Tiên Tuyệt

Chương 812: Minh Hà Tinh Lôi

Thạch Tam

22/04/2018

- Hay! Cực hay!

Thiếu niên công tử chợt đứng lên chiết phiến trong tay đóng lại:

- Có từng thăm dò mục đích cụ thể của bọn chúng không?

- Có, là Nguyên Mộc Tinh.

- Nguyên Mộc Tinh...

Thiếu niên công tử hai mắt híp lại, một trong hai tên cao thủ cận vệ sau lưng tiến lên một bước nói:

- Thiếu gia, Nguyên Mộc Tinh chính là phạm vi trấn thủ của Hỏa Thụ Tiên Khôi, con trai thứ ba của Hỏa Thụ Tiên Khôi gần đây hoạt động rất mạnh...

Lời này điểm đến đó thì ngừng, thiếu niên công tử cũng hiểu, lão Tam muốn đẩy lão Đại xuống, tự nhiên cần phải có người ủng hộ. Lúc này mình xuất hiện, lão Tam còn không liều mạng nịnh hót sao?

Y khẽ mỉm cười:

- Đi Nguyên Mộc Tinh.

- Dạ!

Nguyên Mộc Tinh chính là một tinh cầu thương nghiệp cao cấp gần Tiên Ngưu Giác Tinh nhất.

Truyền tống trận nhảy qua không gian Tinh Vực chỉ có trên tinh cầu thương nghiệp cao cấp. Bọn Vũ La từ Tê Lan Tinh qua Nguyên Mộc Tinh, sau đó sẽ từ Nguyên Mộc Tinh thông qua truyền tống trận đi tinh cầu thương nghiệp cấp thấp Cực Nhất Tinh, nơi đó gần Tiên Ngưu Giác Tinh hơn. Đến Cực Nhất Tinh, vậy phải tự mình bay đi Tiên Ngưu Giác Tinh rồi.

Tiên Ngưu Giác Tinh là một tinh cầu tư hữu phồn hoa, thuộc về Bách Hiểu Tiên tộc. Phàm bất cứ ai lên Tiên Ngưu Giác Tinh, trước hết phải nộp cho Bách Hiểu Tiên tộc mỗi người một vạn tiên ngọc tiền thuế.

Sau đó hết thảy thu hoạch trên Tiên Ngưu Giác Tinh sẽ thuộc về kẻ đó, Bách Hiểu Tiên tộc sẽ không can thiệp.

Nhìn qua tựa hồ Bách Hiểu Tiên tộc lỗ, nhưng trên thực tế những Tiên Nhân lên Tiên Ngưu Giác Tinh, số người có thể kiếm được một vạn tiên ngọc cũng không nhiều.

Tiên Ngưu Giác Tinh cũng là lực lượng đẳng cấp Tiên giới, dị thú ở đó cực kỳ hùng mạnh. Những con yếu ớt một chút đã sớm bị tiền nhân giết chết hầu như không còn.

Mà bởi vì Tiên Ngưu Giác Tinh tài nguyên phong phú, danh tiếng vang lừng, rất nhiều Tiên Nhân muốn đến Tiên Ngưu Giác Tinh thử vận may một chút, Bách Hiểu Tiên tộc chẳng qua là thu thuế tới nỗi mềm tay.

Đoàn người của Vũ La vừa mới xuất hiện ở Cực Nhất Tinh, liền bị người theo dõi.

Thấy bọn người này tỏ ra vô cùng phách lối, Lương Mạt Vũ không nhịn được cau mày:

- Để ta đi bắt chúng về hỏi thử, vì sao dám to gan theo dõi chúng ta như vậy...

Vũ La khoát tay ngăn lại:

- Không cần hỏi, còn nhớ Bạt Tượng Tiên Tôn Lý Tu Viễn hay không?

Lương Mạt Vũ chợt nói:

- Cũng chỉ có thể là hắn.

Con trai Bạt Tượng Tiên Tôn Lý Tu Viễn, lúc đánh cuộc đổ thụ đã bị bại bởi Vũ La. Hiện tại bọn Vũ La tới Cự Tượng Tinh Vực, đang ở trong địa bàn của người ta, thiếu niên công tử kia há có thể bỏ qua cho bọn họ.

Cũng chỉ có thủ hạ người của Lý Tu Viễn mới dám to gan lớn mật như vậy trên Cự Tượng Tinh Vực.

Lăng Hổ Quy bĩu môi một cái:

- Chúng cho chúng ta là trái thị mềm sao? Vũ La nhìn Lương Mạt Vũ:

- Chớ so đo với bọn này, nếu bọn chúng không có cử động gì quá khích, chúng ta cũng không cần để ý tới.

Vũ La hy vọng thiếu niên công tử kia thức thời một chút, Lương Mạt Vũ có chỗ dựa hùng mạnh, y không nên rước họa vào thân.

Lần này bọn họ cũng không ngờ, trên Tiên Ngưu Giác Tinh cũng có rất nhiều người tới. Sau khi tìm một chỗ không người, Vũ La thả tiểu thuyền ra, bay khỏi Cực Nhất Tinh.

Trước khi rời đi, Vũ La nhìn thấy người theo dõi mình phía sau lấy ra một miếng ngọc truyền âm, nói với người nào đó.

Vũ La lắc lắc đầu, xem ra lần này không thể tránh được phiền phức.Vũ La âm thầm lặng lẽ gắn đạo linh phù phỏng chế Thái Thượng Kiếm Chú của mình lên Hồng Vũ tiên pháo trên mũi thuyền.

Thiếu niên công tử Lý Đình Nghĩa ưu nhã phe phẩy chiết phiến, đây là tật có từ khi sinh ra trong bụng mẹ của y. Bất kể khí hậu lạnh hay nóng, y đều làm ra vẻ như vậy. Nếu để cho Hướng Cuồng Ngôn nhìn thấy, nói không chừng lão sẽ không nhịn được xông lên đoạt lấy chiết phiến, dùng cây quạt này phát cho tên kia vài phát vào mặt.

Bất quá ở chỗ này, thiếu niên công tử Lý Đình Nghĩa lại là khách quý tuyệt đối, hai tên cao thủ đi theo bảo vệ đứng sau lưng, bên dưới có một tên công tử có vẻ cùng tuổi với y, ăn mặc xa hoa khom lưng cười bồi:



- Nghĩa thiếu gia, ta làm việc xin ngài hãy yên tâm.

Lý Đình Nghĩa mỉm cười gật đầu:

- Sắp xếp xong xuôi chưa?

- Sắp xếp xong xuôi, ngài hãy cùng ta xem tuồng hay là được.

Lý Đình Nghĩa hài lòng nói:

- Tốt lắm, Kha lão đệ giúp ta làm chuyện này, bổn công từ nhất định không quên ích lợi của ngươi, ha ha ha!

Người đứng bên dưới là Kha Thúc Hùng, con trai thứ ba của Hỏa Thụ Tiên Khôi Kha Minh Đạt ở Nguyên Mộc Tinh. Y và lão Đại trong nhà không thuận nhau, lúc này mình cũng đã lớn, bèn sinh lòng muốn lật đố Đại ca giành lấy địa vị.

Chẳng qua là dù Kha Thúc Hùng có ý định này, lại không có biện pháp gì tốt. Ngày thường y chỉ có thể cố gắng làm một vài chuyện để cho người ta thấy mình mạnh hơn Đại ca. Lần này, Lý Đình Nghĩa chủ động tìm tới cửa, Kha Thúc Hùng dĩ nhiên là mừng rỡ, đặc biệt ra sức.

Một tên cao thủ sau lưng Lý Đình Nghĩa vẫn tỏ ra không yên lòng, bèn hỏi:

- Rốt cục Kha công tử an bài thế nào, có thể nói cho chúng ta nghe một chút được chăng?

Kha Thúc Hùng đang có lòng muốn thể hiện, nghe vậy khẽ mỉm cười, tiện tay điểm ra một chỉ vào hư không trước mặt. Ánh sáng lóe lên, mở ra một tinh đồ, giữa tinh đồ là Cực Nhất Tinh cùng Tiên Ngưu Giác Tinh.

- Nghĩa thiếu gia mời xem, xung quanh Tiên Ngưu Giác Tinh này vừa khéo là nơi mà cữu cữu ta trấn thủ. Ta đã thương lượng xong xuôi với một viên Đại tướng thủ hạ cữu cữu ta. Chỉ cần đám người kia tiến vào Tinh Vực cố định, sẽ cản bọn chúng lại kiểm tra, mà gần đây, bên trong Tinh Vực này vừa khéo thỉnh thoảng xuất hiện một Hắc Minh Tinh Nhãn có thể cắn nuốt bất kỳ vật gì. Đợi đến khi Hắc Minh Tinh Nhãn kia xuất hiện, lập tức xua bọn chúng vào trong đó.

- Nghĩa thiếu gia, không phải ngài một mực lo lắng người bên cạnh hắn có lai lịch cực lớn sao, đưa bọn chúng vào Hắc Minh Tinh Nhãn, hài cốt không còn, còn ai có thể biết là chúng ta làm? Ngài cũng không cần lo lắng tương lai sẽ có phiền phức gì.

Kha Thúc Hùng cực kỳ đắc ý đối với an bài của mình, có cảm giác vạn vô nhất thất.

Lý Đình Nghĩa hơi có chút bận tâm:

- Thủ hạ vị cữu cữu ngươi có đáng tin không, thực lực có đủ không?

Kha Thúc Hùng vỗ ngực bảo đảm:

- Ngài cứ yên tâm đi, thủ hạ của vị cữu cữu ta chính là đường đường cường giả nhị phẩm thượng, thủ hạ có mười cao thủ tam phẩm, chẳng lẽ còn không dọn dẹp được một đám ô hợp như vậy?

- Về phần giữ bí mật, xin ngài cứ việc yên tâm, ta dám dùng cái mạng này bảo đảm, bọn họ sẽ không nói ra nửa chữ!

Lý Đình Nghĩa gật đầu mỉm cười, vỗ vỗ vai y:

- Tốt, Kha lão đệ làm chuyện này tốt lắm, ha ha ha!

Vũ La biết sẽ có phiền phức, trên đường tự nhiên cẩn thận đề phòng.

Lương Mạt Vũ cũng thỉnh thoảng nhìn về phía xung quanh tinh không, trong mắt lộ ra vẻ cảnh giác.

Lộ trình qua một nửa, Vũ La chợt cau mày một cái, thuận miệng hỏi:

- Lương Mạt Vũ, ngươi có cảm giác được gì không?

Vũ La mơ hồ cảm thấy trong hư không xung quanh có một tia dao động năng lượng rất nhỏ. Nếu không phải là nguyên hồn Vũ La kỳ lạ, nhất định là hắn không thể cảm thấy được.

Chỉ bất quá hắn cũng không quá đặc biệt thận trọng, bởi vì cảm giác dao động nhỏ như vậy, tối thiểu cũng phải xảy ra ngoài hàng vạn dặm. Nếu thật sự là thủ đoạn do tên thiếu niên công tử kia an bài, tới nơi này cũng phải cần một khoảng thời gian, đủ cho bọn họ chuẩn bị sẵn sàng.

Lương Mạt Vũ nghi hoặc cau mày, hiển nhiên cảm nhận của y còn có chênh lệch nhất định với nguyên hồn của Vũ La. Nhưng ngay khi y đang định lắc đầu, đột nhiên sắc mặt đại biến, điên cuồng hét lên:

- Chạy mau, là Hắc Minh Tinh Nhãn...

Đương nhiên Vũ La biết Hắc Minh Tinh Nhãn là vật gì, chẳng qua là từ trước tới nay hắn chưa từng gặp, cho nên không biết dao dộng năng lượng kỳ dị kia chính là dấu hiệu Hắc Minh Tinh Nhãn xuất hiện.Hắc Minh Tinh Nhãn có thể cắn nuốt hết thảy cho dù là hằng tinh, Tiên Tôn, Ma Tôn đụng phải, cũng chỉ có thể ôm hận muôn đời.

Lúc này Vũ La không chút do dự chuẩn bị thay đổi phương hướng tiểu thuyền, nhưng cũng đúng vào lúc này, cách đó không xa phía trước thình lình xuất hiện một chiếc tiểu thuyền hình thoi. Tiểu thuyền này lặng lẽ không tiếng động phóng xuất một đám binh tốt thân khoác tiên giáp. Kẻ cầm đầu khí thế bất phàm, một thân tiên giáp bao phủ ba tầng hào quang sáng chói. Trong tay y cầm một cây thương dài một trượng hai vung lên về phía tiểu thuyền của Vũ La, lập tức một tia điện to như gian phòng xé rách hư không, đánh mạnh vào thân thuyền của Vũ La.

Trận pháp phòng ngự trên thân thuyền lập tức sinh ra tác dụng, lóe lên ánh sáng kinh người. Bên trong thuyền chấn động kịch liệt, tiếng nổ tựa như tiếng sấm mùa hè, chấn động khiến cho bên tai mọi người vang lên những tiếng ong ong.

Sắc mặt Lương Mạt Vũ chợt biến:

- Nhị phẩm thượng!

Y lắc mình ra khỏi tiểu thuyền, lúc xông ra hư không bên ngoài đã khoác lên một thân chiến giáp màu vàng tím. Từ đầu tới chân tiên giáp này có khắc hình một cự thú đang giương nanh múa vuốt, giống như hổ cũng giống như sư tử, có chín đầu chín đuôi, cực kỳ đáng sợ.



Hiện tại Vũ La cũng đã có chút kiến thức, liếc mắt đã nhìn ra được quái thú này chính là một con tinh thú nhị phẩm thượng, gọi là Cửu Đầu Sư Hổ, hung hãn vô cùng. Cho dù là một tinh cầu, nó cũng có thể chộp một trảo tan nát.

Tinh thú không giống với những quái thú trên tinh cầu, chúng có thể dùng nhục thân phi hành trong hư không, uy năng to lớn vô biên. Cho dù là một con tinh thú cửu phẩm cũng có thể dễ dàng chiến thắng Tiên Nhân tam phẩm. Tinh thú nhị phẩm trở lên, chỉ có nhân vật cấp Tiên Tôn, Ma Tôn mới dám săn giết.

Mà trong một thân tiên giáp của Lương Mạt Vũ, hiển nhiên là phong ấn tiên hồn một con Cửu Đầu Sư Hố. Chỉ là tiên hồn Cửu Đầu Sư Hố này đã trị giá từ năm ngàn vạn tiên ngọc trở lên.

Lương Mạt Vũ run tay một cái, lấy chiếc bổng ngắn của y ra cầm trên tay. Sau đó giơ lên điểm ra một cái, một vòng ánh sáng màu vàng bao phủ trên đầu. Sau khi vũ trang đầy đủ, y không chút do dự xông về phía đối thủ.

Tên Tiên Nhân nhị phẩm tay cầm đại thương kia chính là thủ hạ của cữu cữu Kha Thúc Hùng. Y là một Tiên Tướng trấn thủ xung quanh Tinh Vực này, có một đám thủ hạ thực lực cường hãn trong tay, ngày thường cũng là nhân vật nói một không hai.

Cát Hùng bị cuốn vào vòng tranh đấu của mấy đứa con Hỏa Thụ Tiên Khôi Kha Minh Đạt một cách hết sức không tình nguyện, y thấy giúp mấy tên công tử bột này tranh đấu đúng là chuyện vô bổ.

Kha Minh Đạt đang lúc tráng niên, hơn nữa cảnh giới đột phá liên tục. Phỏng đoán còn ngồi trên ngôi Hỏa Thụ Tiên Khôi này cũng có vạn năm, con lão tranh nhau được cái gì?

Đáng tiếc y cũng rất rõ ràng, cữu cừu Kha Thúc Hùng có ơn tri ngộ đối với mình. Khoan nói tới chuyện mình báo ơn hay không, chỉ bằng vào quan hệ này, người khác cũng sẽ cho mình là người của Kha Thúc Hùng, muốn đặt mình ngoài chuyện này là không thể nào.

Hiểu được điểm này, Cát Hùng cũng chỉ còn đường ôm chân Kha Thúc Hùng, hy vọng Kha Thúc Hùng có thể thật sự thành công. Bằng không cuộc sống tốt đẹp thủ hạ dưới trướng Hỏa Thụ Tiên Khôi của y cũng sẽ chấm dứt.

Vì vậy lần này được lệnh, Cát Hùng đặc biệt ra sức. Dưới tay y cũng không có thực lực hùng hậu như Kha Thúc Hùng khoác lác, chỉ có bốn tên Tiên Nhân tam phẩm, tứ phẩm ngũ phẩm cũng không ít.

Nhưng những người này còn phải chia ra trấn thủ toàn khu vực. Cho nên lần này Cát Hùng chỉ mang theo hai tên tam phẩm, bảy tên tứ phẩm, mười tên ngũ phẩm, coi như điều đi một nửa lực lượng dưới tay mình.

Đối với Kha Thúc Hùng có thể nói là cúc cung tận tụy rồi.

Toàn bộ kế hoạch ở Cát Hùng xem ra có thể nói là kín kẽ như áo trời. Một thương cách không của y đâm trúng tiểu thuyền của Vũ La, cùng lúc ấy ở phía sau tiểu thuyền không xa, một quả cầu ánh sáng mờ mờ đang nhanh chóng thành hình. Chỉ cần là người hơi có kiến thức sẽ biết, đây là dấu hiệu Hắc Minh Tinh Nhãn sắp xuất hiện.

Đại thương trong tay Cát Hùng vung lên, nhắm ngay Lương Mạt Vũ đập xuống.

Hai Tiên Nhân nhị phẩm chiến đấu với nhau sẽ thế nào?

Một thương tiện tay của Cát Hùng bắn ra một đạo hào quang khổng lồ dài đến vạn dặm, to chừng ba ngàn trượng.

Đây mới là thực lực chân chính của Tiên Nhân nhị phẩm thượng, phát thương mới vừa rồi đâm vào tiểu thuyền của Vũ La, bất quá chỉ là món khai vị mà thôi.

Lương Mạt Vũ một thân bảo bối, dù là gặp phải Tiên Nhân nhất phẩm cũng có sức liều mạng, huống chi đối mặt Cát Hùng. Lúc này y thi triển chiếc bổng ngân quang ra, trong mấy vạn dặm tinh không chỉ có thể nhìn thấy tràn đầy ánh sáng, ngoài ra vẫn còn ánh sáng mạnh hơn bắn ra không ngừng.

Bổng quét một vòng hào quang, thu Cát Hùng vào.

Cát Hùng âm thầm kêu khổ, Lương Mạt Vũ vừa ra tay, y đã biết người này thực lực không tầm thường, bảo vật lại càng bất tục. Đối thủ như vậy hết sức khó đối phó, hơn nữa loại người như thế thông thường có nghĩa sau lưng có một gia tộc khổng lồ.

Nhưng hôm nay đã vào thế cưỡi hổ khó xuống, Cát Hùng chỉ còn nước cắn chặt hàm răng đối kháng cùng Lương Mạt Vũ.

Trong lúc hoang mang, y đã bị ngân quang của Lương Mạt Vũ quét trúng tiên giáp mấy lần, khiến cho y cảm thấy nổ đom đóm mắt.

Đám thủ hạ còn lại của Cát Hùng dựa theo kế hoạch đã định tiếp tục đánh về phía tiểu thuyền của Vũ La, muốn đẩy tiểu thuyền tới đúng vào lúc Hắc Minh Tinh Nhãn xuất hiện.

Đây chính là trước kế hoạch hoàn hảo đã chuẩn bị trước, nhưng lúc này Cát Hùng điên cuồng hét lên trong lòng: Kế hoạch không cản nổi biến hóa. Lúc này y cảm thấy, trong hai tên thủ hạ tam phẩm của mình chỉ cần một người dẫn mọi người chạy tới là đủ, nên dành ra một tên tam phẩm tới tiếp viện mình.

Lương Mạt Vũ bây giờ quá mức biến thái, không phải là biến thái bình thường.

Y bị ngân quang của Lương Mạt Vũ quét trúng tiên giáp mấy lần, nhất thời hiểu ra mình vẫn còn đánh giá thấp địa vị của Lương Mạt Vũ. Người này không phải là loại người “Thực lực không tầm thường, bảo vật lại càng không tục”, mà là loại người “Thực lực biến thái, bảo vật càng biến thái”. Y cơ hồ có thể khẳng định, trong nhị phẩm, không ai có thể chiến thắng Lương Mạt Vũ.

Đáng tiếc y bị vòng ngân quang của Lương Mạt Vũ bao phủ, căn bản không thể phát ra thanh âm.

Dưới tay y có hai tên tam phẩm, một người chính là tam phẩm thượng, một người là tam phẩm trung, toàn là kiện tướng đắc lực của y. Hai người mang theo mười bảy người còn lại khí thế hung hăng, triển khai đội hình hình quạt đánh về phía tiểu thuyền.

Triệu Hiểu Hiểu nhìn Vũ La một cái, Vũ La gật đầu, chỉ nói một chữ:

- Giết!

Mặc dù Triệu Hiểu Hiểu không có tiên giáp, nhưng nàng dùng tiên nguyên chống đỡ, trong thời gian ngắn nhục thân phi hành giữa hư không là không thành vấn đề. Chỉ thấy thân hình nàng thoáng một cái, hóa thành một đạo hư ảnh mờ mờ, không để ý không thể nhìn thấy.

Ngay sau đó trong tinh hải liền bạo phát một mảnh hào quang rực rỡ, đó là kết quả mà Triệu Hiểu Hiểu va chạm cùng tên Tiên Nhân tam phẩm thượng cầm đầu kia.

Triệu Hiểu Hiểu chẳng qua là ngũ phẩm thượng, nhưng vì có Phù Hạch Tiên Binh cùng Phù Vận Tiên Văn, Vũ La gần đây lại mới vừa thăng cấp Phù Hạch Tiên Binh cho nàng, vì vậy Triệu Hiểu Hiểu va chạm lần này không hề rơi xuống hạ phong.

Tên Tiên Nhân tam phẩm thượng kia cũng nhìn ra Triệu Hiểu Hiểu cấp bậc rất thấp, nhưng lại có chiến lực như thế, không khỏi sửng sốt một chút. Chính vì như vậy, bị Lăng Hổ Quy chộp được cơ hội.

Lúc Triệu Hiểu Hiểu ra ngoài, Lăng Hổ Quy cũng đồng thời theo ra. Vào lúc này, Lăng Hổ Quy thể hiện ra tiềm lực hùng mạnh của người dẫn dắt Binh Long Hội tương lai.

Y chỉ là tam phẩm trung, lặng yên không tiếng động đi theo sau lưng Triệu Hiểu Hiểu, cơ hồ là không có dấu hiệu nào báo trước xuất hiện bên cạnh tên Tiên Nhân tam phẩm thượng kia, trong tay ô quang chợt lóe. Tên Tiên Nhân tam phẩm thượng kia vẫn còn đang sững sờ, chợt cảm giác được nguy hiểm lại tới, tiên giáp trên người bạo phát ra hào quang đáng sợ, va chạm thật mạnh cùng ô quang trong tay Lăng Hỗ Quy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Tuyệt

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook