Quyển 14 - Chương 185: HẠM ĐỘI TỰ SÁT
Huyễn Vũ
10/09/2014
Báo cáo! Thiếu tướng Trần tử trận! Phân đội 17 toàn bộ chết hết!” Lúc lính thông tin nói ra những lời này, trong mắt lộ ra thần sắc phức tạp đau lòng, sợ hãi, lo lắng. Cũng chẳng trách sao anh ta lại như thế, giao chiến với địch chưa đến 1 tiếng đồng hò, phe mình đã tổn thất trầm trọng.
Ngụy Phu đứng trước ghế chỉ huy nhìn màn hình không lên tiếng, chỉ gật đầu ra hiệu biết rồi. Ai cũng không nhìn thấy nắm đấm anh ta nắm chặt để sau lưng, vừ dùng lực quá mạnh mà móng tay đâm chảy máu. Anh ta kiềm nén tâm trạng của mình, vì anh ta biết mình là sĩ quan chỉ huy tối cao, mình không thể biểu hiện vẻ mặt tiêu cực trước thuộc hạ được.
Lúc này trong lòng anh ta thầm than: “Hài, lẽ nào mưu kế giỏi, thật sự không thể thắng được vũ khí tiên tiến sao? Nếu như có thể, vì sao mình rõ ràng đã dắt mũi đi, hơn nữa đối phương không ngừng phạm sai lầm, nhưng hoàn toàn không thể khiến phe mình đảo ngược tình huống bất lợi?”
Nghĩ đến đây, Ngụy Phi nhìn so sánh binh lực trên màn hình, nhìn lấy con số của hai bên, trong lòng lần nữa than: “Lúc ban đầu, binh lực hai bên đều là khoảng 50 ngàn chiến hạm, nhưng không tới 1 giờ giao chiến, phe ta đã bị tiêu diệt hơn 20 ngàn chiếc, còn đối phương chỉ bị tiêu diệt hơn 10 ngàn chiếc.
“Nếu như bọn họ thay đổi sĩ quan chỉ huy có năng lực một chút đến chỉ hy, vậy thì con cố chiến hạm bị hủy của bọn họ, e rằng bây giờ chỉ là con số 0 mà thôi. Vào thời đại chiến hạm này, vũ khí tiên tiến, quyết định thắng thua trên chiến trường, vẫn chiếm tỷ trọng khá lớn.”
Lúc này, lính thông tin báo cáo lại có một thiếu tướng tử trận, mà biên chế thiếu tướng dưới trướng cũng theo sự biến mất của thiếu tướng mà hủy bỏ. Không thể không hủy bỏ, vì kỳ hạm của những thiếu tướng này, chính là chiếc chiến hạm cuối cùng dưới trướng của bọn họ.
Đối với những thiếu tướng do mình đề bạt, Ngụy Phi vừa đau lòng vì bọn họ lại vừa kiêu ngạo vì bọn họ, bọn họ không giống như những sĩ quan quân liên bang trước kia, vừa nhìn thấy tình hình chiến sự bất lợi đã bỏ chạy hoặc đầu hàng, bọn họ đều tùy theo cuộc chiến mà thay đổi kỳ hạm liên tục, mãi cho đến khi chiếc chiến hạm cuối cùng dưới trướng mình bị tiêu diệt, mới ngừng chiến đấu, mà bọn họ cũng ra đi cùng với chiếc chiến hạm cuối cùng của mình.
“Những quân nhân tốt như thế! Nếu như liên bang chúng ta có nhiều chiến hạm mạnh, có những quân liên bang chỉ huy binh lính như thế, tuyệt đối có thể hồi phục những huy hoàng trước đây của Vạn La liên bang! Đáng tiếc…”
Nghĩ đến đây, Ngụy Phi cúi đầu, khẽ thở dài, hi vọng này không thể nào trở thành hiện thực, vì theo tình hình chiến sự, không bao lâu nữa, quân liên bang toàn bộ sẽ bị tiêu diệt hết.
“Tướng Quân! Đường Long… Vệ đội của nguyên soái Đường Long xuất hiện đằng sau quân chúng ta!” Lính thông tin hốt hoảng hét lên. Bây giờ toàn liên bang ai cũng biết, những sĩ quan chỉ huy Đường Long một tay đề bại lên đều phản bội rời khỏi hắn, bây giờ Đường Long trong tình huống chiến sự bất lợi cho quân liên bang, xuất hiện phía sau lưng, ai mà biết được hắn muốn làm gì?
Ngụy Phi nghe thấy lời này ý nghĩ đầu tiên chính là: “Lẽ nào những kẻ địch này là do Đường Long câu kết đến để tiêu diệt liên bang?”
Ngụy Phi không biết rõ Đường Long có khí đọ lớn như thế không, đành để thuộc hạ nối liên lạc với Đường Long, tự mình hỏi ý đồ của Đường Long.
Nhìn thấy Đường Long trên màn hình, vẻ mặt bình thản vuốt ve mèo đen nhỏ trong lòng mình, Ngụy Phi thần sắc ngẩn ngơ, nhưng anh ta nhanh chóng đứng thẳng, sau khi kính chào Đường Long nói: “Không biết ngày đến là vì chuyện gì?”
Mặc dù sớm biết những sĩ quan chỉ huy liên bang này rời bỏ mình, nhưng nghe thấy thuộc hạ mình rất xem trọng, một tay đề bạt hắn lên làm thượng tướng chỉ huy hạm đội này, lại lạnh lùng như thế hỏi mình, Đường Long trong lòng vẫn dấy lên một tia tức giận.
Nhưng hắn không bộc lộ ra ngoài, tâm trạng không tốt, hắn lười đáp lễ, trực tiếp nói: “Không đến đây đánh trận, ta còn hưng phấn chạy đến nơi này làm gì?”
“Đánh trận!” Ngụy Phi trong lòng căng thẳng vội hỏi: “Không biết kẻ địch của ngài là …”
“Ngu ngốc, cái này cũng phải hỏi sao! Ngươi ra lệnh hạm đội của ngươi người đường cho ta, ta muốn quân liên bang các ngươi xem xem, vệ đội của ta đánh trận như thế nào!” Đường Long không khách sáo vẫy tay nói.
Lời này của Đường Long, rõ ràng bày tỏ hắn và vệ đội của hắn không phải thuộc về liên bang, nhưng Ngụy Phi không để ý những điểm này, trong lòng anh ta bây giờ rất vui vẻ, mặc dù vệ đội Đường Long số lượng chỉ khoảng vài ngàn chiếc, nhưng vài ngàn chiếc này toàn bộ đều là chiến hạm bạch kình, tính năng so với những chiến hạm này của mình còn cao cấp hơn vài lần, có sự gia nhập của những chiến hạm bạch kình này, những chiến hạm kia của địch e rằng sẽ không dễ chịu như thế.
Nghĩ đến đây, Ngụy Phi lập tức ra lệnh thuộc hạ nhường đường. Ngụy Phi không cho rằng Đường Long giả bộ, nếu như nhìn không vừa mắt những người như mình, chỉ cần không để ý đến, những người như mình sẽ bị chết hết.
Hơn nữa cho dù muốn tự tay động thủ để trút giận, chỉ cần vừa xuất hiện phía sau mình trực tiếp bắn pháo là được rồi, như thế, những người như mình tuyệt đối sẽ vì bị giáp công ở hai mặt mà nhanh chóng tiêu tùng, hoàn toàn không cần đóng phim để mê hoặc những người như mình.
Đợi sau khi tắt liên lạc, mèo đen nhỏ lập tức hỏi: “Đại ca, thật sự phải tiêu diệt vài ngàn chiến hạm để đóng kịch sao? Nên biết, chỉ cần em ra tay, lập tức có thể điều khiển toàn bộ chiến hạm địch, hoàn toàn không cần lãng phí như thế? Hơn nữa lát nữa chúng ta sẽ đi rồi, hà tất để ý đến những người liên bang kia nghĩ gì?”
Đường Long cười nói: “Hi, bất luận nói như thế nào, Vạn La liên bang sớm muộn đều là của chúng ta, ta không muốn khiến người của Vạn La liên bang hiểu lầm rằng chúng câu kết với những hải tặc này, cho nên phải làm ra vẻ, thuận tiện biểu hiện một chút lực chiến đấu của Đại Đường chúng ta mạnh như thế nào, để tránh họ suốt ngày có ý đinh đánh chúng ta.
“Hơn nữa, đây là cơ hội thu thập tình hình chiến đấu của chiến hạm đối phương, đợi sau này lúc chúng ta đối diện với những kẻ địch này, trong lòng đã có biết trước.”
Sau khi suy nghĩ, mèo đen nhỏ gật đầu nói: “Hiểu rõ, đợi sau khi chúng ta xông lên tiêu diệt vài ngàn chiến hạm, em sẽ không chế những chiến hạm này, để bọn họ vừa đánh vừa lui, đợi rời khỏi chiến trường, em sẽ để bọn họ nhảy đến tinh hệ Vô Loạn.
“Ừ, không nên làm quá rõ ràng, để tránh khiến người ta nghi ngờ. Đúng rồi, em xác định có thể điều khiển mấy chục ngàn chiến hạm và hàng triệu, số lượng có thể vượt qua trăm tỷ người máy này sao?” Đường Long nhìn mèo đen nhỏ, không yên tâm hỏi
Mèo đen nhỏ vừa nghe thấy lời này lập tức nhảy lên hét: “Đáng ghét! Lại dám xem thường em? Cũng không nghĩ mà xem em là cái gì tiến hóa ra! Chỉ có chút ít này mà có thể gây khó dễ cho em sao? Mèo đen nhỏ em đây ngay cả đầu ngón tay không cần dùng, cũng có thể triệu tập toàn bộ bọn họ đến đây!”
Đường Long biết mèo đen nhỏ giận dỗi, vội nhận lỗi xin lỗi, sau khi hứa mấy chục bữa ăn ngon, mèo đen nhỏ cuối cùng cũng hết giận chờ đợi thi triển năng lực của mình, biến toàn bộ những chiến hạm của tinh hệ Hải tặc thành chiến hạm của Đại Đường.
Lâm Chấn Binh nhìn thấy trên màn hình tỷ lệ binh lực không ngừng thay đổi, đắc ý chỉ toàn cảnh chiến trường trên màn hình cười nói: “Ha ha, đám sĩ quan chỉ huy ngu ngốc này của quân liên bang, các ngươi có biết chỉ huy hay không? Lại bị ta một thanh niên trẻ không hiểu quân sự này đánh bẹp!”
Nói rồi, cười nói với người bên cạnh: “Bọn họ hoàn toàn không thể so sánh với chúng ta, các người xem, mới chỉ có một lúc, bọn họ đã chỉ còn lại hơn 20 ngàn chiến hạm, mà chúng ta còn gần 40 ngàn chiến hạm, tin rằng không bao lâu nữa, chúng ta có thể tiêu diệt hết bọn họ!”
Nghe thấy lời này, những người trong tộc ngoài vài người sắc mặt kỳ lạ, những người khác đều cười nịnh bợ nói đúng thế.
Những người có sắc mặt kỳ lạ đều đã từng học trong trường quân sự, ít nhiều cũng hiểu một ít việc quân, lúc này trong lòng bọn họ đang mắng: “Mẹ nó, có chiến hạm mạnh như thế, và những binh lính không sợ chết, trong khoảng 1 tiếng mà để mất đi gần 10 ngàn chiến hạm, còn dám tự khoe khoang? Nếu như quân liên bang có được chiến hạm như thế, ngươi sớm đã bị tiêu diệt rồi!
“Nếu như ông đây chỉ huy, chắc chắn chỉ cần tổn thất binh lực 5 ngàn chiếc, thì đã có thể tiêu diệt hết quân liên bang!” Nhưng bọn họ nghĩ đến đây, ánh mắt đều ảm đạm, vì bọn họ những dòng thứ trong gia tộc, không thể nào có cơ hội chỉ huy chiến hạm, ngay cả đề xuất ý kiến cũng không thể, như như có thể, hồi nãy đã nói rồi.
Lâm Chấn Binh được mọi người khen nức nở, đột nhiên chợt nảy ra ý nghĩ nói: “Các vị, tin rằng mọi người đều muốn làm tướng quân cho đã nghiền, mỗi người chỉ huy vài trăm chiến hạm để chơi thấy thế nào? Những người máy này, các người hoàn toàn không cần suy nghĩ, mở miệng ra lệnh tấn công là được, thế nào, có hứng thú không?
“Để chúng ta tỷ thí xem chiến quả của ai nhiều nhất?” Nói đến đây, trong mắt Lâm Chấn Binh lóe lên tia hài hước.
Mọi người nghe thấy lời này đều ngẩn người, nhưng nhanh chóng hoan hô cả lên. Những người chưa từng chỉ huy chiến hạm, rất mong chờ có cơ hội chỉ huy chiến hạm tiến hành chiến đấu, hơn nữa cuộc chiến lần này có thể nói là nắm chắc toàn thắng, chỉ cần mình không ngu ngốc chạy đến tiền tuyến, vậy thì mình sẽ vô cùng an toàn.
Chính vào lúc mọi người bắt đầu thảo luận mình muốn dẫn theo bao nhiêu chiến hạm, máy tính trên chiến hạm đột nhiên liên tục phát ra cảnh báo chiến hạm phe mình không ngừng bị tiêu diệt, đợi lúc mọi người tỉnh lại quay đầu nhìn màn hình, chiến hạm bên này trong nháy mắt, đã bị tiêu diệt 500 chiếc, hơn nữa con số không ngừng tăng lên.
“Chuyện này là sao?” Lâm Chấn Binh có chút ngây người hét, hắn chưa hiểu rõ tình hình.
Người máy nghe thấy lời sĩ quan chỉ huy hỏi, lập tức phát ra số liệu hình ảnh ghi lại được, trên màn hình lập tức xuất hiện cảnh khi nãy.
Mọi người chỉ nhìn thấy hạm đội liên bang vốn dĩ đang chiến đấu với mình nhường một con đường, sau đó mấy ngàn chiến hạm mày trắng bạc, từ con đường này bay ra, sau đó những chiến hạm này cũng không thấy bọn họ làm sao tiến hành chính đốn hạm đội, vừa bắn, vừa tiến về phía trước, chiến hạm bị bọn họ bắn trúng, toàn bộ đều không làm ra kháng cự gì thì bị đánh hủy.
“Sức chiến đấu của chiến hạm bạch kình mạnh như thế!” Người của Lâm gia đều kinh ngạc thất thanh kêu lên.
Bọn họ mặc dù không có làm nghề buôn bán vũ khí, nhưng đối với chiến hạm bạch kình nổi tiếng khắp vũ trụ, cũng hiểu biết ít nhiều, cho nên bọn họ vừa nhìn thấy những chiến hạm màu bạc kia, liền biết được là loại chiến hạm nào.
Vốn dĩ nhìn thấy tính năng chiến hạm phe mình cao hơn chiến hạm quân liên bang, mà kiêu ngạo, bọn họ lúc này sắc mặt tái mét, vì bọn họ phát hiện tính năng của chiến hạm bạch kình, còn cao hơn tính năng của chiến hạm của mình.
“Hốt hoảng cái gì? Chiến hạm bạch kình cho dù lợi hại hơn chiến hạm chung ta, số lượng cũng chẳng qua là 2, 3 ngàn chiếc, đừng quên, chúng ta có 40, 50 ngàn chiến hạm! Ưu thế số lượng tuyệt đối ở về phía chúng ta!” Lâm Chấn Binh thân là tổng chỉ huy, hét lên khiến mọi người bất ngờ.
“Nhưng ưu thế số lượng thật sự có tác dụng không? Nên biến chiến hạm bạch kình đao thương bất nhập, bây giờ chúng ta đã tổn thất gần ngàn chiến hạm, nhưng chiến hạm bạch kình vẫn không thấy giảm đi.” Không biết là người nào trong đám người đó nói như thế.
Nghe thấy lờin ày, vốn dĩ vì lời nói của Lâm Chấn Binh mà khôi phục được chút ít, mọi người thần sắc lần nữa trắng bạch. Quét nhìn mọi người, giọng Lâm Chấn Đông rất lớn nói: “Các ngươi sợ cái gì? Đánh không thắng, chúng ta có thể trực tiếp dùng chiến hạm tông vào, ta không tin chiến hạm bạch kình có thể chống đỡ nổi sự tấn công này!”
Mọi người nghe thấy liền khôi phục lại, đồng thời còn có chút đỏ lên. Đúng vậy, chiến hạm do người máy điều khiển hoàn toàn có thể dùng chiêu này, chưa từng nghe thấy có loại chiến hạm nào bị chiến hạm tông mà không bị gì.
Mèo đen nhỏ nhìn con số chiến hạm bị tiêu diệt không ngừng tăng lên trên màn hình, giọng lo lắng hỏi Đường Long: “Đại ca, nên đến lượt em ra tay rồi chứ? Sắp hai ngàn chiến hạm rồi.”
“Ừ, đợi lúc tiêu diệt được 3000 chiến hạm thì ra tay.” Đường Long gật đầu nói.
Mèo đen nhỏ không đáp, hai mắt trừng trừng nhìn con số trên màn hình, lúc con số sắp đến 3000 ngàn, mèo đen nhỏ đã ngồi tư thế tập trung sức mạnh, lức chuẩn bị sử dụng năng lực, ầm một tiếng cực lớn, theo tiếng ầm này là chiến hạm rung lắc, mèo đen nhỏ và Đường Long không chuẩn bị gì bị ngã xuống đất.
“Chủ công, chiến hạm địch tiến hành tông mạnh tấn công chúng ta, chiến hạm bạch kình bị hủy 3 chiếc.” Hai người Phương Sương, Phương Băng nhanh chóng đỡ Đường Long dậy, đồng thời báo cáo.
“Mẹ nó, lại chơi chiêu này! Các người không tiếc những chiến hạm kia sao?” Đường Long lắc lắc đầu đứng lên.
Sớm đã nhảy lên đài điều khiển, mèo đen nhỏ quay đầu nói: “Tiếc cái gì? Đối với bọn họ mà nói chiến hạm chỉ là thứ tiêu khiển, tùy tiện có thể sản xuất hàng loạt, hơn nữa loại tấn công đồng quy vu tận này tuyệt đối có hiệu quả, chỉ cần trước khi tông mạnh không bị tiêu hủy, vậy thì màng bảo vệ của chiến hạm tuyệt đối không thể ngăn chặn sự tông mạnh của vật chất.
“Nếu như em có được nhiều chiến hạm và người máy như thế, em cũng sẽ làm như vậy, bớt phiền phức.”
“Lấy chiến hạm tiêu chuẩn làm chiến hạm tự sát? Ta mới không có tiền vốn lớn như thế để lãng phí.” Đường Long lắc đầu nói. “Cũng không cần lãng phí vốn nhiều như thế, tùy tiện tìm vài mảnh sắt, lắp đặt một máy tính, cộng thêm một lò động lực, một chiến hạm tự sát không phải đã ra lò rồi sao?” Mèo đen nhỏ chớp chớp mắt nói.
“Khà khà, nói thì dễ nghe, nếu thật sự chế tạo theo lời ngươi nói, e rằng còn chưa gặp địch thì đã bị vỡ tan tành. Được rồi, không nói những lời này nữa, bây giờ là lúc xem ngươi biểu diễn rồi.” Đường Long cười nói.
“Được thôi, xem mèo đen nhỏ ta làm sao ra oai đây!” Mèo đen nhỏ nói xong móng vuốt chân trước xoẹt một tiếng xuất hiện, sau đó dễ dàng cắm vào bề mặt kim loại của bàn điều khiển. Mèo đen nhỏ làm xong những động tác này nhắm mắt lại, cơ thể ohast ra những ánh sáng màu trắng bạc. Còn máy tính trên chiến hạm lập tức phát ra một thông tin công khai với chiến hạm tinh hệ Hải tặc.
Lâm Chấn Binh nhìn thấy chiến hạm bạch kình dưới sự tông mạnh tấn công liều mạng của chiến hạm mình bị tiêu diệt không ít, bất giác cười lên. Chính là lúc này, một người đàn ông cao lớn vẻ mặt lạnh lùng báo cáo: “Đại nhân, đối phương phát ra thông tin công khai, xin hỏi có kết nối hay không?”
“Thông tin công khai?” Lâm Chấn Binh ngây người, nhưng nhanh chóng tự cho là mình đúng nói: “Ha ha, bọn họ nhất định là muốn đầu hàng, mau phát đến toàn bộ chiến hạm!”
“Vâng!” Người đàn ông đó lập tức phát thông tin này ra.
“Cái đám không biết trời cao đât rộng các ngươi, đám chết tiệt không biết sống chết, lại dám đối đầu với ông đây? Nhanh chóng quỳ xuống đất đầu chạm đất, mông chổng lên trời cầu xin ông đây tha mạng, nếu không ông đây lập tức tiêu diệt sạch các người!”
Những dòng chữ này xuất hiện trên màn hình, bọn người Lâm Chấn Binh đều sững sờ, sau đó hai mắt đỏ ngầu mắng lớn, đám người này bị chọc tức không phát hiện ra, lúc dòng chữ kia xuất hiện, những người máy chỉ huy trong khoang kia rung lắc một hồi.
Lâm Chấn Binh càng hét lớn lên: “Đáng chết! Lại dám trêu tức ta? Tất cả chiến hạm xuất động, đâm chết hết bọn chúng cho ta.” Vốn dĩ lúc Lâm Chấn Binh nói ra lời này, người máy chỉ huy khoang lập tức truyền đạt mệnh lệnh này tới những chiến hạm khác, nhưng bọn họ hoàn toàn không có bất cứ hành động gì.
Bên phía Đường Long, mèo đen nhỏ mở máy, quay đầu nhìn Đường Long, đắc ý nói: “Đại ca, nhìn kỹ nè.” Đường Long nghe thấy lời này, vẻ mặt chờ đợi gật đầu, hắn bắt đầu ảo tưởng, sau khi mình có nhiều chiến hạm như thế thì làm sao.
Lâm Chấn Binh và những người kia, đang hưng phấn nhìn màn hình, hi vọng có thể nhìn thấy chiến hạm phe mình, tông hủy chiến hạm bạch kình, đáng tiếc trên màn hình không xuất hiện cảnh như bọn họ mong đợi, thậm chí ngay cả một cuộc chiến đấu bình thường cũng không có xuất hiện, có nghĩa là, chiến hạm phe mình toàn bộ ngừng chiến.
Tinh hệ Hải tặc xa xôi, Đường Hổ đầu trọc trên chiến hạm siêu lớn, động tác rót rượu đột nhiên ngừng lại, lầm bầm một câu: “Sao lại chỉ có 1 cái?”
Nhưng hắn nhanh chóng hoàn thành động tác, đặt bình rượu xuống bưng ly rượu lên khẽ nhấm một ngụm, sau đó nhìn về phía khu vực thủ đô Vạn La liên bang cười cười: “Lại vì con người bán mạng như thế, thật không biết ngươi nghĩ gì. Khà khà, để ngươi tự do một khoảng thời gian, đợi thời cơ chin muồi, ngươi sẽ không còn có tự do nữa.” Nói xong liền lắc lắc ly rượu không nói nữa.
“Chuyện này là sao? Sao lại ngừng chiến?”
Bên phía Lâm Chấn Đông và Vạn La liên bang bên kia đều hỏi câu hỏi như thế, nhưng khác nhau là, quân Vạn La liên bang bị đánh đến nỗi sắp vỡ trận, vội vàng nhân thời cơ tập hợp binh lực.
Còn Lâm Chấn Đông thì dưới sự chăm chú nhìn của mọi người, xông đến trước đài điều khiển, nắm lây y phục của một người máy phụ trách thông tin, tức giận hét lên: “Tại sao không tấn công?”
Người này vẻ mặt lạnh lùng, giọng lạnh nhạt nói: “Bởi vì chủ nhân mới bảo chúng tôi ngừng tấn công.”
Lâm Chấn Đông giận dữ nghe thấy lời này ngây người, sau đó ngạc nhiên nói: “Chủ nhân mới? Chủ nhân mới ở đâu ra? Chủ nhân của các người không phải ta Lâm Chấn Đông anh ta sao?”
Vẻ mặt lạnh lùng của người này, đột nhiên nở nụ cười nói: “Xin lỗi, chủ nhân mới bảo chúng tôi bắt ngươi lại.” Nói xong rồi thò tay nắm chặt áo của Lâm Chấn Binh, nâng lên quẳng đi, Lâm Chấn Binh còn chưa kịp phản ứng xảy ra chuyện gì, vì bị quẳng đụng tường mà hôn mê.
Những người khác đứng bên cạnh xem náo nhiệt, cũng bị những người khác tay đấm chân đá ngất đi, sau đó mấy chục người, mỗi người một người lôi đám người Lâm Chấn Binh ra khỏi khoang chỉ huy.
Ngụy Phi của quân Vạn La liên bang đang suy nghĩ, những chiến hạm địch đang chiếm ưu thế sao lại đột nhiên ngừng chiến, lẽ nào là muốn khuyên hàng? Hay là có âm mưu khác? Lúc anh ta đang suy đoán, những chiến hạm bạch kình bị tông hủy mấy chục chiếc, đang ở vào trạng thái phòng thủ đột nhiên nổ máy, vừa liều mạng bắn, vừa bay thẳng về phía địch.
Quân địch ngừng chiến lập tức bị tiêu diệt vài trăm chiếc, mãi đén lúc này, bọn họ mới dường như tỉnh lại từ trong giấc ngủ, bắt đầu ra sức phản kích. Nhìn thấy Đường Long đang liều mạng chiến đấu, Ngụy Phi đàng vứt bỏ nghi ngờ, ra lệnh bồ đội đã tập hợp xong lần nữa chiến đấu.
Nhưng cuộc chiến đấu lần này không kéo dài được bao lâu, khoảng 10 phút, chiến hạm địch được những chiến hạm dịch khác bao vây, sau khi bị mười mấy chiến hạm bạch kình liên tục phá hủy, chiến hạm địch hung hãn đột nhiên hoảng loạn, tấn công cũng không lợi hai như thế, hơn nữa bắt đâu chầm chậm lùi về sau.
Nhìn thấy cảnh này quân liên bang lập tức hoan hô cả lên, đều cho răng chiếc chiến hạm bị mười mấy chiến hạm bạch kình tiêu diệt kia, là kỳ hạm của quân địch.
Nhìn thấy quân địch bắt đầu rút lui, quân liên bang nén giận đầy bụng, lập tức theo sau chiến hạm bạch kình truy kích quân địch.
Nhưng không biết chuyện gì, chiến hạm bạch kình dẫn đầu hoàn toàn không thể đuổi kịp chiến hạm địch, quân liên bang ở sau chiến hạm bạch kình, bị ngăn cản đường truy đuổi, đành bất đắc dĩ nhìn quân địch càng lúc càng xa. Cuối cùng, những chiến hạm địch rời khỏi kia, sau khi bỏ chạt đến khoảng cách an toàn, lập tức sử dụng bước nhảy không gian bỏ chạy.
Cuộc chiến kết thúc, binh lính cấp trung và cấp thấp quân liên bang đều thở phào, vui mừng vì mình vừa trở về từ cõi chết, cũng rất cảm kích Đường Long đến cứu viện kịp thời.
Còn những sĩ quan cao cấp như Ngụy Phi thì nhìn chiến hạm của mình, buồn bã, vì cuộc chiến này, 5 hạm đội lớn của quân liên bang, bây giờ chỉ còn lại không đến hai hạm đội, vô số binh lính và chiến hạm tinh nhuệ, cứ như thế biến thành bụi vũ trụ.
Mèo đen nhỏ rất mệt mỏi rút móng về, lắc đầu thở nói: “Trời ơi, không ngờ đồng thời xâm nhập điều khiển hàng trăm triệu máy tính là chuyện cực khổ như thế, lần sau em không làm đâu, thật là muốn nửa cái mạng của em.”
“Làm xong rồi?” Đường Long hỏi.
Mèo đen nhỏ vô lực gật đầu: “Làm xong rồi, em ra lệnh cho bọn họ sau khi rời khỏi liền lái về Đại Đường chúng ta, anh để người của Đại Đường ở lại thay đổi số hiệu chiến hạm cho bọn họ là được.”
“Ha ha, Đại Đường chúng ta lại gia tăng một quân sinh lực, những chiến hạm kia không đến 35 ngàn cũng là 28 ngàn phải không? Đường Long vui vẻ sờ đầu mèo đenh nhỏ nói: “Ngươi cực khổ rồi, bây giờ đến lượt ta biểu diễn.” Nói rồi quay đàu nói với Phương Sương, Phượng Băng: “Kết nối hệ thống thông tin khu vực thủ đô cho ta!”
“Vâng.” Phương Sương, Phương Băng nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ.
Trên hành tinh khu vực thủ đô, Trần Dục vừa nhận được tin địch rút lui, lập tức ra lệnh đài truyền hình phát tin này đi, nhưng ông ta đang thở phào, cũng sự tổn thất thảm trọng của quân liên bang mà phiền não không thôi.
“Uhm? Đường Long sao lại xuất hiện trên truyền hình? Lẽ nào hắn muốn cướp đoạt công lao thắng lợi lần này?” Trần Dục chau mày, lầm bầm nhìn Đường Long trên màn hình.
Ông ta từ báo cáo hiện trường biết được chiến thắng lần này, vệ đội do Đường Long soái lĩnh có công rất lớn, ông ta phiền não Đường Long sợ hắn sẽ mượn cơ hội này, thu hồi lại quân tâm, dân tâm đã mất đi, đáng tiếc mình bây giờ không thể ngăn cản hắn, dù gì chuyện về phương diện kinh tế vẫn phải dựa vào sự hỗ trợ của thương nhân Đại Đường.
Trần Dục hiểu được điểm này đành bất dắc dĩ nhìn màn hình, xem Đường Long nói những gì.
Chỉ nhìn thấy Đường Long trên màn hình mắt nhìn thẳng, giọng bình thản nói: “Ta Đường Long tại đây tuyên bố, từ giờ phút này tử chức nguyên soái Vạn La liên bang, từ bỏ hết tất cả chức vụ của Vạn La liên bang. Cám ơn.” Nói xong liền đứng nghiêm chào một cách đúng mực quân đội, sau đó ti vi nhảy kênh lần nữa xuất hiện, sau đó trên màn hình khôi phục hình ảnh tiết mục cũ.
“Từ chức?” Trần Dục ngây người, ông ta không hiểu, tại sao Đường Long không từ chức lúc bị phản đối mạnh mẽ nhất, lại vào lúc sau khi quân đội giành được thắng lợi mà từ chức.
Lúc Trần Dục đang suy nghĩ, một thư ký chạy vào hét lên: “Thưa tổng thống, thương nhân Đại Đường toàn bộ mất tích!”
“Cái gì!” Trần Dục nhảy cẫng lên hỏi: “Chuyện này là sao? Người phái đi giám sát đâu?”
Lúc thư ký kia chưa kịp trả lời, một thư ký khác chạy vào nói: “Thưa tổng thống, xây dựng khu kinh tế trọng điểm toàn bộ đình công, những nhà đầu tư đều được chuyển đi hết rồi!”
Lúc này thư ký thứ 3 chạy vào nói: “Điểm cảnh giới biên giới phát hiện vệ đội của nguyên soái Đường Long, mang theo mấy chục tàu vận chuyển, lúc nãy vừa rời khỏi khu vực thủ đô!”
Trần Dục bất đắc dĩ thở dài, ngồi xuống vẫy tay bảo thư ký lui ra. Ông ta không ra lên đuổi theo Đường Long, không phải nói là không muốn đuổi theo, mà là không dám đuổi theo, vệ đội Đường Long cũng đủ tiêu diệt hết những tàn binh còn lại của quân liên bang.
Như thế xem ra, Đường Long không có dã tâm với khu vực thủ đô, nhưng Đường Long rời đi cũng không có gì, dù gì mình đang tính toán hắn, đáng tiếc những thương nhân Đại Đường kia cũng đi theo Đường Long rồi.
Cũng thật kỳ lạ, những thương nhân kia sao lại nghe theo lời Đường Long như thế? Tiền đầu tư xây dựng cơ sở cứ như thế không cần nữa sao? Thật không hiểu nổi. Hài, xem ra trong khoảng thời gian ngắn xây dựng kinh tế không thể nào xây dựng lại được.
Toàn bộ dân chúng khu vực thủ đô xem tiết mục này, ào ào kích động hét lớn, đồng thời đi ra khỏi nhà diễu hành. Bọn họ không phải vì giữ Đường Long lại, mà hét lớn những khẩu hiệu đại loại như: “Không thể để hắn ta cứ như thế mà đi!” Chúng ta muốn cách chức Đường Long, không muốn Đường Long từ chức!”
Sĩ quan quân đội sau khi xem tin tức này, khổ sở thở dài, bọn họ biết rất rõ Đường Long có được sức chiến đấu mạnh mẽ, nếu như thật muốn thôn tính khu vực thủ đô, quân liên bang tổn thất thảm trọng hoàn toàn không phải là đối thủ. Nhưng Đường Long cứ như thế dứt khoát từ chức, khiến bọn họ ý thức được, Đường Long có lẽ không xấu như những lời dân chúng nói.
Còn những binh sĩ bình thường sau khi xem được tin tức này, thì thầm mắc những sĩ quan và dân chúng kia ép Đường Long đi, người ta thật có ý định đánh, chỉ cần ở bên cạnh xem náo nhiệt là được, hà tất cùng ra trận liều mạng, sau khi chiến thắng thì lẳng lặng bỏ đi.
Bọn họ không hài lòng với tầng lớp trên, cũng bắt đầu lo lắng cho người thân của mình không thể hưởng thụ đãi ngộ người nhà quan nhân như hiện nay.
Vệ đội của Đường Long sau khi Đường Long tuyên bố từ chức, toàn lực bay về tinh hệ Vô Loạn, mèo đen nhỏ trên kỳ hạm ngạc nhiên nhìn Đường Long nói: “Đại ca, anh chỉ nói một câu đơn giản thế thôi à?”
Đường Long chỉnh đốn y phục, đắc ý nói: “Như thế mới ngầu.”
“Ngầu cái con khỉ! Khống chế cả hệ thống thông tin khu vực thủ đô, lại chỉ để nói một câu như thế, thật là phục anh luôn.” Mèo đen nhỏ bĩu môi nói.
“Đúng rồi, ngươi nói những dân chúng kia có cảm thấy rất đáng tiếc không, đáng tiếc nguyên soái trẻ tuổi nhất như ta cứ như thế mà từ chức.” Đường Long cười hì hì hỏi.
“Đáng tiếc? Bọn họ không biết vui mừng biết bao nhiêu, đại ca, anh đừng quên, anh trong lòng dân chúng khu vực thủ đô, giống như con chuột qua đường vậy, người người đòi đánh.” Mèo đen nhỏ cười nhạo nói.
Đường Long suy nghĩ, bất đắc dĩ lắc đầu nói: “Thôi bỏ đi, không cần để ý đến bọn họ, dù gì không phải là con dân của ta.” Nói đến đây, Đường Long cười nói: “Vậy thì, bây giờ chúng ta trở về nhà?” nhìn mọi người đều gật đầu, Đường Long vẫy tay ra lệnh: “Mục tiêu, hành tinh Trung Châu tinh hệ Vô Loạn, xuất phát!”
Lâm Chấn Đông đang vừa chúc mừng minh lên làm tộc trưởng, vừa chờ đợi tin thắng lợi, nhưng không đợi được tin tốt của Lâm Chấn Binh, ngược lại nhìn thấy trên ti vi khu vực thủ đô phát tin tức quân liên bang đánh lui quân địch.
Xem được tin tức này, hắn và những người vây quanh nịnh bợ hắn đều sững sờ, 50 ngàn binh lực đối địch với 50 ngàn binh lực, không nói tính năng chiến hạm của bên mình cao hơn quân liên bang, hơn nữa binh lính bên mình toàn bộ đều là người máy, lại bị đánh bại như thế?
“Đáng chết! Sao lại thất bại như thế? Lâm Chấn Binh đi đâu rồi? Không liên lạc được sao?” Lâm Chấn Đông đứng lên giận dữ hét lên.
“Tộc trưởng, không thể liên lạc được với Lâm Chấn Binh, thông tin liên lạc của bọn họ bên kia cắt đứt với chúng ta rồi.” Một người trong tộc vội nói.
“Lâm Chấn Binh cái tên chết tiệt! Lẽ nào hắn sợ ta truy cứu trách nhiệm thất bại của hắn sao?”
Lâm Chấn Binh nghiến răng nghiến lợi đi qua đi lại, đối với việc người huynh đệ Lâm Chấn Binh sớm đã ủng hộ mình này hắn hiểu rất rõ, cái tên kia thất bại có thể đã trốn ở đâu đó, nhưng cho dù như thế, Lâm Chấn Đông vẫn không nỡ nhẫn tâm xuống tay, dù gì cũng là huynh đệ ủng hộ mình sớm nhất.
Lâm Chấn Đông vốn muốn lập tức phái người đi tìm Lâm Chấn Binh, vì hắn biết, cái tên kia không nhận được tin hắn tha thứ, sẽ không xuất hiện.
Nhưng hắn lập tức nghĩ đến chuyện quan trọng hơn kia, hắn dừng bước ra lệnh: “Ra lệnh những chiến hạm khác toàn bộ xuất động, mẹ nó, ta không tin những tên kia ở khu vực hành tinh, còn có thể đánh bại 50 ngàn chiến hạm lần nữa!” Nói rồi dẫn theo một nhóm người chuẩn bị thân chinh.
Mệnh lệnh của Lâm Chấn Đông vừa ra không bao lâu, toàn bộ hạm đội người máy chờ đợi ngày đêm lập tức tập hợp ngoài không gian, Lâm Chấn Đông vẫy tay, 50 ngàn chiến hạm binh lính vũ khí đầy đủ, khí thế hung hãn bay về phía khu vực thủ đô. nguồn: Tàng.Thư.Viện
Ngụy Phu đứng trước ghế chỉ huy nhìn màn hình không lên tiếng, chỉ gật đầu ra hiệu biết rồi. Ai cũng không nhìn thấy nắm đấm anh ta nắm chặt để sau lưng, vừ dùng lực quá mạnh mà móng tay đâm chảy máu. Anh ta kiềm nén tâm trạng của mình, vì anh ta biết mình là sĩ quan chỉ huy tối cao, mình không thể biểu hiện vẻ mặt tiêu cực trước thuộc hạ được.
Lúc này trong lòng anh ta thầm than: “Hài, lẽ nào mưu kế giỏi, thật sự không thể thắng được vũ khí tiên tiến sao? Nếu như có thể, vì sao mình rõ ràng đã dắt mũi đi, hơn nữa đối phương không ngừng phạm sai lầm, nhưng hoàn toàn không thể khiến phe mình đảo ngược tình huống bất lợi?”
Nghĩ đến đây, Ngụy Phi nhìn so sánh binh lực trên màn hình, nhìn lấy con số của hai bên, trong lòng lần nữa than: “Lúc ban đầu, binh lực hai bên đều là khoảng 50 ngàn chiến hạm, nhưng không tới 1 giờ giao chiến, phe ta đã bị tiêu diệt hơn 20 ngàn chiếc, còn đối phương chỉ bị tiêu diệt hơn 10 ngàn chiếc.
“Nếu như bọn họ thay đổi sĩ quan chỉ huy có năng lực một chút đến chỉ hy, vậy thì con cố chiến hạm bị hủy của bọn họ, e rằng bây giờ chỉ là con số 0 mà thôi. Vào thời đại chiến hạm này, vũ khí tiên tiến, quyết định thắng thua trên chiến trường, vẫn chiếm tỷ trọng khá lớn.”
Lúc này, lính thông tin báo cáo lại có một thiếu tướng tử trận, mà biên chế thiếu tướng dưới trướng cũng theo sự biến mất của thiếu tướng mà hủy bỏ. Không thể không hủy bỏ, vì kỳ hạm của những thiếu tướng này, chính là chiếc chiến hạm cuối cùng dưới trướng của bọn họ.
Đối với những thiếu tướng do mình đề bạt, Ngụy Phi vừa đau lòng vì bọn họ lại vừa kiêu ngạo vì bọn họ, bọn họ không giống như những sĩ quan quân liên bang trước kia, vừa nhìn thấy tình hình chiến sự bất lợi đã bỏ chạy hoặc đầu hàng, bọn họ đều tùy theo cuộc chiến mà thay đổi kỳ hạm liên tục, mãi cho đến khi chiếc chiến hạm cuối cùng dưới trướng mình bị tiêu diệt, mới ngừng chiến đấu, mà bọn họ cũng ra đi cùng với chiếc chiến hạm cuối cùng của mình.
“Những quân nhân tốt như thế! Nếu như liên bang chúng ta có nhiều chiến hạm mạnh, có những quân liên bang chỉ huy binh lính như thế, tuyệt đối có thể hồi phục những huy hoàng trước đây của Vạn La liên bang! Đáng tiếc…”
Nghĩ đến đây, Ngụy Phi cúi đầu, khẽ thở dài, hi vọng này không thể nào trở thành hiện thực, vì theo tình hình chiến sự, không bao lâu nữa, quân liên bang toàn bộ sẽ bị tiêu diệt hết.
“Tướng Quân! Đường Long… Vệ đội của nguyên soái Đường Long xuất hiện đằng sau quân chúng ta!” Lính thông tin hốt hoảng hét lên. Bây giờ toàn liên bang ai cũng biết, những sĩ quan chỉ huy Đường Long một tay đề bại lên đều phản bội rời khỏi hắn, bây giờ Đường Long trong tình huống chiến sự bất lợi cho quân liên bang, xuất hiện phía sau lưng, ai mà biết được hắn muốn làm gì?
Ngụy Phi nghe thấy lời này ý nghĩ đầu tiên chính là: “Lẽ nào những kẻ địch này là do Đường Long câu kết đến để tiêu diệt liên bang?”
Ngụy Phi không biết rõ Đường Long có khí đọ lớn như thế không, đành để thuộc hạ nối liên lạc với Đường Long, tự mình hỏi ý đồ của Đường Long.
Nhìn thấy Đường Long trên màn hình, vẻ mặt bình thản vuốt ve mèo đen nhỏ trong lòng mình, Ngụy Phi thần sắc ngẩn ngơ, nhưng anh ta nhanh chóng đứng thẳng, sau khi kính chào Đường Long nói: “Không biết ngày đến là vì chuyện gì?”
Mặc dù sớm biết những sĩ quan chỉ huy liên bang này rời bỏ mình, nhưng nghe thấy thuộc hạ mình rất xem trọng, một tay đề bạt hắn lên làm thượng tướng chỉ huy hạm đội này, lại lạnh lùng như thế hỏi mình, Đường Long trong lòng vẫn dấy lên một tia tức giận.
Nhưng hắn không bộc lộ ra ngoài, tâm trạng không tốt, hắn lười đáp lễ, trực tiếp nói: “Không đến đây đánh trận, ta còn hưng phấn chạy đến nơi này làm gì?”
“Đánh trận!” Ngụy Phi trong lòng căng thẳng vội hỏi: “Không biết kẻ địch của ngài là …”
“Ngu ngốc, cái này cũng phải hỏi sao! Ngươi ra lệnh hạm đội của ngươi người đường cho ta, ta muốn quân liên bang các ngươi xem xem, vệ đội của ta đánh trận như thế nào!” Đường Long không khách sáo vẫy tay nói.
Lời này của Đường Long, rõ ràng bày tỏ hắn và vệ đội của hắn không phải thuộc về liên bang, nhưng Ngụy Phi không để ý những điểm này, trong lòng anh ta bây giờ rất vui vẻ, mặc dù vệ đội Đường Long số lượng chỉ khoảng vài ngàn chiếc, nhưng vài ngàn chiếc này toàn bộ đều là chiến hạm bạch kình, tính năng so với những chiến hạm này của mình còn cao cấp hơn vài lần, có sự gia nhập của những chiến hạm bạch kình này, những chiến hạm kia của địch e rằng sẽ không dễ chịu như thế.
Nghĩ đến đây, Ngụy Phi lập tức ra lệnh thuộc hạ nhường đường. Ngụy Phi không cho rằng Đường Long giả bộ, nếu như nhìn không vừa mắt những người như mình, chỉ cần không để ý đến, những người như mình sẽ bị chết hết.
Hơn nữa cho dù muốn tự tay động thủ để trút giận, chỉ cần vừa xuất hiện phía sau mình trực tiếp bắn pháo là được rồi, như thế, những người như mình tuyệt đối sẽ vì bị giáp công ở hai mặt mà nhanh chóng tiêu tùng, hoàn toàn không cần đóng phim để mê hoặc những người như mình.
Đợi sau khi tắt liên lạc, mèo đen nhỏ lập tức hỏi: “Đại ca, thật sự phải tiêu diệt vài ngàn chiến hạm để đóng kịch sao? Nên biết, chỉ cần em ra tay, lập tức có thể điều khiển toàn bộ chiến hạm địch, hoàn toàn không cần lãng phí như thế? Hơn nữa lát nữa chúng ta sẽ đi rồi, hà tất để ý đến những người liên bang kia nghĩ gì?”
Đường Long cười nói: “Hi, bất luận nói như thế nào, Vạn La liên bang sớm muộn đều là của chúng ta, ta không muốn khiến người của Vạn La liên bang hiểu lầm rằng chúng câu kết với những hải tặc này, cho nên phải làm ra vẻ, thuận tiện biểu hiện một chút lực chiến đấu của Đại Đường chúng ta mạnh như thế nào, để tránh họ suốt ngày có ý đinh đánh chúng ta.
“Hơn nữa, đây là cơ hội thu thập tình hình chiến đấu của chiến hạm đối phương, đợi sau này lúc chúng ta đối diện với những kẻ địch này, trong lòng đã có biết trước.”
Sau khi suy nghĩ, mèo đen nhỏ gật đầu nói: “Hiểu rõ, đợi sau khi chúng ta xông lên tiêu diệt vài ngàn chiến hạm, em sẽ không chế những chiến hạm này, để bọn họ vừa đánh vừa lui, đợi rời khỏi chiến trường, em sẽ để bọn họ nhảy đến tinh hệ Vô Loạn.
“Ừ, không nên làm quá rõ ràng, để tránh khiến người ta nghi ngờ. Đúng rồi, em xác định có thể điều khiển mấy chục ngàn chiến hạm và hàng triệu, số lượng có thể vượt qua trăm tỷ người máy này sao?” Đường Long nhìn mèo đen nhỏ, không yên tâm hỏi
Mèo đen nhỏ vừa nghe thấy lời này lập tức nhảy lên hét: “Đáng ghét! Lại dám xem thường em? Cũng không nghĩ mà xem em là cái gì tiến hóa ra! Chỉ có chút ít này mà có thể gây khó dễ cho em sao? Mèo đen nhỏ em đây ngay cả đầu ngón tay không cần dùng, cũng có thể triệu tập toàn bộ bọn họ đến đây!”
Đường Long biết mèo đen nhỏ giận dỗi, vội nhận lỗi xin lỗi, sau khi hứa mấy chục bữa ăn ngon, mèo đen nhỏ cuối cùng cũng hết giận chờ đợi thi triển năng lực của mình, biến toàn bộ những chiến hạm của tinh hệ Hải tặc thành chiến hạm của Đại Đường.
Lâm Chấn Binh nhìn thấy trên màn hình tỷ lệ binh lực không ngừng thay đổi, đắc ý chỉ toàn cảnh chiến trường trên màn hình cười nói: “Ha ha, đám sĩ quan chỉ huy ngu ngốc này của quân liên bang, các ngươi có biết chỉ huy hay không? Lại bị ta một thanh niên trẻ không hiểu quân sự này đánh bẹp!”
Nói rồi, cười nói với người bên cạnh: “Bọn họ hoàn toàn không thể so sánh với chúng ta, các người xem, mới chỉ có một lúc, bọn họ đã chỉ còn lại hơn 20 ngàn chiến hạm, mà chúng ta còn gần 40 ngàn chiến hạm, tin rằng không bao lâu nữa, chúng ta có thể tiêu diệt hết bọn họ!”
Nghe thấy lời này, những người trong tộc ngoài vài người sắc mặt kỳ lạ, những người khác đều cười nịnh bợ nói đúng thế.
Những người có sắc mặt kỳ lạ đều đã từng học trong trường quân sự, ít nhiều cũng hiểu một ít việc quân, lúc này trong lòng bọn họ đang mắng: “Mẹ nó, có chiến hạm mạnh như thế, và những binh lính không sợ chết, trong khoảng 1 tiếng mà để mất đi gần 10 ngàn chiến hạm, còn dám tự khoe khoang? Nếu như quân liên bang có được chiến hạm như thế, ngươi sớm đã bị tiêu diệt rồi!
“Nếu như ông đây chỉ huy, chắc chắn chỉ cần tổn thất binh lực 5 ngàn chiếc, thì đã có thể tiêu diệt hết quân liên bang!” Nhưng bọn họ nghĩ đến đây, ánh mắt đều ảm đạm, vì bọn họ những dòng thứ trong gia tộc, không thể nào có cơ hội chỉ huy chiến hạm, ngay cả đề xuất ý kiến cũng không thể, như như có thể, hồi nãy đã nói rồi.
Lâm Chấn Binh được mọi người khen nức nở, đột nhiên chợt nảy ra ý nghĩ nói: “Các vị, tin rằng mọi người đều muốn làm tướng quân cho đã nghiền, mỗi người chỉ huy vài trăm chiến hạm để chơi thấy thế nào? Những người máy này, các người hoàn toàn không cần suy nghĩ, mở miệng ra lệnh tấn công là được, thế nào, có hứng thú không?
“Để chúng ta tỷ thí xem chiến quả của ai nhiều nhất?” Nói đến đây, trong mắt Lâm Chấn Binh lóe lên tia hài hước.
Mọi người nghe thấy lời này đều ngẩn người, nhưng nhanh chóng hoan hô cả lên. Những người chưa từng chỉ huy chiến hạm, rất mong chờ có cơ hội chỉ huy chiến hạm tiến hành chiến đấu, hơn nữa cuộc chiến lần này có thể nói là nắm chắc toàn thắng, chỉ cần mình không ngu ngốc chạy đến tiền tuyến, vậy thì mình sẽ vô cùng an toàn.
Chính vào lúc mọi người bắt đầu thảo luận mình muốn dẫn theo bao nhiêu chiến hạm, máy tính trên chiến hạm đột nhiên liên tục phát ra cảnh báo chiến hạm phe mình không ngừng bị tiêu diệt, đợi lúc mọi người tỉnh lại quay đầu nhìn màn hình, chiến hạm bên này trong nháy mắt, đã bị tiêu diệt 500 chiếc, hơn nữa con số không ngừng tăng lên.
“Chuyện này là sao?” Lâm Chấn Binh có chút ngây người hét, hắn chưa hiểu rõ tình hình.
Người máy nghe thấy lời sĩ quan chỉ huy hỏi, lập tức phát ra số liệu hình ảnh ghi lại được, trên màn hình lập tức xuất hiện cảnh khi nãy.
Mọi người chỉ nhìn thấy hạm đội liên bang vốn dĩ đang chiến đấu với mình nhường một con đường, sau đó mấy ngàn chiến hạm mày trắng bạc, từ con đường này bay ra, sau đó những chiến hạm này cũng không thấy bọn họ làm sao tiến hành chính đốn hạm đội, vừa bắn, vừa tiến về phía trước, chiến hạm bị bọn họ bắn trúng, toàn bộ đều không làm ra kháng cự gì thì bị đánh hủy.
“Sức chiến đấu của chiến hạm bạch kình mạnh như thế!” Người của Lâm gia đều kinh ngạc thất thanh kêu lên.
Bọn họ mặc dù không có làm nghề buôn bán vũ khí, nhưng đối với chiến hạm bạch kình nổi tiếng khắp vũ trụ, cũng hiểu biết ít nhiều, cho nên bọn họ vừa nhìn thấy những chiến hạm màu bạc kia, liền biết được là loại chiến hạm nào.
Vốn dĩ nhìn thấy tính năng chiến hạm phe mình cao hơn chiến hạm quân liên bang, mà kiêu ngạo, bọn họ lúc này sắc mặt tái mét, vì bọn họ phát hiện tính năng của chiến hạm bạch kình, còn cao hơn tính năng của chiến hạm của mình.
“Hốt hoảng cái gì? Chiến hạm bạch kình cho dù lợi hại hơn chiến hạm chung ta, số lượng cũng chẳng qua là 2, 3 ngàn chiếc, đừng quên, chúng ta có 40, 50 ngàn chiến hạm! Ưu thế số lượng tuyệt đối ở về phía chúng ta!” Lâm Chấn Binh thân là tổng chỉ huy, hét lên khiến mọi người bất ngờ.
“Nhưng ưu thế số lượng thật sự có tác dụng không? Nên biến chiến hạm bạch kình đao thương bất nhập, bây giờ chúng ta đã tổn thất gần ngàn chiến hạm, nhưng chiến hạm bạch kình vẫn không thấy giảm đi.” Không biết là người nào trong đám người đó nói như thế.
Nghe thấy lờin ày, vốn dĩ vì lời nói của Lâm Chấn Binh mà khôi phục được chút ít, mọi người thần sắc lần nữa trắng bạch. Quét nhìn mọi người, giọng Lâm Chấn Đông rất lớn nói: “Các ngươi sợ cái gì? Đánh không thắng, chúng ta có thể trực tiếp dùng chiến hạm tông vào, ta không tin chiến hạm bạch kình có thể chống đỡ nổi sự tấn công này!”
Mọi người nghe thấy liền khôi phục lại, đồng thời còn có chút đỏ lên. Đúng vậy, chiến hạm do người máy điều khiển hoàn toàn có thể dùng chiêu này, chưa từng nghe thấy có loại chiến hạm nào bị chiến hạm tông mà không bị gì.
Mèo đen nhỏ nhìn con số chiến hạm bị tiêu diệt không ngừng tăng lên trên màn hình, giọng lo lắng hỏi Đường Long: “Đại ca, nên đến lượt em ra tay rồi chứ? Sắp hai ngàn chiến hạm rồi.”
“Ừ, đợi lúc tiêu diệt được 3000 chiến hạm thì ra tay.” Đường Long gật đầu nói.
Mèo đen nhỏ không đáp, hai mắt trừng trừng nhìn con số trên màn hình, lúc con số sắp đến 3000 ngàn, mèo đen nhỏ đã ngồi tư thế tập trung sức mạnh, lức chuẩn bị sử dụng năng lực, ầm một tiếng cực lớn, theo tiếng ầm này là chiến hạm rung lắc, mèo đen nhỏ và Đường Long không chuẩn bị gì bị ngã xuống đất.
“Chủ công, chiến hạm địch tiến hành tông mạnh tấn công chúng ta, chiến hạm bạch kình bị hủy 3 chiếc.” Hai người Phương Sương, Phương Băng nhanh chóng đỡ Đường Long dậy, đồng thời báo cáo.
“Mẹ nó, lại chơi chiêu này! Các người không tiếc những chiến hạm kia sao?” Đường Long lắc lắc đầu đứng lên.
Sớm đã nhảy lên đài điều khiển, mèo đen nhỏ quay đầu nói: “Tiếc cái gì? Đối với bọn họ mà nói chiến hạm chỉ là thứ tiêu khiển, tùy tiện có thể sản xuất hàng loạt, hơn nữa loại tấn công đồng quy vu tận này tuyệt đối có hiệu quả, chỉ cần trước khi tông mạnh không bị tiêu hủy, vậy thì màng bảo vệ của chiến hạm tuyệt đối không thể ngăn chặn sự tông mạnh của vật chất.
“Nếu như em có được nhiều chiến hạm và người máy như thế, em cũng sẽ làm như vậy, bớt phiền phức.”
“Lấy chiến hạm tiêu chuẩn làm chiến hạm tự sát? Ta mới không có tiền vốn lớn như thế để lãng phí.” Đường Long lắc đầu nói. “Cũng không cần lãng phí vốn nhiều như thế, tùy tiện tìm vài mảnh sắt, lắp đặt một máy tính, cộng thêm một lò động lực, một chiến hạm tự sát không phải đã ra lò rồi sao?” Mèo đen nhỏ chớp chớp mắt nói.
“Khà khà, nói thì dễ nghe, nếu thật sự chế tạo theo lời ngươi nói, e rằng còn chưa gặp địch thì đã bị vỡ tan tành. Được rồi, không nói những lời này nữa, bây giờ là lúc xem ngươi biểu diễn rồi.” Đường Long cười nói.
“Được thôi, xem mèo đen nhỏ ta làm sao ra oai đây!” Mèo đen nhỏ nói xong móng vuốt chân trước xoẹt một tiếng xuất hiện, sau đó dễ dàng cắm vào bề mặt kim loại của bàn điều khiển. Mèo đen nhỏ làm xong những động tác này nhắm mắt lại, cơ thể ohast ra những ánh sáng màu trắng bạc. Còn máy tính trên chiến hạm lập tức phát ra một thông tin công khai với chiến hạm tinh hệ Hải tặc.
Lâm Chấn Binh nhìn thấy chiến hạm bạch kình dưới sự tông mạnh tấn công liều mạng của chiến hạm mình bị tiêu diệt không ít, bất giác cười lên. Chính là lúc này, một người đàn ông cao lớn vẻ mặt lạnh lùng báo cáo: “Đại nhân, đối phương phát ra thông tin công khai, xin hỏi có kết nối hay không?”
“Thông tin công khai?” Lâm Chấn Binh ngây người, nhưng nhanh chóng tự cho là mình đúng nói: “Ha ha, bọn họ nhất định là muốn đầu hàng, mau phát đến toàn bộ chiến hạm!”
“Vâng!” Người đàn ông đó lập tức phát thông tin này ra.
“Cái đám không biết trời cao đât rộng các ngươi, đám chết tiệt không biết sống chết, lại dám đối đầu với ông đây? Nhanh chóng quỳ xuống đất đầu chạm đất, mông chổng lên trời cầu xin ông đây tha mạng, nếu không ông đây lập tức tiêu diệt sạch các người!”
Những dòng chữ này xuất hiện trên màn hình, bọn người Lâm Chấn Binh đều sững sờ, sau đó hai mắt đỏ ngầu mắng lớn, đám người này bị chọc tức không phát hiện ra, lúc dòng chữ kia xuất hiện, những người máy chỉ huy trong khoang kia rung lắc một hồi.
Lâm Chấn Binh càng hét lớn lên: “Đáng chết! Lại dám trêu tức ta? Tất cả chiến hạm xuất động, đâm chết hết bọn chúng cho ta.” Vốn dĩ lúc Lâm Chấn Binh nói ra lời này, người máy chỉ huy khoang lập tức truyền đạt mệnh lệnh này tới những chiến hạm khác, nhưng bọn họ hoàn toàn không có bất cứ hành động gì.
Bên phía Đường Long, mèo đen nhỏ mở máy, quay đầu nhìn Đường Long, đắc ý nói: “Đại ca, nhìn kỹ nè.” Đường Long nghe thấy lời này, vẻ mặt chờ đợi gật đầu, hắn bắt đầu ảo tưởng, sau khi mình có nhiều chiến hạm như thế thì làm sao.
Lâm Chấn Binh và những người kia, đang hưng phấn nhìn màn hình, hi vọng có thể nhìn thấy chiến hạm phe mình, tông hủy chiến hạm bạch kình, đáng tiếc trên màn hình không xuất hiện cảnh như bọn họ mong đợi, thậm chí ngay cả một cuộc chiến đấu bình thường cũng không có xuất hiện, có nghĩa là, chiến hạm phe mình toàn bộ ngừng chiến.
Tinh hệ Hải tặc xa xôi, Đường Hổ đầu trọc trên chiến hạm siêu lớn, động tác rót rượu đột nhiên ngừng lại, lầm bầm một câu: “Sao lại chỉ có 1 cái?”
Nhưng hắn nhanh chóng hoàn thành động tác, đặt bình rượu xuống bưng ly rượu lên khẽ nhấm một ngụm, sau đó nhìn về phía khu vực thủ đô Vạn La liên bang cười cười: “Lại vì con người bán mạng như thế, thật không biết ngươi nghĩ gì. Khà khà, để ngươi tự do một khoảng thời gian, đợi thời cơ chin muồi, ngươi sẽ không còn có tự do nữa.” Nói xong liền lắc lắc ly rượu không nói nữa.
“Chuyện này là sao? Sao lại ngừng chiến?”
Bên phía Lâm Chấn Đông và Vạn La liên bang bên kia đều hỏi câu hỏi như thế, nhưng khác nhau là, quân Vạn La liên bang bị đánh đến nỗi sắp vỡ trận, vội vàng nhân thời cơ tập hợp binh lực.
Còn Lâm Chấn Đông thì dưới sự chăm chú nhìn của mọi người, xông đến trước đài điều khiển, nắm lây y phục của một người máy phụ trách thông tin, tức giận hét lên: “Tại sao không tấn công?”
Người này vẻ mặt lạnh lùng, giọng lạnh nhạt nói: “Bởi vì chủ nhân mới bảo chúng tôi ngừng tấn công.”
Lâm Chấn Đông giận dữ nghe thấy lời này ngây người, sau đó ngạc nhiên nói: “Chủ nhân mới? Chủ nhân mới ở đâu ra? Chủ nhân của các người không phải ta Lâm Chấn Đông anh ta sao?”
Vẻ mặt lạnh lùng của người này, đột nhiên nở nụ cười nói: “Xin lỗi, chủ nhân mới bảo chúng tôi bắt ngươi lại.” Nói xong rồi thò tay nắm chặt áo của Lâm Chấn Binh, nâng lên quẳng đi, Lâm Chấn Binh còn chưa kịp phản ứng xảy ra chuyện gì, vì bị quẳng đụng tường mà hôn mê.
Những người khác đứng bên cạnh xem náo nhiệt, cũng bị những người khác tay đấm chân đá ngất đi, sau đó mấy chục người, mỗi người một người lôi đám người Lâm Chấn Binh ra khỏi khoang chỉ huy.
Ngụy Phi của quân Vạn La liên bang đang suy nghĩ, những chiến hạm địch đang chiếm ưu thế sao lại đột nhiên ngừng chiến, lẽ nào là muốn khuyên hàng? Hay là có âm mưu khác? Lúc anh ta đang suy đoán, những chiến hạm bạch kình bị tông hủy mấy chục chiếc, đang ở vào trạng thái phòng thủ đột nhiên nổ máy, vừa liều mạng bắn, vừa bay thẳng về phía địch.
Quân địch ngừng chiến lập tức bị tiêu diệt vài trăm chiếc, mãi đén lúc này, bọn họ mới dường như tỉnh lại từ trong giấc ngủ, bắt đầu ra sức phản kích. Nhìn thấy Đường Long đang liều mạng chiến đấu, Ngụy Phi đàng vứt bỏ nghi ngờ, ra lệnh bồ đội đã tập hợp xong lần nữa chiến đấu.
Nhưng cuộc chiến đấu lần này không kéo dài được bao lâu, khoảng 10 phút, chiến hạm địch được những chiến hạm dịch khác bao vây, sau khi bị mười mấy chiến hạm bạch kình liên tục phá hủy, chiến hạm địch hung hãn đột nhiên hoảng loạn, tấn công cũng không lợi hai như thế, hơn nữa bắt đâu chầm chậm lùi về sau.
Nhìn thấy cảnh này quân liên bang lập tức hoan hô cả lên, đều cho răng chiếc chiến hạm bị mười mấy chiến hạm bạch kình tiêu diệt kia, là kỳ hạm của quân địch.
Nhìn thấy quân địch bắt đầu rút lui, quân liên bang nén giận đầy bụng, lập tức theo sau chiến hạm bạch kình truy kích quân địch.
Nhưng không biết chuyện gì, chiến hạm bạch kình dẫn đầu hoàn toàn không thể đuổi kịp chiến hạm địch, quân liên bang ở sau chiến hạm bạch kình, bị ngăn cản đường truy đuổi, đành bất đắc dĩ nhìn quân địch càng lúc càng xa. Cuối cùng, những chiến hạm địch rời khỏi kia, sau khi bỏ chạt đến khoảng cách an toàn, lập tức sử dụng bước nhảy không gian bỏ chạy.
Cuộc chiến kết thúc, binh lính cấp trung và cấp thấp quân liên bang đều thở phào, vui mừng vì mình vừa trở về từ cõi chết, cũng rất cảm kích Đường Long đến cứu viện kịp thời.
Còn những sĩ quan cao cấp như Ngụy Phi thì nhìn chiến hạm của mình, buồn bã, vì cuộc chiến này, 5 hạm đội lớn của quân liên bang, bây giờ chỉ còn lại không đến hai hạm đội, vô số binh lính và chiến hạm tinh nhuệ, cứ như thế biến thành bụi vũ trụ.
Mèo đen nhỏ rất mệt mỏi rút móng về, lắc đầu thở nói: “Trời ơi, không ngờ đồng thời xâm nhập điều khiển hàng trăm triệu máy tính là chuyện cực khổ như thế, lần sau em không làm đâu, thật là muốn nửa cái mạng của em.”
“Làm xong rồi?” Đường Long hỏi.
Mèo đen nhỏ vô lực gật đầu: “Làm xong rồi, em ra lệnh cho bọn họ sau khi rời khỏi liền lái về Đại Đường chúng ta, anh để người của Đại Đường ở lại thay đổi số hiệu chiến hạm cho bọn họ là được.”
“Ha ha, Đại Đường chúng ta lại gia tăng một quân sinh lực, những chiến hạm kia không đến 35 ngàn cũng là 28 ngàn phải không? Đường Long vui vẻ sờ đầu mèo đenh nhỏ nói: “Ngươi cực khổ rồi, bây giờ đến lượt ta biểu diễn.” Nói rồi quay đàu nói với Phương Sương, Phượng Băng: “Kết nối hệ thống thông tin khu vực thủ đô cho ta!”
“Vâng.” Phương Sương, Phương Băng nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ.
Trên hành tinh khu vực thủ đô, Trần Dục vừa nhận được tin địch rút lui, lập tức ra lệnh đài truyền hình phát tin này đi, nhưng ông ta đang thở phào, cũng sự tổn thất thảm trọng của quân liên bang mà phiền não không thôi.
“Uhm? Đường Long sao lại xuất hiện trên truyền hình? Lẽ nào hắn muốn cướp đoạt công lao thắng lợi lần này?” Trần Dục chau mày, lầm bầm nhìn Đường Long trên màn hình.
Ông ta từ báo cáo hiện trường biết được chiến thắng lần này, vệ đội do Đường Long soái lĩnh có công rất lớn, ông ta phiền não Đường Long sợ hắn sẽ mượn cơ hội này, thu hồi lại quân tâm, dân tâm đã mất đi, đáng tiếc mình bây giờ không thể ngăn cản hắn, dù gì chuyện về phương diện kinh tế vẫn phải dựa vào sự hỗ trợ của thương nhân Đại Đường.
Trần Dục hiểu được điểm này đành bất dắc dĩ nhìn màn hình, xem Đường Long nói những gì.
Chỉ nhìn thấy Đường Long trên màn hình mắt nhìn thẳng, giọng bình thản nói: “Ta Đường Long tại đây tuyên bố, từ giờ phút này tử chức nguyên soái Vạn La liên bang, từ bỏ hết tất cả chức vụ của Vạn La liên bang. Cám ơn.” Nói xong liền đứng nghiêm chào một cách đúng mực quân đội, sau đó ti vi nhảy kênh lần nữa xuất hiện, sau đó trên màn hình khôi phục hình ảnh tiết mục cũ.
“Từ chức?” Trần Dục ngây người, ông ta không hiểu, tại sao Đường Long không từ chức lúc bị phản đối mạnh mẽ nhất, lại vào lúc sau khi quân đội giành được thắng lợi mà từ chức.
Lúc Trần Dục đang suy nghĩ, một thư ký chạy vào hét lên: “Thưa tổng thống, thương nhân Đại Đường toàn bộ mất tích!”
“Cái gì!” Trần Dục nhảy cẫng lên hỏi: “Chuyện này là sao? Người phái đi giám sát đâu?”
Lúc thư ký kia chưa kịp trả lời, một thư ký khác chạy vào nói: “Thưa tổng thống, xây dựng khu kinh tế trọng điểm toàn bộ đình công, những nhà đầu tư đều được chuyển đi hết rồi!”
Lúc này thư ký thứ 3 chạy vào nói: “Điểm cảnh giới biên giới phát hiện vệ đội của nguyên soái Đường Long, mang theo mấy chục tàu vận chuyển, lúc nãy vừa rời khỏi khu vực thủ đô!”
Trần Dục bất đắc dĩ thở dài, ngồi xuống vẫy tay bảo thư ký lui ra. Ông ta không ra lên đuổi theo Đường Long, không phải nói là không muốn đuổi theo, mà là không dám đuổi theo, vệ đội Đường Long cũng đủ tiêu diệt hết những tàn binh còn lại của quân liên bang.
Như thế xem ra, Đường Long không có dã tâm với khu vực thủ đô, nhưng Đường Long rời đi cũng không có gì, dù gì mình đang tính toán hắn, đáng tiếc những thương nhân Đại Đường kia cũng đi theo Đường Long rồi.
Cũng thật kỳ lạ, những thương nhân kia sao lại nghe theo lời Đường Long như thế? Tiền đầu tư xây dựng cơ sở cứ như thế không cần nữa sao? Thật không hiểu nổi. Hài, xem ra trong khoảng thời gian ngắn xây dựng kinh tế không thể nào xây dựng lại được.
Toàn bộ dân chúng khu vực thủ đô xem tiết mục này, ào ào kích động hét lớn, đồng thời đi ra khỏi nhà diễu hành. Bọn họ không phải vì giữ Đường Long lại, mà hét lớn những khẩu hiệu đại loại như: “Không thể để hắn ta cứ như thế mà đi!” Chúng ta muốn cách chức Đường Long, không muốn Đường Long từ chức!”
Sĩ quan quân đội sau khi xem tin tức này, khổ sở thở dài, bọn họ biết rất rõ Đường Long có được sức chiến đấu mạnh mẽ, nếu như thật muốn thôn tính khu vực thủ đô, quân liên bang tổn thất thảm trọng hoàn toàn không phải là đối thủ. Nhưng Đường Long cứ như thế dứt khoát từ chức, khiến bọn họ ý thức được, Đường Long có lẽ không xấu như những lời dân chúng nói.
Còn những binh sĩ bình thường sau khi xem được tin tức này, thì thầm mắc những sĩ quan và dân chúng kia ép Đường Long đi, người ta thật có ý định đánh, chỉ cần ở bên cạnh xem náo nhiệt là được, hà tất cùng ra trận liều mạng, sau khi chiến thắng thì lẳng lặng bỏ đi.
Bọn họ không hài lòng với tầng lớp trên, cũng bắt đầu lo lắng cho người thân của mình không thể hưởng thụ đãi ngộ người nhà quan nhân như hiện nay.
Vệ đội của Đường Long sau khi Đường Long tuyên bố từ chức, toàn lực bay về tinh hệ Vô Loạn, mèo đen nhỏ trên kỳ hạm ngạc nhiên nhìn Đường Long nói: “Đại ca, anh chỉ nói một câu đơn giản thế thôi à?”
Đường Long chỉnh đốn y phục, đắc ý nói: “Như thế mới ngầu.”
“Ngầu cái con khỉ! Khống chế cả hệ thống thông tin khu vực thủ đô, lại chỉ để nói một câu như thế, thật là phục anh luôn.” Mèo đen nhỏ bĩu môi nói.
“Đúng rồi, ngươi nói những dân chúng kia có cảm thấy rất đáng tiếc không, đáng tiếc nguyên soái trẻ tuổi nhất như ta cứ như thế mà từ chức.” Đường Long cười hì hì hỏi.
“Đáng tiếc? Bọn họ không biết vui mừng biết bao nhiêu, đại ca, anh đừng quên, anh trong lòng dân chúng khu vực thủ đô, giống như con chuột qua đường vậy, người người đòi đánh.” Mèo đen nhỏ cười nhạo nói.
Đường Long suy nghĩ, bất đắc dĩ lắc đầu nói: “Thôi bỏ đi, không cần để ý đến bọn họ, dù gì không phải là con dân của ta.” Nói đến đây, Đường Long cười nói: “Vậy thì, bây giờ chúng ta trở về nhà?” nhìn mọi người đều gật đầu, Đường Long vẫy tay ra lệnh: “Mục tiêu, hành tinh Trung Châu tinh hệ Vô Loạn, xuất phát!”
Lâm Chấn Đông đang vừa chúc mừng minh lên làm tộc trưởng, vừa chờ đợi tin thắng lợi, nhưng không đợi được tin tốt của Lâm Chấn Binh, ngược lại nhìn thấy trên ti vi khu vực thủ đô phát tin tức quân liên bang đánh lui quân địch.
Xem được tin tức này, hắn và những người vây quanh nịnh bợ hắn đều sững sờ, 50 ngàn binh lực đối địch với 50 ngàn binh lực, không nói tính năng chiến hạm của bên mình cao hơn quân liên bang, hơn nữa binh lính bên mình toàn bộ đều là người máy, lại bị đánh bại như thế?
“Đáng chết! Sao lại thất bại như thế? Lâm Chấn Binh đi đâu rồi? Không liên lạc được sao?” Lâm Chấn Đông đứng lên giận dữ hét lên.
“Tộc trưởng, không thể liên lạc được với Lâm Chấn Binh, thông tin liên lạc của bọn họ bên kia cắt đứt với chúng ta rồi.” Một người trong tộc vội nói.
“Lâm Chấn Binh cái tên chết tiệt! Lẽ nào hắn sợ ta truy cứu trách nhiệm thất bại của hắn sao?”
Lâm Chấn Binh nghiến răng nghiến lợi đi qua đi lại, đối với việc người huynh đệ Lâm Chấn Binh sớm đã ủng hộ mình này hắn hiểu rất rõ, cái tên kia thất bại có thể đã trốn ở đâu đó, nhưng cho dù như thế, Lâm Chấn Đông vẫn không nỡ nhẫn tâm xuống tay, dù gì cũng là huynh đệ ủng hộ mình sớm nhất.
Lâm Chấn Đông vốn muốn lập tức phái người đi tìm Lâm Chấn Binh, vì hắn biết, cái tên kia không nhận được tin hắn tha thứ, sẽ không xuất hiện.
Nhưng hắn lập tức nghĩ đến chuyện quan trọng hơn kia, hắn dừng bước ra lệnh: “Ra lệnh những chiến hạm khác toàn bộ xuất động, mẹ nó, ta không tin những tên kia ở khu vực hành tinh, còn có thể đánh bại 50 ngàn chiến hạm lần nữa!” Nói rồi dẫn theo một nhóm người chuẩn bị thân chinh.
Mệnh lệnh của Lâm Chấn Đông vừa ra không bao lâu, toàn bộ hạm đội người máy chờ đợi ngày đêm lập tức tập hợp ngoài không gian, Lâm Chấn Đông vẫy tay, 50 ngàn chiến hạm binh lính vũ khí đầy đủ, khí thế hung hãn bay về phía khu vực thủ đô. nguồn: Tàng.Thư.Viện
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.