Chương 60: Ma Tộc - Ma Tộc
Đinh Chiểu
14/05/2018
Nữ tử Ma Tộc tàn nhẫn nói:
- Dù nàng tinh huyết có hay không tinh thuần, hôm nay cũng sẽ là mồi của chúng ta.
Tên thanh niên kia cũng gật đầu, sau đó lại đánh ra một chưởng về phía ba người. Huyền Nguyệt rút ra Huyền Băng kiếm, sau đó cũng nhanh chóng bổ ra một kiếm.
- Oanh
Một ánh kiếm lớn chém vào huyết sắc bàn tay, tạo ra một tiếng nổ lớn. Hai người cùng bị lực phản chấn làm lui về phía sau vài bước.
Lúc này cô gái Ma Tộc kia ánh mắt nhìn chăm chú Thiên Tà, sau đó thân hình lóe lên, biến mất. Vài giây sau, trước mặt Thiên Tà huyết quang lóe lên lần nữa, nữ tử Ma Tộc xuất hiện trong không trung. Hai tay hợp lại đánh ra một chưởng về phía hắn. Mắt thấy huyết chưởng sắp vào chạm với Thiên Tà, thì chuyện lạ phát sinh, thân thể hắn như trong suốt vậy, huyết chưởng chui qua thân thể hắn tạo thành một lỗ hổng lớn, nhưng không có máu me bắn tung toé, mà là khi chưởng ấn vừa đi qua, chỗ thủng đó lại nhanh chóng hiện ra bình thường. Huyết chưởng xuyên, thân thể Thiên Tà, nện xuống phía sau lưng hắn, một cây đại thụ lớn.
- Oanh
Mặt đất gần như rung chuyển, đại thụ bị huyết chưởng đánh chúng thân cây chia ra làm đôi, đổ ngã ra hai bên.
Nữ tử Ma Tộc nhìn Thiên Tà, nói:
- Hừ... Không nghĩ tới ngươi cũng né được. Mặt trắng nhỏ, Ta muốn từ từ uống máu của ngươi đến khi nào ngươi chết khô mới thôi.
- Máu của ta ngươi không uống nổi, tránh qua một bên đi, đừng làm phiền ta.
Thiên Tà nhìn nàng nói, ánh mắt vô cùng tha thiết khuyên bảo.
Hừ
Ma Tộc nữ tử hừ lạnh một tiếng, nàng muốn tiếp tục công kích, nhưng tiến lên phía trước vài bước, nàng lập tức cảm thấy toàn thân như bị núi lớn đè xuống vậy, vội vàng nhảy về phía sau. Thử lại vài lần vẫn như vậy, chưởng pháp đánh ra hoàn toàn biến mất trong khu vực xung quanh Thiên Tà. Nàng chuyển mục tiêu qua người Huyền Nguyệt. Nhìn Lãnh Huyết đang giao chiến với Huyền Nguyệt, nói:
- Chúng ta liên thủ giải quyết người này, sau đó chém tên kia, hắn quá qủy dị rồi.
Nói xong cũng lao vào chiến đấu.
Một bên khác, lúc này tên thanh niên Ma Tộc còn lại vẫn đang nhìn chằm chằm vào Mị Mị, sau đó cũng đánh ra một chưởng.
Mị Mị giơ một tay lên, trước mắt từng luồng khí màu đỏ nhanh chóng tập trung lại, sau đó biến thành một đám yêu thú hung dữ hướng về phía tên thanh niên kia lao tới. Trên đường đi cuốn bay cả Huyết chưởng.
Người này lập tức biến sắc, vội vàng nhảy về phía bên cạnh.
ẦM... ẦM.... ẦM...
Mặt đất rung chuyển dữ dội, vị trí lúc này tên thanh niên kia đứng bị oanh thành một cái hố sâu, đất đá bay túi bụi. Hai người nhanh chóng lao vào nhau đại chiến, sức chiến đấu có vẻ ngang hoặc nhau. Mị Mị tu luyện chính là mị thuật, nhưng nàng không dùng đến, mà hai người Quyền đối Quyền đánh nhau.
Phía bên kia Huyền Nguyệt cũng không ngừng công kích Lãnh Huyết và nữ tử Ma Tộc, khiến bọn họ không ngừng bại lui.
- Grào....
Một thanh âm rồng ngâm vang lên, phía sau Huyền Nguyệt hư ảnh của Rồng xuất hiện, hư ảnh này khá rõ ràng, thân hình màu vàng, lân giáp dày đặc, sáng lấp lánh. Hư ảnh Long xuất hiện, tạo ra một luồng uy áp cực lớn đến vạn vật xung quanh, khiến chúng không ngừng run rẩy.
- Long Chấn Bát Phương.
Huyền Nguyệt thân hình lơ lửng trong không trung, Huyền Băng kiếm uy lực khủng bố chém xuống.
Trong nháy mắt, ánh kiếm hóa thành một đầu Long ảnh lao tới phía Lãnh Huyết và nữ tử Ma Tộc.
- Ngươi rốt cuộc là thứ gì?
Ma Tộc nữ tử biến sắc nói. Long ảnh xuất hiện, nàng cảm thấy máu huyết trong cơ thể mình không ngừng sôi trào lên, một loại cảm giác áp bách bao trùm cả cơ thể.
- Cẩn thận...
Lãnh Huyết gầm lên một tiếng, sau lưng hai người hợp lực tạo thành một lớp huyết sắc lá chắn chặn trước người.
Long ảnh dũng mãnh lao tới, liên tục va chạm với màn chắn, không khí kịch liệt lay động, xung quanh cây cối ầm ầm đổ ngã.
Long ảnh không ngừng va chạm, khiến tấm chắn xuất hiện những vết rách, những vết rách này càng lúc càng lan rộng hơn.
ẦM.. PHỐC... PHỐC..
Không lâu sau thì tấm chắn vỡ nát, Lãnh Huyết và nữ tử phun một ngụm máu tươi, thân hình bay ngược về phía sau, va vào một thân cây lớn. Hai người nhanh chóng đứng dậy, thân hình lóe lên, nhưng không phải hướng Huyền Nguyệt lao tới, mà là hướng đám võ giả kia lao tới. Sau đó mỗi người túm lấy một người, há miệng cắn vào cổ hắn, bắt đầu hút tinh huyết. Không lâu sau, hai người thương thế không những hồi phục, mà khí tức cũng mạnh hơn một chút.
- Ha... Ha... Ngươi mạnh hơn thì làm sao, dù sao ngươi cũng là nhân loại, còn chúng ta là Ma Tộc. Ma Tộc hiểu không? Chỉ cần có tinh huyết, chúng ta có thể vĩnh viễn chiến đấu mà không biết mệt mỏi. Ha... Ngươi... Tại sao...
Không đợi Lãnh Huyết nói xong, lúc này ở phía sau lưng hắn, thanh niên Ma Tộc xuất hiện, không một chút báo trước dùng cánh tay đâm xuyên qua ngực hắn. Sau đó rút cánh tay ra, trong lòng bàn tay còn có một trái tim đang đập.
- A....
Lãnh Huyết hét thảm một tiếng, thân thể ngã xuống đất.
- Ngươi...
Nữ tử Ma Tộc kinh hãi nhìn đồng bọn của mình, lúc này tên thanh niên kia hai mắt đỏ rực, khi nữ tử tiếp xúc với ánh mắt của hắn, nàng run sợ, ánh mắt mang theo vô tận tà ác, hung tàn, huyết tinh.
- Ngươi... Tại sao....
Nữ tử chưa nói hết, một cánh tay lại đâm xuyên qua ngực nàng. Không một chút bất ngờ nào, lại là tên thanh niên kia.
Sau khi xử lý xong hai người, tên thanh niên này cũng móc tim mình ra, sau đó ngã xuống.
- Hừ... Như vậy có phải nhanh chóng giải quyết không. Để bọn chúng tự giết lẫn nhau, đỡ tốn thời gian.
Giọng nói này là của Mị Mị, nàng đã xử dụng mị thuật với tên thanh niên kia. Điều khiển hắn chém giết đồng bọn của mình, đồng thời tự sát. Thiên Tà nhìn nàng nói:
- Cơ hội để cho các ngươi rèn luyện mình, vậy mà...
- Không phải ta muốn nhanh chóng tiến đến chỗ Hỏa Diễm, đỡ tốn thời gian của ngươi sao. Hừ... Ta muốn giúp ngươi mà ngươi không lĩnh tình.
- Được rồi... Dù sao cũng đã giải quyết xong, đi thôi.
Thiên Tà cười làm lành, tiến lên ôm lấy eo của Huyền Nguyệt và Mị Mị.
- Hừ...
Mị Mị hừ nhẹ một tiếng, đang định nói gì đó thì Thiên Tà cúi đầu xuống hôn nàng. Một lát sau mới nhả ra, nói:
- Đi thôi.
- Ừm...
Mị Mị ngượng ngùng lên tiếng, ôm lấy cánh tay hắn rồi cùng bước đi.
----------------------------------------------------------
Đi thêm ba ngày nữa thì cũng đến được nơi Mị Mị nói. Nơi này cũng không có gì đặc biệt, nhìn như một thung lũng, mặc dù cây cối không xanh tốt nhưng không khí khá yên bình.
- Chủ nhân... Phía trước có Hỏa Diễm khá mạnh, ta muốn nó.... Ta muốn nó....
Giọng nói trẻ con của Ma Hỏa truyền tới, không ngừng thúc dục Thiên Tà. Hắn cũng nhanh chóng đi vào trong thung lũng. Đứng trước một hồ dung nham, Mị Mị nói:
- Chính là chỗ này. Ta từng nghe nói nơi này có Hỏa Diễm.
Thiên Tà gật gật đầu, Ma Hỏa cũng đã xác định được Hỏa Diễm kia là ở trong đám dung nham này. Chỉ có điều..
- Công tử, Chúng ta xuống không được bên dưới, nơi này quá nóng.
Thiên Tà nghe Huyền Nguyệt nói vậy, hắn hỏi Ma Hỏa. Nhận được câu trả lời là nó sẽ bảo vệ ba ngày, không để bọn họ bị đốt cháy.
- Bám lấy tay ta. Chúng ta cùng nhảy xuống.
- Nhảy xuống sao. Sẽ bị đốt thành tro đó.
Mị Mị ngập ngừng nói. Thiên Tà buông tay nàng ra, gật đầu nhìn Huyền Nguyệt, sau đó hai người nắm tay nhau nhảy xuống trong sự kinh ngạc của Mị Mị. Thấy hai người dần dần chìm vào trong dung nham, nàng dậm chân, nói:
- Khốn kiếp... Ta có nói không đi sao... Hai người các ngươi khốn kiếp.... Tốt nhất chết cháy luôn ở dưới đó đi.
Mị Mị nói vậy, nhưng ánh mắt mang theo lo lắng không ngừng quan sát phía dưới hồ dung nham.
Mà lúc này Thiên Tà và Huyền Nguyệt được Ma Hỏa bao phủ, đang chìm dần xuống dưới hồ. Hai người ở trong vòng tròn do Ma Hỏa tạo ra, không có một chút cảm giác nóng bức nào.
Nhìn ngọn lửa nhỏ đang không ngừng bay lượn xung quanh Thiên Tà, Huyền Nguyệt hiếu kỳ hỏi:
- Công tử, đây chính là Ma Hỏa lúc trước, sao bây giờ không cảm thấy sức nóng của nó nữa vậy?
- Nó đã thần phục với ta, bình thường sẽ không phóng xuất khí nóng. Mà loại Hỏa này có hai loại lửa nóng lạnh, duy trì ở nhiệt độ Bình thường cũng vô cùng dễ dàng.
Hai người đi gần nửa giờ dưới đáy hồ dung nham, cuối cùng cũng tới đích. Phía trước bọn họ vài chục mét, có một đóa hoa đang tỏa ra Hỏa Diễm màu xanh.
- Địa Hỏa.
Thiên Tà mừng rỡ nói. Mà bên cạnh hắn Ma Hỏa cũng đã vô cùng kích động, không ngừng yêu cầu hắn tiến đến gần Địa Hỏa.
Địa Hỏa cũng là một loại Hỏa Diễm nằm trong Hỏa Bảng. Địa Hỏa tồn tại ở trong lòng đất, được dung nham quanh năm tôi luyện, uy lực vô cùng lớn, loại Hỏa này là nguyên nhân chính khiến dung nham phun trào, tạo thành hủy diệt.
Thiên Tà cũng tăng nhanh tốc độ tiến tới. Càng lại gần Địa Hỏa, cảm giác cũng càng nóng hơn, mặc dù bọn họ được Ma Hỏa che chở. Huyền Nguyệt toàn thân cũng đã ướt đẫm mồ hôi, chịu đựng sức nóng, nàng cắn răng đi theo hắn về phía trước. Lúc này Địa Hỏa đang không ngừng được dung nham tẩy rửa, mà nó cũng đang không ngừng hấp thu tinh hoa trong dung nham.
Hai người đi tới gần, vòng bảo hộ gần đụng chạm với Địa Hỏa, thì lúc này Ma Hỏa đang bay lượn xung quanh Thiên Tà nhào tới bao phủ lấy Địa Hỏa, rồi nhanh chóng bay tới bên cạnh hắn.
- Chủ nhân, ta cần thời gian hấp thu. Có lẽ khá lâu sau mới xong.
Thiên Tà gật gật đầu, thu Ma Hỏa lại.
----- Bình luận góp ý nào. Lâu rồi không thấy ai có ý tưởng nào hay hay một chút ---
- Dù nàng tinh huyết có hay không tinh thuần, hôm nay cũng sẽ là mồi của chúng ta.
Tên thanh niên kia cũng gật đầu, sau đó lại đánh ra một chưởng về phía ba người. Huyền Nguyệt rút ra Huyền Băng kiếm, sau đó cũng nhanh chóng bổ ra một kiếm.
- Oanh
Một ánh kiếm lớn chém vào huyết sắc bàn tay, tạo ra một tiếng nổ lớn. Hai người cùng bị lực phản chấn làm lui về phía sau vài bước.
Lúc này cô gái Ma Tộc kia ánh mắt nhìn chăm chú Thiên Tà, sau đó thân hình lóe lên, biến mất. Vài giây sau, trước mặt Thiên Tà huyết quang lóe lên lần nữa, nữ tử Ma Tộc xuất hiện trong không trung. Hai tay hợp lại đánh ra một chưởng về phía hắn. Mắt thấy huyết chưởng sắp vào chạm với Thiên Tà, thì chuyện lạ phát sinh, thân thể hắn như trong suốt vậy, huyết chưởng chui qua thân thể hắn tạo thành một lỗ hổng lớn, nhưng không có máu me bắn tung toé, mà là khi chưởng ấn vừa đi qua, chỗ thủng đó lại nhanh chóng hiện ra bình thường. Huyết chưởng xuyên, thân thể Thiên Tà, nện xuống phía sau lưng hắn, một cây đại thụ lớn.
- Oanh
Mặt đất gần như rung chuyển, đại thụ bị huyết chưởng đánh chúng thân cây chia ra làm đôi, đổ ngã ra hai bên.
Nữ tử Ma Tộc nhìn Thiên Tà, nói:
- Hừ... Không nghĩ tới ngươi cũng né được. Mặt trắng nhỏ, Ta muốn từ từ uống máu của ngươi đến khi nào ngươi chết khô mới thôi.
- Máu của ta ngươi không uống nổi, tránh qua một bên đi, đừng làm phiền ta.
Thiên Tà nhìn nàng nói, ánh mắt vô cùng tha thiết khuyên bảo.
Hừ
Ma Tộc nữ tử hừ lạnh một tiếng, nàng muốn tiếp tục công kích, nhưng tiến lên phía trước vài bước, nàng lập tức cảm thấy toàn thân như bị núi lớn đè xuống vậy, vội vàng nhảy về phía sau. Thử lại vài lần vẫn như vậy, chưởng pháp đánh ra hoàn toàn biến mất trong khu vực xung quanh Thiên Tà. Nàng chuyển mục tiêu qua người Huyền Nguyệt. Nhìn Lãnh Huyết đang giao chiến với Huyền Nguyệt, nói:
- Chúng ta liên thủ giải quyết người này, sau đó chém tên kia, hắn quá qủy dị rồi.
Nói xong cũng lao vào chiến đấu.
Một bên khác, lúc này tên thanh niên Ma Tộc còn lại vẫn đang nhìn chằm chằm vào Mị Mị, sau đó cũng đánh ra một chưởng.
Mị Mị giơ một tay lên, trước mắt từng luồng khí màu đỏ nhanh chóng tập trung lại, sau đó biến thành một đám yêu thú hung dữ hướng về phía tên thanh niên kia lao tới. Trên đường đi cuốn bay cả Huyết chưởng.
Người này lập tức biến sắc, vội vàng nhảy về phía bên cạnh.
ẦM... ẦM.... ẦM...
Mặt đất rung chuyển dữ dội, vị trí lúc này tên thanh niên kia đứng bị oanh thành một cái hố sâu, đất đá bay túi bụi. Hai người nhanh chóng lao vào nhau đại chiến, sức chiến đấu có vẻ ngang hoặc nhau. Mị Mị tu luyện chính là mị thuật, nhưng nàng không dùng đến, mà hai người Quyền đối Quyền đánh nhau.
Phía bên kia Huyền Nguyệt cũng không ngừng công kích Lãnh Huyết và nữ tử Ma Tộc, khiến bọn họ không ngừng bại lui.
- Grào....
Một thanh âm rồng ngâm vang lên, phía sau Huyền Nguyệt hư ảnh của Rồng xuất hiện, hư ảnh này khá rõ ràng, thân hình màu vàng, lân giáp dày đặc, sáng lấp lánh. Hư ảnh Long xuất hiện, tạo ra một luồng uy áp cực lớn đến vạn vật xung quanh, khiến chúng không ngừng run rẩy.
- Long Chấn Bát Phương.
Huyền Nguyệt thân hình lơ lửng trong không trung, Huyền Băng kiếm uy lực khủng bố chém xuống.
Trong nháy mắt, ánh kiếm hóa thành một đầu Long ảnh lao tới phía Lãnh Huyết và nữ tử Ma Tộc.
- Ngươi rốt cuộc là thứ gì?
Ma Tộc nữ tử biến sắc nói. Long ảnh xuất hiện, nàng cảm thấy máu huyết trong cơ thể mình không ngừng sôi trào lên, một loại cảm giác áp bách bao trùm cả cơ thể.
- Cẩn thận...
Lãnh Huyết gầm lên một tiếng, sau lưng hai người hợp lực tạo thành một lớp huyết sắc lá chắn chặn trước người.
Long ảnh dũng mãnh lao tới, liên tục va chạm với màn chắn, không khí kịch liệt lay động, xung quanh cây cối ầm ầm đổ ngã.
Long ảnh không ngừng va chạm, khiến tấm chắn xuất hiện những vết rách, những vết rách này càng lúc càng lan rộng hơn.
ẦM.. PHỐC... PHỐC..
Không lâu sau thì tấm chắn vỡ nát, Lãnh Huyết và nữ tử phun một ngụm máu tươi, thân hình bay ngược về phía sau, va vào một thân cây lớn. Hai người nhanh chóng đứng dậy, thân hình lóe lên, nhưng không phải hướng Huyền Nguyệt lao tới, mà là hướng đám võ giả kia lao tới. Sau đó mỗi người túm lấy một người, há miệng cắn vào cổ hắn, bắt đầu hút tinh huyết. Không lâu sau, hai người thương thế không những hồi phục, mà khí tức cũng mạnh hơn một chút.
- Ha... Ha... Ngươi mạnh hơn thì làm sao, dù sao ngươi cũng là nhân loại, còn chúng ta là Ma Tộc. Ma Tộc hiểu không? Chỉ cần có tinh huyết, chúng ta có thể vĩnh viễn chiến đấu mà không biết mệt mỏi. Ha... Ngươi... Tại sao...
Không đợi Lãnh Huyết nói xong, lúc này ở phía sau lưng hắn, thanh niên Ma Tộc xuất hiện, không một chút báo trước dùng cánh tay đâm xuyên qua ngực hắn. Sau đó rút cánh tay ra, trong lòng bàn tay còn có một trái tim đang đập.
- A....
Lãnh Huyết hét thảm một tiếng, thân thể ngã xuống đất.
- Ngươi...
Nữ tử Ma Tộc kinh hãi nhìn đồng bọn của mình, lúc này tên thanh niên kia hai mắt đỏ rực, khi nữ tử tiếp xúc với ánh mắt của hắn, nàng run sợ, ánh mắt mang theo vô tận tà ác, hung tàn, huyết tinh.
- Ngươi... Tại sao....
Nữ tử chưa nói hết, một cánh tay lại đâm xuyên qua ngực nàng. Không một chút bất ngờ nào, lại là tên thanh niên kia.
Sau khi xử lý xong hai người, tên thanh niên này cũng móc tim mình ra, sau đó ngã xuống.
- Hừ... Như vậy có phải nhanh chóng giải quyết không. Để bọn chúng tự giết lẫn nhau, đỡ tốn thời gian.
Giọng nói này là của Mị Mị, nàng đã xử dụng mị thuật với tên thanh niên kia. Điều khiển hắn chém giết đồng bọn của mình, đồng thời tự sát. Thiên Tà nhìn nàng nói:
- Cơ hội để cho các ngươi rèn luyện mình, vậy mà...
- Không phải ta muốn nhanh chóng tiến đến chỗ Hỏa Diễm, đỡ tốn thời gian của ngươi sao. Hừ... Ta muốn giúp ngươi mà ngươi không lĩnh tình.
- Được rồi... Dù sao cũng đã giải quyết xong, đi thôi.
Thiên Tà cười làm lành, tiến lên ôm lấy eo của Huyền Nguyệt và Mị Mị.
- Hừ...
Mị Mị hừ nhẹ một tiếng, đang định nói gì đó thì Thiên Tà cúi đầu xuống hôn nàng. Một lát sau mới nhả ra, nói:
- Đi thôi.
- Ừm...
Mị Mị ngượng ngùng lên tiếng, ôm lấy cánh tay hắn rồi cùng bước đi.
----------------------------------------------------------
Đi thêm ba ngày nữa thì cũng đến được nơi Mị Mị nói. Nơi này cũng không có gì đặc biệt, nhìn như một thung lũng, mặc dù cây cối không xanh tốt nhưng không khí khá yên bình.
- Chủ nhân... Phía trước có Hỏa Diễm khá mạnh, ta muốn nó.... Ta muốn nó....
Giọng nói trẻ con của Ma Hỏa truyền tới, không ngừng thúc dục Thiên Tà. Hắn cũng nhanh chóng đi vào trong thung lũng. Đứng trước một hồ dung nham, Mị Mị nói:
- Chính là chỗ này. Ta từng nghe nói nơi này có Hỏa Diễm.
Thiên Tà gật gật đầu, Ma Hỏa cũng đã xác định được Hỏa Diễm kia là ở trong đám dung nham này. Chỉ có điều..
- Công tử, Chúng ta xuống không được bên dưới, nơi này quá nóng.
Thiên Tà nghe Huyền Nguyệt nói vậy, hắn hỏi Ma Hỏa. Nhận được câu trả lời là nó sẽ bảo vệ ba ngày, không để bọn họ bị đốt cháy.
- Bám lấy tay ta. Chúng ta cùng nhảy xuống.
- Nhảy xuống sao. Sẽ bị đốt thành tro đó.
Mị Mị ngập ngừng nói. Thiên Tà buông tay nàng ra, gật đầu nhìn Huyền Nguyệt, sau đó hai người nắm tay nhau nhảy xuống trong sự kinh ngạc của Mị Mị. Thấy hai người dần dần chìm vào trong dung nham, nàng dậm chân, nói:
- Khốn kiếp... Ta có nói không đi sao... Hai người các ngươi khốn kiếp.... Tốt nhất chết cháy luôn ở dưới đó đi.
Mị Mị nói vậy, nhưng ánh mắt mang theo lo lắng không ngừng quan sát phía dưới hồ dung nham.
Mà lúc này Thiên Tà và Huyền Nguyệt được Ma Hỏa bao phủ, đang chìm dần xuống dưới hồ. Hai người ở trong vòng tròn do Ma Hỏa tạo ra, không có một chút cảm giác nóng bức nào.
Nhìn ngọn lửa nhỏ đang không ngừng bay lượn xung quanh Thiên Tà, Huyền Nguyệt hiếu kỳ hỏi:
- Công tử, đây chính là Ma Hỏa lúc trước, sao bây giờ không cảm thấy sức nóng của nó nữa vậy?
- Nó đã thần phục với ta, bình thường sẽ không phóng xuất khí nóng. Mà loại Hỏa này có hai loại lửa nóng lạnh, duy trì ở nhiệt độ Bình thường cũng vô cùng dễ dàng.
Hai người đi gần nửa giờ dưới đáy hồ dung nham, cuối cùng cũng tới đích. Phía trước bọn họ vài chục mét, có một đóa hoa đang tỏa ra Hỏa Diễm màu xanh.
- Địa Hỏa.
Thiên Tà mừng rỡ nói. Mà bên cạnh hắn Ma Hỏa cũng đã vô cùng kích động, không ngừng yêu cầu hắn tiến đến gần Địa Hỏa.
Địa Hỏa cũng là một loại Hỏa Diễm nằm trong Hỏa Bảng. Địa Hỏa tồn tại ở trong lòng đất, được dung nham quanh năm tôi luyện, uy lực vô cùng lớn, loại Hỏa này là nguyên nhân chính khiến dung nham phun trào, tạo thành hủy diệt.
Thiên Tà cũng tăng nhanh tốc độ tiến tới. Càng lại gần Địa Hỏa, cảm giác cũng càng nóng hơn, mặc dù bọn họ được Ma Hỏa che chở. Huyền Nguyệt toàn thân cũng đã ướt đẫm mồ hôi, chịu đựng sức nóng, nàng cắn răng đi theo hắn về phía trước. Lúc này Địa Hỏa đang không ngừng được dung nham tẩy rửa, mà nó cũng đang không ngừng hấp thu tinh hoa trong dung nham.
Hai người đi tới gần, vòng bảo hộ gần đụng chạm với Địa Hỏa, thì lúc này Ma Hỏa đang bay lượn xung quanh Thiên Tà nhào tới bao phủ lấy Địa Hỏa, rồi nhanh chóng bay tới bên cạnh hắn.
- Chủ nhân, ta cần thời gian hấp thu. Có lẽ khá lâu sau mới xong.
Thiên Tà gật gật đầu, thu Ma Hỏa lại.
----- Bình luận góp ý nào. Lâu rồi không thấy ai có ý tưởng nào hay hay một chút ---
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.