Chương 523: Kinh hãi thế tục.
Ngũ Trí
29/03/2013
Lợi dụng kiếp số tới để luyện chế pháp bảo cũng không phải dễ dàng gặp được như vậy. Nếu bỏ qua Cửu Tiêu Lồi Kiếp lần này, vậy thì đành phải đợi cho tới lúc nào thăng nhập Luyện Hư đỉnh kỳ mới sẽ dẫn phát tới một hồi kiếp số nữa. Trương Văn Trọng cũng không biết, đến lúc nào mình mới bước chân vào cảnh giới Luyện Hư đỉnh kỳ cho nên hắn quyết định nắm bắt cơ hội lần này.
Giờ phút này, chùm thiên lôi cuối cùng do Cửu Tiêu Lôi Kiếp phát ra đã bị Huyền Vũ Linh Thổ Trận ngăn cản, nên cũng tiêu hao đi một phần lực lượng. Và thân hình chín con điện long rõ ràng đã nhỏ hơn trước rất nhiều. Trương Văn Trọng đối với linh khí biến hóa tương đối mẫn tuệ, giác quan thứ sáu nói cho hắn biết, linh khí ở trong đạo thiên lồi cuối cùng này đang giảm sút với tốc độ cực nhanh.
Tất sẽ phải nắm chắc thời gian thành toàn.
Trương Văn Trọng biết thời gian đang cấp bách, cho nên cũng không dám lãng phí thời gian, lập tức điều khiển Hỗn Độn Lồ bay thẳng vào trong nhãn trận. Đồng thời cũng nhanh tay ném Hải Để Hàn Tấn, Ly Hỏa Thạch, Linh Hoài Mộc cùng mấy món linh tài thất phẩm vào trong đinh lô. Lại triệu hoán Mình Xà ra, để nó toàn lực phóng xuất Đại Tảo hung hỏa, trong nháy mắt thiêu đốt Hỗn Độn Lồ trở thành hồng rực lên. Đám linh tài trong đỉnh lô, tùy theo đó mà bị luyện hóa thành những vũng linh khí tinh thuần nồng đậm.
Dưới thao tác của Trương Văn Trọng, Huyền Vũ Linh Thổ Trận hấp thu từng đạo thiên lôi do Cửu Tiêu Lồi Kiếp phóng xuất ra. Tiếp đó lại đem toàn bộ linh khí thô bạo rót vào bên trong Hỗn Độn Lô.
Đạo thiên lôi chuyển hóa thành linh khí này cũng không an phận, vừa mới tiến nhập vào trong Hỗn Độn Lô, đã muốn xung đột với những linh khí do linh tài luyện hóa ra. Hai bên giao chiến không ngừng, làm cho đinh lô run rẩy liên hồi, giống như tùy thời sẽ bị nổ tung.
Trương Văn Trọng biết, nếu không thể dung hợp hai cỗ linh khí này. Vậy thì công cuộc luyện chế pháp bảo coi như đã thất bại. Kết cục Hỗn Độn Lồ sẽ bị tạc nổ hoặc là tổn thương phẩm cấp. Hiển nhiên đây là điều Trương Văn Trọng không thể chấp nhận, cho nên sau khi phát hiện tình huống dị thường của đỉnh lô, hắn đã vội vàng khoanh chân ngồi xuống, đem thần thức tiến vào bên trong đinh lô. Bắt đầu tiến hành điều hòa hai cỗ linh khí, cũng khiến chúng nó dần dần dung hợp lại với nhau.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Cửu Thiên Lôi Kiếp cuối cùng đã hoàn toàn bị chuyển hóa dung nhập vào trong linh khí ở Hỗn Độn Lồ. Nguyên bản, những tia linh khí thổ bạo hội tụ trên đỉnh phong sơn, cũng theo giờ khác này mà tiêu tán đi.
Ờ trong khách sạn, bốn người Lục Hòe tận mắt chứng kiến lần độ kiếp này, thì không hẹn mà đồng thời phun ra một ngụm trọc khí: “Cửu Tiêu Lôi Kiếp cuối cùng đã chấm dứt.”
Tuy đứng ở khoảng cách khá xa, nhưng sự khủng bố của trận Cửu Tiêu Lôi Kiếp vẫn để lại cho bọn hắn một loại cảm giác miệng lưỡi đắng khô.
Lau cảm giác khô khốc quanh khóe miệng đi, Lục Hòe mờ mịt hỏi: “Các vị nói xem, vị bằng hữu độ kiếp trên Phong sơn kia, rốt cuộc có vượt qua được trận Cửu Tiêu Lôi Kiếp này không?”
Bất quá, trên mặt ba người Tôn Đình Quân vẫn mang biểu tỉnh mờ mịt khó hiểu. Sau khi nghe thấy Lục Hòe dò hỏi, bọn hắn nhất tề lắc đầu, còn Tôn Đình Quân thì lại cười khố nói: “Ai biết được! Trận lôi kiếp này quá mức quỷ dị không giống như bình thường. Quả thật làm cho người ta khó lòng dựa theo kinh nghiệm vốn có để phán đoán....Nói thật, ta đối với trận lôi kiếp này phi thường tò mỏ. Chỉ đáng tiếc, mặc dù chúng ta là đồng mình của Phong Sơn phái, nhưng chưa chắc bọn họ đã cung cấp thông tin về trận lồi kiếp này cho chúng ta biết.”
Sở dĩ bốn người Lục Hòe đều mang vẻ mặt khó hiểu, chính là bởi vì trận Cửu Tiêu Lôi Kiếp này chấm dứt không giống với những trường hợp binh thường. Dưới tình huống bình thường, mặc kệ người độ kiếp có vượt qua nổi kiếp số hay không, thì linh khí hình thành kiếp số đều sẽ không giảm bớt, cho dù có giảm bớt cũng là một bộ phận rất nhỏ.
Nhưng hiện giờ, trận Cửu Tiêu Lôi Kiếp uy thế kinh người này vừa kết thúc. Thì không ngờ rằng, linh khí hình thành ra nó cũng đã biến mất. Loại chuyện tình hoang đường như thế này, chưa bao giờ từng xảy ra. Cũng chính bởi nguyên nhân đó, mà đám người Lục Hòe đều mang vẻ mặt khó hiểu, trong lòng tràn đầy nghi hoặc.
Không chỉ riêng bốn người Lục Hòe cảm thấy nghi hoặc về trận Cửu Tiêu Lôi Kiếp này, mà toàn bộ đám tu chân giả được chứng kiến tận mắt trưởng độ kiếp này đều mang một loại cảm giác mờ mịt giống nhau. Mà khi bọn hắn đoán già đoán non, thì Trương Văn Trọng cũng đang luyện chế pháp bảo tới thời khắc mấu chốt nhất.
Khi muốn luyện chế pháp bảo, bình thường cần rất nhiều thời gian mới có thể luyện thành. Nhưng nếu lợi dụng kiếp số để luyện chế pháp bảo, thì mức độ hao phí linh khí và thời gian cũng giảm thiểu đi nhiều.
Ngay khi thần thức của Trương Văn Trọng dung hợp xong hai cỗ linh khí ở bên trong Hỗn Độn Lồ, thì pháp bảo cũng đã muốn động lại thành hình.
Tuy sắp luyện thành pháp bảo, nhưng Trương Văn Trọng lại không dám xem thường. Tỉnh thần của hắn vẫn giữ tập trung cao độ, thần thức tuôn vào trong đỉnh lô cũng không hề giảm bớt.
Linh khí trong Hỗn Độn Lô, trải qua vô số lần tinh luyện, dần dần đã bắt đầu cô động lại thành hình. Tới khoảng bảy giờ sáng, thì biến thành ba mươi sáu cây lôi châm. Điều khác biệt duy nhất chính là những cây ngân châm kia tản mát ra quang mang yêu dị màu tím.
Lợi dụng Cửu Tiêu Lôi Kiếp đề luyện chế pháp bảo, cuối cùng đã thành công tốt đẹp.
Vốn Trương Văn Trọng đang nhắm mắt khoanh chân, ngồi ở bên trong Huyền Vũ Linh Thố Trận. Giờ khắc này cũng đã mở mắt đứng lên, tay phải nhẹ nhàng vẫy một cái về phía Hỗn Độn Lồ, trong miệng quát: “Lên.”
Nhất thời đỉnh lô chắn vang lên một tiếng như sấm nổ, ba mươi sáu cây lôi châm vừa thành hình, đột nhiên bắn ra khỏi miệng Hỗn Độn Lô, gào thét bay lên giữa không trung, xoay tròn ở trên đỉnh phong sơn.
Mặc dù bị quần sơn che khuất tầm nhìn, nhưng Trương Văn Trọng vẫn có thể thông qua thần thức, liên hệ cùng với ba mươi sáu cây lôi châm. Giờ phút này, hắn đang hứng trí, thao tác ba mươi sáu cây lôi châm, bày ra một cái trận pháp ở giữa không trung...
Nhất thời hứng khỏi vui đùa, Trương Văn Trọng đã quên hiện tại không phải là đêm hôm khuya khoắt, mà là bảy giờ sáng sớm. Mặc dù bảy giờ sáng ngày mùa đồng lạnh giá, sắc trời còn tối om om, tầm nhìn cũng bị hạn chế rất nhiều. Hơn nữa, dân chúng binh thường vẫn còn đang say giấc nồng ở trong chăn ấm. Nhưng đồng dạng, cũng có người cần phải đi chúc tết, thì sớm đã bò dậy khỏi giường. Những người này, đa số đều trông thấy cảnh tượng dị thường xuất hiện ở trên đỉnh Phong sơn.
Chẳng bao lâu sau, dị tượng lôi điện xuất hiện ở trên đỉnh Phong sơn, đã trở thành chuyên đề bàn tán ở trong bản tin buổi sáng. Có một người phụ nữ trung niên được phỏng vấn, miêu tả tĩnh cảnh lúc đó sinh động như thật: “Lúc ấy tôi dậy sớm để chuẩn bị làm điểm tâm cho cả nhà. Thì đột nhiên phía chân trời trên đỉnh Phong sơn, bắn ra một tia chóp màu điện tím. Ban đầu, tôi còn tưởng mình hoa mắt nhìn lầm, nhưng ngay
Sau đó liền xuất hiện thêm đạo thứ hai, thứ ba, thứ tư Ước chừng có khoảng ba mươi
Sáu tia điện chớp màu tím như vậy, cảnh tượng vô cùng kì thú!”
Đứa con trai của người phụ nữ trung niên còn bổ sung thêm: “Ba mươi sáu tia điện chóp kia, dường như có linh tính. Chúng nó bay xung quanh trên đỉnh núi giống như bị một ai đó điều khiển. Thật không biết, trận dị tượng lôi điện này, đến tột cùng là muốn cảnh báo điều gì nữa.”
Trong khoảng thời gian ngắn, dị tượng lôi điện trên đỉnh Phong sơn, đã trở thành chuyên mục bàn tán thu hút nhiều khán giả xem truyền hình. Khiến cho huyện Ẩn Ngạc cũng được thơm lây.
Trước đó, Phong sơn mặc dù là khu du lịch thắng cảnh, nhưng danh tiếng chỉ giới hạn ở trong nội tỉnh mà thôi. Bất quá, sau khi trải qua sự kiện này, nó liền nhảy lên hàng ngũ địa điểm du lịch nổi tiếng nhất cả nước. Có không ít người theo dõi bản tin truyền hình xong, liền chạy ngàn dặm xa xôi tới huyện Ẩn Ngạc, chính là vì muốn tận mắt ngắm nhìn đỉnh Phong sơn. Và trong lòng cũng ôm theo một tia hi vọng, có thể tận mắt quan sát thấy dị tượng lôi điện ở trên đỉnh Phong sơn hay không?
Những vị khách nhân từ phương xa ùn ùn kéo đến với mong muốn trông thấy dị tượng. Đồng thời đã thúc đẩy nguồn thu nhập cho bà con lối xóm ở huyện Ẩn Ngạc.
Đương nhiên, việc này Trương Văn Trọng đều không hề ngờ tới.
Giờ phút này, chùm thiên lôi cuối cùng do Cửu Tiêu Lôi Kiếp phát ra đã bị Huyền Vũ Linh Thổ Trận ngăn cản, nên cũng tiêu hao đi một phần lực lượng. Và thân hình chín con điện long rõ ràng đã nhỏ hơn trước rất nhiều. Trương Văn Trọng đối với linh khí biến hóa tương đối mẫn tuệ, giác quan thứ sáu nói cho hắn biết, linh khí ở trong đạo thiên lồi cuối cùng này đang giảm sút với tốc độ cực nhanh.
Tất sẽ phải nắm chắc thời gian thành toàn.
Trương Văn Trọng biết thời gian đang cấp bách, cho nên cũng không dám lãng phí thời gian, lập tức điều khiển Hỗn Độn Lồ bay thẳng vào trong nhãn trận. Đồng thời cũng nhanh tay ném Hải Để Hàn Tấn, Ly Hỏa Thạch, Linh Hoài Mộc cùng mấy món linh tài thất phẩm vào trong đinh lô. Lại triệu hoán Mình Xà ra, để nó toàn lực phóng xuất Đại Tảo hung hỏa, trong nháy mắt thiêu đốt Hỗn Độn Lồ trở thành hồng rực lên. Đám linh tài trong đỉnh lô, tùy theo đó mà bị luyện hóa thành những vũng linh khí tinh thuần nồng đậm.
Dưới thao tác của Trương Văn Trọng, Huyền Vũ Linh Thổ Trận hấp thu từng đạo thiên lôi do Cửu Tiêu Lồi Kiếp phóng xuất ra. Tiếp đó lại đem toàn bộ linh khí thô bạo rót vào bên trong Hỗn Độn Lô.
Đạo thiên lôi chuyển hóa thành linh khí này cũng không an phận, vừa mới tiến nhập vào trong Hỗn Độn Lô, đã muốn xung đột với những linh khí do linh tài luyện hóa ra. Hai bên giao chiến không ngừng, làm cho đinh lô run rẩy liên hồi, giống như tùy thời sẽ bị nổ tung.
Trương Văn Trọng biết, nếu không thể dung hợp hai cỗ linh khí này. Vậy thì công cuộc luyện chế pháp bảo coi như đã thất bại. Kết cục Hỗn Độn Lồ sẽ bị tạc nổ hoặc là tổn thương phẩm cấp. Hiển nhiên đây là điều Trương Văn Trọng không thể chấp nhận, cho nên sau khi phát hiện tình huống dị thường của đỉnh lô, hắn đã vội vàng khoanh chân ngồi xuống, đem thần thức tiến vào bên trong đinh lô. Bắt đầu tiến hành điều hòa hai cỗ linh khí, cũng khiến chúng nó dần dần dung hợp lại với nhau.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Cửu Thiên Lôi Kiếp cuối cùng đã hoàn toàn bị chuyển hóa dung nhập vào trong linh khí ở Hỗn Độn Lồ. Nguyên bản, những tia linh khí thổ bạo hội tụ trên đỉnh phong sơn, cũng theo giờ khác này mà tiêu tán đi.
Ờ trong khách sạn, bốn người Lục Hòe tận mắt chứng kiến lần độ kiếp này, thì không hẹn mà đồng thời phun ra một ngụm trọc khí: “Cửu Tiêu Lôi Kiếp cuối cùng đã chấm dứt.”
Tuy đứng ở khoảng cách khá xa, nhưng sự khủng bố của trận Cửu Tiêu Lôi Kiếp vẫn để lại cho bọn hắn một loại cảm giác miệng lưỡi đắng khô.
Lau cảm giác khô khốc quanh khóe miệng đi, Lục Hòe mờ mịt hỏi: “Các vị nói xem, vị bằng hữu độ kiếp trên Phong sơn kia, rốt cuộc có vượt qua được trận Cửu Tiêu Lôi Kiếp này không?”
Bất quá, trên mặt ba người Tôn Đình Quân vẫn mang biểu tỉnh mờ mịt khó hiểu. Sau khi nghe thấy Lục Hòe dò hỏi, bọn hắn nhất tề lắc đầu, còn Tôn Đình Quân thì lại cười khố nói: “Ai biết được! Trận lôi kiếp này quá mức quỷ dị không giống như bình thường. Quả thật làm cho người ta khó lòng dựa theo kinh nghiệm vốn có để phán đoán....Nói thật, ta đối với trận lôi kiếp này phi thường tò mỏ. Chỉ đáng tiếc, mặc dù chúng ta là đồng mình của Phong Sơn phái, nhưng chưa chắc bọn họ đã cung cấp thông tin về trận lồi kiếp này cho chúng ta biết.”
Sở dĩ bốn người Lục Hòe đều mang vẻ mặt khó hiểu, chính là bởi vì trận Cửu Tiêu Lôi Kiếp này chấm dứt không giống với những trường hợp binh thường. Dưới tình huống bình thường, mặc kệ người độ kiếp có vượt qua nổi kiếp số hay không, thì linh khí hình thành kiếp số đều sẽ không giảm bớt, cho dù có giảm bớt cũng là một bộ phận rất nhỏ.
Nhưng hiện giờ, trận Cửu Tiêu Lôi Kiếp uy thế kinh người này vừa kết thúc. Thì không ngờ rằng, linh khí hình thành ra nó cũng đã biến mất. Loại chuyện tình hoang đường như thế này, chưa bao giờ từng xảy ra. Cũng chính bởi nguyên nhân đó, mà đám người Lục Hòe đều mang vẻ mặt khó hiểu, trong lòng tràn đầy nghi hoặc.
Không chỉ riêng bốn người Lục Hòe cảm thấy nghi hoặc về trận Cửu Tiêu Lôi Kiếp này, mà toàn bộ đám tu chân giả được chứng kiến tận mắt trưởng độ kiếp này đều mang một loại cảm giác mờ mịt giống nhau. Mà khi bọn hắn đoán già đoán non, thì Trương Văn Trọng cũng đang luyện chế pháp bảo tới thời khắc mấu chốt nhất.
Khi muốn luyện chế pháp bảo, bình thường cần rất nhiều thời gian mới có thể luyện thành. Nhưng nếu lợi dụng kiếp số để luyện chế pháp bảo, thì mức độ hao phí linh khí và thời gian cũng giảm thiểu đi nhiều.
Ngay khi thần thức của Trương Văn Trọng dung hợp xong hai cỗ linh khí ở bên trong Hỗn Độn Lồ, thì pháp bảo cũng đã muốn động lại thành hình.
Tuy sắp luyện thành pháp bảo, nhưng Trương Văn Trọng lại không dám xem thường. Tỉnh thần của hắn vẫn giữ tập trung cao độ, thần thức tuôn vào trong đỉnh lô cũng không hề giảm bớt.
Linh khí trong Hỗn Độn Lô, trải qua vô số lần tinh luyện, dần dần đã bắt đầu cô động lại thành hình. Tới khoảng bảy giờ sáng, thì biến thành ba mươi sáu cây lôi châm. Điều khác biệt duy nhất chính là những cây ngân châm kia tản mát ra quang mang yêu dị màu tím.
Lợi dụng Cửu Tiêu Lôi Kiếp đề luyện chế pháp bảo, cuối cùng đã thành công tốt đẹp.
Vốn Trương Văn Trọng đang nhắm mắt khoanh chân, ngồi ở bên trong Huyền Vũ Linh Thố Trận. Giờ khắc này cũng đã mở mắt đứng lên, tay phải nhẹ nhàng vẫy một cái về phía Hỗn Độn Lồ, trong miệng quát: “Lên.”
Nhất thời đỉnh lô chắn vang lên một tiếng như sấm nổ, ba mươi sáu cây lôi châm vừa thành hình, đột nhiên bắn ra khỏi miệng Hỗn Độn Lô, gào thét bay lên giữa không trung, xoay tròn ở trên đỉnh phong sơn.
Mặc dù bị quần sơn che khuất tầm nhìn, nhưng Trương Văn Trọng vẫn có thể thông qua thần thức, liên hệ cùng với ba mươi sáu cây lôi châm. Giờ phút này, hắn đang hứng trí, thao tác ba mươi sáu cây lôi châm, bày ra một cái trận pháp ở giữa không trung...
Nhất thời hứng khỏi vui đùa, Trương Văn Trọng đã quên hiện tại không phải là đêm hôm khuya khoắt, mà là bảy giờ sáng sớm. Mặc dù bảy giờ sáng ngày mùa đồng lạnh giá, sắc trời còn tối om om, tầm nhìn cũng bị hạn chế rất nhiều. Hơn nữa, dân chúng binh thường vẫn còn đang say giấc nồng ở trong chăn ấm. Nhưng đồng dạng, cũng có người cần phải đi chúc tết, thì sớm đã bò dậy khỏi giường. Những người này, đa số đều trông thấy cảnh tượng dị thường xuất hiện ở trên đỉnh Phong sơn.
Chẳng bao lâu sau, dị tượng lôi điện xuất hiện ở trên đỉnh Phong sơn, đã trở thành chuyên đề bàn tán ở trong bản tin buổi sáng. Có một người phụ nữ trung niên được phỏng vấn, miêu tả tĩnh cảnh lúc đó sinh động như thật: “Lúc ấy tôi dậy sớm để chuẩn bị làm điểm tâm cho cả nhà. Thì đột nhiên phía chân trời trên đỉnh Phong sơn, bắn ra một tia chóp màu điện tím. Ban đầu, tôi còn tưởng mình hoa mắt nhìn lầm, nhưng ngay
Sau đó liền xuất hiện thêm đạo thứ hai, thứ ba, thứ tư Ước chừng có khoảng ba mươi
Sáu tia điện chớp màu tím như vậy, cảnh tượng vô cùng kì thú!”
Đứa con trai của người phụ nữ trung niên còn bổ sung thêm: “Ba mươi sáu tia điện chóp kia, dường như có linh tính. Chúng nó bay xung quanh trên đỉnh núi giống như bị một ai đó điều khiển. Thật không biết, trận dị tượng lôi điện này, đến tột cùng là muốn cảnh báo điều gì nữa.”
Trong khoảng thời gian ngắn, dị tượng lôi điện trên đỉnh Phong sơn, đã trở thành chuyên mục bàn tán thu hút nhiều khán giả xem truyền hình. Khiến cho huyện Ẩn Ngạc cũng được thơm lây.
Trước đó, Phong sơn mặc dù là khu du lịch thắng cảnh, nhưng danh tiếng chỉ giới hạn ở trong nội tỉnh mà thôi. Bất quá, sau khi trải qua sự kiện này, nó liền nhảy lên hàng ngũ địa điểm du lịch nổi tiếng nhất cả nước. Có không ít người theo dõi bản tin truyền hình xong, liền chạy ngàn dặm xa xôi tới huyện Ẩn Ngạc, chính là vì muốn tận mắt ngắm nhìn đỉnh Phong sơn. Và trong lòng cũng ôm theo một tia hi vọng, có thể tận mắt quan sát thấy dị tượng lôi điện ở trên đỉnh Phong sơn hay không?
Những vị khách nhân từ phương xa ùn ùn kéo đến với mong muốn trông thấy dị tượng. Đồng thời đã thúc đẩy nguồn thu nhập cho bà con lối xóm ở huyện Ẩn Ngạc.
Đương nhiên, việc này Trương Văn Trọng đều không hề ngờ tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.