Chương 283: Thượng cổ Thần Thú Cửu Vĩ Bạch Hồ (Trung)
Thạch Tam
23/05/2014
Luồng lực lượng kỳ dị càng ngày càng hùng mạnh không ngừng trên không đang giãy dụa. dường như muốn thoát khỏi trói buộc thoát đi.
Vũ La quát to với Quách Tổ Hoành và Nam Vân đang ngây người ra đó:
- Đừng thất thần nữa. mau làm gì đi...
Lúc này cũng không phải là lúc ẩn giấu thực lực nữa. Vũ La vung tay lên. một mảng linh văn Thần Thú màu vàng nhạt bắn vào đạo ngân quang giữa không trung. Linh văn Thần Thú dùng phong ấn pháp bảo Yêu tộc vô cùng hiệu quả. cho nên Vũ La vừa ra tay đã sử dụng loại linh văn này.
Hào quang màu vàng nhạt kia quay xung quanh đạo ngân quang, chậm rãi tiếp cận luồng sương mù bạc, chờ thời cơ chuẩn bị bao vây tiêu diệt.
Quách Tổ Hoành và Nam Vân như vừa thức tỉnh từ trong mộng. Quách Tổ Hoành vội vàng vung tay lên. một cây thước phá không bay ra. chiếu sáng giữa không trung. Lập tức có tầng tầng quang ảnh trận pháp bay ngang trời, vây lấy đạo ngân quang do vầng trăng chiếu xuống.
Nhưng trận pháp của Quách Tổ Hoành còn chưa kịp áp sát. trong hư không chợt xuất hiện một luồng ngân quang to bằng cái bát quét tới. Quang ảnh trận pháp của Quách Tổ Hoành nhất thời bị luồng ngân quang kia đánh cho tan tác.
về phần Nam Vân lại càng không chịu nổi, y liên tục đánh ra vài đạo pháp quyết, đều bị ngân quang thoải mái hóa giải.
Trong ba người, thử duy nhất có hy vọng ngăn cản chính là linh văn Thần Thú của Vũ La.
Nhưng lực lượng trong hư không này sau khi phá tan trói buộc, lập tức chui vào trong Niếp Không Thủy Ngân hóa thành sương mù bạc.
Vũ La quát to một tiếng:
- Không xong!
Sau đó dốc hết toàn lực thúc giục linh văn Thần Thú bay nhanh về phía luồng sương mù bạc kia.
Đáng tiếc đã không còn kịp nữa. sau khi sương mù bạc nuốt lấy lực lượng kỳ dị kia. toát ra một mảng bạch quang chói mắt. khiến cho người ta không dám nhìn thăng. Nháy mắt chiếu sáng cả một góc sơn cốc như ban ngày, hào quang vẫn còn tiếp tục bạo phát. Giống như trong sơn cốc vừa dâng lên một mặt trời nhỏ, hào quang mạnh mẽ chiếu sáng cả toàn Bách Hoa sơn. sau đó mới dần dần thu liễm.
Sau khi tất cả hào quang thu lại vào trong sơn cốc, lập tức chia ra thành chín luồng xoay tròn. Khi hào quang ngưng đọng lại, hóa thành chín cái đuôi hồ trắng như tuyết.
Chín đuôi hồ này vừa hiện, một con hồ ly trắng như tuyết cũng hiện ra. đôi ngươi đỏ ngầu không có chút cảm tình, từ trên cao nhìn xuống, lạnh lùng nhìn vào ba người nhỏ bé bên dưới.
Chỉ thấy một cái đuôi hồ nhẹ nhàng quét qua. ngân quang rót vào bên trong linh văn Thần Thú của Vũ La. linh văn Thần Thú vốn hùng mạnh vô cùng lập tức tan rã.
-Cửu Vĩ Bạch Hồ!
Quách Tổ Hoành kinh hô thất thanh. Đối mặt với Thần Thú trong truyền thuyết này, từ đáy lòng y nổi lên cảm giác bất lực, chỉ biết nuốt nước bọt liên tục, không có hy vọng.
Quách Tổ Hoành còn như thế, không cần nói tới Nam Vân. hai mắt y đã đứng tròng, vẻ mặt đỡ đẫn.
Trung Châu thái bình đã nhiều năm. Nam Vân chưa từng thấy qua thượng cổ Thần Thú. Đôi mắt đỏ ngầu đáng sợ kia vừa quét qua. Nam Vân chỉ cảm thấy hai chân mềm nhũn, suýt chứa nữa ngã ngồi xuống đất.
Cửu Vĩ Bạch Hồ chính là thượng cổ Thần Thú. hiểu biết rất sâu về linh văn Yêu tộc, cho nên dễ dàng hóa giải linh văn phong ấn của Vũ La.
- Đây không phải là bản thể của Cửu Vĩ Bạch Hồ!
Vũ La quát to:
- Chỉ là sinh hồn của Cửu Vĩ Bạch Hồ đi qua trận pháp truyền tống tới đây.
Trận pháp này là để truyền tống người sống, thế nhưng Niếp Không Thủy Ngân không đủ. còn xa mới đạt tới tiêu chuân truyền tống được người sống. Bất quá Yêu tộc sử dụng lực lượng hùng mạnh cường ép vận chuyển truyền tống trận, có thể miễn cường truyền tống được sinh hồn của một Thần Thú hùng mạnh.
Đương nhiên cũng chỉ có sinh hồn của Thần Thú Hồng Hoang hùng mạnh không gì sánh được như Cửu Vĩ Bạch Hồ mới có thể truyền tống được, sinh hồn của hung thú thông thường không thể nào xuyên qua được không gian loạn lưu.
Vũ La vừa nhắc nhờ, Quách Tổ Hoành mới nhìn ra. lập tức quát to một tiếng:
- Nam Vân. tỉnh táo lại một chút, chúng ta vẫn còn hy vọng!
Nam Vân thầm mắng trong lòng, vừa rồi ngươi cũng không hơn gì ta. phải chờ Vũ La nhắc nhờ, ngươi còn dạy ta ư?
Vũ La giơ tay chộp ra một trảo, dường như lấy từ trong hư không ra một thanh cự kiếm.
Cho tới bây giờ, Vũ La vẫn chưa thể khống chế lực lượng của thần kiếm Thiên Tinh như ý muốn của mình. Lực lượng của cự kiếm cao ngạo này vẫn không ngừng làm tổn thương thân thể hắn. Lòng bàn tay Vũ La toát ra khói trắng xì xì. chỉ bất quá hắn vận chuyển linh nguyên vào tay, là có thể khôi phục lại bình thường.
Tay phải Vũ La nắm thần kiếm Thiên Tinh, tay trái vận chuyển Kỳ Lân Tý, một luồng lửa cháy bừng bừng nổi lên.
Vũ La không biết Bách Vạn Nhân Đồ có uy lực lớn tới mức nào đối với sinh hồn của Cửu Vĩ Bạch Hồ. Cho nên ngoại trừ âm thầm chuẩn bị Bách Vạn Nhân Đồ ra. hắn còn thăm dò cự tháp màu đỏ máu trong Thiên Phủ Chi Quốc.
Đáng tiếc cự tháp không hề lay động. Vũ La vô cùng thất vọng, không nghĩ tới pháp bảo này nữa. dốc hết tinh thần ứng phó Thần Thú Cửu Vĩ Bạch Hồ.
Nhìn đôi mắt đỏ ngầu không có chút cảm tình của Cửu Vĩ Bạch Hồ, Vũ La không nghi ngờ gì. nó sẽ giết chết ba người bọn họ không chút lưu tình. Tuy rằng chỉ là một đạo sinh hồn. thậm chí rất có thể không phải là toàn bộ sinh hồn của Cửu Vĩ Bạch Hồ, nhưng vào tòi Hồng Hoang. Cửu Vĩ Bạch Hồ chính là Thần Thú ngang hàng với Thần Thú Tử Tượng, hùng mạnh vượt xa sự tưởng tượng của tu sĩ thời nay.
Vũ La không ngờ Yêu tộc còn có thể sai khiến được Thần Thú hùng mạnh bậc này.
Trên thực tế, Đông Thổ Yêu tộc có chí tiến thủ hơn Nhân tộc rất nhiều, chính là tính cách chũ yếu của Yêu tộc.
Trung Châu và Nam Hoang cũng có hung địa giống như cấm địa Yên sơn. Xông vào trong đó ắt sẽ gặp phải các loại Thần Thú như Long Ngạc, Thận Long... đẳng cấp không hề thua kém Cửu Vĩ Bạch Hồ. Nhưng Nhân tộc phong ấn cấm địa Yên sơn lại, chỉ cần đám hung thú này không ra ngoài, tu sĩ Nhân tộc cũng không cần xông vào trong đó chém giết.
Yêu tộc lại khác, hàng năm đều tổ chức tu sĩ thành niên kết đội xông vào một vài hung địa. để làm nghi thức trưởng thành cho chúng.
Cao thủ Yêu tộc không ngừng tiến nhập hung địa lùng bắt hung thú. sau mấy vạn năm tích lũy mới bắt được loại sủng thú như Cửu Vĩ Bạch Hồ.
Một nguyên nhân khác đó là. Yêu tộc thể chất đặc thù. có liên hệ không ít với hung thú. Thần Thú. rất dễ dàng kết nối cùng hung thú. cho nên cũng dễ dàng thu phục hung thú. Thần Thú.
Sinh hồn của Cửu Vĩ Bạch Hồ này dung hợp rất nhiều Niếp Không Thủy Ngân, có thể mượn trận pháp dưới đất duy trì một không gian thông đạo nhỏ hẹp, nhận lấy năng lượng của bản thể cuồn cuộn không ngừng từ Đông Thổ truyền tống tới đây.
Đôi mắt đỏ ngầu không chút cảm tình của Cửu Vĩ Bạch Hồ liếc nhìn thần kiếm Thiên Tinh trong tay Vũ La vô cùng chăm chú. dường như vô cùng kiêng kỵ. Chín cái đuôi dài trắng như tuyết của nó khẽ chuyển, hai đạo hào quang trong mắt chiếu thẳng vào mắt pho tượng thần khổng lồ.
Lúc này pho tượng tiếp nhận hào quang mặt trăng tầy rửa đã lâu. thân tượng vốn là đá đen dần dần phóng xuất ngân quang mờ nhạt.
Tuy rằng ngoài thân bao phủ ngân quang, nhưng bản thể cũng vẫn là đá đen. khiến cho pho tượng tràn ngập mị lực quái dị.
Hào quang trong mắt Cửu Vĩ Bạch Hồ rót vào mắt pho tượng, khiến cho nó như một cánh quân tinh nhuệ đang sẵn sàng chờ lệnh, thình lình nhận được mệnh lệnh giết địch, toàn thân chấn động ầm ầm. giơ tay nắm lấy thạch kiếm gác ngang đùi, chậm rãi đứng dậy.
Mỗi một động tác của nó làm cho mặt đất chấn động, trên vách núi hai bên. đất đá rơi xuống rào rào không ngớt.
Pho tượng này bình thường đã cao tương đương với vách núi hai bên. hiện tại đứng dậy càng cao to không gì sánh kịp. Ba người Vũ La ở trước mặt nó, không bằng cả con kiến.
Nam Vân thầm mắng một tiếng:
- Con bà nó, còn không mau chạy, đánh đấm gì nữa...
Thế nhưng Vũ La và Quách Tổ Hoành cũng không có ý lâm trận bỏ chạy, Nam Vân cũng phải kiên trì đứng sau lưng hai người. Y rất tự biết sức minh, xuất thân tán tu, công pháp không có, chiến lực tầm thường. Dù y phóng xuất ra pháp bảo sờ trường của mình là Cân Đạo quyết cũng không làm gì được quái vật khổng lồ này.
Vũ La quát to với Quách Tổ Hoành và Nam Vân đang ngây người ra đó:
- Đừng thất thần nữa. mau làm gì đi...
Lúc này cũng không phải là lúc ẩn giấu thực lực nữa. Vũ La vung tay lên. một mảng linh văn Thần Thú màu vàng nhạt bắn vào đạo ngân quang giữa không trung. Linh văn Thần Thú dùng phong ấn pháp bảo Yêu tộc vô cùng hiệu quả. cho nên Vũ La vừa ra tay đã sử dụng loại linh văn này.
Hào quang màu vàng nhạt kia quay xung quanh đạo ngân quang, chậm rãi tiếp cận luồng sương mù bạc, chờ thời cơ chuẩn bị bao vây tiêu diệt.
Quách Tổ Hoành và Nam Vân như vừa thức tỉnh từ trong mộng. Quách Tổ Hoành vội vàng vung tay lên. một cây thước phá không bay ra. chiếu sáng giữa không trung. Lập tức có tầng tầng quang ảnh trận pháp bay ngang trời, vây lấy đạo ngân quang do vầng trăng chiếu xuống.
Nhưng trận pháp của Quách Tổ Hoành còn chưa kịp áp sát. trong hư không chợt xuất hiện một luồng ngân quang to bằng cái bát quét tới. Quang ảnh trận pháp của Quách Tổ Hoành nhất thời bị luồng ngân quang kia đánh cho tan tác.
về phần Nam Vân lại càng không chịu nổi, y liên tục đánh ra vài đạo pháp quyết, đều bị ngân quang thoải mái hóa giải.
Trong ba người, thử duy nhất có hy vọng ngăn cản chính là linh văn Thần Thú của Vũ La.
Nhưng lực lượng trong hư không này sau khi phá tan trói buộc, lập tức chui vào trong Niếp Không Thủy Ngân hóa thành sương mù bạc.
Vũ La quát to một tiếng:
- Không xong!
Sau đó dốc hết toàn lực thúc giục linh văn Thần Thú bay nhanh về phía luồng sương mù bạc kia.
Đáng tiếc đã không còn kịp nữa. sau khi sương mù bạc nuốt lấy lực lượng kỳ dị kia. toát ra một mảng bạch quang chói mắt. khiến cho người ta không dám nhìn thăng. Nháy mắt chiếu sáng cả một góc sơn cốc như ban ngày, hào quang vẫn còn tiếp tục bạo phát. Giống như trong sơn cốc vừa dâng lên một mặt trời nhỏ, hào quang mạnh mẽ chiếu sáng cả toàn Bách Hoa sơn. sau đó mới dần dần thu liễm.
Sau khi tất cả hào quang thu lại vào trong sơn cốc, lập tức chia ra thành chín luồng xoay tròn. Khi hào quang ngưng đọng lại, hóa thành chín cái đuôi hồ trắng như tuyết.
Chín đuôi hồ này vừa hiện, một con hồ ly trắng như tuyết cũng hiện ra. đôi ngươi đỏ ngầu không có chút cảm tình, từ trên cao nhìn xuống, lạnh lùng nhìn vào ba người nhỏ bé bên dưới.
Chỉ thấy một cái đuôi hồ nhẹ nhàng quét qua. ngân quang rót vào bên trong linh văn Thần Thú của Vũ La. linh văn Thần Thú vốn hùng mạnh vô cùng lập tức tan rã.
-Cửu Vĩ Bạch Hồ!
Quách Tổ Hoành kinh hô thất thanh. Đối mặt với Thần Thú trong truyền thuyết này, từ đáy lòng y nổi lên cảm giác bất lực, chỉ biết nuốt nước bọt liên tục, không có hy vọng.
Quách Tổ Hoành còn như thế, không cần nói tới Nam Vân. hai mắt y đã đứng tròng, vẻ mặt đỡ đẫn.
Trung Châu thái bình đã nhiều năm. Nam Vân chưa từng thấy qua thượng cổ Thần Thú. Đôi mắt đỏ ngầu đáng sợ kia vừa quét qua. Nam Vân chỉ cảm thấy hai chân mềm nhũn, suýt chứa nữa ngã ngồi xuống đất.
Cửu Vĩ Bạch Hồ chính là thượng cổ Thần Thú. hiểu biết rất sâu về linh văn Yêu tộc, cho nên dễ dàng hóa giải linh văn phong ấn của Vũ La.
- Đây không phải là bản thể của Cửu Vĩ Bạch Hồ!
Vũ La quát to:
- Chỉ là sinh hồn của Cửu Vĩ Bạch Hồ đi qua trận pháp truyền tống tới đây.
Trận pháp này là để truyền tống người sống, thế nhưng Niếp Không Thủy Ngân không đủ. còn xa mới đạt tới tiêu chuân truyền tống được người sống. Bất quá Yêu tộc sử dụng lực lượng hùng mạnh cường ép vận chuyển truyền tống trận, có thể miễn cường truyền tống được sinh hồn của một Thần Thú hùng mạnh.
Đương nhiên cũng chỉ có sinh hồn của Thần Thú Hồng Hoang hùng mạnh không gì sánh được như Cửu Vĩ Bạch Hồ mới có thể truyền tống được, sinh hồn của hung thú thông thường không thể nào xuyên qua được không gian loạn lưu.
Vũ La vừa nhắc nhờ, Quách Tổ Hoành mới nhìn ra. lập tức quát to một tiếng:
- Nam Vân. tỉnh táo lại một chút, chúng ta vẫn còn hy vọng!
Nam Vân thầm mắng trong lòng, vừa rồi ngươi cũng không hơn gì ta. phải chờ Vũ La nhắc nhờ, ngươi còn dạy ta ư?
Vũ La giơ tay chộp ra một trảo, dường như lấy từ trong hư không ra một thanh cự kiếm.
Cho tới bây giờ, Vũ La vẫn chưa thể khống chế lực lượng của thần kiếm Thiên Tinh như ý muốn của mình. Lực lượng của cự kiếm cao ngạo này vẫn không ngừng làm tổn thương thân thể hắn. Lòng bàn tay Vũ La toát ra khói trắng xì xì. chỉ bất quá hắn vận chuyển linh nguyên vào tay, là có thể khôi phục lại bình thường.
Tay phải Vũ La nắm thần kiếm Thiên Tinh, tay trái vận chuyển Kỳ Lân Tý, một luồng lửa cháy bừng bừng nổi lên.
Vũ La không biết Bách Vạn Nhân Đồ có uy lực lớn tới mức nào đối với sinh hồn của Cửu Vĩ Bạch Hồ. Cho nên ngoại trừ âm thầm chuẩn bị Bách Vạn Nhân Đồ ra. hắn còn thăm dò cự tháp màu đỏ máu trong Thiên Phủ Chi Quốc.
Đáng tiếc cự tháp không hề lay động. Vũ La vô cùng thất vọng, không nghĩ tới pháp bảo này nữa. dốc hết tinh thần ứng phó Thần Thú Cửu Vĩ Bạch Hồ.
Nhìn đôi mắt đỏ ngầu không có chút cảm tình của Cửu Vĩ Bạch Hồ, Vũ La không nghi ngờ gì. nó sẽ giết chết ba người bọn họ không chút lưu tình. Tuy rằng chỉ là một đạo sinh hồn. thậm chí rất có thể không phải là toàn bộ sinh hồn của Cửu Vĩ Bạch Hồ, nhưng vào tòi Hồng Hoang. Cửu Vĩ Bạch Hồ chính là Thần Thú ngang hàng với Thần Thú Tử Tượng, hùng mạnh vượt xa sự tưởng tượng của tu sĩ thời nay.
Vũ La không ngờ Yêu tộc còn có thể sai khiến được Thần Thú hùng mạnh bậc này.
Trên thực tế, Đông Thổ Yêu tộc có chí tiến thủ hơn Nhân tộc rất nhiều, chính là tính cách chũ yếu của Yêu tộc.
Trung Châu và Nam Hoang cũng có hung địa giống như cấm địa Yên sơn. Xông vào trong đó ắt sẽ gặp phải các loại Thần Thú như Long Ngạc, Thận Long... đẳng cấp không hề thua kém Cửu Vĩ Bạch Hồ. Nhưng Nhân tộc phong ấn cấm địa Yên sơn lại, chỉ cần đám hung thú này không ra ngoài, tu sĩ Nhân tộc cũng không cần xông vào trong đó chém giết.
Yêu tộc lại khác, hàng năm đều tổ chức tu sĩ thành niên kết đội xông vào một vài hung địa. để làm nghi thức trưởng thành cho chúng.
Cao thủ Yêu tộc không ngừng tiến nhập hung địa lùng bắt hung thú. sau mấy vạn năm tích lũy mới bắt được loại sủng thú như Cửu Vĩ Bạch Hồ.
Một nguyên nhân khác đó là. Yêu tộc thể chất đặc thù. có liên hệ không ít với hung thú. Thần Thú. rất dễ dàng kết nối cùng hung thú. cho nên cũng dễ dàng thu phục hung thú. Thần Thú.
Sinh hồn của Cửu Vĩ Bạch Hồ này dung hợp rất nhiều Niếp Không Thủy Ngân, có thể mượn trận pháp dưới đất duy trì một không gian thông đạo nhỏ hẹp, nhận lấy năng lượng của bản thể cuồn cuộn không ngừng từ Đông Thổ truyền tống tới đây.
Đôi mắt đỏ ngầu không chút cảm tình của Cửu Vĩ Bạch Hồ liếc nhìn thần kiếm Thiên Tinh trong tay Vũ La vô cùng chăm chú. dường như vô cùng kiêng kỵ. Chín cái đuôi dài trắng như tuyết của nó khẽ chuyển, hai đạo hào quang trong mắt chiếu thẳng vào mắt pho tượng thần khổng lồ.
Lúc này pho tượng tiếp nhận hào quang mặt trăng tầy rửa đã lâu. thân tượng vốn là đá đen dần dần phóng xuất ngân quang mờ nhạt.
Tuy rằng ngoài thân bao phủ ngân quang, nhưng bản thể cũng vẫn là đá đen. khiến cho pho tượng tràn ngập mị lực quái dị.
Hào quang trong mắt Cửu Vĩ Bạch Hồ rót vào mắt pho tượng, khiến cho nó như một cánh quân tinh nhuệ đang sẵn sàng chờ lệnh, thình lình nhận được mệnh lệnh giết địch, toàn thân chấn động ầm ầm. giơ tay nắm lấy thạch kiếm gác ngang đùi, chậm rãi đứng dậy.
Mỗi một động tác của nó làm cho mặt đất chấn động, trên vách núi hai bên. đất đá rơi xuống rào rào không ngớt.
Pho tượng này bình thường đã cao tương đương với vách núi hai bên. hiện tại đứng dậy càng cao to không gì sánh kịp. Ba người Vũ La ở trước mặt nó, không bằng cả con kiến.
Nam Vân thầm mắng một tiếng:
- Con bà nó, còn không mau chạy, đánh đấm gì nữa...
Thế nhưng Vũ La và Quách Tổ Hoành cũng không có ý lâm trận bỏ chạy, Nam Vân cũng phải kiên trì đứng sau lưng hai người. Y rất tự biết sức minh, xuất thân tán tu, công pháp không có, chiến lực tầm thường. Dù y phóng xuất ra pháp bảo sờ trường của mình là Cân Đạo quyết cũng không làm gì được quái vật khổng lồ này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.