Chương 245: Nguyên nhân cổ độc biến dị
Ngũ Trí
01/04/2013
Đối với lời nói mười phần tự tin của Trương Văn Trọng, phản ứng của mọi người trong phòng lại bất đồng.
Charles vương tử vốn lòng đầy lo âu và nôn nóng, sau khi nghe thấy những lời nói này của Trương Văn Trọng, giống như chết đuối vớ được cọc, mặc kệ cuối cùng có thể bảo toàn được tính mạng hay không, nhưng ít ra vẫn nhìn thấy một tia hy vọng, có thể thở nhẹ một hơi. Mà trong khi kinh hỉ, hắn bắt đầu hạ thấp tư thái, liên tục cầu khẩn Trương Văn Trọng mau chóng bắt tay vào trị liệu cho nữ hoàng Elizabeth đệ nhị đang hôn mê bất tỉnh.
Mà Tô Hiểu Mai và Tôn Nguy vốn vô cùng tin tưởng với y thuật của Trương Văn Trọng, thì với lời nói này của Trương Văn Trọng hoàng toàn không hề cảm thấy kinh ngạc. Có thể trong mắt hai người bọn họ, trên thế giới này không có bệnh gì mà Trương Văn Trọng không trị được. Bất luận là chứng bệnh nan y nào, nếu gặp hắn, đều sẽ bị giải quyết dễ dàng. Nếu như vừa rồi Trương Văn Trọng nói là hắn không thể trị được bệnh của nữ hoàng Elizabeth, đó mới là chuyện làm người khác khiếp sợ.
Về phần Eric, mặc dù hắn với y thuật của Trương Văn Trọng cũng tràn đầy tin tưởng, nhưng dù sao vì lo lắng cho bệnh tình của nữ hoàng Elizabeth, khiến cho tâm tình có phần khẩn trương. Lúc này nghe được câu nói đầy tự tin của Trương Văn Trọng, giống như sau khi nghe được tuyên ngôn thắng lợi, trái tim vốn đang khích thích nhất thời trùng xuống, trong lòng kích động, hai tay không ngừng kết dấu thánh giá trước ngực, miệng không ngừng lẩm bẩm: "Cảm tạ thượng đế phù hộ…"
Mà phản ứng của các chuyên gia u học thì lại hoàn toàn khác hẳn. Theo bọn họ thấy, Trương Văn Trọng chỉ dùng nhìn, ngửi và bắt mạch đơn giản thế, ngoại trừ một số chuyên gia từng có tiếp xúc với đông y ra, đại bộ phận đều xem mạch chẩn thành bắt mạch. Đồng thời bọn họ cũng khó lòng tin tưởng, chỉ đơn giản đặt tay ở cổ tay chỗ thốn khẩu giữ yên một lát, là có thể phán đoán ra bệnh trạng của người bệnh. Lại còn dõng dạc tuyên bố hắn có thể trị khỏi cho nữ hoàng Elizabeth đệ nhị. Hành động như vậy rõ ràng chính là giống như những tên lừa gạt thường dùng, cũng không tính là cao minh.
Trong phòng này, những chuyên gia y học đang đứng, đại bộ phận đã xem nam tử Trung Quốc tóc đen, mắt đen cũng không tính là tuấn tú này và một tên lừa đảo như nhau. Bất quá họ cũng không vội mở miệng vạch trần âm mưu của người Trung Quốc này. Bởi vì bọn họ có thể thấy được, Charles vương tử và các thành viên trong vương thất Anh quốc, đều đã bị hãm sâu trong âm mưu của 'tên lừa đảo' này. Hiện tại nếu tùy tiện mở miệng vạch trần 'tên lừa gạt' này, không những không có tác dụng, ngược lại còn dễ làm vương thất Anh quốc hoài nghi mình. Đã như vậy thì cứ yên lặng xem diễn biến, đợi khi tên lừa đảo Trung Quốc này lộ ra đuôi cáo, sẽ túm lấy ném đi!
Chính vì ý nghĩ của mọi người trong phòng khác nhau, cho nên không khí có phần cổ quái. Trong khoảng thời gian ngắn, ngoài Charles vương tử hạ mình cầu khẩn Trương Văn Trọng mau chóng chữa bệnh cho mẹ mình ra, cũng không có ai mở miệng nói chuyện. Mà Cốc Vũ đang nhanh chóng bấm máy chụp hình khắp phòng, tiếng chụp ảnh, không ngờ lại vang đồng khắp phòng. Bất quá, sau khi chụp được vài tấm, Cốc Vũ cũng bị không khí trong phòng ảnh hưởng, có chút không yên, đàng dừng lại đứng một góc, không dám tiếp tục nữa.
Đối mặt với Charles vương tử đang hạ mình cầu khẩn, Trương Văn Trọng lại không vội vàng trị bệnh cho nữ hoàng, mà mỉm cười trấn an hắn vài câu, để hắn yên tâm một chút, sau đó quay đầu đi về phía Eric, vẻ mặt nghiêm túc hỏi: "Eric tước sĩ, phiền ngài nói lại cho tôi nghe một lượt những kiểm tra và trị liệu đã làm với nữ hoàng."
"Được." Lúc này Eric vô cùng tin phục Trương Văn Trọng, hắn đầu tiên là sắp xếp lại suy nghĩ, sau đó đem quá trình kiểm tra và trị liệu cho nữ hoàng, nhất nhất nói lại cho Trương Văn Trọng.
Nhưng khi nghe xong lời của Eric, Trương Văn Trọng khẽ cau mày, dùng ngữ khí nghi hoặc thốt lên: "Kỳ quái."
Eric vốn đã thả lỏng tâm tình, nhất thời lại căng thẳng, vội vàng dò hỏi: "Trương tiên sinh, sao vậy, rốt cuộc là có chỗ nào ngài cảm thấy kỳ quái? Chẳng lẽ là trị liệu chúng ta triển khai có vấn đề sao?"
Các chuyên gia y học đứng xung quanh, vẻ mặt nhất thời trở nên khó coi, trong đó có mấy người còn phát ra tiếng hừ lạnh bất mãn. Hiển nhiên, bọn họ đều cho rằng Trương Văn Trọng đây là cố ý tìm khuyết điểm của họ. Tên Trung Quốc lừa đảo này muốn mượn cơ hội hạ thấp họ để đề cao mình lên, do đó áp chế vương thất Anh quốc, để bọn hắn phải thỏa mãn yêu cầu của bản thân, không phải trong tivi luôn có các cảnh như thế sao?
Nhưng câu trả lời của Trương Văn Trọng, lại không như dự đoán của bọn họ.
Trương Văn Trọng lắc đầu nói:
"Trị liệu triển khai thực ra không có vấn đề gì, tuy không thể diệt hoàn toàn miệt phiến chung ký sinh trong cơ thể nữ hoàng, những cũng có thể gây nên tác dụng hạn chế nhất định. Theo lý thuyết, trị liệu của mọi người, hẳn là có thể làm chậm lại quá trình sinh sản và gây thương tổn…" Nói tới đây, hắn hơi ngừng chốc lát, ánh mắt lộ ra một tia nghi hoặc: "Nhưng hiện tại, miệt phiết chung không những không giảm sinh sản và gây thương tổn, mà còn xảy ra hiện tượng biến dị."
Sau khi nghe hết những lời của Trương Văn Trọng, trong lòng Eric nổi lên nghi vấn, hắn cay mày, lẩm bẩm: "Không sai, chuyện này đúng là có chút cổ quái."
Trương Văn Trọng dò hỏi: "Eric tước sĩ, ngài có thử trị liệu nào mà không chú ý không?" Eric chăm chú hồi tưởng lại, sau đó lắc đầu: "Không có." Sau đó vẻ mặt lo âu dò hỏi: "Trương tiên sinh, chuyện này có trọng yếu không? Nếu như không rõ nguyên nhân miệt phiến chung biến dị, liệu có ảnh hưởng đến trị liệu cho nữ hoàng không?" Charles vương tử lúc này cũng mang vẻ mặt khẩn trương nhìn Trương Văn Trọng. Nếu như không phải Eric đã hỏi, chỉ sợ hắn cũng sẽ hỏi vấn đề tương tự.
Nhìn vẻ mặt khẩn trương của hai người, Trương Văn Trọng lạnh nhạt cười, trả lời: "Đích xác là có một chút ảnh hưởng, bất quá không lớn."
"Vậy là ổn rồi." Charles vương tử và Eric không hẹn mà cùng thở dài một hơi.
Trương Văn Trọng cũng không để ý đến hai người, mà đánh giá chiếc giường mang phong cách quý tộc của nữ hoàng, sau đó lại nhìn quanh bốn phía, quan sát cả căn phòng. Với một số hiểu biết về chung độc của hắn, biết rằng muốn để chung độc biến dị, cũng chỉ có ba cách: một là, dùng phương thức bồi dưỡng chung độc, đem nhiều loại chung độc đặt trong cùng một chỗ, cho chúng đánh nhau, chung độc nào còn sống sót cuối cùng có khả năng sẽ biến dị. Hai là, dùng dược vật đặc thù, cũng có thể khiến chung độc biến dị. Ba là, sau khi để chung độc hấp thu đủ thiên địa linh khí, cũng sẽ biến dị. Hơn nữa loại biến dị này chính là lợi hại nhất trong ba loại.
Căn cứ vào tình huống hiện tại, miệt phiến chung ký sinh trong cơ thể nữ hoàng, rất có thể là loại biến dị thứ ba. Chỉ là không biết, chúng thông qua cái gì mà hấp thu được thiên địa linh khí.
"Chẳng lẽ ở nơi này cũng có thể kiếm được pháp bảo sao?" Trong đầu Trương Văn Trọng đột nhiên hiện ra một ý niệm, mà trải qua một phen cẩn thận phân tích, hắn cảm thấy phỏng đoán này rất có khả năng. Cho nêu, trước tiên hắn lặng lẽ đem chân nguyên phát ra khắp phòng. Sau khi trải qua một phen lục soát, cũng không thấy tung tích của pháp bảo gì.
Trương Văn Trọng thu hồi chân nguyên, âm thầm đoán: "Nếu không phải ở trong phòng này, liệu có phải là ở trong cung Buckingham?"
"Trương tiên sinh, phiền ngài lập tức triển khai trị liệu cho mẹ tôi." Lúc này, lời nói của Charles vương tử lại kéo suy nghĩ của Trương Văn Trọng trở về.
Trương Văn Trọng gật đầu nói: "Tôi hôm nay viết cho nữ hoàng một thang thuốc, đem nấu theo phương pháp của tôi, sai đó cho nữ hoàng uống, ngàn vạn lần không nên làm lỡ thời gian. Từ giờ trở đi, mỗi ngày cho nữ hoàng uống ba lần, liên tục hai ngày, đến sáng ngày kia, tôi sẽ trị tận gốc miệt phiến chung biến dị này cho bà."
"Được, được, làm phiền Trương tiên sinh." Charles vương tử liên tục gật đầu, trong phố người Hoa ở London cũng có tiệm thuốc đông y. Hắn cũng không lo sẽ không tìm được nơi bốc thuốc.
Một thị nữ xinh đẹp, cầm giấy bút tới giao cho Trương Văn Trọng. Trương Văn Trọng cầm lấy bút, dùng tiếng trung liên tiếp viết vài vị thuốc và liều lượng. Trong đơn thuốc này, có Mạn Đà La hoa, Sinh Thảo Ô, rễ hoa Mạt Lỵ, Đương Quy, Xuyên Dụ làm chủ nhằm gây tê miệt phiến chung ký sinh trong cơ thể nữ hoàng.
Chữ của Trương Văn Trọng đạt đến mức hiếm có. Đáng tiếc, trong những người nước ngoài, cũng không có mấy người biết thưởng thức thư phát chữ Hán. Thư pháp của Trương Văn Trọng, trong mắt bọn họ, so với thiên thư cũng không sai biệt lắm.
Charles vương tử cẩn thận nhận lấy đơn thuốc từ trong tay Trương Văn Trọng, lại giao cho người mình tín nhiệm, phân phó: "Anh tự mình tới tiệm thuốc đông y trong phố người Hoa, bốc thuốc theo đơn!"
"Vâng!" Người này không dám chậm trễ, vội xoay người rời đi.
bay.
Charles vương tử vốn lòng đầy lo âu và nôn nóng, sau khi nghe thấy những lời nói này của Trương Văn Trọng, giống như chết đuối vớ được cọc, mặc kệ cuối cùng có thể bảo toàn được tính mạng hay không, nhưng ít ra vẫn nhìn thấy một tia hy vọng, có thể thở nhẹ một hơi. Mà trong khi kinh hỉ, hắn bắt đầu hạ thấp tư thái, liên tục cầu khẩn Trương Văn Trọng mau chóng bắt tay vào trị liệu cho nữ hoàng Elizabeth đệ nhị đang hôn mê bất tỉnh.
Mà Tô Hiểu Mai và Tôn Nguy vốn vô cùng tin tưởng với y thuật của Trương Văn Trọng, thì với lời nói này của Trương Văn Trọng hoàng toàn không hề cảm thấy kinh ngạc. Có thể trong mắt hai người bọn họ, trên thế giới này không có bệnh gì mà Trương Văn Trọng không trị được. Bất luận là chứng bệnh nan y nào, nếu gặp hắn, đều sẽ bị giải quyết dễ dàng. Nếu như vừa rồi Trương Văn Trọng nói là hắn không thể trị được bệnh của nữ hoàng Elizabeth, đó mới là chuyện làm người khác khiếp sợ.
Về phần Eric, mặc dù hắn với y thuật của Trương Văn Trọng cũng tràn đầy tin tưởng, nhưng dù sao vì lo lắng cho bệnh tình của nữ hoàng Elizabeth, khiến cho tâm tình có phần khẩn trương. Lúc này nghe được câu nói đầy tự tin của Trương Văn Trọng, giống như sau khi nghe được tuyên ngôn thắng lợi, trái tim vốn đang khích thích nhất thời trùng xuống, trong lòng kích động, hai tay không ngừng kết dấu thánh giá trước ngực, miệng không ngừng lẩm bẩm: "Cảm tạ thượng đế phù hộ…"
Mà phản ứng của các chuyên gia u học thì lại hoàn toàn khác hẳn. Theo bọn họ thấy, Trương Văn Trọng chỉ dùng nhìn, ngửi và bắt mạch đơn giản thế, ngoại trừ một số chuyên gia từng có tiếp xúc với đông y ra, đại bộ phận đều xem mạch chẩn thành bắt mạch. Đồng thời bọn họ cũng khó lòng tin tưởng, chỉ đơn giản đặt tay ở cổ tay chỗ thốn khẩu giữ yên một lát, là có thể phán đoán ra bệnh trạng của người bệnh. Lại còn dõng dạc tuyên bố hắn có thể trị khỏi cho nữ hoàng Elizabeth đệ nhị. Hành động như vậy rõ ràng chính là giống như những tên lừa gạt thường dùng, cũng không tính là cao minh.
Trong phòng này, những chuyên gia y học đang đứng, đại bộ phận đã xem nam tử Trung Quốc tóc đen, mắt đen cũng không tính là tuấn tú này và một tên lừa đảo như nhau. Bất quá họ cũng không vội mở miệng vạch trần âm mưu của người Trung Quốc này. Bởi vì bọn họ có thể thấy được, Charles vương tử và các thành viên trong vương thất Anh quốc, đều đã bị hãm sâu trong âm mưu của 'tên lừa đảo' này. Hiện tại nếu tùy tiện mở miệng vạch trần 'tên lừa gạt' này, không những không có tác dụng, ngược lại còn dễ làm vương thất Anh quốc hoài nghi mình. Đã như vậy thì cứ yên lặng xem diễn biến, đợi khi tên lừa đảo Trung Quốc này lộ ra đuôi cáo, sẽ túm lấy ném đi!
Chính vì ý nghĩ của mọi người trong phòng khác nhau, cho nên không khí có phần cổ quái. Trong khoảng thời gian ngắn, ngoài Charles vương tử hạ mình cầu khẩn Trương Văn Trọng mau chóng chữa bệnh cho mẹ mình ra, cũng không có ai mở miệng nói chuyện. Mà Cốc Vũ đang nhanh chóng bấm máy chụp hình khắp phòng, tiếng chụp ảnh, không ngờ lại vang đồng khắp phòng. Bất quá, sau khi chụp được vài tấm, Cốc Vũ cũng bị không khí trong phòng ảnh hưởng, có chút không yên, đàng dừng lại đứng một góc, không dám tiếp tục nữa.
Đối mặt với Charles vương tử đang hạ mình cầu khẩn, Trương Văn Trọng lại không vội vàng trị bệnh cho nữ hoàng, mà mỉm cười trấn an hắn vài câu, để hắn yên tâm một chút, sau đó quay đầu đi về phía Eric, vẻ mặt nghiêm túc hỏi: "Eric tước sĩ, phiền ngài nói lại cho tôi nghe một lượt những kiểm tra và trị liệu đã làm với nữ hoàng."
"Được." Lúc này Eric vô cùng tin phục Trương Văn Trọng, hắn đầu tiên là sắp xếp lại suy nghĩ, sau đó đem quá trình kiểm tra và trị liệu cho nữ hoàng, nhất nhất nói lại cho Trương Văn Trọng.
Nhưng khi nghe xong lời của Eric, Trương Văn Trọng khẽ cau mày, dùng ngữ khí nghi hoặc thốt lên: "Kỳ quái."
Eric vốn đã thả lỏng tâm tình, nhất thời lại căng thẳng, vội vàng dò hỏi: "Trương tiên sinh, sao vậy, rốt cuộc là có chỗ nào ngài cảm thấy kỳ quái? Chẳng lẽ là trị liệu chúng ta triển khai có vấn đề sao?"
Các chuyên gia y học đứng xung quanh, vẻ mặt nhất thời trở nên khó coi, trong đó có mấy người còn phát ra tiếng hừ lạnh bất mãn. Hiển nhiên, bọn họ đều cho rằng Trương Văn Trọng đây là cố ý tìm khuyết điểm của họ. Tên Trung Quốc lừa đảo này muốn mượn cơ hội hạ thấp họ để đề cao mình lên, do đó áp chế vương thất Anh quốc, để bọn hắn phải thỏa mãn yêu cầu của bản thân, không phải trong tivi luôn có các cảnh như thế sao?
Nhưng câu trả lời của Trương Văn Trọng, lại không như dự đoán của bọn họ.
Trương Văn Trọng lắc đầu nói:
"Trị liệu triển khai thực ra không có vấn đề gì, tuy không thể diệt hoàn toàn miệt phiến chung ký sinh trong cơ thể nữ hoàng, những cũng có thể gây nên tác dụng hạn chế nhất định. Theo lý thuyết, trị liệu của mọi người, hẳn là có thể làm chậm lại quá trình sinh sản và gây thương tổn…" Nói tới đây, hắn hơi ngừng chốc lát, ánh mắt lộ ra một tia nghi hoặc: "Nhưng hiện tại, miệt phiết chung không những không giảm sinh sản và gây thương tổn, mà còn xảy ra hiện tượng biến dị."
Sau khi nghe hết những lời của Trương Văn Trọng, trong lòng Eric nổi lên nghi vấn, hắn cay mày, lẩm bẩm: "Không sai, chuyện này đúng là có chút cổ quái."
Trương Văn Trọng dò hỏi: "Eric tước sĩ, ngài có thử trị liệu nào mà không chú ý không?" Eric chăm chú hồi tưởng lại, sau đó lắc đầu: "Không có." Sau đó vẻ mặt lo âu dò hỏi: "Trương tiên sinh, chuyện này có trọng yếu không? Nếu như không rõ nguyên nhân miệt phiến chung biến dị, liệu có ảnh hưởng đến trị liệu cho nữ hoàng không?" Charles vương tử lúc này cũng mang vẻ mặt khẩn trương nhìn Trương Văn Trọng. Nếu như không phải Eric đã hỏi, chỉ sợ hắn cũng sẽ hỏi vấn đề tương tự.
Nhìn vẻ mặt khẩn trương của hai người, Trương Văn Trọng lạnh nhạt cười, trả lời: "Đích xác là có một chút ảnh hưởng, bất quá không lớn."
"Vậy là ổn rồi." Charles vương tử và Eric không hẹn mà cùng thở dài một hơi.
Trương Văn Trọng cũng không để ý đến hai người, mà đánh giá chiếc giường mang phong cách quý tộc của nữ hoàng, sau đó lại nhìn quanh bốn phía, quan sát cả căn phòng. Với một số hiểu biết về chung độc của hắn, biết rằng muốn để chung độc biến dị, cũng chỉ có ba cách: một là, dùng phương thức bồi dưỡng chung độc, đem nhiều loại chung độc đặt trong cùng một chỗ, cho chúng đánh nhau, chung độc nào còn sống sót cuối cùng có khả năng sẽ biến dị. Hai là, dùng dược vật đặc thù, cũng có thể khiến chung độc biến dị. Ba là, sau khi để chung độc hấp thu đủ thiên địa linh khí, cũng sẽ biến dị. Hơn nữa loại biến dị này chính là lợi hại nhất trong ba loại.
Căn cứ vào tình huống hiện tại, miệt phiến chung ký sinh trong cơ thể nữ hoàng, rất có thể là loại biến dị thứ ba. Chỉ là không biết, chúng thông qua cái gì mà hấp thu được thiên địa linh khí.
"Chẳng lẽ ở nơi này cũng có thể kiếm được pháp bảo sao?" Trong đầu Trương Văn Trọng đột nhiên hiện ra một ý niệm, mà trải qua một phen cẩn thận phân tích, hắn cảm thấy phỏng đoán này rất có khả năng. Cho nêu, trước tiên hắn lặng lẽ đem chân nguyên phát ra khắp phòng. Sau khi trải qua một phen lục soát, cũng không thấy tung tích của pháp bảo gì.
Trương Văn Trọng thu hồi chân nguyên, âm thầm đoán: "Nếu không phải ở trong phòng này, liệu có phải là ở trong cung Buckingham?"
"Trương tiên sinh, phiền ngài lập tức triển khai trị liệu cho mẹ tôi." Lúc này, lời nói của Charles vương tử lại kéo suy nghĩ của Trương Văn Trọng trở về.
Trương Văn Trọng gật đầu nói: "Tôi hôm nay viết cho nữ hoàng một thang thuốc, đem nấu theo phương pháp của tôi, sai đó cho nữ hoàng uống, ngàn vạn lần không nên làm lỡ thời gian. Từ giờ trở đi, mỗi ngày cho nữ hoàng uống ba lần, liên tục hai ngày, đến sáng ngày kia, tôi sẽ trị tận gốc miệt phiến chung biến dị này cho bà."
"Được, được, làm phiền Trương tiên sinh." Charles vương tử liên tục gật đầu, trong phố người Hoa ở London cũng có tiệm thuốc đông y. Hắn cũng không lo sẽ không tìm được nơi bốc thuốc.
Một thị nữ xinh đẹp, cầm giấy bút tới giao cho Trương Văn Trọng. Trương Văn Trọng cầm lấy bút, dùng tiếng trung liên tiếp viết vài vị thuốc và liều lượng. Trong đơn thuốc này, có Mạn Đà La hoa, Sinh Thảo Ô, rễ hoa Mạt Lỵ, Đương Quy, Xuyên Dụ làm chủ nhằm gây tê miệt phiến chung ký sinh trong cơ thể nữ hoàng.
Chữ của Trương Văn Trọng đạt đến mức hiếm có. Đáng tiếc, trong những người nước ngoài, cũng không có mấy người biết thưởng thức thư phát chữ Hán. Thư pháp của Trương Văn Trọng, trong mắt bọn họ, so với thiên thư cũng không sai biệt lắm.
Charles vương tử cẩn thận nhận lấy đơn thuốc từ trong tay Trương Văn Trọng, lại giao cho người mình tín nhiệm, phân phó: "Anh tự mình tới tiệm thuốc đông y trong phố người Hoa, bốc thuốc theo đơn!"
"Vâng!" Người này không dám chậm trễ, vội xoay người rời đi.
bay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.