Tiên Y

Chương 486: Trương Văn Trọng có tu vi Độ Kiếp kỳ.

Ngũ Trí

29/03/2013

Trời còn chưa sáng, sự kiện xe vận tải chờ nguyên liệu hóa chất có độc đi ngang qua huyện Ẩn Ngạc cũng đã truyền khắp toàn bộ thị trấn cùng một ít huyện trần gần bên, ai ai cũng nghe được tin này. Trong mấy ngày kế tiếp, đã nhanh chóng trở thành câu chuyện đề tài sau những buổi uống trà hay ăn nhậu của dân chúng.

Đối với nguyên nhân xe vận tải vận chuyển nguyên liệu hóa chất có độc bị nổ, đủ mọi lời đồn xôn xao, đủ loại tin tức hành lang xảy ra không ngừng. Trong vòng mấy ngày ngắn ngủi, đã diễn biến hơn một trăm phiên bản khác nhau. Hơn nữa mỗi một phiên bản, đều nói ra thật rõ ràng, có hình có dạng, làm cho mọi người không biết nên tin vào phiên bản nào mới tốt.

Đối với tình huống như vậy, Trương Văn Trọng bọn họ chỉ cười cho qua.

Đương nhiên, cũng không phải ai ai cũng tin tưởng lời giải thích của chính phủ địa phương. Ngay khi sắc trời vừa tảng sáng, Lâm Phong dẫn theo hai thành viên của Đặc Cần tổ, suốt đêm đi xe từ Vân Thai thị chạy tới. Dưới sự dẫn dắt của đệ tử Trần gia, đến ngay được hiện trường.

Vừa nhìn thấy Trương Văn Trọng, Lâm Phong cười khổ nói: “Trương tổ phó, nơi này đã xảy ra chuyện gì? Anh cũng đừng dùng lý do xe vận tải hóa chất bị nổ để gạt tôi, linh khí nơi này phi thường hỗn loạn, hiển nhiên đã trải qua một hồi chiến đấu kịch liệt..”

Trương Văn Trọng mỉm cười, đem sự kiện đã trải qua, hướng Lâm Phong kể lại, chỉ che giấu chuyện phát hiện Hàn Tinh Thiết Quáng trên người Bạch cốt Chằn Tinh , cùng với tin tức Hàn Tinh Thiết Quáng rất có thể đang ở bên trong phạm vi Vân Thai thị.

Tin tức trọng đại như vậy, người một nhà biết là được, không cần phải cho quá nhiều người đều biết.

“Anh nói cái gì? Bạch cốt Chằn Tinh ngàn năm? Trời ạ...” Khi nhìn thấy hố sâu thật lớn trước mắt, do Bạch cốt Chằn Tinh ngàn năm tự bạo sản sinh, Lâm Phong nhất thời hít sâu một hơi, kinh hô lên. Mà hai thành viên khác của Đặc cần tổ gương mặt cũng xám như tro tàn.

Trong lòng khiếp sợ, bọn họ cũng nhịn không được ghé vào nhau khe khẽ nói nhỏ:

“Bạch cốt Chằn Tinh ngàn năm..Yêu quái như vậy, sợ đã có tu vi ngoài Hóa Thần đỉnh kỳ đi a?”

“Có thể đem Bạch cốt Chằn Tinh ngàn năm đã có tu vi ngoài Hóa Thần đỉnh kỳ bức đến tự bạo, tu vi của vị Trương tổ phó này phải cao bao nhiêu a? Sợ rằng đã bước lên cảnh giới Luyện Hư kỳ rồi đi?”

“Luyện Hư kỳ? Anh cũng thật không quá kiến thức đúng không? Yêu ma Hóa Thần đỉnh kỳ tự bạo sản sinh sóng xung kích do yêu lực phóng ra cực kỳ kinh khủng, thậm chí là người tu chân Độ Kiếp kỳ cũng phải nhượng bộ lui binh, không dám tùy tiện cùng ngạnh kháng. Thế nhưng Trương tổ phó lại không tổn hao gì, điều này đã nói thế nào? Nói rõ tu vi của hắn, chí ít phải có cảnh giới Độ Kiếp kỳ!”

“Cái gì? Độ Kiếp kỳ? Trời ạ! Anh không phải đang nói giỡn chứ? Trương tổ phó được bao nhiêu tuổi? Sợ rằng còn chưa tới ba mươi? Đã bước lên cảnh giới Độ Kiếp kỳ? Điều này có khả năng sao? Hắn rốt cục làm sao tu luyện? Có phải là người hay không?”



“Tuy rằng làm kẻ khác khó có thể tin, nhưng tu vi của Trương tổ phó rất có thể ở Độ Kiếp kỳ. Khó trách hắn có thể khai tông lập phái, trở thành người đứng đầu một phái! Người này so với người, thật tức chết người nha!”

“Tu vi của Trương tổ phó tinh thâm còn không tính là gì, tôi nghe nói, người của Phong Sơn phái, trước đó đều là một đám người thường không có tư chất tu chân. Thế nhưng hiện tại, mấy trăm người đều trở thành người tu chân. Loại bản lĩnh có thể làm cho người thường biến thành người tu chân, mới đáng sợ nhất! Các anh nghĩ xem, chỉ cần Trương tổ phó nguyện ý, phần phật một tiếng là có thể lôi ra ngàn vạn người tu chân. Dù thực lực từng người cũng không mạnh, chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ hay Trúc Cơ kỳ, nhưng dựa vào kiểu biển người để tiêu hao, cũng thật sự đáng sợ. Dù mấy đại phái tu chân Thiên Tự Hào, sợ cũng phải tránh đi mũi nhọn đi? Dù sao, ngoại trừ Trương tổ phó ra, không còn có ai có thể ở trong thời gian ngắn bồi dưỡng ra được nhiều người tu chân như vậy.

Đối với đủ loại suy đoán của mấy thủ hạ Lâm Phong, Trương Văn Trọng đều nghe trong tai. Mà đối với việc bọn họ sản sinh hiểu lầm, Trương Văn Trọng cũng chỉ mỉm cười, vẫn không hề giải thích. Nhưng loại thái độ này, cũng làm thủ hạ của Lâm Phong sinh ra cảm giác hắn thật bí hiểm, có thể khi bọn họ đối mặt với hắn, liền biến thành cung kính, không dám có chút chậm trễ. Thậm chí khi gặp phải đệ tử Phong Sơn phái có tu vi thấp hơn nhiều, cũng rất khách khí, không dám có chút biểu hiện kiệt ngạo.

Trong lòng khiếp sợ, Lâm Phong cất bước vào trong hố sâu, ngồi xổm xuống bốc một nắm bùn đất, đưa lên mũi ngửi ngửi, sau đó bỏ vào trong miệng nếm thử mùi vị. Cuối cùng hắn đứng dậy, từ trong lòng lấy ra một viên đan dược màu lục nhạt ném vào trong miệng.

“Hóa Độc Đan? Đan dược này hóa giải độc tố bình thường thì còn được, nhưng muốn hóa giải cốt độc của Bạch cốt Chằn Tinh ngàn năm, thật kém hỏa hầu.” Nhìn thấy viên đan dược trong tay Lâm Phong, Trương Văn Trọng lắc đầu, nhìn Trần Hi phấn phó: “Cho bọn họ một lọ Tị Độc Đan.”

“Dạ.” Trần Hi lập tức lấy ra một bình sứ, giao vào trong tay Lâm Phong.

“Đây là Tị Độc Đan? Là ngũ phẩm linh dược Tị Độc Đan?” Lâm Phong nhất thời mở to hai mắt, giật mình không ngớt. Không thể tin được lời Trương Văn Trọng nói, vừa tiếp nhận bình sứ liền vẹt ra nắp binh, đổ đan dược bên trong ra ngoài, để trong lòng bàn tay nhìn kỹ.

Nhìn viên đan dược màu lam, giống như viên ngọc bích sáng ngời mỹ lệ Lâm Phong cùng hai nhân viên hồ lên: “Tị Độc Đan, quả nhiên là ngũ phẩm linh dược Tị Độc Đan!”

“Có người nói loại đan dược này, có thể hóa giải thiên hạ vạn độc, nhưng phương pháp luyện chế cũng đã thất truyền. Không nghĩ tới, Phong Sơn phái lại còn có đan dược như vậy.” Trong lòng khiếp sợ, Lâm Phong lại nghĩ tới một việc, vội vàng lấy ra ba viên Tị Độc Đan tự bỏ vào miệng và đưa cho hai nhân viên dùng, sau đó lôi kéo Trương Văn Trọng sang một bên, dò hỏi: “Trương tổ phó, Phong Sơn phái của anh, còn có trữ hàng bao nhiêu Tị Độc Đan? Có thể chia một ít cho Đặc cần tổ không?”

Trương Văn Trọng hiếu kỳ hỏi: “Đặc cần tổ cần Tị Độc Đan làm gì?”

Lâm Phong hiện tại có việc cầu Trương Văn Trọng, tự nhiên không dám giấu diếm điều gì, chỉ cười khổ nói: “Là như vậy, đêm qua tôi vừa xong tin tức, nói nhiệm vụ bên Vịnh Ả Rập gặp trở ngại rất lớn, hiện tại đang cấp bách nhu cầu một nhóm đan dược thượng phẩm giải độc. Đối với chuyện tìm kiếm đan dược giải độc tốt nhất hiện nay, chỉ là Hóa Độc Đan loại tam phẩm, so sánh với ngũ phẩm Tị Độc Đan, quả nhiên là kém quá xa. Trương tổ phó, nếu như Phong Sơn phái có dư Tị Độc Đan, còn mời bán cho Đặc Cần tổ một phần. Tôi bảo chứng, ở phương diện giá cả, Đặc cần tổ tuyệt đối sẽ không làm các vị thiệt thòi...”

Làm tốt quan hệ với Đặc cần tổ, đối với việc thành lập Phong Sơn phái chỉ có chỗ tốt mà không có chỗ hại, cho nên Trương Văn Trọng cũng không cự tuyệt giao dịch do Lâm Phong đưa ra, nói: “Bán cho các vị một ít Tị Độc Đan cũng không thành vấn đề. Chỉ là chúng tôi không cần tiền, chỉ cần linh tài liệu!”

Lâm Phong không chút do dự nói: “Không thành vấn đề, sẽ dùng linh tài liệu giao dịch. Chuyện lần này xem như Đặc cần tổ thiếu Phong Sơn phái và Trương tổ phó một nhân tình. Ngày sau, có chỗ nào cần dùng đến Đặc cần tổ chỉ cần phân phó. Đương nhiên Đặc cần tổ làm việc cũng có điều kiện, chuyện làm xằng làm bậy, tuyệt đối sẽ không làm!”



Trương Văn Trọng bật cười, nói: “Đây là tự nhiên, tôi cũng sẽ không làm xằng làm bậy chuyện gì.”

Cuối cùng Lâm Phong cũng ồn định kích động trong lòng, vội vàng hỏi một vấn đề hắn quan tâm nhất: “Không biết, trong tay Trương tổ phó có bao nhiêu Tị Độc Đan?”

Trương Văn Trọng mỉm cười đáp: “Các vị muốn bao nhiêu thì chúng tôi có bấy nhiêu!”

Lâm Phong lại chắn kinh lần nữa, há to miệng, rất hoài nghi mình có phải nghe đúng sự thật hay không. Hồi lâu sau, hắn mới nghẹn ra hai chữ: “Có thật không?”

Trương Văn Trọng cười ha ha: “Tuyệt không nói dối!”

“Tốt, tốt, tốt...Đây thật đúng là tốt quá!” Lâm Phong vui mừng quá đỗi, liền nhanh gọi một thành viên Đặc cần tổ tới, phân phó: “Lập tức liên lạc tổng bộ, thỉnh cầu phi cơ trực thăng của quân đội trợ giúp. Phạm vi trong mười dặm chung quanh, sợ đều đã nhiễm Cốc độc của Bạch cốt Chằn Tinh ngàn năm, chỉ dùng linh dược tiêu độc từ trên không trung liên tục phun xuống, mới có thể giảm sự thiệt hại đến thấp nhất. Mặt khác, nói cho tổng bộ, trong tay Trương tổ phó và Phong Sơn phái, có rất nhiều Tị Độc Đan, để bọn họ nhanh phái người đến mua!”

Trương Văn Trọng vốn dự định luyện chế một nhóm linh dược giải độc đề hóa giải địa phương bị nhiễm cốt độc, nhưng hiện tại nếu Lâm Phong đã đưa ra ý kiến để Đặc Cần tổ đến lo chuyện phun linh dược hóa giải, hắn cũng mừng rỡ vì tiết kiệm được một số linh tài liệu.

Nhìn mình cũng không còn chuyện gì làm, Trương Văn Trọng liền nói: “Chuyện giải quyết tốt hậu quả ở đây, thì tôi nhờ các vị, chúng tôi cáo từ trước. Nếu có gì cần giúp đỡ, thì cứ gọi điện thoại cho tôi.”

“Tốt, chuyện ở đây cứ giao cho chúng tôi xử lý.” Lâm Phong gật đầu đáp, còn nói thêm: “Trương tổ phó , chuyện Tị Độc Đan, phiền phức anh chuẩn bị một chút. Tôi đã hồi báo với tổng bộ về việc này, bọn họ sẽ phái người bay thẳng đến huyện Ẩn Ngạc ngay. Trễ lắm là chiều nay, sẽ có người đến cùng anh hiệp đàm việc này.”

“Chuyện Tị Độc Đan anh cứ yên tâm, tuyệt đối sẽ không làm lỡ.” Trương Văn Trọng cười gật đầu đáp, sau đó dẫn Trần Hi cùng vài đệ tử Trần gia, xoay người rời khỏi nơi này quay trở về khách sạn người của Vưu gia còn đang ở lại.

Tuy rằng phiền phức bên này đã giải trừ, nhưng Trương Văn Trọng biết còn có một phiền phức mới đang chờ mình. Nhưng hắn cũng tin tưởng, với tính cách thiện lương hiểu ý người của Vưu Giai, chỉ cần hắn đem việc này giải thích với nàng cho rõ ràng, như vậy phiền phức đương nhiên cũng sẽ hóa giải.

Không bao lâu, Trương Văn Trọng cùng nhóm người Trần Hi quay về khách sạn, lại cất bước đi vào phòng của Vưu Giai.

Mà lúc này, nàng đã ngồi trong phòng chờ đợi hắn đã lâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook