Tiên Võ Đế Vương

Chương 292

Lục Giới

13/09/2023

“Không biết tiền bối dùng chân hoả của con để làm gì ạ?”, Diệp Thành không triệu gọi tiên hoả luôn mà hỏi Khương Thái Hư thăm dò ý tứ.

“Tự sát”.

“Tự…tự sát?”, Diệp Thành cảnh giác hơn hẳn, hắn cho rằng mình đang nghe nhầm, cảm thấy lão già Khương Thái Hư này muốn chơi mình. Tự dưng lại nói mượn tiên hoả để tự sát, sao nghe có vẻ kỳ…kỳ lạ thế nhỉ.

“Nói chính xác hơn chính là giết chết con ma trong cơ thể ta”.

“Con ma?”

“Năm xưa vì ta quá tự phụ, đụng đến loài vật không tốt lành gì cho nên mới có kết cục người không ra người, ngợm không ra ngợm như ngày hôm nay”, biết được những thắc mắc của Diệp Thành, Khương Thái Hư tỏ vẻ thản nhiên, từ từ giải thích: “Ta vốn tưởng rằng ta có thể loại trừ nó nhưng cuối cùng thì ta lại quá xem thường nó cho nên mất cả năm nghìn năm với sức mạnh của một mình ta cũng không thể kiểm soát nổi nó”.

“Lợi hại vậy sao ạ?”, Diệp Thành ngỡ ngàng.

“Số mệnh định sẵn ta khó có thể thoát khỏi số kiếp này rồi”.

“Tiền bối hà tất phải bi quan như vậy? Hay là con tìm sư tôn của con giúp người?”, Diệp Thành nhìn Khương Thái Hư với vẻ mặt dè chường: “Một mình người không khống chế được nó nhưng tìm thêm vài người có lẽ có thể làm được ạ”.

Khương Thái Hư lắc đầu bất lực: “Không có tác dụng đâu, Với tu vi của bọn họ thì có thêm nhiều người cũng chỉ chết oan thôi”.

“Tiền bối, những người có tu vi mạnh ở cảnh giới Không Minh mà cũng chết, vậy người chắc chắn tiên hoả của con có thể diệt nó chứ?”



“Có thể”.

Diệp Thành đảo mắt rồi nhìn Khương Thái Hư với vẻ mặt do dự: “Tiền bối, đã là tự sát thì hà tất phải dùng tiên hoả của con?”

“Ta chết rồi thì con ma trong cơ thể ta sẽ xung phá cấm cố của ta, năm nghìn năm nay ta dốc sức, đem mọi tâm huyết để trấn áp nó, nên ta đã suy kiệt rồi, không còn sức để kiểm soát nó nữa, cho nên trước khi chết ta phải diệt nó, nếu không, một khi con ma này thoát ra ngoài sẽ gây nên cảnh tượng chết chóc thảm khốc”.

“Nếu tiền bối nói vậy thì vãn bối hiểu rồi”, Diệp Thành gật đầu triệu gọi tiên hoả trong vùng đan hải.

“Đi đi”, Diệp Thành vung tay để tiên hoả kia bay về phía Khương Thái Hư.

Chẳng mấy chốc, tiên hoả đã bao quanh Khương Thái Hư, thổi bay những bụi bặm bám đầy người ông ta, để lộ ra phần cơ thể gầy trơ xương.

“Năm nghìn năm, quả thực đã cạn kiệt tâm huyết rồi”, Diệp Thành lẩm bẩm và bất giác có tâm lý kiêng dè với con ma trong cơ thể Khương Thái Hư, có thể khiến một vị Đại Thánh hao tổn tâm huyết để trấn áp như vậy chứng tỏ nó mạnh tới cỡ nào.

Gừ!

Gừ!

Chẳng mấy chốc, tiếng gầm gừ hung hãn vang lên từ trong cơ thể Khương Thái Hư giống như sự xuất hiện của tiên hoả khiến con ma cảm thấy được sự uy hiếp nào khủng khiếp lắm nên lúc này mới điên cuồng gào thét, muốn xông phá khỏi cấm cố của Khương Thái Hư.

Ở bên, sắc mặt Diệp Thành tái nhợt, tiếng gào thét của con ma kia đầy ma lực và có khả năng chiếm đoạt khiến hắn chợt trỗi lên cảm giác đau đớn từ nơi thâu sẳm của linh hồn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Võ Đế Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook