Chương 18: Hang động bọ cạp độc
Huyền Namida
01/06/2016
Hà Diễm cùng Lý Nặc đi đến vùng phía bắc Ustraylia, nơi đóng cứ của trung tâm huân luyện sát thủ FAL.
Vì Lý Nặc là kẻ có tiếng nói trong tổ chức nên hai người nhanh chóng vào được bên trong.
Hà Diễm mặc một bộ quần áo đen bó sát, chân đi bốt da màu đen bóng, bên hông là đai lưng bằng kim loại được trang bị dao và súng cùng các loại dược mà Lý Nặc cho là cần thiết.
Sau khi chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, hai người đi sâu vào rừng, đến trước một tảng đá lớn Lý Nặc dùng tay không đẩy, hiện ra trước mắt là một hang động tối mịt.
"Diễm nhi, đây là địa ngục, nếu nàng muốn quay lại..."
"Ta vào đây. Ba ngày đúng không? Cảm tạ ngươi."
Dứt lời, Hà Diễm bước vào trong không để ý đến Lý Nặc đang đứng phía sau như muốn tự mình đập đầu vào tảng đá lớn.
Khốn kiếp. Trong kia thật sự rất nguy hiểm.
Đáng ra...đáng ra có đánh chết hắn cũng không nên đưa nàng tới đây.
Bước vào sẽ gặp phải cửa thứ nhất, bọ cạp sát. Đây là cửa dành cho người mới, liền sẽ không tránh khỏi bị trúng độc do bọ cạp chích đốt.
*_*_*_*_*
Hà Diễm tựa lưng vào vách động, ôm lấy cánh tay vừa bị bọ cạp đốt.
Vùng bị đốt gần như tê dại không còn cảm giác. Chỉ thấy toàn thân nóng bừng và kiệt quệ sức lực, đôi chân nhũn ra khó lòng đứng vững.
Lý Nặc nói đây là loại bọ cạp được tổ chức lai tạo từ bọ cạp Intaristo có độc tính mạnh thứ ba trong các loài động vật nguy hiểm trên thế giới với chất độc kalli xyanua được cấy ghép ngay vào cơ quan sinh sản, sản xuất ra cho cơ thể bọ cạp một loại độc tính mạnh gấp ba lần độc tính ban đầu.
Hà Diễm cố gắng đứng trên đôi chân không còn cảm giác, tưởng chừng như thân mình đang bay lơ lửng. Lết...
Bộp.
Một con bọ cạp rơi từ phía trên hang động xuống vai nàng, tim đập 'thịch' một tiếng tựa như muốn rơi ra ngoài.
Có trời mới biết, nàng sợ nhất là chuột, sau chính là động vật bò sát.
Cố nuốt xuống ngụm nước bọt, mím chặt cánh môi để không phát ra thanh âm.
Lý Nặc nói, bọ cạp intaristo rất nhạy cảm với âm thanh, chỉ cần xuất hiện âm thanh lạ ngay lập tức cả hang động này sẽ tràn ngập bọ cạp, đến lúc đó cái chết là không thể tránh khỏi.
Hà Diễm bước chân nhẹ tránh tiếng động, khẽ khàng đến mức có thể nghe thấy cả tiếng khớp chân khởi động của lũ bọ cạp đang di chuyển.
Tâm nàng một trận run rẩy, chất độc thấm dần vào cơ thể khiến nàng đau đớn tựa hồ bị hàng vạn mũi kim đâm vào.
Vừa đau đớn vừa phải tập trung để cho lũ bọ không phát hiện, Hà Diễm bước từng bước chậm chạp vô lực.
Kia...
Lũ bọ có hàng vạn hàng tỷ cá thể đang tập trung trước mặt nàng.
Cố nén cho tâm tình không bị xáo trộn, Hà Diễm run run cánh tay đang mò mẫm trên các hìn đá trên vách động. Dù sai cũng phải đi tiếp, không thể bỏ cuộc, thuốc giải cho loại độc bọ cạp này chỉ có một và nó lại đanh ở phía cuối hang động này.
Phải nhanh lên, Lý Nặc nói cơ thể con người chỉ chịu đựng được hai canh giờ, nếu quá sẽ mất mạng ngay.
Tiếp thêm lực lên cánh tay dường như đã cứng đờ, Hà Diễm bám víu lấy những viên đá kia làm điểm trụ mà men theo.
Hai mét...một mét...nửa mét...
Ổ bọ cạp lớn như ngọn núi tạo nên cánh cửa chắn trước lối đi trước mặt.
Hà Diễm cắn lấy môi dưới, gắng sức để không khóc ra tiếng. Mắt nai ánh lên chất lỏng trong veo, hốc mắt hồng lên.
Triệu Tử Dương. Ta tuyệt đối sẽ trả cho ngươi gấp trăm lần, gấp vạn lần mà ta phải nếm trải.
Nhìn về lũ bọ cạp đang chất chồng lên nhau, tạo thành khối đen khổng lồ, Hà Diễm nhớ lại lời Lý Nặc.
'Khi Diễm nhi đi tới khối bọ, hãy dùng viên đá thơm màu xanh ném về phía chúng, chúng sẽ bị bất động trong vòng năm giây, tận dụng thời gian ngắn ngủi đó, nàng phải chạy qua đó. Càng nhanh càng tốt. Nếu không....hậu quả nàng cũng hiểu mà.'
Hà Diễm tim đập thình thịch , thò tay lấy ra một viên đá màu xanh ánh tím, toả ra mùi hương kỳ lạ, nhưng nàng không có thời gian mà tìm hiểu, nhanh chóng ném về phía khối bọ.
Cạch.
Viên đá rơi xuống ngay tại khối bọ màu đen tạo ra tiếng động nhẹ nhưng lại ảng hưởng nhất định tới toàn bộ bọ cạp trong hang, chúng tản ra, chiếc đuôi hình mũi tên cong lên chĩa về phía trước, sau một khắc liền bò về phía nàng với tốc độ nhanh như tia chớp.
Hà Diễm hoảng loạn nhìn tứ phía đều là bọ cạp đang lấy nàng làm trung tâm. Tiếng khớp chân lạo nhạo khiến nàng khiếp đảm.
Aaaaa.....
Không phải Lý Nặc nói ném viên đá thì bọn chúng sẽ ngưng động sao?
Tại sao?
"ÁAAAAAAAA......"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.