Chương 673
Lục Giới
30/11/2023
“Tiểu tử nhà ngươi đúng là không đáng tin gì cả, sao nói chết là chết được chứ”, Tạ Vân cũng cầm bình rượu hồ lô trút xuống đất.
Mấy người bọn họ mặt mày thê lương, lần lượt lấy rượu ra trút xuống đất, không cần nói cũng biết bọn họ đang tế Diệp Thành vì Sở Huyên và Sở Linh trước khi đi tới Chính Dương Tông đã lập kết giới ở Ngọc Nữ Phong, người ngoài không được vào, tất cả mọi người chỉ có thể tế bái Diệp Thành ở dưới chân núi Ngọc Nữ Phong.
Haiz!
Tất cả mọi người đều thở dài.
Bọn họ đều biết Diệp Thành tới nước Triệu thực hiện nhiệm vụ nhưng chưa được vài ngày đã nhận được tin Diệp Thành bỏ mạng, điều này khiến tất cả đều hết sức đau lòng.
“Đi thôi! Đi thôi! Đây có lẽ là số phận trời xanh đã an bài rồi”, Tạ Vân lắc đầu bất lực, hắn là người đầu tiên quay người đi.
Thế nhưng hắn chưa đi được mấy bước thì một đạo thần hồng rẽ trời, giống như một đạo thần quang bay vào Ngọc Nữ Phong, cứ thế phá đi kết giới của Ngọc Nữ Phong.
“Ấy, Sở Huyên sư thúc”, Tạ Vân sững người.
“Trận so tài tam tông kết thúc rồi sao?”
“Người mà Sở Huyên sư thúc cõng là ai, sao lại…sao lại trông quen như vậy chứ?”, Hùng Nhị gãi đầu.
Ngay sau đó, tứ phương tám hướng của Hằng Nhạc Tông đều có khí tức của kẻ mạnh lan ra, từng bóng hình như trường hồng bay vào Ngọc Nữ Phong, đến cả Từ Phúc, Bàng Đại Hải, Đạo Giới Chân Nhân, Chu Đại Phúc đều có mặt.
Thấy vậy, mấy người phía Tạ Vân càng cảm thấy khó hiểu.
Tiếp đó, Ngọc Nữ Phong liên tiếp có người ra ra vào vào, thần sắc hết sức vội vàng vả lại sắc mặt ai nấy đều hết sức khó coi.
Có vẻ như động tĩnh phía Ngọc Nữ Phong quá lớn nên khiến rất nhiều đệ tử chú ý, các đệ tử quay về Ngọc Nữ Phong cũng kéo thành nhóm ba người, năm người chạy ra ngoài, tất cả tập trung ở dưới chân Ngọc Nữ Phong.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”, các đệ tử tập trung lại càng lúc càng đông, tiếng bàn tán xôn xao cũng theo đó mà nhiều lên.
“Trưởng lão của Hằng Nhạc Tông chúng ta hầu như đều đến cả rồi”.
“Trông bộ nhất định xảy ra chuyện lớn rồi”.
Quả nhiên, trong tiếng bàn tán, bên trên Ngọc Nữ Phong truyền ra từng luồng thông tin kinh người, đám người vốn dĩ huyên náo thì lúc này còn huyên náo hơn tạo thành một làn sóng.
“Cái gì? Diệp Thành vẫn còn sống?”
“Cái gì? Trước đó Diệp Thành là đệ tử của Chính Dương Tông?
“Cái gì? Diệp Thành và Huyền Linh Chi Thể từng là người thương sao?”
“Cái gì? Diệp Thành đánh bại Huyền Linh Chi Thể, đứng đầu trong trận so tài tam tông?”
Từng luồng thông tin kinh người lan ra khiến đám người vây kín dưới chân Ngọc Nữ Phong đều cảm thấy choáng váng.
“Diệp Thành không phải đã chết rồi sao? Sao lại còn sống?”, có đệ tử gãi đầu nghĩ không thông.
Việc Diệp Thành chết ai ai cũng biết, kẻ truy sát Diệp Thành chính là Đan Hồn ở cảnh giới Không Minh tầng thứ tám, Diệp Thành có thể sống sót dưới sự truy sát của kẻ mạnh như vậy khiến tất cả mọi người đều phải ngỡ ngàng.
“Trước đây hắn là đệ tử của Chính Dương Tông sao?”, sau hồi ngỡ ngàng lại có tiếng bàn tán vang lên.
Mấy người bọn họ mặt mày thê lương, lần lượt lấy rượu ra trút xuống đất, không cần nói cũng biết bọn họ đang tế Diệp Thành vì Sở Huyên và Sở Linh trước khi đi tới Chính Dương Tông đã lập kết giới ở Ngọc Nữ Phong, người ngoài không được vào, tất cả mọi người chỉ có thể tế bái Diệp Thành ở dưới chân núi Ngọc Nữ Phong.
Haiz!
Tất cả mọi người đều thở dài.
Bọn họ đều biết Diệp Thành tới nước Triệu thực hiện nhiệm vụ nhưng chưa được vài ngày đã nhận được tin Diệp Thành bỏ mạng, điều này khiến tất cả đều hết sức đau lòng.
“Đi thôi! Đi thôi! Đây có lẽ là số phận trời xanh đã an bài rồi”, Tạ Vân lắc đầu bất lực, hắn là người đầu tiên quay người đi.
Thế nhưng hắn chưa đi được mấy bước thì một đạo thần hồng rẽ trời, giống như một đạo thần quang bay vào Ngọc Nữ Phong, cứ thế phá đi kết giới của Ngọc Nữ Phong.
“Ấy, Sở Huyên sư thúc”, Tạ Vân sững người.
“Trận so tài tam tông kết thúc rồi sao?”
“Người mà Sở Huyên sư thúc cõng là ai, sao lại…sao lại trông quen như vậy chứ?”, Hùng Nhị gãi đầu.
Ngay sau đó, tứ phương tám hướng của Hằng Nhạc Tông đều có khí tức của kẻ mạnh lan ra, từng bóng hình như trường hồng bay vào Ngọc Nữ Phong, đến cả Từ Phúc, Bàng Đại Hải, Đạo Giới Chân Nhân, Chu Đại Phúc đều có mặt.
Thấy vậy, mấy người phía Tạ Vân càng cảm thấy khó hiểu.
Tiếp đó, Ngọc Nữ Phong liên tiếp có người ra ra vào vào, thần sắc hết sức vội vàng vả lại sắc mặt ai nấy đều hết sức khó coi.
Có vẻ như động tĩnh phía Ngọc Nữ Phong quá lớn nên khiến rất nhiều đệ tử chú ý, các đệ tử quay về Ngọc Nữ Phong cũng kéo thành nhóm ba người, năm người chạy ra ngoài, tất cả tập trung ở dưới chân Ngọc Nữ Phong.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”, các đệ tử tập trung lại càng lúc càng đông, tiếng bàn tán xôn xao cũng theo đó mà nhiều lên.
“Trưởng lão của Hằng Nhạc Tông chúng ta hầu như đều đến cả rồi”.
“Trông bộ nhất định xảy ra chuyện lớn rồi”.
Quả nhiên, trong tiếng bàn tán, bên trên Ngọc Nữ Phong truyền ra từng luồng thông tin kinh người, đám người vốn dĩ huyên náo thì lúc này còn huyên náo hơn tạo thành một làn sóng.
“Cái gì? Diệp Thành vẫn còn sống?”
“Cái gì? Trước đó Diệp Thành là đệ tử của Chính Dương Tông?
“Cái gì? Diệp Thành và Huyền Linh Chi Thể từng là người thương sao?”
“Cái gì? Diệp Thành đánh bại Huyền Linh Chi Thể, đứng đầu trong trận so tài tam tông?”
Từng luồng thông tin kinh người lan ra khiến đám người vây kín dưới chân Ngọc Nữ Phong đều cảm thấy choáng váng.
“Diệp Thành không phải đã chết rồi sao? Sao lại còn sống?”, có đệ tử gãi đầu nghĩ không thông.
Việc Diệp Thành chết ai ai cũng biết, kẻ truy sát Diệp Thành chính là Đan Hồn ở cảnh giới Không Minh tầng thứ tám, Diệp Thành có thể sống sót dưới sự truy sát của kẻ mạnh như vậy khiến tất cả mọi người đều phải ngỡ ngàng.
“Trước đây hắn là đệ tử của Chính Dương Tông sao?”, sau hồi ngỡ ngàng lại có tiếng bàn tán vang lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.