Tiểu Bá Vương Giới Giải Trí Trọng Sinh
Chương 111: Cậu đang viết tình ca à?
Thâu Tửu
24/09/2022
Chờ khi các loại lễ trao giải, tiệc rượu, tụ tập toàn bộ đều kết thúc hết rồi. Diệp Niệm Ninh cuối cùng cũng có thể ở thành phố H nghỉ ngơi một chút, đồng thời yên tĩnh tập trung suy nghĩ về album và bài tình ca viết cho Thời Yến An.
"Niệm Niệm, bây giờ scandal của cậu và Hứa Độ bay đầy trời kìa. Cậu không muốn giải thích chút gì sao?" Tống Tử Khiêm đi tới ngồi xuống sô pha đối diện Diệp Niệm Ninh, mở notebook ra, vừa xem tài liệu vừa trò chuyện cùng cậu.
"Bay đầy trời? Không nghiêm trọng thế chứ..."
Diệp Niệm Ninh nhíu mày, buông cây bút trong tay, cầm điện thoại ở bên cạnh lên nhấp chọn Weibo, trượt tới bảng hot search, scandal của cậu và Hứa Độ nằm ở top 7.
"Sao qua mấy ngày rồi mà vẫn còn treo ở trên đó thế? Bộ anh mua hot search cho em hả?" Diệp Niệm Ninh nghi ngờ hỏi.
Cậu đã biết mấy ngày trước scandal của mình và Hứa Độ bay lên hot search nằm rồi. Chẳng qua là mấy hôm trước cậu và Hứa Độ có nói vài câu ở lễ trao giải, rồi sau đó bị một ít fans CP bắt đầu làm đủ kiểu clip, đăng các loại bài nói cậu và hắn rất xứng đôi.
Dù sao thì sau lễ trao giải ấy, cậu và Hứa Độ cũng nhận thêm rất nhiều fan CP. Diệp Niệm Ninh vì quá bận rộn nên không đi quản chuyện này. Hứa Độ bên kia có thể là muốn yên tĩnh quan sát diễn biến rồi mới hành động, cũng không tận lực quản chuyện này.
Thật không ngờ, mới qua mấy ngày mà đã lên men thành như vầy.
"Hot search này nói mua là mua được sao? Vả lại bây giờ các staff của chúng ta đều đang tập trung cho album và concert của cậu, lấy đâu ra thời gian mà sắp đặt đi mua hot search! Tôi cảm thấy cậu vẫn nên nhanh chóng đăng bài Weibo làm sáng tỏ chút đi. Bên Hứa Độ lát nữa anh sẽ thông báo, để bọn họ cũng đăng bài thanh minh. Độ nóng này vẫn nên nhanh chóng hạ xuống thì hơn, miễn lại khiến cho có người bất mãn."
"Ừm được. Có điều tại sao anh không nhờ tổ quan hệ công chúng?"
"Mấy việc này không phải vẫn luôn do cậu đích thân làm sao? Hơn nữa nhóm staff của chúng ta vẫn luôn rất nghe lời cậu nói, không có quyết định của cậu, bọn họ nào dám đăng bài thanh minh?"
Diệp Niệm Ninh duỗi tay xoa xoa huyệt Thái Dương, quả thật đúng là có chuyện này, các staff của cậu thật sự đều rất nghe lời, có điều nghe lời thì vẫn tốt hơn đám người bỏ chữ ngoài tai trước kia.
"Về sau mấy kiểu scandal này anh cứ giải quyết trước giùm em nhé. Tất nhiên, ngoại trừ với Yến An ra, chuyện của Yến An hãy để em ra mặt."
Khi Tống Tử Khiêm nghe thấy Thời Yến An thì khẽ nhướng mày lên, cười cười sau đó đồng ý, "Ok."
Diệp Niệm Ninh thoát khỏi Weibo, lại click mở album, tiện tay chụp một tấm ảnh mình đang cầm bút, tiếp đó lại quay về Weibo, lướt tới khung đăng bài Weibo rồi nhanh chóng soạn một đoạn tiếp đó đăng lên.
Đừng hỏi bố Ninh có ở đây không V: Fan CP nên bớt bớt lại xíu đi, đừng có đẩy độ hot nữa, tui và @ Hứa Độ V chỉ đơn thuần là bạn bè tốt mà thôi, chớ thấy tui chơi cạnh ai thì đều nói là người yêu, thật sự rất phiền đó. Chuyện xảy ra cũng đã mấy ngày, thế mà vẫn còn nằm trên bảng, vậy là đủ rồi.
【 Hình ảnh 】
"Nếu tới tối mà chuyện này còn nằm trên bảng, thì anh cứ dùng tiền gỡ xuống cho em. Dưới bài đăng thấy có vài người đang mắng em nè."
Diệp Niệm Ninh đăng Weibo xong lại thở dài, rồi mới dặn dò Tống Tử Khiêm.
Cậu cảm thấy mình chính là cái máy tạo scandal, bạn bè cùng trang lứa. Chỉ cần là người ở cạnh cậu nói chừng ba câu trở lên thì nhất định sẽ truyền ra scandal với cậu ngay, còn là cái loại bất kể nam nữ nữa chứ. ( 囧! )
"Ok!"
Tống Tử Khiêm ra hiệu đã biết với Diệp Niệm Ninh, tiếp đó đứng lên bước tới bên cạnh xem bản thảo viết tay của cậu, kết quả vừa liếc mắt một cái, mặt anh liền tràn đầy dấu chấm hỏi.
"Cậu đây...?"
"Sao thế?"
Diệp Niệm Ninh không dừng bút, một bên hỏi bên kia tiếp tục viết.
Tống Tử Khiêm nhìn mấy từ bày tỏ mờ ảo kia, hoang mang hỏi: "Cậu đang viết tình ca à?"
"Đúng vậy!" Diệp Niệm Ninh mỉm cười trả lời.
Cậu viết xong một câu ca từ rồi lại dừng bút, đứng lên đi về phía tủ lạnh, lấy ra hai lon nước.
Tống Tử Khiêm cầm lon nước Diệp Niệm Ninh đưa cho mình, mở nắp lon ra, sau khi uống một ngụm mới hỏi: "Không phải cậu nói các bài hát trong album là muốn viết theo phong cách của《 Yếu Mệnh 》sao?"
"Đúng là muốn viết thế! Nhưng em không có khả năng viết cả mười hai bài đều theo loại phong cách ấy đâu, như vậy người khác nghe xong sẽ không chịu nổi mà buồn chết mất. Cho nên, viết một bản tình ca vừa lúc có thể xoa dịu cảm xúc của họ lại chút."
Lời này của Diệp Niệm Ninh chợt nghe thì dường như không có vấn đề gì, đến cả Tống Tử Khiêm cũng suýt nữa bị cái logic này của cậu xoay mồng mồng rồi, nhưng nếu tinh tế ngẫm lại, sẽ nhận ra một điểm vô cùng kỳ quái.
"Nhưng cậu không cảm thấy rất kỳ lạ sao? Phần đầu thì buồn muốn chết, phần sau lại đột nhiên trở thành vô cùng vui vẻ và nhẹ nhàng."
"Vậy hay là em đổi phong cách của album chút?" Diệp Niệm Ninh thử thăm dò.
Tống Tử Khiêm nhíu nhíu mày, "Thế hay là cậu cứ dứt khoát đưa nó thành đơn khúc đi, đừng đưa vào trong album. Sao phải cứ nhất định phải thêm nó vào album vậy?"
Em đây cũng đâu có muốn đâu!
Diệp Niệm Ninh quả thực là có khổ không thể nói, cậu đương nhiên biết trong một đống bài hát buồn đau tự dưng lòi ra một bài tình ca thì không hợp cỡ nào, cơ mà thật sự không còn cách nào khác!
Nếu không vì cái nhiệm vụ kia của Bát Giới, cậu nào sẽ đặc biệt viết một bản tình ca cho Yến An, tuy rằng quả thật cái này đúng là cách thả thính tốt đấy.
"Chuyện này à thì... Em nói với anh thì không được tốt lắm, nhưng em cần phải đưa bài hát này vào trong Album."
Vẻ mặt Diệp Niệm Ninh rất nghiêm túc, Tống Tử Khiêm nhìn cậu. Tuy không hiểu vì sao Diệp Niệm Ninh lại làm như vậy, song vẫn thỏa hiệp, ai bảo em ấy là người viết nhạc chứ?
"Được rồi được rồi, thôi tùy cậu vậy. Dẫu sao đến lúc đó cũng là cậu tự giải quyết mà." Tống Tử Khiêm đành chịu nói.
Rất hiển nhiên Tống Tử Khiêm cũng đã nghĩ tới lúc ấy sẽ xuất hiện tình huống gì rồi.
Diệp Niệm Ninh gật gật đầu, mỉm cười: "Tất nhiên."
*
Thời gian nghỉ ngơi không dài lắm, vừa mới nghỉ đúng một ngày, Diệp Niệm Ninh lại phải đi ghi hình《 Young Idol 》.
Lần ghi hình này cậu chủ yếu đặt sự chú ý trên người hai người Khương Khuynh và Thời Ngọc Duy, tuy giữa cả hai đều không có động thái gì, nhưng cậu vẫn cảm nhận được bầu không khí kỳ quái giữa bọn họ.
"Thời Ngọc Duy, đến phòng nghỉ."
Sau khi Diệp Niệm Ninh đi tới ký túc xá gọi Thời Ngọc Duy một tiếng, liền bước về hướng phòng nghỉ trước.
Đang lúc rầu rĩ không vui, Thời Ngọc Duy nghe thấy Diệp Niệm Ninh gọi mình, lập tức đứng dậy đi ra cửa.
Khi tới trước của phòng nghỉ, cậu vươn tay gõ gõ cửa, không đợi Diệp Niệm Ninh lên tiếng cậu đã đẩy cửa vào.
Diệp Niệm Ninh đang xem tài liệu ngẩng đầu nhìn cậu ta một cái, nói một câu "Đóng cửa lại" sau đó lại cúi đầu tiếp tục xem.
"Niệm Niệm, sao vậy?"
Thời Ngọc Duy ngồi đối diện với Diệp Niệm Ninh, mặt vẫn đầy vẻ không vui như cũ.
Diệp Niệm Ninh đưa tài liệu cho cậu ta, hỏi ngược lại: "Chuyện này là cậu làm?"
"Gì cơ?"
Thời Ngọc Duy ngờ vực không thôi, nhận lấy tài liệu đưa qua sau đó nghiêm túc nhìn xem. Nhưng chỉ vừa xem được một phần ba, cậu ta cũng đã biết nội dung đại khái của xấp tài liệu này.
"Ừm, là tớ làm."
Thời Ngọc Duy cũng không muốn dối gạt Diệp Niệm Ninh, trực tiếp thừa nhận, tiếp đó cúi đầu không dám nhìn thẳng vào cậu.
Diệp Niệm Ninh nghe thấy Thời Ngọc Duy thừa nhận, suýt chút nữa tức đến độ hất ly nước trước người lên mặt cậu ta.
"Tại sao cậu lại làm như vậy? Trong lần ghi hình kỳ trước số phiếu bầu của Khương Khuynh vẫn luôn đứng đầu, lúc này vừa qua năm mới, cậu đã thẳng tay đẩy số phiếu của cậu ta xuống vị trí thứ năm, cậu đây là muốn làm gì? À? Cậu ỷ vào mình là người nhà họ Thời, bất kể cậu làm gì tổ chương trình cũng sẽ không quản cậu đúng không? Cậu có biết việc số phiếu bị đẩy xuống thấp như vậy, rất có thể sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới chương trình này, và cả tương lai của cậu ta nữa!" Diệp Niệm Ninh nghiêm túc nói.
Cậu thật sự bị cách làm này của Thời Ngọc Duy chọc giận đến nơi. Hôm nay, lúc đạo diễn nói với cậu chuyện này cậu còn không tin, nhưng bây giờ chứng cứ đều ở đây rồi, còn được chính miệng Thời Ngọc Duy thừa nhận, cậu còn lý do gì mà không tin nữa đây?
Đạo diễn biết Thời Ngọc Duy là con cháu nhà họ Thời, nên cũng không dám ngăn cản chuyện này, đành phải xin nhờ Diệp Niệm Ninh đi tới đánh tiếng với Thời Ngọc Duy chút. Dẫu sao hiện tại cũng chưa công bố số phiếu, cư dân mạng vẫn chưa biết, vậy vẫn còn cách để tất cả mọi chuyện quay về quỹ đạo ban đầu.
Nhưng nếu Thời Ngọc Duy không thu tay, tiếp tục đẩy phiếu xuống, thế thì cuối cùng chịu xui xẻo không thôi là tổ chương trình này. Nếu như bị cư dân mạng biết việc này là do Thời Ngọc Duy làm, không nói tới bản thân Thời Ngọc Duy, mà cả Thời gia nhất định cũng sẽ chịu ảnh hưởng.
Cậu không biết tại sao Thời Ngọc Duy lại kích động như vậy, nhưng bất kể là vì nguyên nhân gì, Thời Ngọc Duy cũng không nên dùng loại thủ đoạn này mà hủy diệt tương lai của một người.
"Niệm Niệm, bây giờ scandal của cậu và Hứa Độ bay đầy trời kìa. Cậu không muốn giải thích chút gì sao?" Tống Tử Khiêm đi tới ngồi xuống sô pha đối diện Diệp Niệm Ninh, mở notebook ra, vừa xem tài liệu vừa trò chuyện cùng cậu.
"Bay đầy trời? Không nghiêm trọng thế chứ..."
Diệp Niệm Ninh nhíu mày, buông cây bút trong tay, cầm điện thoại ở bên cạnh lên nhấp chọn Weibo, trượt tới bảng hot search, scandal của cậu và Hứa Độ nằm ở top 7.
"Sao qua mấy ngày rồi mà vẫn còn treo ở trên đó thế? Bộ anh mua hot search cho em hả?" Diệp Niệm Ninh nghi ngờ hỏi.
Cậu đã biết mấy ngày trước scandal của mình và Hứa Độ bay lên hot search nằm rồi. Chẳng qua là mấy hôm trước cậu và Hứa Độ có nói vài câu ở lễ trao giải, rồi sau đó bị một ít fans CP bắt đầu làm đủ kiểu clip, đăng các loại bài nói cậu và hắn rất xứng đôi.
Dù sao thì sau lễ trao giải ấy, cậu và Hứa Độ cũng nhận thêm rất nhiều fan CP. Diệp Niệm Ninh vì quá bận rộn nên không đi quản chuyện này. Hứa Độ bên kia có thể là muốn yên tĩnh quan sát diễn biến rồi mới hành động, cũng không tận lực quản chuyện này.
Thật không ngờ, mới qua mấy ngày mà đã lên men thành như vầy.
"Hot search này nói mua là mua được sao? Vả lại bây giờ các staff của chúng ta đều đang tập trung cho album và concert của cậu, lấy đâu ra thời gian mà sắp đặt đi mua hot search! Tôi cảm thấy cậu vẫn nên nhanh chóng đăng bài Weibo làm sáng tỏ chút đi. Bên Hứa Độ lát nữa anh sẽ thông báo, để bọn họ cũng đăng bài thanh minh. Độ nóng này vẫn nên nhanh chóng hạ xuống thì hơn, miễn lại khiến cho có người bất mãn."
"Ừm được. Có điều tại sao anh không nhờ tổ quan hệ công chúng?"
"Mấy việc này không phải vẫn luôn do cậu đích thân làm sao? Hơn nữa nhóm staff của chúng ta vẫn luôn rất nghe lời cậu nói, không có quyết định của cậu, bọn họ nào dám đăng bài thanh minh?"
Diệp Niệm Ninh duỗi tay xoa xoa huyệt Thái Dương, quả thật đúng là có chuyện này, các staff của cậu thật sự đều rất nghe lời, có điều nghe lời thì vẫn tốt hơn đám người bỏ chữ ngoài tai trước kia.
"Về sau mấy kiểu scandal này anh cứ giải quyết trước giùm em nhé. Tất nhiên, ngoại trừ với Yến An ra, chuyện của Yến An hãy để em ra mặt."
Khi Tống Tử Khiêm nghe thấy Thời Yến An thì khẽ nhướng mày lên, cười cười sau đó đồng ý, "Ok."
Diệp Niệm Ninh thoát khỏi Weibo, lại click mở album, tiện tay chụp một tấm ảnh mình đang cầm bút, tiếp đó lại quay về Weibo, lướt tới khung đăng bài Weibo rồi nhanh chóng soạn một đoạn tiếp đó đăng lên.
Đừng hỏi bố Ninh có ở đây không V: Fan CP nên bớt bớt lại xíu đi, đừng có đẩy độ hot nữa, tui và @ Hứa Độ V chỉ đơn thuần là bạn bè tốt mà thôi, chớ thấy tui chơi cạnh ai thì đều nói là người yêu, thật sự rất phiền đó. Chuyện xảy ra cũng đã mấy ngày, thế mà vẫn còn nằm trên bảng, vậy là đủ rồi.
【 Hình ảnh 】
"Nếu tới tối mà chuyện này còn nằm trên bảng, thì anh cứ dùng tiền gỡ xuống cho em. Dưới bài đăng thấy có vài người đang mắng em nè."
Diệp Niệm Ninh đăng Weibo xong lại thở dài, rồi mới dặn dò Tống Tử Khiêm.
Cậu cảm thấy mình chính là cái máy tạo scandal, bạn bè cùng trang lứa. Chỉ cần là người ở cạnh cậu nói chừng ba câu trở lên thì nhất định sẽ truyền ra scandal với cậu ngay, còn là cái loại bất kể nam nữ nữa chứ. ( 囧! )
"Ok!"
Tống Tử Khiêm ra hiệu đã biết với Diệp Niệm Ninh, tiếp đó đứng lên bước tới bên cạnh xem bản thảo viết tay của cậu, kết quả vừa liếc mắt một cái, mặt anh liền tràn đầy dấu chấm hỏi.
"Cậu đây...?"
"Sao thế?"
Diệp Niệm Ninh không dừng bút, một bên hỏi bên kia tiếp tục viết.
Tống Tử Khiêm nhìn mấy từ bày tỏ mờ ảo kia, hoang mang hỏi: "Cậu đang viết tình ca à?"
"Đúng vậy!" Diệp Niệm Ninh mỉm cười trả lời.
Cậu viết xong một câu ca từ rồi lại dừng bút, đứng lên đi về phía tủ lạnh, lấy ra hai lon nước.
Tống Tử Khiêm cầm lon nước Diệp Niệm Ninh đưa cho mình, mở nắp lon ra, sau khi uống một ngụm mới hỏi: "Không phải cậu nói các bài hát trong album là muốn viết theo phong cách của《 Yếu Mệnh 》sao?"
"Đúng là muốn viết thế! Nhưng em không có khả năng viết cả mười hai bài đều theo loại phong cách ấy đâu, như vậy người khác nghe xong sẽ không chịu nổi mà buồn chết mất. Cho nên, viết một bản tình ca vừa lúc có thể xoa dịu cảm xúc của họ lại chút."
Lời này của Diệp Niệm Ninh chợt nghe thì dường như không có vấn đề gì, đến cả Tống Tử Khiêm cũng suýt nữa bị cái logic này của cậu xoay mồng mồng rồi, nhưng nếu tinh tế ngẫm lại, sẽ nhận ra một điểm vô cùng kỳ quái.
"Nhưng cậu không cảm thấy rất kỳ lạ sao? Phần đầu thì buồn muốn chết, phần sau lại đột nhiên trở thành vô cùng vui vẻ và nhẹ nhàng."
"Vậy hay là em đổi phong cách của album chút?" Diệp Niệm Ninh thử thăm dò.
Tống Tử Khiêm nhíu nhíu mày, "Thế hay là cậu cứ dứt khoát đưa nó thành đơn khúc đi, đừng đưa vào trong album. Sao phải cứ nhất định phải thêm nó vào album vậy?"
Em đây cũng đâu có muốn đâu!
Diệp Niệm Ninh quả thực là có khổ không thể nói, cậu đương nhiên biết trong một đống bài hát buồn đau tự dưng lòi ra một bài tình ca thì không hợp cỡ nào, cơ mà thật sự không còn cách nào khác!
Nếu không vì cái nhiệm vụ kia của Bát Giới, cậu nào sẽ đặc biệt viết một bản tình ca cho Yến An, tuy rằng quả thật cái này đúng là cách thả thính tốt đấy.
"Chuyện này à thì... Em nói với anh thì không được tốt lắm, nhưng em cần phải đưa bài hát này vào trong Album."
Vẻ mặt Diệp Niệm Ninh rất nghiêm túc, Tống Tử Khiêm nhìn cậu. Tuy không hiểu vì sao Diệp Niệm Ninh lại làm như vậy, song vẫn thỏa hiệp, ai bảo em ấy là người viết nhạc chứ?
"Được rồi được rồi, thôi tùy cậu vậy. Dẫu sao đến lúc đó cũng là cậu tự giải quyết mà." Tống Tử Khiêm đành chịu nói.
Rất hiển nhiên Tống Tử Khiêm cũng đã nghĩ tới lúc ấy sẽ xuất hiện tình huống gì rồi.
Diệp Niệm Ninh gật gật đầu, mỉm cười: "Tất nhiên."
*
Thời gian nghỉ ngơi không dài lắm, vừa mới nghỉ đúng một ngày, Diệp Niệm Ninh lại phải đi ghi hình《 Young Idol 》.
Lần ghi hình này cậu chủ yếu đặt sự chú ý trên người hai người Khương Khuynh và Thời Ngọc Duy, tuy giữa cả hai đều không có động thái gì, nhưng cậu vẫn cảm nhận được bầu không khí kỳ quái giữa bọn họ.
"Thời Ngọc Duy, đến phòng nghỉ."
Sau khi Diệp Niệm Ninh đi tới ký túc xá gọi Thời Ngọc Duy một tiếng, liền bước về hướng phòng nghỉ trước.
Đang lúc rầu rĩ không vui, Thời Ngọc Duy nghe thấy Diệp Niệm Ninh gọi mình, lập tức đứng dậy đi ra cửa.
Khi tới trước của phòng nghỉ, cậu vươn tay gõ gõ cửa, không đợi Diệp Niệm Ninh lên tiếng cậu đã đẩy cửa vào.
Diệp Niệm Ninh đang xem tài liệu ngẩng đầu nhìn cậu ta một cái, nói một câu "Đóng cửa lại" sau đó lại cúi đầu tiếp tục xem.
"Niệm Niệm, sao vậy?"
Thời Ngọc Duy ngồi đối diện với Diệp Niệm Ninh, mặt vẫn đầy vẻ không vui như cũ.
Diệp Niệm Ninh đưa tài liệu cho cậu ta, hỏi ngược lại: "Chuyện này là cậu làm?"
"Gì cơ?"
Thời Ngọc Duy ngờ vực không thôi, nhận lấy tài liệu đưa qua sau đó nghiêm túc nhìn xem. Nhưng chỉ vừa xem được một phần ba, cậu ta cũng đã biết nội dung đại khái của xấp tài liệu này.
"Ừm, là tớ làm."
Thời Ngọc Duy cũng không muốn dối gạt Diệp Niệm Ninh, trực tiếp thừa nhận, tiếp đó cúi đầu không dám nhìn thẳng vào cậu.
Diệp Niệm Ninh nghe thấy Thời Ngọc Duy thừa nhận, suýt chút nữa tức đến độ hất ly nước trước người lên mặt cậu ta.
"Tại sao cậu lại làm như vậy? Trong lần ghi hình kỳ trước số phiếu bầu của Khương Khuynh vẫn luôn đứng đầu, lúc này vừa qua năm mới, cậu đã thẳng tay đẩy số phiếu của cậu ta xuống vị trí thứ năm, cậu đây là muốn làm gì? À? Cậu ỷ vào mình là người nhà họ Thời, bất kể cậu làm gì tổ chương trình cũng sẽ không quản cậu đúng không? Cậu có biết việc số phiếu bị đẩy xuống thấp như vậy, rất có thể sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới chương trình này, và cả tương lai của cậu ta nữa!" Diệp Niệm Ninh nghiêm túc nói.
Cậu thật sự bị cách làm này của Thời Ngọc Duy chọc giận đến nơi. Hôm nay, lúc đạo diễn nói với cậu chuyện này cậu còn không tin, nhưng bây giờ chứng cứ đều ở đây rồi, còn được chính miệng Thời Ngọc Duy thừa nhận, cậu còn lý do gì mà không tin nữa đây?
Đạo diễn biết Thời Ngọc Duy là con cháu nhà họ Thời, nên cũng không dám ngăn cản chuyện này, đành phải xin nhờ Diệp Niệm Ninh đi tới đánh tiếng với Thời Ngọc Duy chút. Dẫu sao hiện tại cũng chưa công bố số phiếu, cư dân mạng vẫn chưa biết, vậy vẫn còn cách để tất cả mọi chuyện quay về quỹ đạo ban đầu.
Nhưng nếu Thời Ngọc Duy không thu tay, tiếp tục đẩy phiếu xuống, thế thì cuối cùng chịu xui xẻo không thôi là tổ chương trình này. Nếu như bị cư dân mạng biết việc này là do Thời Ngọc Duy làm, không nói tới bản thân Thời Ngọc Duy, mà cả Thời gia nhất định cũng sẽ chịu ảnh hưởng.
Cậu không biết tại sao Thời Ngọc Duy lại kích động như vậy, nhưng bất kể là vì nguyên nhân gì, Thời Ngọc Duy cũng không nên dùng loại thủ đoạn này mà hủy diệt tương lai của một người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.