Tiên Tuyệt

Chương 820: Hỏa Thụ Tiên Khôi

Thạch Tam

22/04/2018

Không ai cầu nguyện, bởi vì bọn họ đều rất rõ ràng, trước mặt thực lực tuyệt đối như vậy, cầu nguyện sẽ không có bất kỳ tác dụng gì. Lực lượng chênh lệch quá xa căn bản không có khả năng xảy ra kỳ tích.

Đã chuyển đầu thuyền qua đối mặt với chiến hạm khổng lồ kia.

Lúc này nhìn vào tinh hải, chiến hạm khổng lồ đối mặt tiểu thuyền nhỏ bé và yếu ớt kia, tương phản quá lớn, cũng giống như một con Mãnh Khuyển Cự Tượng đối mặt với một con chuột.

Mà con Mãnh Khuyển Cự Tượng này còn dẫn theo một con sói đói.

Diêu Yểu toát mồ hôi lạnh toàn thân, nhưng vẫn cắn răng nói:

- Vũ La, ta dẫn ngươi chạy trốn, thế nào?

Thoạt nhìn đây là lựa chọn tốt nhất trước mắt rồi. Ngay cả Lương Mạt Vũ cũng không biết rõ thực lực của Diêu Yéu, nói không chừng nàng quả thật là Tiên Nhân nhất phẩm, mang theo một vị phù sư chạy trốn mặc dù có khó, nhưng cũng có thể làm được.

- Ừm, đề nghị của nàng có thể để làm bước thứ hai kế hoạch. Trước tiên chúng ta hãy thử xem bước thứ nhất của ta ra sao, nếu như không được, chúng ta sẽ chạy.

Vũ La nói rất thờ ơ, Diêu Yểu vô cùng kinh ngạc: Dường như hắn không thèm để ý chút nào đến tai họa ngập đầu sắp xảy ra trước mắt.

- Bước thứ nhất kế hoạch ư, là gì vậy?

Vũ La trả lời rất đơn giản:

- Chuẩn bị nã pháo!

Trước đó Lăng Hổ Quy còn đòi bắn thử một phát pháo, lúc này ngược lại vô cùng ngoan ngoãn đứng ở một bên không quấy rầy Vũ La.

Đây là lần đầu tiên từ khi Vũ La đi vào Cửu Giới Tinh Hà, sử dụng Thiên Mệnh Thần Phù, trong lòng cũng có chút chờ mong. Hắn xoay tay một cái, vô số tiên ngọc từ trong giới chỉ tiên ngọc bùng lên.

Bất kể là Phù Vận Tiên Văn hay Phù Hạch Tiên Binh, lực lượng của chúng cũng không phải là tự nhiên xuất hiện. Chúng còn hùng mạnh hơn cả Tiên Bảo thông thường, là vì chúng có thể trợ giúp chủ nhân điều động năng lượng rải rác trong không gian xung quanh, phục vụ cho chủ nhân.

Nhưng sử dụng Thái Thượng Kiếm Chú làm hạch tâm cho Hồng Vũ tiên pháo, lại lo rằng lực lượng quá lớn, những năng lượng rải rác trong hư không xung quanh không kịp tập trung lại bổ sung, cho nên hắn đã chuẩn bị thêm một biện pháp: Nếu lực lượng chưa đủ, lập tức dùng tiên ngọc bổ sung.

Vũ La vừa lấy tiên ngọc ra, ánh mắt Diêu Yểu bắt đầu bốc lên hoa hòe rực rỡ.

Năm tên cường giả nhị phẩm xông tới gần, Vũ La khẽ vung tay, Hồng Vũ tiên pháo trên đầu thuyền bắt đầu bừng lên ánh sáng.

Hồng Vũ tiên pháo cũng không lớn, ánh sáng cũng không phải là rực rỡ. Trước mặt năm tên cường giả nhị phẩm và chiến hạm khổng lồ kia, giống như sự phản kháng bất khuất của kẻ yếu, thể hiện tinh thần thà rằng tử trận chứ không khoanh tay chịu chết, vô cùng ương ngạnh, vốn sẽ không sinh ra ảnh hưởng thực chất với chiến cục.

Hỏa Thụ Tiên Khôi cho là như vậy, lão cười lạnh một tiếng:

- Châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình!

Nhưng khi lão vừa dứt lời, Hồng Vũ tiên pháo đã khai pháo.

Hiệu quả đầy trời, tiên kiếm bay như châu chấu, lực lượng vô cùng đáng sợ bao trùm tinh hải.

Thiên Mệnh Thần Phù tam phẩm, cho dù là tại Cửu Giới Tinh Hà cũng là cực kỳ trân quý. Đạt tới địa vị như Hỏa Thụ Tiên Khôi mà không có Tam Phù, cũng không có Thiên Mệnh Thần Phù, có thể tưởng tượng được bảo vật này trân quý tới mức nào.

Mà lần đầu tiên sau khi tới Tiên giới, Thiên Mệnh Thần Phù hiển lộ uy lực của mình khiến cho Vũ La hết sức bất ngờ.

Năm tên cường giả nhị phẩm bay đầu tiên là những kẻ hứng chịu trực tiếp. Bọn chúng gào thét liên tục, phóng xuất từng đạo năng lượng ra bên ngoài, sóng xung kích cường hãn tạo thành những vòng sáng có thể thấy được bằng mắt thường, thậm chí có vòng sáng khuếch tán ra xa ngoài mấy ngàn dặm.

Nhưng những thứ này chẳng đáng kẻ gì trong mưa kiếm.

Mưa kiếm vô cùng vô tận nhanh chóng làm cho tất cả phản kháng của bọn chúng tan rã. Trong năm tên cường giả nhị phẩm này, tên nhị phẩm thượng hùng mạnh nhất cũng chỉ chịu đựng được trong khoảng thời gian tàn một nén nhang, đã bị mưa kiếm cuồng bạo xuyên qua thân thể, lập tức một màn tro bụi tung bay trong tinh hai.

Tất cả mọi người đang quan sát cuộc chiến ngoài xa trợn mắt há mồm, một đòn giết chết năm tên cường giả nhị phẩm, cho đủ là một đòn toàn lực của cường giả nhất phẩm cũng không làm được...

Vốn tưởng rằng cuộc chiến này chỉ nghiêng về một bên, thế nhưng Vũ La phản kích lại làm cho bọn họ kinh hãi vô cùng.

Mưa kiếm giết chết năm tên cường giả nhị phẩm cũng không ngừng lại, mà vẫn tiếp tục bay nhanh về phía trước. Những tên tam phẩm, tứ phẩm, ngũ phẩm... Đám binh tốt bình thường phía sau đã không còn năm tên cường giả nhị phẩm che chở, càng không chịu nổi một đòn.

Trước kia lúc Vũ La dùng đạo linh phù phỏng chế của mình làm hạch tâm Hồng Vũ tiên pháo, cường giả tam phẩm còn có thể chống đỡ được một lúc. Hôm nay thay đổi bằng Thái Thượng Kiếm Chú thật sự, uy lực của Hồng Vũ tiên pháo gia tăng gấp mười lần, Tiên Nhân tam phẩm coi như không thể phản kháng chút nào, đã lập tức biến thành tro tàn trong mưa kiếm.

Năm tên cường giả nhị phẩm dẫn theo ngàn tên binh tốt hùng hổ xong tới, đã hoàn toàn bị chôn vùi bên trong một pháo của Vũ La, lực lượng mà Hỏa Thụ Tiên Khôi mang tới đã trôi theo dòng nước.

Thế nhưng phát pháo này cũng chưa chấm dứt, mà là bắn mạnh trúng vào chiến hạm khổng lồ, lột mất một góc chiến hạm, lúc này năng lượng của nó mới hoàn toàn hao hết.

Trong tinh hải vô cùng yên tĩnh, các Tiên Nhân ở xa xa quan sát thật sự không dám tin vào mắt mình.

- Ta nhìn thấy gì vậy? Năm tên cường giả nhị phẩm, ngàn tên binh tốt, cứ như vậy bị diệt!

- Hài tử này thật là làm cho người ta kinh ngạc, đó là một kỳ tích...



- Đáng tiếc, nếu không phải chọc Bạt Tượng Tiên Tôn, tương lai tuyệt đối có thể tỏa sáng vô cùng...

- Ôi, hài tử đáng thương, Bạt Tượng Tiên Tôn đáng hận!

Dù rằng phát pháo kia có uy lực cực lớn, nhưng vẫn không có người nào xem trọng Vũ La. Dù sao nơi này có Hỏa Thụ Tiên Khôi tọa trấn, đường đường tuyệt đỉnh cường giả nhất phẩm hạ.

Mà trên tiểu thuyền của Vũ La, mọi người ai nấy cũng giật mình kinh hãi, Lương Mạt Vũ đã quyết định để lộ ra thân phận của mình. Y nghĩ tới nghĩ lui, thấy cũng chỉ có một con dường như vậy có thể tránh được tai họa trước mắt.

Y biết rõ Hồng Vũ tiên pháo của Vũ La lợi hại, trước kia đã được chứng kiến rồi, nhưng muốn đối phó một tên Tiên Nhân nhị phẩm cũng còn được, đối phó nhiều như vậy... Quả thật là không có khả năng thắng. Nhưng không ngờ chỉ cần một phát pháo đã giết hết sạch sẽ.

Diêu Yểu mở to hai mắt nhìn chằm chằm, một lúc lâu sau vẫn chưa bình tĩnh lại:

- Ngươi... Ngươi... Ngươi làm thế nào mà được như vậy? Ngoại trừ Tiên Tôn, không ai có thể xuất ra một đòn giết chết nhiều cường giả như vậy...

Vũ La không nói gì, mà nhìn mọi người ra hiệu:

- Các ngươi xem đây.

Trên chiến hạm khổng lồ kia, Hỏa Thụ Tiên Khôi đã bắt đầu đứng dậy, thân hình lão cao lớn, chừng một trượng hai, một thân áo giáp bởi vì lửa giận trong lòng, cũng càng trở nên sáng lạn.

- Hừ hừ hừ...

Hỏa Thụ Tiên Khôi giận quá hóa cười:

- Giỏi, giỏi, giỏi! Giỏi cho một tên tiểu tử cuồng vọng, ngươi cho là mình có một món Phù Hạch Tiên Binh, đã dám khiêu chiến bản Tiên Tôn sao? Hôm nay bản tọa sẽ cho các ngươi thấy, cái gì là khoảng cách như lạch trời khó có thể vượt qua về đẳng cấp, bất kể thế nào các ngươi cũng không thể vượt qua!

Lão bước ra một bước, đã ra ngoài chiến hạm, sau đó giơ tay chộp ra một trảo giữa hư không, một thanh Trảm Mã đao cực lớn xuất hiện trong tay. Lưỡi thanh Trảm Mã đao này vô cùng rộng lớn, trên đó đỏ sẫm một mảng, không biết đã chém giết bao nhiêu địch nhân.

Hỏa Thụ Tiên Khôi cũng không am hiểu tiên pháp, ngược lại tinh thông sử dụng nhục thân chém giết.

Lão điên cuồng hét lên một tiếng, trên Trảm Mã đao tuôn ra hào quang mãnh liệt mấy vạn trượng, lao tới rất nhanh. Trảm Mã đao giơ cao chém xuống, định chém cả người lẫn tiểu thuyền của Vũ La làm hai đoạn.

Vũ La không chút nghi ngờ, một đao kia chém xuống, đao khí sẽ lao ra mấy vạn dặm, nếu sau lưng hắn có tinh cầu nào đó, cũng sẽ bị hắn liên lụy một đao chém thành hai nửa.Sắc mặt Diêu Yểu hết sức khó coi, hung hăng nghiến chặt răng, lại xìu xuống. Lại nghiến chặt răng, lại xìu xuống, liên tiếp ba lần như vậy, rốt cục hào khí dâng lên:

- Để ta đối phó với lão, một trăm vạn tiên ngọc này, thật sự không dễ kiếm chút nào...

Nàng đang muốn đi ra ngoài, Vũ La giữ chặt nàng lại:

- Không cần.

Đống tiên ngọc trên mặt đất đã chuyển hóa thành năng lượng tinh thuần nhất, bị Hồng Vũ tiên pháo hấp thu, khiến cho Diêu Yểu thấy vậy đau lòng không dứt.

Hồng Vũ tiên pháo sáng lên hào quang lần thứ hai.

- Ha ha ha!

Hỏa Thụ Tiên Khôi cười lên như điên cuồng:

- Bằng vào thứ đó mà muốn làm bản tôn bị thương ư, không có khả năng!

Dường như Vũ La muốn phân cao thấp cùng lão, thình lình xuất hiện bên ngoài thuyền, lạnh nhạt hỏi một câu:

- Thật sao?

Hắn không cần Hỏa Thụ Tiên Khôi trả lời, nhấc chân lên giậm mạnh một cái, Hồng Vũ tiên pháo khai pháo lần thứ hai.

Vẫn là hào quang đầy trời, ánh sáng trắng chói lòa trong tinh hải. Nhưng lần này không phải là vô số tiên kiếm tạo thành mưa kiếm như trước, mà giữa ánh sáng trắng mênh mông kia, một thanh tiên kiếm cực lớn chậm rãi bay lên.

Thanh tiên kiếm này dài sáu trăm trượng, rộng hai trăm trượng, còn muốn lớn hơn cả chiến hạm của Hỏa Thụ Tiên Khôi.

Phát pháo này ngưng tụ lực lượng thành một kiếm, bắn mạnh về phía Hỏa Thụ Tiên Khôi.

Hỏa Thụ Tiên Khôi cũng không ngờ rằng sẽ có kết quả này, nhất thời lại càng hoảng sợ. Nếu là mưa kiếm đầy trời như lần trước, lão thật sự nắm chắc sẽ không bị thương, dù sao tiên giáp trên người lão chính là Tiên Bảo hiếm có. Nhưng hiện tại lực lượng của mưa kiếm lại hội tụ với nhau cùng một chỗ, ngưng tụ thành một thanh tiên kiếm duy nhất, lão không còn nắm chắc như trước nữa.

Nhưng mà đã không kịp trốn tránh, Hỏa Thụ Tiên Khôi cũng không thể trốn tránh.

Lão hét lên điên cuồng, thôi thúc tiên nguyên toàn thân tới cực hạn, lực lượng sóng sau cao hơn sóng trước, Trảm Mã đao chém mạnh xuống, ngưng tụ thành một tấm thuẫn ánh sáng hình tròn hết sức khổng lồ trước người.

Tiên kiếm va chạm thật mạnh cùng Trảm Mã đao của Hỏa Thụ Tiên Khôi giữa tinh không. Hai cỗ lực lượng không ngừng ăn mòn lẫn nhau, hào quang sáng chói bắn tung ra bốn phía. Sóng xung kích mãnh liệt không ngừng lan ra, ngay cả đám Tiên Nhân quan chiến ngoài xa mấy vạn dặm cũng bị lực lượng ảnh hưởng, cả bọn không thể đứng vững, liên tục lui nhanh về phía sau.

Hai cỗ lực lượng giằng co trong khoảng thời gian ăn xong bữa cơm, tiên kiếm của Vũ La bị mài mòn bảy tám phần mười, mà hào quang trên Trảm Mã đao của Hỏa Thụ Tiên Khôi đã hoàn toàn bị dập tắt.

Rốt cục Hỏa Thụ Tiên Khôi không kiên trì nổi, bị lực lượng còn lại của tiên kiếm nổ bay ra xa, toàn thân trên dưới không ngừng lóe ra từng đạo lôi quang.



Vũ La hết sức tinh thâm chuyện đánh chó rớt xuống nước, hắn nhìn Diêu Yểu, nở một nụ cười bại hoại:

- Được rồi, hiện tại nàng có thể xuất thủ. Lần này kiếm một trăm vạn tiên ngọc dễ dàng rồi chứ?

Diêu Yểu vẫn còn đang trong trạng thái sững sờ. Đây chính là Hỏa Thụ Tiên Khôi, đường đường Tiên Nhân nhất phẩm hạ, tiên thể cô đọng, tiên giáp cường hãn, trong tay Trảm Mã đao trong tay cũng là Tiên Bảo nhất phẩm hạ. Một nhân vật như vậy muốn quét ngang một Tiên tộc cường hãn cũng không phải là chuyện khó, lại bị Vũ La bắn cho một phát pháo trọng thương.

Đến khi Vũ La nói xong, nàng mới kịp phản ứng, ngẫm nghĩ một chút lập tức mặt mày hớn hở:

- Quá tốt, có lời rồi...

Chỉ cần nghĩ đến kiếm tiền, nàng lập tức cảm thấy hưng phấn, chỉ thấy thân hình thấp thoáng, nháy mắt đã ra khỏi tiểu thuyền.

Từ mi tâm Diêu Yểu bắn ra một điểm ánh sáng tím, hút lấy Hỏa Thụ Tiên Khôi đã trọng thương trong tinh hải.

Hỏa Thụ Tiên Khôi còn muốn phản kháng, Diêu Yểu lăng không đánh ra một chưởng, tạo thành một dấu bàn tay cực lớn trong tinh không, vỗ mạnh vào Hỏa Thụ Tiên Khôi còn đang giãy dụa.

Một chưởng, hai chưởng, ba chưởng... Mười chưởng, mười một chưởng, mười hai chưởng...

Đập bẹp cả tiên giáp của Hỏa Thụ Tiên Khôi, người bên trong có kết quả thế nào, tự nhiên là không cần phải nói.

Mỗi lần Diêu Yểu đập xuống một chưởng, cơ mặt Lăng Hổ Quy lại giật một cái:

- Đây rõ ràng là hổ chưởng, không phải tay của nữ nhân... Nữ nhân này là một con hổ cái, về sau ai cưới nàng, thật đúng là chịu khổ rồi...

Hỏa Thụ Tiên Khôi bị giết, trên chiến hạm cũng không còn lực lượng gì có thể chống cự. Đám binh tốt kia lập tức giải tán, ngay cả chiến hạm cũng từ bỏ.

Những người này, Vũ La không có ý đuổi giết, mặc cho bọn chúng chạy đi.

Mà những người ở xa xa đang quan chiến lại càng khiếp sợ đến tột đỉnh. Bọn họ nhìn thấy những gì? Hỏa Thụ Tiên Khôi mang theo năm tên cường giả nhị phẩm, hai ngàn binh tốt hùng hổ đến tìm người báo thù, kết quả thì sao? Chưa tới một canh giờ, Hỏa Thụ Tiên Khôi đã chết, năm tên cường giả nhị phẩm cũng chết, thủ hạ binh tốt chết một nửa, chạy thoát một nửa. Thất bại thảm hại!

Vốn bọn họ cho rằng đây là một trận chiến không cần suy nghĩ, quả thật bọn họ cũng đã nhìn thấy trận chiến như vậy, có điều thắng bại của hai bên đảo ngược. Phe Hỏa Thụ Tiên Khôi trước mặt phe Vũ La thật sự là bại không chối cãi.

Một lúc lâu bọn họ mới kịp phản ứng, tại đây đã không còn người Hỏa Thụ Tiên Khôi nữa. Mọi người không còn cố kỵ, lập tức tiếng hoan hô vang lên thành một mảnh.

Hỏa Thụ Tiên Khôi tuyệt đối thật không ngờ, những kẻ mà lão ép buộc tới xem cuộc chiến này, lại là tới chứng kiến mình bị địch nhân giết chết trong nháy mắt.

Vũ La không chút khách sáo thu chiến hạm khổng lồ kia vào trong Đại Thiên Thế Giới. Mặc dù chiến hạm này đã bị thương tổn, nhưng tu sửa lại chắc chắn sẽ bán được một số tiên ngọc không nhỏ.

Diêu Yểu thản nhiên trở về, ném thi thể Hỏa Thụ Tiên Khôi cho Vũ La, thuận tiện khẽ vươn tay:

- Một trăm vạn tiên ngọc, lấy ra đây.

Vũ La tìm tòi một phen trên thân thể Hỏa Thụ Tiên Khôi. Trảm Mã đao, tiên giáp đã không thể dùng được, hắn bèn tiện tay vứt vào tinh hải, lấy xuống hai chiến nhẫn trữ vật trên thi thể.

Sau khi mở ra xem, Vũ La lập tức mặt mày hớn hở.

Các loại bảo vật trong trữ vật giới chỉ thật sự không ít. Dù sao cũng là nhất phương Tiên Khôi, những thứ này về sau chậm rãi thanh toán.

Mà tiên ngọc trong giới chỉ, có khoảng chừng tám ngàn vạn. Vũ La vô cùng khẳng khái đưa cho Diêu Yểu một trăm vạn, ngoài ra còn thưởng thêm cho nàng hai mươi vạn.

Diêu Yểu đồng tình nhìn Vũ La một cước đạp thi thể Hỏa Thụ Tiên Khôi ra ngoài, rơi vào trong tinh hải, thở dài nói:

- Có thấy chưa, đây chính là lý do vì sao ta quyết không đem tất cả của cải trên thân thể.

Lăng Hổ Quy lại tìm cớ bắt bẻ nàng:

- Nếu nàng chết đi, những thứ kia còn lại thì có ích gì?

Diêu Yểu giảo biện:

- Nói không chừng bản tiểu thư có thể chuyển thế trùng tu...

Giết Hỏa Thụ Tiên Khôi, nguy hiểm diệt hết, nhưng bọn Vũ La lại không thể đi tới tinh cầu thương nghiệp cao cấp. Như vậy nhất định bị thủ hạ Bạt Tượng Tiên Tôn phát hiện, hiện tại bọn hắn có hai lựa chọn. Hoặc là dựa vào tiểu thuyền bay ra khỏi Cự Tượng Tinh Vực, hoặc là tu sửa chiến hạm kia lại, lợi dụng tiên trận trên đó mở ra hư không tiếp dẫn điểm, tự mình xuyên qua không gian, rời khỏi Cự Tượng Tinh Vực.

Tốc độ tiểu thuyền quá chậm, bay ra Cự Tượng Tinh Vực chỉ sợ mất mấy tháng, Vũ La không chút do dự lựa chọn thứ hai, tìm một tinh cầu hoang vu hạ xuống.

Tinh cầu này hết sức hoang vu, còn chưa hình thanh cương phong của mình để tự bảo vệ. Bề mặt tinh cầu gồ ghề lởm chởm, bất cứ một khối thiên thạch nào cũng có thể va vào.

Vũ La phóng xuất chiến hạm kia vào trong Thiên Phủ Chi Quốc, mọi người tiến vào trong xem xét, ai nấy hít sâu một hơi khí lạnh. Đầu thuyền tổn thương cực kỳ nghiêm trọng, mấy tầng boong thuyền cũng đã hoàn toàn biến mất, khoang nhỏ bên trong cũng bị hư hại không ít, muốn chữa trị là vô cùng khó khăn, vượt xa bọn Vũ La tưởng tượng.

Vũ La cần nhất chính là thời gian. Lão chưởng quỹ của Hanh Đạt tiền trang cũng sẽ không giữ bí mật thay bọn hắn, chỉ cần gặp được người khác có thể trả giá thích hợp, lão sẽ không chút do dự bán tin tức này thêm một lần nữa.

Thế nhưng muốn sửa vật trước mắt này, Vũ La nhẩm tính sơ qua, chỉ sợ cần thời gian bảy tám ngày.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Tuyệt

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook