Tiểu Binh Truyền Kỳ

Quyển 14 - Chương 187: ĐƯỜNG LONG BỊ ÁM SÁT

Huyễn Vũ

10/09/2014

Hành tinh Trung Châu tinh hệ Vô loạn, Đường Long đang nhắm mắt ngồi trên ghế sofa, gõ nhịp vào tay vịn ghế, mèo đen nhỏ nằm trong lòng Đường Long nghỉ ngơi thoải mái lật người tiếp tục ngáy khò khò. Đường Long xem ra rất tự tại, nhưng hắn lại dùng tai lắng nghe vài thuộc hạ báo cáo tình hình khoảng thời gian này.

“Chủ công, vài tháng này công xưởng quân sự chúng ta toàn lực sản xuất, tổng cộng chế tạo 3000 vệ tinh vũ trang di động, 3000 chiếc chiến hạm bạch kình và nguồn năng lượng vũ khí ngang nhau, bây giờ đã phân phối đều cho hai quân đoàn phương bắc và phương nam. Phương diện ngoại giao có nhiều thành tựu, cùng các nước ngoài mục tiêu xây dựng mối quan hệ hữu hảo, đồng thời đã lập văn phòng đại diện ở cả hai bên.” Ưu Na nói.

Lăng Lệ nói tiếp sau đó: “Chủ công, nhân viên đặc công của tôi đã thâm nhập nước mục tiêu, lấy thân phận các nước khác, nắm trong tay rất nhiều quan viên của nhiều bộ ngành quan trọng, Trong các nước ngoài mục tiêu, cũng với thân phận khác lôi kéo nhiều quan viên quan trọng, chỉ là người đứng đầu các nước do vấn đề thời gian, hoàn toàn không nắm bắt điều khiển được hết.

“Nhưng trong sự thăm dò đối với các quan viên quan trọng của các nước, thì phát hiện không có người nào đồng ý dựa dẫm vào nước chúng ta.”

Liễu Bân nói sau đó: “Chủ công, nhân viên mật thám của tôi đã mai phục ở các căn cứ quan trọng các nước mục tiêu, bất cứ lúc nào cũng có thể tiến hành công tác phá hoại. Những nhân viên quan trọng có kiến thức, có năng lực của các nước mục tiêu cũng bị giám sát, bất cứ lúc nào cũng có thể khiến cho bọn họ biến mất. Nhưng hoàn toàn không thể xách động nhân viên quan trọng của nước mục tiêu.

Đường Long nghe thấy hai người phụ trách quản lý tình báo của mình không có cách nào xách động nhân viên nước địch, bất giác hỏi: ‘Tại sao đều không thể xách động? Điều kiện ta cho bọn họ không đủ tốt sao?”

Lăng Lệ và Liễu Bân nhìn nhau, Liễu Bân gật đầu với Lưng Lệ, nhường quyền phát ngôn cho Lăng Lệ.

Lăng lệ cũng không khách sáo nói: “Điều kiện chúng ta cho bọn họ rất lớn, nhưng do thanh thế nước ta không đủ, khiến bọn họ cho rằng nước chúng ta nhỏ yếu hơn bọn họ cho nên không chịu nương nhờ chúng ta.”

Đường Long lắc đầu than: “Hài, thanh danh không đủ vang, nếu nhưn thanh thế của nước Đại Đường chúng ta cũng giống như nước Vũ Lai, e rằng chúng ta còn chưa đề xuất mời chào bọn họ, bọn họ đã tự động tìm đến tận cửa nương nhờ chúng ta.”

Nghe thấy lời này mọi người đều cúi đầu, mặc dù Đại Đường ở tinh hệ Vô Loạn rất mạnh, nhưng bai biểu Đại Đường phát triển từ vùng xa xôi hẻo lánh của tinh hệ Vô loạn, e rằng còn chưa có nhiều người biết đến sự tồn tại của Đại Đường.

Nhìn thấy dáng vẻ của các thuộc hạ, Đường Long cười nói: “Khà khà, mọi người không cần buồn bã, lúc giai đoạn thứ nhất của chiến dịch lần này hoàn thành, thanh danh của chúng ta chắc chắn sẽ vang xa, đến lúc đó, nhân viên quan trọng của những thế lực kia sẽ bắt đầu suy nghĩ đến chúng ta.”

Nói đến đây, Đường Long hỏi Lị Tát và Ái Nhĩ Hi: “Quân đoàn phương Nam và quân đoàn phương Bắc chuẩn bị như thế nào rồi?”

Lị Tát và Ái Nhĩ Hi gót chân vừa đụng, đồng thời thẳng người nói: “Chủ công, quân đoàn đã chỉnh hợp xong, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất chinh!”

“Ừ, rất tốt, hơn 30 ngàn chiếc chiến hạm mèo đen nhỏ bắt về, hãy dùng làm quân dự bị ở lại trấn giữ hậu phương, có thể xem tình hình đưa vào chiến đấu. Đúng rồi, ngoại hình của những chiến hạm đó phải thay đổi một chút, để tránh người ngoài cho rằng chúng ta câu kết với thế lực tinh hệ Hải tặc.”

Nhìn thấy thuộc hạ phụ trách công việc này gật đầu, Đường Long đứng lên vẫy tay nói: “Vậy thì bây giờ bắt đầu hành động theo kế hoạch!”

“Tuân lệnh!” tất cả mọi người có mặt đều đồng thanh hét lớn, bọn họ biết chiến dịch lớn sắp bắt đầu, toàn bộ đều kích động đến đỏ cả mặt.

Ngoài dãy thiên thạch của hành tinh Trung Châu gần Vạn La liên bang, 30 chiến hạm cao cấp trên thân không sơn bất kỳ dấu hiệu nào, cẩn thận tiến về phía Đại Đường.

Trên kỳ hạm của hạm đội nhỏ này, Ngụy Phi có chút lo lắng nói với Trần Dục trầm mặc không nói: “Thưa tổng thống, Đại Đường có thể để chúng ta xây dựng chính phủ lưu vong sao?”

“Có lẽ có thể.” Trần Dục sau một hồi trầm ngâm nói: “Dù gì Đại Đường đối với Vạn La liên bang vẫn còn có dã tâm, chính phủ lưu vong của chúng ta, là công cụ tốt nhất để Đường Long khống chế Vạn La liên bang.”

Nói đến đây, Trần Dục phát hiện sắc mặt Ngụy Phi có chút khó coi, bất giác cười nói: “Không cần lo lắng, chúng ta cũng không dễ dàng bị khống chế như thế, hơn nữa, đợi khi thực lực của chúng ta lớn mạnh, ai không chế ai chưa thể nói chắc được.”

Nghe thất lời này, Ngụy Phi ngây người, anh ta nghe ra được hàm ý trong lời nói của Trần Dục, nhưng anh ta hoàn toàn không cho rằng làm như thế rất tốt, đáng tiếc nghĩ đến muốn xây dựng lại Vạn La liên bang, đành khẽ thở dài, trong lòng tự giễu mình là quân nhân, không nên lo đến những công việc thuộc về chính trị.

Lúc Ngụy Phi đang suy nghĩ lung tung, lính thông tin đột nhiên báo cáo: “Báo cáo, có một thông tin tự xưng là đội tuần tra biên giới Đại Đường truyền đến!”

“Radar không phát hiện ra sao?”

Trần Dục vừa hỏi vừa nhìn bản đồ tinh hệ, vừa nhìn ông ta liền giận dữ thầm nghĩ: “Đáng chết, nơi này vẫn là phạm vi thế lực của Vạn La liên bang, Đại Đường lại chạy đến đây để kiểm tra?”

Nói là nói như thế, Trần Dục cũng biết loại chuyện ngày trước có thể gây ra chiến tranh này, bây giờ thì ngay cả cấp độ xung đột cũng không được tính, ai biểu Vạn La liên bang trở nên yếu kém.”

“Không có bất cứ phát hiện gì.” Lính radar đáp.

Trần Dục lầm bầm: “Xem ra Đường Long đã nghiên cứu ra vật liệu tàng hình kia, khoa học kỹ thuật của Đại Đường thật lợi hại như thế sao?”

Trần Dục nói như thế, là vì ông ta biết, Đường Long

Ra sức thu thập xác chiến hạm tàng hình bị hủy lần trước kia, lúc đó mình cũng cho người đi thu thập, nhưng bộ nghiên cứu chưa nghiên cứu ra được gì, khu vực thủ đô đã bị chiếm rồi.

“Nối thông.” Trần Dục vừa nói vừa ra lệnh cho lính radar: “Dùng kính viễn vọng điện tử quan sát xung quanh, chiến hạm của Đại Đường rất có thể có chức năng tàng hình.”

Thông tin kết nối, một chàng trai trẻ mặc quân phục màu xanh lam, vai đeo quân hàm trung úy, sau khi kính chào lạnh lùng nói: “Ta là đội trưởng đội tuần tra biên giới Đại Đường số 7, mong quý khách lập tức tắt động cơ, tắt hệ thống vũ khí tiếp nhận kiểm tra, nếu không chúng tôi sẽ coi các ngài là địch tiến hành tấn công!” Nói xong lặng lẽ chờ đợi câu trả lời của Trần Dục.

Trần Dục đầu nổi gân xanh tim đập mạnh không ngừng, ông ta không ngờ rằng một đội trưởng đội tuần tra nho nhỏ của Đại Đường, lại cuồng vọng như thế, vừa đến cũng không thèm hỏi thân phận của đối phương, đã trực tiếp yêu cầu giải trừ vũ trang! Làm gì có chuyện không nể mặt như thế? Lẽ nào bọn họ không sợ đắc tội với người khác sau?

Trần Dục giọng nói có chút chống đội nói lớn: “Ta là tổng thống Vạn La liên bang, ta muốn gặp Đường Long của các người, lập tức dẫn đường cho ta!”

Trung úy kia nghe thấy lời này hừ lạnh một tiếng, cũng không nói gì khác, tiếp tục lạnh lùng nói: “Xin quý khách lập tức tắt động cơ và tắt hệ thống vũ khí, tiếp nhận kiểm tra, nếu không chúng tôi sẽ coi các người là địch tiến hành tấn công!”

Sau đó đồng hồ đếm ngược 30 liền xuất hiện trên màn hình, ý tứ rất rõ rằng, sau 30 giây vẫn không làm theo, thì sẽ phát lệnh tấn công, Trần Dục hiểu được ý này bị chọc tức đến không thở nổi.

Chính vào lúc này, kết quả trinh thám của lính radar sử dụng kính viễn vọng điện tử trinh sát mới báo cáo lên: “Thưa, đối phương cách chúng ta 1345 km, số lượng là 300 chiến hạm X, hỏa pháo đã nhắm vào chúng ta!” Đồng thời chiếu hình ảnh lên.

300 chiến hạm Đại Đường chỉ thấy trên màn hình, không khách sáo bao vây 30 chiếc chiến hạm này của mình, đồng thời chủ pháo đã nạp đầy năng lượng lúc nào cũng có thể bắn, xem dáng vẻ chỉ cần mình có động tĩnh gì không ổn, hoặc là máy đếm giờ đếm hết, bọn họ sẽ lập tức tấn công.

Nghe thấy lời này, Trần Dục nuốt nước miếng, hung ác nhìn trung úy trên màn hình kia, nghiến răng nghiến lợi nói: Tắt động cơ, tắt hệ thống vũ khí!”

Thuộc hạ của Trần Dục đương nhiên lập tức tuân lệnh hành sự, ai cũng không muốn vì chuyện nhỏ mà bị tiêu diệt.

Hơn nữa đối phương chỉ cách mình hơn 1000 km, mình lại không phát hiện, trận như thế còn chưa đánh thì đã thua một nửa rồi.

Trung úy kia không nói gì, sau khí kính chào liền tắt liên lạc, sau đó, 300 chiến hạm kia nhanh chóng đến gần nơi bọn người Trần Dục có thể dùng mắt để nhìn thấy, đương nhiên, bọn người Trần Dục cũng nhìn thấy phái ra mấy trăm chiếc tàu giao thông, đến gần để lên chiến hạm kiểm tra.

Nhìn thấy binh lính vũ trang dũng mãnh thân mặc quân phục xanh lam, vũ trang đầy đủ, đồng thời dùng súng chĩa vào bọn người Trần Dục như hổ đối rình mồi, vệ đội Trần Dục mang theo chuẩn bị rút súng đối mặt, nhưng bị Trần Dục ngăn lại.

Ông ta không tin Đường Long sẽ ra lệnh bắt mình, hơn nữa bên ngoài còn có 300 chiến hạm chĩa thẳng vào mình, nếu như phản kháng đã không còn tác dụng, vật thì không nên gây ra những hiểu lầm không cần thiết.

Hơn nữa Trần Dục cũng ý được Đại Đường đã có chuyện, nếu không theo quy định ngoại giao, sau khi mình nói rõ thân phận thì không cần phải chịu sự đối đãi như thế.



Những binh lính Đại Đường này hoàn toàn không kiểm tra thân phận của bọn người Trần Dục, cũng không nói chuyện với bọn họ, trực tiếp chia những người đi lên chiến hạm làm 3, một phụ trách giám sát, một cầm máy dò lần lượt đi đến từng khoang quét từng người một, cũng không biết bọn họ kiểm tra những gì, cuối cùng một nhóm thì chạy đến đài điều khiển, kiểm tra ghi chép hành trình chiến hạm của máy tính chiến hạm.

Nhìn thấy những thứ này, Trần Dục biết được những binh lính Đại Đường này là đang tìm kiếm mục tiêu nào đó, Đại Đường xảy ra chuyện gì? Những binh lính này đều đang kìm nén giận dữ.

Sau khi kiểm tra xong, những sĩ quan dẫn binh thì thầm trao đổi với nhau, sau đó một trong những sĩ quan trên vai đeo quân hàm thượng sĩ, kính chào Trần Dục nói: “Xin lỗi, đã mạo phạm các ngài.”

Nghe thấy lời này, những binh lính Đại Đường sát khí đằng đằng kia, lập tức thu súng xếp hàng đứng sang một bên. Nhìn thấy cảnh này, người của Vạn La liên bang nơm nớp lo sợ đều thở phào.

“Không sao, đúng rồi, tôi là tổng thống Vạn La liên bang, hi vọng có thể gặp mặt ngài Đường Long, không biết phải làm những thủ tục gì?” Trần Dục lần nữa nói ra thân phận mình. Đối với những binh linh Đại Đường đang tìm kiếm gì đó này, Trần Dục vẫn không ngốc đến nỗi trực tiếp mở miệng hỏi thăm.

“Cái này, xin ngài hãy đề xuất với bộ ngoại giao của hành tinh Trung Châu. Vậy thì, làm phiền rồi.” Thượng sĩ nói xong, lịch sự kính chào lần nữa, sau đó dẫn người trở về chiến hạm, sau đó chiến hạm cũng giải trừ trạng thái lâm trận, đồng thời mở đèn chào đón thả đi.

20 chiến hạm này của Trần Dục, cẩn thận đi qua con đường do những chiến hạm của Đại Đường hợp thành, những người khác, bao gồm cả Trần Dục, đều cẩn thận quan sát chiến hạm của Đại Đường.

Nhìn thấy những chiến hạm này, quan văn có kiến thức và tất cả quân quan sắc mặt đều không tốt, bọn họ vốn dĩ không tin, đây toàn bộ là hạm đội tuần tra do chiến hạm X hợp thành, nhưng nhìn thấy phiên hiệu trên thân chiến hạm X này thì xác định thân phận của những chiến hạm X này.

Bọn họ không ngờ, Đại Đường lại dùng chiến hạm X để làm hạm đội tuần tra, nên biết, ở những nơi khác, chiến hạm X là chiến hạm chủ lực.

Lẽ nào ở Đại Đường, chiến hạm X là quân hạm chế thức?

Nếu là như thế, vũ lực của Đại Đường kia cũng quá dọa người, vì dưới điều kiện hai bên tố chất quan binh đồng đẳng, 10 ngàn chiến hạm X, tuyệt đối có thể dễ dàng tiêu diệt 50 ngàn chiến hạm cao cấp.

Lúc mọi người đều nhìn những chiến hạm X này trầm tư, Well đến gần Ngụy Phi nói nhỏ: “Đại ca, anh có nhìn ra cái máy những binh lính kia cầm khi nãy, là để làm gì không?”

“Không nhìn ra, ngươi nhìn ra sao?” Ngụy Phi quay đầu hỏi Well.

“Em đoán đó là máy dò năng lượng.”

Well nói ra lờin ày, nhìn thấy Ngụy Phi nhăn mày, bất giác vội nói: ‘Không phải là máy dò năng lượng bình thường, mà là loại máy thăm dò mục tiêu gần đây có sử dụng vũ khí laser hay không, chức năng giống như máy dò khói thuốc súng thời kỳ vũ khí thuốc nổ vậy!”

Ngụy Phi kinh ngạc trừng mắt nhìn nói: “Điều này không thể nào! Trước đây Sở cảnh sát Vạn La liên bang, đã từng yêu cầu bộ nghiên cứu khoa học nghiên cứu phát triển loại máy này, nhưng kỹ thuật bây giờ, hoàn toàn không thể làm ra loại máy dò sóng năng lượng vi lượng cỡ nhỏ, lúc đó bộ nghiên cứu khoa học nói, loại máy dò cỡ nhỏ này là không thể chế tạo ra được!

“Đại Đường chỉ là một thế lực nhỏ, bọn họ làm sao có thể nghiên cứu phát triển ra loại máy này?”

Nếu như không phải, vậy thì hành động của bọn họ làm sao giải thích? Em dám chắc chiếc máy kia là máy dò nhiệt năng, cũng không phải là máy dò AND. Hơn nữa nếu Đại Đường là thế lực nhỏ, bọn họ sao có thể nhanh chóng thông qua những xác chiến hạm nghiên cứu ra vật liệu tàng hình?” Well nói.

Nghe thấy lời này, Đường Phi không nói lời nào.

Do Đường Long đã từng chiến đấu vài lần với những chiến hạm tàng hình, người của Vạn La liên bang đều không nghi ngờ Đường Long câu kết với những chiến hạm tàng hình kia.

Nhìn thấy hai anh mình đang tụ tập, Lai Uy cũng đến gần góp vui nói: “Đại ca, nhị ca, các anh có chú ý vũ khí chế thức trên người những binh lính Đại Đường kia không? Em dám chắc, do với vũ khí chế thức của Vạn La liên bang chúng ta tốt hơn không biết bao nhiêu lần!”

Nghe thấy lời này, Ngụy Phi, Well đều hồi tưởng lại dáng vẻ vũ khí của những binh lính Đại Đường kia, phát hiện vũ khí so với của liên bang mình khác nhau, hai người bất giác nhìn nhau, đồng thời thở dài, trong lòng rất kinh ngạc về sự phát triển khoa học kỹ thuật của Đại Đường, nếu như tổng thể khoa học kỹ thuật không nâng cao, những thứ nhỏ như thế này không thể phát minh ra được.

Như thế xem ra, Đại Đường tuyệt đối không phải là thế lực nhỏ như mình tưởng tượng kia.

Một lúc sau, Lai Uy nhìn xung quanh, cẩn thận hỏi Ngụy Phi: “Đại ca, hành vi của chúng ta có thể nói là phản bội Đường Long, bây giờ đi nương nhờ Đường Long, chúng ta có khi nào sẽ ….”

Ngụy Phi thần sắc nghiêm túc khẽ nói: “Chỉ cần hắn đồng ý để chúng ta xây dựng chính phủ lưu vong, đối với ta như thế nào cũng được.”

Well vội an ủi nói: “Đường Long nếu như đã có thể sáng tạo ra cơ nghiệp lớn như thế này, tin rằng sẽ không để ý những chuyện nhỏ này của chúng ta đâu. Thân là quân nhân liên bang, đối tượng hiếu trung đầu tiên đương nhiên là Vạn La liên bang, điều này ai cũng không thể chỉ trích được. Lúc đó hắn là nguyên soái Vạn La liên bang, hắn không thể nói chúng ta không hiếu trung hắn, mà hiếu trung liên bang?”

Ngụy Phi thở dài: “Nếu như hắn có thể hiểu rõ như thế thì tốt.”

Lai Uy cười nói: “Sợ cái gì, bây giờ chúng ta và hắn không ở cùng trận địa, hắn có danh nghĩ gì để xử phạt chúng ta, yên tâm đi, nếu như không ổn, chúng ta có thể bỏ chạy mà.”

Nghe thấy lời này, Ngụy Phi chau mày, không lên tiếng.

Lúc 30 chiếc chiến hạm đi đến hành tinh Trung Châu, lại bị 1 nhóm chiến hạm X bao vây, sau đó dưới sự giám sát của toàn bộ hỏa pháo đã mở hạ cánh xuống cảng vũ trụ, đồng thời yêu cầu bọn họ giao nộp vũ khí.”

Đối với chuyện này, bọn người Trần Dục không có ý kiến gì, đây đều là thường thức an toàn, hơn nữa bình thường mà nói, chiến hạm khách không thể hạ cánh ở hành tinh thủ đô nước đến ghé thăm, ngay cả dừng ở ngoài tầng khí quyển cũng không được, chiến hạm của mình có thể hạ cánh ở hành tinh thủ đô Đại Đường, cũng là nể mặt lắm rồi.

Trần Dục vừa phái người liên lạc khách sạn ổn định chỗ ở cho những người mình mang theo, vừa dẫn vài nhân vật quân chính quan trọng rời khỏi cảng vũ trụ, đi đến bộ ngoại giao.

Ra khỏi cảng vũ trụ, bọn người Trần Dục mới phát hiện nơi này đã bị giới nghiêm, cảnh sát vũ trang súng ống đầy mình, đang nghiêm túc kiểm tra thân phận người đi đường.

“Thưa tổng thống, xem ra tình hình nơi này không tốt lắm.” Một thuộc hạ của Trần Dục lên tiếng nói.

“Lúc nãy trên đường gặp quân đội kiểm tra, thì đã biết không ổn rồi, vì không thể nào kiểm tra tỉ mỉ như thế. Xem ra Đại Đường không phải có người phản loạn, thì chính là nhân vật quan trọng bị ám sát.” Trần Dục gật đầu nói.

“Vậy phải làm sao? Nếu như xảy ra chuyện như thế, chúng ta chảng khác nào rất khó gặp được Đường Long?” Một viên quan lo lắng nói

“Đi đến bộ ngoại giao hỏi thăm tình hình, mới có thể quyết định bước tiếp theo nên làm gì, hài, đi bước nào hay bước đó.” Trần Dục day day trán thở dài nói.

Đến bộ ngoại giao hỏi thăm sơ lược, bọn người Trần Dục đều ngạc nhiên, vì tin tức bộ ngoại giao cung cấp, lại chính là Đường Long bị ám sát! Đường Long mặc dù may mắn, nhưng cũng bị thương.

Biết được tình hình này, Trần Dục cũng biết bây giờ không phải là lúc nói chuyện với Đường Long về xây dựng chính phủ lưu vong này, liền nhờ chuyển lời hỏi thăm, rời khỏi bộ ngoại giao.

“Thưa, chúng ta bây giờ nên làm gì?” Một quan viên cẩn thận hỏi. Trong những quan viên Trầm Dục mang đến, không có một người nào có chính kiến khác với ông ta, cũng không có người nào có địa vị cao hơn ông ta, có nghĩa là, trong số nhiều người Trần Dục mang đến, tất cả mọi chuyện đều là do Trần Dục quyết.

Sau khi suy nghĩ, Trần Dục nói: “Mua một tòa nhà, để mọi người ổn định, để những chuyên gia kinh tế kia cầm 2/3 tiền ta mang đến đi xây dựng quỹ phục quốc, để bọn họ đi đầu tư, làm sao làm ra tiền thì làm, nhưng không được vi phạm pháp luật của Đại Đường, ra sức trong thời gian ngắn nhất làm cho tiền của chúng ta tăng lên.

“Còn nữa, liên lạc với thương nhân buôn bán vũ khí, đợi Đường Long đồng ý, chúng ta sẽ xây dựng chính phủ lưu vong, rồi ra sức mua vũ khí, tốt nhất là mua vài nhà máy quân sự, để tránh chịu sự khống chế của người khác.

“Còn nữa mua một nhà nghiên cứu, để những chuyên gia nghiên cứu tiếp tục tiến trình nghiên cứu của họ, nhưng yêu cầu bọn họ chủ yếu nghiên cứu về phương diện quân sự.

“Người của quân đội đi liên lạc với những người xuất thân từ Vạn La liên bang, cho dù bọn họ không chịu giúp chúng ta, cũng phải khiến bọn họ đòng tình với chúng ta, còn phải mua chuộc những binh sĩ của chúng ta trước kia, những binh lính cũ này, có tác dụng không thể thay thế.



“Cuối cùng đi bàn với bộ ngoại giao xây dựng đại sứ quan Vạn La liên bang, cho dù chỉ là một văn phòng cũng được, ta không muốn chuyện gì cũng đều do ta ra mặt.

“Vâng.” Vài thuộc hạ lập tức tuân lệnh hành sự.

Trần Dục vốn cho rằng phải một khoảng thời gian nữa mới có thể gặp mặt Đường Long, nhưng anh ta nhanh chóng phát hiện chuyện có gì đó không đúng, vì từ trên tin tức, nhìn thấy Đường Long đã phát hiện thích khách là do một nước gần đó phái đến, dân chúng Đại Đường đang kháng nghị, nhao nhao kêu gọi phải tiến hành báo thù.

Tiếp sau đó chính là Đường Long đứng ra tuyên bố phát binh báo thù, không tiếp nhận bất cứ người nào hòa giải, đồng thời tỏ rõ, hễ người nào ủng hộ nước đó, đều là kẻ địch của Đại Đườgn, sau đó liền ra lệnh đại quân xuất phát.

Trần Dục cảm thất không đúng, là vì mấy chục ngàn quân đội Đại Đường, chỉ trong thời gian ngắn đã chỉnh hợp xong xuất phát, nhưng một người đảm nhiệm chức vụ tổng thống Vạn La liên bang như ông ta, đương nhiên biết, thời đại này đại quân chuyển quân mất thời gian chuẩn bị bao lâu.

Như thế xem ra, Đường Long sớm đã có ý định ra tay với nước đó, nếu không hoàn toàn không thể nhanh chóng phái quân đi như thế, chuyện Đường Long bị ám sát, có thể chính là âm mưu do Đường Long tự biên tự diễn.

Nghĩ đến đây, Trần Dục lập tức cho người liên hệ Đường Long yêu cầu gặp mặt. Sau khi ban bố xong, Trần Dục liền vừa xem tin tức, vừa chờ đợi hồi âm.

Xem thấy tin tức phỏng vấn phản ứng của dân chúng đối với chuyện này, nhìn thấy dân chúng Đại Đườgn nhao nhao kêu tốt không ngừng, toàn bộ đều hô hào khẩu hiệu diệt quốc, Trần Dục bất giác lầm bầm: “Đây là đang đóng phim hay là thật? Những dân chúng này sao lại cuồng vọng như thế? Nhưng chuyện này rất có thể là thật, dù gì nơi này cũng là tinh hệ Vô loạn, dân chúng đối với chiến tranh đều xem là bình thường.

“Nếu như là ở Vạn la liên bang, chỉ đơn giản thủ lĩnh bị ám sát đã phái ra quân đội, quốc hội hoàn toàn không thể nào đồng ý, vì dân chúng sẽ diễu hành thị uy, nghị viên nào dám bỏ phiếu tán thành, thì sẽ lật đổ ông ta. Còn ở chỗ này của Đường Long, tất cả mọi người đều tán thành chiến tranh, hài, tình hình đất nước không giống nhau a.”

Rất nhanh, bộ ngoài gia đưa tin tới, nói Đường Long đồng ý gặp Trần Dục, đồng thời đã phái xe đến đón Trần Dục.

Biết được tin này, Trần Dục lập tức chỉnh lý đề tài cần phải bàn với Đường Long, còn thuộc hạ của ông ta cũng bắt đầu chuẩn bị các hợp đồng và phương án.

Đường Long tiếp kiến Trần Dục ở dinh thự, đối với những thiết bị bảo vệ nghiêm ngặt và trình tự kiểm tra hà khắc, Trần Dục sớm đã quen rồi, bình thản đi đến phòng khách gặp Đường Long.

Hai người sau khi nói những lời chào khách sáo theo lễ tiết, Đường Long cười hỏi: “Không biết tổng thống Trần lần này đến đây có việc gì? Nghe nói thuộc hạ của ông đang ở nước tôi ra sức đầu tư thu mua đất đai, sao thế, chuẩn bị chuyển nghề sang làm thương nhân à?”

Trần Dục biến sắc, trong lòng thầm mắng: “Cái tên đáng chết, cười nhạo ta? Ta ông tin ngươi không biết khu vực thủ đô đã bị công chiếm!”

Nhưng nghĩ đến mình bây giờ ngoài những thuộc hạ và số tiền kia ra, cái gì cũng không có, người đang ở dưới mái nhà, không thể không cúi đầu. Đành cố gắng kìm nén tức giận, mỉm cười nói: “Các hạ nói đùa chứ.”

Nhìn thấy Đường Long cười hi hi chuẩn bị nói gì đó, vì không để Đường Long lên tiếng chọc tức mình, Trần Dục tỏ rõ: “Ngài Đường Long, tin rằng ngài cũng biết khu vực thủ đô của Vạn La liên bang đã bị Lâm gia công chiếm, vì không muốn chính thống của Vạn La liên bang bị tuyệt diệt, tôi đây xin khẩn xin ngài cho phép chúng tôi ở nước ngài thành lập chính phủ lưu vong, để chúng tôi giữ gìn ngọn lửa chính nghĩ của Vạn La liên bang, chúng tôi….”

Trần Dục chưa nói xong, đã bị Đường Long cắt đứt.

“Lợi ích, tôi muốn lợi ích, ngài lấy lợi ích gì cho tôi? Nếu có thể khiến tôi hài lòng, tôi sẽ ủng hộ thành lập chính phủ lưu vong của ngài, nếu không miễn bàn.” Đường Long vẫy tay nói.

Trần Dục và những người ông ta mang theo đều ngây người, sao cái tên này lại nói trực tiếp như thế? Lẽ nào không biết nói ẩn ý đi sao? Nếu như truyền ra ngoài, thật không biết là khó nghe đến cỡ nào.

Trần Dục càng thêm buồn bực, mình chuẩn bị cả một đoạn sôi sục cảm động lòng người, không ngờ mới bắt đầu, đã bị cắt mất tiêu, nhìn thấy dáng vẻ bây giờ của Đường Long, nói những lời mạnh mẽ cảm động lòng người cũng vô dụng, trực tiếp đề xuất lợi ích còn dễ dàng hơn. Nghĩ đến đây, Trần Dục trong lòng bất đắc dĩ thở dài, sau đó gật đầu nói với thuộc hạ, một quan văn cầm một phần hồ sơ hai tay đưa lên.

Phượng Băng cũng không khách sáo, trực tiếp cầm lấy đưa qua cho Đường Long.

Đường Long lật ra xem, liền vứt văn kiện sang một bên nói: “Sau khi phục quốc cho nước chúng tôi đãi ngộ ưu đãi nhất, tất cả khoáng sản nước chúng tôi có quyền ưu tiên khai thác. Ừ, điều kiện này cũng không tồi, nhưng đây là sau khi phục quốc các người mới thực hiện, cái ta muốn là lợi ích có thể nắm trong tay ngay lập tức.”

Nhìn thấy Đường Long tùy tiện vứt hồ sơ đi, Trần Dục biết Đường Long không hài lòng với điều kiện này, kỳ thực cũng đúng, chuyện này chẳng khác nào khai khống chi phiếu, ai cũng sẽ không đồng ý, nhưng mình bây giờ ngay cả nước cũng không có, còn có thể đưa ra điều kiện gì cơ chứ? Đưa tiền, Đưa ít Đường Long không thèm để ý, đưa nhiều, mình không thể phát triển.

Nghĩ đến những thứ này, Trần Dục đành buông tay bất đắc dĩ nói: “Ngài nói đi, ngài cần gì?”

Đường Long sờ cằm nói: “Thuộc hạ của tôi nói với tôi, ngài lần này mang theo quan văn đến đây, còn mang theo những nhà nghiên cứu giỏi nhất của Vạn La liên bang đến. Tôi nơi này thiếu hụt nhân tài, cho nên tôi cần nhóm người nghiên cứu này.”

“Không được!”

Trần Dục lắc đầu nguầy nguậy, thời buổi này ai không biết tầm quan trọng của nhân tài, nhìn xem thử so sánh lực chiến đấu của chiến hạm bạch kình và những chiến hạm khác, thì có thể biết.

Nếu không có những nhà nghiên cứu này, mình cho dù đoạt lại được Vạn La liên bang, không bao lâu cũng sẽ mất đi, cho nên làm sao cũng sẽ không đồng ý.

“Ây da, đừng cự tuyệt nhanh như thế mà, ông bây giờ ngay cả căn cơ cũng không có, mang theo đám nhân tài này làm gì? Hơn nữa, sống qua được vài ngày ăn bữa hôm lo bữa mai, những nhân tài sớm đã được nuông chiều quen có thể chống đỡ nổi không? Ông không sợ bọn họ bị người khác lôi kéo sao? Đến lúc đó thì cái gì cũng không còn.

Nhìn thấy Trần Dục bắt đầu suy nghĩ, Đường Long hắng giọng nói: “Cho nên, giao cho toi sẽ không có những vấn đề này, còn nữa, tôi cũng không phải muốn khiến bọn họ trở thành người của tôi, chỉ cần bọn họ giúp tôi làm việc vài năm, đợi các người phục quốc rồi, còn có thể để bọn họ trở về phục vụ.”

Trần Dục hiểu lời Đường Long nói, mình bây giờ nhỏ bé như thế, những thứ như thiết bị nghiên cứu các loại, đều không thể đáp ứng những nhân tài kia, thời dài dài, những nhân tài xem công việc nghiên cứu là cuộc sống của bọn họ, e rằng trong lòng sẽ nảy sinh ý định bỏ đi.

Hơn nữa Đường Long cũng nói chỉ cần những người này làm việc vài năm, đợi sau khi liên bang phục quốc rồi giao lại, mặc dù lời này không biết là thật hay giả, nhưng dù sao cũng là một lối thoát.

Sau khi suy nghĩ những điều này, Trần Dục gật đầu nói: “Được, hãy để những người này làm việc cho Đại Đường vài năm, nhưng tôi hi vọng ngài có thể giành ra một chỗ, để chúng tôi xây dựng tổng bộ, đồng thời, chúng tôi cũng cần thu tập quân nhân và xây dựng hạm đội, chuyện này mong ngài đồng ý.”

“Chuyện này không thành vấn đề, còn về nơi chốn, tôi thấy khu XX ở hành tinh XXX cũng không tồi, cả khu này cho các ngài thuê.

“Còn về tiền thuê đất, tôi cũng không muốn nhiều, mỗi tháng 500 tỷ Vũ Lai là được, khu đó có thể chứa được mấy trăm triệu người, tất cả điện nước, mạng inte, giao thông trong khu đó đều đầy đủ, còn có một cảng vũ trụ khá lớn nữa, chút tiền này cũng là rẻ rồi đấy.” Đường Long nói.

Trần Dục ngây người, mỗi tháng 500 tỷ đồng Vũ Lai? Lẽ nào đem cả quảng trường trung tâm hành tinh thủ đô Đại Đường, cho ta thuê làm căn cứ sao?

Đương nhiên, mặc dù bọn người Trần Dục đều cho rằng tiền thuê quá mắc, nhưng vẫn gật đầu đồng ý.

Bọn họ cũng không hỏi thăm tình hình hoàn cảnh thiết bị cụ thể của căn cứ này, bây giờ chỉ cần có nơi đặt chân là được, dù gì mình cũng có nhiều tiền, thiết bị nếu không hài lòng thì có thể xây lại.

“Nhưng tôi hi vọng theo thông lệ quốc tế, quyền điều động quân đội quý quốc phải nằm trong tay tôi, dù gì tôi không hi vọng có một đội quân không chịu sự quản lý của mình tồn tại trong lãnh địa của tôi.” Đường Long nói.

Đối với thông lệ quốc tế như thế, Trần Dục đương nhiên lập tức gật đầu nói: “Được, nhưng tôi yêu cầu quân đội của tôi chỉ phụ trách tuần tra an toàn của quý quốc, tuyệt đối không tham gia chiến tranh bên ngoài của quý quốc. Hơn nữa lúc quân đội chúng tôi trở về nước tác chiến, ngài không thể ngăn cản. Đương nhiên, lúc kẻ địch xâm nhập, quân tôi sẽ phục tùng sự chỉ huy tác chiến của quý quốc.”

Nói đến đây, Trần Dục cười: “Nhưng, tôi nghĩ sợ rằng không có người sẽ dám đến đây vuốt râu hùm.”

“Khà khà khà, không thành vấn đề, nhưng quân đội không trải qua huấn luyện chiến đấu, có kinh nghiệm chiến đấu sao? Đương nhiên, đây là chuyện các người suy nghĩ lo lắng.”

Đường Long nói xong lời này không để ý bọn người Trần Dục trầm ngâm, cầm phần văn kiện kia cười nói: “Đến đây, chúng ta cùng ký hiệp ước, đúng rồi, phải viết lên những điều vừa thương thảo lúc nãy.”

Còn đang suy nghĩ rốt cuộc có nên để quân đội xây dựng được đánh trận vì Đường Long, từ đó có được kinh nghiệm hay không, Trần Dục nghe thấy ngay người, nhưng rất nhanh mỉm cười gật đầu, chỉ là nụ cười này có chút khổ sở, vì cái tên Đường Long này ngay cả chi phiếu khống cũng cần. nguồn: Tàng.Thư.Viện

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Binh Truyền Kỳ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook