Tiên Tuyệt

Chương 732: Đại Dũng Âm Binh

Thạch Tam

19/04/2018

Linh Long ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng long ngâm hùng hồn, từ trong thân thể nó bắn ra vô số hào quang ngũ sắc. Trên bầu trời có có chín chín tám mươi mốt đóa mây lành chín màu xuất hiện, dường như phối hợp với Linh Long.

Lần này ngay cả Phong Thần Bảng vẫn quen ở trên cao kia cũng phải khẽ giật mình.

Linh Long co rút thân thể lại chui vào trong huyết sắc cự tháp. Mà bên trong huyết sắc cự tháp cũng vừa mở ra lối thông lên tầng ba.

Mấy lần trước phá quan, mặc dù Linh Long cũng có thăng tiến, nhưng thủy chung tầng ba vẫn không mở ra. Vũ La cũng không có thời gian suy nghĩ xem rốt cục là tại sao.

Lần này Linh Long đạt tới Thần Đàn đỉnh phong chui vào tầng ba, rốt cục Vũ La cũng hiểu: Trên tầng ba ghi lại các loại pháp thuật Long tộc.

Trong những pháp thuật này, linh văn Long tộc chiếm tỷ lệ rất nhiều.

Vũ La nhờ hai mắt Linh Long đọc những loại pháp thuật trên tầng ba, mỗi một pháp thuật đều thông qua hàng chục, hàng trăm, thậm chí hàng vạn đạo linh văn Long tộc mà hình thành.

Mà bộ linh văn Long tộc trước đây Vũ La nghiên cứu trong đó có ba thành là sai lầm.

Bất quá có kinh nghiệm lúc trước, Vũ La cũng không mất bao nhiêu thời gian đã hoàn toàn nắm được bộ linh văn Long tộc chân chính thật sự này.

Pháp thuật Long tộc hết sức cao thâm, tuy rằng Vũ La chuyên nghiên cứu linh văn Long tộc, nhưng cũng chỉ có thể thông qua Linh Long thi triển pháp thuật Long tộc. Pháp thuật Long tộc chia làm chín phẩm, dựa theo trình độ Linh Long hiện tại, cũng chỉ có thể phát ra pháp thuật cấp bậc thấp nhất cửu phẩm, bát phẩm. Bất quá dù là như vậy cũng khiến cho Vũ La phấn chấn tinh thần, bởi vì trong đó có vài pháp thuật có hiệu quả với Hắc Thủy đầy trời kia, hiển nhiên có thể khắc chế Hắc Thủy hết sức rõ ràng.

Bất quá thu hoạch nhất không phải là những pháp thuật này, mà là trong một góc tường của huyết sắc cự tháp có ghi rải rác một ít bí văn thượng giới.

Từ những bí văn rải rác này, rốt cục Vũ La đã biết được thân phận thật sự của Hắc Thủy kia.

Thâm Không uế Thủy.

Thứ này chỉ tồn tại trong tinh không. Tinh không cũng không chỉ có các thứ sáng chói rực rỡ, còn có loại chí âm chí tà giống như Thâm Không uế Thủy này.

Khả năng thứ này xuất hiện trên quy mô lớn cũng không cao, nhưng một khi xuất hiện, tuyệt đối là một tai nạn, cho dù là Tiên Nhân thông thường trên thượng giới cũng khó mà ứng phó.

Lúc Vũ La xem xong những bí văn này, cơ hồ có thể xác định Thiên môn rộng mở, Thâm Không uế Thủy trút xuống Ngũ Phương giới là có người cố ý làm như vậy. Bọn họ xử lý Thâm Không uế Thủy không được, tùy tiện rót vào Ngũ Phương giới. Làm như vậy những Tiên Nhân thượng giới được rảnh tay, bất quá nó đã hãm hại tất cả sinh linh trên Ngũ Phương giới.

Kế tiếp còn có một chút ghi chép về Thâm Không uế Thủy. Sau khi Vũ La xem xong hết thảy, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, may mắn Thâm Không uế Thủy cũng không phải là không thể ngăn lại, chỉ cần cố gắng hết sức mình, khả năng ngăn được nó là rất lớn.

Sau khi biết được nguồn gốc tai họa lần này, Vũ La đã hơi hiểu ra, suy nghĩ một chút, lấy ra một vật trong Thiên Phủ Chi Quốc.

Cổ Ngọc Băng Hồn.

Đây là lễ vật trước kia Trường Bạch sơn đưa tới, Vũ La chỉ sử dụng một lần sau đó bỏ sang bên, sử dụng Thần Huyết Thạch.

Cổ Ngọc Băng Hồn cũng là bảo vật cực kỳ hiếm thấy, hàm chứa lực Băng Hàn thuần túy nhất. Khối Cổ Ngọc Băng Hồn mà Trường Bạch sơn đưa tới cho Vũ La đặc biệt trân quý, bên trong có ba mươi sáu viên hàn tinh. Vũ La đã dùng ba viên trong đó, còn dư lại ba mươi ba viên.

Hắn khoát tay, thả Hóa Long cổ cùng Tru Tiên Cổ ra.

Hai cổ trùng này ở trong Thiên Phủ Chi Quốc bị hai con rùa làm cho chật vật không chịu nổi. Lần này được Vũ La thả ra thở hồng hộc một hồi, thậm chí cũngcòn tinh lực vuốt mông ngựa Vũ La.

Vũ La chộp ra một trảo về phía khối cổ Ngọc Băng Hồn, ba mươi ba viên hàn tinh bay ra. Hắn lại chộp ra một trảo nữa, ba viên hàn tinh còn lại vốn trước đây đã bị hắn hấp thu hết lực lượng, trở nên ảm đạm, hiện tại ngưng tụ thành một viên, sau đó cũng bay ra.

Ba mươi bốn viên hàn tinh tung bay trước mặt Vũ La. Nếu là lúc trước, Vũ La tuyệt đối không thể thao túng lực lượng tinh diệu tới mức này. Thế nhưng hiện tại Vũ La đã có được thực lực của Tiên Nhân, chỉ bị ràng buộc trên thế giới này mà thôi. Hoàn thành một loạt cử động này, đối với hắn mà nói là hết sức dễ dàng.

Đầu ngón tay hắn khẽ phất, giống như đang đánh đàn, ba mươi bốn viên hàn tinh chia làm hai phần, mỗi phần mười bảy viên. Mười bảy viên ngưng luyện tụ hợp, sau đó chia ra thành bảy viên, sắp hàng hóa thành một đồ án hình dáng Bắc Đẩu Thất Tinh.

Hóa Long cổ cùng Tru Tiên Cổ cũng không rõ Vũ La bắt bọn chúng ra ngoài làm gì, nhưng nhìn đến Vũ La đang bận rộn cũng không dám quấy rầy, ở một bên lặng lẽ chờ chực.Vũ La xếp bảy viên hàn tinh thành hình dáng Bắc Đẩu Thất Tinh, sau đó bàn tay nhẹ nhàng ấn một, lực lượng hỗn hợp giữa linh văn và Vu văn hóa thành một mảng kim quang gợn sóng mờ nhạt, chui vào trong hai đồ án Bắc Đẩu Thất Tinh.

Vũ La lập tức xuất ra mười bốn chưởng, mỗi chưởng đánh vào một viên hàn tinh. Sau khi hoàn thành một loạt động tác này, trên hai bức Bắc Đẩu Thật Tinh thu lại hàn quang, bên ngoài nhìn qua mờ nhạt không ánh sáng, nhưng ánh mắt hai cổ trùng vẫn không khỏi trở nên sáng rực. Bọn chúng có thể cảm giác được rõ ràng, trong hai đồ án Bắc Đẩu Thất Tinh này hàm chứa một loại lực lượng khiến chúng không thể diễn tả bằng lời. Lực lượng này mênh mông vô tận, sâu sắc chẳng khác nào tinh hải.

Vũ La điểm ra một chỉ, hai đồ án Bắc Đẩu Thất Tinh chia ra chui vào mi tâm hai con cổ trùng.

Cảm giác cảm thụ gián tiếp cùng trực tiếp chui vào cơ thể là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Đến lúc này, Hóa Long cổ và Tru Tiên Cổ mới thật sự hiểu được đồ án Bắc Đẩu Thất Tinh này hùng mạnh tới mức nào.

Không chỉ có như thế, Vũ La còn khắc sâu quy tắc lực lượng vào thân thể chúng. Sau này chúng cẩn thận nghiền ngẫm quy tấc lực lượng này, theo đó mà tu luyện, nhất định có thể đạt tới lực lượng đỉnh phong chân chính.

Hai con cổ trùng cảm động đến rơi nước mắt, cùng nhau lạy tạ:

- Đa tạ Đại nhân...

Vũ La khoát khoát tay:

- Không phải là không duyên cớ cho các ngươi những ích lợi này, ta có một số việc muốn các ngươi làm.



Hai con cổ trùng tự nhiên hiểu, cùng nhau khấu đầu:

- Xin Đại nhân căn dặn.

- Bảo vệ giúp ta hai người...

Vũ La cất tiếng thở dài.

Vũ La xuất quan, cả Chung Nam sơn đang bận rộn. Dù là như vậy, ở cửa quan của Vũ La vẫn có hai tên đệ tử trông chừng.

- Chuyện gì xảy ra?

Trong số hai tên đệ tử, có một người liền khom người trả lời:

- Mới vừa tràn vào một nhóm nạn dân, tất cả mọi người đều bận rộn sắp xếp chỗ ở cho bọn họ.

Vũ La thầm thở dài trong lòng, nạn dân có thể chạy trốn tới Chung Nam sơn, coi như là may mắn. Bất quá sinh vào thời kiếp nạn xảy ra như vậy, rốt cục là may mắn hay xui xẻo?

Hắn lắc đầu, khách sáo nói:

- Làm phiền, mời giúp ta Chu Cẩn cùng Cốc Mục Thanh tới đây.

Hai người luôn miệng nói không dám, sải bước rời đi.

Lúc Chu Cẩn tới vận một thân trang phục gọn gàng, trên mặt vẫn còn dấu vết mồ hôi. Hiển nhiên vào thời khắc phi thường hiện tại, tuy rằng Chu Cẩn là tiểu thư nhưng cũng đứng ra gánh vác trách nhiệm, giúp an trí dân chạy nạn.

Hai nàng gặp mặt nhau, có hơi lúng túng. Vũ La làm như không biết, vung tay lên, hai con cổ trùng chui ra:

- E rằng... Rất nhanh ta phải rời khỏi thế giới này, hai tiểu gia hỏa này sẽ theo bên cạnh hai nàng, cho dù là Đại Năng Đạp Thiên đỉnh phong cũng không làm gì được, có bọn chúng ta cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều.

Hai nàng cũng biết sẽ đi tới kết quả này, chẳng qua là Cốc Mục Thanh có chút nghi vấn hỏi:

- Với tình huống như hiện tại, chẳng lẽ còn có thể phi thăng?Vũ La không giống những người khác, gặp phải tai nạn lập tức mất đi hết thảy hy vọng. Ngược lại hắn hết sức chắc chắc:

- Thiên môn rộng mở, tai vạ đến nơi, nhưng Thiên Đạo là như thế, mọi việc đều sẽ lưu lại một đường sinh cơ, ta đoán chừng không ngoài ba tháng, Thiên kiếp sẽ lại giáng xuống.

- Nhưng...

Chu Cẩn và Cốc Mục Thanh đều có lời muốn nói, thình lình bên ngoài vang lên tiếng nổ ầm ầm. Không bao lâu sau có người chạy tới thật nhanh, thở hổn hển nói không ra hơi:

- Hắc... Hắc Thủy tới...

Sắc mặt Vũ La đại biến, dẫn theo hai nàng chạy thật nhanh ra ngoài.

Bởi vì Chu Thanh Giang đã chuẩn bị trước, hôm nay Chung Nam sơn đã trở thành một tòa thành rất lớn. Tường thành kéo dài liên miên bất tuyệt xây ở lưng chừng núi, trên tường thành hiện đầy trận pháp cùng linh văn.

Lúc Vũ La đi lên đầu tường, bọn Chu Thanh Giang, Hoắc Liên Đông đã tới từ sớm, Hướng Cuồng Ngôn, Lư Niệm Vũ cùng Vu Thiên Thọ cũng đã tới. Thực Nguyệt Doanh vẻ mặt lạnh nhạt đứng ở phía sau Mạnh Liên Ân.

Vũ La đi tới, mọi người vội vàng nhường ra một vị trí.

Nhìn qua một vòng, ngoài xa chừng trăm dặm có một đường nước đen kịt đang chậm rãi tràn về phía này.

Ọc đường Hắc Thủy còn phải cắn nuốt sinh linh, vì vậy tốc độ chậm hơn nhiều so với hồng thủy bình thường. Bất quá đáng sợ chính là cũng không thể ngăn cản Hắc Thủy này được.

Ở phía trước Hắc Thủy, có hàng trăm tên tu sĩ chạy trốn chật vật không chịu nổi. Hiển nhiên bọn họ đã bôn tẩu thật lâu, linh nguyên gần như khô kiệt, cũng không có năng lực phi độn trên không trung, mà dùng hai chân chạy trốn trên mặt đất.

Chu Thanh Giang ra lệnh:

- Đi tiếp ứng bọn họ đi.

Những tiếng thét ra lệnh truyền xuống, sau đó có hàng trăm Hỏa Vân Chiến Xa bay ra khỏi tường thành, nhanh chóng tiếp đón những tu sĩ đang chạy tới.

Không nhắc tới chuyện những tu sĩ kia vô cùng cảm động, tạ ơn rối rít.

Vũ La nhìn Hắc Thủy kia, lại nhìn sang Thực Nguyệt Doanh. Không cần hắn đặt câu hỏi, tiên tử năm xưa liền chủ động mở miệng nói:

- Thâm Không uế Thủy, có lẽ ngươi cũng biết.

Vũ La gật đầu:



- Chỉ sợ... Thâm Không uế Thủy này đã cắn nuốt vô số sinh linh, đã sắp sửa diễn biến trở thành Đại Dũng Âm Binh.

Thực Nguyệt Doanh cũng vô cùng sửng sốt, vừa rồi bất quá nàng mới thuận miệng hỏi một câu, không ngờ rằng Vũ La thật sự biết vật này năm xưa chính là Thâm Không uế Thủy.

- Đại Dũng Âm Binh là vật gì?

Vu Thiên Thọ không nhịn được hỏi.

Vũ La nhìn Hắc Thủy, tốc độ của nó chợt gia tăng rất nhanh, nháy mắt đã vượt qua hàng chục dặm. Cho dù không có quá trình vượt qua khoảng cách đột ngột này, với nhãn quang mọi người tại đây cũng có thể dễ dàng nhìn rõ Hắc Thủy kia.

Dường như chứng thực lời nói của Thực Nguyệt Doanh và Vũ La, trong Hắc Thủy kia, từng con sóng khổng lồ bỗng nhiên trở nên bình lặng, mặt nước yên tĩnh vẫn tiến tới lặng lẽ không tiếng động.

Trên mặt nước từ từ đứng dậy từng cái kén nước màu đen rất lớn, trông như kén tằm.

Ngay sau đó những cái kén này nứt vỡ ra, từ trong đó chui ra từng tên âm binh toàn thân đen kịt.

Đám âm binh này vừa xuất hiện, thân thể chúng đã được bao bọc bởi khôi giáp hoàn mỹ.Mà khôi giáp của chúng là do từng chiếc vảy hợp lại mà thành, trên mỗi chiếc vảy là một mặt người vặn vẹo, hiển nhiên trong mỗi chiếc vảy như vậy giam cầm một đạo oan hồn.

Những oan hồn này có đau đớn, có giãy dụa, có tức giận, có dữ tợn... Đủ các loại vẻ mặt không giống nhau. Nhưng trên mặt đám âm binh kia lại không có chút tình cảm, ngay cả hai mắt cũng là một mảng đen kịt, không thể phân biệt được con ngươi cùng tròng trắng mắt, nhìn qua quỷ dị vô cùng.

Lần này không cần Vũ La cùng Thực Nguyệt Doanh giải thích, tất cả mọi người cũng hiểu cái gì là Đại Dũng Âm Binh rồi.

Mà trong Hắc Thủy kia sinh ra một lượt có tới ba trăm Đại Dũng Âm Binh, ngay cả Thực Nguyệt Doanh cũng cảm thấy bất ngờ:

- Không ngờ lại nhiều như vậy... Mọi người, chuẩn bị khổ chiến đi thôi.

Thực Nguyệt Doanh đường đường là Trích Tiên (Tiên Nhân đọa lạc), mặc dù bị đọa xuống phàm trần, nhưng dù sao cũng từng là Tiên Nhân. Chiến lực của nàng ở Hoài Sơn hà, tất cả mọi người cũng đã được chứng kiến, nhưng hiện tại ngay cả nàng cũng nói khổ chiến, trong lòng mọi người chìm xuống, linh cảm bất tường nảy sinh trong lòng.

Thực Nguyệt Doanh lớn tiếng nhắc nhở mọi người:

- Ngàn vạn lần cẩn thận, Đại Dũng Âm Binh cực kỳ nham hiểm, cho dù là pháp bảo cũng không thể để dính với bọn chúng chút nào, bằng không khí âm uế nhất định sẽ theo pháp bảo làm ô nhiễm bản thể mọi người...

Nàng vẫn chưa nói hết, ba trăm Đại Dũng Âm Binh kia đã giậm mạnh hai chân một, từ trong Hắc Thủy đầy trời bay vọt lên không. Nháy mắt chúng đã vượt qua khoảng cách hàng chục dặm, giống như hàng trăm bóng ma bao phủ lấy Chung Nam sơn.

Những Đại Dũng Âm Binh này ai nấy sử dụng những món binh khí khác nhau, bổ nhào từ trên xuống cũng không cần biết đối thủ là ai, gặp người nào đầu tiên là bổ ngay tức khắc.

Chu Thanh Giang vung tay lên, trong Chung Nam sơn dâng lên một mảng hào quang mênh mông, bao phủ cả thành lại. Lão đích thân dẫn dắt cao thủ xông ra, đón đánh ba trăm Đại Dũng Âm Binh.

Mặc dù có Thực Nguyệt Doanh nhắc nhở, nhưng chiến đấu với âm binh quỷ dị đến từ tinh không này, là lần đầu tiên đối với mọi người. Thủ hạ của Chu Thanh Giang cũng toàn là Ám Vệ đã tích lũy nhiều năm, nhưng mới tiếp xúc lần đầu tiên đã có gần trăm người bị Hắc Thủy của Đại Dũng Âm Binh làm ô nhiễm.

Thực Nguyệt Doanh không nói hai lời, vung chưởng đẩy ra, lập tức quét tất cả những người bị ô nhiễm ra ngoài, rơi xuống bên dưới tường thành.

Tất cả Ám Vệ đều nổi giận:

- Nàng làm gì vậy?

Thực Nguyệt Doanh không thèm nhìn bọn họ, chỉ nhìn chăm chú đám Đại Dũng Âm Binh đang xông tới trên không, điểm ra một chỉ. Vòng Cửu Trủng Liên Hoàn trên cổ tay nàng kêu lên leng keng, một đạo hào quang bắn nhanh ra, quét qua không trung một lượt, tiêu diệt mười tên Đại Dũng Ám Binh.

Cho dù là nàng cũng vô cùng cẩn thận, không dám có chút sơ ý qua loa.

Mà trăm tên cao thủ Ám Vệ bị nàng hất ra ngoài thành đã ngã xuống đất, tỏ ra vô cùng đau đớn, gào thét thê thảm. Chỉ sau mười mấy lần hô hấp, tất cả đều hóa thành một bãi Hắc Thủy, khiến cho mặt đất bên ngoài thành cũng bị ô nhiễm không ít.

Bọn Ám Vệ vô cùng hoảng sợ, năng lực ô nhiễm của những Hắc Thủy này là cực mạnh, nếu rơi vào trong thành e rằng tối thiểu cũng có trăm người bị nó lây nhiễm.

Vũ La xuất hiện bên cạnh Chu Thanh Giang không biết khi nào, nói với lão:

- Cho những người khác đi xuống đi, chiến đấu như vậy, bọn họ xông lên chẳng qua là chịu chết.

Chu Thanh Giang cũng biết, không thể làm gì khác hơn là vung tay lên, lệnh cho cao thủ Ám Vệ lui xuống.

Đám Đại Dũng Âm Binh còn lại vẫn bao phủ trên bầu trời Chung Nam sơn. Mặt trời lên cao chiếu rọi bóng đám Đại Dũng Âm Binh này in xuống dưới thật dài thật lớn, lộ ra vẻ kinh khủng quỷ dị vô cùng.

Vốn Vũ La cũng không có biện pháp gì hay để đối phó đám Đại Dũng Âm Binh này, nhưng hiện tại hắn có pháp thuật Long tộc. Mặc dù hắn chỉ có thể sử dụng pháp thuật Long tộc cửu phẩm, bát phẩm thấp nhất, nhưng phối hợp thêm thiên hạ đệ nhất trấn phù Thiên Địa Tù Lao, cũng đã thừa sức đối phó đám Đại Dũng Âm Binh này.

Thực Nguyệt Doanh dẫn dắt mọi người, chỉ dựa vào lực lượng bản thân giết hết những Đại Dũng Âm Binh kia. Ngay cả Thực Nguyệt Doanh cũng vô cùng cẩn thận, đừng nói chi là những người khác.

Vũ La trôi nổi giữa không trung nhưng không nhúc nhích, rất kỳ quái. Nhiều lần Đại Dũng Âm Binh xông lên, cũng là Hướng Cuồng Ngôn giúp hắn giết hết. Bất quá Hướng Cuồng Ngôn hiểu Vũ La rất rõ ràng, biết Vũ La làm như vậy nhất định là có nguyên nhân, cũng không quấy rầy hắn, chỉ tiêu diệt tất cả những Đại Dũng Âm Binh mạo hiểm tiếp cận hắn.

Tất cả mọi người đều là cường giả đứng đầu Ngũ Phương giới, nhưng nhiều người như vậy vất vả một phen cũng chỉ tiêu diệt được ba mươi tên Đại Dũng Âm Binh. Mà trong số đó đã có một nửa là công lao của Thực Nguyệt Doanh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Tuyệt

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook