Tiên Vốn Thuần Lương

Chương 420: đồ vô sỉ

Chính Nguyệt Sơ Tứ

07/12/2016

Đàm phán xong, Kim Phi Dao nghĩ nghĩ, hỏi Kính huynh, “Kính huynh, ngươi hiện tại có tính toán gì không? Có phải là thu hồi thần thức về Thiên cấp giới không? Hay là mang theo gương chụp mông chạy lấy người? Nếu ngươi phải đi thì có phải là nên trả lại linh thạch ta bỏ ra để mua ngươi lại cho ta không?”

“Linh thạch? Linh thạch đâu có gì liên quan tới ta, cũng đâu phải ta thu linh thạch của ngươi, ai thu thì tìm người đó mà tìm. Hơn nữa, ta không thể đi, đầu óc của ngươi sợ không đủ dùng, mà ta lại đang nhàn rỗi không có chuyện gì, cứ đi theo ngươi đi, đến lúc ngươi mở trận thì ta còn có thể phải chỉ điểm cho ngươi.” Kính huynh tựa hồ cũng không muốn đi, nhanh chóng bay vài vòng trong không trung, đắc ý nói.

Kim Phi Dao hiểu ngay người này lại muốn theo mình. Chuyện này không thể được, người này rất biến thái, nếu có lúc nào trêu chọc phải hắn, hắn lại biến nàng thành con rùa thì sao. Vì thế, nàng liền tươi cười nói: “Kính huynh này, ngươi định cứ bay thế cả ngày sao? Nhưng mà đường sá xa xôi, ngươi đi theo ta tìm mắt trận có phải là quá vất vả không?”

“Không cần nói nữa. Ngươi cho là ta không biết chút tâm tư đó của ngươi sao? Không phải chỉ là không muốn ta đi theo ngươi đó sao. Ngươi yên tâm, chỉ có đến mắt trận ta mới có thể mượn lực lượng của mắt trận mà đi ra, bình thường ai thèm đi ra với tiểu côn trùng nhà ngươi.” Điều này nằm ngoài dự kiến của Kim Phi Dao, Kính huynh lại không thể ở ngoài cả ngày.

Nhưng Kim Phi Dao nghĩ lại thấy không đúng, chấn vấn: “Nhưng vừa nãy ngươi còn nói là xem ta thay quần áo, lại biết hiện trạng Hoàng Tuyền Linh giới, sao giờ lại nói không đến mắt trận sẽ không ra được, ngươi lừa heo à?”

“Cái này…” Kính huynh ra vẻ thần bí cười cười: “Ta lừa ngươi thôi, ai nhìn ngươi chứ. Ta biết tình hình Hoàng Tuyền Linh giới là vì ở chỗ đầu long cốt chính là mắt trận, ta làm một pháp trận dưới thân nó, nó cũng không biết. Dù sao ta nhốt nó cũng lâu rồi, ngươi có rảnh thì trở về đưa thân thể lại cho nó đi.”

Hóa ra là gạt người! Có lầm không vậy, tu sĩ phi thăng cũng nói láo chơi a!

Nghe hắn nhắc tới yêu long Kim Phi Dao mới nhớ nửa phần thực hồn yêu long vẫn đặt trong túi càn khôn. Ngày ấy nàng nuốt long hồn vào miệng tới tận lúc ra khỏi Thanh Lưu Linh giới mới nhổ ra bỏ vào hộp ngọc. Tên kia đến giờ vẫn còn ngủ say, nếu nó biết người đã chém nó thành hai nửa đang nằm chung với nó trong một cái túi càn khôn thì sợ rằng ngay cả nước tiểu rồng cũng bị dọa chảy ra.

“Kính huynh, ta có thể hỏi thăm ngươi một chuyện không?” Kim Phi Dao đột nhiên mở miệng hỏi.

Kính huynh lúc này đang vô cùng cao hứng bay tới bay lui vì khó lắm mới có một lần được chạy ra, còn đi quanh sân khấu nhìn xem Nhuận Thổ pháp trận có vấn đề gì không. Nếu vì thời gian quá dài mà có trục trặc thì vừa khéo có thể cho tên cu li bên cạnh sửa lại. Nghe được câu hỏi của nàng, hắn đáp: “Còn muốn nghe ngóng chuyện gì?”

“Ngươi nói xem, yêu long kia… nếu không có thịt, ý ta là tỷ như thiếu mất một nửa, thì sẽ thế nào?” Kim Phi Dao do dự một chút, sau đó nhỏ giọng hỏi.

“A…” Kính huynh bay quanh nàng vài vòng, sau đó chậc lưỡi, “Nhìn không ra nha, lá gan ngươi cũng không nhỏ. Ta khuyên ngươi tốt nhất đừng có mang ý định đó, ngươi hiện tại có thực hồn Thao Thiết, sau này phi thăng cũng là đưa về Yêu tộc. Ngươi ăn một nửa thân thể hắn, đến lúc đó hắn sẽ tìm ngươi hỏi tội. Hơn nữa, hiện tại ngươi cũng không đánh lại hắn, ta đề nghị chỉ nên vụng trộm cắt một lớp ngoài, không nên chém hết một nửa.”

“Ăn có thể cường kiện thân thể, chỉ cần ăn khéo léo, độ dày thiếu một chút hẳn là không phát hiện được.” Kính huynh hoàn toàn muốn dụ dỗ nàng ăn thịt rồng, còn nói cẩn thận phải ăn như thế nào.



Thực ra Kim Phi Dao vốn cũng có ý định đó, nếu không ăn theo lớp thì khá dễ phát hiện. Cứ thử tưởng tượng, sau khi đưa cốt nhục yêu long về với xương cốt, hai bên hợp làm một lại phát hiện nửa người dưới không có thịt, chỉ có xương cốt thì không phải rõ ràng là bị người ăn mất sao? Ăn theo độ dày thì hay hơn, yêu long vốn vì chuyện pháp trận mà bị cắt mất một lớp thịt, chỉ là người này quá keo kiệt cho nên vẫn còn lại một lớp dày, đúng là khảo nghiệm đao pháp của Kim Phi Dao mà.

Hiện tại yêu long đang mê man bất tỉnh, vừa vặn có thể cắt thêm một lớp, chỉ cần cắt thêm một lớp dày một đốt ngón tay là được. Sau này yêu long hẳn là sẽ chỉ nghĩ rằng do hắn nhiều năm không ăn cơm nên bị gầy. Nàng chưa nói ra cách này, không ngờ Kính huynh lại có cùng ý nghĩ, xem ra hắn cũng biết rõ đạo lý này.

Kim Phi Dao chậm rãi lắc đầu, nói: “Kính huynh, ngươi hiểu lầm rồi, ta chỉ lo lắng yêu long sẽ bị pháp trận ngươi áp lên người hắn gây ra ảnh hưởng sau này thôi. Dù sao cũng là huyết nhục nha, không phải là thứ gì khác. Ngươi nói ăn uống gì chứ, thực là hay đùa.”

“Hừ!” Kính huynh hừ một tiếng, rõ ràng muốn ăn lại còn nói dối.

đất rồi không? Có điều, ta sợ ngươi không muốn trở lại trong kính, có muốn đi một vòng hít thở không khí không?” thấy không còn gì nữa, Kim Phi Dao liền muốn đi lên mặt đất.

Kính huynh vất vả lắm mới được một lần đi ra thông khí, sao có thể chịu quay về dễ dàng như thế, vì thế liền xoay tròn vài vòng, sau đó cười nói: “Nơi đây là địa phương có linh khí đậm nhất trong Trọng Thổ Linh giới, ngươi hiện tại đã Nguyên Anh hậu kỳ, tu vi quá thấp, chẳng lẽ không muốn tiến giai Hóa Thần kỳ ở đây rồi hãy ra ngoài? Tu vi Nguyên Anh kỳ sau này lên Thần cấp giới chỉ giống như trẻ con thôi, rất nguy hiểm. Tuy việc giải trừ Cửu Trọng Linh Áp trận quan trọng nhất là chạy tới các Linh giới nhưng có vài Linh giới vô cùng nguy hiểm, tu vi Nguyên Anh kỳ không thể tự do hành động.”

Lại dọa ta! Rõ ràng muốn được thêm vài ngày rong chơi! Kim Phi Dao cau mày nhìn hắn, linh khí nơi này đúng là vô cùng nồng đậm, không biết vốn là như vậy hay là do Nhuận Thổ pháp trận. Tuy nhiên, bản thân nàng đúng là định tìm một nơi để tiến giai Hóa Thần kỳ, chỗ này đúng là chỗ tốt, chỉ có điều thời gian tiến giai rất dài, phải ở cùng người như thế này trong cả khoảng thời gian đó… quá nguy hiểm.

Tựa hồ đoán được tâm tư nàng, Kính huynh thong thả di động trong không trung, lầu bầu: “Thông Thần quyết có chỗ không tốt chính là phải biến thành thú thân nếu muốn sử dụng lực lượng của thần thú. Tuy lực lượng tăng lên nhưng sau khi ngươi lên Hóa Thần kỳ thì sẽ vẫn sẽ duy trì ở Hóa Thần kỳ, không tăng lên một bậc như lúc ngươi Nguyên Anh kỳ, vừa biến ảo liền tới Hóa Thần kỳ.”

“Vì sao?” đây là một vấn đề lớn đối với Kim Phi Dao, việc tu vi nhảy đến Hóa Thần kỳ sau khi biến ảo thành Thao Thiết là đòn sát thủ của nàng. Nếu biến hay không biến đều là Hóa Thần kỳ, không thể thành Luyện Hư kỳ thì nàng còn biến thành thú thân làm cái gì!

“Đương nhiên là vì tu vi của thực hồn ở Hóa Thần kỳ, ngươi là Nguyên Anh kỳ, tu vi thấp hơn thực hồn, tự nhiên khi biến ảo là có thể mượn lực lượng. Nhưng nếu ngươi tiến vào Hóa Thần kỳ rồi thì dù ngươi có biến ảo hay không biến ảo đều vẫn là Hóa Thần kỳ, tất nhiên vô dụng.” Kính huynh hắc hắc nói: “Kỳ thực chỉ cần tu luyện thêm một pháp quyết nữa thì lúc sử dụng Thông Thần quyết có thể mượn dùng lực lượng của Thao Thiết, lại không cần phải biến thành thú thân.”

Nghe xong lời này, Kim Phi Dao liếc mắt nhìn hắn, “Ngươi lại muốn làm gì ta? Cái này hoàn toàn là nhằm vào ta đi.”

“Đừng như vậy mà, ta chỉ muốn ở bên ngoài chơi thêm mấy ngày thôi.” Kính huynh lại bắt đầu tỏ ra đứng đắn, “Ngươi để ta cùng ngươi bế quan tiến giai Hóa Thần kỳ, ta dạy cho ngươi pháp quyết kia, chẳng lẽ ngươi muốn dùng quái lực cường đại của Thao Thiết trong lúc biến thành hình dạng con chó to? Ngươi hẳn là không có sở thích dọa người này chứ.”

“Làm sao ta có thể có ham mê như vậy, ta là người bình thường nha.” Kim Phi Dao do dự, tiến giai Hóa Thần kỳ là một việc rất nguy hiểm, nếu để một nhân vật khủng bố ở bên người dường như rất không an toàn.



Nhưng lại không cần hóa thành thú thân vẫn có thể sử dụng quái lực của Thao Thiết, nàng rất động tâm. Lực lượng một chưởng có thể đánh ra cái hố sâu mấy chục trượng kia, dù là ai cũng không thể từ chối được nha.

Nghĩ nghĩ, nàng chất vấn: “Ngươi sẽ không làm ảnh hưởng đến việc tu luyện của ta chứ?”

“Ngươi tưởng ta nhàn rỗi lắm sao? Ta đương nhiên sẽ không làm ngươi bị ảnh hưởng. Ta còn việc khác phải làm, muốn ở bên ngoài thêm vài ngày, ngươi tu luyện của ngươi, ta chơi việc ta, hai bên không liên quan. Chờ ngươi tiến giai đến Hóa Thần kỳ là có thể mang Linh giới Du Cảnh kính ra ngoài giải trừ Cửu Trọng Linh Áp trận.” Kính huynh nói.

Nghĩ rằng một nhân vật như vậy hẳn là sẽ không cố ý làm mình gián đoạn tiến giai, một kẻ tu vi thấp như nàng hắn còn chưa xem vào mắt, muốn giết cũng có mấy vạn phương pháp, vì thế Kim Phi Dao liền đồng ý: “Được rồi, tuy nhiên ta muốn đi ra ngoài trước nói với Hoa Uyển Ti một tiếng đã.”

“Đi đi, sớm quay về.” Kính huynh vui tươi hớn hở nói, giọng điệu kia khiến Kim Phi Dao rất hoài nghi người nọ làm thế nào sống đến lúc phi thăng, quả thực là làm người ta khó hiểu mà.

Mới đi hai bước, Kim Phi Dao đột nhiên nghĩ tới một chuyện, dừng lại tò mò hỏi: “Kính huynh, ta còn có một việc không rõ.”

“Chuyện gì? Sao ngươi lại nhiều vấn đề như vậy, liên tiếp hỏi bao nhiêu chuyện.” Kính huynh lung lay thân mình, bất mãn nói.

“Đây là vấn đề cuối cùng, nếu không biết thì trong lòng ta rất không thoải mái.” Kim Phi Dao nghe khẩu khí hắn có vẻ không khó chịu, liền cười nói.

“Aizzz… nữ nhân đúng là phiền toái.” Kính huynh thở dài, bất đắc dĩ nói.

Kim Phi Dao coi như không nghe thấy, nghiêm cẩn hỏi: “Kính huynh, vì sao lúc đó ta vừa nhìn thấy Linh giới Du Cảnh kính liền mạc danh kỳ diệu muốn mua nó, hơn nữa tâm nguyện mãnh liệt vô cùng. Ta có loại cảm giác nếu không mua được và mang nó đi tới từng Linh giới một thì chết không nhắm mắt vậy?”

Đây là điểm làm nàng vô cùng nghi hoặc, bởi vì sau khi mua không bao lâu thì tâm tư phải đi chơi nơi nơi lúc đó liền phai nhạt rất nhiều, kể cả việc ghi lại bản đồ cũng chỉ làm một lần lúc ở Nam Phong Linh giới, khi vừa mới mua nó về tay, sau đó thì vì tiêu phí quá lớn mà chưa từng làm lại lần nữa.

“Hóa ra là chuyện này. Rất đơn giản, bởi vì ta đã hạ Khí Mị thuật lên Linh giới Du Cảnh kính. Chỉ cần là người có chút hứng thú với vật ấy, hơn nữa lại liếc mắt nhìn một cái thì trong lòng sẽ sinh ra cảm giác muốn có được mãnh liệt. Đây là Mị thuật mà ta tự nghiên cứu ra, lúc tu vi còn chưa cao ta đã dùng phương pháp này để bán đấu giá pháp bảo mình luyện chế với giá cao, lúc đó đúng là kiếm được nhiều muốn chết. Hơn nữa, việc ghi lại bản đồ mới kỳ thực chính là chìa khóa mở ra Linh giới Du Cảnh kính, chỉ dùng một lần là đủ, nếu không thì sao nó có thể ở các giới mở trận mà không cần ngươi rót linh lực vào phát động chứ.” Kính huynh không chút để ý nói, hoàn toàn không nhìn gương mặt tím ngắt và hai mắt đỏ ngầu vì tức giận của Kim Phi Dao.

Hỗn đản! Bán đồ còn dùng Khí Mị thuật!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Vốn Thuần Lương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook