Chương 17
Bão Miêu
08/07/2020
cavien6666
"Loại người nào? "
"Vậy cô gặp qua tôi sao?"
Thẩm Chi Châu nắm giữ cổ tay cô ta,đem cánh tay cô ta thuận trở về.
Rắc một tiếng.
Phó Y Đồng cắn môi, bật khóc. Sau đó, bị người đàn ông nắm lấy cổ tay, lực lớn vung hướng mặt mình, bàn tay hạ xuống.
Bốp Bốp-----hai tiếng.
Giọng âm trầm khàn khàn vang lên từ cổ họng của người đàn ông: "Chưa gặp qua. Dựa vào cái gì nói tôi với Lạc Anh? Hả?"
Thẩm Chi Châu ghét bỏ buông tay Phó Y Đồng, cô ta không nói nên lời, cánh tay đau như bị chuột rút, chỉ có thể ngồi xổm ở góc tường, run run rẩy rẩy khóc.
Tiếng khóc chói tai lại khó nghe.
••••••••••
Sau khi ra khỏi ngõ, Thẩm Chi Châu mắt chứa lệ khí bước vào nhà vệ sinh công cộng gần đó rửa tay, rửa vài lần, mới chậm rãi đi ra.
Đến cửa hàng kem trên phố, mua một cây kem. Tránh cho Lạc Anh nghi ngờ, nhanh chóng quay lại nhà hàng lẩu.
Lạc Anh nhìn phục vụ mang lên đầy bàn thịt, thịt bò, gluten và một số nguyên liệu lẩu mà cô yêu thích, lại nhìn chằm chằm vào cây kem do Thẩm Chi Châu đưa qua, không nói nên lời: "Anh đi lâu như vậy chỉ để mua một cây kem? "
Thẩm Chi Châu khẽ nhướn mày, "Ừ," một tiếng, "Em không thích?"
"..."
♡♡♡♡
Tác giả viết có vậy không phải 66 lười biếng đâu
"Loại người nào? "
"Vậy cô gặp qua tôi sao?"
Thẩm Chi Châu nắm giữ cổ tay cô ta,đem cánh tay cô ta thuận trở về.
Rắc một tiếng.
Phó Y Đồng cắn môi, bật khóc. Sau đó, bị người đàn ông nắm lấy cổ tay, lực lớn vung hướng mặt mình, bàn tay hạ xuống.
Bốp Bốp-----hai tiếng.
Giọng âm trầm khàn khàn vang lên từ cổ họng của người đàn ông: "Chưa gặp qua. Dựa vào cái gì nói tôi với Lạc Anh? Hả?"
Thẩm Chi Châu ghét bỏ buông tay Phó Y Đồng, cô ta không nói nên lời, cánh tay đau như bị chuột rút, chỉ có thể ngồi xổm ở góc tường, run run rẩy rẩy khóc.
Tiếng khóc chói tai lại khó nghe.
••••••••••
Sau khi ra khỏi ngõ, Thẩm Chi Châu mắt chứa lệ khí bước vào nhà vệ sinh công cộng gần đó rửa tay, rửa vài lần, mới chậm rãi đi ra.
Đến cửa hàng kem trên phố, mua một cây kem. Tránh cho Lạc Anh nghi ngờ, nhanh chóng quay lại nhà hàng lẩu.
Lạc Anh nhìn phục vụ mang lên đầy bàn thịt, thịt bò, gluten và một số nguyên liệu lẩu mà cô yêu thích, lại nhìn chằm chằm vào cây kem do Thẩm Chi Châu đưa qua, không nói nên lời: "Anh đi lâu như vậy chỉ để mua một cây kem? "
Thẩm Chi Châu khẽ nhướn mày, "Ừ," một tiếng, "Em không thích?"
"..."
♡♡♡♡
Tác giả viết có vậy không phải 66 lười biếng đâu
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.