địa Hỏa Kim Kỳ Lân không thèm để ý nói:
- Không phải là ngươi đang dùng cương phong tu luyện hay sao, ta thấy tốc độ của ngươi không chậm. Có lẽ không bao lâu nữa ngươi sẽ không còn sợ cương phong, chỉ bằng vào thân thể là có thể chống cự cương phong, đến lúc đó có thể tới xem xét những phong động kia một chuyến.
- Đúng rồi, tốt nhất là thụ phục cho ta sinh hồn của Kỳ Lân kia. Ta linh cảm Kỳ Lân này có cấp bậc cao hơn ta rất nhiều.
Vũ La tức giận nói:
- Bất cứ Kỳ Lân nào cũng có cấp bậc cao hơn ngài...
Địa Hỏa Kim Kỳ Lân bị đâm trúng chỗ đau, một lúc lâu sau không nghe lên tiếng.
Sinh hồn tám Thần Thú kia điên cuồng công kích tầng mây xám hai canh giờ, vẫn không có tác dụng gì. Bởi vì bọn chúng, thời gian trời sáng cũng bị kéo dài, bên ngoài trời vẫn tối om.
Sinh hồn tám Thần Thú kia công kích mãi mà không có kết quả, dần dần nổi nóng. Không bao lâu sau bọn chúng không kìm được, gào thét cắn xé lẫn nhau, nhất thời xảy ra hỗn chiến. Tia sáng màu bạc trên trời vãi xuống giống như mưa sa, có cảm giác đẹp đẽ mà đáng sợ.
Vũ La âm thầm lắc đầu, những sinh hồn này đã sớm không còn ý thức tự chủ. Chẳng qua là hành động bằng vào bản năng, không ngừng công kích tầng mây xám kia, dường như muốn xông ra.
Nhưng bọn chúng không biết hợp tác, lại thêm trời sinh tính bạo ngược, một khi công kích thất bại bèn quay sang sát phạt lẫn nhau. Cứ theo đà này, vĩnh viễn cũng đừng mơ xông ra được thế giới này.
Sinh hồn tám Thần Thú công kích mấy canh giờ đã kiệt sức, trận hỗn chiến này cũng không kéo dài bao lâu, con nào con nấy thở hồng hộc, trở lại phong động của mình nghỉ ngơi lấy sức.
Tia sáng màu bạc trên trời dần dần thu lại, tầng mây xám cũng chậm rãi xuất hiện tia sáng. Lúc này trời đã sáng.
Người của thế giới này tựa hồ đã quen với tình cảnh đêm qua, ngủ say cả đêm, có điều không dám thở mạnh. Trời vừa sáng, bọn họ lập tức hoạt động như thường.
Không đợi Vũ La trở về, Giản Kiệt đã mang theo hai người hầu chạy ra, hưng phấn bừng bừng nói với Vũ La:
- Đại nhân, mau lên, hôm nay là cơ hội tốt. Sau mỗi lần đám thú kia làm ầm ĩ, thời gian cách khoảng giữa những đợt phong triều sẽ kéo dài hơn bình thường một chút, lần này chúng ta có được một canh giờ.
Vũ La gật đầu, đi theo bọn họ.
Vì tiết kiệm thời gian, Vũ La quyết định mang theo ba người bay tới. Lần này coi như may mắn, Vũ La đánh vỡ mấy chục khe đá, bọn Giản Kiệt từ đó tìm được bảy khối Úy Phong Thiết. Bất quá chỉ to bằng hạt đậu, khối to nhất cũng chỉ như khối Vũ La tìm được lần đầu tiên.
Lúc trở về đi ngang qua phong động kia, Vũ La lưu ý một chút. Mắt thường nhìn vào phong động chỉ thấy sâu thẳm âm u, Vũ La dùng nguyên hồn đảo qua, lập tức có thể cảm nhận được một cỗ lực lượng đáng sợ ngủ say trong đó, làm cho lòng người không tự chủ được sinh ra cảm giác sợ hãi.
Từ đó về sau trong một thời gian, Vũ La ngày ngày mượn cương phong tu luyện, khi phong triều dừng lại, bèn dẫn bọn Giản Kiệt đi tìm Úy Phong Thiết.
Nguyên nhân khiến cho bọn họ tìm Úy Phong Thiết chậm chạp không phải là Vũ La, mà là tốc độ tìm của ba người Giản Kiệt. Sau Vũ La quyết định mang theo cả những người khác trong bộ lạc, hắn dùng Ngọc Ấn Linh Phù hóa thành cụm mây trắng, chờ mọi người cùng tới khu vực khai thác mỏ. Trong thời gian nửa canh giờ, Vũ La thôi thúc linh nguyên có thể chấn vỡ mấy trăm khe đá, mọi người cùng nhau động thủ tìm kiếm, quả nhiên nhanh hơn nhiều.
Như vậy cơ hồ mỗi một lần xuất động, cũng có thể tìm được gần hai mươi khối Úy Phong Thiết. Chỉ trong thời gian vài ngày, cả một mỏ đã bị bọn họ lật tung lên, chỉ có thể đi sang mỏ khác.
Dần dần trong bộ lạc đã tụ tập được mấy trăm khối Úy Phong Thiết, chứa đầy một chiếc nồi đá. Ở thế giới dưới lòng đất, đây là một khoản của cải kinh thiên.
Tiến độ tu luyện của Vũ La nhanh hơn, vốn hắn có vô số linh dược, lại có Tiên quyết Cửu Long Thôn Nhật, rất nhiều thủ đoạn tu luyện. Hôm nay tu luyện đã có thể ngồi ngoài cửa ra, chỉ có hấp thu cương phong quá ít, không thấy được hiệu quả gì. Trong kinh mạch ngoại trừ linh nguyên, còn có một đạo cương phong đã trải qua ngưng luyện vận chuyển trong đó.
Nếu phát ra đạo cương phong này, hẳn không kém gì cương phong bên ngoài.
Lại qua mười mấy ngày nữa, Vũ La dẫn theo mọi người càn quét xung quanh khu vực khai thác mỏ một lần. Lúc này số lượng Úy Phong Thiết đã đạt tới hơn ngàn viên, chỉ cần thêm ba, bốn trăm viên nữa là có thể chế được một bộ khôi giáp toàn thân.Mà hắn trải qua phen khổ tu này, đã có thể bằng vào thân thể đi lại trong cương phong trong nửa canh giờ bình yên vô sự.
Ngày hôm ấy, Vũ La vận công xong, song chưởng giơ lên, một đạo cương phong màu đen nhạt từ lòng bàn tay trái hắn phun ra, trong giống như con rắn, vùng vẫy trên không một lúc, sau đó chậm rãi chìm vào lòng bàn tay phải hắn.
Đạo cương phong đã thu nạp vào trong cơ thể, Vũ La đã có thể khống chế tự nhiên. Hơn nữa sau khi trải qua rèn luyện, mặc dù sắc bén không bằng cương phong bên ngoài, nhưng uy lực chân chính lại tăng thêm một bậc. Chỉ bất quá hiện tại Vũ La vẫn chưa có cơ hội thử nghiệm.
Hắn thu công pháp, đứng dậy trở về sơn động của bộ lạc.
Mấy ngày qua Địa Hỏa Kim Kỳ Lân rảnh rỗi cũng tán gẫu cùng Vũ La vài câu, khiến cho phiên não trong lòng hắn cũng vơi đi rất nhiều. Chủ yếu nhất là Địa Hỏa Kim Kỳ Lân cho hắn một hy vọng: Đường về nhà có thể ở phong động.
Mặc dù đây chỉ là suy đoán của Địa Hỏa Kim Kỳ Lân, nhưng lão quái vật này sống đã mấy vạn năm, trải qua phân chia thiên hạ ngũ phương, kiến văn quảng bác, Vũ La vô cùng tin tưởng nó.
Có hy vọng cũng đã có mục tiêu, tâm tư Vũ La có thể trầm ổn lại, tốt hơn trước rất nhiều.
Trở lại sơn động, mùi thịt bay tràn ngập, chính là giờ cơm trưa. Mọi người dùng cháo gồm lương thực nấu với thịt, đang ăn hết sức ngon lành.
Trong thế giới dưới lòng đất, cũng có người trồng lương thực, đó là một ít thực vật có thể sinh trưởng trong bóng tối, tương tự rong rêu. Bất quá nếu so với ngũ cốc mà Vũ La cho bọn họ, hương vị quả thật không dám khen ngợi.
Có thể nói rằng trong khoảng thời gian Đại nhân trời giáng tới đây, đối với cả bộ lạc Giản Kiệt chính là khoảng thời gian sống cuộc sống thần tiên.
Hôm nay có vũ khí trang bị hoàn mỹ, bộ lạc cũng không sợ người khác tới cướp bóc, có thể thoải mái nấu thịt ăn thịt. Vũ La trở lại, mọi người lập tức tự giác buông chén trong tay xuống nghiêng mình thi lễ, Vũ La chỉ thờ ơ khoát khoát tay. Tiền kiếp hắn là nhân vật đứng đầu Nam Hoang, cũng không cảm thấy những lễ tiết này có gì là không tự nhiên.
Giản Kiệt cùng Giản Địch đi tới, thần sắc có chút khó khăn, muốn nói lại thôi.
Vũ La nhìn hai người một cái:
- Tại sao?
“Quỷ lắm điều” Giản Kiệt nói:
- Đại nhân, mỏ này cũng đã khai thác xong, nếu đi sang mỏ khác xa hơn, vậy không còn là địa bàn của chúng ta, có thể khiến cho bộ lạc khác sinh ra địch ý.
Hiện tại bộ lạc y có thể nói là thế lực số một số hai trong vùng, Giản Kiệt rất tự tin dùng từ “địch ý”. Bởi vì nếu bọn họ thật sự đi khai thác mỏ nằm trên địa bàn của bộ lạc khác, những bộ lạc ấy chắc chắn cũng không dám khai chiến với đối phương có trang bị hoàn mỹ. Huống chi Đại nhân trời giáng dễ dàng tiêu diệt Hùng Thị bộ lạc uy vũ, ngày đó ở chợ có không ít người nhìn thấy, còn ai dám khai chiến cùng bộ lạc của mình nữa?
Chẳng qua là Giản Kiệt không có thói quen ỷ thế hiếp người, cảm thấy đi khai thác mỏ của người khác cũng như cướp đồ nhà người ta, cho nên mới tỏ ra khó xử.
Vũ La thờ ơ nói:
- Vậy ngươi đi thương lượng với bộ lạc khác, bảo bọn họ hợp nhất với bộ lạc chúng ta. Cái ăn chúng ta còn rất nhiều, nuôi sống nhân khẩu nhiều gấp mấy lần cũng không thành vấn đề.
Giản Kiệt gật đầu:
- Được, để ta nói với bọn họ.
Giản Kiệt tràn đầy tự tin ra đi, đáng tiếc y trở về với gương mặt buồn bực:
- Đại nhân, những tên kia quá ngoan cố, nói gì cũng không chịu sát nhập vào bộ lạc chủng ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.