Tiếng Chim Hót Trong Bụi Mận Gai
Chương 19
Colleen McCulough
13/04/2016
Đất đỏ nhanh chóng tìm lại sức sống một cách kinh ngạc.
Chỉ trong một tuần, những mầm xanh nhú lên xuyên qua lớp bùn nhầy nhụa và trong hai tháng, những chiếc lá non đã xuất hiện trên các cành cây bị cháy đen. Con người đã chứng tỏ được sự chịu đựng và sức quật khởi của mình. Ai thiếu kiên nhẫn sẽ không thể ở lại trên vùng đất tây bắc bao la này. Nhưng phải chờ nhiều năm, các vết thương do đám cháy kinh khủng gây ra mới xóa hết.
Drogheda mất ít nhất một phần năm đất khai thác, thiệt hại hai mươi lăm ngàn con cừu. Thật ra đây là một thiệt hại chẳng là bao vì vào những năm thuận lợi, đàn cừu lên đến khoảng một trăm hai mươi lăm ngàn con. Tuy nhiên khi nhìn các khu vườn của Drogheda, vào mùa xuân vẫn trơ trọi và cháy đen, lòng ai cũng đau nhói. Dân chúng ở đây có thể sống sót trong cơn hạn hán nhờ những bồn chứa nước của Michael Carson nhưng ngược lại không có thứ gì để đối đầu với lửa. Dây đậut tía không làm sao nở hoa. Những cây hoa hồng bị còi chỉ còn lại những gai và gai, hoa pensé cũng chết, các loại cây nhỏ khác thì không khác những cọng rơm vàng úa; ở những nơi có bóng mát, các cây vẫn rạp mình xuống một cách thảm hại, không còn hy vọng hồi sinh.
Bob quyết định noi theo con đường của cha, tăng cường thêm lực lượng để trang trại đạt được hiệu quả cao nhất, do đó anh thu nhận thêm ba người chuyên về chăn nuôi. Bà Mary Carson khi còn sống không chịu ghi vào sổ lương danh sách những công nhân làm vài ngày mà chỉ ghi tên các thanh niên của gia đình Cleary; còn vào những lúc bận rộn cừu đẻ và cắt lông, bà chỉ dùng công nhân tạm thời, nhưng Pađy, cha của Bob, thì suy nghĩ và làm khác, ông nghĩ rằng nếu những người làm công có thể đặt tin tưởng và một nơi chốn nhất định để lập nghiệp, họ sẽ làm việc tốt hơn. Nhưng cuối cùng, kết quả không khác nhau bao nhiêu. Phần đông những người chăn nuôi mướn mắc cái bệnh không thể ở yên một chỗ.
Fiona thay chồng đảm trách việc quan hệ thư từ với Đức cha Ralph, và trung thành với tính tình của mình, bà không bao giờ tiết lộ với bất cứ ai nội dung thư từ, ngoại trừ duy nhất vấn đề quản lý trang trại. Meggie rất thèm muốn đoạt lấy những thư ấy và đọc cho đỡ nhớ nhung nhưng Fiona không để cho con gái mình có những cơ hội như thế. Bà bỏ tất cả thư vào một tủ sắt nhỏ ngay khi con gái bà hay tin có thư mới đến. Sau khi Đức cha Ralph rời khỏi Drogheda, bà Fiona quên ngay lời hứa của mình với linh mục. Trong vài lần được mời dự khiêu vũ và tiếp tân, Meggie đều từ chối. Được biết việc này, Fiona vẫn giữ nguyên thái độ xưa kia, không hề thúc đẩy con gái chấm dứt cuộc sống đơn độc và buồn tẻ.
Liam Ó Rourke lợi dụng mọi cơ hội để tạt ngang qua Drogheda bằng xe hơi. Enoche Davie điện thoại thường xuyên, Conner Carmichael và Alastair Mac Queen cũng thế. Nhưng đối với mỗi người, Meggie đều tỏ ra xa lạ, khô khan, đến đỗi tất cả đều thấy mình hoàn toàn không hy vọng.
Chỉ trong một tuần, những mầm xanh nhú lên xuyên qua lớp bùn nhầy nhụa và trong hai tháng, những chiếc lá non đã xuất hiện trên các cành cây bị cháy đen. Con người đã chứng tỏ được sự chịu đựng và sức quật khởi của mình. Ai thiếu kiên nhẫn sẽ không thể ở lại trên vùng đất tây bắc bao la này. Nhưng phải chờ nhiều năm, các vết thương do đám cháy kinh khủng gây ra mới xóa hết.
Drogheda mất ít nhất một phần năm đất khai thác, thiệt hại hai mươi lăm ngàn con cừu. Thật ra đây là một thiệt hại chẳng là bao vì vào những năm thuận lợi, đàn cừu lên đến khoảng một trăm hai mươi lăm ngàn con. Tuy nhiên khi nhìn các khu vườn của Drogheda, vào mùa xuân vẫn trơ trọi và cháy đen, lòng ai cũng đau nhói. Dân chúng ở đây có thể sống sót trong cơn hạn hán nhờ những bồn chứa nước của Michael Carson nhưng ngược lại không có thứ gì để đối đầu với lửa. Dây đậut tía không làm sao nở hoa. Những cây hoa hồng bị còi chỉ còn lại những gai và gai, hoa pensé cũng chết, các loại cây nhỏ khác thì không khác những cọng rơm vàng úa; ở những nơi có bóng mát, các cây vẫn rạp mình xuống một cách thảm hại, không còn hy vọng hồi sinh.
Bob quyết định noi theo con đường của cha, tăng cường thêm lực lượng để trang trại đạt được hiệu quả cao nhất, do đó anh thu nhận thêm ba người chuyên về chăn nuôi. Bà Mary Carson khi còn sống không chịu ghi vào sổ lương danh sách những công nhân làm vài ngày mà chỉ ghi tên các thanh niên của gia đình Cleary; còn vào những lúc bận rộn cừu đẻ và cắt lông, bà chỉ dùng công nhân tạm thời, nhưng Pađy, cha của Bob, thì suy nghĩ và làm khác, ông nghĩ rằng nếu những người làm công có thể đặt tin tưởng và một nơi chốn nhất định để lập nghiệp, họ sẽ làm việc tốt hơn. Nhưng cuối cùng, kết quả không khác nhau bao nhiêu. Phần đông những người chăn nuôi mướn mắc cái bệnh không thể ở yên một chỗ.
Fiona thay chồng đảm trách việc quan hệ thư từ với Đức cha Ralph, và trung thành với tính tình của mình, bà không bao giờ tiết lộ với bất cứ ai nội dung thư từ, ngoại trừ duy nhất vấn đề quản lý trang trại. Meggie rất thèm muốn đoạt lấy những thư ấy và đọc cho đỡ nhớ nhung nhưng Fiona không để cho con gái mình có những cơ hội như thế. Bà bỏ tất cả thư vào một tủ sắt nhỏ ngay khi con gái bà hay tin có thư mới đến. Sau khi Đức cha Ralph rời khỏi Drogheda, bà Fiona quên ngay lời hứa của mình với linh mục. Trong vài lần được mời dự khiêu vũ và tiếp tân, Meggie đều từ chối. Được biết việc này, Fiona vẫn giữ nguyên thái độ xưa kia, không hề thúc đẩy con gái chấm dứt cuộc sống đơn độc và buồn tẻ.
Liam Ó Rourke lợi dụng mọi cơ hội để tạt ngang qua Drogheda bằng xe hơi. Enoche Davie điện thoại thường xuyên, Conner Carmichael và Alastair Mac Queen cũng thế. Nhưng đối với mỗi người, Meggie đều tỏ ra xa lạ, khô khan, đến đỗi tất cả đều thấy mình hoàn toàn không hy vọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.