Chương 55: Đấu giá mật pháp huyền thuật
Lục Giới
28/08/2021
Sáng sớm, ánh mặt trời ấm áp chiếu rọi khắp khu chợ U Minh.
Một ngày đấu giá nữa lại bắt đầu, mỗi một lầu các đều nhộn nhịp người qua lại tấp nập, tất cả đều đi về phía Tàng Long Các ở trung tâm chợ. “Ngươi có lấy không?”, trước khi ra khỏi cửa, Hùng Nhị lấy từ trong túi quần ra một viên biến thanh hoàn và một viên dị dung hoàn đưa cho Diệp Thành.
Diệp Thành liếc nhìn Hùng Nhị sau đó ho hắng: “Ngươi cứ ăn đi”.
Nói rồi, hắn lấy mặt nạ đầu sói trong túi đựng đồ ra để che mặt. Nếu như hăn dược hoàn mà Hùng Nhị lấy từ túi quần ra thì sao nhỉ? Hắn thật sự không dám nuốt.
“Không ăn thì thôi”, Hùng Nhị vẫn thản nhiên như thường, nhét luôn hai viên dược hoàn vào miệng.
Sau đó, dung mạo của hắn thay đổi, hắn trở thành một lão già béo mập, dưới cằm còn có cả râu, chỉ là lúc này trông hắn thấp hơn bình thường, vả lại dù nhìn thế nào cũng không giống một lão già.
Cả hai đi theo dòng người về phía Tàng Long Các, vẫn là phía góc đó, cả hai nguồi xuống ăn uống, vừa ăn vừa không quên nhìn về phía cửa của Tàng Long Các.
Người của các gia tộc thế gia ở Đại Sở nối nhau đi vào, vả lại chẳng ai nhường ai, đặc biệt là các gia tộc có ân oán, người nào người nấy mặt mày tối sầm, trông bộ dạng như đến buổi đấu giá để tranh giành vị trí cao thấp.
Người của ba tông môn đi vào sau, Thị Huyết Điện vẫn xuất hiện dưới sự chú ý của tất cả mọi người.
Diệp Thành trông thấy Ngô Trường Thanh, mặt ông ta thật sự tối sầm cả lại, vụ việc mất mặt hôm qua khiến ông ta bị một phen chê cười, sau khi về ông ta còn nổi cơn tam bành, tuyên bố tróc xương lột da Diệp Thành.
“Đừng khoa trương, không nhường thì hôm nay ta lại cho ông mất máu lần nữa”, Diệp Thành liếc nhìn Ngô Trường Thanh rồi nhếch miệng cười.
“Tên nhóc nhà ngươi hôm nay ngoan ngoãn chút đi”, Hùng Nhị vừa nhét đồ vào miệng vừa lắp bắp: “Cẩn thận bị chơi sau lưng, Ngô Trường Thanh không dễ đụng vào đâu”.
“Ta biết rồi”
Người người đi lại tấp nập, tất cả ánh mắt đều hướng về phía cao đài đằng trước.
Buổi đấu giá hôm qua toàn là binh khí, hôm nay đấu giá mật pháp huyền thuật, đây chính là quy định của chợ đen U Minh từ xưa tới nay.
“Không biết lần này có thể lấy được bộ mật pháp gì không?”, buổi đấu giá còn chưa bắt đầu, bên dưới đã xôn xao bàn tán.
“Nghe nói mật pháp huyền thuật lần này đấu giá đều bất phàm”.
“Không bất phàm sao được chứ, không đến lượt chúng ta đâu”.
Trong tiếng bàn tán xôn xao, Dương Các Lão chủ trì đã đi lên cao đài, đưa mắt nhìn xung quanh một lượt rồi nói với giọng điềm tĩnh: “Buổi đấu giá bắt đầu”.
“Hai trăm năm mươi nghìn”, sau nhà họ Vương, nhà họ Tư Đồ ở Tây Vực cũng chen chân vào, vừa trả giá đã hét giá trên trời.
“Ba trăm nghìn”, Thượng Quan Gia ở Đông Nhạc đẩy cái giá của Nhất Dương Chỉ lên tầm cao mới.
“Ba trăm mười nghìn”.
“Ba trăm
Một ngày đấu giá nữa lại bắt đầu, mỗi một lầu các đều nhộn nhịp người qua lại tấp nập, tất cả đều đi về phía Tàng Long Các ở trung tâm chợ. “Ngươi có lấy không?”, trước khi ra khỏi cửa, Hùng Nhị lấy từ trong túi quần ra một viên biến thanh hoàn và một viên dị dung hoàn đưa cho Diệp Thành.
Diệp Thành liếc nhìn Hùng Nhị sau đó ho hắng: “Ngươi cứ ăn đi”.
Nói rồi, hắn lấy mặt nạ đầu sói trong túi đựng đồ ra để che mặt. Nếu như hăn dược hoàn mà Hùng Nhị lấy từ túi quần ra thì sao nhỉ? Hắn thật sự không dám nuốt.
“Không ăn thì thôi”, Hùng Nhị vẫn thản nhiên như thường, nhét luôn hai viên dược hoàn vào miệng.
Sau đó, dung mạo của hắn thay đổi, hắn trở thành một lão già béo mập, dưới cằm còn có cả râu, chỉ là lúc này trông hắn thấp hơn bình thường, vả lại dù nhìn thế nào cũng không giống một lão già.
Cả hai đi theo dòng người về phía Tàng Long Các, vẫn là phía góc đó, cả hai nguồi xuống ăn uống, vừa ăn vừa không quên nhìn về phía cửa của Tàng Long Các.
Người của các gia tộc thế gia ở Đại Sở nối nhau đi vào, vả lại chẳng ai nhường ai, đặc biệt là các gia tộc có ân oán, người nào người nấy mặt mày tối sầm, trông bộ dạng như đến buổi đấu giá để tranh giành vị trí cao thấp.
Người của ba tông môn đi vào sau, Thị Huyết Điện vẫn xuất hiện dưới sự chú ý của tất cả mọi người.
Diệp Thành trông thấy Ngô Trường Thanh, mặt ông ta thật sự tối sầm cả lại, vụ việc mất mặt hôm qua khiến ông ta bị một phen chê cười, sau khi về ông ta còn nổi cơn tam bành, tuyên bố tróc xương lột da Diệp Thành.
“Đừng khoa trương, không nhường thì hôm nay ta lại cho ông mất máu lần nữa”, Diệp Thành liếc nhìn Ngô Trường Thanh rồi nhếch miệng cười.
“Tên nhóc nhà ngươi hôm nay ngoan ngoãn chút đi”, Hùng Nhị vừa nhét đồ vào miệng vừa lắp bắp: “Cẩn thận bị chơi sau lưng, Ngô Trường Thanh không dễ đụng vào đâu”.
“Ta biết rồi”
Người người đi lại tấp nập, tất cả ánh mắt đều hướng về phía cao đài đằng trước.
Buổi đấu giá hôm qua toàn là binh khí, hôm nay đấu giá mật pháp huyền thuật, đây chính là quy định của chợ đen U Minh từ xưa tới nay.
“Không biết lần này có thể lấy được bộ mật pháp gì không?”, buổi đấu giá còn chưa bắt đầu, bên dưới đã xôn xao bàn tán.
“Nghe nói mật pháp huyền thuật lần này đấu giá đều bất phàm”.
“Không bất phàm sao được chứ, không đến lượt chúng ta đâu”.
Trong tiếng bàn tán xôn xao, Dương Các Lão chủ trì đã đi lên cao đài, đưa mắt nhìn xung quanh một lượt rồi nói với giọng điềm tĩnh: “Buổi đấu giá bắt đầu”.
“Hai trăm năm mươi nghìn”, sau nhà họ Vương, nhà họ Tư Đồ ở Tây Vực cũng chen chân vào, vừa trả giá đã hét giá trên trời.
“Ba trăm nghìn”, Thượng Quan Gia ở Đông Nhạc đẩy cái giá của Nhất Dương Chỉ lên tầm cao mới.
“Ba trăm mười nghìn”.
“Ba trăm
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.