Chương 424: phòng tuyến cự yêu
Thạch Tam
11/04/2018
Cự Yêu tộc chính là chủ nhân của đại dương, nhưng đối diện với đám Ma Binh khôi giáp đen kịt này, đại dương đột nhiên phản bội Cự Yêu tộc, trở thành chỗ dựa cho đám Ma Binh này.
Ma Binh thân cao mấy trăm trượng, hĩnh thể cũng tương đương Cự Yêu tộc.
Theo những Ma Binh này xuất hiện, hàng ngàn chiến sĩ Cự Yêu kia lặng lẽ không tiếng động mở mắt. Thậm chí không cần chiến tướng chỉ huy và động viên trước khi chiến đấu, bọn họ dường như đã thành thói quen, ai nấy rút binh khí của mình từ dưới biến ra, sắc mặt nghiêm nghị đứng trên hải đảo, dũng cảm đối mặt với cánh Ma Binh kia.
- Rào... Rào... Rào...
Đại quân Ma Binh thẳng tiến đều đều về phía trước, nước biển chỉ lấp xấp dưới chân bọn chúng cuộn lên. Không khí trong trường bị đè nén tới cực điểm.
Đại quân Ma Binh tới trước trận ba dặm, một viên Ma Tướng cầm đầu chậm rãi vung trường thương màu đen to tướng trong tay lên, giữa cảnh tĩnh mịch đột nhiên ngoác miệng phát ra tiếng gào như dã thú:
- Aaaaa...
Cả đại quân Ma Binh cùng vung binh khí lên trời rống theo, sau đó dốc hết tốc độ chạy như điên, tấn công về phía phòng tuyến của Cự Yêu tộc.
Nhất thời một mảng binh khí đen ngòm phủ đầy trời, không nhìn thấy một tia sáng nào cả.
Chiến sĩ Cự Yêu tộc vung binh khí của mình lên, ra sức đập mạnh vào thân thể cường tráng, rống to không hề tỏ ra yếu thế trước đối phương. Hàng chiến sĩ Cự Yêu đứng phía sau tiến lên một bước, gia tăng độ dày cho hàng đầu tiên.
Đại quân Ma Binh ào ào kéo tới, hai cỗ lực lượng hung hãn va chạm vào nhau.
- Rầm!
Nước biển đen kịt cuộn lên sóng thần cao hàng trăm trượng, tiếng va chạm giữa binh khí với nhau, giữa thân thể với nhau, giữa binh khí và thân thể bạo phát chỉ trong thoáng chốc. Hai bên vừa va chạm, chiến sĩ Cự Yêu đã có ba mươi người ngã xuống, phe Ma Binh cũng có mười mấy tên ngã xuống.
Chiến sĩ Cự Yêu phía sau bối rối ùa lên phía trước, kéo những chiến sĩ ngã xuống ra sau.
Xung quanh vết thương bị Ma Binh đánh trúng của những chiến sĩ này, xuất hiện một tầng hắc khí, hắc khí này nhanh chóng lan tràn ra trên người bọn họ. Những chiến sĩ Cự Yêu vừa kéo bọn họ trở về lộ vẻ buồn bã, cũng có không ít người run rẩy toàn thân.
Cự Yêu tộc nóng nảy bạo ngược, kiêu ngạo bất tuân, không chịu hợp đàn mà Vũ La nhìn thấy trước kia, hiện tại hoàn toàn không thấy nữa. Hiện tại hắn chỉ thấy một đám Cự Yêu tộc đoàn kết thương yêu, có thể yên tâm giao lưng mình cho chiến hữu.
Hiểu biết của Bán Yêu tộc vê Cự Yêu tộc không thể coi là sai, nhưng dường như đã bị đảo lộn tất cả trên chiến trường này.
Những hắc khí kia còn đang tràn ngập, không ít thân thể những chiến sĩ Cự Yêu tộc bị thương rất nhanh trở nên đen xạm lại, ngã lăn ra đất thở hồng hộc, cố gắng nặn ra một nụ cười:
- Động thủ đi thôi!
Dứt lời nhắm nghiền mắt lại.
Tên chiến sĩ Cự Yêu tộc bên cạnh nghiến răng một cái, lệ nóng lăn dài. Một lúc lâu sau rốt cục gầm lên giận dữ, cũng nhắm nghiền mắt lại, thình lình giơ cao binh khí trong tay đâm xuống thật mạnh.
Phập... Hoa máu tung bay, sinh mệnh lực của chiến sĩ Cự Yêu tộc bị thương nhanh chóng cạn kiệt, còn cố gắng mở mắt ra, nở một nụ cười giải thoát:
- Cảm tạ...
Hắc khí kia theo chiến sĩ Cự Yêu tộc chết đi, rốt cục không còn xâm nhập, tiêu tan trong nước biển.
A... Chiến sĩ Cự Yêu tộc vừa giải thoát cho chiến hữu của mình rống lên cuồng bạo, giận dữ múa loạn binh khí xông tới.
Tình cảnh như vậy xảy ra với cả ba mươi chiến sĩ Cự Yêu tộc bị thương trong lần va chạm đầu tiên giữa hai phe, Vũ La thấy vậy trong lòng kinh hãi:
- Rốt cục hắc khí kia là thứ gì vậy?
Kiều Thiên Quý nhìn chiến trường. Mặc dù phe Cự Yêu tộc chiếm ưu thế về nhân số, hơn nữa chiến lực cũng cao hơn đám Ma Binh một bậc. Nhưng trên người Ma Binh hắc khí đằng đằng, chỉ cần bị dính vào một chút, chỉ có một con đường chết. Cho nên chiến sĩ Cự Yêu tộc bị bó tay trói chân, ngược lại đại quân Ma Binh càng đánh càng hăng, phòng tuyến đang liên tiếp lui về phía sau.- Đó là lực lượng của Cửu U Minh Ngục, những Ma Binh này đến từ Cửu U Minh Ngục vốn phải cách tuyệt với thế giới này mới đúng.
Vũ La giật mình kinh hãi:
- Ngài nói sao...
Kiều Thiên Quỷ thở dài một tiếng:
- Trừ ra tử khí đến từ Cửu U Minh Ngục, còn có lực lượng gì kinh khủng như vậy, khiến cho chiến sĩ Cự Yêu tộc chúng ta cũng không có chút lực chống cự nào?
Vũ La á khẩu nghẹn lời, quả thật Cự Yêu tộc là chủng tộc có chiến lực hùng mạnh nhất mà Vũ La từng thấy trong hai kiếp của mình. Không tính tới một ít thượng cổ Di tộc, rất có
Thể Cự Yêu tộc là chủng tộc có chiến sĩ hùng mạnh nhất trên thế giới này.
Nhưng chủng tộc như vậy vẫn không có cách nào ngăn được những hắc khí kia. Một khi bị chúng dính vào thân thể, chỉ có thể thỉnh cầu đồng đội kết liễu mạng mình. Ngoại trừ tử khí của Cửu U Minh Ngục, còn có lực lượng gì kinh khủng tới mức này?
Một khi bị tử khí xâm nhập, cuối cùng sẽ trở thành giống như Ma Binh, hoàn toàn vô ý thức, chỉ biết giết chóc, cắn nuốt, chính là một cái xác biết đi. Cho dù thân nhân của mình đứng ngay trước mặt, trong lòng chỉ có ý niệm giết chóc mà thôi.
- Ngươi có biết trên chiến trường này, quan hệ tốt nhất là gì chăng?
Vũ La ngơ ngác lắc đầu.
- Quan hệ tốt nhất là ta và ngươi ước định với nhau, nếu có người nào bị tử khí xâm nhập, người kia sẽ kết liễu thay.
Vũ La giật mình kinh hãi, nhìn lại những chiến sĩ Cự Yêu tộc trong chiến trường, trong lòng không còn chút coi thường, chỉ có cảm giác tôn kính.
- Nhưng vì sao lực lượng của Cửu U Minh Ngục lại xuất hiện ở đây?
Vũ La không hiểu.
Kiều Thiên Quý nở một nụ cười lạnh lẽo:
- Chuyện này phải nói tò lúc phân chia thiên hạ ngũ phương. Thế giới này vốn không phải hình dạng như vậy, nhưng vì cái gọi là các tộc bình định phát triển, cho nên có người phân chia thế giới này thành năm phần.
Vũ La gật đầu, rốt cục là ai có được bản lĩnh như vậy, có thể chia thế giới này ra làm năm phần, cho tới bây giờ cũng không có ai biết được. Nhưng sau khi chia ngũ phương, đúng là các tộc bị chia cắt, không còn hao tốn vì phải đi chinh phạt lẫn nhau.
- Nhưng có trời mới biết, rốt cục kẻ phân chia thế giới này có ý đồ gì.
Giọng điệu của Kiều Thiên Quý tỏ vẻ coi thường:
- Lúc ấy tổ tiên tộc ta biết được tin tức kia đã cảm thấy không yên. Sau càng biết rõ ràng hơn, nếu thiên hạ phân chia ra năm phần, lực lượng của Cửu U Minh Ngục sẽ từ sâu trong Thiên Hoang hải tiết lộ ra ngoài, lâu ngày dài tháng, nhất định Thiên Hoang hải sẽ trở thành một vùng biển chết.
- Không chỉ có Thiên Hoang hải, sau Thiên Hoang hải chính là Thần Hoang hải. Sau đó những Ma Binh của Cửu U Minh Ngục này sẽ tiến lên lục địa, Đông Thổ, Trung Châu, Nam Hoang, Tây Vực, Băc Cương, không nơi nào thoát được!
- Tự nhiên tổ tiên ta không chịu để cho Cự Yêu tộc của mình thành kẻ bồi táng đầu tiên, bèn ra sức chống lại chuyện phân chia thiên hạ. Thánh vật của tộc ta là Thiên Mệnh Thần Phù Lực Bạt Sơn bị đánh nát vào lúc ấy, tổ tiên của tộc ta cũng theo đó ngã xuống. Những vị tố tiên khác cũng chỉ đoạt lại được một mảng Lực Bạt Sơn tàn khuyết, bố trí trên tế đàn kia...
Rốt cục Vũ La đã hiểu, chỉ có lực lượng có thể phân chia thiên địa như vậy mới có thể đánh nát được Thiên Mệnh Thần Phù Lực Bạt Sơn bài danh thiên hạ đệ nhất.
Sau thiên hạ chia năm, Thiên Hoang hải cùng Thần Hoang hải cũng xảy ra biến hóa, không ngờ tòa tế đàn này trôi giạt tới Thần Hoang hải.
Về phần những mảnh vỡ còn lại của Lực Bạt Sơn trôi giạt đến nơi nào, vậy không biết được. Mặc dù Vũ La gộp lại được hai mảnh lớn, nhưng vẫn còn một góc chưa tìm được.
Hắc khí tràn ngập, Ma Binh cuồn cuộn. Phòng tuyến thứ nhất của Cự Yêu tộc đã sắp sửa ngăn cản không nổi nữa. Chiến tướng Cự Yêu tộc phía sau vung binh khí chỉ về phía trước, hét lớn một tiếng giết, dẫn theo bộ hạ xông lên.
Gần ngàn chiến sĩ Cự Yêu tộc không hề cố kị xông tới, nhất thời đầy lui đại quân Ma Binh về phía sau.
Nhưng đại quân Ma Binh cũng không hoảng hốt, bọn chúng xếp thành trường trận trước phòng tuyến của Cự Yêu tộc. Tên Ma Tướng cầm đầu vung cao trường thương, tất cả Ma Binh ngửa mặt lên trời, há miệng phun ra một cỗ hắc khí.
Gần hai ngàn cỗ hắc khí hội tụ thành một con hắc long khổng lồ, giương nanh múa vuốt giữa khống trung, vô cùng dữ tợn hung tàn. Trường thương Ma Tướng tiếp dẫn hắc long đâm mạnh vào phòng tuyến của Cự Yêu tộc.
Hắc long một tiếng gầm thét, xông tới thật mạnh.
Vũ La cách xa hàng chục dặm vẫn có thể cảm nhận được tử khí mạnh mẽ của hắc long kia, không khỏi biến sắc.
Kiều Thiên Quỷ bên cạnh do dự một lúc, rốt cục vẫn phải cất tiếng thở dài, dứt khoát giơ tay lên. Một vầng sáng màu xanh đậm xuất hiện trong lòng bàn tay lão, từ từ khuếch tán.
Một tên chiến tướng Cự Yêu tộc trên chiến trường nhìn thấy vầng sáng giật nảy mình, lập tức rời bỏ chiến trường, liều mạng bay tới, còn cách xa vài dặm đã hô to:
- Đại Hoàng Sư, ngàn vạn lần ngài không thể ra tay...
Vũ La hết sức kinh ngạc, có chuyện gì vậy?
Dường như Kiều Thiên Quỷ không nghe thấy, vẫn tiếp tục phát lực. Vòng sáng màu xanh đậm càng ngày càng lớn, rất nhanh đã đạt tới đường kính ba mươi trượng.
Chiến tướng Cự Yêu tộc đã tới nơi, nhào xuống ôm lấy đùi lão, đau khổ van xin:
- Đại Hoàng Sư, các huynh đệ còn có thể chống đỡ, xin ngài ngàn vạn lần đừng ra tay, ta van ngài...
Kiều Thiên Quỷ nổi giận, tung cước đá bay chiến tướng Cự Yêu cao hơn lão gấp rưỡi, quát to một tiếng:
- Cút ngay, ai dám cản lão tử, lão tử đánh chết kẻ đó!
Chiến tướng Cự Yêu vẫn liều mạng bò tới, ôm chặt lấy chân lão, lệ chảy ròng ròng:
- Ta mặc kệ, dù ngài đánh chết ta, hôm nay ta cũng nhất định không để cho ngài xuất thủ.
Kiều Thiên Quỷ không thèm để ý tới y, tiếp tục khuếch tán vầng sáng lớn đến đường kính bốn mươi trượng, khẽ run tay. Hào quang màu xanh đậm chiếu sáng mặt biển tối tăm, vòng sáng xuất hiện ngay trước mặt hắc long kia. Hắc long tử khí xông vào, lúc chui ra đã xuất hiện trên hàng chục vạn trượng trời cao, không hề tạo ra chút thương tổn nào với phòng tuyến Cự Yêu tộc.
Trên phòng tuyến Cự Yêu tộc, tất cả chiến sĩ Cự Yêu đều đỏ hoe mắt:
- Đúng là Đại Hoàng Sư... Đại Hoàng Sư vừa xuất thủ...
- Giết, đánh đám Ma Binh này trở về!
- Giết, giết bọn chúng, giết sạch hết thảy bọn chúng!
Đám chiến sĩ Cự Yêu tộc vô cùng kích động, mắt đỏ ngầu hung hãn không sợ chết, không hề thủ vững phòng tuyến nữa, cả bọn xông ra một lượt. Đại quân Ma Binh không ngờ tới cục diện này, vội vàng không kịp chuẩn bị bại lui liên tiếp.
Khác với ban đầu, hiện tại các chiến sĩ Cự Yêu tộc đã lâm vào trạng thái cuồng bạo. Vũ La nhìn thấy vài chiến sĩ Cự Yêu tộc rõ ràng đã bị tử khí gây thương thích, nhưng vẫn liều mạng đánh về phía Ma Binh, chém giết không hề cố kỵ, càng thêm dũng cảm. Sau khi giết chết một hơi vài Ma Binh, bọn họ cũng đã bị tử khí xâm nhập nhanh chóng, lập tức xoay binh khí lại, đâm mạnh vào đầu mình.
Dưới đợt tấn công mạnh mẽ của chiến sĩ Cự Yêu tộc, Ma Binh tan rã rất nhanh, rốt cục bị đẩy lùi về sâu trong biển.
Sau một trường đại chiến, Cự Yêu tộc cũng là thắng thảm, hao tổn không dưới ba trăm chiến sĩ.
Đây là nhờ Kiều Thiên Quỷ dùng Thiên Địa Na Di chuyển công kích hùng mạnh của hắc long kia đi nơi khác, bằng không tổn thất còn lớn hơn nữa.
- Đại Hoàng Sư, Đại Hoàng Sư... Ngài không sao chứ... Đùng làm chúng ta sợ..
Tên chiến tướng Cự Yêu kia cuống quít đỡ lấy Kiều Thiên Quỷ đang lảo đảo, Vũ La quay người lại, mới thấy sắc mặt Kiều Thiên Quỷ trắng nhợt, ngã vào lòng tên chiến tướng Cự Yêu kia. Nhưng lão vẫn cố gắng nở một nụ cười:
- Vũ La tiên sinh có thấy chưa, đây là chiến sĩ giỏi nhất của Cự Yêu tộc chúng ta. Cự Yêu tộc ta không phải chiến đấu vì tộc ta, chúng ta bảo vệ cả thế giới này! Nếu không có chiến sĩ Cự Yêu tộc chúng ta, còn ai ngăn nổi Ma Binh của Cửu U Minh Ngục?
Kiều Thiên Quỷ nói xong, nhắm mắt lại hôn mê tức khắc.
Tên chiến tướng Cự Yêu tộc rơi lệ như mưa:
- Đã nói trước ngài đừng nên xuất thủ... Mỗi lần ngài xuất thủ như vậy, đối với ngài hao tổn quá lớn...
Vũ La đứng bên cạnh, rốt cục hiểu ra vì sao lão nhân thái độ bất cần đời, thích đánh mắng thủ hạ này lại được vô cùng trọng vọng trong Cự Yêu tộc như vậy.
Kiều Thiên Quỷ ngủ mê suốt bảy ngày mới tỉnh lại.
Thiên Địa Na Di của lão cũng không phải là chỉ có thể dẫn người xuyên qua không gian, trên thực tế tác dụng lớn nhất chính là chuyên dời công kích. Cả Cự Yêu tộc cũng chỉ có Kiều Thiên Quỷ mới có thủ đoạn này, có thể chuyển dời công kích của đại quân Ma Binh.Nhưng thủ đoạn này hao tổn rất lớn cho bản thân. Một đòn hợp lực của hai ngàn Ma Binh, muốn dời đi cũng không phải nhẹ nhàng như vậy.
Vốn Kiều Thiên Quỷ phát ra chiêu này thông thường là phải ngủ mê năm ngày. Nhưng trước đó lão đã thi triển hai lần liên tục, mặc dù hao tốn không lớn lắm so với dùng Thiên Địa Na Di chuyển dời công kích của Ma Binh đi, nhưng ảnh hưởng của hai lần trước cũng đủ để lão ngũ nhiều hơn hai ngày.
Trong bảy ngày này, trong vùng biển tối đen kia, đại quân Ma Binh không có dị động gì. Viên chiến tướng Cự Yêu tộc kia vẫn hầu hạ bên cạnh Kiều Thiên Quỷ.
- Trước kia vóc dáng Đại Hoàng Sư cũng khôi ngô chẳng kém tên ngốc Cự Thiên Khôi kia, nhưng ngài không ngừng sử dụng Thiên Địa Na Di, tiêu hao thân thể càng ngày càng lớn. Đại Hoàng Sư chỉ có thể không ngừng co rút thân thể của mình để triệt tiêu hao tổn, cho nên hiện tại thân hĩnh ngài mới trở nên nhỏ như vậy...
Sau khi Kiều Thiên Quỷ tỉnh lại cũng không nói gì thêm với Vũ La nữa. Hết thảy những gì Vũ La đã nhìn thấy có sức thuyết phục hơn bất cứ lời nói nào của Kiều Thiên Quỷ.
Lão nhân Cự Yêu tộc vẫn lộ vẻ suy yếu như trước, Vũ La đi với lão, được ba mươi chiến sĩ Cự Yêu tộc hộ tống trở về Tang Long đảo.
Về tới đảo, Kiều Thiên Quỷ xua tay đuổi các chiến sĩ Cự Yêu tộc đi:
- Được rồi, tất cả đi đi, lão tử còn chưa chết, vẻ mặt các ngươi như đưa đám làm gì vậy?
Đám chiến sĩ Cự Yêu tộc quỳ xuống dập đầu, sau đó giải tán.
Ba mươi chiến sĩ Cự Yêu tộc quỳ xuống dập đầu cũng đủ làm cho đất rung núi chuyển, Vũ La ở bên cạnh lại không cười nổi.
- Tìm Vũ Thiên Khôi tới đây cho ta.
Chỉ còn lại có Kiều Thiên Quỷ cùng Vũ La, Vũ La cất tiếng thở dài:
- Không cần giả vờ nữa, không còn ai khác.
Kiều Thiên Quỷ cũng thở dài, toàn thân mềm nhũn ngồi phệt xuống đất.
Lão yếu ớt nhìn Vũ La:
- Ngươi cũng đã nhìn ra ư?
Nếu nói về nhãn quang, Vũ La có thể nói là vô cùng lão luyện, thân thể Kiều Thiên Quỷ e rằng không còn chống đỡ được bao lâu. Pháp môn Thiên Địa Na Di kia thật sự hao tổn quá lớn, Kiều Thiên Quỷ chẳng khác nào đang liều mạng.
- Ta đoán chừng còn có thể kiên trì mấy thập niên, lão quỷ ta muốn thương lượng với ngươi chuyện này.
Vũ La gật đầu:
- Mời nói.
- Nếu ngươi có thể ráp lại Lực Bạt Sơn hoàn chỉnh, ta muốn mượn dùng một chút.
Kiều Thiên Quỷ nói:
- Có Lực Bạt Sơn, có lẽ tộc ta có thể có biện pháp lấp lại khe hở của Cửu U Minh Ngục. Vũ La thoáng động trong lòng, bèn nói:
- Trừ Lực Bạt Sơn ra, ta còn có Thiên Mệnh Thần Phù thiên hạ đệ nhất khác...
Kiều Thiên Quỷ lắc đầu:
- Ta biết ngươi có lòng tốt, nhưng chỉ có Lực Bạt Sơn mới là Thiên Mệnh Thần Phù thích hợp nhất với tộc ta, e rằng những Thiên Mệnh Thần Phù khác không được.
Vũ La gật đầu:
- Ngài yên tâm, chỉ cần ta gom đủ Lực Bạt Sơn, bất kể ta đang ở địa phương nào, sẽ chạy tới Thiên Hoang hải ngay tức khắc.
Kiều Thiên Quỷ nở một nụ cười vui mừng:
- Ngươi thật là hảo hán, ta tin lời ngươi, đa tạ!
Vũ La lắc lắc đầu:
- Sinh linh thế giới này phải đa tạ Cự Yêu tộc các người mới phải.
- Đại Hoàng Sư, ta tới rồi.
Giọng Vũ Thiên Khôi từ bên ngoài vang lên, Kiều Thiên Quỷ cho vào. Trên lưng Vũ Thiên Khôi chỉ còn lại một thanh cự đao, thanh còn lại có lẽ y đã đưa cho ai đó, nghĩ cách giải trừ thương tổn của Lôi Điện trên đó.
Ma Binh thân cao mấy trăm trượng, hĩnh thể cũng tương đương Cự Yêu tộc.
Theo những Ma Binh này xuất hiện, hàng ngàn chiến sĩ Cự Yêu kia lặng lẽ không tiếng động mở mắt. Thậm chí không cần chiến tướng chỉ huy và động viên trước khi chiến đấu, bọn họ dường như đã thành thói quen, ai nấy rút binh khí của mình từ dưới biến ra, sắc mặt nghiêm nghị đứng trên hải đảo, dũng cảm đối mặt với cánh Ma Binh kia.
- Rào... Rào... Rào...
Đại quân Ma Binh thẳng tiến đều đều về phía trước, nước biển chỉ lấp xấp dưới chân bọn chúng cuộn lên. Không khí trong trường bị đè nén tới cực điểm.
Đại quân Ma Binh tới trước trận ba dặm, một viên Ma Tướng cầm đầu chậm rãi vung trường thương màu đen to tướng trong tay lên, giữa cảnh tĩnh mịch đột nhiên ngoác miệng phát ra tiếng gào như dã thú:
- Aaaaa...
Cả đại quân Ma Binh cùng vung binh khí lên trời rống theo, sau đó dốc hết tốc độ chạy như điên, tấn công về phía phòng tuyến của Cự Yêu tộc.
Nhất thời một mảng binh khí đen ngòm phủ đầy trời, không nhìn thấy một tia sáng nào cả.
Chiến sĩ Cự Yêu tộc vung binh khí của mình lên, ra sức đập mạnh vào thân thể cường tráng, rống to không hề tỏ ra yếu thế trước đối phương. Hàng chiến sĩ Cự Yêu đứng phía sau tiến lên một bước, gia tăng độ dày cho hàng đầu tiên.
Đại quân Ma Binh ào ào kéo tới, hai cỗ lực lượng hung hãn va chạm vào nhau.
- Rầm!
Nước biển đen kịt cuộn lên sóng thần cao hàng trăm trượng, tiếng va chạm giữa binh khí với nhau, giữa thân thể với nhau, giữa binh khí và thân thể bạo phát chỉ trong thoáng chốc. Hai bên vừa va chạm, chiến sĩ Cự Yêu đã có ba mươi người ngã xuống, phe Ma Binh cũng có mười mấy tên ngã xuống.
Chiến sĩ Cự Yêu phía sau bối rối ùa lên phía trước, kéo những chiến sĩ ngã xuống ra sau.
Xung quanh vết thương bị Ma Binh đánh trúng của những chiến sĩ này, xuất hiện một tầng hắc khí, hắc khí này nhanh chóng lan tràn ra trên người bọn họ. Những chiến sĩ Cự Yêu vừa kéo bọn họ trở về lộ vẻ buồn bã, cũng có không ít người run rẩy toàn thân.
Cự Yêu tộc nóng nảy bạo ngược, kiêu ngạo bất tuân, không chịu hợp đàn mà Vũ La nhìn thấy trước kia, hiện tại hoàn toàn không thấy nữa. Hiện tại hắn chỉ thấy một đám Cự Yêu tộc đoàn kết thương yêu, có thể yên tâm giao lưng mình cho chiến hữu.
Hiểu biết của Bán Yêu tộc vê Cự Yêu tộc không thể coi là sai, nhưng dường như đã bị đảo lộn tất cả trên chiến trường này.
Những hắc khí kia còn đang tràn ngập, không ít thân thể những chiến sĩ Cự Yêu tộc bị thương rất nhanh trở nên đen xạm lại, ngã lăn ra đất thở hồng hộc, cố gắng nặn ra một nụ cười:
- Động thủ đi thôi!
Dứt lời nhắm nghiền mắt lại.
Tên chiến sĩ Cự Yêu tộc bên cạnh nghiến răng một cái, lệ nóng lăn dài. Một lúc lâu sau rốt cục gầm lên giận dữ, cũng nhắm nghiền mắt lại, thình lình giơ cao binh khí trong tay đâm xuống thật mạnh.
Phập... Hoa máu tung bay, sinh mệnh lực của chiến sĩ Cự Yêu tộc bị thương nhanh chóng cạn kiệt, còn cố gắng mở mắt ra, nở một nụ cười giải thoát:
- Cảm tạ...
Hắc khí kia theo chiến sĩ Cự Yêu tộc chết đi, rốt cục không còn xâm nhập, tiêu tan trong nước biển.
A... Chiến sĩ Cự Yêu tộc vừa giải thoát cho chiến hữu của mình rống lên cuồng bạo, giận dữ múa loạn binh khí xông tới.
Tình cảnh như vậy xảy ra với cả ba mươi chiến sĩ Cự Yêu tộc bị thương trong lần va chạm đầu tiên giữa hai phe, Vũ La thấy vậy trong lòng kinh hãi:
- Rốt cục hắc khí kia là thứ gì vậy?
Kiều Thiên Quý nhìn chiến trường. Mặc dù phe Cự Yêu tộc chiếm ưu thế về nhân số, hơn nữa chiến lực cũng cao hơn đám Ma Binh một bậc. Nhưng trên người Ma Binh hắc khí đằng đằng, chỉ cần bị dính vào một chút, chỉ có một con đường chết. Cho nên chiến sĩ Cự Yêu tộc bị bó tay trói chân, ngược lại đại quân Ma Binh càng đánh càng hăng, phòng tuyến đang liên tiếp lui về phía sau.- Đó là lực lượng của Cửu U Minh Ngục, những Ma Binh này đến từ Cửu U Minh Ngục vốn phải cách tuyệt với thế giới này mới đúng.
Vũ La giật mình kinh hãi:
- Ngài nói sao...
Kiều Thiên Quỷ thở dài một tiếng:
- Trừ ra tử khí đến từ Cửu U Minh Ngục, còn có lực lượng gì kinh khủng như vậy, khiến cho chiến sĩ Cự Yêu tộc chúng ta cũng không có chút lực chống cự nào?
Vũ La á khẩu nghẹn lời, quả thật Cự Yêu tộc là chủng tộc có chiến lực hùng mạnh nhất mà Vũ La từng thấy trong hai kiếp của mình. Không tính tới một ít thượng cổ Di tộc, rất có
Thể Cự Yêu tộc là chủng tộc có chiến sĩ hùng mạnh nhất trên thế giới này.
Nhưng chủng tộc như vậy vẫn không có cách nào ngăn được những hắc khí kia. Một khi bị chúng dính vào thân thể, chỉ có thể thỉnh cầu đồng đội kết liễu mạng mình. Ngoại trừ tử khí của Cửu U Minh Ngục, còn có lực lượng gì kinh khủng tới mức này?
Một khi bị tử khí xâm nhập, cuối cùng sẽ trở thành giống như Ma Binh, hoàn toàn vô ý thức, chỉ biết giết chóc, cắn nuốt, chính là một cái xác biết đi. Cho dù thân nhân của mình đứng ngay trước mặt, trong lòng chỉ có ý niệm giết chóc mà thôi.
- Ngươi có biết trên chiến trường này, quan hệ tốt nhất là gì chăng?
Vũ La ngơ ngác lắc đầu.
- Quan hệ tốt nhất là ta và ngươi ước định với nhau, nếu có người nào bị tử khí xâm nhập, người kia sẽ kết liễu thay.
Vũ La giật mình kinh hãi, nhìn lại những chiến sĩ Cự Yêu tộc trong chiến trường, trong lòng không còn chút coi thường, chỉ có cảm giác tôn kính.
- Nhưng vì sao lực lượng của Cửu U Minh Ngục lại xuất hiện ở đây?
Vũ La không hiểu.
Kiều Thiên Quý nở một nụ cười lạnh lẽo:
- Chuyện này phải nói tò lúc phân chia thiên hạ ngũ phương. Thế giới này vốn không phải hình dạng như vậy, nhưng vì cái gọi là các tộc bình định phát triển, cho nên có người phân chia thế giới này thành năm phần.
Vũ La gật đầu, rốt cục là ai có được bản lĩnh như vậy, có thể chia thế giới này ra làm năm phần, cho tới bây giờ cũng không có ai biết được. Nhưng sau khi chia ngũ phương, đúng là các tộc bị chia cắt, không còn hao tốn vì phải đi chinh phạt lẫn nhau.
- Nhưng có trời mới biết, rốt cục kẻ phân chia thế giới này có ý đồ gì.
Giọng điệu của Kiều Thiên Quý tỏ vẻ coi thường:
- Lúc ấy tổ tiên tộc ta biết được tin tức kia đã cảm thấy không yên. Sau càng biết rõ ràng hơn, nếu thiên hạ phân chia ra năm phần, lực lượng của Cửu U Minh Ngục sẽ từ sâu trong Thiên Hoang hải tiết lộ ra ngoài, lâu ngày dài tháng, nhất định Thiên Hoang hải sẽ trở thành một vùng biển chết.
- Không chỉ có Thiên Hoang hải, sau Thiên Hoang hải chính là Thần Hoang hải. Sau đó những Ma Binh của Cửu U Minh Ngục này sẽ tiến lên lục địa, Đông Thổ, Trung Châu, Nam Hoang, Tây Vực, Băc Cương, không nơi nào thoát được!
- Tự nhiên tổ tiên ta không chịu để cho Cự Yêu tộc của mình thành kẻ bồi táng đầu tiên, bèn ra sức chống lại chuyện phân chia thiên hạ. Thánh vật của tộc ta là Thiên Mệnh Thần Phù Lực Bạt Sơn bị đánh nát vào lúc ấy, tổ tiên của tộc ta cũng theo đó ngã xuống. Những vị tố tiên khác cũng chỉ đoạt lại được một mảng Lực Bạt Sơn tàn khuyết, bố trí trên tế đàn kia...
Rốt cục Vũ La đã hiểu, chỉ có lực lượng có thể phân chia thiên địa như vậy mới có thể đánh nát được Thiên Mệnh Thần Phù Lực Bạt Sơn bài danh thiên hạ đệ nhất.
Sau thiên hạ chia năm, Thiên Hoang hải cùng Thần Hoang hải cũng xảy ra biến hóa, không ngờ tòa tế đàn này trôi giạt tới Thần Hoang hải.
Về phần những mảnh vỡ còn lại của Lực Bạt Sơn trôi giạt đến nơi nào, vậy không biết được. Mặc dù Vũ La gộp lại được hai mảnh lớn, nhưng vẫn còn một góc chưa tìm được.
Hắc khí tràn ngập, Ma Binh cuồn cuộn. Phòng tuyến thứ nhất của Cự Yêu tộc đã sắp sửa ngăn cản không nổi nữa. Chiến tướng Cự Yêu tộc phía sau vung binh khí chỉ về phía trước, hét lớn một tiếng giết, dẫn theo bộ hạ xông lên.
Gần ngàn chiến sĩ Cự Yêu tộc không hề cố kị xông tới, nhất thời đầy lui đại quân Ma Binh về phía sau.
Nhưng đại quân Ma Binh cũng không hoảng hốt, bọn chúng xếp thành trường trận trước phòng tuyến của Cự Yêu tộc. Tên Ma Tướng cầm đầu vung cao trường thương, tất cả Ma Binh ngửa mặt lên trời, há miệng phun ra một cỗ hắc khí.
Gần hai ngàn cỗ hắc khí hội tụ thành một con hắc long khổng lồ, giương nanh múa vuốt giữa khống trung, vô cùng dữ tợn hung tàn. Trường thương Ma Tướng tiếp dẫn hắc long đâm mạnh vào phòng tuyến của Cự Yêu tộc.
Hắc long một tiếng gầm thét, xông tới thật mạnh.
Vũ La cách xa hàng chục dặm vẫn có thể cảm nhận được tử khí mạnh mẽ của hắc long kia, không khỏi biến sắc.
Kiều Thiên Quỷ bên cạnh do dự một lúc, rốt cục vẫn phải cất tiếng thở dài, dứt khoát giơ tay lên. Một vầng sáng màu xanh đậm xuất hiện trong lòng bàn tay lão, từ từ khuếch tán.
Một tên chiến tướng Cự Yêu tộc trên chiến trường nhìn thấy vầng sáng giật nảy mình, lập tức rời bỏ chiến trường, liều mạng bay tới, còn cách xa vài dặm đã hô to:
- Đại Hoàng Sư, ngàn vạn lần ngài không thể ra tay...
Vũ La hết sức kinh ngạc, có chuyện gì vậy?
Dường như Kiều Thiên Quỷ không nghe thấy, vẫn tiếp tục phát lực. Vòng sáng màu xanh đậm càng ngày càng lớn, rất nhanh đã đạt tới đường kính ba mươi trượng.
Chiến tướng Cự Yêu tộc đã tới nơi, nhào xuống ôm lấy đùi lão, đau khổ van xin:
- Đại Hoàng Sư, các huynh đệ còn có thể chống đỡ, xin ngài ngàn vạn lần đừng ra tay, ta van ngài...
Kiều Thiên Quỷ nổi giận, tung cước đá bay chiến tướng Cự Yêu cao hơn lão gấp rưỡi, quát to một tiếng:
- Cút ngay, ai dám cản lão tử, lão tử đánh chết kẻ đó!
Chiến tướng Cự Yêu vẫn liều mạng bò tới, ôm chặt lấy chân lão, lệ chảy ròng ròng:
- Ta mặc kệ, dù ngài đánh chết ta, hôm nay ta cũng nhất định không để cho ngài xuất thủ.
Kiều Thiên Quỷ không thèm để ý tới y, tiếp tục khuếch tán vầng sáng lớn đến đường kính bốn mươi trượng, khẽ run tay. Hào quang màu xanh đậm chiếu sáng mặt biển tối tăm, vòng sáng xuất hiện ngay trước mặt hắc long kia. Hắc long tử khí xông vào, lúc chui ra đã xuất hiện trên hàng chục vạn trượng trời cao, không hề tạo ra chút thương tổn nào với phòng tuyến Cự Yêu tộc.
Trên phòng tuyến Cự Yêu tộc, tất cả chiến sĩ Cự Yêu đều đỏ hoe mắt:
- Đúng là Đại Hoàng Sư... Đại Hoàng Sư vừa xuất thủ...
- Giết, đánh đám Ma Binh này trở về!
- Giết, giết bọn chúng, giết sạch hết thảy bọn chúng!
Đám chiến sĩ Cự Yêu tộc vô cùng kích động, mắt đỏ ngầu hung hãn không sợ chết, không hề thủ vững phòng tuyến nữa, cả bọn xông ra một lượt. Đại quân Ma Binh không ngờ tới cục diện này, vội vàng không kịp chuẩn bị bại lui liên tiếp.
Khác với ban đầu, hiện tại các chiến sĩ Cự Yêu tộc đã lâm vào trạng thái cuồng bạo. Vũ La nhìn thấy vài chiến sĩ Cự Yêu tộc rõ ràng đã bị tử khí gây thương thích, nhưng vẫn liều mạng đánh về phía Ma Binh, chém giết không hề cố kỵ, càng thêm dũng cảm. Sau khi giết chết một hơi vài Ma Binh, bọn họ cũng đã bị tử khí xâm nhập nhanh chóng, lập tức xoay binh khí lại, đâm mạnh vào đầu mình.
Dưới đợt tấn công mạnh mẽ của chiến sĩ Cự Yêu tộc, Ma Binh tan rã rất nhanh, rốt cục bị đẩy lùi về sâu trong biển.
Sau một trường đại chiến, Cự Yêu tộc cũng là thắng thảm, hao tổn không dưới ba trăm chiến sĩ.
Đây là nhờ Kiều Thiên Quỷ dùng Thiên Địa Na Di chuyển công kích hùng mạnh của hắc long kia đi nơi khác, bằng không tổn thất còn lớn hơn nữa.
- Đại Hoàng Sư, Đại Hoàng Sư... Ngài không sao chứ... Đùng làm chúng ta sợ..
Tên chiến tướng Cự Yêu kia cuống quít đỡ lấy Kiều Thiên Quỷ đang lảo đảo, Vũ La quay người lại, mới thấy sắc mặt Kiều Thiên Quỷ trắng nhợt, ngã vào lòng tên chiến tướng Cự Yêu kia. Nhưng lão vẫn cố gắng nở một nụ cười:
- Vũ La tiên sinh có thấy chưa, đây là chiến sĩ giỏi nhất của Cự Yêu tộc chúng ta. Cự Yêu tộc ta không phải chiến đấu vì tộc ta, chúng ta bảo vệ cả thế giới này! Nếu không có chiến sĩ Cự Yêu tộc chúng ta, còn ai ngăn nổi Ma Binh của Cửu U Minh Ngục?
Kiều Thiên Quỷ nói xong, nhắm mắt lại hôn mê tức khắc.
Tên chiến tướng Cự Yêu tộc rơi lệ như mưa:
- Đã nói trước ngài đừng nên xuất thủ... Mỗi lần ngài xuất thủ như vậy, đối với ngài hao tổn quá lớn...
Vũ La đứng bên cạnh, rốt cục hiểu ra vì sao lão nhân thái độ bất cần đời, thích đánh mắng thủ hạ này lại được vô cùng trọng vọng trong Cự Yêu tộc như vậy.
Kiều Thiên Quỷ ngủ mê suốt bảy ngày mới tỉnh lại.
Thiên Địa Na Di của lão cũng không phải là chỉ có thể dẫn người xuyên qua không gian, trên thực tế tác dụng lớn nhất chính là chuyên dời công kích. Cả Cự Yêu tộc cũng chỉ có Kiều Thiên Quỷ mới có thủ đoạn này, có thể chuyển dời công kích của đại quân Ma Binh.Nhưng thủ đoạn này hao tổn rất lớn cho bản thân. Một đòn hợp lực của hai ngàn Ma Binh, muốn dời đi cũng không phải nhẹ nhàng như vậy.
Vốn Kiều Thiên Quỷ phát ra chiêu này thông thường là phải ngủ mê năm ngày. Nhưng trước đó lão đã thi triển hai lần liên tục, mặc dù hao tốn không lớn lắm so với dùng Thiên Địa Na Di chuyển dời công kích của Ma Binh đi, nhưng ảnh hưởng của hai lần trước cũng đủ để lão ngũ nhiều hơn hai ngày.
Trong bảy ngày này, trong vùng biển tối đen kia, đại quân Ma Binh không có dị động gì. Viên chiến tướng Cự Yêu tộc kia vẫn hầu hạ bên cạnh Kiều Thiên Quỷ.
- Trước kia vóc dáng Đại Hoàng Sư cũng khôi ngô chẳng kém tên ngốc Cự Thiên Khôi kia, nhưng ngài không ngừng sử dụng Thiên Địa Na Di, tiêu hao thân thể càng ngày càng lớn. Đại Hoàng Sư chỉ có thể không ngừng co rút thân thể của mình để triệt tiêu hao tổn, cho nên hiện tại thân hĩnh ngài mới trở nên nhỏ như vậy...
Sau khi Kiều Thiên Quỷ tỉnh lại cũng không nói gì thêm với Vũ La nữa. Hết thảy những gì Vũ La đã nhìn thấy có sức thuyết phục hơn bất cứ lời nói nào của Kiều Thiên Quỷ.
Lão nhân Cự Yêu tộc vẫn lộ vẻ suy yếu như trước, Vũ La đi với lão, được ba mươi chiến sĩ Cự Yêu tộc hộ tống trở về Tang Long đảo.
Về tới đảo, Kiều Thiên Quỷ xua tay đuổi các chiến sĩ Cự Yêu tộc đi:
- Được rồi, tất cả đi đi, lão tử còn chưa chết, vẻ mặt các ngươi như đưa đám làm gì vậy?
Đám chiến sĩ Cự Yêu tộc quỳ xuống dập đầu, sau đó giải tán.
Ba mươi chiến sĩ Cự Yêu tộc quỳ xuống dập đầu cũng đủ làm cho đất rung núi chuyển, Vũ La ở bên cạnh lại không cười nổi.
- Tìm Vũ Thiên Khôi tới đây cho ta.
Chỉ còn lại có Kiều Thiên Quỷ cùng Vũ La, Vũ La cất tiếng thở dài:
- Không cần giả vờ nữa, không còn ai khác.
Kiều Thiên Quỷ cũng thở dài, toàn thân mềm nhũn ngồi phệt xuống đất.
Lão yếu ớt nhìn Vũ La:
- Ngươi cũng đã nhìn ra ư?
Nếu nói về nhãn quang, Vũ La có thể nói là vô cùng lão luyện, thân thể Kiều Thiên Quỷ e rằng không còn chống đỡ được bao lâu. Pháp môn Thiên Địa Na Di kia thật sự hao tổn quá lớn, Kiều Thiên Quỷ chẳng khác nào đang liều mạng.
- Ta đoán chừng còn có thể kiên trì mấy thập niên, lão quỷ ta muốn thương lượng với ngươi chuyện này.
Vũ La gật đầu:
- Mời nói.
- Nếu ngươi có thể ráp lại Lực Bạt Sơn hoàn chỉnh, ta muốn mượn dùng một chút.
Kiều Thiên Quỷ nói:
- Có Lực Bạt Sơn, có lẽ tộc ta có thể có biện pháp lấp lại khe hở của Cửu U Minh Ngục. Vũ La thoáng động trong lòng, bèn nói:
- Trừ Lực Bạt Sơn ra, ta còn có Thiên Mệnh Thần Phù thiên hạ đệ nhất khác...
Kiều Thiên Quỷ lắc đầu:
- Ta biết ngươi có lòng tốt, nhưng chỉ có Lực Bạt Sơn mới là Thiên Mệnh Thần Phù thích hợp nhất với tộc ta, e rằng những Thiên Mệnh Thần Phù khác không được.
Vũ La gật đầu:
- Ngài yên tâm, chỉ cần ta gom đủ Lực Bạt Sơn, bất kể ta đang ở địa phương nào, sẽ chạy tới Thiên Hoang hải ngay tức khắc.
Kiều Thiên Quỷ nở một nụ cười vui mừng:
- Ngươi thật là hảo hán, ta tin lời ngươi, đa tạ!
Vũ La lắc lắc đầu:
- Sinh linh thế giới này phải đa tạ Cự Yêu tộc các người mới phải.
- Đại Hoàng Sư, ta tới rồi.
Giọng Vũ Thiên Khôi từ bên ngoài vang lên, Kiều Thiên Quỷ cho vào. Trên lưng Vũ Thiên Khôi chỉ còn lại một thanh cự đao, thanh còn lại có lẽ y đã đưa cho ai đó, nghĩ cách giải trừ thương tổn của Lôi Điện trên đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.