Chương 684: Việc lạ
Chính Nguyệt Sơ Tứ
18/08/2018
Hoa Uyển Ti quả thực mang điểm tâm tới, Mập Mạp cũng vẻ mặt mờ mịt bị
nàng dẫn tới. Đến nơi mới biết được phải làm gì, hắn lập tức tìm được
việc thích hợp với mình, kéo cái ghế dựa ngồi xuống bên người Lang đại
nhân, bắt đầu hàn huyên.
Nội dung không có gì ngoài việc những năm nay sống thế nào, chỉ sợ Lang đại nhân nhàm chán, hắn chuyên môn lấy chuyện xấu ra để nói, ví như Kim Phi Dao đi ra ngoài một chuyến liền gặm hết nhà của người khác.
Kim Phi Dao căn bản không dọn dẹp Linh Lung lâu, chỉ thu hết các thứ của mình vào túi càn khôn rồi bày lâu ra. Nhưng vẫn chưa đủ, tất cả số linh thảo và cây cối cũng phải rời đi. Sáu mẫu bên cạnh cũng phải nhập vào, di dời đám cây cối trong ở giữa hai khoảnh đất. Nàng đang tự tay đào những cái cây này lên, đây đều là thứ tốt, không thể giết chết, phải cẩn thận một chút.
Lúc này, Hoa Uyển Ti cũng đi tới giúp nàng di dời linh thảo.
Kim Phi Dao vừa lấy linh thảo vừa hỏi: “Ngươi gặp Lang đại nhân ở đâu mà lại tính kế nhanh như vậy?”
“Ngay trong Bách Vị lâu nha.” Hoa Uyển Ti liếc mắt nhìn nàng một cái, tiếp tục cúi đầu làm việc, “Ta vừa nhìn thấy hắn ngồi uống trà là nghĩ đến giao tình sâu xa giữa chúng ta, liền nói chuyện kia với hắn. Hắn rất sảng khoái, thuận miệng đồng ý luôn, sau đó liền đi tìm Thái Hạo Diễn. Ta còn tưởng rằng thuyết phục Thái Hạo Diễn sẽ phải tốn chút công sức tay chân, lại không ngờ người ta đã sớm ngồi ở đó, chuẩn bị trà chờ.”
“Thái Hạo Diễn rất giỏi tính toán mà, bảo hắn tính mệnh cho ta cũng không đồng ý, thế nhưng làm loại chuyện thần thần bí bí này lại thật là ra sức nha.” Kim Phi Dao nghe vậy thì khó chịu trợn mắt.
Phục Hy tộc thật sự quá thần bí, thuật tính toán kia luôn khiến cho Kim Phi Dao chân tay luống cuống, không biết ứng đối thế nào. Thái Hạo Diễn chỉ cần tính một cái là sẽ biết có chuyện gì xảy ra, ví như biết trước Lang đại nhân sẽ tới cho nên chuẩn bị sẵn trà, sau đó, một thân tiên khí ngồi tại đó chờ người tới, còn chưa mở miệng đã tỏ vẻ ta cái gì cũng biết.
Vì thế, Kim Phi Dao liền thừa dịp một ngày thấy Thái Hạo Diễn tương đối nhàn, muốn xin hắn tính vận mạng cho mình, xem xem khi nào thì có thể phi thăng lên Thiên cấp giới. Lại không ngờ Thái Hạo Diễn rất không nể mặt nói hắn một ngày chỉ tính một lần, hôm nay đã tính rồi. Đợi đến ngày hôm sau nàng lại tới, Thái Hạo Diễn vẫn nói như vậy, ngày nào cũng tính một lần trước khi nàng tới cho nên không thể tính tiếp được.
Sau khi đi năm, sáu mươi lần, Kim Phi Dao rốt cục phiền chán, hỏi có phải Thái Hạo Diễn cố ý hay không. Thái Hạo Diễn rất thành thật nói với nàng, ngày đầu tiên hắn đã tính ra là hôm sau nàng sẽ tìm hắn cho nên canh giờ vừa tới liền tính chuyện ngày mai.
Lúc đó Kim Phi Dao sửng sốt một lúc lâu mới hiểu được, Thái Hạo Diễn sáng sớm tính toán một lần, phát hiện hôm sau nàng sẽ đi tìm hắn cho nên ngày hôm sau liền tính xong, mà là tính chuyện ngày thứ ba. Mỗi ngày hắn đều tính một lần, chỉ vì không muốn đoán vận mạng cho nàng. Nhìn vẻ mặt mờ mịt của Kim Phi Dao, hắn chậm rãi nói: “Nếu muốn phi thăng thì sẽ phi thăng. Nếu không thể phi thăng thì không thể phi thăng.”
Đối với loại lời nói thoạt nhìn tràn đầy huyền cơ, kỳ thực lại là dùng để người khác nghe không hiểu để biểu hiện bản thân có trình độ này, Kim Phi Dao từ trước tới giờ vẫn rất ghét. Hiện tại nghe thấy Thái Hạo Diễn sớm ngồi chờ Lang đại nhân liền biết tên kia kỳ thực vẫn mỗi ngày tính một lần, thuần túy là do nhàn rỗi không có việc gì.
Khó chịu đào ra một gốc linh thảo, Kim Phi Dao lầu bầu: “Chắc chắn Thái Hạo Diễn đã tính ra Lang đại nhân ở đây là có lợi cho hắn nên hắn mới sảng khoái thương lượng như vậy. Bọn họ nói những gì?”
“Không cho ta vào, không biết là nói những gì. Tuy nhiên, đi ra rất nhanh, còn chưa tới nửa canh giờ đã nói xong. Thái Hạo Diễn còn nói chúng ta phải gắng sức bổ thiên, địa bàn phải càng rộng càng tốt.” Hoa Uyển Ti nói.
“Có ý gì chứ!” Kim Phi Dao hừ một tiếng, “Cái gì cũng không làm còn muốn tăng tốc. Ta còn phải thuê các tu sĩ ở đây đi đâu về nhớ mang Bổ Thiên thạch về, còn muốn nhanh thế nào nữa, cũng không thể mở tiệm thu mua được.”
Hoa Uyển Ti biết nàng đang nổi nóng, cười nói: “Dù sao mười một mẫu là hoàn toàn không đủ, ngươi thêm sức lực đi.”
“Không biết Phục Hy tộc có tính nhầm không, nếu nhầm thì đúng là cười chết người.” Kim Phi Dao đổ hết cơn tức lên người Thái Hạo Diễn, câu nào câu nấy đều là nguyền rủa.
“Mau mau làm cho xong đi, Thái Hạo Diễn nói muốn làm tiệc đón gió cho Lang đại nhân cho nên sẽ mời các tu sĩ ở đây tới Bách Vị lâu, chúng ta phải sớm chuẩn bị mới được.” đây là lần đầu tiên Bách Vị lâu làm yến hội lớn như vậy, Hoa Uyển Ti không khỏi nở nụ cười.
“Đùa hay thật a…” Kim Phi Dao sửng sốt, lại còn muốn mời khách, làm cho chính thức vậy sao? Nhưng nàng vẫn bẹt bẹt miệng nói: “Dù sao Thái Hạo Diễn cũng sẽ không chi linh thạch, cuối cùng còn không phải ta mời khách?”
Hoa Uyển Ti chỉ cười, đã nhiều năm không có những chuyện như thế này, một đám người ngồi cùng nhau chơi đùa, đám tu sĩ kia hẳn cũng sẽ thấy hứng thú. Cuộc sống trên Độ Thiên giới đúng là quá tịch mịch, ai cũng nhốt mình trong cấm chế như ngồi tù, hiếm khi mới đi trao đổi với người khác.
Tu sĩ làm việc đúng là nhanh, nếu không phải cẩn thận di chuyển đám cây cối thì Kim Phi Dao chỉ cần thổi mạnh một cái là số cây cao lớn này sẽ đổ hết. Dọn hết bốn phía, Linh Lung lâu của Lang đại nhân đã được đặt ra đất.
“Lang đại nhân, Linh Lung lâu của ngươi thật là đẹp, không giống như của lão đại, vẫn còn là cái mua rẻ ở Vạn Tiên Thủy thành lúc còn đang Trúc Cơ kỳ. Ngủ bên trong nếu trời mưa là sẽ dột, thật sự khổ không nói nổi nha.” Mập Mạp đứng trước lâu, nhìn Linh Lung lâu tầng tầng lớp lớp này, cũng không biết có phải thật lòng không, mở miệng nói liên thanh không ngừng.
Kim Phi Dao vẫy vẫy đôi tay đầy bùn, ngẩng đầu liếc sang, đang định tha Mập Mạp lại đánh một trận cho hết giận thì đã bị Hoa Uyển Ti lôi đi. Thái Hạo Diễn muốn mời khách, làm sao có thể để bọn họ ăn bánh bao làm từ năm ngoái, phải làm mẻ mới mới được.
Ngẩng đầu nhìn trời, nghĩ đến chuyện tu sĩ không cần ngủ, hoàn toàn chẳng phân biệt ngày đêm, Kim Phi Dao đột nhiên cảm thấy đây thật sự là thói quen không tốt.
Hai canh giờ sau, yến hội của Thái Hạo Diễn ở Bách Vị lâu bắt đầu, tầng mười ba được đặt thêm mấy cái bàn. Ngoài vài tu sĩ đi ra ngoài không biết đến chuyện này thì những người khác đều tới. Thái Hạo Diễn muốn Lang đại nhân nói vài câu, Lang đại nhân lại nhìn về phía Thái Hạo Diễn, hai người chối từ một trận, cuối cùng vẫn là Thái Hạo Diễn nói mấy câu với mọi người.
Kim Phi Dao nghe không hiểu gì, nói thật là huyền bí, nghe qua như niệm chú vậy. không phải là thiên thì là mệnh gì đó, cảm giác cứ như hắn sắp đoán mạng cho mọi người vậy. Nàng vừa uống trà vừa đảo mắt quá bốn phía, quả nhiên đại bộ phận tu sĩ đều biểu cảm nghiêm túc, tám phần là nghe không hiểu. Chẳng qua mới Hợp Thể kỳ, thế nào cũng phải làm bộ như nghe hiểu lời hắn mới được.
“Mập Mạp, ngươi nghe hiểu sao?” Mập Mạp bên cạnh vẫn luôn gật đầu, khác với các tu sĩ nghiêm túc, vẻ mặt của hắn rất phong phú, Kim Phi Dao liền tò mò hỏi.
Mập Mạp lắc đầu, nói: “Vừa ăn cái bánh bao, có đường dính vào yết hầu, uống nước cũng không trôi. Rất khó chịu cho nên ta mới nuốt nãy giờ, muốn nuốt nó xuống. Lão đại, lần sau làm bánh bao đường thì ngươi đừng làm cho đường dính như như vậy được không, rất dễ bị mắc ở miệng.”
“Dính chết ngươi đi, đây là ta mới làm, đương nhiên dính hơn những cái làm lâu rồi. Như vậy ngươi cũng chọn, lần sau ta sẽ làm rồi để một năm mới cho ngươi ăn.” Hóa ra gật đầu chỉ là để nuốt đường, Kim Phi Dao cảm thấy bản thân thật là khờ, vừa rồi lại còn cho rằng Mập Mạp tán gẫu với các tu sĩ nhiều, mở mang kiến thức, hóa ra vẫn vậy. Nghĩ vậy, nàng liền lầu bầu: “Loại này cũng nghe không hiểu, không biết bình thường ngươi tán gẫu những gì với người khác.”
“Nam nhân ngồi cùng nhau còn có thể tán gẫu chuyện gì, tự nhiên là nữ tu sĩ và tọa kỵ.” Mập Mạp nhún vai nói, không hề ý thức được việc với ngoại hình như hắn lại đi tán gẫu chuyện nữ nhân với người khác có gì không thích hợp.
Lúc này, Thái Hạo Diễn đã nói xong, các tu sĩ nghe được một đầu mờ mịt rốt cục đã có thể bắt đầu ăn uống. Trà lâu đương nhiên không phải tất cả đều là trà, rượu cũng là thứ không thể thiếu, tuy không phải là thứ thượng đẳng nhưng đều do Kim Phi Dao dùng dược liệu hoặc hoa cỏ, trái cây ủ ra, vẫn có thể tạm thỏa mãn những tu sĩ này.
Mọi người nâng chén, uống vô cùng náo nhiệt. Cứ ở một mình mãi cũng không tốt, kể cả là người thích ở một mình thì cũng là thích tìm một góc ngồi trong một nơi đông người, ở đó nhìn mọi người náo nhiệt.
Đang uống cao hứng, Hoa phu nhân đi lên, nói thầm mấy câu bên tai Hoa Uyển Ti. Hoa Uyển Ti liền đứng dậy đi xuống lầu. Kim Phi Dao tiếp tục ăn bánh bao, đột nhiên Hoa phu nhân lại đi lên, lúc này là lên tìm nàng.
“Lão đại, phiền ngươi xuống dưới một chuyến.” Hoa phu nhân cũng bắt chước Mập Mạp gọi nàng là lão đại, hai chữ này nói ra từ miệng nàng cứ có cảm giác không khỏe khó hiểu.
“Chuyện gì?” Kim Phi Dao ngạc nhiên đi theo nàng xuống lầu, nghĩ không biết có phải là bánh bao hay rượu đã hết không. Nàng lại được Hoa phu nhân dẫn ra khỏi Bách Vị lâu, đi sang Bách Vật lâu, vừa bước vào cửa nàng đã ngây ngẩn cả người.
Trong Bách Vật lâu có hơn mười tu sĩ, bọn họ đang vây quanh Hoa Uyển Ti, chỉ yêu cầu một chuyện là muốn thuê một chỗ ở. Sao sinh ý lại đột nhiên trở nên tốt như vậy? Kim Phi Dao sửng sốt, liền thấy Hoa Uyển Ti nâng ngón tay lên chỉ vào nàng, nói: “Đây là lâu chủ của chúng ta, xin các vị đạo hữu cứ bình tĩnh nói chuyện.”
Rào rào một cái, các tu sĩ kia liền vọt tới trước mặt nàng, bên tai không ngừng vang lên tiếng nói chuyện, tất cả đều là yêu cầu vào ở, người này muốn ba mẫu người kia muốn mười mẫu, ầm ĩ đến mức Kim Phi Dao vội chạy vào trong quầy, tránh sau lưng con rối la lên: “Đừng có ầm ĩ, nơi này do hai gã Đại Thừa kỳ định đoạt, bọn họ đang ở trong Bách Vị lâu bên cạnh, các ngươi làm ầm ĩ như vậy sẽ khiến cho bọn họ tức giận!”
Bị nàng rống như vậy, căn phòng mới yên tĩnh lại. Vốn bọn họ chỉ nghĩ Kiến Thiên thành này quá nhỏ, phải sớm một chút chiếm nơi rộng rãi để ở nên mới muốn cướp trước một bước. Nhưng nếu vì to tiếng mà đắc tội tu sĩ Đại Thừa kỳ, bị đá ra Kiến Thiên thành thì phiền toái.
Nội dung không có gì ngoài việc những năm nay sống thế nào, chỉ sợ Lang đại nhân nhàm chán, hắn chuyên môn lấy chuyện xấu ra để nói, ví như Kim Phi Dao đi ra ngoài một chuyến liền gặm hết nhà của người khác.
Kim Phi Dao căn bản không dọn dẹp Linh Lung lâu, chỉ thu hết các thứ của mình vào túi càn khôn rồi bày lâu ra. Nhưng vẫn chưa đủ, tất cả số linh thảo và cây cối cũng phải rời đi. Sáu mẫu bên cạnh cũng phải nhập vào, di dời đám cây cối trong ở giữa hai khoảnh đất. Nàng đang tự tay đào những cái cây này lên, đây đều là thứ tốt, không thể giết chết, phải cẩn thận một chút.
Lúc này, Hoa Uyển Ti cũng đi tới giúp nàng di dời linh thảo.
Kim Phi Dao vừa lấy linh thảo vừa hỏi: “Ngươi gặp Lang đại nhân ở đâu mà lại tính kế nhanh như vậy?”
“Ngay trong Bách Vị lâu nha.” Hoa Uyển Ti liếc mắt nhìn nàng một cái, tiếp tục cúi đầu làm việc, “Ta vừa nhìn thấy hắn ngồi uống trà là nghĩ đến giao tình sâu xa giữa chúng ta, liền nói chuyện kia với hắn. Hắn rất sảng khoái, thuận miệng đồng ý luôn, sau đó liền đi tìm Thái Hạo Diễn. Ta còn tưởng rằng thuyết phục Thái Hạo Diễn sẽ phải tốn chút công sức tay chân, lại không ngờ người ta đã sớm ngồi ở đó, chuẩn bị trà chờ.”
“Thái Hạo Diễn rất giỏi tính toán mà, bảo hắn tính mệnh cho ta cũng không đồng ý, thế nhưng làm loại chuyện thần thần bí bí này lại thật là ra sức nha.” Kim Phi Dao nghe vậy thì khó chịu trợn mắt.
Phục Hy tộc thật sự quá thần bí, thuật tính toán kia luôn khiến cho Kim Phi Dao chân tay luống cuống, không biết ứng đối thế nào. Thái Hạo Diễn chỉ cần tính một cái là sẽ biết có chuyện gì xảy ra, ví như biết trước Lang đại nhân sẽ tới cho nên chuẩn bị sẵn trà, sau đó, một thân tiên khí ngồi tại đó chờ người tới, còn chưa mở miệng đã tỏ vẻ ta cái gì cũng biết.
Vì thế, Kim Phi Dao liền thừa dịp một ngày thấy Thái Hạo Diễn tương đối nhàn, muốn xin hắn tính vận mạng cho mình, xem xem khi nào thì có thể phi thăng lên Thiên cấp giới. Lại không ngờ Thái Hạo Diễn rất không nể mặt nói hắn một ngày chỉ tính một lần, hôm nay đã tính rồi. Đợi đến ngày hôm sau nàng lại tới, Thái Hạo Diễn vẫn nói như vậy, ngày nào cũng tính một lần trước khi nàng tới cho nên không thể tính tiếp được.
Sau khi đi năm, sáu mươi lần, Kim Phi Dao rốt cục phiền chán, hỏi có phải Thái Hạo Diễn cố ý hay không. Thái Hạo Diễn rất thành thật nói với nàng, ngày đầu tiên hắn đã tính ra là hôm sau nàng sẽ tìm hắn cho nên canh giờ vừa tới liền tính chuyện ngày mai.
Lúc đó Kim Phi Dao sửng sốt một lúc lâu mới hiểu được, Thái Hạo Diễn sáng sớm tính toán một lần, phát hiện hôm sau nàng sẽ đi tìm hắn cho nên ngày hôm sau liền tính xong, mà là tính chuyện ngày thứ ba. Mỗi ngày hắn đều tính một lần, chỉ vì không muốn đoán vận mạng cho nàng. Nhìn vẻ mặt mờ mịt của Kim Phi Dao, hắn chậm rãi nói: “Nếu muốn phi thăng thì sẽ phi thăng. Nếu không thể phi thăng thì không thể phi thăng.”
Đối với loại lời nói thoạt nhìn tràn đầy huyền cơ, kỳ thực lại là dùng để người khác nghe không hiểu để biểu hiện bản thân có trình độ này, Kim Phi Dao từ trước tới giờ vẫn rất ghét. Hiện tại nghe thấy Thái Hạo Diễn sớm ngồi chờ Lang đại nhân liền biết tên kia kỳ thực vẫn mỗi ngày tính một lần, thuần túy là do nhàn rỗi không có việc gì.
Khó chịu đào ra một gốc linh thảo, Kim Phi Dao lầu bầu: “Chắc chắn Thái Hạo Diễn đã tính ra Lang đại nhân ở đây là có lợi cho hắn nên hắn mới sảng khoái thương lượng như vậy. Bọn họ nói những gì?”
“Không cho ta vào, không biết là nói những gì. Tuy nhiên, đi ra rất nhanh, còn chưa tới nửa canh giờ đã nói xong. Thái Hạo Diễn còn nói chúng ta phải gắng sức bổ thiên, địa bàn phải càng rộng càng tốt.” Hoa Uyển Ti nói.
“Có ý gì chứ!” Kim Phi Dao hừ một tiếng, “Cái gì cũng không làm còn muốn tăng tốc. Ta còn phải thuê các tu sĩ ở đây đi đâu về nhớ mang Bổ Thiên thạch về, còn muốn nhanh thế nào nữa, cũng không thể mở tiệm thu mua được.”
Hoa Uyển Ti biết nàng đang nổi nóng, cười nói: “Dù sao mười một mẫu là hoàn toàn không đủ, ngươi thêm sức lực đi.”
“Không biết Phục Hy tộc có tính nhầm không, nếu nhầm thì đúng là cười chết người.” Kim Phi Dao đổ hết cơn tức lên người Thái Hạo Diễn, câu nào câu nấy đều là nguyền rủa.
“Mau mau làm cho xong đi, Thái Hạo Diễn nói muốn làm tiệc đón gió cho Lang đại nhân cho nên sẽ mời các tu sĩ ở đây tới Bách Vị lâu, chúng ta phải sớm chuẩn bị mới được.” đây là lần đầu tiên Bách Vị lâu làm yến hội lớn như vậy, Hoa Uyển Ti không khỏi nở nụ cười.
“Đùa hay thật a…” Kim Phi Dao sửng sốt, lại còn muốn mời khách, làm cho chính thức vậy sao? Nhưng nàng vẫn bẹt bẹt miệng nói: “Dù sao Thái Hạo Diễn cũng sẽ không chi linh thạch, cuối cùng còn không phải ta mời khách?”
Hoa Uyển Ti chỉ cười, đã nhiều năm không có những chuyện như thế này, một đám người ngồi cùng nhau chơi đùa, đám tu sĩ kia hẳn cũng sẽ thấy hứng thú. Cuộc sống trên Độ Thiên giới đúng là quá tịch mịch, ai cũng nhốt mình trong cấm chế như ngồi tù, hiếm khi mới đi trao đổi với người khác.
Tu sĩ làm việc đúng là nhanh, nếu không phải cẩn thận di chuyển đám cây cối thì Kim Phi Dao chỉ cần thổi mạnh một cái là số cây cao lớn này sẽ đổ hết. Dọn hết bốn phía, Linh Lung lâu của Lang đại nhân đã được đặt ra đất.
“Lang đại nhân, Linh Lung lâu của ngươi thật là đẹp, không giống như của lão đại, vẫn còn là cái mua rẻ ở Vạn Tiên Thủy thành lúc còn đang Trúc Cơ kỳ. Ngủ bên trong nếu trời mưa là sẽ dột, thật sự khổ không nói nổi nha.” Mập Mạp đứng trước lâu, nhìn Linh Lung lâu tầng tầng lớp lớp này, cũng không biết có phải thật lòng không, mở miệng nói liên thanh không ngừng.
Kim Phi Dao vẫy vẫy đôi tay đầy bùn, ngẩng đầu liếc sang, đang định tha Mập Mạp lại đánh một trận cho hết giận thì đã bị Hoa Uyển Ti lôi đi. Thái Hạo Diễn muốn mời khách, làm sao có thể để bọn họ ăn bánh bao làm từ năm ngoái, phải làm mẻ mới mới được.
Ngẩng đầu nhìn trời, nghĩ đến chuyện tu sĩ không cần ngủ, hoàn toàn chẳng phân biệt ngày đêm, Kim Phi Dao đột nhiên cảm thấy đây thật sự là thói quen không tốt.
Hai canh giờ sau, yến hội của Thái Hạo Diễn ở Bách Vị lâu bắt đầu, tầng mười ba được đặt thêm mấy cái bàn. Ngoài vài tu sĩ đi ra ngoài không biết đến chuyện này thì những người khác đều tới. Thái Hạo Diễn muốn Lang đại nhân nói vài câu, Lang đại nhân lại nhìn về phía Thái Hạo Diễn, hai người chối từ một trận, cuối cùng vẫn là Thái Hạo Diễn nói mấy câu với mọi người.
Kim Phi Dao nghe không hiểu gì, nói thật là huyền bí, nghe qua như niệm chú vậy. không phải là thiên thì là mệnh gì đó, cảm giác cứ như hắn sắp đoán mạng cho mọi người vậy. Nàng vừa uống trà vừa đảo mắt quá bốn phía, quả nhiên đại bộ phận tu sĩ đều biểu cảm nghiêm túc, tám phần là nghe không hiểu. Chẳng qua mới Hợp Thể kỳ, thế nào cũng phải làm bộ như nghe hiểu lời hắn mới được.
“Mập Mạp, ngươi nghe hiểu sao?” Mập Mạp bên cạnh vẫn luôn gật đầu, khác với các tu sĩ nghiêm túc, vẻ mặt của hắn rất phong phú, Kim Phi Dao liền tò mò hỏi.
Mập Mạp lắc đầu, nói: “Vừa ăn cái bánh bao, có đường dính vào yết hầu, uống nước cũng không trôi. Rất khó chịu cho nên ta mới nuốt nãy giờ, muốn nuốt nó xuống. Lão đại, lần sau làm bánh bao đường thì ngươi đừng làm cho đường dính như như vậy được không, rất dễ bị mắc ở miệng.”
“Dính chết ngươi đi, đây là ta mới làm, đương nhiên dính hơn những cái làm lâu rồi. Như vậy ngươi cũng chọn, lần sau ta sẽ làm rồi để một năm mới cho ngươi ăn.” Hóa ra gật đầu chỉ là để nuốt đường, Kim Phi Dao cảm thấy bản thân thật là khờ, vừa rồi lại còn cho rằng Mập Mạp tán gẫu với các tu sĩ nhiều, mở mang kiến thức, hóa ra vẫn vậy. Nghĩ vậy, nàng liền lầu bầu: “Loại này cũng nghe không hiểu, không biết bình thường ngươi tán gẫu những gì với người khác.”
“Nam nhân ngồi cùng nhau còn có thể tán gẫu chuyện gì, tự nhiên là nữ tu sĩ và tọa kỵ.” Mập Mạp nhún vai nói, không hề ý thức được việc với ngoại hình như hắn lại đi tán gẫu chuyện nữ nhân với người khác có gì không thích hợp.
Lúc này, Thái Hạo Diễn đã nói xong, các tu sĩ nghe được một đầu mờ mịt rốt cục đã có thể bắt đầu ăn uống. Trà lâu đương nhiên không phải tất cả đều là trà, rượu cũng là thứ không thể thiếu, tuy không phải là thứ thượng đẳng nhưng đều do Kim Phi Dao dùng dược liệu hoặc hoa cỏ, trái cây ủ ra, vẫn có thể tạm thỏa mãn những tu sĩ này.
Mọi người nâng chén, uống vô cùng náo nhiệt. Cứ ở một mình mãi cũng không tốt, kể cả là người thích ở một mình thì cũng là thích tìm một góc ngồi trong một nơi đông người, ở đó nhìn mọi người náo nhiệt.
Đang uống cao hứng, Hoa phu nhân đi lên, nói thầm mấy câu bên tai Hoa Uyển Ti. Hoa Uyển Ti liền đứng dậy đi xuống lầu. Kim Phi Dao tiếp tục ăn bánh bao, đột nhiên Hoa phu nhân lại đi lên, lúc này là lên tìm nàng.
“Lão đại, phiền ngươi xuống dưới một chuyến.” Hoa phu nhân cũng bắt chước Mập Mạp gọi nàng là lão đại, hai chữ này nói ra từ miệng nàng cứ có cảm giác không khỏe khó hiểu.
“Chuyện gì?” Kim Phi Dao ngạc nhiên đi theo nàng xuống lầu, nghĩ không biết có phải là bánh bao hay rượu đã hết không. Nàng lại được Hoa phu nhân dẫn ra khỏi Bách Vị lâu, đi sang Bách Vật lâu, vừa bước vào cửa nàng đã ngây ngẩn cả người.
Trong Bách Vật lâu có hơn mười tu sĩ, bọn họ đang vây quanh Hoa Uyển Ti, chỉ yêu cầu một chuyện là muốn thuê một chỗ ở. Sao sinh ý lại đột nhiên trở nên tốt như vậy? Kim Phi Dao sửng sốt, liền thấy Hoa Uyển Ti nâng ngón tay lên chỉ vào nàng, nói: “Đây là lâu chủ của chúng ta, xin các vị đạo hữu cứ bình tĩnh nói chuyện.”
Rào rào một cái, các tu sĩ kia liền vọt tới trước mặt nàng, bên tai không ngừng vang lên tiếng nói chuyện, tất cả đều là yêu cầu vào ở, người này muốn ba mẫu người kia muốn mười mẫu, ầm ĩ đến mức Kim Phi Dao vội chạy vào trong quầy, tránh sau lưng con rối la lên: “Đừng có ầm ĩ, nơi này do hai gã Đại Thừa kỳ định đoạt, bọn họ đang ở trong Bách Vị lâu bên cạnh, các ngươi làm ầm ĩ như vậy sẽ khiến cho bọn họ tức giận!”
Bị nàng rống như vậy, căn phòng mới yên tĩnh lại. Vốn bọn họ chỉ nghĩ Kiến Thiên thành này quá nhỏ, phải sớm một chút chiếm nơi rộng rãi để ở nên mới muốn cướp trước một bước. Nhưng nếu vì to tiếng mà đắc tội tu sĩ Đại Thừa kỳ, bị đá ra Kiến Thiên thành thì phiền toái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.