Tiên Y

Chương 216: Ám tập

Ngũ Trí

01/04/2013

Đối với lúc bình thường mà nói, hai phút thời gian là vô cùng ngắn ngủi, có thể nói là trôi qua tức thì. Nhưng mà trong lúc vô cùng trọng yếu này, cả Trương Văn Trọng cùng ông bà Smith, đều cảm thấy thời gian như chậm hẳn lại, hai phút cảm thấy thật lâu …thật là lâu… Truyện Tiên Y

Hai phút vô cùng khẩn trương chờ đợi rốt cục đã có kết quả, dung mạo Allan Smith cuối cùng đã khôi phục trạng thái bình thường, huyết sắc quang mang quỷ dị cùng với răng nanh bén nhọn đã toàn bộ biến mất. Bây giờ dị biến đã không còn xảy ra lần nữa, hắn tột cùng đã triệt để trở thành một con người bình thường như mọi người.

Bởi vì vừa rồi dị biến phát sinh, ông bà Smith lúc này cũng không dám chắc khẳng định, con của bọn họ Allan Smith có hay không chính thức trở lại nhân loại bình thường. Bọn họ cõi lòng đầy mong chờ, rồi lại cảm thấy khẩn trương không yên nhìn về phía Trương Văn Trọng, âm thanh rõ ràng run rẩy cùng kích động nói ra: “Trương tiên sinh, Allan nó … nó có hay không một lần nữa trở thành nhân loại bình thường ?!”

Trương Văn Trọng lúc này không vội trả lời, mà giương tay phải ra, giữ ở cổ tay Allan Smith, giống như đang chẩn mạch, đồng thời đem một tia chân nguyên mới vừa khôi phục được tiến nhập vào trong thân thể của hắn, nhanh chóng dọc theo Thập nhị chính kinh vận chuyển tuần hoàn một vòng. Thông qua cách này kiểm tra tình trạng thân thể của Allan Smith, xem xét huyết mạch quỷ hút máu thức tỉnh trong cơ thể có hay không đã hoàn toàn bị tiêu diệt. Hai phút sau, Trương Văn Trọng buông lỏng tay bắt mạch ra, trên mặt nở một nụ cười, hướng về ông bà Smith phấn khởi nói ra: “Tốt rồi ! Hiện tại, ta hoàn toàn có thể tự tin mà tuyên bố. Trị liệu đã thực sự đạt được thành công ! Huyết mạch quỷ hút máu trong cơ thể hắn đã triệt để bị tiêu trừ, hắn rốt cục đã không trở thành ma quỷ. Sau này hoàn toàn có thể giống như một người bình thường sinh sống trên thế giới này, trãi qua sinh lão bệnh tử.”

“A! Haha ! Tốt quá ! Thật tốt quá !” Ông bà Smith cực kỳ kinh hỉ. Không ngừng hướng Trương Văn Trọng cúi người cảm tạ nói: “Đa tạ ngài, Trương tiên sinh. Vô cùng đa tạ ngài !”

Trương Văn Trọng khoát khoát tay, mỉm cười chỉ vào Allan Smith còn đang trong lò Hỗn Độn, quay sang ông bà Smith nói ra: “Hai người không cần cảm tạ ta, việc cần làm bây giờ, là trước tiên đem Allan ra khỏi lò rồi nói mọi chuyện sau.”

Nếu lúc bình thường, Trương Văn Trọng căn bản không cần kêu ông bà Smith hỗ trợ, khoát tay là có thể thoải mái đem Allan Smith trong lò hỗn độn lôi ra ngoài. Nhưng mà hiện tại, chân nguyên cùng thể lực hắn đều tiêu hao triệt để không sai biệt lắm, không thể không để ông bà Smith xuất lực tương trợ đem Allan Smith ra ngoài. Truyện Tiên Y

Tam Túc Ô sớm đã thu liễm Thái Dương Tinh Hỏa. Một lần nữa biến trở về bộ dạng con chim nhỏ đen thui, đậu ở trên bờ vai Trương Văn Trọng. Cho nên nhiệt độ trong lò Hỗn Độn lúc này, so với trước kia đã giảm rất nhiều. Allan Smith tuy nhiên đã khôi phục lại thể trạng người bình thường, nhưng là trong miệng vẫn ngậm khối hàn thạch màu chàm vẫn đang tỏa ra hàn ý thấu xương kia bảo vệ cơ thể hắn, tránh không bị dung dịch thuốc nóng sôi ùng ục trong lò làm cho bị phỏng. Sau khi Trương Văn Trọng được cha mẹ của hắn tương trợ, rất nhanh đã đem hắn ra khỏi được Hỗn Độn Lô. Truyện Tiên Y Truyện Tiên Y

Vừa mới thoát ly dung dịch thuốc nóng hổi trong lò, Allan Smith lập tức cảm giác được trong miệng truyền đến từng cơn từng cơn lạnh buốt ngày càng mạnh mẽ, cả người đều không tự chủ run rẫy cả lên, răng môi đều bị đông cứng cả lại. Ngay tại lúc hắn không biết phải làm sao, thanh âm Trương Văn Trọng truyền vào trong lỗ tai hắn: “Còn thất thần cái gì ? Không muốn biết thành ngưới băng, thì lập tức mau chóng phun ra khối hàn thạch ngươi đang ngậm trong miệng kia ra !” Truyện Tiên Y

Allan Smith bị sợ nhảy dựng cả lên, liền vội vàng phun khối hàn thạch đang ngậm trong miệng ra cái phèo. Quả nhiên, khối hàn thạch màu chàm cỡ lớn hơn ngón cái một chút, vừa phun ra khỏi miệng, hắn lập tức cảm thấy từng cơn lạnh thấu xương đột nhiên biến mất dạng. Cùng lúc đó, Trương Văn Trọng cũng đem tám cây ngân châm đâm vào kỳ kinh bát mạch của hắn trước đó, từng cái từng cái thu về. Truyện Tiên Y Truyện Tiên Y

Cả nhà ba người Allan Smith, lập tức ôm nhau vui mừng rơi cả nước mắt, mừng cho Allan Smith đã chết đi sống lại, mừng cho hắn sẽ có được cuộc sống bình thường sau này.

Đương nhiên, họ cũng không quên hướng về ân nhân hai lần cứu mạng Allan Smith, Trương Văn Trọng, chân thành cảm kích không ngừng.



Sau khi cả nhà Allan Smith cảm tạ rồi lại hướng về Trương Văn Trọng tiếp tục cảm tạ không ngừng, Trương Văn Trọng đột nhiên giơ lên tay phải của mình, đem ngón trỏ dựng đứng thằng lên. Dùng một loại biên độ đặc thù cùng động tác ngón tay có quy luật nhẹ nhàng huy động lên xuống, qua lại, kết hợp với một làn điệu âm thanh rất có ma lực thu hút, hướng về ba người nhà Allan Smith nói ra: “Xem ngón tay phải của ta nè ! Cẩn thận nhìn kỹ đi ! Đúng vậy ! Nhìn chăm chú vào nó đi ! Các ngươi nhìn thấy những gì ?”

Trương Văn Trọng giờ phút này đang thi triển Chúc Do Thuật lên ba người nhà Allan Smith.

Trương Văn Trọng dùng Chúc Do Thuật bóp méo trí nhớ bọn họ, làm cho bọn họ chỉ mơ màng nhớ được, Trương Văn Trọng chỉ dùng thủ pháp châm cứu cùng phương pháp tắm thuốc trong dược liệu, mà hóa giải huyết mạch quỷ hút máu trong người Allan Smith. Còn đối với Hỗn Độn Lô, Tam Túc Ô, cùng với mọi chuyện liên quan đến việc thi triển tiên thuật tịnh hóa huyết mạch quỷ hút máu trong lúc Allan Smith phát cuồng xông đến kia, toàn bộ đều quên hẳn đi, không còn một chút ký ức.

Trương Văn Trọng bây giờ không hy vọng thân phận Tu chân giả của mình bị bại lộ, hơn nữa, biết rõ chuyện tình của hắn chưa hẳn là một việc tốt, mà còn là một mối hung hiểm vô cùng, dễ dẫn đến họa sát thân từ những thế lực kỳ bí phi nhân loại, cho nên hắn chỉ có thể làm như vầy. Bất quá, mặc dù trí nhớ ba người nhà Allan Smith bị bóp méo quên đi một đoạn trí nhớ, nhưng mà nhứng cơ năng khác cùng thân thể đều khỏe mạnh bình thường, không gặp chút tổn hại nào.

Sau khi thôi miên thay đổi trí nhớ đồng thời ba người nhà Allan Smith, Trương Văn Trọng cũng đem Hỗn Độn Lô cho biến trở về hình dạng bình rượu bình thường. Đợi cho thần trí ba người một phen khôi phục xong, Trương Văn Trọng cũng đã sớm đem tất cả những thứ càn thiết, toàn bộ cất giữ cả lại.

“Cám ơn ngài, Trương tiên sinh ! Cám ơn ngài !” Tuy đã bị thay đổi trí nhớ, nhưng ba người nhà Allan Smith vẫn một mực hướng Trương Văn Trọng chân thành tha thiết cảm kích không ngừng. Bọn họ sau khi khôi phục lại trí nhớ hoàn toàn, lại tiếp tục đồng thời hướng về Trương Văn Trọng cảm tạ rồi lại chân thành cảm tạ rồi lại tiếp tục vô cùng cảm tạ không chút nào muốn dừng lại. (DG: ) Truyện Tiên Y

Việc này làm cho Trương Văn Trọng chỉ biết lắc đầu cười khổ. Sau đó nữa giờ, Trương Văn Trọng mới đem được người nhà Allan Smith tiễn ra khỏi Hoa Hàng Cư Xá.

Mặc dù đã xoay người đi một đoạn xa, ba người nhà Allan Smith vẫn đang không ngừng hướng hắn cúi người cảm tạ. Điều này thật làm cho Trương Văn Trọng bối rối không biết phải làm sao, cho nên dứt khoát xoay người nhanh chân rời đi.

Nhưng trước khi chia tay, trước đó Trương Văn Trọng cũng không quên dặn dò Allan Smith: “Thân thể của ngươi bây giờ so với người bình thường còn rất suy yếu, cho nên sau khi trở về, nhất định phải cẩn thận tịnh dưỡng một phen thật cẩn thận. Nếu không nghe lời, dễ dàng mắc các chứng bệnh nghiêm trọng khác.”

Đừng nói bây giờ bọn họ tuyệt đối không dám cãi lời Trương Văn Trọng, cho dù bây giờ có kêu bọn họ đưa ra phân nữa gia sản nhiều đời, hoặc thậm chí hai phần ba, bọn họ nhất định sẽ không suy nghĩ nhiều mà lập tức giao ra. Nhưng mà, Trương Văn Trọng sẽ không bao giờ làm như vậy, bởi vì hắn là một Tu chân giả đang trên con đường truy cầu tu tiên chi đạo, tình cảm phàm trần, tài sản vật chất đối với hắn chỉ là phù vân trôi qua bên người mà thôi. (DG: Ài, kiểu này thì làm sao mà trái ôm phải ấp cùng nhau phi thăng đây nhỉ ? (thở dài)…)

“Cám ơn người đã nhắc nhở, Trương tiên sinh. Tôi sẽ cẩn thận làm theo lời ngài !” Allan Smith lại lần nữa khom người thật sâu cúi chào Trương Văn Trọng, vẻ mặt thành khẩn nói: “Người không chỉ là ân nhân cấp hai lần tánh mạng cho tôi, mà còn là tấm gương mục tiêu để tôi phấn đấu. Tôi quyết định sẽ cố gắng hết sức mình trở thành một bác sĩ chân chính như Trương tiên sinh vậy. Đã có được cao siêu y thuật, đồng thời còn có cao thượng y đức !”



Sau khi cuối cùng cũng chào tạm biệt người nhà Allan Smith, Trương Văn Trọng buông lỏng thân mình mỏi mệt, có chút thoát lực bước vào dãy nhà phòng trọ của mình.

Bây giờ đã là thời gian đêm khuya về sáng. Cả tiểu khu Hoa Hàng thật im ắng. Thời gian này tất cả mọi người đều ở trong nhà, thậm chí có nhiều người đã sớm có một giấc mộng đẹp.

Trương Văn Trọng lấy từ trong túi quần móc ra một bình sứ nhỏ, từ trong đó đổ ra một viên Đại dạo Như Ý Đan rồi bỏ vào trong miệng mình. Mặt khác, từ một bình sứ khác đổ ra một viên Tụ Khí Đan ném cho Tam Túc Ô. Vừa rồi, bởi vì một nhà Allan Smith, cho nên hắn và Tam Túc Ô một mực không có cơ hội dùng đan dược để khôi phục chân nguyên đã hao tổn. Lúc này dùng đan dược, sau đó trở về lại tiếp tục luyện hóa hấp thu dược hiệu chứa trong đó, là có thể khôi phục lại chân nguyên đã mất của mình.

Nhưng đang khi Trương Văn Trọng sắp bước vào phòng trọ, một đạo thân ảnh đen kịt đột nhiên từ cái cây bạch quả tươi tốt kế bên căn phòng trọ bên cạnh kia nhảy sổ xuống, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai đánh về phía hắn ! (DG: Thằng nào mà #@&$% vậy ?! )

Cái thân ảnh này, chính là Trần gia bàng chi đệ tử Trần Mặc !

Bởi vì không phải trực hệ đệ tử chi chính, cho nên Trần Mặc mặc dù là tu vi Địa cấp trung kỳ, nhưng tại Trần gia địa vị cũng không cao. Ngay cả hai gã hậu sinh vãn bối Trần Nhàn cùng Trần Hi, cũng có thể ỷ vào mình là trực hệ đệ tử chi chính, mà hò hét sai khiến hắn. Nhất là lần đó, Trần Hi lại dùng chủy thủ gác trên cổ hắn, uy hiếp nếu hắn dám vọng động sẽ lập tức lấy mạng hắn. Việc này truyền đến tai Trần gia, bị lão tổ tông Trần gia biết được. Sau đó lại kêu lên khiển trách, nhưng không phải là trách Trần Hi phạm thượng trưởng bối, mà là trách hắn tự tung tự tác.

Việc này làm cho Trần Mặc tuy bị vô cùng ủy khuất, nhưng nói cũng không dám nói, nộ càng không dám nộ. Thật sâu trong lòng hắn cảm nhận được, nếu chỉ là đệ tử chi thứ trong Trần gia muốn làm chuyện lớn, tuyệt đối là không có khả năng. Cho nên dưới sự điều khiển của oán khí tràn ngập cùng với lửa giận đầy mình, lại bị lợi ích lớn dụ dỗ, hắn lén lút cấu kết với các võ học thế gia khác. Nhất là long cư sơn Bàng gia ở cảnh nội tỉnh Thiên Nam, hắn nhất nhất đem mọi chuyện tiết lộ cho Bàng gia.

Những tin tức đồn đãi xung quanh đó, Bàng gia đã sớm nghe thấy, mà nhất là một loạt những cử động của Trần gia gần đây nhất, bọn họ càng quan tâm để ý trong tầm mắt, nhưng vẫn cảm thấy khó hiểu không giải thích được tại sao. Bây giờ nghe tin tức Trần Mặc tiết lộ ra, họ lập tức bừng tỉnh đại ngộ, minh bạch ý đồ của Trần gia. Gia chủ Bàng gia Bàng Khoan lúc bấy giờ mới tỏ rõ thái độ nói, chỉ cần Trần Mặc có thể đem sơn tàng bảo đồ kia giao ra cho bọn họ, như vậy bọn họ sẽ cho hắn hai phần bảo tàng. Hơn nữa, điển tịch võ học tích lũy mấy trăm năm của Bàng gia, cũng có thể cho Trần Mặc đọc qua tùy ý. Càng hơn thế nữa, bọn họ còn hứa hẹn chắc như đinh đóng cột, tuyệt đối sẽ không để lộ ra việc này cùng Trần Mặc có chút quan hệ gì, còn có thể âm thầm bảo vệ Trần Mặc, thậm chí là âm thầm trợ giúp hắn trong Trần gia bò lên địa vị cao. Truyện Tiên Y

Với tiền tài, lực lượng, lợi ích cực lớn như thế hấp dẫn, Trần Mặc càng sinh ra oán khí đối với Trần gia, không chút do dự đáp ứng mọi điều kiện của Bàng Khoan. Trợ giúp Bàng gia có được bộ sơn tàng bảo đồ, hắn ít nhất còn có thể được sự hồi báo lợi ích kếch xù, nhưng còn trợ giúp Trần gia có được sơn tàng bảo đồ, chính mình không những không có chổ lợi ích nào tốt, thậm chí mọi công lao, khen thưởng cũng có thể bị tỷ đệ Trần Nhàn, Trần Hi giành hết, còn chính mình chỉ một phen “đổ sức trâu bò” mà thôi. (DG: Ý nói là làm việc vô ích).

“Người không vì mình trởi tru đất diệt.” Trần Mặc liền vội vàng đáp ứng Bàng Khoan. Cho nên trong đoạn thời gian này, hắn thoát ly quan hệ cùng Trần Nhàn với Trần Hi, ở trong Hoa Hoàng Cư Xá thuê một phòng trọ, để có thể giám thị mọi động tĩnh của Trương Văn Trọng, âm thầm kiên nhẫn chờ đợi thời cơ tốt để hành động. Trong đoạn thời gian giám thị này, Trần Mặc khiếp sợ phát hiện, hắn càng không nhìn thấu tu vi Trương Văn Trọng . Trước đây xem xét tu vi Trương Văn Trọng so với hắn chỉ cao hơn một chút, nhưng càng về sau càng khiếp sợ khoảng cách ngày càng lớn, càng khiếp sợ không thôi tuổi đời Trương Văn Trọng còn trẻ như vậy, mà có thể trong một thời gian ngắn tu luyện ra thực lực mạnh mẽ mười phần khủng bố như vậy. Mà quan trọng là Trương Văn Trọng có liên hệ với bí mật của bảo tàng, điều này làm cho hắn càng cẩn trọng ẩn mình chờ thời cơ thuận lợi mà ra tay cướp bí mật bảo tàng. Truyện Tiên Y

Cẩn cẩn trọng trọng giám thị nhiều ngày qua, Trần Mặc cuối cùng vào tối ngày hôm nay đã tìm thấy cơ hội ngàn năm một thuở. Hắn tuy không biết, tại vì sao Trương Văn Trọng tối hôm nay lại vô cùng mệt mỏi như vậy. Nhưng hắn biết rõ, đây là cơ hội duy nhất dành cho hắn bắt giữ Trương Văn Trọng. Nếu như bỏ qua cơ hội lần này, còn muốn tưởng bắt được Trương Văn Trọng sau này, càng là không biết đợi đến khi nào.

Cho nên, thừa dịp Trương Văn Trọng tiễn người nhà Allan Smith ra khỏi Hoa Hàng cư xá, Trần Mặc rất nhanh từ căn phòng trọ mình thuê chạy tới, lặng yên không một tiếng động bò lên cái cây bạch quả kế bên tòa nhà kia. Đợi khi Trương Văn Trọng đi gần tới đến phụ cận, hắn lập tức phòng người từ trên cây đánh xuống, hướng về Trương Văn Trọng nhất kích trí mạng !

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook