Chương 674: cửu ma nhất yểm
Ngũ Trí
29/03/2013
Ở thời khắc luồng kiếm quang tối thịnh, tam si cũng dẫn theo mười thành viên đặc cần tổ, dùng xe hơi chạy đến hán khu hoang phế, nằm ở vùng ngoại thành hẻo lánh này. khi bọn hắn gần đến nơi, thì bên trong hán khu xuất hiện cảnh tượng kinh người.
nhìn luồng kiếm quang lóa mắt, chói chang như ánh mặt trời, đám người tam si nhất tề há miệng, thật lâu sau mà vẫn chưa thể khép lại. Ở trong mắt của bọn hắn, toát ra vẻ khiếp sợ cùng thần tình không dám tưởng tượng.
may mắn bọn hắn đang phóng xe khá chậm. nếu không tam si nhất định sẽ đâm thẳng vào bức tường đổ nát của hán khu rồi. hoặc có thể sẽ đụng phải đám người béo hòa thượng ở trước mặt.
vừa nhìn thấy đám người béo hòa thượng. lúc này tam si nhanh chân đạp phanh, chiếc xe rầm rì hai tiếng liền tắt máy. thân ảnh nhoáng lên bước ra khỏi xe. nhưng mấy người đi theo tam si, thì vẫn đang ở trong trạng thái kinh ngạc, cuối cùng thất thanh kinh hô: “lão thiên a! đây...là kiếm pháp gì vậy?”
“kiếm khí quá bá đạo! uy lực thật khủng khiếp. là ai nào đang thi triển kiếm pháp này nhỉ?”
“u minh quỷ vực thế nhưng lại bị một kiếm này phá tan...điều này sao có thể chứ, thật không dám tin nữa.”
trong lúc đám người tam si khiếp sợ không thôi. béo hòa thượng cũng đi tới gần cửa xe, gõ hai cái thúc giục: “còn ngồi trên xe làm gì nữa? mau xuống khiêng giúp mấy người này lên xe. sau đó chạy tới mấy thôn làng gần đây, xóa tất cả kí ức của bọn họ.”
đám người trên xe vội vàng nhảy xuống. trong đó chia ra, một nhóm do vũ văn kha cùng quý mị suất lãnh, đi tới mấy thôn làng phụ cận trước, triển khai hành động giải quyết tốt hậu quả. những người còn lại, thì do tam si cùng béo hòa thượng suất lãnh, cẩn thận đưa tô hiểu hồng cùng tám người bị yêu linh chiếm xác, khiêng lên xe.
trong quá trình, có người tò mò, nhìn béo hòa thượng cùng hoàng vấn đình hỏi: “hòa thượng ngươi kiến thức quảng bác, cái luồng kiếm quang vừa rồi kia, đến tột cùng là kiếm pháp nào nhỉ?”
“hoàng tỷ, cô vẫn luôn ở đây hả? cô có biết người nào thi triển kiếm pháp này không?”
lúc này hoàng vấn đình đã hoàn toàn buông lỏng tâm tình, vừa cười vừa đáp: “người thi triển kiếm pháp này, chính là trương tổ phó của đặc cần tổ chúng ta! về phần đây là kiếm pháp gì, chờ sau khi hắn ra các ngươi tự mình đi hỏi nhé.”
còn béo hòa thượng thì lại nhíu mày, có chút lo lắng nói: “từ lúc u minh quỷ vực bị công phá cho tới giờ, cũng được mấy phút rồi. như thế nào trương tổ phó cùng vô âm sư, còn chưa đi ra ngoài nhỉ? hay là đã xảy ra chuyện rồi?”
hoàng vấn đình trừng mắt nhìn hắn, bất mãn nói: “phi...phi...cái mồm của ngươi đúng là quạ đen. toàn nói ra điềm gở...”
ngay lúc này, đám thành viên đặc cần tổ nâng tay lên chỉ về phía hán khu, hưng phấn kêu lớn: “bọn họ đã ra rồi...”
béo hòa thượng cùng hoàng vấn đình vội vàng xoay người, nhìn về phía hán khu. quả nhiên, trương văn trọng cùng vô âm đang lững thững bước ra.
mặc dù trên người có nhiều vết máu, tinh thần cũng tương đối mệt mỏi, thậm chí tựu ngay cả linh lực cũng đã tiêu hao trầm trọng. nhưng khí thế trên người trương văn trong, lại không giảm mà tăng. giờ phút này, tuy rằng hắn đang tập tễnh bước đi, nhưng ở trong mắt đám người béo hòa thượng, thì hắn lại là một chiến thần uy vũ bất phàm, có khả năng bách chiến bách thắng!
trải qua cơn rung động ngắn ngủi, béo hòa thượng, hoàng vấn đình cùng thành viên đặc cần tổ, ùa tới phía trước, đem hai người trương văn trọng và vô âm vây quanh ở giữa, vui mừng khấp khởi nói: “trương tổ phó, các ngươi thật lợi hại. chỉ dựa vào sức của hai người, thế nhưng đã phá tan cái u minh quỷ vực đáng sợ này.”
“vô âm sư, lần này quả thực phải cảm ơn ngươi...”
“uy, trương tổ phó, vừa rồi anh thi triển loại kiếm pháp nào thế? cảm giác nó rất lợi hại a!”
trương văn trọng mỉm cười huyên thuyên vài câu cùng đám thành viên đặc cần tổ. sau đó ngoảnh mặt nhìn béo hòa thượng dò hỏi: “tô hiểu hồng và tám người bị yêu linh chiếm xác đâu?”
“được khiêng lên xe rồi.” béo hòa thượng vội vàng trả lời. theo sau cùng tam si, hoàng vấn đình, dẫn trương văn trọng đến chiếc xe đậu ở ven đường.
Trong lúc đi ra khỏi hán khu, trương văn trọng theo miệng vô âm biết được chuyện tình tô hiểu hồng thiêu đốt thất khiếu linh lung tâm. mặc dù vô âm đã dùng thần thông của diệu tâm am, làm cho thương thế của tô hiểu hồng ngừng chuyển biến xấu hơn. nhưng cũng chỉ được như thế thôi, vẫn chưa thể làm cho tô hiểu hồng hoàn toàn thoát khỏi nguy hiểm. vậy nên, hắn tất phải nhanh chóng khám và trị thương cho tô hiểu hồng. bằng không, coi như tánh mạng nàng không sao cả, thì tu vi cũng sẽ bị thuyên giảm đáng kể.
Về phần tám người bị yêu linh chiếm xác, tuy rằng tạm thời được Trương Văn Trọng dùng phương pháp lôi châm phong huyệt, đem yêu linh phong ấn tại huyệt vị. Nhưng đây chỉ là kế sách tạm thời, nhất định sau này phải mau chóng khu trục yêu linh ra khỏi thân thể bọn hắn. Nếu không, trải qua thời gian, thân thể bọn hắn sẽ xuất hiện tình dạng dị biến!
Kiểm tra tình huống của Tô Hiểu Hồng cùng tám người bị yêu linh chiếm xác xong. Trương Văn Trọng liền nhìn Béo hòa thượng nói: “Có thể đưa bọn họ đến căn biệt thự ở tiểu khu Hải Vận không? Hiện giờ linh lực trong nội thể ta đang thiếu hụt, cần phải nhờ linh khí ẩn chứa tại linh cư, mới chữa thương được cho Tiểu Muội và tám người này.”
“Không thành vấn đề, ta liền đánh xe đưa mấy người qua đó.” Tam Si không nói hai lời, gật đầu đáp. Theo sau lại hướng Béo hòa thượng nói: “Ngươi cùng Hoàng tỷ ở lại giải quyết hiện trường. Ta đưa Trương tổ phó về biệt thự ở tiểu khu Hải Vận, sau đó sẽ quay lại đón...”
Béo hòa thượng vỗ ngực đáp: “Yên tâm đi đi, chuyện này giao cho chúng ta xử lý, cam đoan sẽ không hỏng việc.”
Trương Văn Trọng lại đem ánh mắt quẳng ném về phía Vô Âm, không đợi hắn lên tiếng, Vô Âm đã nói trước: “Ta lần này xuống núi là phụng mệnh sư phụ giúp ngươi một tay. Ngươi đi đâu, ta sẽ theo đó. Thẳng đến khi nào khe nứt ở Ung Thành được phong ấn lại mới thôi!”
“Đa tạ!” Trương Văn Trọng chắp tay nói.
Đợi mọi người ổn định, Tam Si lập tức khởi động chiếc Mercedes Sprinter 16 sáu chỗ ngồi. Chở đám người Trương Văn Trọng, chạy về phía tiểu khu biệt thự Hải Vận.
Ngay khi chiếc xe chạy xa, thì một con quái vật toàn thân trên dưới đều giấu ở trong bóng đêm. Chỉ riêng hai mắt đỏ rực như màu máu chớp lên, xuất hiện ở trong cánh rừng cách Hán khu không xa.
Con quái vật này, chính là Lệ Yểm, trùm sỏ gây ra nhiều vụ án mất tích liên hoàn!
Đứng ở phía sau Lệ Yểm, còn có chín người tròng mắt đỏ hoe, màu da tái nhợt. Chín người này, đã bị Lệ Yểm dùng yêu linh tạo thành Cửu Ma! Nhị ma trong đó, chính là Tào Minh cùng Trình Văn Lộ đang mất tích.
“Không nghĩ tới, đến phút cuối cùng lại nhảy ra một đứa truyền nhân của Quan Âm, phá hỏng cạm bẫy ta tỉ mỉ an bài, khiến cho kế hoạch thất bại trong gang tấc! Đáng tiếc, âm khí vẫn còn quá yếu. Nếu không, ta có thể triệu hoán cao cấp Quỷ vương, thậm chí là Quỷ hoàng. Nếu như thế, cho dù là truyền nhân Quan Âm có nhảy ra ngăn cản, cái tên họ Trương kia, nhất định là sẽ phải chết không cần nghi ngờ...” Thanh âm lạnh lẽo đủ khiến cho máu người khác đông cứng lại, theo trong miệng Lệ Yểm truyền ra.
Cửu ma đứng ở phía sau Lệ Yểm, cùng đồng thanh nói: “Chủ nhân đừng lo lắng. Mặc dù cái tên Trương tiểu tử kia, lần này có thể may mắn đào thoát. Nhưng chỉ cần có chúng ta ở đây, hắn nhất định phải chết không thể nghi ngờ!”
Lệ Yểm lắc đầu nói: “Thực lực của các ngươi, tạm thời không đối phó nổi Trương tiểu tử. Huống chi, hiện giờ bên cạnh hắn còn xuất hiện thêm một cái truyền nhân Quan Âm. Nếu các ngươi tùy tiện động thủ, kết cục sẽ giống như đám quỷ quân ngu ngốc kia, hồn phi phách tán. Ưm, nếu muốn đối phó hắn, các ngươi nhất định phải mau chóng hút âm khí, lệ khí cùng oán khí, để tăng cường thực lực của chính mình.”
“Dạ!” Cửu ma tuy không cam lòng, nhưng vẫn không dám trái ý của Lệ Yểm, nên đành phải cung kính hồi đáp.
“Lưu lại đây cũng không còn ý nghĩa, chúng ta mau đi thôi.” Lệ Yểm nói dứt lời, liền biến mất ở trong cánh rừng.
Lúc xoay người, nó dùng thanh âm rất nhỏ chỉ mình nó mới có thể nghe thấy: “Lần này cũng không phải là không có thu hoạch. Ít nhất ta đã biết, nữ nhân kia chính là nàng chuyển sang kiếp khác...”
Chuyện phát sinh trong rừng cây, không một ai biết được.
Chừng mười phút đồng hồ sau, chiếc xe do Tam Si điều khiển, cũng đưa đám người Trương Văn Trọng đến tiểu khu biệt thự Hải Vận.
Thấy Trương Văn Trọng toàn thân dính máu, Tô Hiểu Hồng thì hôn mê bất tỉnh. Vưu Giai cùng mấy người nhà họ Trương, lại thêm Trần Nhàn, Trần Hi, Lưu Phong, ở trong mấy căn biệt thự bên cạnh. Toàn bộ đều giật mình sợ hãi, ùa ra như bày ong vỡ tổ, đem chiếc xe 16 chỗ vây quanh chật như nêm cối, thân thiết hỏi han xem đã xảy ra chuyện gì.
Trương Văn Trọng đem chuyện xảy ra đêm nay, đơn giản tường thuật qua một lần. Lại hướng Vô Âm giới thiệu, liền phân phó đệ tử Phong sơn phái, đưa Tô Hiểu Hồng cùng tám người bị yêu linh chiếm xác, mang tới linh cư.
Hoàn thành công tác chuẩn bị xong, Trương Văn Trọng liền hướng mọi người nói: “Ta cần phải vào linh cư, trị thương cho Tiểu Muội và tám người kia. Ở quá trình này, không thể bị ngoại giới ảnh hưởng. Cho nên mời các vị sang tạm nhà Trần Nhàn đợi nhé...!”
“Không thành vấn đề!” Đám người đều biết phân biệt nặng nhẹ, không có dám hỏi nhiều. Lập tức rời khỏi linh cư.
Rất nhanh, trong linh cư chỉ còn lại Trương Văn Trọng, Tô Hiểu Hồng đang hôn mê, cùng tám người bị yêu linh chiếm xác....
nhìn luồng kiếm quang lóa mắt, chói chang như ánh mặt trời, đám người tam si nhất tề há miệng, thật lâu sau mà vẫn chưa thể khép lại. Ở trong mắt của bọn hắn, toát ra vẻ khiếp sợ cùng thần tình không dám tưởng tượng.
may mắn bọn hắn đang phóng xe khá chậm. nếu không tam si nhất định sẽ đâm thẳng vào bức tường đổ nát của hán khu rồi. hoặc có thể sẽ đụng phải đám người béo hòa thượng ở trước mặt.
vừa nhìn thấy đám người béo hòa thượng. lúc này tam si nhanh chân đạp phanh, chiếc xe rầm rì hai tiếng liền tắt máy. thân ảnh nhoáng lên bước ra khỏi xe. nhưng mấy người đi theo tam si, thì vẫn đang ở trong trạng thái kinh ngạc, cuối cùng thất thanh kinh hô: “lão thiên a! đây...là kiếm pháp gì vậy?”
“kiếm khí quá bá đạo! uy lực thật khủng khiếp. là ai nào đang thi triển kiếm pháp này nhỉ?”
“u minh quỷ vực thế nhưng lại bị một kiếm này phá tan...điều này sao có thể chứ, thật không dám tin nữa.”
trong lúc đám người tam si khiếp sợ không thôi. béo hòa thượng cũng đi tới gần cửa xe, gõ hai cái thúc giục: “còn ngồi trên xe làm gì nữa? mau xuống khiêng giúp mấy người này lên xe. sau đó chạy tới mấy thôn làng gần đây, xóa tất cả kí ức của bọn họ.”
đám người trên xe vội vàng nhảy xuống. trong đó chia ra, một nhóm do vũ văn kha cùng quý mị suất lãnh, đi tới mấy thôn làng phụ cận trước, triển khai hành động giải quyết tốt hậu quả. những người còn lại, thì do tam si cùng béo hòa thượng suất lãnh, cẩn thận đưa tô hiểu hồng cùng tám người bị yêu linh chiếm xác, khiêng lên xe.
trong quá trình, có người tò mò, nhìn béo hòa thượng cùng hoàng vấn đình hỏi: “hòa thượng ngươi kiến thức quảng bác, cái luồng kiếm quang vừa rồi kia, đến tột cùng là kiếm pháp nào nhỉ?”
“hoàng tỷ, cô vẫn luôn ở đây hả? cô có biết người nào thi triển kiếm pháp này không?”
lúc này hoàng vấn đình đã hoàn toàn buông lỏng tâm tình, vừa cười vừa đáp: “người thi triển kiếm pháp này, chính là trương tổ phó của đặc cần tổ chúng ta! về phần đây là kiếm pháp gì, chờ sau khi hắn ra các ngươi tự mình đi hỏi nhé.”
còn béo hòa thượng thì lại nhíu mày, có chút lo lắng nói: “từ lúc u minh quỷ vực bị công phá cho tới giờ, cũng được mấy phút rồi. như thế nào trương tổ phó cùng vô âm sư, còn chưa đi ra ngoài nhỉ? hay là đã xảy ra chuyện rồi?”
hoàng vấn đình trừng mắt nhìn hắn, bất mãn nói: “phi...phi...cái mồm của ngươi đúng là quạ đen. toàn nói ra điềm gở...”
ngay lúc này, đám thành viên đặc cần tổ nâng tay lên chỉ về phía hán khu, hưng phấn kêu lớn: “bọn họ đã ra rồi...”
béo hòa thượng cùng hoàng vấn đình vội vàng xoay người, nhìn về phía hán khu. quả nhiên, trương văn trọng cùng vô âm đang lững thững bước ra.
mặc dù trên người có nhiều vết máu, tinh thần cũng tương đối mệt mỏi, thậm chí tựu ngay cả linh lực cũng đã tiêu hao trầm trọng. nhưng khí thế trên người trương văn trong, lại không giảm mà tăng. giờ phút này, tuy rằng hắn đang tập tễnh bước đi, nhưng ở trong mắt đám người béo hòa thượng, thì hắn lại là một chiến thần uy vũ bất phàm, có khả năng bách chiến bách thắng!
trải qua cơn rung động ngắn ngủi, béo hòa thượng, hoàng vấn đình cùng thành viên đặc cần tổ, ùa tới phía trước, đem hai người trương văn trọng và vô âm vây quanh ở giữa, vui mừng khấp khởi nói: “trương tổ phó, các ngươi thật lợi hại. chỉ dựa vào sức của hai người, thế nhưng đã phá tan cái u minh quỷ vực đáng sợ này.”
“vô âm sư, lần này quả thực phải cảm ơn ngươi...”
“uy, trương tổ phó, vừa rồi anh thi triển loại kiếm pháp nào thế? cảm giác nó rất lợi hại a!”
trương văn trọng mỉm cười huyên thuyên vài câu cùng đám thành viên đặc cần tổ. sau đó ngoảnh mặt nhìn béo hòa thượng dò hỏi: “tô hiểu hồng và tám người bị yêu linh chiếm xác đâu?”
“được khiêng lên xe rồi.” béo hòa thượng vội vàng trả lời. theo sau cùng tam si, hoàng vấn đình, dẫn trương văn trọng đến chiếc xe đậu ở ven đường.
Trong lúc đi ra khỏi hán khu, trương văn trọng theo miệng vô âm biết được chuyện tình tô hiểu hồng thiêu đốt thất khiếu linh lung tâm. mặc dù vô âm đã dùng thần thông của diệu tâm am, làm cho thương thế của tô hiểu hồng ngừng chuyển biến xấu hơn. nhưng cũng chỉ được như thế thôi, vẫn chưa thể làm cho tô hiểu hồng hoàn toàn thoát khỏi nguy hiểm. vậy nên, hắn tất phải nhanh chóng khám và trị thương cho tô hiểu hồng. bằng không, coi như tánh mạng nàng không sao cả, thì tu vi cũng sẽ bị thuyên giảm đáng kể.
Về phần tám người bị yêu linh chiếm xác, tuy rằng tạm thời được Trương Văn Trọng dùng phương pháp lôi châm phong huyệt, đem yêu linh phong ấn tại huyệt vị. Nhưng đây chỉ là kế sách tạm thời, nhất định sau này phải mau chóng khu trục yêu linh ra khỏi thân thể bọn hắn. Nếu không, trải qua thời gian, thân thể bọn hắn sẽ xuất hiện tình dạng dị biến!
Kiểm tra tình huống của Tô Hiểu Hồng cùng tám người bị yêu linh chiếm xác xong. Trương Văn Trọng liền nhìn Béo hòa thượng nói: “Có thể đưa bọn họ đến căn biệt thự ở tiểu khu Hải Vận không? Hiện giờ linh lực trong nội thể ta đang thiếu hụt, cần phải nhờ linh khí ẩn chứa tại linh cư, mới chữa thương được cho Tiểu Muội và tám người này.”
“Không thành vấn đề, ta liền đánh xe đưa mấy người qua đó.” Tam Si không nói hai lời, gật đầu đáp. Theo sau lại hướng Béo hòa thượng nói: “Ngươi cùng Hoàng tỷ ở lại giải quyết hiện trường. Ta đưa Trương tổ phó về biệt thự ở tiểu khu Hải Vận, sau đó sẽ quay lại đón...”
Béo hòa thượng vỗ ngực đáp: “Yên tâm đi đi, chuyện này giao cho chúng ta xử lý, cam đoan sẽ không hỏng việc.”
Trương Văn Trọng lại đem ánh mắt quẳng ném về phía Vô Âm, không đợi hắn lên tiếng, Vô Âm đã nói trước: “Ta lần này xuống núi là phụng mệnh sư phụ giúp ngươi một tay. Ngươi đi đâu, ta sẽ theo đó. Thẳng đến khi nào khe nứt ở Ung Thành được phong ấn lại mới thôi!”
“Đa tạ!” Trương Văn Trọng chắp tay nói.
Đợi mọi người ổn định, Tam Si lập tức khởi động chiếc Mercedes Sprinter 16 sáu chỗ ngồi. Chở đám người Trương Văn Trọng, chạy về phía tiểu khu biệt thự Hải Vận.
Ngay khi chiếc xe chạy xa, thì một con quái vật toàn thân trên dưới đều giấu ở trong bóng đêm. Chỉ riêng hai mắt đỏ rực như màu máu chớp lên, xuất hiện ở trong cánh rừng cách Hán khu không xa.
Con quái vật này, chính là Lệ Yểm, trùm sỏ gây ra nhiều vụ án mất tích liên hoàn!
Đứng ở phía sau Lệ Yểm, còn có chín người tròng mắt đỏ hoe, màu da tái nhợt. Chín người này, đã bị Lệ Yểm dùng yêu linh tạo thành Cửu Ma! Nhị ma trong đó, chính là Tào Minh cùng Trình Văn Lộ đang mất tích.
“Không nghĩ tới, đến phút cuối cùng lại nhảy ra một đứa truyền nhân của Quan Âm, phá hỏng cạm bẫy ta tỉ mỉ an bài, khiến cho kế hoạch thất bại trong gang tấc! Đáng tiếc, âm khí vẫn còn quá yếu. Nếu không, ta có thể triệu hoán cao cấp Quỷ vương, thậm chí là Quỷ hoàng. Nếu như thế, cho dù là truyền nhân Quan Âm có nhảy ra ngăn cản, cái tên họ Trương kia, nhất định là sẽ phải chết không cần nghi ngờ...” Thanh âm lạnh lẽo đủ khiến cho máu người khác đông cứng lại, theo trong miệng Lệ Yểm truyền ra.
Cửu ma đứng ở phía sau Lệ Yểm, cùng đồng thanh nói: “Chủ nhân đừng lo lắng. Mặc dù cái tên Trương tiểu tử kia, lần này có thể may mắn đào thoát. Nhưng chỉ cần có chúng ta ở đây, hắn nhất định phải chết không thể nghi ngờ!”
Lệ Yểm lắc đầu nói: “Thực lực của các ngươi, tạm thời không đối phó nổi Trương tiểu tử. Huống chi, hiện giờ bên cạnh hắn còn xuất hiện thêm một cái truyền nhân Quan Âm. Nếu các ngươi tùy tiện động thủ, kết cục sẽ giống như đám quỷ quân ngu ngốc kia, hồn phi phách tán. Ưm, nếu muốn đối phó hắn, các ngươi nhất định phải mau chóng hút âm khí, lệ khí cùng oán khí, để tăng cường thực lực của chính mình.”
“Dạ!” Cửu ma tuy không cam lòng, nhưng vẫn không dám trái ý của Lệ Yểm, nên đành phải cung kính hồi đáp.
“Lưu lại đây cũng không còn ý nghĩa, chúng ta mau đi thôi.” Lệ Yểm nói dứt lời, liền biến mất ở trong cánh rừng.
Lúc xoay người, nó dùng thanh âm rất nhỏ chỉ mình nó mới có thể nghe thấy: “Lần này cũng không phải là không có thu hoạch. Ít nhất ta đã biết, nữ nhân kia chính là nàng chuyển sang kiếp khác...”
Chuyện phát sinh trong rừng cây, không một ai biết được.
Chừng mười phút đồng hồ sau, chiếc xe do Tam Si điều khiển, cũng đưa đám người Trương Văn Trọng đến tiểu khu biệt thự Hải Vận.
Thấy Trương Văn Trọng toàn thân dính máu, Tô Hiểu Hồng thì hôn mê bất tỉnh. Vưu Giai cùng mấy người nhà họ Trương, lại thêm Trần Nhàn, Trần Hi, Lưu Phong, ở trong mấy căn biệt thự bên cạnh. Toàn bộ đều giật mình sợ hãi, ùa ra như bày ong vỡ tổ, đem chiếc xe 16 chỗ vây quanh chật như nêm cối, thân thiết hỏi han xem đã xảy ra chuyện gì.
Trương Văn Trọng đem chuyện xảy ra đêm nay, đơn giản tường thuật qua một lần. Lại hướng Vô Âm giới thiệu, liền phân phó đệ tử Phong sơn phái, đưa Tô Hiểu Hồng cùng tám người bị yêu linh chiếm xác, mang tới linh cư.
Hoàn thành công tác chuẩn bị xong, Trương Văn Trọng liền hướng mọi người nói: “Ta cần phải vào linh cư, trị thương cho Tiểu Muội và tám người kia. Ở quá trình này, không thể bị ngoại giới ảnh hưởng. Cho nên mời các vị sang tạm nhà Trần Nhàn đợi nhé...!”
“Không thành vấn đề!” Đám người đều biết phân biệt nặng nhẹ, không có dám hỏi nhiều. Lập tức rời khỏi linh cư.
Rất nhanh, trong linh cư chỉ còn lại Trương Văn Trọng, Tô Hiểu Hồng đang hôn mê, cùng tám người bị yêu linh chiếm xác....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.