Tiểu Binh Truyền Kỳ

Quyển 13 - Chương 103: CHIẾN LỰC ĐẠI TĂNG

Huyễn Vũ

10/01/2014

Đợi cho người đàn ông trung niên mập mạp đó giới thiệu hết tất cả mọi người phụ trách, Đường Long nói với thuộc hạ đứng ngay sau lung mình: “Ưu Na cô hãy để quan tài chính phối hợp kiểm tra lục soát kho để vật tư và tiền bạc, sau đó vận chuyển hết tất cả những thứ đáng giá lên tàu vận chuyển và những phi thuyền trưng dụng kia, chỗ dư ra tìm thương nhân bán hết, dù gì thì cũng phải lấy hết tất cả tiền bạc vật tư trên hành tinh Hồng Sư này. Tiền thì chuyển vào thẻ này.” Nói xong liền đưa thẻ ngân hàng của mình cho Ưu Na.

Những người nghe thấy được lời này toàn bộ đứng ngây ra đó, lấy sạch hết toàn bộ tiền bạc vật tư? Lẽ não không chiếm lĩnh hành tinh này hay sao? Nhìn thấy gia thần Khải Tát gia khuôn mặt buồn bã, Đường Long cười nói: “Yên tâm, Đường Long ta nói lời giữ lời, nói không động đến tài sản của các ngươi thì không động đến. Cái ta cần là tài sản Khải Tát gia còn giữ lại ở hành tinh Khải Tát, hi vọng các người phối hợp với ta.”

Lời này của Đường Long nói ra, khuôn mặt gia thần Khải Tát gia tươi trở lại, toàn bộ gật đầu cười biểu thị nhất định sẽ phối hợp. Còn về Ưu Na cô ấy hoàn toàn không có gì lo lắng, bởi vì cô ấy biết Đường Long làm như vậy nhất định là có lý do của hắn. Vì thế nhận thẻ ngân hàng, mang theo binh sỹ áp tải theo quan tài chính rời khỏi phủ Tổng đốc.”

Đường Long tiếp tục ra lệnh: “Lệ Vũ cô hãy cùng quan hộ tịch đi kiểm tra hộ tịch, hễ có người có tài năng, hãy mang hắn và người nhà của hắn lên tài vận chuyển đi! Đến lúc này, bất luận người của Khải Tát gia hay là người của Đường Long, đều biết Đường Long không có ý chiếm lĩnh hành tinh này, chỉ là hi vọng cướp bóc một phen rồi đi. Người của Khải Tát gia hiểu được điều này lập tức thở phào, chỉ cần hành tinh còn trong tay bọn họ, vậy thì mình vẫn còn có công lao, còn về những vật tư, nhân tài bị cướp đoạt đi kia đều không liên quan đến bọn họ, bởi vì đó đều là đồ của Khải Tát gia, không phải của mình.

Lệ Vũ cũng mang theo vài binh sỹ áp tải quan hộ tịch kia đi.

“Lăng Lệ, cô phụ trách Cục không gian, Cục tình báo, copy toàn bộ tư liệu mang đi”. Đương Long nói với Lăng Lệ.

Lăng Lệ lập tức mang người áp tải những viên quan phụ trách kia đi.

“Ái Nhĩ Hi cô phụ tách tìm kiếm binh sỹ và người nhà của những binh lính của chúng ta bị bắt kia, giúp bọn họ sắp xếp thứ tự phi thuyền, đợi khi đi sẽ mang theo bọn họ trở về lãnh địa của chúng ta.” Đương Long nói đến đây liền thêm một câu: “Nhớ rõ phải nhẹ nhàng, bọn họ tương lai đều là con dân của chúng ta.”

Ái Nhĩ Hi trừng mắt, tức giận nói: “Tôi biết rồi!” mang theo vài binh sỹ quay người đi. Đường Long nhìn thấy dáng vẻ này chỉ đành lắc đầu, bởi vì bản tính của Ái Nhĩ Hi rất nóng, giống như lần trước bảo cô ấy phụ trách cải thiện thiết bị, những căn nhà cần tháo dỡ kia đều trực tiêp lấy pháo laser làm nổ tung.

Đường Long nói với hai thân tín còn sót lại bên mình: “Sa Lệ và Khiết Ti phụ trách chỉnh đốn biên chế binh sỹ bị bắt, biên chế lại bọn họ với binh sỹ của chúng ta, ta ho vọng không lâu sau những chiến hạm bị bắt này có thể biến thành chiến hạm của chúng ta. Đúng rồi, các cô có thể nói với bọn họ, người nhà của bọn họ đều có thể được chúng ta đón đến Trung Châu tái bố trí lại cuộc sống, nếu bọn họ còn có nghi ngờ, có thể để bọn họ gọi điện nói chuyện với người nhà, người nào có biểu hiện tốt có thể trở về nhà đoàn tụ cùng gia đình.”

Sa Lệ và Khiết Ti chào xong, chạy ra khỏi phủ Tổng đốc lái 6 phi tuyền trở lại không gian.

Sau khi xử lý những việc này, Đường Long nhìn thấy còn có một lượng lớn gia thần Khải Tát gia ở trước mặt, bất giác vẫy vẫy tay nói: “Được rồi, các người có thể trở về.” Những gia thần kia thở phào nhẹ nhõm, tiếp đó lập tức như ong vỡ tổ chạy ra khỏi phủ Tổng đốc trở về nhà ẩn nấp.

Đi ra ngoài cửa gần nửa đường, Đường Long đột nhiên hét lớn: “Lưu Đông”

“Có thuộc hạ.” Lưu Đông lập tức hốt hoảng quỳ xuống đất, hắn tưởng Đường Long muốn truy cứu chuyện mình bán đứng hắn.

Sau khi Đường Long vẫy tay ra hiệu hắn đứng dậy nói: “Ngươi chỉ huy tất cả các lính chiến đấu trên hành tinh phụ trách trị an, đồng thời phải phối hợp hành động cùng với bọn người Ưu Na, có đám dư đảng nào dám cố ý mê hoặc dân chúng bạo động, đều giết sạch cho ta!”

Lưu Đông vốn đang lo lắng bất an, nghe thấy lời này bất giác ngây người, để mình chỉ huy tất cả các lính chiến đấu phụ trách trị an? Vậy là mấy chục vạn người! Lưu Đông nghĩ đến mình chẳng có bản lĩnh gì, đang định khuyên Đường Long đổi người, nhưng bị Đường Long trừng mắt, dọa khiến hắn vội vàng dập đầu tuân lệnh, cho nên hắn đành nghiến răng lãnh nhiệm vụ.

Đường Long không có hỏi đến chuyện bọn người Ưu Na xử lý như thế nào, hắn rất tin nhiệm thuộc hạ của mình, cũng tin tưởng bọn họ có thể xử lý tốt, hắn ngoài việc đi xem xét tình hình sửa chữa những chiếc chiến hạm bị bắt kia như thế nào, liền ở trong phòng trò chơi của tàu Thiên Thạch chơi qua ngày.Trong thời gian này cũng có vài lần phát hiện tàu trinh thám của Khải Tát gia, kết quả là bị Đường Long vô công rồi nghề tự mình dẫn binh bắt bọn họ về. Mặc dù Khải Tát gia đã biết được tình hình hành tinh Hồng Sư bị vơ vét sạch qua những cuộc điện đàm mật với các gia thần trốn trong nhà, nhưng cũng không dám vọng động, bởi vì những gia thần này vì trốn tránh trách nhiệm, đều khoác lác về binh lực của Đường Long lên gấp mấy lần.

Những phi thuyền hiện được Ưu Na chịu trách nhiệm thu thập vật tư trưng dụng đều đã chật ních người, hoàn toàn không thể chở thêm hang hóa, chỉ đành đưa những phi thuyền này cho người đang đi xung quanh nghe ngóng bắt người, Ái Nhĩ Hi. Còn về những chiến hạm trống cũng còn vài chiếc, những chiếc khác toàn bộ đều đã đầy, hoàn toàn không có cách nào vận chuyển kho vật tư của một hành tinh. Vốn dĩ có thể bán cho những thương nhân hành tinh khác nghe tin chạy đến, nhưng Ưu Na cho rằng có lúc có những vật tư dùng tiền cũng không mua được, cho nên đề nghị với Đường Long không bán những vật tư này.

Đương nhiên, Ưu Na cũng không có ác độc đến độ vận chuyển vật tư dân sinh, cô ấy vận chuyển là những vật tư quân dụng và những vật tư trù bị kia. Cô ấy không những không có vận chuyển vật tư dân sinh mà còn tặng những vật tư dân sinh này cho dân chúng trên hành tinh Hồng Sư, khiến cho dân chúng hành tinh Hồng Sư có được một khoản kha khá, hơn nữa những người nhà của những binh sỹ bị bắt được vận chuyển đi thì được một khoản tiền tương đương với lượng vật tư. Nhưng Ưu Na lúc tặng đã cố ý nhắc nhở dân chúng chú ý, đây là Đường Long tặng bọn họ, để cho thiện cảm của dân chúng đối với Đường Long tăng thêm một phần.

Đường Long đối với chỉ tay năm ngón này đương nhiên là nói tốt, dù gì người cực khổ cuối cùng cũng là mình, hắn có thể nói không tốt sao? Đang đau đầu vì không biết giải quyết đống vật tư này như thế nào, Ưu Na đột nhiên nhớ đến địa chỉ và mật mà thong hành của căn cứ bổ sung bí mật Đường Long giao cho mình, lập tức dẫn theo các chị em đa số đảm nhiệm thuyền trưởng tàu vận chuyển kia, đi đến căn cứ bổ sung bí mật kia dỡ hang. Đi đến đó vừa nhìn, bọn họ ngạc nhiên phát hiện, là một căn cứ bổ sung cực lớn, đem tất cả vật tư trên tàu vận chuyển xuống mà chỉ chiếm có một ít không gian, những vật tư trên hành tinh Hồng Sư đã có chỗ để rồi. Cứ như thế đến rồi lại đi sau một tuần vận chuyển, cuối cùng vận chuyển hết vật tư trên hành tinh Hồng Sư, còn cái căn cứ bổ sung bí mật kia thì mới được lấp đầy khoảng 8 phần.

Lăng Lệ hoàn thành nhiệm vụ sớm nhất, chỉ trong vòng mấy tiếng thì đã copy xong tư liệu. Đương nhiên, một hacker như Lăng Lệ tuyệt đối không cho bất kỳ máy tính nào trên hành tinh Hồng Sư mở ra một khẽ hở nào.

Lệ Vũ người thứ 2 hoàn thành nhiệm vụ, cô ấy tìm khắp hành tinh này một lượt mới tìm thấy mấy chục nhân tài khá kiệt xuất trên các lĩnh vực như: y học, vật lý, địa lý, máy móc…, mặc dù Đường Long nói là chỉ cần người có tài thì cần, nhưng người như thế thì quá nhiều, hơn nữa dường như đều là nhân tài giỏi về phương diện đánh nhau, buôn bán thuốc, làm hàng giả…, loại nhân tài này Lệ Vũ không cần, cho nên cô ấy vượt quyền loại hết những nhân tài này. Nhân tài mà cô ấy tìm thấy cùng với người nhà của họ, chỉ cần 1 phi thuyền là chở được hết. Đương nhiên, Lệ Vũ đều dùng những lời ngon ngọt để lôi kéo những người này đi.

Hoàn thành nhiệm vụ khá cực khổ đó là Ái Nhĩ Hi, không còn cách nào khác, con số quả thực là quá nhiều, gần hàng ngàn hàng vạn người. Hai người hoàn thành nhiệm vụ trước tiên là Lăng Lệ và Lệ Vũ đều tự động đi giúp. Mặc dù có nhiều người giúp đỡ, Ái Nhĩ Hi vẫn tức giận.

Cô ấy là vì cái câu nói mình phải dịu dàng kia của Đường Long, liền mang theo vài người, hơn nữa khuôn mặt cười hiền dịu đi tìm gia đình của những binh sỹ bị bắt. Nhưng cha mẹ của những binh sỹ bị bắt vừa nghe mình hỏi có phải là nhà của người này người nọ không, liền nhiệt tình chiêu đãi mời cô ấy vào phòng, hơn nữa còn hỏi này hỏi nọ, tình hình đó quả thật giống như coi cô ấy là con dâu tương lai.

Cái này còn không tính, cha mẹ của những quân quan bị bắt vừa nhìn thấy mình, liền dùng giọng điệu ngạo mạn hỏi mình đến làm gì, xuất thân gia đình là gì, nghe giọng điệu của bọn họ cho rằng mình là con dâu bị bỏ rơi tìm đến nhà! Còn những quan quân bị bắt đã kết hôn, vợ con của bọn họ thì dùng ánh mắt đố kỵ phòng bị oán hận dò xét mình, giống như mình là người đi phá hoại gia đình bọn họ.

Cuối cùng Ái Nhĩ Hi không có cách nào khác, chỉ đành tìm vài lính chiến đấu mặc giáp cơ đi trước mở đường, hơn nữa mình cũng mặt lạnh đi đến nhà. Quả nhiên, cứ như vậy, gia đình của những binh sỹ bị bắt kia vừa nhìn thấy cái khí thế này lập tức sợ hãi đến độ không dám nói gì, chỉ biết gật đầu vâng dạ, bảo bọn họ thu dọn đồ đạc, liền thu dọn đồ đạc, bảo bọn họ đi đến đâu báo danh, bọn họ liền đi đến đó báo danh. Vì như thế, hiệu suất công việc của Ái Nhĩ Hi trong chốc lát đã tăng cao gấp mấy lần. Cuối cùng hai ngày sau khi Ưu Na hoàn thành nhiệm vụ, thì đã hoàn thành nhiệm vụ của cô ấy, chỉ cần hạ lệnh một tiếng, gia đình binh sỹ nhiều như thế liền lập tức đi lên phi thuyền vận chuyển đi.



Ngày này tất cả các mỹ nữ chấp hành nhiệm vụ đều tập trung ở trên tàu Thiên Thạch, bọn họ đều muốn đem tình hình cụ thể báo cáo với vị chủ công không lo chuyện kia của mình. Vì thế mấy vị đại mỹ nữ liền lôi kéo Đường Long đang trầm mê trong trò chơi ra, đế hắn ngồi trên ghế phòng chỉ huy.

“Chủ công, vật tư dân sinh trên hành tinh không có vận chuyển đi, chỉ là tặng những thứ này cho dân chúng hành tinh Hồng Sư.” Chuyện này Ưu Na đã từng nói với Đường Long, nhưng bây giờ là báo cáo đương nhiên phải nói rõ mới được, sau khi nhìn thấy Đường Long gật đầu, Ưu Na liền nói tiếp: “Vật tư quân dụng tổng cộng 3000 chiếc tàu vận chuyển, toàn bộ tập trung ở căn cứ bổ sung bí mật kia. Trong đó có một lượng lớn vật liệu sửa chữa chiến hạm, chúng tôi còn tháo dỡ vận chuyển đi 2 xưởng sửa chữa chiến hạm, 10 xưởng gia công máy móc, 20 xưởng sản xuất năng lượng, 50 xưởng chế tạo thức ăn. Còn thu thập được 1 tỷ đạn đạo các loại chức năng, 350 triệu năng lượng thuần cao độ, trong đó bộ phận đạn đao là tìm thấy ở căn cứ đạn đạo phòng ngự không gian của hành tinh Hồng Sư. Nhưng ngoài những thứ này ra, chỉ có một lượng ít xe bay và trang thiết bị binh lính.”

Đường Long trừng mắt nuốt nước miếng: “1 tỷ đạn đạo! 350 triệu năng lượng! Mẹ ơi,”

Ái Nhĩ Hi trừng mắt nhìn Đường Long lầm bầm nói: “Vật tư mà Trần Kháng tặng kèm với tàu vận chuyển cho chúng ta cũng rất nhiều, có cần vui mừng như vậy không?”

Tai thính như Đường Long liền quay đầu nhìn Ái Nhĩ Hi cười nói: “Cô không biết, đó là người ta tặng, còn đây là mình cướp được, cảm giác đương nhiên khác nhau rồi.”

Ưu Na lông mày nhảy lên, trừng mắt chống nạnh hét lên: “Các người có nghe tôi nói không?”

“Mời tiếp tục.” Đường Long và Ái Nhĩ Hi rụt cổ không dám lên tiếng.

“Ngoài vật tư đã vận chuyển đi, tôi còn trên sổ sách tài chính lấy danh nghĩ hành tinh Hồng Sư gửi vào ngân hàng Vũ Trụ hơn 30.000 tỷ tiền Vũ Lai.” Ưu Na vừa nói xong lời này liền bị Đường Long ôm chặt, Đường Long vui mừng vừa ôm Ưu Na quay vòng, vừa hét lên: “Quá tốt đi, hàng chục vạn tỷ! Ha ha, không ngờ mình trong chốc lát đã có nhiều tiền như thế!” May mà mấy người bọn họ đều ở trong phòng chỉ huy, nếu như ở bên ngoài, bị người khác nhìn thấy Đường Long ôm Ưu Na, như thế lại có những lời đồn không hay.

Sau khi Ưu Na cố gắng thoát khỏi Đường Long, thở mạnh chau mày nói: “Chủ công người vui mừng cái gì? Tôi không phải là đã nói qua với ngài, khoản tiền này phải là tổng thống của hành tinh Hồng Sư mới sử dụng được rồi sao? Ngài một ngày không có được thế nhân thừa nhân ngài chiếm lính hành tinh Hồng Sư khoản tiền này ngài không thể sử dụng được, lẽ nào ngài quên biện pháp là lúc ngân hàng Vũ trụ ngăn chặn hải tặc cướp hành tinh, đã đem hết tư liệu của ngân hàng lưu giữ hành tinh mang đi sao?”

Chốc lát Đường Long cả người không có sức ngồi phịch trên ghế, thần sắc buồn bã miệng lầm bầm bói: “Thật là quên mất rồi. Tiền bạc của ngân hàng ta lại lo lắng tiền bạc xương máu của dân chúng mà không lấy đi, hu hu lần này lỗ thật!”

Ưu Na lắc đầu nói: “Chủ công làm ơn làm ra vẻ giống như người chết để người ta nhìn! Khoảng vật trù bị kia ở hành tinh Hồng Sư này, không những trữ lượng lớn, vận chuyển phiền phức, hơn nữa lúc này chúng ta không có chỗ dùng, cho nên không có vận chuyển đi, đều bán đi chuyển tiền vào tài khoản của ngài rồi.” Nói rồi lấy thẻ ngân hàng ra.

“Ưu Na, cô là thần tài của tôi!” Đường Long vừa giật cái thẻ ngân hàng, sau đó liền quay trở lại ghế sofa chơi đùa với thẻ ngân hàng.

“Chủ công, tôi tìm được 53 nhà khoa học, công trình sư, đã nói rõ với bọn họ, bọn họ đều đồng ý theo chúng ta di dân đến hành tinh Trung Châu.” Lệ Vỹ nói với Đường Long.

“Hài, thật là ít đến đáng thương, tại sao nhân tài tinh hệ Vô Loạn hiếm đến thế này! Giống như lãnh địa của chúng ta một một nhà khoa học, công trình sư, nhà thiết kế cũng không có, thậm chí ngay cả một giáo sư có một chút ít năng lực cũng không có, thật là quá kém đi thôi.” Đường Long than thở.

Lệ Vũ lúc vừa nghe thấy Đường Long chê ít, khuôn mặt lập tức đỏ lên cúi đầu không dám lên tiếng, nhưng nghe thấy những lời đằng sau của Đường Long biết không phải đang oán trách minh, mới thở phào ngẩng đầu lên.”

“Chủ công, tôi đã copy tư liệu của Sở Không gian và Sở Tình Báo về, tình hình địa lý hai hành tinh của Khải Tát gia và tình hình khống chế tinh vực, con đường kinh thương … tư liệu đều đã nhập vào trong máy tính của chúng ta. Tôi còn phát hiện gián điệp mà Sở tình báo của Khải Tát gia gài ở hành tinh Trung Châu, đồng thời tôi cũng lưu lại vài con virus trong máy tính trung ương, đợi khi bọn họ lại đến, hỏa pháo phòng không sẽ không chịu sự điều khiển của bọn họ, hệ thống thong tin kia cũng có thể tùy lúc chịu sự điều khiển của chúng ta.” Lăng Lệ vẻ mặt lạnh lung giọng bình thản nói.

Nhưng khuôn mặt của cô ấy lập tức có sự biến hóa, liền đỏ lên. Bởi vì lúc cái tên Đường Long này sau khi nghe Lăng Lệ nói bất cứ lúc nào cũng có thể điều kiển hệ thống thong tin hành tinh Hồng Sư, lại hưng phấn ôm Lăng lệ nhảy cẫng lên. Đương nhiên, nguy cơ của Lăng Lệ nhanh chóng được giải quyết, bởi vì Ái Nhĩ Hi lạnh lùng gõ một cái lên đầu Đường Long, sau đó nói: “Chủ công, tôi còn chưa báo cáo mà!”

Đương Long ôm đầu co rụt trên ghế sofa vội vàng gật đầu nói: “Cô nói đi, cô nói đi, tôi đang nghe đây!”

Ái Nhĩ Hi trừng mắt nhìn Đường Long, thanh giọng nói: “Căn cứ theo danh sách bắt tù binh, lần này chúng ta tổng cộng bắt được 190 ngàn người, cũng có nghĩa là 190 ngàn hộ gia đình.” Nói đến đây lại lạnh lùng trừng mắt nhìn Đường Long sau đó lại nói tiếp: “Dưới sự huy động của hàng ngàn binh sỹ mất 10 ngày thời gian, cuối cùng mỗi gia đình đều được ghé thăm, tất cả gia đình của binh sỹ bị bắt đều đồng ý di dân đến hành tinh Trung Châu, đồng thời bảo đảm chỉ cần có mệnh lệnh, bọn họ có thể trong thời gian sớm nhất di chuyển đến cảng vũ trụ lên phi thuyền. Nhưng gia đình của những binh sỹ bị chết có 3000 hộ, bọn họ chỉ là uyển chuyển từ chối di cư, đồng thời không có ý thù địch với chúng ta. Đương nhiên, chúng tôi cũng đã phát cho bọn họ tiền bồi thường cao gấp 10 lần quy định của Khải Tát gia.”

Đường Long nghe đến đây, lặng lẽ lầm bầm: “Cái này đều bị cô dọa, sớm đã nói với cô là phải dịu dàng một tí rồi.” Do giọng rất nhỏ Ái Nhĩ Hi không nghe thấy, nên tránh được một kiếp nạn.

Sa Lệ và Khiết Ti nhìn nhau, Sa Lệ cười lắc đầu đưa tay lên chỉ, Khiết Ti chỉ đành đứng ra nói: “Chuyện bắt người: ‘Chúng tôi chỉ giam những quân quan cao cấp lại, những quân quan bậc trung trở xuống và các binh sỹ đều được sắp xếp lại, Chúng tôi dựa theo quy tắc ưu tiên những người có năng lực, đề bạt hàng ngàn binh sỹ bị bắt đảm nhiệm chức vụ quân quan, đòng thời dưới bọn họ sắp xếp nhiều binh sỹ vốn là của chúng ta. Bây giờ 50 mươi chiến liệt hạm, 20 chiến hạm phòng thủ tổ ong và 2 hạm dung hợp diễn luyện xong, chủ công có thể tự do chỉ huy bọn họ.” Khiết Ti mặc dù là nữ tính xinh đẹp, nhưng cô ấy xuất thân là lính chiến đấu, nói chuyện có chút cứng nhắc.

“Uhm, những binh sỹ bị bắt này và người vượn sống với nhau như thế nào?” Đường Long quan tâm là vấn đề này, dù gì lãnh địa của mình còn có hơn 900 ngàn người vượn, sau này còn có hơn 10 triệu, giữa binh sỹ với nhay không hòa hợp, vậy thì làm sao đánh trận.

Khiết Ti gật đầu nói: “Lúc ban đầu những binh sỹ bị bắt không không hiểu, đồng thời cũng có tâm lý sợ hãi đối với người vượn, nhưng dưới sự hướng dẫn của những binh sỹ chúng ta, và sau khi tiến hành một số cuộc thi chiến đấu, đồng thời sau khi nói cho bọn họ biết những mệnh lệnh không được miệt thị sỉ nhục người vượn của ngài, quan hệ giữa bọn họ và người vượn dần dần tốt lên. Còn về chuyện muốn bọn họ dung hợp hoàn toàn, còn cần một khoảng thời gian nữa mới có thể làm được.”

“Thi chiến đấu đáng tiếc ta không có tham gia.” Nói đến đây Đường Long bất giác lộ vẻ nhớ về chuyện cũ, hắn nhớ đến chuyện mình đi lính không bao lâu tham gia đại hội chiến đấu vạn người kia.

“Được rồi chủ công, không nên mơ tưởng nữa, chuyện bây giờ đã làm xong hết, ngài quyết định lúc nào thong báo cho Đường gia đã chiếm lĩnh hành tinh Hồng Sư? Ưu Na hỏi nhắc nhở Đường Long.



“Ờ, bây giờ hãy đi thông báo, còn nữa hãy thu lại những máy ngăn cản kia lại, sau này còn dùng nữa. Đúng rồi, có thể gọi những người cần mang đi lên phi thuyền, chúng ta phải xuất phát rồi. Còn nữa, hãy làm cho kỳ hạm và 6 chiếc chiến hạm X giống như bị hư hại, để cho người ta vừa nhìn là giống như đã trải qua cuộc chiến đấu ác liệt.” Đường Long đứng lên chỉnh đốn trang phục nói.

Nhìn thấy Đường Long trở nên nghiêm túc, bọn người Ưu Na mặc dù không hiểu tại sao đang tốt đẹp thế sao phải làm giả 7 chiếc chiến hạm giống như bị hư hại, nhưng vẫn phản xạ điều kiện đứng lên kính lễ nói: “Tuân lệnh!”

“Cái gì! Ngươi đã chiếm được hành tinh Hồng Sư?” Đường Nạp Văn nghe điện của Đường Long ngạc nhiên hỏi.

“Đúng vậy thưa chủ công, thuộc hạ đã chiếm lĩnh được hành tinh Hồng Sư, nhưng do binh lực của thuộc hạ tổn thất nghiêm trọng, cho nên hoàn toàn không thể chống đỡ nổi viện binh của Khải Tát gia. Căn cứ theo tin tức tình báo, Khải Tát gia đã chuẩn bị động viên, tin chắc rằng một hai ngày sau đại quân Khải Tát gia sẽ đến được hành tinh Hồng Sư, vì để tránh các anh em binh sỹ liều chết mới có được kết quả, xin chủ công nhanh chóng phái binh tăng viện!” Đường Long thần sắc lo lắng, ngữ khí gấp gáp nói.

Đường Nạp Văn ngây người, minh ngoài việc từ Ô Lam giáo kia biết được Đường Long đã đi qua, thì không có được tin tức gì đặc biệt từ hành tinh Hồng Sư, bởi vì hoàn toàn không do thám được tin tức của hành tinh Hồng Sư. Nhưng từ nơi khác biết được binh lực Khải Tát gia điều động gấp gáp, hơn nữa Khải Tát gia cũng đã đi vào tình trạng căng thẳng. LÚc đó còn cho rằng Khải Tát gia gặp nội loạn, không ngờ rằng là do hành tinh Hồng Sư của bọn họ bị công chiếm! Nhưng tại sao Đường Long xuất phát không bao lâu thì mất liên lạc, đến bây giờ mới báo cáo?

Nghĩ đến đây Đường Nạp Văn hỏi: “Tại sao ngươi đến bây giờ mới báo cáo?”

Đường Long vẻ mặt buồn bã thở dài nói: “Thuộc hạ lúc chiến đấu với hành tinh Hồng Sư đã từng phát điện cầu cứu chi viện, nhưng không biết tại sao, tín hiệu gần hành tinh Hồng Sư lại không thể truyền đi ra ngoài, lúc đó thuộc hạ biết là đã trúng kế của kẻ địch, bọn họ xung quanh đã bố trí máy ngăn cản tín hiệu, là muốn một mẻ bắt gọn chúng ta. Mặc dù thuộc hạ muốn rút lui, nhưng vì hoàn thành nhiệm vụ chủ công đã giao phó, vì để giải tỏa ưu phiền cho chủ công, bọn thuộc hạ đã liều chết chiến đấu, hi sinh hết 16 chiến hạm, cuối cùng đã tiêu diệt toàn bộ hạm đội hành tinh Hồng Sư.”

Đường Nạp Văn nghe thấy những lời này, mắt không chớp nhìn Đường Long, muốn biết Đường Long có phải là đang nói dối hay không, nhưng chỉ phát hiện ra Đường Long dáng người tiều tụy dường như đã mấy ngày không ngủ, những cái khác hoàn toàn không nhìn ra được cái gì. Lúc Đường Nạp Văn không biết có nên tin Đường Long hay không, đột nhiên nhìn thấy bối cảnh sau lưng Đường Long dường như không phải là trên chiến hạm, bất giác lên tiếng hỏi: “ Ngươi đang ở đâu?”

“Thuộc hạ đang ở phủ Tổng đốc hành tinh Hồng Sư.” Đường Long nói giống như không có sức.

“Vậy Tổng đốc và các quan viên hành tinh Hồng Sư không bị ngươi bắn chết chứ?” Đường Nạp Văn nheo mắt nhìn Đường Long hỏi.

Đường Long lắc đầu nói: “Không có, thuộc hạ vì để giảm thiểu hi sinh, lúc khuyên hàng đồng thời bảo đảm an toàn tính mạng tài sản của gia đình bọn họ.”

“Gọi bọn họ đến, ta biết Tổng đốc hành tinh Hồng Sư.” Đường Nạp Văn hai mắt đột nhiên phát sang nói. Hắn muốn dọa Đường Long, xem Đường Long có phản ứng hốt hoảng thất thố hay không.

Nhưng ông ta nhìn thấy thần sắc của Đường Long không có gì thay đổi, vẫn là dảng vẻ rất mệt mỏi kia gật đầu, đồng thời quay người ra lệnh cho người bên cạnh: “Mang tất cả quan viên hành tinh Hồng Sư đến đây!”

Theo tiếng mất dần của bước chân binh sĩ, Đường Nạp Văn bắt đầu hỏi cặn kẽ Đường Long về quá trình chiến đấu. Đương Long đương nhiên là có hỏi có trả lời, thậm chỉ ngay cả binh sĩ bên cạnh nhìn thấy phản ứng lúc tình hình bất lợi cũng nói cho Đường Nạp Văn. Không lâu sau, lúc Đường Nạp Văn hỏi đến không còn gì để hỏi, tiếng ồn ào từ xa vọng đến.

Không lâu sau, Đường Nạp Văn nhìn thấy mấy chục người trung niên quần áo màu mè, thần sắc căng thẳng bị mấy chục binh lính cao lớn mặc giáp áp tải đi vào. Những người trung niên này vừa nhìn thấy Đường Nạp Văn liền quỳ xuống kêu ai oán: “Đại nhân! Đại nhân! Ngài không phải là muốn nuốt lời, ngài đã nói qua bảo đảm an toàn cho chúng tôi mà!”

Sau khi Đường Long lo lắng nhìn bọn họ rồi nói: “Ta không có nuốt lời, chỉ là chủ công của ta muốn nhìn thấy các người.” Nói rồi lùi ra một bên màn hình. Những người trung niên này nghe thấy lời Đường Long liền ngây ra, nhưng rất nhanh chóng nhìn rõ người trên màn hình kia là ai, bọn họ toàn bộ đều hốt hoảng khấu đầu xin tha mạng.

Đường Nạp Văn sớm đã nhìn thấy tên tổng đốc mập kia, đồng thời cũng nhìn thấy dáng vẻ hoảng hốt của bọn họ cũng không giống như giả bộ, cuối cùng cho rằng Đường Long công chiếm hành tinh Hồng Sư, ông ta nói với Đường Long: “Bổn cong liền dẫn quân đến chi viện, ngươi phải duy trì tốt trị an.”

“Vâng, thuộc hạ cung nghênh chủ công giá đáo.” Đường Long lộ vẻ thở phào, vui mừng nói.

Đường Nạp Văn gật đầu hài long, tắt máy đi điều động quân. Nhìn thấy máy liên lạc đã tắt, Đường Long lập tức tinh thần dũng mãnh hét lớn: “Tiễn các vị đại nhân về nhà!” các binh sĩ liền đưa những quan viên đang không biết xảy ra chuyện gì đi.

Không lâu sau, cảng hàng không hành tinh Hồng Sư trở nên rất bận rộn, hàng ngàn người dẫn theo người nhà đi lên phi thuyền hoặc tàu vận chuyển, dưới sự bảo vệ của 23 chiếc chiến hạm cấp X và 50 chiến liệt hạm bay ra ngoài không gian. Còn về những chiếc tàu vận chuyển và chiến hạm phòng ngự tổ ong kia, sớm đã bị Đường Long giấu ở một chỗ nào đó.

Những viên quan kia ở trong nhà, sau khi đợi những phi thuyền kia bay đi, lo lắng sợ hãi đi ra ngoài thám thính, liền khiến cho bọn họ vui mừng phát hiện hành tinh Hồng Sư không có một người nào của Đường gia.

Những người này lập tức chạy đến cảng vũ trụ, nhìn radar, phát hiện bong dáng hạm đội của Đường Long trên radar đã biến mất, chỉ còn lại 7 chiếc lẻ loi ở bên ngoài không gian. Bất giác hoan hô lên, bọn họ nhanh chóng liên lạc với Khải Tát gia, báo cáo tình hình cụ thể, đồng thời bọn họ nhanh chóng phái quân đội đến đây.

Sau khi Khải Tát gia biết được tình hình, đương nhiên sẽ cho rằng đây là một cái bẫy. Nhưng một tuần trước đấy, bọn họ đã chuẩn bị vũ lực lớn, đồng thời lấy hết tiền mua quân hạm nhằm một đòn tiêu diệt hạm đội Đường Gia vũ lực lớn mạnh kia và thu lại hành tinh Hồng Sư. Bây giờ vũ lực đã chuẩn bị thỏa đáng, cho dù là cạm bẫy cũng phải tiêu diệt kẻ địch. Cho nên bọn họ không nói hai lời, lập tức dẫn theo toàn bộ binh lực khảong 400 chiếc chiến hạm, nhanh chóng bay đến hành tinh Hồng Sư.

Mà lúc này gia thần Đường gia biết được tin Đường Long đã chiếm được hành tinh Hồng Sư, vừa ngạc nhiên với vũ lực mạnh của Đường Long, vừa căng thẳng điều động chiến hạm, bởi vì bọn họ đều biết 23 chiếc chiến hạm của Đường Long đã bị tiêu diệt 16 chiếc, binh lực còn lại kia hoàn toàn không thể tranh đoạt được bao nhiêu tiền tài, mình lấy danh nghĩa đi chi viện bay đến hành tinh Hồng Sư, đó chính là cơ hội phát tài quang minh chính đại! Dưới sự hoang tưởng này, dường như gia thần nào có chiến hạm cũng đều xin xuất chinh, còn gia thần không có chiến hạm thì tìm người đi nhờ, hi vọng sau khi đến có thể theo cấp bậc vơ vét được một ít.

Đường Nạp Văn vốn muốn giữ lại một ít binh lực để phòng thủ đề phòng lỡ như, nhưng suy đi nghĩ lại ngoài Khải Tát gia ra thì không còn kẻ địch nào khác, hơn nữa phái đại đại quân đi còn có thể thừa cơ tấn công hành tinh Khải Tát, tiêu diệt Khải Tát gia, hơn nữa những gia thần kia đánh chết cũng không muốn ở lại, mặt dày nói muốn đi theo chủ công để kiến công lập nghiệp. Vì thể, Đường Nạp Văn ra lệnh điều động tất cả chiến hạm, mang theo 76 chiến ham X, 20 chiến hạm cao cấp, 50 chiến hạm trung cấp, binh lực hai huynh đệ Đường Nạp Văn 40 tài vận chuyển, gần 200 chiếc chiến hạm bay đến hành tinh Hồng Sư, Đương nhiên, 40 chiếc tàu vận chuyển kia không phải là để bổ sung năng lượng vật tưm mà là dùng để vơ vét tài sản, cho nên bên trong trống rỗng.

Còn Đường Long thì dẫn theo quân trên 7 chiếc chiến hạm hư hỏng kia ở bên ngoài hành tinh Hồng Sư, những chiến hạm của hắn sớm đã bí mật núp ở một khu vực nào đó gần hành tinh Hồng Sư, tắt động cơ lặng lẽ chờ thời cơ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Binh Truyền Kỳ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook