Chương 786: Đồ Long tái hiện
Thạch Tam
22/04/2018
Diện tích của địa huyệt thứ ba quá lớn mọi người bay một lúc mới có thể xuyên qua.
Phía sau địa huyệt này cũng không phải là thông đạo gì cả mà là nhiều sườn núi chênh chếch hình quạt. Bọn họ ở trên cao, sườn núi dài chừng một trăm ba mươi trượng, bên dưới là một quảng trường ngầm dưới lòng đất lạnh lùng.
Quảng trường này lộ ra vẻ hết sức quái dị, diện tích cực kỳ rộng lớn, dài rộng đều chừng tám trăm trượng, nhưng lại thấp vô cùng, chiều cao chỉ có ba trượng. Nếu là Long tộc tiến vào, nếu không hóa thành hình người, cũng chỉ có thể miễn cưỡng bỏ qua.
Mọi người liếc mắt nhìn nhau, đã đến nơi này rồi, cho dù biết trước mặt có thể gặp nguy hiểm, cũng nhất định phải đi tới.
Vũ La vừa quay đầu, chợt thấy trong mắt Lệnh Hồ Tiểu Tiểu vốn vẫn lẩn phía sau đội ngũ lóe ra ánh sáng hưng phấn, nhìn chằm chằm quảng trường, hai đấm âm thầm nắm chặt, hắn không khỏi bĩu môi một cái.
- Lên đường!
Lệnh Hồ Tiểu Tiểu hoan hô một tiếng, là người thứ nhất từ trong đội ngũ vọt ra, theo phiến sườn núi chênh chếch kia chạy xuống. Triệu Hiểu Hiểu thấy dáng dấp của nàng như vậy có chút không yên lòng, muốn cùng đi xuống lại nhịn được, nàng còn nhớ chức trách của mình.
Vũ La hừ lạnh một tiếng, miễn cưỡng hài lòng.
Mọi người cùng nhau đi xuống, đến khi sắp tới mặt đất quảng trường chợt cảm thấy có vẻ nặng nề. Vũ La để ý mặt đất, nhưng cũng không phát hiện chỗ nào khả nghi.
Vào tới quảng trường, cũng không thấy xảy ra biến hóa gì.
Lệnh Hồ Tiểu Tiểu đã vọt vào quảng trường hàng chục trượng. Dường như nàng có mục tiêu nào đó, chạy thẳng ra phía sau của quảng trường, không thèm để ý tới mọi người sau lưng mình.
Sau khi mọi người tiến vào quảng trường cũng tỏ ra cẩn thận, tốc độ cũng không nhanh. Lương Mạt Vũ chợt kéo Vũ La đang cúi đầu nhìn dưới mặt đất, chỉ chỉ trên đỉnh đầu.
Vũ La vừa ngẩng đầu nhìn, sắc mặt lập tức thay đổi, hô to một tiếng:
- Đi mau!
Sau đó không để ý gì nữa, tiện tay chộp lấy hai người bên cạnh xoay người chạy nhanh ra ngoài.
Nhưng đã không còn kịp nữa, sau lưng hắn vang lên một tràng tiếng ầm ầm rất lớn, cả vùng đất run rẩy, mặt đất quảng trường đang lay động không ngừng. Phiến sườn núi hình quạt chênh chếch sau lưng chậm rãi dâng lên, đùng một tiếng phong bế cả quảng trường lại.
- A!
- Có chuyện gì vậy?
- Đây là địa phương quỷ quái nào...
Xung quanh hết sức tối tăm khiến cho mọi người hơi hoảng loạn. Thình lình một điểm sáng bùng lên, chiếu sáng gương mặt nghiêm nghị của Vũ La. Hắn đang giơ tay lên, đầu ngón tay bùng lên một ngọn lửa.
- Tất cả đừng hoảng hốt!
Vũ La trầm giọng quát, mọi người mới từ từ tỉnh táo lại, không thể trách bọn họ, nơi này chính là long mộ, long mộ tượng trưng cho chết chóc. Thình lình xảy ra biến cố như vậy, bất cứ ai cũng sẽ kinh hoàng thất thố.
Vũ La hỏi một câu:
- Lệnh Hồ Tiểu Tiểu đâu?
Tất cả mọi người nhìn lại, không thấy nàng đâu.
- Ta ở nơi này...
Phương xa truyền tới thanh âm Lệnh Hồ Tiểu Tiểu, nàng cũng đã tự đốt lửa lên, chạy thật nhanh tới.
Vũ La giơ tay lên ngăn nàng lại:
- Đứng ở ngoài năm trượng!
Lệnh Hồ Tiểu Tiểu sửng sốt, Triệu Hiểu Hiểu cũng không khỏi nhìn Vũ La một cái, chỉ có Lương Mạt Vũ âm thầm gật đầu.
- Rốt cục nàng tới Ngự Xạ Tinh là để tìm thứ gì?
Vũ La trầm giọng hỏi.
Lệnh Hồ Tiểu Tiểu còn muốn cự tuyệt, Vũ La đã nói thẳng:
- Nàng bị khốn ở chỗ này, cũng không ngờ chứ gì? Nếu nàng không nói thật, đừng nghĩ tới chuyện chúng ta sẽ tiếp nhận nàng!
- Ngươi...
Lệnh Hồ Tiểu Tiểu có vẻ nóng nảy.
Vũ La vung tay, ngọn lửa trên tay hắn bùng lên cao, chiếu sáng đỉnh đầu.
Chỗ mà vừa rồi Lương Mạt Vũ chỉ cho hắn thấy lớp đá ngoài đã tróc ra, lộ ra một đạo linh văn kỳ dị.
Vũ La nói:
- Đây là linh văn Long tộc Tất Tử Phù. Đạo linh văn này không có bất kỳ ý nghĩa gì, chẳng qua có ý muốn nhắn lại là phải chết. Chính là nếu đã tới nơi này, vậy chỉ có một con đường chết! Nếu nàng không tin, cứ việc đi tìm đường ra thử, xem nàng có thể chạy ra được khỏi chỗ này không.
Mỗi một loại linh văn đều là một hệ thống phức tạp, linh văn cao cấp như linh văn Long tộc càng là như vậy. Mỗi một đạo linh văn đều bao hàm hàm nghĩa cực kỳ thâm ảo, tuyệt sẽ không lập lại hay lãng phí.
Nếu như đặc biệt bày ra một đạo linh văn, không thêm bất kỳ hàm nghĩa nào khác, chỉ là vì bày tỏ ý “tất tử”, như vậy có nghĩa là nơi xuất hiện đạo linh văn này, quả thật sẽ là một hiểm cảnh hẳn phải chết.
Vũ La chính là nhìn thấy đạo linh văn này, mới không để ý hết thảy xoay người bỏ chạy, đáng tiếc vẫn còn chậm một bước.
Lệnh Hồ Tiểu Tiểu ủ rũ cúi đầu, nàng cũng biết nơi này là long mộ, một khi bị vây khốn ở đây sẽ không dễ gì thoát được ra ngoài, nhưng nàng cũng không muốn nói mục đích tới đây thật sự của mình cho mọi người.
Vũ La vung tay lên, Lệnh Hồ Tiểu Tiểu vội vàng nói:
- Ngươi đừng đuổi ta đi, ta nói là được chứ gì...
- Ta tới đây là muốn tìm Long Hóa Thạch...
Sắc mặt Lương Mạt Vũ khẽ biến:
- Thanh Khâu Tiên tộc muốn tìm Long Hóa Thạch ư? Chẳng lẽ các ngươi đã thu thập đủ những tài liệu khác, chuẩn bị mở lại kế hoạch Thiên Đồng hay sao?
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau:
- Kế hoạch đó là gì vậy?
Lệnh Hồ Tiểu Tiểu kinh ngạc nhìn Lương Mạt Vũ, tỏ ra vô cùng kiêng kỵ:
- Rốt cục ngươi là ai, vì sao biết nhiều như vậy?
Lương Mạt Vũ chỉ khẽ nhếch môi, không nói gì nữa.
Vũ La cũng nhìn về phía Lương Mạt Vũ, y tỏ vẻ bất đắc dĩ, nói:
- Kế hoạch Thiên Đồng chính là một kế hoạch vô cùng nổi tiếng của Thanh Khâu Tiên tộc...
Mọi người cùng nhau nhìn chằm chằm y, Lương Mạt Vũ gãi đầu cười một tiếng:
- Những lời này chỉ là thuận miệng, được rồi, ta đổi cách nói khác vậy: Kế hoạch Thiên Đồng là một kế hoạch có đẳng cấp rất cao của Thanh Khâu tiên tộc. Nói đơn giản là kế hoạch này sẽ chế tạo năm bộ khôi giáp, thuộc Ngũ Hành Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, lại thêm phối hợp với một bộ tiên trận đặc biệt, là có thể phát huy ra uy lực đáng sợ vượt quá tưởng tượng. Không cần nhìn ta, chắc chắn là đáng sợ hơn sự tưởng tượng của các ngươi rất nhiều, nghe nói có thể hủy diệt một tinh hệ nhỏ rất dễ dàng.
Mọi người chỉ biết chắc lưỡi hít hà, quả nhiên là lợi hại.
- Năm bộ khôi giáp này, thật ra cũng là Phù Hạch Tiên Binh, ta đoán cấp bậc của chúng có thể đạt tới tam phẩm thượng, thậm chí là nhị phẩm hạ.
- Chỉ bất quá khi đề xuất ra kế hoạch này đã gặp phải muôn vàn khó khăn. Khoan nói tới chuyện có thể mời được một vị Tam Phù Thiên Công trợ giúp bọn họ luyện chế năm bộ khôi giáp này hay không, chỉ riêng tài liệu cần thiết cho những bộ khôi giáp, cả Thanh Khâu tiên tộc gom góp lại cũng không đủ.
- Kế hoạch này được đề xuất vào mấy ngàn năm trước, không ngờ rằng Thanh Khâu tiên tộc vẫn không từ bỏ, vẫn đang âm thầm thu thập tài liệu. Hiện tại xem ra có lẽ là sắp sửa thu thập đủ.
Lệnh Hồ Tiểu Tiểu bất đắc dĩ nói:
- Cũng chỉ thiếu một món này nữa thôi: Long Hóa Thạch.
Cũng không phải là tất cả Tiên Long sau khi chết sẽ trở thành Long Hóa Thạch. Nếu muốn trở thành hóa thạch, điều kiện cần thiết chính là chôn sâu, dưới nhiệt độ cao, áp suất cao.
Hơn nữa cũng không phải là một con rồng chết đi, xương của nó biến thành hóa thạch chính là Long Hóa Thạch, như vậy chỉ có thể xem như hóa thạch hình rồng.
Con rồng này nhất định phải giữ nguyên một thân tinh huyết trước khi chết, như vậy Long lực lượng mới có thể giữ lại trong hóa thạch, mới thật sự là Long Hóa Thạch.
Cho dù các loại tài liệu trong kế hoạch Thiên Đồng của Thanh Khâu tiên tộc đều vô cùng trân quý, nhưng Long Hóa Thạch chính là thứ trân quý nhất.
Vũ La nhìn nhìn Lệnh Hồ Tiểu Tiểu, nhưng không hỏi nàng vì sao chạy tới đây, không cần phải hỏi cũng có thể đoán được tám, chín phần mười.
- Trước đây gia tộc ta nhận được tin co mấy địa phương có thể có Long Hóa Thạch, bọn họ đã phái ra một nhóm người tìm kiếm theo thứ tự, có lẽ cũng sắp sửa tới Ngự Xạ Tinh.
Vũ La gật đầu:
- Chẳng trách nào nàng biết nơi này là long mộ, lại lộ ra vẻ cao hứng như vậy.
Phía sau địa huyệt này cũng không phải là thông đạo gì cả mà là nhiều sườn núi chênh chếch hình quạt. Bọn họ ở trên cao, sườn núi dài chừng một trăm ba mươi trượng, bên dưới là một quảng trường ngầm dưới lòng đất lạnh lùng.
Quảng trường này lộ ra vẻ hết sức quái dị, diện tích cực kỳ rộng lớn, dài rộng đều chừng tám trăm trượng, nhưng lại thấp vô cùng, chiều cao chỉ có ba trượng. Nếu là Long tộc tiến vào, nếu không hóa thành hình người, cũng chỉ có thể miễn cưỡng bỏ qua.
Mọi người liếc mắt nhìn nhau, đã đến nơi này rồi, cho dù biết trước mặt có thể gặp nguy hiểm, cũng nhất định phải đi tới.
Vũ La vừa quay đầu, chợt thấy trong mắt Lệnh Hồ Tiểu Tiểu vốn vẫn lẩn phía sau đội ngũ lóe ra ánh sáng hưng phấn, nhìn chằm chằm quảng trường, hai đấm âm thầm nắm chặt, hắn không khỏi bĩu môi một cái.
- Lên đường!
Lệnh Hồ Tiểu Tiểu hoan hô một tiếng, là người thứ nhất từ trong đội ngũ vọt ra, theo phiến sườn núi chênh chếch kia chạy xuống. Triệu Hiểu Hiểu thấy dáng dấp của nàng như vậy có chút không yên lòng, muốn cùng đi xuống lại nhịn được, nàng còn nhớ chức trách của mình.
Vũ La hừ lạnh một tiếng, miễn cưỡng hài lòng.
Mọi người cùng nhau đi xuống, đến khi sắp tới mặt đất quảng trường chợt cảm thấy có vẻ nặng nề. Vũ La để ý mặt đất, nhưng cũng không phát hiện chỗ nào khả nghi.
Vào tới quảng trường, cũng không thấy xảy ra biến hóa gì.
Lệnh Hồ Tiểu Tiểu đã vọt vào quảng trường hàng chục trượng. Dường như nàng có mục tiêu nào đó, chạy thẳng ra phía sau của quảng trường, không thèm để ý tới mọi người sau lưng mình.
Sau khi mọi người tiến vào quảng trường cũng tỏ ra cẩn thận, tốc độ cũng không nhanh. Lương Mạt Vũ chợt kéo Vũ La đang cúi đầu nhìn dưới mặt đất, chỉ chỉ trên đỉnh đầu.
Vũ La vừa ngẩng đầu nhìn, sắc mặt lập tức thay đổi, hô to một tiếng:
- Đi mau!
Sau đó không để ý gì nữa, tiện tay chộp lấy hai người bên cạnh xoay người chạy nhanh ra ngoài.
Nhưng đã không còn kịp nữa, sau lưng hắn vang lên một tràng tiếng ầm ầm rất lớn, cả vùng đất run rẩy, mặt đất quảng trường đang lay động không ngừng. Phiến sườn núi hình quạt chênh chếch sau lưng chậm rãi dâng lên, đùng một tiếng phong bế cả quảng trường lại.
- A!
- Có chuyện gì vậy?
- Đây là địa phương quỷ quái nào...
Xung quanh hết sức tối tăm khiến cho mọi người hơi hoảng loạn. Thình lình một điểm sáng bùng lên, chiếu sáng gương mặt nghiêm nghị của Vũ La. Hắn đang giơ tay lên, đầu ngón tay bùng lên một ngọn lửa.
- Tất cả đừng hoảng hốt!
Vũ La trầm giọng quát, mọi người mới từ từ tỉnh táo lại, không thể trách bọn họ, nơi này chính là long mộ, long mộ tượng trưng cho chết chóc. Thình lình xảy ra biến cố như vậy, bất cứ ai cũng sẽ kinh hoàng thất thố.
Vũ La hỏi một câu:
- Lệnh Hồ Tiểu Tiểu đâu?
Tất cả mọi người nhìn lại, không thấy nàng đâu.
- Ta ở nơi này...
Phương xa truyền tới thanh âm Lệnh Hồ Tiểu Tiểu, nàng cũng đã tự đốt lửa lên, chạy thật nhanh tới.
Vũ La giơ tay lên ngăn nàng lại:
- Đứng ở ngoài năm trượng!
Lệnh Hồ Tiểu Tiểu sửng sốt, Triệu Hiểu Hiểu cũng không khỏi nhìn Vũ La một cái, chỉ có Lương Mạt Vũ âm thầm gật đầu.
- Rốt cục nàng tới Ngự Xạ Tinh là để tìm thứ gì?
Vũ La trầm giọng hỏi.
Lệnh Hồ Tiểu Tiểu còn muốn cự tuyệt, Vũ La đã nói thẳng:
- Nàng bị khốn ở chỗ này, cũng không ngờ chứ gì? Nếu nàng không nói thật, đừng nghĩ tới chuyện chúng ta sẽ tiếp nhận nàng!
- Ngươi...
Lệnh Hồ Tiểu Tiểu có vẻ nóng nảy.
Vũ La vung tay, ngọn lửa trên tay hắn bùng lên cao, chiếu sáng đỉnh đầu.
Chỗ mà vừa rồi Lương Mạt Vũ chỉ cho hắn thấy lớp đá ngoài đã tróc ra, lộ ra một đạo linh văn kỳ dị.
Vũ La nói:
- Đây là linh văn Long tộc Tất Tử Phù. Đạo linh văn này không có bất kỳ ý nghĩa gì, chẳng qua có ý muốn nhắn lại là phải chết. Chính là nếu đã tới nơi này, vậy chỉ có một con đường chết! Nếu nàng không tin, cứ việc đi tìm đường ra thử, xem nàng có thể chạy ra được khỏi chỗ này không.
Mỗi một loại linh văn đều là một hệ thống phức tạp, linh văn cao cấp như linh văn Long tộc càng là như vậy. Mỗi một đạo linh văn đều bao hàm hàm nghĩa cực kỳ thâm ảo, tuyệt sẽ không lập lại hay lãng phí.
Nếu như đặc biệt bày ra một đạo linh văn, không thêm bất kỳ hàm nghĩa nào khác, chỉ là vì bày tỏ ý “tất tử”, như vậy có nghĩa là nơi xuất hiện đạo linh văn này, quả thật sẽ là một hiểm cảnh hẳn phải chết.
Vũ La chính là nhìn thấy đạo linh văn này, mới không để ý hết thảy xoay người bỏ chạy, đáng tiếc vẫn còn chậm một bước.
Lệnh Hồ Tiểu Tiểu ủ rũ cúi đầu, nàng cũng biết nơi này là long mộ, một khi bị vây khốn ở đây sẽ không dễ gì thoát được ra ngoài, nhưng nàng cũng không muốn nói mục đích tới đây thật sự của mình cho mọi người.
Vũ La vung tay lên, Lệnh Hồ Tiểu Tiểu vội vàng nói:
- Ngươi đừng đuổi ta đi, ta nói là được chứ gì...
- Ta tới đây là muốn tìm Long Hóa Thạch...
Sắc mặt Lương Mạt Vũ khẽ biến:
- Thanh Khâu Tiên tộc muốn tìm Long Hóa Thạch ư? Chẳng lẽ các ngươi đã thu thập đủ những tài liệu khác, chuẩn bị mở lại kế hoạch Thiên Đồng hay sao?
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau:
- Kế hoạch đó là gì vậy?
Lệnh Hồ Tiểu Tiểu kinh ngạc nhìn Lương Mạt Vũ, tỏ ra vô cùng kiêng kỵ:
- Rốt cục ngươi là ai, vì sao biết nhiều như vậy?
Lương Mạt Vũ chỉ khẽ nhếch môi, không nói gì nữa.
Vũ La cũng nhìn về phía Lương Mạt Vũ, y tỏ vẻ bất đắc dĩ, nói:
- Kế hoạch Thiên Đồng chính là một kế hoạch vô cùng nổi tiếng của Thanh Khâu Tiên tộc...
Mọi người cùng nhau nhìn chằm chằm y, Lương Mạt Vũ gãi đầu cười một tiếng:
- Những lời này chỉ là thuận miệng, được rồi, ta đổi cách nói khác vậy: Kế hoạch Thiên Đồng là một kế hoạch có đẳng cấp rất cao của Thanh Khâu tiên tộc. Nói đơn giản là kế hoạch này sẽ chế tạo năm bộ khôi giáp, thuộc Ngũ Hành Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, lại thêm phối hợp với một bộ tiên trận đặc biệt, là có thể phát huy ra uy lực đáng sợ vượt quá tưởng tượng. Không cần nhìn ta, chắc chắn là đáng sợ hơn sự tưởng tượng của các ngươi rất nhiều, nghe nói có thể hủy diệt một tinh hệ nhỏ rất dễ dàng.
Mọi người chỉ biết chắc lưỡi hít hà, quả nhiên là lợi hại.
- Năm bộ khôi giáp này, thật ra cũng là Phù Hạch Tiên Binh, ta đoán cấp bậc của chúng có thể đạt tới tam phẩm thượng, thậm chí là nhị phẩm hạ.
- Chỉ bất quá khi đề xuất ra kế hoạch này đã gặp phải muôn vàn khó khăn. Khoan nói tới chuyện có thể mời được một vị Tam Phù Thiên Công trợ giúp bọn họ luyện chế năm bộ khôi giáp này hay không, chỉ riêng tài liệu cần thiết cho những bộ khôi giáp, cả Thanh Khâu tiên tộc gom góp lại cũng không đủ.
- Kế hoạch này được đề xuất vào mấy ngàn năm trước, không ngờ rằng Thanh Khâu tiên tộc vẫn không từ bỏ, vẫn đang âm thầm thu thập tài liệu. Hiện tại xem ra có lẽ là sắp sửa thu thập đủ.
Lệnh Hồ Tiểu Tiểu bất đắc dĩ nói:
- Cũng chỉ thiếu một món này nữa thôi: Long Hóa Thạch.
Cũng không phải là tất cả Tiên Long sau khi chết sẽ trở thành Long Hóa Thạch. Nếu muốn trở thành hóa thạch, điều kiện cần thiết chính là chôn sâu, dưới nhiệt độ cao, áp suất cao.
Hơn nữa cũng không phải là một con rồng chết đi, xương của nó biến thành hóa thạch chính là Long Hóa Thạch, như vậy chỉ có thể xem như hóa thạch hình rồng.
Con rồng này nhất định phải giữ nguyên một thân tinh huyết trước khi chết, như vậy Long lực lượng mới có thể giữ lại trong hóa thạch, mới thật sự là Long Hóa Thạch.
Cho dù các loại tài liệu trong kế hoạch Thiên Đồng của Thanh Khâu tiên tộc đều vô cùng trân quý, nhưng Long Hóa Thạch chính là thứ trân quý nhất.
Vũ La nhìn nhìn Lệnh Hồ Tiểu Tiểu, nhưng không hỏi nàng vì sao chạy tới đây, không cần phải hỏi cũng có thể đoán được tám, chín phần mười.
- Trước đây gia tộc ta nhận được tin co mấy địa phương có thể có Long Hóa Thạch, bọn họ đã phái ra một nhóm người tìm kiếm theo thứ tự, có lẽ cũng sắp sửa tới Ngự Xạ Tinh.
Vũ La gật đầu:
- Chẳng trách nào nàng biết nơi này là long mộ, lại lộ ra vẻ cao hứng như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.