Chương 263: Lão quy thủ tháp (Thượng)
Thạch Tam
10/03/2013
Lúc này, mặt trăng đã sắp lên đỉnh đầu, một mùi thơm lạ dần dần tản ra.
Chu Cẩn và Hắc Thủy Tiên còn đang mê say, Vũ La vươn tay nắm chặt ngọc thủ của Chu Cẩn, đối với Hắc Thủy Tiên lại không khách khí như vậy, nhẹ nhàng đẩy một cái.
Hai người bừng tỉnh lại, Vũ La lại lấy tay ra dấu chớ lên tiếng, nhìn về phía đào Tháp Sơn bĩu môi một cái, chỉ thấy ánh trăng như bạc chiếu vào trong thạch động. Một đóa hoa màu cam toát ra linh quang xinh đẹp từ trong thạch động chậm rãi bay ra.
Bốn người nhìn nhau, đều hiểu được đây chính là Thất Hải Khôi Tinh thần vật bài danh thứ năm của đại dương mênh mông!
Cùng lúc đó, Vũ La phát hiện tu sĩ đồ đen phía trước khẽ động, trong tay đã có thêm một chiếc bình gốm, từng giọt dịch thể màu xanh đen từ trong bình rơi xuống mật biển.
- Hạ độc ư?
Hổ Mãnh nghi hoặc:
- Nhằm vào Thất Hải Khôi Tinh Hoa, hạ độc để làm gì?
Rất nhanh nghi hoặc của Hổ Mãnh đã được cởi bỏ, nước biển chậm rãi chấn động, kéo theo đóa hoa Thất Hải Khỏi Tinh thần bí kia cũng không ngừng phập phồng, cuối cùng một tiếng nổ vang lên, một cơn sóng lớn giống như núi dâng lên, biển rộng nháy mắt rít gào, từng con sóng lớn cao hơn mười trượng ầm ầm cuốn lên. xung quanh Thất Hải Khôi Tinh Hoa hình thành một lốc xoáy cực lớn đường kính trăm trượng, sâu hơn mười trượng, thật giống như một cơn gió lốc.
- Sao lại thế này?
Hổ Mãnh chấn động.
Tên tu sĩ đồ đen trước mặt. sau khi hạ độc lập tức bay lên. cùng bay lên trời như hắn còn có gần trăm tên tu sĩ xung quanh đảo Tháp Sơn.
Hiển nhiên những tu sĩ này đều là ần núp ở trong biển rộng, sau khi nhìn thấy Thất Hải Khôi Tinh Hoa xuất hiện lập tức hạ độc, sau đó thoát khỏi mặt bién.
Một chiếc lâu thuyền hắc ám cực lớn. giống như từ trong nguyệt cung lái ra. để lộ ra vầng trăng sáng, chậm rãi đi tới không trung phía trên đảo Tháp Sơn. trăm tên tu sĩ này quay xung quanh chiếc thuyền lớn kia. bày ra một trận pháp kỳ quái, từng đạo linh quang nổi lên trong trận pháp, theo một loại liên hệ ảo diệu không ngừng hội tụ đến trên người mỗi tu sĩ trong trận pháp.
Trên bầu trời giống như có hơn một trăm con đom đóm. chẳng qua những con đom đóm này phát sáng càng ngày càng mãnh liệt, lực lượng ẩn chứa bên trong trận pháp cũng càng ngày càng lớn!
Thế nhưng người chủ trì trong bóng tối hiển nhiên còn không thỏa màn. rất nhanh lâu thuyền hắc ám kia mở ra một đám cửa sổ bên sườn thuyền, đổ ào ào xuống dưới hơn một ngàn cân Ngọc Tủy từ trong những cửa sổ này!
Quá nhiều Ngọc Tủy lọt vào bên trong trận pháp, lập tức bị một tầng linh quang quấn lấy, lập tức bắt đầu hòa tan. linh khí khổng lồ bên trong Ngọc Tủy điên cuồng rót vào bên trong trận pháp.
Trong trận pháp mỗi một tu sĩ bỗng nhiên cả người run lên. linh lực hùng mạnh gần như vượt qua cực hạn thừa nhận của bọn họ, cảnh giới của mỗi một tu sĩ mạnh mẽ bị đề cao một tầng.
Bốp bốp bốp... Linh lực hùng mạnh chấn nát quần áo trên người đám tu sĩ đồ đen. lộ ra nhuyễn giáp ngân sắc mặc trong người. Đây cũng là một loại tiên giáp, mà lúc này, trên mặt những tiên giáp ngân sắc này lóe ra hào quang kỳ dị, điên cuồng hấp thu lực lượng trận pháp truyền đến. toàn bộ đưa vào trong cơ thể tu sĩ không dư thừa một tia.
Các tu sĩ động tác đều nhịp, lấy ra một viên linh đan hắc sắc nuốt vào, mọi người vốn đã có chút chống đỡ không nổi lập tức cùng nhau phát ra một tiếng hổ gầm. mạnh mẽ dung nạp toàn bộ những linh khí này vào trong thân thể mình, lập tức cảnh giới lại lần nữa được tãng lên!
Hiển nhiên Lệ Thương Hải đã sớm có chuẩn bị, những tu sĩ hắc y này đã được huấn luyện, hơn nữa khăng định trước đó tu luyện công pháp đặc thù. nếu không chỉ dựa vào nghị lực cá nhân và linh đan. tuyệt đối không thể làm cho bọn họ chịu được thống khổ trong thời gian ngắn thừa nhận linh lực nhập thé, thình lình tãng lên hai cảnh giới như vậy.
Biển rộng dường như trở nên phẫn nộ, từng con sóng lớn dâng lên tiếng nước kinh thiên, bốn người Vũ La đã từ trong biển thoát ra, những độc tố này đã bắt đầu khuếch tán, lan tràn đến bên cạnh bốn người.
- Các ngươi xem!
Chu Cẩn bỗng nhiên chi tay về phía sóng lớn ngập trời kia, nương theo ánh trăng, mơ hồ có thể nhìn thấy ở trong sóng lớn kia, dưới Thất Hải Khôi Tinh Hoa có một bóng đen mơ hồ cực lớn.
Bóng đen hiển nhiên nổi giận, sóng lớn ngập trời này chính là biểu hiện phẫn nộ của nó!
Hổ Mãnh hiểu được:
- Khó trách phải hạ độc, thiên địa linh vật giống như Thất Hải Khôi Tinh Hoa nhất định có linh thú thủ hộ. Lệ Thương Hải hiển nhiên vô cùng kiêng kị linh thú thủ hộ này, bởi vậy đã định ra độc kế, trước hết dùng rất nhiều chất độc làm ô nhiễm nước biển, quả nhiên linh thú này không có lưu ý tới.
Lâu thuyền hắc sắc cực lớn bỗng nhiên giải thể, lại có ba mươi tu sĩ kim giáp xuất hiện, những người này lại không nóng lòng giết xuống, mà lẳng lặng đứng trên không trung, lạnh lùng nhìn biến cố trên mật biển.
Linh thú kia hiển nhiên vô cùng thống khổ, không ngừng lăn lộn, mật biển phạm vi hơn mười dặm đều bị nó khua khoắng không thể bình an. Từng con sóng lớn cao mấy chục trượng giống như những bàn tay khổng lồ không ngừng chụp đánh nước biển, tùy ý phát tiết sự cáu kinh của nó.
Trận pháp của trăm tên tu sĩ ngân giáp kia đã hoàn toàn thành hình, mỗi người đều lấy ra trong lòng một chiếc sương đồng lớn bằng bàn tay, tất cả mọi người hướng sương đồng về phía ánh trăng chiếu một cái. Đại trận phát động, từng đạo ngân quang hội tụ, hào quang bao phủ sương đồng, lăng không rơi xuống, phong tỏa toàn bộ mười dặm trên mật biển!
Bóng đen kia phát ra một tiếng rít phẫn nộ, bỗng nhiên hất đầu va nát ngân quang xung quanh, ở dưới ánh trăng, từ trên mặt biển lộ ra một cái đầu cực lớn mà dữ tợn, hai khóe mắt chảy ra máu tươi, cừu hận trừng mắt nhìn những tu sĩ trên bầu trời.
- Nó trúng độc rất nặng.
Vũ La nhìn linh thú thủ hộ kia khóe mất chảy máu nói:
- Chỉ sợ Lệ Thương Hải đã dự mưu từ lâu, độc tố này mỗi ngày đều đổ ở mặt biển xung quanh, liều lượng gia tăng từng chút một. linh thú thủ hộ chậm rãi trúng độc, bản thân lại không có phát giác. Hôm nay hắn đột nhiên gia tăng một lượng lớn, độc tố trong linh thú thủ hộ hoàn toàn bị dẫn phát ra.
- Đồ thâm hiểm!
Hổ Mãnh nguyền rùa một tiếng.
-Ồ...
Hắc Thủy Tiên nhìn bầu trời, kêu lên một tiếng kinh ngạc, lâu thuyền cực lớn lúc trước đã giải thể không ngờ chậm rãi co rút. từng khối giáp bản co rút lại, hóa thành một miếng lân giáp, lâu thuyền cực lớn dài đến năm trăm trượng không ngờ cuối cùng đã biến thành một chiếc tiên giáp đen kịt. dưới ánh mắt chăm chú của mọi người hiện lên trên người một tu sĩ cao lớn.
Vượt ngoài dự liệu của Vũ La. ba người cùng nhau nói:
- Lệ Thương Hải.
Vũ La nhìn gương mặt người kia: Đúng là Hoang Hải Dạ Ma Lệ Thương Hải quen thuộc với Đế Quân Thôi Xán kiếp trước, tránh mà không chiến.
Hắc Thủy Tiên mày nhăn lại, hỏi Chu Cẩn:
- Trên người hắn có món khải giáp này, Nhiễu Lương Kim Đao của ngươi có nắm chắc chém rách không?
Tiên giáp do một chiếc lâu thuyền dài năm trăm trượng co rút lại mà thành, chỉ sợ đã đạt tới cấp bậc pháp bảo nhất phẩm thượng, dùng bảo kiếm đi chém một chiếc tiên giáp như vậy, chẳng khác nào đi chém một chiếc lâu thuyền năm trăm trượng, vừa nghĩ đến đó đã làm cho người ta trong lòng nổi lên cảm giác vô lực.
Thần sắc của Chu Cẩn cũng trở nên ngưng trọng:
- Ta cũng không có nắm chắc...
Lệ Thương Hải đã mặc xong giáp trụ. ma thủ lăng không trảo một cái, trên bao tay khải giáp, mỗi một khớp xương đều có một chiếc gai nhọn dữ tợn.
Một thanh trường kích hắc sắc xuất hiện ở trong tay hắn. hắn tiện tay khẽ múa, trường kích phát ra tiếng kêu trầm trọng, kích ánh hắc sắc trùng trùng dẫn theo linh khí vô biên vô tận chèn ép khiến cho không khí xung quanh minh Lệ Thương Hải cuồn cuộn, nhất thời cuồng phong gào thét!
Lệ Thương Hải đột nhiên đâm trường kích trong tay xuống phía mẵt biển, trường kích đánh vỡ âm chưởng, phát ra một tiếng nổ vang, toát ra một luồng âm ba màu trắng, lấy trường kích làm trung tâm, khuếch tán ra từng vòng từng vòng.
- Giết! Đoạt được Thất Hải Khôi Tinh Hoa, chủ tớ chúng ta cùng chứng vị tiên ban!
Chu Cẩn và Hắc Thủy Tiên còn đang mê say, Vũ La vươn tay nắm chặt ngọc thủ của Chu Cẩn, đối với Hắc Thủy Tiên lại không khách khí như vậy, nhẹ nhàng đẩy một cái.
Hai người bừng tỉnh lại, Vũ La lại lấy tay ra dấu chớ lên tiếng, nhìn về phía đào Tháp Sơn bĩu môi một cái, chỉ thấy ánh trăng như bạc chiếu vào trong thạch động. Một đóa hoa màu cam toát ra linh quang xinh đẹp từ trong thạch động chậm rãi bay ra.
Bốn người nhìn nhau, đều hiểu được đây chính là Thất Hải Khôi Tinh thần vật bài danh thứ năm của đại dương mênh mông!
Cùng lúc đó, Vũ La phát hiện tu sĩ đồ đen phía trước khẽ động, trong tay đã có thêm một chiếc bình gốm, từng giọt dịch thể màu xanh đen từ trong bình rơi xuống mật biển.
- Hạ độc ư?
Hổ Mãnh nghi hoặc:
- Nhằm vào Thất Hải Khôi Tinh Hoa, hạ độc để làm gì?
Rất nhanh nghi hoặc của Hổ Mãnh đã được cởi bỏ, nước biển chậm rãi chấn động, kéo theo đóa hoa Thất Hải Khỏi Tinh thần bí kia cũng không ngừng phập phồng, cuối cùng một tiếng nổ vang lên, một cơn sóng lớn giống như núi dâng lên, biển rộng nháy mắt rít gào, từng con sóng lớn cao hơn mười trượng ầm ầm cuốn lên. xung quanh Thất Hải Khôi Tinh Hoa hình thành một lốc xoáy cực lớn đường kính trăm trượng, sâu hơn mười trượng, thật giống như một cơn gió lốc.
- Sao lại thế này?
Hổ Mãnh chấn động.
Tên tu sĩ đồ đen trước mặt. sau khi hạ độc lập tức bay lên. cùng bay lên trời như hắn còn có gần trăm tên tu sĩ xung quanh đảo Tháp Sơn.
Hiển nhiên những tu sĩ này đều là ần núp ở trong biển rộng, sau khi nhìn thấy Thất Hải Khôi Tinh Hoa xuất hiện lập tức hạ độc, sau đó thoát khỏi mặt bién.
Một chiếc lâu thuyền hắc ám cực lớn. giống như từ trong nguyệt cung lái ra. để lộ ra vầng trăng sáng, chậm rãi đi tới không trung phía trên đảo Tháp Sơn. trăm tên tu sĩ này quay xung quanh chiếc thuyền lớn kia. bày ra một trận pháp kỳ quái, từng đạo linh quang nổi lên trong trận pháp, theo một loại liên hệ ảo diệu không ngừng hội tụ đến trên người mỗi tu sĩ trong trận pháp.
Trên bầu trời giống như có hơn một trăm con đom đóm. chẳng qua những con đom đóm này phát sáng càng ngày càng mãnh liệt, lực lượng ẩn chứa bên trong trận pháp cũng càng ngày càng lớn!
Thế nhưng người chủ trì trong bóng tối hiển nhiên còn không thỏa màn. rất nhanh lâu thuyền hắc ám kia mở ra một đám cửa sổ bên sườn thuyền, đổ ào ào xuống dưới hơn một ngàn cân Ngọc Tủy từ trong những cửa sổ này!
Quá nhiều Ngọc Tủy lọt vào bên trong trận pháp, lập tức bị một tầng linh quang quấn lấy, lập tức bắt đầu hòa tan. linh khí khổng lồ bên trong Ngọc Tủy điên cuồng rót vào bên trong trận pháp.
Trong trận pháp mỗi một tu sĩ bỗng nhiên cả người run lên. linh lực hùng mạnh gần như vượt qua cực hạn thừa nhận của bọn họ, cảnh giới của mỗi một tu sĩ mạnh mẽ bị đề cao một tầng.
Bốp bốp bốp... Linh lực hùng mạnh chấn nát quần áo trên người đám tu sĩ đồ đen. lộ ra nhuyễn giáp ngân sắc mặc trong người. Đây cũng là một loại tiên giáp, mà lúc này, trên mặt những tiên giáp ngân sắc này lóe ra hào quang kỳ dị, điên cuồng hấp thu lực lượng trận pháp truyền đến. toàn bộ đưa vào trong cơ thể tu sĩ không dư thừa một tia.
Các tu sĩ động tác đều nhịp, lấy ra một viên linh đan hắc sắc nuốt vào, mọi người vốn đã có chút chống đỡ không nổi lập tức cùng nhau phát ra một tiếng hổ gầm. mạnh mẽ dung nạp toàn bộ những linh khí này vào trong thân thể mình, lập tức cảnh giới lại lần nữa được tãng lên!
Hiển nhiên Lệ Thương Hải đã sớm có chuẩn bị, những tu sĩ hắc y này đã được huấn luyện, hơn nữa khăng định trước đó tu luyện công pháp đặc thù. nếu không chỉ dựa vào nghị lực cá nhân và linh đan. tuyệt đối không thể làm cho bọn họ chịu được thống khổ trong thời gian ngắn thừa nhận linh lực nhập thé, thình lình tãng lên hai cảnh giới như vậy.
Biển rộng dường như trở nên phẫn nộ, từng con sóng lớn dâng lên tiếng nước kinh thiên, bốn người Vũ La đã từ trong biển thoát ra, những độc tố này đã bắt đầu khuếch tán, lan tràn đến bên cạnh bốn người.
- Các ngươi xem!
Chu Cẩn bỗng nhiên chi tay về phía sóng lớn ngập trời kia, nương theo ánh trăng, mơ hồ có thể nhìn thấy ở trong sóng lớn kia, dưới Thất Hải Khôi Tinh Hoa có một bóng đen mơ hồ cực lớn.
Bóng đen hiển nhiên nổi giận, sóng lớn ngập trời này chính là biểu hiện phẫn nộ của nó!
Hổ Mãnh hiểu được:
- Khó trách phải hạ độc, thiên địa linh vật giống như Thất Hải Khôi Tinh Hoa nhất định có linh thú thủ hộ. Lệ Thương Hải hiển nhiên vô cùng kiêng kị linh thú thủ hộ này, bởi vậy đã định ra độc kế, trước hết dùng rất nhiều chất độc làm ô nhiễm nước biển, quả nhiên linh thú này không có lưu ý tới.
Lâu thuyền hắc sắc cực lớn bỗng nhiên giải thể, lại có ba mươi tu sĩ kim giáp xuất hiện, những người này lại không nóng lòng giết xuống, mà lẳng lặng đứng trên không trung, lạnh lùng nhìn biến cố trên mật biển.
Linh thú kia hiển nhiên vô cùng thống khổ, không ngừng lăn lộn, mật biển phạm vi hơn mười dặm đều bị nó khua khoắng không thể bình an. Từng con sóng lớn cao mấy chục trượng giống như những bàn tay khổng lồ không ngừng chụp đánh nước biển, tùy ý phát tiết sự cáu kinh của nó.
Trận pháp của trăm tên tu sĩ ngân giáp kia đã hoàn toàn thành hình, mỗi người đều lấy ra trong lòng một chiếc sương đồng lớn bằng bàn tay, tất cả mọi người hướng sương đồng về phía ánh trăng chiếu một cái. Đại trận phát động, từng đạo ngân quang hội tụ, hào quang bao phủ sương đồng, lăng không rơi xuống, phong tỏa toàn bộ mười dặm trên mật biển!
Bóng đen kia phát ra một tiếng rít phẫn nộ, bỗng nhiên hất đầu va nát ngân quang xung quanh, ở dưới ánh trăng, từ trên mặt biển lộ ra một cái đầu cực lớn mà dữ tợn, hai khóe mắt chảy ra máu tươi, cừu hận trừng mắt nhìn những tu sĩ trên bầu trời.
- Nó trúng độc rất nặng.
Vũ La nhìn linh thú thủ hộ kia khóe mất chảy máu nói:
- Chỉ sợ Lệ Thương Hải đã dự mưu từ lâu, độc tố này mỗi ngày đều đổ ở mặt biển xung quanh, liều lượng gia tăng từng chút một. linh thú thủ hộ chậm rãi trúng độc, bản thân lại không có phát giác. Hôm nay hắn đột nhiên gia tăng một lượng lớn, độc tố trong linh thú thủ hộ hoàn toàn bị dẫn phát ra.
- Đồ thâm hiểm!
Hổ Mãnh nguyền rùa một tiếng.
-Ồ...
Hắc Thủy Tiên nhìn bầu trời, kêu lên một tiếng kinh ngạc, lâu thuyền cực lớn lúc trước đã giải thể không ngờ chậm rãi co rút. từng khối giáp bản co rút lại, hóa thành một miếng lân giáp, lâu thuyền cực lớn dài đến năm trăm trượng không ngờ cuối cùng đã biến thành một chiếc tiên giáp đen kịt. dưới ánh mắt chăm chú của mọi người hiện lên trên người một tu sĩ cao lớn.
Vượt ngoài dự liệu của Vũ La. ba người cùng nhau nói:
- Lệ Thương Hải.
Vũ La nhìn gương mặt người kia: Đúng là Hoang Hải Dạ Ma Lệ Thương Hải quen thuộc với Đế Quân Thôi Xán kiếp trước, tránh mà không chiến.
Hắc Thủy Tiên mày nhăn lại, hỏi Chu Cẩn:
- Trên người hắn có món khải giáp này, Nhiễu Lương Kim Đao của ngươi có nắm chắc chém rách không?
Tiên giáp do một chiếc lâu thuyền dài năm trăm trượng co rút lại mà thành, chỉ sợ đã đạt tới cấp bậc pháp bảo nhất phẩm thượng, dùng bảo kiếm đi chém một chiếc tiên giáp như vậy, chẳng khác nào đi chém một chiếc lâu thuyền năm trăm trượng, vừa nghĩ đến đó đã làm cho người ta trong lòng nổi lên cảm giác vô lực.
Thần sắc của Chu Cẩn cũng trở nên ngưng trọng:
- Ta cũng không có nắm chắc...
Lệ Thương Hải đã mặc xong giáp trụ. ma thủ lăng không trảo một cái, trên bao tay khải giáp, mỗi một khớp xương đều có một chiếc gai nhọn dữ tợn.
Một thanh trường kích hắc sắc xuất hiện ở trong tay hắn. hắn tiện tay khẽ múa, trường kích phát ra tiếng kêu trầm trọng, kích ánh hắc sắc trùng trùng dẫn theo linh khí vô biên vô tận chèn ép khiến cho không khí xung quanh minh Lệ Thương Hải cuồn cuộn, nhất thời cuồng phong gào thét!
Lệ Thương Hải đột nhiên đâm trường kích trong tay xuống phía mẵt biển, trường kích đánh vỡ âm chưởng, phát ra một tiếng nổ vang, toát ra một luồng âm ba màu trắng, lấy trường kích làm trung tâm, khuếch tán ra từng vòng từng vòng.
- Giết! Đoạt được Thất Hải Khôi Tinh Hoa, chủ tớ chúng ta cùng chứng vị tiên ban!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.